Độc giả của web truyenkiemhiep.com.vn hay truyenkiemhiep.org lưu ý!!! Trên PC hãy đổi DNS sang 8.8.8.8 và 8.8.4.4 để vào web nhanh hơn, còn trên điện thoại hãy tải app 1.1.1.1 rồi bật Warp lên để không bị chặn.

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 0107

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 0107: Gặp ám toán
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)

Siêu sale Shopee


Trong sơn cốc bí mật, lúc này Lục Thiếu Du đang đứng bên cạnh bờ sông, chân khi toàn thân vận chuyển, thủ ấn trong tay biến đổi, một đạo lam sắc quang mang được ngưng kết, con sông trước mặt đột nhiên nổi sóng, một bóng nước cao chừng nửa thước được ngưng kết ra.

Bóng nước sau khi được ngưng kết ra thì không ngừng xoay tròn, năng lượng Thủy hệ cuồng bạo đầy rẫy trong không trung.

Phá.

Lục Thiếu Du quát lên một tiếng, thủ ấn trong tay biến đổi, bóng nước kia bị ném vào một tảng đá lớn gần đó, bóng nước tức thì vỡ ra.

Phanh...

Tảng đá tức thì rung động, sau đó có một đống đá vụn bắn ra. Tảng đá lớn như vậy thế nhưng dưới công kích của bóng nước kia cũng bị nứt ra.

- Còn chưa thuần thục cho lắm. Vũ kỹ Hoàng cấp sơ giai a, tu luyện quả thực khó khăn.

Lục Thiếu Du thầm nói một câu, thủ ấn trong tay lại biến đổi, từng đạo chân khí thủy hệ liên tục được ngưng kết lại.

Xuy xuy...

Tiểu Long bò quanh tảng đá, sau đó nhìn về phía Lục Thiếu Du, một lát sau nó cảm thấy chán nản, tự bò đi tìm chỗ chơi.

Lục Thiếu Du bình tĩnh lại, không vội tu luyện Nộ hải cuồng khiếu vội. Vũ kỹ càng cao cấp càng không thể tu luyện thành công được trong một sớm một chiều. Đặc biệt vũ kỹ càng cao cấp càng khó có thể tu luyện.

Tính nhẫn nại Lục Thiếu Du hắn không thiếu. Nghị lực sao? Hắn càng không thiếu. Vì vậy ở trong sơn cốc này hắn không cảm thấy buồn chán, trái lại luôn trong một loại trạng thái kỳ diệu, ở đây rất an tĩnh, thích hợp cho việc tĩnh tâm tu luyện.

Hắn còn biết lúc này bên ngoài sơn cốc đám người dong binh đoàn kia đang lục tung từng nơi để tìm hắn. Thù bị đuổi giết nhất định phải báo, không báo quả thù này quả thực không hợp với tính cách thường ngày của hắn.

Hơn nữa trong hoàn cảnh này, Lục Thiếu Du cũng có một loại cảm giác gấp gáp, bản thân hắn nhất định phải mau chóng tăng cường thực lực mới được. Cho nên hắn liên tục tu luyện, tốc độ cũng vô cùng nhanh chóng. Trong thời gian nửa tháng tiến vào giai đoạn nhập môn của vũ kỹ. Người bình thường cho dù có ba tháng cũng không có thành tích như vậy. Nếu như có người biết nhất định cũng kinh ngạc không ngớt.

Ban đêm, ánh mặt trời rời khỏi sơn cốc, toàn bộ sơn cốc được bao phủ bởi màu đen, Lục Thiếu Du thu hồi chân khí, ngừng tu luyện.

Lúc Lục Thiếu Du trở về sơn động thì thấy Tiểu Long đang kéo một đầu thỏ rừng về sơn động, đầu không ngừng lúc lắc, đôi mắt nhỏ nhắn nhìn vào Lục Thiếu Du, dường như có chút đắc ý.

- Ngươi thật lợi hại nha.

Lục Thiếu Du vỗ vỗ đầu nó. Đoạn thời gian này mỗi ngày nó đều đi bắt dã thú kéo về sơn động, mà bản thân hắn cũng không có thời gian đi tìm thức ăn.

Phì Phì...

Tiểu Long lắc lắc đầu, vô cùng đắc ý bò lên vai Lục Thiếu Du.

Sau khi thỏ rừng nướng xong, một người một thú ăn như sói như hổ, lượng thức ăn của Tiểu Long cũng vô cùng lớn. Chỉ là hắn cũng không cho nó ăn nhiều như vậy. Những thứ này đều là đồ chín a, cũng không phải yêu thú, nó ăn vào cũng không có chỗ tốt gì.

Mà theo quan sát của hắn, mỗi lần Tiểu Long ăn sống yêu thú ít nhiều cũng có chỗ tốt, lớp da trên người nó càng ngày càng sáng bóng, thể tích chậm rãi tăng trưởng.

Bất mãn vì không được nếm mỹ vị, Tiểu long thở phì phò nhìn Lục Thiếu Du rồi lập tức bò lên trên tảng đá bên trong sơn động, không thèm để ý tới Lục Thiếu Du.

Lục Thiếu Du cười thầm, Tiểu Long cũng biết giận. Chỉ là, mỗi lần nó tức giận không được nửa giờ, sau đó lại chạy đến với hắn.

- Đủ no rồi. Sau khi ăn vào một viên đan dược nếu như có thể đột phá tới Vũ sĩ thất trọng thì thực lực của ta cũng tăng lên một mảng lớn.

Lục Thiếu Du khoanh chân ngồi xuống, móc năm khỏa tam phẩm đan dược, hai khỏa đan dược chữa thương - phục khí hoàn ra, mỗi thứ ăn vào một viên. Ba khỏa còn lại, đều có tác dụng tăng cường chân khí, chính là Chân dương đan. Hiện tại hắn dự định ăn vào một khỏa để chuẩn bị cho việc đột phá. Tam phẩm đan dược hiện tại hẳn có thể giúp hắn đột phá Vũ sĩ thất trọng. Thế nhưng năng lượng cần để hắn đột phá hiện tại càng ngày càng lớn. Tam phẩm đan dược chắc hẳn cũng vô pháp giúp hắn đột phá tới bát trọng.

Từ khi luyện hóa thực khí của đám người Bạo Lang dong binh đoàn kia cũng đã một tháng, tới bây giờ hắn mới dám thôn phệ đan dược để đột phá. Nam thúc đã từng nói, ngàn vạn lần không nên lạm dụng thôn phệ, đừng vì cái trước mắt mà ảnh hưởng tới việc tu luyện sau này.

Lầu cao vạn trượng đất vẫn phải ở trên mặt đất, căn cơ bất ổn thì phía trên cũng dễ đổ nát, đạo lý này Lục Thiếu Du tự nhiên hiểu được, cho nên hắn không dám có chút sơ ý. Tuy rằng muốn dùng tốc độ nhanh nhất để tăng cường thực lực của mình, thế nhưng cũng cần phải từng bước tiến lên.

Có Âm dương linh vũ quyết, tốc độ của hắn đã nhanh hơn rất nhiều người, một chút thời gian củng cố căn cơ cũng không tính là gì. Nếu như vì cái trước mắt mà ảnh hưởng tới tu vi sau này vậy thì thảm rồi.

Ăn vào đan dược, một cỗ năng lượng to lớn tức thì khuếch tán trong cơ thể Lục Thiếu Du. Mà Lục Thiếu Du cũng nhanh chóng tiến vào trạng thái tu luyện, vận chuyển Âm dương linh vũ quyết bắt đầu luyện hóa đoàn năng lượng này.

Gần đây Lục Thiếu Du đều tu luyện và tôi luyện cho nên gân cốt toàn thân lúc nào cũng ở trạng thái mệt mỏi. Lúc này trong cơ thể lại xuất hiện một đoàn năng lượng thật lớn khiến cho xương cốt cũng hấp thu năng lượng, gân cốt cơ thể cũng nhanh chóng khôi phục, càng trở nên cường hãn hơn.

Trên phương diện bản thể, Lục Thiếu Du cũng có chút tự tin. Thân thể hắn đã từng được Nam thúc rèn luyện qua, tẩy tủy đan cũng dùng một tháng. Nếu so về thể chất, trong những kẻ tu vi cùng cấp hắn cũng coi như là thượng đẳng, hơn nữa lại có Thanh Linh khải giáp, lực phòng ngự của hắn cũng coi như cường hãn.

Thời gian chậm rãi trôi qua, lúc này chân khí trong cơ thể hắn thông qua lỗ chân lông không ngừng tiết ra ngoài, chủ yếu lấy thổ hệ là chính. Trong các hệ mà hắn tu luyện, so về lực công kích và phòng ngự thì thổ hệ là cường hãn nhất. Thủy hệ linh mẫn nhất, lực phòng ngự cũng gần bằng thổ hệ. Phong hệ thì có tốc độ nhanh, mộc hệ thì quỷ dị khiến cho người ta khó lòng phòng bị, hỏa hệ khiến cho người khác kinh khủng.

Từng hệ có ưu, nhược điểm riêng, thế nhưng không có mấy người có thể tu luyện hai thuộc tính. Vì vậy Vũ giả hai thuộc tính dường như vô cùng quý giá. Nếu có thể lợi dụng sự đặc thù của song thuộc tính thì thực lực sẽ vô cùng cường hãn.

Nếu như tu vi ngang nhau, Vũ giả đơn hệ gặp phải Vũ giả song hệ, cơ hội thắng vô cùng mỏng manh.

Theo thời gian, năng lượng của Thực dương đan trong cơ thể hắn càng ngày càng ít đi, mà chân khí tinh thuần ngày càng nhiều lên. Đám hoàng sắc quang mang bên ngoài cơ thể Lục Thiếu Du càng lúc càng đậm, mang theo năng lượng cuồng bạo, nếu có người đi qua cũng sẽ đoán được Lục Thiếu Du trong lúc vô ý đã đột phá.

Loại khí thế nàng càng ngày càng mạnh. Trên tảng đá, Tiểu Long cảm nhận được cỗ khí thế này, nó lập tức ngẩng đầu nhìn về phía Lục Thiếu Du.

*****

Kỳ thực Lục Thiếu Du lúc này đột phá cũng không có bất trắc. Sau khi luyện hóa đám thực khí kia cũng đã đạt tới Vũ sĩ lục trọng đỉnh phong, hôm nay lại luyện hóa Thực dương đan, đột phá cũng là chuyện bình thường.

Quang mang trên người Lục Thiếu Du càng ngày càng đậm. Vào lúc này, bên trong đan điền của Lục Thiếu Du, chân khí, kinh mạch cũng tràn đầy năng lượng. Kinh mạch bành trướng, đau đớn bắt đầu xuất hiện.

- Tụ cho ta.

Lục Thiếu Du quát lên, tay không ngừng tạo thủ ấn.

Phanh...

Trong đan điền truyền đến một tiếng trầm đục, đồng thời trong thiên địa dường như có một lực lượng vô hình bị Lục Thiếu Du hút vào thân thể qua lỗ chân lông.

Khí thế trên người Lục Thiếu Du tiếp tục được kéo lên, so với lúc trước còn mạnh hơn gấp bội.

Cứ như thế cho tới sáng sớm, ánh sáng thứ nhất xuyên qua khe lá cũng là lúc Lục Thiếu Du đình chỉ việc tu luyện. Hắn khẽ thở ra một ngụm trọc khí. Lúc này khí thế của hắn đã hoàn toàn khác so với ngày hôm qua.

Cảm giác được năng lượng Thực dương đan trong cơ thể đã tiêu hao phân nửa hắn không khỏi có chút đau xót. Một viên Thực dương đan có giá trị mấy nghìn kim tệ. Nếu như toàn dùng đan dược mà đột phá thì quả thực là đốt tiền rồi.

- Tiếp tục tu luyện Nộ hải cuồng khiếu thôi.

Lục Thiếu Du đứng dậy, vỗ áo bào trên người, lập tức có một đạo thiểm điện rơi vào trên vai hắn.

- Ồ? Ngươi hết tức giận rồi sao?

Lục Thiếu Du vuốt ve Tiểu Long, cười cười nói.

Phì Phì...

Tiểu Long liếc mắt nhìn Lục Thiếu Du, sao đó trườn xuống rồi biến mất trong sơn cốc.

Lục Thiếu Du mỉm cười rồi tiếp tục tới bờ sông tu luyện Nộ hải cuồng khiếu. Ở bờ sông tu luyện vũ kỹ thủy hệ ít nhiều cũng có chút tác dụng, đây cũng chính là nguyên nhân mà Lục Thiếu Du chọn đây làm nơi đặt chân.

Nước sông không ngừng cuộn sóng, lúc này Lục Thiếu Du đang không ngừng ngưng kết bóng nước đánh về phía những tảng đá chung quanh.

So với khi trước, hiện tại Lục Thiếu Du lúc thi triển ngày càng cảm thấy thuận tay hơn, ngưng kết nhanh hơn, uy lực mạnh hơn so với ban đầu.

Hai canh giờ sau, Lục Thiếu Du dừng tập luyện, khoanh chân ngồi xuống một tảng đá. Loại tu luyện này cũng tiêu hao không nhỏ, nên dừng lại khôi phục một chút. Vũ kỹ hoàng cấp này so với Tinh cấp mạnh hơn không ít, thế nhưng tiêu hao chân khí cũng nhiều hơn rất nhiều.

Tối qua đột phá tới Võ sĩ thất trọng, hôm nay thi triển Nộ hải cuồng khiếu, uy lực lớn hơn không ít a. Cũng ngày càng thành thạo, chỉ là tiêu hao chân khí không ít, tuy rằng không bằng Chu Tước quyết, thế nhưng cũng cực kinh người.

Ngoài sơn cốc, hai đạo thân ảnh cẩn thận đi vào trong rừng rậm.

- Đã hơn một tháng rồi, một nam một nữ kia rốt cuộc đang ở nơi nào?

Trong rừng rậm, có một hán tử cụt tay đang lầm bầm nói, phía trước hắn có một đại hán đang mở đường. Hai người này đều là người của Bạo Lang dong binh đoàn. Đại hán cụt tay này chính là tam đầu mục bị Lam Linh chém a.

- Tam đội chưởng, có khi nào đôi nam nữ kia đã chạy thoát rồi không? Bằng không một tháng qua chúng ta cũng không tìm được bọn họ.

Đại hán phía trước nói.

- Không có khả năng, bọn chúng nhất định đang trốn ở một nơi nào đó. Ồ, không ngờ nơi đây lại có một sơn cốc hùng vĩ như vậy.

- Đằng kia, tiểu tử kia ở ngay trong sơn cốc.

Hán tử gầy gò nhìn về phía Lục Thiếu Du đang khoanh chân ngồi nói.

- Ngươi nhanh chóng đi thông báo cho lão nhị và lão đại, ta ở đây trông chừng bọn họ, đừng đả thảo kinh xà, cũng đừng để cho đám dong binh đoàn khác biết, cẩn thận một chút.

Nhị đầu lĩnh kia nói.

- Vâng.

Đại hán mở đường nói xong lập tức nhanh chóng lui về phía sau, hán tử cụt tay thì ngồi giám thị trong một bụi cỏ lớn.

- Chờ đám người lão đại tới không chừng tiểu tử này lại chạy mất.

Tam đầu mục kia nhìn vào Lục Thiếu Du phía xa, có chút do dự nghĩ.

- Tiểu tử này tu vi cũng chỉ đạt tới Vũ sĩ mà thôi, hẳn có thể đối phó dễ dàng, nữ nhân kia chắc hẳn không ở trong sơn cốc. Trước tiên đối phó với tiểu tử này cũng không tồi, sau đó bảo tàng chính là của ta a.

Hán tử gầy gò nhìn vào Lục Thiếu Du, vẻ tham lam trong mắt hiện lên, lập tức bắt đầu di chuyển về phía trước. Tốc độ của hắn vô cùng chậm chạp, dường như sợ làm kinh động tới đối phương.

Thời gian chậm rãi trôi qua, lúc này Lục Thiếu Du vẫn còn đang điều tức, hắn không ngờ sơn cốc bí mật như vậy lại có thể bị người ta phát hiện ra.

Trong lúc chân khí trong cơ thể chậm rãi khôi phục, đột nhiên Lục Thiếu Du cảm thấy có chút không đúng, tuy rằng không biết là gì, nhưng hắn là Linh giả, có chút nhạy cảm đối với sát khí.

- Có nguy hiểm.

Lục Thiếu Du nhanh chóng có phản ứng, trong sơn cốc độc nhiên có khí tức khác. Hắn đã đến đây một đoạn thời gian, khí tức trong cốc đã sớm nắm rõ như lòng bàn tay.

- Hai mươi trượng, bất ngờ đánh chết tiểu tử này hẳn không thành vấn đề.

Lúc này hán tử gầy gò đã đi tới phía sau cách hăn chừng hai mươi trượng, ẩn thân ở dưới một khối dá lớn. Hán tử này nghĩ, đối phương chỉ có tu vi Vũ sĩ mà thôi, bản thân hắn một kích đánh lén, nếu như thành công cũng có chín thành đánh chết đối phương.

Sau khi quyết định, ánh mắt hán tử trở nên âm tàm, thân thể lặng yên không chút tiếng động đột nhiên như một cái bóng bắn về phía sau Lục Thiếu Du, đâm thẳng về phía trái tim Lục Thiếu Du.

Chỉ cần một trượng nữa là đánh tới người Lục Thiếu Du. Lúc này Lục Thiếu Du đã sớm có chuẩn bị bố trí hộ thân cương trí, miệng khẽ nở một nụ cười. Đại hán gầy gò nhìn thấy Lục Thiếu Du cười mà không biết vì sao, chỉ là hắn cảm giác có chút nguy hiểm, trường kiếm càng nhanh hơn vài phần, mũi kiếm nhanh chóng đâm về phía Lục Thiếu Du.

- Trả thù a. Vậy thì bắt đầu từ ngươi. Ta cũng thử một chút phân lượng của Nộ hải cuồng khiếu a.

Trong sát na đó, Lục Thiếu Du ổn định thân thể, thủ ấn trong tay không ngừng biến đổi.

- Nộ hải cuồng khiếu.

Lục Thiếu Du quát lên một tiếng, quang mang quanh thân tức thì biến thành lam sắc, một cỗ lực lượng cuồng bạo khuếch tán ra bốn phía.

Tiếng quát vừa chấm dứt thì hắn khẽ quát tay, thủ ấn trong tay nhanh chóng tiến về phía trước. Chu vi không gian chung quanh tức thì có vô số năng lượng thủy hệ tụ tập lại bằng một tốc độ kinh người, nhanh chóng hướng về phía trước người Lục Thiếu Du, tụ tập tạo thành một màn mưa trước mặt hắn, có vẻ vô cùng quỷ dị.

Lúc này mũi kiếm của hán tử kia cũng đã đâm thẳng đến, thế nhưng khi mũi kiếm chạm vào màn mưa lại thủy chung không thể tiến thêm một tấc, dường như bị thứ nào đó giữ lại.

Mà vào lúc này, sắc mặt tam đầu mục cũng chuyển thành kinh hãi. Rõ ràng đối phương chỉ có tu vi Vũ sĩ, thế nhưng thực lực không ngờ lại kinh khủng như vậy. Mà thứ khiến cho hắn chân chính kinh hãi chính là lúc ở trong vực sâu, rõ ràng hắn thấy đối phương là Vũ giả hỏa hệ, thế nhưng lúc này lại thi triển Vũ kỹ thủy hệ.

- Ngươi, ngươi là Vũ giả song hệ.

Hán tử gầy gò kinh hãi hét lên một tiếng. Một kích không thành công khiến cho hắn muốn rút kiếm lại, thế nhưng sắc mặt hắn nhanh chóng đại biến.


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-3468)