← Ch.1030 | Ch.1032 → |
Chủ Nhân đầu tiên của Thần Châu, cùng Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận từng chiến đấu với nhau? Lời này từ miệng Thương Đồ nói rạ, chỉ sợ cũng không phải là đần đại, mà là sự thật.
Hạ Ngôn bị chấn động mạnh một cái, hít ngược một hơi khí lạnh, tuy rằng hắn biết thực lực của Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận rất mạnh, nhưng cũng tuyệt đối không nghĩ tới, lại cường đại đến mức có thể sánh ngang cùng chủ nhàn đầu tiên của Thần Châu.
- Thương Đồ tiền bối! Vậy hai vị đại nhân chiến đấu kết quả như thế nào?
Hạ Ngôn hô hấp có chút dồn dập hỏi một câu.
- Không biết.
Thương Đồ lắc đầu:
- Trừ bản thân của chủ nhân Thần Châu và Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận, ai cũng không biết kết quả cuối cùng của trận chiến ấy, địa điểm bọn họ chiến đấu với nhau là ở chỗ sâu trong thời không loạn lưu. Có lẽ là cân sức ngang tài, cũng có lẽ là có người nhình hơn một chút. Đó đã là chuyện hơn một ngàn ức năm trước. Chuyện này, cũng không có bao nhiêu tu luyện giả Thần Châu biết, cho dù biết cũng sẽ không tùy ý nói ra
- Cũng đúng!
Hạ Ngôn gật đầu.
- Hạ Ngôn! Sau khi ngươi rời Thâm Uyên Vô Tận, hãy đi tới núi Thủ Vọng đi, thông qua khảo hạch của núi Thủ Vọng, trở thành một Chấp sự của núi Thủ Vọng.
Thương Đồ đột nhiên chuyển đề tài nói.
- Cái gì? Ta đi núi TM Vọng?
Hạ Ngôn bị đọa cho hoảng sợ! Nên biết rằng, ngay trước đó không lâu hắn còn bị Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng đuổi giết, mà Thương Đồ lại bảo hắn sau khi rời Thâm Uyên Vô Tận hãy đi núi Thủ Vọng, đó chẳng phải là đi chịu chết sao? Là dê đi vào hang cọp mà, là có đi không có về?
- Thương Đồ tiền bối! Ngay lúc ta vừa mới tiến vào Thâm Uyên Vô Tận, tên hỗn đản Thương Ẩn Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng, còn phái tu luyện giả cảnh giới Thần chủ đuổi giết ta. Sau lại ta tránh thoát đuổi giết của cường giả Thần chủ đó, vừa ra khỏi Thâm Uyên Vô Tận, Thương Ẩn kia lại tựmình ra tay đánh giết ta! May mà có Chưởng Khống giả Thâm Uyên Vô Tận ra tay cứu ta. Nếu bây giờ ta đi lên núi Thủ Vọng, tên Thương Ẩn kia khẳng định sẽ ra tay đánh chết ta
Hạ Ngôn nhíu mày nói.
Không phải hắn không muốn đi núi Thủ Vọng, mà là hiện tại thực lực không đủ, đi núi Thủ Vọng còn không phải là tự tìm chết sao! Hạ Ngôn cảm thấy lúc này cũng Chỉ có Thâm Uyên Vô Tận mới an toàn.
- Ngươi đừng lo lắng.
Thương Đồ cười cười nói:
- Núi Thủ Vọng cũng không phải do một mình tên Thương Ẩn kia định đoạt Núi Thủ Vọng có bảy ngọn núi mỗi một ngọn núi có một vị Phong chủ. Phong chủ của Thanh Dương Phong và Phong chủ của Cự Khuyết Phong đều có quan hệ rất tốt với ta ở núi Thù Vọng Thương Ẩn sẽ không dám công khai ra tay đối phó với ngươi.
Nghe vậy, trong lòng Hạ Ngôn thờ phào nhẹ nhõm.
- Thương Đồ tiền bối! Vậy lúc trước tên Thương Ẩn làm thế nào hâm hại ngài vậy?
Hạ Ngôn lại hỏi.
- Chuyện này nói ra dài lắm, là bởi vì ta quá tín nhiệm hắn. Ta cùng hắn vốn đều là Chấp sự của núi Thủ Vọng, thiên phú đều cực cao, mà ta luôn nghĩ rằng hắn là huynh đệ tốt Mà ta trước một bước bước vào cảnh giới Thần chủ, thông qua hội nghị Phong chủ quyết định cho ta đảm nhiệm Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng, được nhận nhẫn Linh La kế thừa của Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng. Tên Thương Ẩn đó, không lâu sau khi ta bước vào cảnh giới Thần chủ, cũng bước vào cảnh giới Thần chủ. Hắn kết hợp với một vị trưởng lão, vu hãm ta âm thầm kết giao với nguòi của tứ vực. Sau lại không biết bọn họ từ đâu có được một loại kịch độc linh hồn. Ta trúng phải kịch độc linh hồn, một mặt trốn vào Thâm Uyên Vô Tận, vừa phải ngầm sai người đưa người nhà của ta ra khỏi Thần Châu. Ta biết hắn sẽ không bỏ qua người nhà của ta. Phần ta tới Thâm Uyên Vô Tận may mắn được Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận ra tay cứu giúp, bằng không có thể đã chết ở trong tay Thương Ẩn rồi.
Thương Đồ rơi vào trong ký ức bi thương.
Tu luyện giả Thần Châu không được tiếp xúc cùng tứ vực, đây là quy củ của chủ nhân đầu tiên của núi Thủ Vọng Thần Châu định ra. Tu luyện giả Thần Châu nếu gặp tu luyện giả tứ vực phải giết chết ngay đương trường. Tu luyện giả Thần Châu cũng không được rời Thần Châu bước vào tứ vực.
- Thương Ẩn này, thật là đáng chết!
Hạ Ngôn cũng đầy phẫn nộ nói:
- Thương Hà tiền bối nhất định là bởi vì về lại Thần Châu, bị Thương Ẩn biết thân phận. Cho nên cái chết của Thương Hà tiền bối nhất định có liên quan với Thương Ẩn.
- Đúng vậy! Thương Ẩn muốn lấy cho được nhẫn Linh La, đáng tiếc cuối cùng hắn cũng không có thành công.
Thương Đồ cười lạnh nói tiếp:
- Ngươi đi tới núi Thủ Vọng, trước khi bước vào cảnh giới Thần chủ, không nên để lộ tồn tại của nhẫn Linh La. Tên Thương Ẩn kia, tất nhiên cũng sẽ không công khai nói ra ngươi có được nhẫn Linh La.
- Vì sao hắn lại không nói ra?
Hạ Ngôn nghi hoặc hỏi.
- Bởi vì hắn không dám! Hừ! Không có nhẫn Linh La không được công nhận trở thành Chưởng Khống giả núi Thủ Vọng. Thương Ẩn hắn hiện tại là Chưởng Khống giả núi Thủ Vọng, khẳng định là đã kết hợp với Đồng Thần trưởng lão kia, lừa gạt hội nghị Phong chủ.
Thương Đồ lạnh giọng nói tiếp:
- Một khi hắn công khai nói nhẫn Linh La ở trên người ngươi, vậy thì sẽ bại lộ chuyện hắn lừa gạt hội nghị Phong chủ. Đến lúc đó, tất nhiên hắn sẽ rơi vào xét xử nghiêm khắc.
- Hiểu rồi!
Hạ Ngôn gật đầu chợt hiểu.
Nếu như thế, Hạ Ngôn cũng có thể yên tâm một chút.
- Hạ Ngôn! Sở dĩ ta bảo ngươi đi lên núi Thủ Vọng, chủ yếu là hy vọng ngươi sớm ngày bước vào cảnh giới Thần chủ. Bảy ngọn núi của núi Thủ Vọng, đều là cơ duyên lớn để bước vào cảnh giới Thần chủ. Núi Thủ Vọng có thể xuất hiện nhiều tu luyện giả cảnh giới Thần chủ như vậy, là có liên quan tới bày ngọn núi của núi Thủ Vọng.
Thương Đồ nói với Hạ Ngôn với vẻ mặt ngưng trọng.
- Ngươi trở thành Chấp sự núi Thủ Vọng, liền có thể được núi Thủ Vọng cung cấp các loại tài nguyên. Nhất định phải hết sức tìm cơ hội tiến vào bảy ngọn núi tu luyện.
Thương Đồ lại trịnh trọng nói.
- Ta đã biết! Thương Đồ tiền bối! Ta sẽ hết sức thực hiện.
Hạ Ngôn cũng gật gật đầu thật mạnh.
- Ừ! Trước khi ngươi không có nắm chắc, không nên hành động thiếu suy nghĩ. Tên trưởng lão của núi Thủ Vọng tên là Đổng Thần kia thực lực rất mạnh, quan hệ rất mật thiết cùng Thương Ẫn.
Thương Đồ lại dặn dò Hạ Ngôn phải cẩn thận với Đồng Thần trưởng lão.
- Hiểu rồi! Trước khi không có nắm chắc, ta sẽ cố gắng tu luyện đề tăng cao thực lực.
Hạ Ngôn nghiêm mặt gật đầu nói.
- Nhớ kỹ, nếu một khi có nguy hiểm ngươi không thể ứng phó thì lập tức quay lại Thâm Uyên Vô Tận, tìm trợ giúp của Chưởng Khống giả Thâm Uyên Vô Tận.
Thương Đồ lại nói tiếp:
- Đại Nhân Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận, nhất định sẽ giúp ngươi!
- Ta sẽ ngưng tụ nguyên lực của mình cho ngươi, chờ sau khi ngươi bước vào cảnh giới Thần chủ, trực tiếp dung họp nguyên lực của ta Đến lúc đó, ngươi liền có thể có được thực lực chiến một trận cùng Thương Ẩn.
Trên mặt Thương Đổ lộ ra ý cười, dường như là tàm nguyện một đời, một gánh nặng đè trên vai đã lâu, đột nhiên được giải quyết xong.
- Ngưng tụ nguyên lực?
Hạ Ngôn nhíu mày:
- Thương Đồ tiền bối! Nguyên lực không phải là bản mạng của tu luyện giả cảnh giới Thần chủ sao? Ngài ngưng tụ rạ, vậy.
Thời điểm ở Tiên Kiều, Hạ Ngôn tới tầng thứ một trăm của giai đoạn thứ hai Tiên Kiều, đã nghe được từ một người trong hai tu luyện giả trong đó nói qua về nguyên lực. Hỗn độn Nhân Sâm Quả chính là có thể hóa thành nguyên lực.
- Ngưng tụ ra nguyên lực, ta tự nhiên cũng sẽ hoàn toàn không tồn tại nữa.
Thương Đồ cười nói.
- Hả?
- Vậy sao được?
Hạ Ngôn vội vàng xua tay.
Thương Đồ này, không ngờ muốn hy sinh chính minh, để thành toàn cho Hạ Ngôn sau khi bước vào cảnh giới Thần chủ sẽ tăng mạnh thực lực.
- Ta đã quyết định rồi! Hạ Ngôn! Ta không muốn tiếp tục chịu đựng loại thống khổ này. Cho dù hiện tại ta không chết, thi sớm hay muộn cũng sẽ chết bởi kịch độc linh hồn kia. Cho nên, còn không bằng hiện tại ngưng tụ ra nguyên lực đề trợ giúp ngươi.
Giọng nói của Thương Đồ tuy rằng không mạnh, nhưng vô cùng kiên định.
- Nhưng.
Hạ Ngôn còn muốn nói tiếp.
- Đừng nói nữa! Ta đã quyết định làm Như vậy, Hạ Ngôn! Ta sẽ chúc phúc cho ngươi!
Thương Đồ nói xong, thân ảnh liền biến mất ở dưới nước trong tầm mắt của Hạ Ngôn. Hạ Ngôn vội vàng phát ra thần thức tra xét, cẩn thận tìm kiếm, nhưng không thu hoạch được gi-
- Thương Đồ tiền bối!
- Thương Đồ tiền bối!
Hạ Ngôn liên tục kêu gọi, không có người trả lời.
Đại khái qua thời gian cạn chén trà nhỏ, Hạ Ngôn nhìn thấy một viên cầu màu vàng, tản ra hào quang chói mắt, chậm rãi từ bên trong Vạn Long Đàm hiện ra, bay về phía Hạ Ngôn.
"Chẳng lẽ. đây là Nguyên lực của Thương Đồ tiền bối?" Hạ Ngôn nhìn viên Nguyên lực màu vàng này.
Viên nguyên lực màu vàng bay vào lòng bàn tay Hạ Ngôn, rồi chậm rãi lưu động. Hạ Ngôn có thể cảm giác được, trong viên cẩu màu vàng này ẩn chứa lực lượng vô cùng vô tận.
- Thương Đồ tiền bối.
Hạ Ngôn yên lặng mặc niệm, một loại tình cảm ưu thương lan tràn khắp trái tim. Tuy rằng Hạ Ngôn chỉ mới gặp Thương Đồ tiền bối lần đầu, nhưng cái loại tình cảm xúc động trong lòng này vẫn là rất sâu. sắc.
- Tiền bối yên tâm, ta nhất định sẽ báo thù cho ngài. Chờ tới khi ta có năng lực, đó là ngày chết của tên Thương Ẩn.
Hạ Ngôn hướng về phía Hắc Long Đàm bái lạy, trên mặt lộ thần sắc kiên nghị, một lúc sau mới thu hồi nguyên lực của Thương Đồ ngưng tụ thành, đưa nguyên lực đế vào trong nhẫn Linh La.
Hắc Long Đàm nơi sinh ra Thanh Long một trong tứ đại Thần thú.
Hạ Ngôn thu hồi nguyên lực của Thương Đồ biến thành, sau đó cũng không ở lại lâu, liền xoay người bay đi về hướng lúc đến đây.
Hạ Ngôn cũng không biết, tầng thứ mười tám Thâm Uyên Vô Tận này, có phải giống như mười bảy tầng phía trên là xé rách không gian là có thể đi ra ngoài hay không. Cho dù có th4 Hạ Ngôn cũng không dám trực tiếp phá vỡ không gian, đâỵ chính là địa phương Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận trú ngụ. Nếu chọc giận khiến Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận phẫn nộ, thì đúng là không tốt rồi.
Cho nên, Hạ Ngôn dự tính trở lại chỗ cửa xuống lúc nãy, theo đường cũ quay lại tầng thứ mười bảy Thâm Uyên Vô Tận, rồi sau đó xé rách không gian ròi Thâm Uyên Vô Tận.
"Vù!"
Tốc độ của Hạ Ngôn rất nhanh, lộ trình trăm vạn dặm chỉ cần thời gian mấy trăm lần hô hấp.
"Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận rốt cục thực lực mạnh đến mức nào? Có thể sánh ngang với chủ nhân đầu tiên của Thần Châu? Thú tộc sinh ra sớm nhất trong vũ trụ, xuất hiện còn sớm hơn so với người nguyên thủy!" Hạ Ngôn vừa Phi hành, vừa lướt qua các suy nghĩ trong đầu.
"Cũng không biết, cả đời này ta có cơ hội đạt tới thực lực ngang bằng với Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận hay không." Hạ Ngôn Khẽ lắc đầu, thở dài một tiếng.
"Vèo!"
Một dao động lực lượng pháp tắc, đột ngột hiện ra ồ phía trước Hạ Ngôn, Hạ Ngôn vội vàng giảm bớt tốc độ, rất nhanh ngừng lại. Tập trung ánh mắt nhìn tới, lại thấy thân ảnh của Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận. Vị Chưởng Khống Giả đại nhân này, nhưng thật ra không có chuyện gì đã xuất hiện trước mặt Hạ Ngôn lần thứ ba
- Như thế nào, muốn đi rồi sao?
Chưởng Khống Giả Lãm Nguyệt xoay chuyển đôi mắt đẹp nhìn Hạ Ngôn hỏi.
- Đúng vậy, Chưởng Khống Giả đại nhân! Ta định rời Thâm UyênVôTận.
Hạ Ngôn gật đầu đáp.
- Ừ! Là đi tới núi Thủ Vọng à? Định báo thù cho Thương Đồ sao?
Lãm Nguyệt khẽ hé miệng một chút, tiếp tục hỏi.
- Chờ đến khi la có đủ thực lực, ta sẽ báo thù cho Thương Đồ tiền bối, cũng vì cho chính ta Cho dù ta không Đi tìm hắn, khẳng định Thương Ẩn đó cũng không bỗ qua cho ta
Hạ Ngôn nói, trong mắt lóe ra một tia sáng ác liệt.
← Ch. 1030 | Ch. 1032 → |