← Ch.0715 | Ch.0717 → |
Nói thì chậm mà diễn biến thì nhanh. Kỳ thật hết thảy phát sinh trên lôi đài, đều chỉ trong thời gian một nháy mắt ngắn ngủi.
Hạ Ngôn từ cảnh giới Linh Hoàng cấp chín sơ kỳ bước vào cảnh giới Linh Hoàng cấp chín trung kỳ, linh lực thượng hạn tăng lên cũng không bởi vậy mà ngừng hẳn. Theo Tụ Linh Huyệt điên cuồng xoay tròn, số lượng linh lực Hạ Ngôn hấp thu luyện hóa vẫn đang cấp tốc tăng lên. Thời gian không được một sát na, liền tới điểm tới hạn của cảnh giới Linh Hoàng cấp chín hậu kỳ.
Hạ Ngôn lúc này, đôi mắt đỏ dọa người. Toàn thân mỗi một tấc kinh mạch đều truyền đến đau đớn dữ dội. Nếu không phải cường độ thân thể hắn mạnh hơn người tu luyện bình thường 800 lần, vậy hiện tại hắn đã sớm nổ tan xác mà chết. Năng lượng tinh thuần ẩn chứa trong Thanh Linh Thể kia quả thực đạt tới một trình độ nghe mà rợn người.
- Xích~
Một tiếng vang rất nhỏ lập tức truyền ra từ trong cơ thể Hạ Ngôn. Lại là một gông cùm mông lung không thể tra xét mà lại tồn tại chân thật bị linh, lực Hạ Ngôn trực tiếp đánh mở. Phảng phất như đê sông bị vỡ, linh lực cuồn cuộn như nước lũ ào ào chảy trong kinh mạch. Cảnh giới Hạ Ngôn trong khoảnh khắc này liên tục tăng lên hai cảnh giới nhỏ, đạt tới Linh Hoàng cấp chín hậu kỳ.
Linh lực bản thân, cũng theo đó mà tăng vọt.
- Ầm~~
Một kích thiên địa biến sắc rốt cục xuất hiện trên lôi đài số 1. Trăm ngàn đạo bóng đen Khủng bố, từng cái một bị kiếm quang màu đỏ xuyên thủng đánh tan. Ngàn vạn mảnh nhỏ bắt đầu rơi xuống sau đó biến mất trong vùng không gian này.
- A~
Theo một tiếng hét thảm của Lô Ba, thân hinh hắn thẳng tắp rơi xuống mặt đất Toàn thân hắn giống như một miếng giẻ rách, ngay cả một mảnh da lành cũng không thấy, ở bên trong năng lượng va chạm cường đại như thế, cho dù là lực lượng cực kỳ nhỏ bé xâm nhập vào trong thân thể cũng có thể hoàn toàn đánh chết người tu luyện.
Nếu không phải vào thời điểm cuối cùng Lô Ba kia thúc giục thần khí phòng ngự trong cơ thể, hiện tại chỉ sợ đã bị chết. Lực lượng phát ra lúc cuối cùng, ngay cả Hạ Ngôn đều không thể khống chế được, tự nhiên là không quản được chết sống của Lô Ba. Còn may Lô Ba thúc giục thần khí phòng ngự, không bị đập nát tại chỗ.
Linh lực thượng hạn của Hạ Ngôn đột phá đến Linh Hoàng cấp chín hậu kỳ, vẫn đang không ngừng gia tăng, cuối cùng dùng ở điềm tới hạn Linh Hoàng cấp chín đỉnh. Gần như có thể nói, hắn đã bước một chần vào Linh Hoàng cấp chín đỉnh. Linh lực cũng gia tăng lên vài triệu độ, chỉ tính riêng lực công kích bản thân, đã gần như đạt tới con số khủng bố 20 triệu độ. Con số này, so với Vạn La nổi tiếng Linh Hoàng cấp chín đỉnh cũng chẳng kém bao nhiêu.
Trên lôi đài số 1, năng lượng dần ổn định.
- Vù~
Mạc Khoa trưởng lão nhanh chóng vào trong sân, linh lực trào ra kiểm tra Lô Ba, phát hiện khí tức sinh mệnh của Lô Ba còn không biến mất, vội vàng lấy ra một trái cây tỏa ra sinh cơ khổng lồ cho hắn ăn vào. Sau đó mới kêu một nhân viên công tác Khảo Hạch Viện đưa hắn xuống.
Sau một kích cuối cùng, cơ hồ tất cả người tu luyện Cửu Trọng Thiên ở đây đều ngây ngần cả người. Ngay cả đám người Vạn La, Dương Thu Vần đã tỷ đấu xong đều trợn mắt há hốc mồm nhìn lên lôi đài số 1.
Nên biết rằng, thực lực Lô Ba cùng bọn họ đều chênh lệch không nhiều. Nhưng lúc này không ngờ bị Hạ Ngôn trực tiếp đánh cho tàn phấ Này quả thực. Cảnh tượng vừa rồi, chấn động đối với bọn họ cũng rất lớn.
Vừa rồi Hạ Ngôn lấy Thanh Linh Thể ra hấp thu, đám người tu luyện ở đây không ai thấy rõ. Trong màu đỏ và màu đen đan xen, ngay cả bóng người đềukhó thấy, càng đừng nói đến Thanh Linh Thể gần như trong suốt được Hạ Ngôn lấy ra rồi hấp thu ngay. Cho nên, tất cả mọi người đều không rõ, rốt cục Hạ Ngôn người tu luyện ở thời khắc cuối cùng đột nhiên bùng nổ rồi đánh Lô Ba thành tần phế
Hạ Ngôn theo sau rời khỏi lôi đài, trở lại trong đám người tu luyện.
Đám người Quách Tam Kỳ đều liên tục phát ra tiếng ngạc nhiên thần phục. Ba người tu luyện Tiên Phong Động, chỉ có Hạ Ngôn đoạt được đanh ngạch tiến vào Bí Cảnh cấp một Ngay cả Đỗ Vĩ cũng bị đào thải trong trận tỷ đấu cuối cùng.
Lại qua thời gian không được một chén trà nhỏ, tỷ đấu trên lôi đài toàn bộ chấm dứt. Hai mươi người tu luyện đoạt được danh ngạch tiến vào Bí Cảnh cấp một cũng được sinh ra.
Đám người Dương Thu Vân tổng cộng chiếm được bảy danh ngạch. Thân truyền đệ tử được hai cái. 36 động thiên tổng cộng lấy được chín danh ngạch. Hai danh ngạch cuối cùng được hai người tu luyện không thuộc bất kỳ thế lực nào của Cửu Trọng Thiên đoạt được.
Tỷ đấu tranh đoạt danh ngạch Bí Cảnh cấp một, đến đây chấm dứt!
- Chúc mừng Vạn La, Dương Thu Vân, Miêu Mỹ Mỹ. Hạ Ngôn, Thạch Tam. hai mươi người đoạt được danh ngạch tiến vào Bí Cảnh cấp một tu luyện trăm năm. Cũng hy vọng, sau trăm năm tất cả các ngươi đều có thể bước vào cảnh giới Thiên Thần.
Mạc Khoa trưởng lão ở trên không trung ương quảng trường khiêu chiến trầm giọng tuyên bố. Đương nhiên, đây là chuyện không có khả năng. Trong hai mươi người này, có thể có hai, ba người bước vào cảnh giới Thiên Thần đã là không tồi rồi.
- Thời gian tiến vào Bí Cảnh là sáng sớm ba ngày sau, tại Thống Chiến Viện Cửu. Trọng Thiên.
- Hiện tại, các ngươi có thể trở về chuẩn bị một chút Lúc này tiến vào Bí Cảnh, thời gian là một trăm nă. Chờ các ngươi từ trong Bí Cảnh đi ra, đã là sáu trăm năm, các ngươi phải nhớ kỹ!
Giọng của Mạc Khoa không ngừng truyền vào tai mọi người. Mấy ngàn người tu luyện đều mang theo vẻ hâm mộ thỉnh thoảng nhìn về phía hai mươi người đoạt được danh ngạch.
Những người bọn họ, nếu có thể đi vào Bí Cảnh, đều có khả năng tiến vào cảnh giới Thiên Thần. Mà hiện tại, bọn họ phải chờ đợi thêm một ngàn năm, khảo hạch Bí Cảnh lần tiếp theo bắt đầu mới lại có cơ hội tiến vào Bí Cảnh tu luyện.
- Hiện tại, đều tản đi!
Mạc Khoa cuối cùng nói.
- Đi thôi!
- Kết thúc rồi! Ôi, lại phải đợi ngàn năm!
- ừ, Hạ Ngôn kia, thật sự là khó tin. Ai có thể nghĩ đến, không ngờ hắn có thể thật sự đoạt được danh ngạch tiến vào Bí Cảnh cấp một chứ?
- Đừng hâm mộ. hâm mộ cũng vô dụng!
Đám người tu luyện đều hóa thành từng đạo lưu quang bay về phía ngoài Khảo Hạch Viện Cửu Trọng Thiên, mang theo đủ loại tiếng nghị luận.
-Hạ Ngôn!
Hạ Ngôn cùng mấy người Quách Tam Kỳ cũng chuẩn bị rời đi. Hai người bọn họ, còn có những người phụ trách khác của Bát Trọng Thiên cũng không phải người tu luyện của Cửu Trọng Thiên, tự nhiên là phải tách khỏi đám người tu luyện Tiên Phong Động Cửu Trọng Thiên. Đúng lúc này, Hạ Ngôn nghe được tiếng gọi của Chung Viễn Ly, chợt dừng lại, chuyền mắt nhìn về phía thanh âm truyền tới.
Bóng Chung Viễn Ly nhoáng lên một cái, liền tới gần đám người Hạ Ngôn.
- Làm rất tốt!
- Lúc này, cũng may có Hạ Ngôn ngươi, Tiên Phong Đông ta mới có một người tu luyện đoạt được danh ngạch.
Ánh mắt Chung Viễn Ly nhìn Hạ Ngôn, khẽ cười nói:
- Ngươi hiểu được Đại Phân Thân Thuật. Đại Phân Thân Thuật này lợi hại vô cùng. Nếu ngươi có thể tiếp tục lĩnh ngộ, vậy uy lực to lớn quả thật không thể tưởng tượng!
Chung Viễn Ly cũng là nghe được Khổng Hàn trưởng lão mới hiểu được uy lực chần chính của Đại Phân Thân Thuật!
- Hạ Ngôn. Nỗ lực lên! Hiện tại ngay cả Thái thượng trưởng lão Khổng Hàn đều đối với ngươi Phi thường chờ mong. Hy vọng ngươi từ Tinh Đấu Bí Cảnh đi ra, đã bước vào cảnh giới Thiên Thần!
Chung Viễn Ly cũng không né tránh những người khác, cứ vậy nói thẳng.
- Đa tạ Động chủ đại nhân. Ta sẽ cố gắng!
Hạ Ngôn gật đầu đáp led.
Thái thượng trưởng lão Khổng Hàn kia đã sớm rời khỏi Khảo Hạch Viện, có thể đã ưở lại Thiên Ngoại Thiên.
- ừ, đi chuẩn bị đi. Sáng sớm ba ngày sau, đứng giờ đến Thống Chiến Viện Cửu Trọng Thiên. Ha ha, nếu là chậm giờ, có thể sẽ không chờ ngươi đâu!
Chung Viễn Ly cười nói, rồi sau đó ánh mắt chuyển sang người tu luyện khác của Tiên Phong Động:
- Các ngươi tuy rằng không đoạt được danh ngạch, nhưng lúc này thực lực các ngươi cũng chỉ cách cảnh giới Thiên Thần một bước. Nếu là gặp phải đại kỳ ngộ, bước vào cảnh giới Thiên Thần cũng chỉ trong nháy mắt. Cho nên các ngươi cũng không nên chậm trễ việc tu luyện!
- Dạ! Động chủ đại nhân!
Đám người tu luyện Tiên Phong Động sắc mặt đều nghiêm túc. đồng loạt hành lễ nói. Bọn họ đều cảm thấy áp lực cực lớn. ở trước mặt Hạ Ngôn, đám thiên tài bọn họ, đều không còn được coi là thiên tài nữa. Chênh lệch với Hạ Ngôn, cũng không phải lớn bình thường!
- Ừ!
Chung Viễn Ly gật đầu, lập tức bóng người tay động biến mất tại chỗ, hiển nhiên là rời khỏi Khảo Hạch Viện.
Theo sau, Hạ Ngôn từ biệt đám người Quách Tam Kỳ, một mình trở lại tiểu viện của mình ở Thất Trọng Thiên.
♦ ♦♦
Cửu Trọng Thiên. Trong một gian phòng ở Thánh địa tu luyện Li Thủy Động.
Ầm~-~
Hồng Đông Mạc một quyền đánh lên mặt bàn bằng khoáng thạch màu đen.
- Rắc~
Mặt bàn kia trong nMy mắt vỡ thành nhiều mảnh, rồi sau đó rơi xuống mặt đát. Lúc này sắc mặt Hồng Đông Mạc âm trầm đáng sợ, từng luồng hơi thở ồ ồ từ mũi phun ra
- Điện chủ đại nhân, là ta vô năng!
Lô Ba đứng trước mặt Hồng Đông Mạc, mí mắt run run, giọng thâm trầm nói.
Lô Ba Lúc này thoạt nhìn tuy sắc mặt còn có chút tái, tuy nhiên máu thịt bị xé rách đều đã sinh trường một lần nữa Qua vài ngày, là có thể khôi phục hoàn toàn.
- Cũng không phải lỗi của ngươi!
- Đáng giận! Là tên Hạ Ngôn đáng giận kia quá mức gian xảo! Thật là khó tin! Cuối cùng không ngờ hắn liền tiếp đột phá hai cảnh giới nhỏ, một bước đạp vào Linh Hoàng cấp chín hậu kỳ. Đây quả thật khiến người không thể nào hiểu thấu nguyên nhân bên trong.
Đôi mắt Hồng Đông Mạc híp lại thành một đường, giọng âm trầm nói.
- Ta cũng không rõ. Hạ Ngôn kia không biết đùng phương phép gì, vào thời khắc mấu chốt liên tiếp đột phá. Hơn nữa, lực lượng của hắn mạnh đến khó tin, quả thực chính là một quái vật! Tốc độ tu luyện của người này nhanh vô cùng, ngắn ngủi mười mấy năm, bắt đầu từ một nhân vật nho nhỏ tu luyện được thành tựu hôm nay!
Lô Ba cũng hận Hạ Ngôn thấu xương.
Nên biết rằng, trong lần khảo hạch Bí Cảnh trước, hắn đoạt được danh ngạch tiến vào Bí Cảnh cấp một tu luyện. Mà khảo hạch lần này không ngờ lại bị đào thải, hơn nữa đào thải hắn còn là một tiểu tử mới gia nhập Tinh Đấu Điện không được bao lâu.
- Được rồi, ngươi đi xuống đi!
Trầm ngâm một lát, Hồng Đông Mạc khoát tay với Lô Ba.
- Vâng!
Lô Ba lên tiếng, chậm rãi lui xuống.
- Người này, phải diệt trừ! Không giết chết hắn, lòng ta khó yên được!
Trong đầu Hồng Đông Mạc, ý niệm ác độc khó ức chế lại trồi lên:
- Phải tìm cơ hội! Tuy nhiên hiện tại lại không có cơ hội tốt nào cả! Phải chờ sau khi hắn từ Bí Cảnh đi ra, sau đó mới tìm kiếm cơ hội. Mà còn phải làm thần không hay quỷ không biết. Tuyệt đối không thể những lão già của Thiên Ngoại Thiên kia biết được.
Ánh mắt Hồng Đông Mạc liên tục lóe lên, sau đó thân hình một trận mơ hồ, biến mất khỏi phòng.
← Ch. 0715 | Ch. 0717 → |