Độc giả của web truyenkiemhiep.com.vn hay truyenkiemhiep.org lưu ý!!! Trên PC hãy đổi DNS sang 8.8.8.8 và 8.8.4.4 để vào web nhanh hơn, còn trên điện thoại hãy tải app 1.1.1.1 rồi bật Warp lên để không bị chặn.

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 0336

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 0336: Năng lượng thần bí
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)

Siêu sale Shopee


Thúy Ngọc không nói gì, trừng mắt nói với Lục Thiếu Du:

- Vậy ngươi thích khuôn mặt này của ta hay là khuôn mặt có khối ban đỏ kia.

- Chuyện này. Ta nghĩ bất luận kẻ nào cũng thích khuôn mặt của nàng hiện tại. Nếu như ta nói rằng ta thích khuôn mặt trước kia của nàng, chỉ sợ nàng cũng không tin ta.

Lục Thiếu Du nói.

- Coi như ngươi thành thật.

Đôi mắt Thúy Ngọc sáng lên, lại nói:

- Hẳn ngươi cũng khôi phục không ít khí lực rồi chứ? Còn không mau xuống, chẳng lẽ cố ý chiến tiện nghi của ta?

- Ồ, ta quên.

Lục Thiếu Du lúc này cũng cảm nhận được bản thân đã có chút sức lực, hắn nhanh chóng trở mình rời khỏi thân thể của Thúy Ngọc.

- Đây là đâu, sao chúng ta lại tới nơi này?

Lục Thiếu Du cố gắng ngồi dậy, nhìn về bốn phía lúc này khắp nơi đều là kiến trúc đổ nát, phía xa còn có không ít thạch trụ che trời, lọt vào mắt hắn đều là một đống đổ nát, tỏa ra khí tức cổ xưa.

- Nhanh khôi phục thực lực đi, kẻo lát nữa lại gặp phải nguy hiểm thì không có lực mà chống lại.

Thúy Ngọc cũng ngồi dậy rồi khoanh chân ngồi đó, nàng nhét một viên đan dược vào miệng, thủ ấn trong tay biến đổi, bắt đầu điều tức.

Lục Thiếu Du cũng vội vàng nhét một viên đan dược vào miệng, bắt đầu điều tức. Lúc này thân thể hắn suy yếu cực độ, chân khí và linh lực đều tiêu hao tới mức cực hạn.

Lập tức thân thể hai người được bao bọc bởi một tầng quang tráo.

Phù....

Hơn mười canh giờ sau Lục Thiếu Du tỉnh lại, lúc này hắn cũng đã khôi phục được một chút. Thương thế trong người khi giao thủ với Triệu Kình Thiên đã tốt hơn một chút, ít nhất hiện tại cũng không có trở ngại gì quá lớn.

Lục Thiếu Du đứng dậy rồi nhìn về bốn phía. Lúc này hắn đang đứng trong một mảnh đất bằng phẳng, lúc này bốn phía là một mảnh hỗn độn, đổ nát khắp nơi.

Bốn phía có lẽ là một cung điện hình tròn, thế nhưng hiện tại chỉ còn lại mấy thạch trụ che trời. Những thứ còn lại của cung điện chỉ là đá vụn. Có lẽ cung điện này vô cùng khổng lồ, thế nhưng hiện tại chỉ là một tàn tích mà thôi.

Phía xa trong không gian mà một màu xanh ngắt, trên bầu trời mông lung, chỗ hắn đang đứng hiện tại giống như một cái sơn cốc, bốn phía chung quanh đều là núi.

- Ngươi đang nhìn cái gì vậy?

Thúy Ngọc đứng dậy, sắc mặt lúc này đã có chút hồng hào.

- Sao nàng lại...

Lục Thiếu Du quay lại nhìn Thúy Ngọc. Lúc này hắn lại kinh ngạc phát hiện ra, nốt ban đỏ biến mất kia lúc này lại xuất hiện trên mặt Thúy Ngọc.

- Xấu một chút vẫn tốt hơn.

Thúy Ngọc mỉm cười nói, ánh mắt nhìn về phía Lục Thiếu Du mang theo chút giảo hoạt:

- Nếu như ngươi bằng lòng lấy ta, ta sẽ khôi phục khuôn mặt vốn có của ta cho ngươi xem, thế nào?

- Chuyện này....

Lục Thiếu Du sửng sốt, nữ tử tuyệt mỹ trước mắt này nói hắn không động tâm là giả, thế nhưng không biết nàng đang nói đùa hay là thật.

- Được rồi, ta không làm khó ngươi nữa.

Thúy Ngọc nói:

- Chúng ta tìm nơi rời khỏi đây đi. Xem có thể đi ra ngoài hay không.

Hai người lập tức tìm kiếm trong đống đá vụn, đứng ở chỗ cao nhất của đống đá mới cảm nhận được sự rộng lớn của cung điện này. Một mảnh đá vụn liên liên ước chừng vạn thước, phía trước dường như còn có một đám cung điện cổ xưa đổ nát.

- Chúng ta qua bên kia nhìn xem.

Lục Thiếu Du nhìn về phía trước, chân khí dưới chân chợt lóe, lao thẳng về phía đám cũng điện đổ nát phía trước.

- Thiếu Du cẩn thận một chút.

Thúy Ngọc nói.

Một lát sau, hai người đã đứng ở bên ngoài cung điện cổ xưa này, đứng từ xa thoạt nhìn nó cũng không lớn, thế nhưng đứng ở gần thì Lục Thiếu Du lại có chút kinh ngạc, bức tường còn sót lại của nó dài chừng ba trăm thước, cao mấy chục thước. Trên tường có không ít vết nứt, lộ ra khí tức cổ xưa.

- Khí tức này dường như có chút quỷ dị.

Lục Thiếu Du nhướng mà nói. Còn chưa đi vào trong thế nhưng hắn đã cảm nhận được khí tức quỷ dị này, trong khí tức này dường như còn có năng lượng ba động.

- Đây là lực lượng tàn dư công kích của cường giả. Bởi vì ở trong đại trận cho nên cũng không tỏa ra thiên địa. Từ khí tức này có thể phán đoán, khi trước ở tại nơi này chỉ sợ ít nhất cũng có Vũ Tôn chiến đấu.

Thúy Ngọc nhướng mày, lập tức nói.

Lục Thiếu Du nhìn vào một mảnh đổ nát thê lương khổng lồ trước mắt mà cảm khái. Nơi này chỉ sợ đã mấy nghìn năm rồi không có ai tới đây, lực công kích trải qua mấy nghìn năm không tiêu tán. Loại lực lượng này chỉ sợ cũng chỉ có Vũ Tôn mới có thể làm được mà thôi.

- Chúng ta vào xem.

Lục Thiếu Du nói, một khi đã tới nơi này, không có lý do gì không đi nhìn xem một chút.

Cung điện này đổ nát cũng không được coi là toàn bộ, chí ít trước cung điện này có có một đại môn cực lớn. Lúc này Thúy Ngọc rõ ràng cũng đang hiếu kỳ trong lòng, hai người chậm rãi đi qua cánh cửa vào trong cung điện.

Chân khí lưu chuyển trong cơ thể. Lục Thiếu Du cảnh giác nhì nveef bốn phía, lọt vào tầm mắt của hắn là một mảnh u ám, trong cung điện khổng lồ có vô số thạch trụ lớn đỡ lấy. Trên đỉnh cung điện có vô số vết nứt, tia sáng chiếu qua. Tất cả vô cùng vắng vẻ, hẳn là mấy nghìn năm hoặc trên vạn năm cũng không có ai đi qua nơi này.

- Xem ra cường giả trong Vân Dương Tông cũng chưa từng đi qua đây.

Thúy Ngọc nhìn vào bốn phía rồi nói.

- Cẩn thận.

Ngay lúc này, Lục Thiếu Du đột nhiên hét lớn một tiếng, kéo Thúy Ngọc lui lại.

Ầm...

Trong đại điện, không gian chung quanh vốn yên tĩnh lúc này trong nháy mắt rung động kịch liệt, phát ra âm thanh ầm ầm vang vọng chung quanh. Đại điện trong nháy mắt rung chuyển kịch liệt.

Theo đạo năng lượng này ba động, đại điện trong nháy mắt xuất hiện một quang đoàn chừng nửa thước, một cỗ khí tức kinh khủng nhanh chóng khuếch tán ra. Dưới khí tức này dường như còn mang theo uy áp vô cùng lớn.

Lục Thiếu Du nhanh chóng thối lui, đồng thời ánh mắt nhìn chằm chằm vào quang đoàn xuất hiện trong không gian kia. Năng lượng kỳ dị kia ba động khiến cho Lục Thiếu Du cảm nhận được có một cỗ năng lượng cường hãn ba động. Loại ba động năng lượng này vô cùng cường hãn, có lẽ bởi vì đụng chạm vào một thứ gì đó mà khiến nó xuất hiện.

- Là công kích cường giả lưu lại, không nghĩ tới chúng tụ tập lại một chỗ.

Thúy Ngọc nhanh chóng nói.

- Công kích do cường giả lưu lại, dường như đã hóa thành năng lượng.

Lục Thiếu Du lùi lại, thân thể hai người lúc này đã đứng ở trước cửa cung điện, ánh mắt nhìn về phía quang đoàn đang lơ lửng trong cung điện. Hắn cảm giác được quang đoàn này tuy rằng cuồng bạo, thế nhưng cũng không phải là công kích, dường như đã hóa thành một đoàn năng lượng.

- Lực công kích tàn dư mà cường giả lưu lại trải qua mấy nghìn năm, thậm chí là vạn năm mà không tiêu tán tự nhiên sẽ hóa thành năng lượng. Chỉ là những năng lượng này nếu như tụ tập lại cùng một chỗ cũng có thể có tính công kích cực mạnh.

Thúy Ngọc ở bên người Lục Thiếu Du lúc này thấp giọng nói:

- Nhiều lực công kích tàn dư như vậy ngưng tụ lại ở đây, chỉ sợ nơi này không đơn giản chút nào. Không chừng sẽ có bảo vật ở bên trong.

*****

- Có bảo vật sao?

Lục Thiếu Du tức thì cảm thấy hứng thú.

- Trong một ít không gian bị phong bế, không tiếp xúc với thiên địa, những lực công kích của cường giả lưu lại ở bên trong, cho dù bảo tồn được mấy nghìn năm cũng không tiêu tán là chuyện bình thường. Thế nhưng chúng cũng sẽ không tụ tập lại cùng một chỗ như vậy. Thời gian nếu như dài quá thì sẽ tự động tiêu tán. Thế nhưng năng lượng trong đại điện này lại không tiêu tán mà lại ngưng tụ cùng một chỗ, điều này chứng minh trong đại điện nhất định cũng có một chút bí mật.

Thúy Ngọc nói.

- Không biết là bí mật gì?

Lục Thiếu Du nhíu mày, nơi này hẳn là cường giả Vân Dương Tông còn chưa đặt chân tới, nói không chừng bên trong có lẽ sẽ có bảo vật.

Ầm ầm.

Trong đại điện, quang cầu do năng lượng tạo thành lúc này rung động khiến cho không gian cũng rung động theo. Dường như cảm nhận được khí tức trên người của Lục Thiếu Du và Thúy Ngọc, đoàn năng lượng này chậm rãi đi về phía hai người.

- Không xong, đoàn năng lượng này muốn công kích chúng ta.

Sắc mặt Thúy Ngọc biến đổi, nhanh chóng nói.

Cảm nhận được khí tức của đoàn năng lượng này, Lục Thiếu Du nhướng mày, đoàn năng lượng này vô cùng kinh khủng.

- Đoàn năng lượng này do lực công kích biến thành, lực công kích lại chính là do chân khí hoặc năng lượng thuộc tính trong thiên địa tạo ra. Không biết đám năng lượng này mình có thể thôn phệ hay không.

Lục Thiếu Du nhíu mày, từ trên lý luận mà nói, đoàn năng lượng này dựa vào Âm Dương Linh Vũ Quyết của hắn dường như là có thể thôn phệ.

Sưu...

Đúng lúc này, đoàn năng lượng hình cầu này lao thẳng về phía hai người, khiến cho không gian bên trong đại điện gợn sóng.

- Cẩn thận.

Thúy Ngọc khẽ quát một tiếng, đôi mắt chăm chú nhìn về phía đoàn năng lượng, cánh tay chậm rãi giơ lên, năng lượng cuồng bạo tuôn ra, chưởng ấn nhanh chóng đánh về phía đoàn năng lượng.

Phanh.... .

Hai cỗ năng lượng khổng lồ trong nháy mắt va chạm với nhau. Cùng lúc đó, trong đại điện vang lên một tiếng trầm muộn, lực lượng cuồng bạo nhanh chóng khuếch tán.

Khục khục.

Thân thể Lục Thiếu Du lảo đảo lui về phía sau mấy bước. Ánh mắt nhìn về phía đoàn năng lượng kia có chút hoảng sợ.

- Không được công kích đoàn năng lượng này.

Ngay lúc này, tiếng hét kinh hãi của Thúy Ngọc vang lên. Lúc này đoàn năng lượng kia dưới công kích của Thúy Ngọc dường như đang đứng lại thôn phệ công kích mà Thúy Ngọc tạo ra, giống như đang hấp thu vậy.

- Tại sao có thể như vậy được?

Lục Thiếu Du cũng rất kinh ngạc. Bản thân hắn vừa rồi mới thi triển Thiên Thủ Liệt Cương Ấn công kích, thế nhưng cũng bị đoàn năng lượng kia thôn phệ. Đoàn năng lượng này không chỉ có thôn phệ chân khí mà còn có thể thôn phệ linh lực.

Ầm ầm.

Mấy đạo năng lượng chung quanh đoàn năng lượng kia trong nháy mắt biến mất. Đạo chưởng ấn mà Lục Thiếu Du vừa mới đánh ra trong nháy mắt bị đoàn năng lượng này thôn phệ sạch sẽ.

- Đoàn năng lượng này sau khi thôn phệ công kích của chúng ta càng trở nên cường hãn. Chúng ta lại không thể công kích nó.

Sắc mặt Thúy Ngọc đại biến. Lúc này đoàn năng lượng kia, từ khí tức phát ra của nó nàng có thể dễ dàng nhận ra, dường như nó đã mạnh hơn một chút.

- Đoàn năng lượng này quá mức quỷ dị.

Vẻ mặt Lục Thiếu Du có chút ngưng trọng, chậm rãi lui về phía sau. Dựa vào một kích vừa rồi hắn cũng biết được thực lực của đoàn năng lượng này. Tương đương với Vũ Phách thất trọng, quá mức mạnh mẽ, thế nhưng cho dù mạnh mẽ vẫn có thể khắc chế. Thế nhưng vấn đề là đoàn năng lượng này quá quỷ dị.

Ầm ầm.

Ngay sau khi thôn phệ công kích của Lục Thiếu Du và Thúy Ngọc, đoàn năng lượng này trong nháy mắt rung động, bảy đoàn năng lượng ầm ầm hội tụ lại làm một, trực tiếp dung hợp làm một thế. Mà lúc này trong đại điện rung động càng thêm kịch liệt.

Trong đại điện lúc này xuất hiện không ít năng lượng thể, từng đoàn giống như một giọt mưa rơi xuống. Dường như nó vốn đã ở trong đại điện này từ lâu rồi vậy. Trong nháy mắt tiến về phía đoàn năng lượng ở giữa mà dung hợp lại.

Một đoàn năng lượng to chừng hai thước xuất hiện trước mặt hai người Lục Thiếu Du. Khí tức của đoàn năng lượng này cũng nhanh chóng tăng lên. Những đoàn năng lượng trong đại điện lúc này đã hoàn tất dung hợp với đoàn năng lượng ban đầu.

- Khí tức đã cường hãn hơn rất nhiều.

Lục Thiếu Du chau mày. Năng lượng thể này sau khi dung hợp đã trở nên vô cùng cường hãn. Từ khí tức có thể phán đoán nó đã tương đương với Vũ Phách cửu trọng, thậm chí là khí tức của Vũ Suất.

- Làm sao bây giờ, đoàn năng lượng này tuy rằng không phải quá mạnh mẽ, thế nhưng chúng ta hiện tại cũng không có cách nào chống đỡ, cũng không thể công kích nó.

Thúy Ngọc có chút khẩn trương nói với Lục Thiếu Du.

Lục Thiếu Du nhìn đoàn năng lượng kia thầm suy nghĩ. Thương thế hiện tại trong người hắn còn chưa khỏi hẳn, Thúy Ngọc cũng giống hắn, cả hai chưa khôi phục được bao nhiêu thực lực. Lúc này chỉ sợ không thể ứng phó được với đoàn năng lượng này. Điều phiền toái nhất chính là đoàn năng lượng này có thể thôn phệ công kích của hắn. Ngay cả linh lực của Thúy Ngọc cũng có thể thôn phệ, nếu như công kích đoàn năng lượng này chả khác gì đưa thức ăn tới miệng nó.

- Ta có một biện pháp, thế nhưng không biết có hữu hiệu hay không.

Lục Thiếu Du nhướng mày nói.

- Vậy thì thử một lần đi. Đoàn năng lượng này hiện tại có lẽ đã coi chúng ta là thức ăn của nó.

Thúy Ngọc nhìn đoàn năng lượng phía trước mặt nói.

Sưu....

Đoàn năng lượng có khí tức kinh khủng này trong nháy mắt vọt về phía hai người Thúy Ngọc và Lục Thiếu Du.

- Nàng lui ra đi.

Lục Thiếu Du nói với Thúy Ngọc. Đồng thởi thú ấn trong tay biến hóa, chân khí dưới chân chợt lóe, thân thể bắn về phía trước.

- Để xem ngươi có thể thôn phệ được ta hay không.

Lục Thiếu Du quát lên một tiếng. Hai tay nhanh chóng đẩy ra hai cỗ chân khí, một cỗ lực lượng quỷ dị xuất hiện.

Sưu Sưu...

Đoàn năng lượng cuồng bạo và vòng xoáy do Lục Thiếu Du ngưng tụ ra trong nháy mắt va chạm với nhau, hai cỗ năng lượng va chạm lại không tạo thành một tiếng động nào.

Trong lúc đó, Lục Thiếu Du nhanh chóng cảm giác được có một cỗ hấp lực thôn phệ mạnh mẽ từ trên đoàn năng lượng kia bạo phát, dường như muốn thôn phệ chân khí của hắn vậy. Chân khí trong tay hắn đang nhẹ nhàng hướng về phía đoàn năng lượng kia, đoàn năng lượng này không ngờ lại có hiệu quả giống như Âm Dương Linh Vũ Quyết mà hắn tu luyện.

- Thôn phệ.

Sắc mặt Lục Thiếu Du trầm xuống, thầm hét lên một tiếng, thủ ấn trong tay biến đổi vận chuyển lực thôn phệ trong Âm Dương Linh Vũ Quyết.

Sưu Sưu.

Hai cỗ lực lượng thôn phệ trong nháy mắt va chạm, trong đại điện đột nhiên sáng chói. Hai cỗ lực lượng này đều muốn thôn phệ đối phương, thế nhưng lúc này dường như kẻ nào cũng không thể thôn phệ đối phương được. Nghiêm túc mà nói, Lục Thiếu Du đang rơi vào thế hạ phong.

- Lực lượng thật mạnh mẽ.

Vẻ mặt Lục Thiếu Du biến đổi, cảm giác lực thôn phệ của đoàn năng lượng này, chỉ sợ đã tương đương với lực lượng của cường giả Vũ Suất.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-3468)