← Ch.0108 | Ch.0110 → |
Khôi lỗi tuyệt đối trung thành, vĩnh viễn không phản bội người. Thường thường có rất nhiều ngươi thích đem theo khôi lỗi bên người. Chỉ là vật như khôi lỗi này bình thường đều là hàng hiếm, linh giả rất thưa thớt, mà linh giả luyện chế khôi lỗi lại càng ít. Muốn mua một kiện khôi lỗi cho dù cấp bậc thấp cũng không phải là một chuyện dễ dàng.
Có nhiều phương pháp luyện chế ra khôi lỗi, ví dụ như dùng đá luyện ra Thạch khôi lỗi. Còn có người dùng thi cốt yêu thú, linh thú hoàn chỉnh luyện ra yêu thú khôi lỗi. Mặt khác còn có phương pháp mà hắn vừa nói qua chính là trực tiếp đem người sống luyện thành cương thi khôi lỗi.
- Có dịp phải thử một chút xem có thể luyện chế ra khôi lỗi hay không a.
Lục Thiếu Du thì thào nói, trên người hắn hiện tại cũng có không ít của cải, nếu như muốn mua một ít tài luyện luyện chế khôi lỗi hẳn cũng không thành vấn đề.
Cuối cùng trên thiên linh lục có ghi chép một bộ phận về trận pháp. Trận pháp chính là lực lượng vô cùng thần kỳ, có đôi khi chỉ bằng một trận pháp cũng có thể chống lại công kích của vô số cường giả.
Trận pháp chia làm trận pháp công kích, trận pháp phòng ngự, trận pháp mê hoặc, mỗi một loại đều có tác dụng riêng. Thế nhưng hiện nay người hiểu được bày binh bố trận cực kỳ thưa thớt.
Trận pháp chính là tụ tập, dẫn lực thiên địa để bày binh bố trận. Đầu tiên cần phải nghiên cứu các loại học vấn về thiên địa học. Thế nhưng học thức vô biên, không phải trong một sớm một chiều là có thể lý giải thấu triệt.
- Thiên linh lục quả thực vô cùng cường hãn a.
Thu hồi Thiên linh lục, Lục Thiếu Du thở ra một ngụm trọc khí, lại nhớ tới dường như trên người hắn còn có túi trữ vật của tam đầu mục Bạo Lang donh binh đoàn kia a. Lập tức hắn đem túi trữ vật ra rồi lấy máu nhận chủ.
- Coi như cũng được.
Sau khi kiểm tra một lượt không gian bên trong, trên mặt Lục Thiếu Du hiện lên chút tiếu ý. Trong túi trữ vật có đến mười khỏa nhị phẩm đan dược mà một viên tam phẩm đan dược chữa thương. Còn có ngọc tinh tạp trên trăm vạn kim tệ, lại còn có một đống linh dược. Đại bộ phận đều là linh dược luyện chế nhất, nhị phẩm đan dược. Cũng có một chút tài liệu dùng để luyện chế tam phẩm đan dược. Nếu tính về giá trị cũng trên trăm vạn kim tệ. Những thứ này quả thực cũng có tác dụng không ít với hắn, giữ chúng lại sau này khỏi phải chạy khắp nơi tìm tài liệu a.
Thu hồi túi trữ vật, Lục Thiếu Du lại không nhịn được móc hộp gấm thứ hai ra. Cũng chính là hộp gấm chứa Linh hồn thần dịch và linh đan.
Mở hộp gấm chứa linh đan ra thì ngay lập tức có một cỗ lực lượng cuồng bạo khuếch tán ra khiến cho trái tim Lục Thiếu Du nhảy dựng lên, linh lực trong cơ thể không tự chủ được mà vận chuyển.
Lục Thiếu Du vội vãn đóng hộp gấm này, dược lực của linh đan này quả thực vô cùng cuồng bạo, không phải thứ mà hiện tại hắn có thể thôn phệ. Bằng vào tu vi hiện tại của hắn nếu như thôn phệ linh đan này, phỏng chừng chỉ bằng vào dược lực cuồng bạo kia cũng khiến cho kinh mạch trong cơ thể hắn đứt thành từng khúc, trở thành một phế nhân. Không có thực lực không nên thôn phệ dược lực khổng lồ như vậy a, Nam thúc cũng đã sớm nói như vậy với hắn.
- Phải nghĩ biện pháp tăng cường thực lực thôi.
Lục Thiếu Du thầm nghĩ, hiện giờ bản thân hắn đã là Võ sĩ bát trọng, thế nhưng ở phương diện linh giả, đẳng cấp vẫn nhu cũ dừng lại ở mức độ Linh sĩ nhị trọng. Coi như là hiện tại có linh ngọc sàng cũng vô pháp đột phá lên tam trọng. Đẳng cấp cách nhau quá xa a. Đến lúc đó coi như là phương diện võ giả đột phá lên cửu trọng, phương diện linh giả theo không kịp thì hắn cũng vô pháp đột phá, không chừng còn khiến kinh mạch nổ tung mà chết.
- Linh hồn thần dịch này rốt cuộc là dạng bảo vật gì.
Lục Thiếu Du mở hộp gấm chứa Linh hồn thần dịch ra rồi lấy bình ngọc kia ngắm nghía một chút. Một mùi hương thoải mái tràn ngập không gian.
- Không hổ là bảo vật của Vạn Thú Tông. Hít vào cũng có chỗ tốt.
Lục Thiếu Du thầm nghĩ, khi hít mùi hương từ bình ngọc này hắn cảm thấy linh lực trong cơ thể dường như vận chuyển nhanh hơn không ít. Mùi hương này dường như có tác dụng đối với linh lực của hắn.
- Chẳng lẽ là có tác dụng đối với linh lực sao?
Lục THiếu Du thầm nghĩ. Công pháp khống thú của Vạn Thú Tông cũng cần linh hồn lực cường đại chống đỡ, Linh hồn thần dịch này của bọn họ hẳn cũng dùng để tăng cường linh hồn lực.
Nhìn Linh hồn thần dịch trong tay, Lục Thiếu lại càng tin tưởng phán đoán của mình không sai. Hơn nữa bằng vào mùi mà nó phát ra khi nãy quả thực có trợ giúp đối với linh lực của hắn.
- Uống.
Lục Thiếu Du do dự một chút rồi cắn răng quyết định. Hắn phải nhanh chóng đột phá linh lực.
Sau khi mở bình ngọc thì trong không khí lập tức tràn ngập một mùi đặt dị, nhưng lại rất ôn hòa, không có chút cuồng bạo nào. Mùi hương này tỏa ra mơ hồ có thể khiến cho người ta muốn ăn uống, nhịn không được mà nuốt vào một ngụm.
- Bảo vật rồi, năng lực hẳn là cực đại, đủ để ta thăng cấp, phỏng chừng dùng một phần mười là đủ.
Lục Thiếu Du nói nhỏ một câu, bình ngọc này cũng không cao, cho nên sức chứa không lớn lắm, một phần mười chỉ bằng một chén trà nhỏ mà thôi.
Lục Thiếu Du lập tức uống Linh hồn thần dịch không có chút do dự, sau đó lại thu hồi bình ngọc.
Sau khi Linh hồn thần dịch vào cơ thể hắn cảm thấy vô cùng sảng khoái, miệng giống như ăn phải lá bạc hà, có một mùi hương thoang thoảng, tươi mát vấn vương quanh miệng.
Đúng lúc này, linh dịch bị Lục Thiếu Du nuốt vào đã tiến vào trong bụng, trong nháy mắt Linh hồn thần dịch này hóa thành một cỗ nhiệt lưu vô cùng mãnh liệt khuếch tán ra chung quanh giống như một đầu mãnh thú chưa thuần hóa không ngừng xông loạn trong cơ thể hắn.
Lực lượng khủng khiếp này cũng không có chạy loạn qua kinh mạch mà chạy vào chỗ khí hải nơi linh lực chiếm giữ, khiến cho khí hải của hắn đau đớn.
Linh hồn thần dịch nhìn như vô cùng ôn hòa, thế nhưng lúc này lại biến thành một cỗ năng lượng quả thực chỉ có thể dùng từ kinh khủng để hình dụng. Cỗ nhiệt lưu mà nó biến thành lúc này giống như dã thú không ngừng chạy loạn trong người hắn, đấu đá lung tung. Dưới uy thế kinh khủng này khí hải hắn đâu có thể chịu được, lúc này từng cơn đau nhức hướng về phía não bộ của hắn mà truyền tới.
- A....
Lục Thiếu Du không nhịn được mà kêu lớn một tiếng, lực lượng này chạy loạn trong đầu hắn khiến cho hắn vô cùng đau đớn.
Lục Thiếu Du không ngờ tới chỉ bằng vào một phần mười số linh dịch kia cũng đã cường hãn tới mức độ này, lực lượng cuồng bạo này dường như trong thoáng chốc có thể phá hủy được không gian trong đầu hắn.
Lục Thiếu Du cũng không biết, Linh hồn thần dịch này chính là một trong những bảo vật đỉnh cấp của Vạn Thú Tông. Giống như hắn suy đoán nó có tác dụng tăng cường linh hồn, đệ tử trong Vạn Thú Tông quả thực rất chú trọng ở phương diện linh hồn của mình. Thế nên coi như là võ giả của Vạn Thú Tông cũng có linh hồn lực cao hơn võ giả bên ngoài.
*****
Linh hồn thần dịch chính là thứ được sản xuất ra từ trong bảo địa của Vạn Thú tông, một trăm năm cũng chỉ được một chiếc bình nhỏ này thôi. Trong Vạn Thú Tông cũng chỉ có đệ tử được chỉ định làm tông chủ kế tiếp mới được phép dùng. Lúc dùng nó cũng phải vô cùng cẩn thận, đồng thời còn cần dùng không ít đan dược phụ trợ ôn hòa, mỗi một lần chỉ có thể dùng một hoặc hai phần mười mà thôi.
Thế nhưng hiện tại Lục Thiếu Du cũng dùng một phần mười, hắn tự cho là rất ít, thế nhưng năng lượng ẩn chưa bên trong Linh hồn thần dịch cũng vô cùng kinh khủng. Năng lượng quá lớn, phiền phức rồi, phải lập tức luyện hóa nó. Cỗ năng lượng khổng lồ này liên tục quấy rối, đồng thời còn đang tiếp tục mở rộng, bành trướng trong cơ thế. Nếu như cứ tiếp tục như vậy thì khí hải của hắn sẽ bị vỡ nát, linh hồn cũng bị phá hủy. Tới lúc đó bản thân hắn không chết cũng sẽ trở thành kẻ ngu ngốc.
Lục Thiếu Du biết hậu quả kinh khủng của việc này, hắn cắn chặt răng, gắt gao bảo vệ tâm thần của mình. Hắn không thể chết một cách uất ức như thế này. Hắn còn chưa có trở thành cường giả, hắn còn muốn chiếu cố mẫu thân, ngay cả thân xử nam còn chưa có phá, không được chết như thế này.
Lục Thiếu Du dùng tâm trí gắt gao đống đỡ, đồng thời thủ ấn ngưng kết, bắt đầu vận dụng Âm dương linh võ quyết cấp tốc luyện hóa cỗ năng lượng kinh khủng này.
Trong đầu hắn hiện tại đầy rẫy năng lượng, muốn luyện hóa đám năng lượng kinh khủng này cũng vô cùng phiền phức, sự đau đớn truyền đến khiến cho sắc mặt hắn trắng bệch.
- Kháo, ta không tin là không được, luyện hóa cho bản công tử.
Lục Thiếu Du hò hét trong lòng, cố gắng chống đỡ sự đau nhức, lần thứ hai luyện hóa.
Mà đúng lúc này, trên Linh ngọc sàng, một cỗ năng lượng mát mẻ từ dưới chân Lục Thiếu Du truyền vào cơ thể, lập tức tiến vào vòng linh khí. Theo sự xuất hiện của cô năng lượng này đám năng lượng cuồng bạo kia đã bị trung hòa, dưới sự tham gia của cỗ năng lượng mát mẻ này đám năng lượng cuồng bạo kia đã ôn hòa hơn không ít.
- Luyện hóa.
Lục Thiếu Du lúc này tự nhiên biết tới biến hóa của Linh ngọc sàng, trong lòng hắn vô cùng kinh ngạc đồng thời cũng không có thời gian để ý tới nó, hắn nhanh chóng vận chuyển Âm dương linh võ quyết bắt đầu luyện hóa năng lượng ẩn chứa trong Linh hồn thần dịch, quanh thân lúc này được bao phủ bởi một tầng quang mang màu trắng. Lúc này linh ngọc sàng đã khôi phục bộ sáng trước đó.
Khoảng thời gian từ lúc Lục Thiếu Du tiến vào tu luyện chậm rãi luyện hóa năng lượng cuồng bạo cho tới khi luyện hóa xong cũng vô cùng nhanh chóng. Giống như là linh lực, chỉ cần luyện hóa một chút là có thể trở thành linh lực thuần khiết vậy.
Thời gian chậm rãi trôi qua, Lục Thiếu Du đang chăm chú nhìn vào khí hải của mình, năng lượng luyện hóa từ Linh hồn thần dịch hiện tại đang chiếm một nửa, còn linh lực ban đầu của hắn chiếm nửa còn lại. Lẽ nào năng lượng của Linh hồn thần dịch sau khi luyện hóa vẫn chưa hẳn là linh lực?
Thế nhưng rõ ràng Lục Thiếu Du có thể cảm giác được sự tiến bộ của mình. Một cỗ khí tức xuất phát từ Linh hồn thần dịch trong khí hải truyền tới chỗ sâu trong linh hồn, tẩm bổ cho linh hồn chưa được ngưng kết thành hình của hắn. Toàn thân hắn lúc này vô cùng thoải mái, giống như là trẻ con nằm trong lòng mẹ vậy.
Năng lượng quá mức khổng lồ của Lục Thiếu Du khiến cho hắn ngơn gác.
Mà lúc này trên Linh ngọc sáng có thêm một cỗ năng lượng được hội tụ, cỗ năng lượng này sau khi làm ôn hòa năng lượng cuồng bạo cũng bị Lục Thiếu Du luyện hóa trở thành chân khí tinh thuần của mình.
Lúc đó, Lục Thiếu Du cảm giác linh lực trong đầu hắn không ngừng khuếch tán, có một cỗ năng lượng vô cùng lớn được áp súc lại. Quang mang quanh thân hắn vô cùng chói mắt, linh lực trong khí hải nhanh chóng tăng lên gấp mấy lần.
Một cỗ lực lượng chạy tới chỗ sâu thẳm trong đầu hắn, lúc này, linh hồn có chút hư vô mờ mịt kia của hắn dường dư bắt đất thực chất hóa hơn không ít.
Linh hồn lực, chính là vật hư vô mờ mịt, không ảnh không hình, mà Võ giả, Linh giả sau khi tu luyện tới một trình độ nhất định có thể đem nó hóa thành thực chất. Tới trình độ nhất định còn có thể rời khỏi cơ thể a. Nói không xa, Thánh Thủ Linh Tôn chính là tồn tại đạt tới cấp độ này, một đạo linh hồn có thể lưu lại mấy ngàn năm.
- Đột phá Linh sĩ nhị trọng rồi a. Cố gắng đột phá tam trọng vậy.
Lục Thiếu Du thầm nghĩ trong lòng. Đã lâu nay hắn chưa đột phá được tu vi Linh sĩ, mà lúc này cỗ năng lượng trong khí hải kia hắn mới chỉ luyện hóa được không đến một phần mười a.
- Tiếp tục luyện hóa. Lục Thiếu Du thầm nghĩ trong lòng, tiếp tục luyện hóa năng lượng bên trong Linh hồn thần dịch.
Ánh sáng ban mai chiếu xuống núi nói, vạn vật dường như đều từ trạng thái ngủ say tỉnh lại. Ánh mặt trời chiếu xuống những giọt sương trên lá, hơi nước bốc lên, không khí được tẩy rửa một lần khiến cho người ta vô cùng sảng khoái.
Sưu...
Trong sơn động, Lục Thiếu Du thở ra một ngụm trọc khí, lập tức đình chỉ tu luyện, quang mang nhàn nhạt quanh thân nhanh chóng thu vào cơ thể, hai mắt bắt ra tinh quang thâm thúy, ánh mắt vô cùng trong suốt.
- Linh sĩ tam trọng đỉnh phỏng, đêm nay hẳn có thể đột phá tới tứ trọng.
Cảm giác được linh lực trên người, trong lòng Lục Thiếu Du không nhịn được mà kinh hãi. Chân khí dưới sự giúp đỡ của Linh hồn thần dịch không ngờ lại mạnh mẽ hơn không ít.
Lúc này hắn cảm giác được linh hồn của chính mình, hắn cũng vô cũng kinh ngạc. Vốn linh hồn kia hư vô mờ mịt, lúc này hắn lại cảm nhận được sự tồn tại của nó. Quả thực tác dụng của Linh hồn thần dịch với linh hồn vô cùng lớn.
- Linh hồn thần dịch, không hổ là bảo vật của Vạn Thú Tông.
Lục Thiếu Du cảm thán, lần này không tới được Vân Dương Tông ngược lại lại là một chuyện tốt đối với hắn. Trong sơn mạch Vụ Đô này hắn đã chiếm được không ít thứ tốt, lại còn bái một vị sư phụ tiện nghi, chiến được Thiên Linh lục bao người mơ ước. Lúc này lại thêm bảo vật của Vạn Thú Tông nữa. Nếu như ngày đó hắn đi tới Vân Dương Tông sợ rằng cũng không có những cơ hội này.
- Tần Thiên Hạo, chờ ta trở về a, để xem ngươi mạnh hay ta mạnh.
Lục Thiếu Du mỉm cười thầm nghĩ:
- Tần Thiên Hạo, chờ khi ta trở lại đợi xem ngươi mạnh hay ta mạnh hơn.
Lúc trước trong trấn Thanh Vân, Tần Thiên Hạo được kiểm tra là Linh Sĩ đệ tam trọng, hiện tại Lục Thiếu Du đã đột phá đến Linh Sĩ đệ tam trọng. Khi về Vân Dương tông, Lục Thiếu Du thật muốn nhìn xem đệ tử thân truyền được Vân Dương tông chú trọng bồi dưỡng so với kỳ ngộ của hắn thì ai mạnh ai yếu.
Lục Thiếu Du gói gém hành lý rời khỏi sơn động, ban ngày tu luyện ở đây không an toàn.
- Bạo Lang dong binh đoàn, lại tiếp tục nào.
***
Trong một khu rừng có ba nam nhân mặc đồ đen cẩn thận đi đường.
- Xui xẻo quá, năm người Hoàng Lão Tam đã chết, chỉ mong chúng ta đừng gặp tiểu tử kia.
← Ch. 0108 | Ch. 0110 → |