Độc giả của web truyenkiemhiep.com.vn hay truyenkiemhiep.org lưu ý!!! Trên PC hãy đổi DNS sang 8.8.8.8 và 8.8.4.4 để vào web nhanh hơn, còn trên điện thoại hãy tải app 1.1.1.1 rồi bật Warp lên để không bị chặn.

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 0404

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 0404: Chiến vì top hai
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)

Siêu sale Shopee


- Ta đang suy nghĩ về ngày mai, hai người còn lại dường như đều khó đối phó.

Lục Thiếu Du nói.

- Thực lực hai người kia đều rất mạnh, quả thực khó đối phó. Chỉ là nếu như dùng toàn lực lẽ nào ngươi không nắm chắc sao?

Thân thể nhỏ nhắn của Bạch Linh lười biếng ghé vào cái ghế rồi nói, ngay cả cái đầu cũng không ngẩng lên.

- Nắm chắc quả thực không có, đến lúc đó tính tiếp.

Lục Thiếu Du mỉm cười nói.

Khoanh chân ngồi xuống, lúc này cũng đã là hoàng hôn. Lục Thiếu Du lập tức tiến vào trong trạng thái tu luyện. Cuộc chiến ngày mai hắn phải đối đầu với một trong hai người. Mặc kệ là ai nếu như hắn muốn thắng trên cơ bản đều không có hy vọng gì.

Chỉ là Lục Thiếu Du cũng không phải là người không chiến mà hàng. Huống chi nếu như tiến vào top hai là có thể khiến cho Vân Khiếu Thiên đáp ứng thêm một việc, có chỗ tốt như vậy đương nhiên hắn sẽ cố gắng.

Một lát sau, quanh thân Lục Thiếu Du được bao phủ bởi một đám quang mang, trên người Tiểu Long và Bạch Linh cũng có quang mang bao quanh, tất cả đều tiến vào trong trạng thái tu luyện.

Bên ngoài, có năng lượng thiên địa, Bạch Linh đã có thể tu luyện bình thường.

Trong thành Thiên Kiếm hiện tại đều đàm luận về Nguyên Nhược Lan, vũ giả tứ hệ. Tin tức này giống như một cơn lốc, lúc chạng vạng, hầu như toàn bộ mọi người trong thành Thiên Kiếm to lớn này đều biết tới.

Mà cùng lúc đó, tin tức này cũng từ trong thành Thiên Kiếm truyền tới không ít thế lực khác. Vũ giả tứ hệ xuất hiện tuyệt đối là một chuyện tình khiến cho người ta khiếp sợ. Vũ giả tứ hệ, tu vi càng cao, thực lực sẽ càng kinh khủng. Một người như vậy lại là đệ tử thân truyền của Thiên Kiếm môn, các thế lực lại càng phải quan tâm.

Trong nơi đặt cược ở thành Thiên Kiếm hiện tại cũng chỉ còn lại ba người Lục Thiếu Du, Nguyên Nhược lan, Lăng Thanh. Mà vốn Lục Thiếu Du tỷ lệ đặt cược rất thấp, từ vòng thứ ba có biểu hiện kinh người mới tăng lên một chút. Thế nhưng lúc này trong ba người còn lại thì hắn là kẻ có tỷ lệ thấp nhất.

Mà vì cuộc chiến ngày mai tỷ lệ đặt cược của Lục Thiếu Du đã là một ăn ba trăm. Nguyên Nhược Lan là một ăn một, Lăng Thanh thì là một ăn hai. Loại tỷ lệ này nếu như để Lục Thiếu Du biết được nhất định sẽ phiền muộn muốn chết. Xem ra, toàn bộ mọi người trong thành Thiên Kiếm này không xem trọng hắn.

Từ tỷ lệ có thể nhìn thấy, hầu như người trong thành Thiên Kiếm đều xem trọng Nguyên Nhược Lan, thứ nhì chính là Lăng Thành. Mà Lục Thiếu Du đã hoàn toàn bị ném sang bên cạnh, một ăn ba trăm, loại tỷ lệ này quá lớn, thế nhưng lại không có ai chú ý đến.

Vào buổi tối, khi màn đêm buông xuống, trên bầu trởi xuất hiện một vầng trăng và những ngôi sao không ngừng lóe lên ánh sáng.

Dưới bầu trời đêm vắng vẻ, còn có những âm thanh náo nhiệt trong thành Thiên Kiếm, lúc này chỉ có một người đang thưởng thức bầu trời đêm mỹ lệ này.

Tại mỗi tửu điếm bình dân, trên nóc nhà có một thân ảnh đang ngồi đó, quần áo theo gió đêm tung bay phất phới. Trên mặt người này có một tấm lụa trắng, chính là Lăng Thanh tham gia đại hội Tam tông Tứ môn kia.

Trong bóng tối, ánh mắt Lăng Thanh bắn ra một đạo tinh quang. Trong bóng tối này toát lên một cỗ vị đạo không nói nên lời.

- Thiếu chủ, vì sao còn chưa đi nghỉ? Ngày mai người còn phải đi tham gia đại hội Tam tông Tứ môn.

Một lão giả vẻ mặt có chút âm lệ vô thanh vô tức xuất hiện trên mái nhà, đối với người thanh niên trước mắt này phát ra sự tôn kính tuyệt đối.

- Ta biết rồi. Tin tức của bảo vật tiến triển tới đâu rồi?

Thanh niên gầy gò này không quay đầu lại, nhìn vào vầng trăng treo trên không trung hỏi.

- Gần đây có chút bận rộn cho nên không có tiến triển gì mới. Dù sao tin tức này cũng đã trôi qua nhiều năm, bảo vật kia dường như rơi vào trong tay một tiểu ra gia tộc ở trấn Thanh Vân. Chờ sau khi xác định kỹ ta lại bẩm báo với Thiếu Chủ.

- Được, nhanh chóng xác định đi. Nếu như bảo vật này bị các thế lực khác biết được chúng ta sẽ tốn rất nhiều công phu.

Thanh niên gầy gòn ói.

- Vâng, thiếu chủ.

Lão giả có chút âm lệ nói:

- Thiếu chủ, ngày mai luận võ, toàn bộ người trong thành đều đoán người và Nguyễn Nhược Lan kia có hy vọng, Thiếu Chủ thực sự muốn đánh bại Nguyễn Nhược Lan kia sao?

- Đánh bại Nguyễn Nhược Lan sẽ tạo thành đả kích thật lớn cho Tam tông Tứ môn, Vũ Tướng thất trọng, vũ giả tứ hệ còn chưa đủ lọt vào mắt của ta.

Thanh âm khàn khàn của thanh niên kia vang lên.

- Thiếu Chủ đương nhiên sẽ không đặt Nguyên Nhược Lan kia vào mắt rồi. Ngay cả giới chủ cũng nói thiên phú của Thiếu Chủ so với ngài còn mạnh hơn. Về phần Lục Thiếu Du kia, vũ giả tam hệ cũng không phải là đối thủ của người.

Lão giả âm lệ kia nói.

- Hóa ra hắn tên là Lục Thiếu Du.

Thanh niên gầy gò lẩm bẩm nói, thanh âm đột nhiên có chút run run.

Âm thanh ầm ĩ không dứt trong thành, một đêm chậm rãi trôi qua. Khi tia nắng đầu tiên từ phía đông chiếu xuống mang theo một cơn gió nhẹ nhàng thổi qua khiến cho mọi người thoải mái. Phía chân trời xa xa những ngôi sao bắt đầu biến mất.

Phù.

Lục Thiếu Du thở ra một ngụm trọc khí trong cơ thể, một đêm tu luyện, tu vi có chút tiến bộ chậm rãi.

- Lão đại, hôm nay phải xem biểu hiện của huynh thế nào rồi.

Tiểu Long cũng dừng tu luyện, quang mang quanh thân chợt lóe lên, dường như trong khoảng thời gian này nó tiến bộ không ít.

- Lục Thiếu Du, hôm nay mặc kệ là ngươi gặp phải kẻ nào, chỉ sợ đều vô cùng khó khăn. Ta cũng muốn biết, ngươi còn con bài ẩn dấu nào không.

Bạch Linh nói.

- Hắc hắc.

Lục Thiếu Du cười hắc hắc. Còn bài chưa lật của hắn xem ra hôm nay phải bại lộ, mặc kệ là gặp phải ai, hắn đều phải liều mạng.

Sáng sớm, trên Diễn võ trường trong thành Thiên Kiếm đã bắt đầu tụ tập không ít người. Hai trận đấu đỉnh phong sắp tới tất cả mọi người đều không muốn bỏ qua, càng những trận đấu về sau sẽ càng kịch liệt.

Khi Lục Thiếu Du theo mọi người Vân Dương Tông tới khán đài thì những chưởng môn của Tam tông Tứ môn khác cũng xuất hiện. Sau khi hàn huyên một lát, các đại cường giả lập tức ngồi xuống. Lục Thiếu Du và Lục Vô Song, còn có Khuất Đao Tuyệt, Hàn Phong cũng chỉ có thể đứng phía sau mà thôi.

Thương thế Vân Hồng Lăng cũng không nhẹ, nhưng nàng cũng muốn đi tới. Hôm nay Lục Thiếu Du phải lên đài, đương nhiên nàng sẽ không bỏ qua.

Dọc đường đi, Vân Khiếu Thiên, Vũ Ngọc Tiền, Dương trưởng lão dường như cũng biết ý không tạo thành áp lực quá lớn cho hắn. Đều bảo hắn cố gắng là được, thua cũng không sao. Dù sao đi nữa hắn cũng đã vì Vân Dương Tông lập được đại công.

Chỉ có Triệu Kình Hải, Triệu Kình Thiên, hai huynh đệ nhà này trong mắt có chút hận ý, cũng cười nhạo. Người mà bọn hắn luôn căm ghét một đường tấn cấp, khiến cho bọn họ oán hận không ngớt. Hiện tại gặp phải đối thủ khó nhằn không có cơ hội nào thắng khiến cho trong lòng bọn họ vô cùng sảng khoái.

- Tiểu tặc, hai người bọn họ đều rất lợi hại, ngươi phải cẩn thận một chút. Dù sao đi nữa cũng đã tiến vào top ba, cũng không cần cố gắng quá tránh để bị thương.

*****

Sắc mặt Vân Hồng Lăng có chút tái nhợt, sau khi biết thực lực của Nguyên Nhược Lan và Lăng Thanh kia nàng vô cùng lo lắng cho Lục Thiếu Du.

- Thiếu Du, cố gắng là được rồi.

Lục Vô Song khẽ nói, tuy rằng biết Lục Thiếu Du là Linh vũ song tu, thế nhưng đối với con bài chưa lật của Lục Thiếu Du nàng cũng không biết nhiều lắm.

Trên khán đài, những đệ tử khác của Tam tông Tứ môn lúc này không ít người đều nhìn về phía Lục Thiếu Du và Nguyên Nhược Lan. Mà Nguyên Nhược Lan không thể nghi ngờ lúc này khiến cho mọi người sùng bái cuồng nhiệt. Vũ Tướng thất trọng, vũ giả tứ hệ, trong thế hệ trẻ tuổi ai có thể là địch thủ của nàng được chứ.

Đại hội vẫn còn đang chuẩn bị, trên vũ đài còn có không ít đệ tử Thiên Kiếm môn đang bận rộn. Mà lúc này bốn phía chung quanh vô cùng tấp nập, vốn chỉ có thể dung nạp được trăm vạn người nhưng lúc này lại tới một trăm hai mươi vạn, tuy rằng chật chội. Thế nhưng không có ai cảm giác khó chịu mà lại vô cùng kích động và chờ mong.

Chật chội, tiếng nói ầm ĩ không ngừng vang lên bên tai mọi người. Cảm nhận được bầu không khí sôi động này mỗi người đều không tự chủ được mà bị lây theo hòa vào không khí này.

Trên võ trường, Nguyên Nhược Lan trên đài mặc bộ y phục màu tím khiến cho mọi người không khỏi ghé mắt nhìn qua. Thực lực kinh khủng lại là vũ giả tứ hệ khiến cho mọi người tặc lưỡi xuýt xoa không thôi.

Trong võ trường có không ít người hô lên tên Nguyên Nhược Lan, thỉnh thoảng cũng có âm thanh ủng hộ Lăng Thanh. Về phần Lục Thiếu Du trong tiếng gọi ầm ĩ này đã không nghe thấy gì. Tới ngày hôm nay Lục Thiếu Du vốn là một đầu hắc mã trong đại hội Tam tông Tứ môn thế nhưng bởi vì Nguyên Nhược Lan và Lăng Thanh biểu hiện cường hãn cho nên nhanh chóng bị chèn ép.

Mọi người đều biết Lục Thiếu Du bất phàm, cũng biết Lục Thiếu Du rất mạnh, có thể tham dự đại hội Tam tông Tứ môn đều là kẻ mạnh. Thế nhưng trong kẻ mạnh còn có kẻ manh hơn. So với Nguyên Nhược La và Lăng Thanh thì Lục Thiếu Du lại kém hơn một ít. Chí ít cho tới hiện tại thực lực của Lục Thiếu Du so với hai người kia yếu hơn nhiều.

- Lão đại, xem ra hôm nay cũng không có ai coi trọng huynh. Có mỗi đệ tốt với huynh mà thôi.

Tiểu Long cảm nhận bầu không khí chung quanh, lúc lắc cái đầu nói.

- Ha ha, lão đại của đệ tuyệt đối sẽ không để cho đệ phải mất mặt.

Lục Thiếu Du cười ha hả, vuốt ve đầu Tiểu Long.

Đông.

Một tiếng chuông du dương truyền đến, tiếng ồn ào trong Diễn võ trường lập tức biến mất, lúc này trăm vạn ánh mắt đều nhìn vào giữa.

Trên khán đài, một thân ảnh xinh đẹp thả người dựng lên, chân khí quanh thân xuất hiện, thân thể mềm mại từ trên khán đài tạo thành một đường cong hoa mỹ đáp nhẹ xuống mặt đất. Trên mặt đất một hạt bụi cũng không bốc lên, điều này cũng đủ chứng minh cho thực lực của nàng.

Chiêu thức ấy tự nhiên khiến cho không ít khán giả phía dưới cuồng nhiệt.

- Tiểu tặc, phải cẩn thận.

Vân Hồng Lăng nói.

Tiểu Long, Bạch Linh chuyển sang vai Lục Vô Song. Trong ánh mắt quan tâm của Lục Vô Song Lục Thiếu Du lạnh nhạt nhìn về phía trước. Chân khí bùng lên, dưới chân có hai vòng xoáy, thân ảnh lập tức nhẹ nhàng đáp xuống võ đài, rơi vào vị trí cách Nguyên Nhược Lan không xa.

Sưu.

Lúc này, một thân ảnh gầy gò cũng nhảy lên, người song song đúng cùng nhau.

Theo sự xuất hiện của ba người, tiếng ầm ĩ bắt đầu vang lên, thanh âm hỗn tạp vang lên tận trời. Những ánh mắt đều vô cùng nóng bỏng nhìn về phía ba người. Ba người này chính là top ba trong đại hội Tam tông Tứ môn lần này, chính là đại biểu cho những người trẻ tuổi có thực lực mạnh nhất.

Dưới ánh mắt của trăm vạn người phía dưới, Hồng Bào trưởng lão của Thiên Kiếm môn và hai vị hộ pháp chậm rãi đi lên đài. Khi tới trước mặt ba người thanh âm của Hồng Bào trưởng lão vang lên, thanh âm mang theo chân khí đủ để truyền khắp quanh Diễn võ trường:

- Trải qua bốn ngày, năm mươi sáu người tham dự, hiện tại cũng chỉ còn ba người các ngươi. Ba người các ngươi chính là nhân tài kiệt xuất trong thế hệ trẻ. Mà hôm nay sắp sửa đấu loại một người. Hai người còn lại sẽ tranh đoạt vị trí thứ nhất vào ngày mai. Người đứng đầu sẽ nhận được một bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai, và nhận được vinh dự lớn lao.

Hồng Bào trưởng lão vừa nói xong, trong Diễn võ trường lập tức vang lên thanh âm xôn xao.

- Lục Thiếu Du, hôm qua ngươi trực tiếp tấn cấp cho nên hôm nay sẽ là người thứ nhất lên đài. Ngươi tiến lên đi.

Hồng Bào trưởng lão nói với Lục Thiếu Du.

Lục Thiếu Du cũng đã sớm chuẩn bị, ngày hôm qua vận khí không tồi trực tiếp tiến vào top ba, thế nhưng hôm nay sẽ không may mắn thế nữa, phải trực tiếp lên đài.

Sưu.

Chân khí dưới chân chợt lóe, Lục Thiếu Du đã tới võ đài trung ương của Diễn võ trường.

- Hai người các ngươi rút thăm quyết định đi. Trong này có hai ngọc bài, mỗi người các ngươi chọn một. Nếu như lấy phải ngọc bài trống thì trực tiếp tấn cấp. Chờ ngày mai tranh đoạt vị trí đầu tiên. Còn lấy phải ngọc bài có số một thì phải lên đài.

Ngay khi Lục Thiếu Du lên đài thì Hồng Bào trưởng lão nói với hai người Nguyên Nhược Lan và Lăng Thanh.

Trong khi hai người rút ngọc bài, mọi người phía dưới cũng vô cùng khẩn trương, không biết là ai sẽ trực tiếp tấn cấn.

- Là ai rút được ngọc giản trống?

Hồng Bào trưởng lão hỏi.

- Ta.

Thanh âm khàn khàn, trầm thấp từ trong miệng Lăng Thanh truyền đến, trên tay hiện lên một ngọc bài trống.

- Trực tiếp tấn cấp, chờ trận chiến cuối cùng vào ngày mai.

Hồng Bào trưởng lão nói.

- Lục Thiếu Du gặp Nguyên Nhược Lan.

Trên khán đài, chúng trưởng lão mở miệng cười, Lục Thiếu Du đụng phải Nguyên Nhược Lan Vũ Tướng thất trọng, vũ giả tứ hệ. Cho dù Lục Thiếu Du bất phàm, thế nhưng kết quả cũng đã định trước. Nếu như Lục Thiếu Du có thể thắng lợi quả thực là gặp quỷ rồi.

Mọi người trong Vân Dương Tông nhướng mày, có vẻ vô cùng bất đắc dĩ. Tiến vào top ba bọn họ đã rất thỏa mãn, trận đấu này chỉ có thể nói là hình thức mà thôi.

- Vân Tông chủ, trận này ngươi thấy thế nào?

Thấy Lục Thiếu Du gặp phải Nguyên Nhược Lan, Tông chủ Vạn Thú Tông Duẫn Ngạc nói với Vân Khiếu Thiên.

- Hiện giờ đã nói kết quả dường như vẫn hơi sớm.

Vân Khiếu Thiên đáp. Tuy rằng trong lòng hắn hiện tại không cho rằng Lục Thiếu Du có bao nhiêu hy vọng, thế nhưng hắn thân là Tông chủ, cũng không thể khiến cho đệ tử mình nhụt chí được.

- Xem ra, Vân Tông chủ vẫn có lòng tin nha. Ta đề nghị mọi người và Vân Tông chủ đánh cược một ván, mọi người thấy thế nào?

Cổ Kiếm Phong, chưởng môn Thiên Kiếm Tông nhíu mày nhìn Vân Khiếu Thiên nói.

- Cổ chưởng môn, cái này không cần thiết.

Vân Khiếu Thiên nói, cũng không thể để cho mấy tên cáo già này bu vào, nếu như cược nữa chỉ sợ sẽ chắc chắn thua.

- Vân Tông chủ, ngươi cũng không thể như vậy nha. Ngươi đã thắng hai trận không thể chạy thế được. Trận này ngươi phải đổi. Lục Thiếu Du của các ngươi từ đầu vẫn lấy yếu thắng mạnh, ta nghĩ trận này cũng không phải không có cơ hội.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-3468)