← Ch.0506 | Ch.0508 → |
- Đợi một chút là biết, ngươi sốt ruột làm gì?
Đông Vô Mệnh trừng mắt nhìn Lộc Sơn lão nhân.
Trong đại điện Ám đường, lúc này đã sớm có người nồi đó, ngay cả phó đường chủ Hình đường, Tương Viễn Quan cũng đã có mặt trong đại điện.
- Hừ, Quỷ Vũ Tông này quả thực là muốn chết, Phi Linh môn hiện tại há là thứ mà Quỷ Vũ Tông có thể trêu chọc, ta nghĩ không bằng trực tiếp diệt nó.
Hoàng Phủ Kỳ Tùng lên tiếng, chuyện người Quỷ Vũ Tông mọi người đã biết được cho nên lúc này mọi người đang không ngừng nghị luận.
- Hoàng Phủ đường chủ, nếu như muốn tiêu diệt Quỷ Vũ Tông chỉ sợ tông chủ đã sớm đi diệt rồi, chuyện này có lẽ chưởng môn đã sớm có sắp xếp, bằng không cũng sẽ không đi trêu chọc Quỷ Vũ Tông.
Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi nói.
- Quỷ Vũ Tông không khó đối phó, tốt nhất chúng ta chờ xem chưởng môn an bài như thế nào.
Khang Tử Vân nói.
- Phi Linh môn chúng ta hiện tại còn không thích hợp đối đầu với Quỷ Vũ Tông, chỉ sợ chuyện này đối với việc phát triển lâu dài của Phi Linh tông chúng ta không tốt.
Đôi mắt xinh đẹp của Diệp Mỹ trầm xuống.
- Chư vị, xem ra các ngươi đều có nhận thức mới về tông chủ rồi.
Âu Dương Lãnh Tật hiếm khi lên lên tiếng, ánh mắt mang theo sự châm chọc.
- Cái này...
Mọi người tức thì nhìn nhau, nhất thời không biết nói gì.
- Âu Dương đường chủ, ngươi nói không sai. Tuy rằng chưởng môn tuổi tác không lớn thế nhưng lại không đơn giản chút nào. Thu phục đám yêu thú trong sơn mạch Vụ Đô, lại khống chế toàn bộ dược liệu bên trong. Nói về gan dạ sáng suốt thì trực tiếp đánh chết Tỉnh Văn Khôn, quét ngang Thiên Nhất môn, còn có người nói chưởng môn tự mình đánh chết Chu Minh Vũ Tướng cửu trọng của Quỷ Vũ Tông, có dũng có mưu, hành sự quyết đoán, có công có thưởng, không bạc đãi một ai. Trước đây Thiết Quyền Hoàng Phủ Kỳ Tùng ta có chút không phục, thế nhưng hiện tại tuyệt đối phục.
Hoàng Phủ Kỳ Tùng nhíu mày rồi nói.
- Ha ha.
Khiến cho Thiết Quyền Hoàng Phủ Kỳ Tùng phục là chuyện không hề dễ dàng. Ngoài đại điện, bốn đạo thân ảnh lắc mình xuất hiện, chính là đám người Lục Thiếu Du, Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh, Thanh Hỏa lão quỷ, Lộc Sơn lão nhân.
- Tham kiến chưởng môn.
Trong đại điện, mọi người lập tức hành lễ, ánh mắt mọi người cũng nhìn vào trên người Thanh Hỏa lão quỷ, Lộc Sơn lão nhân, vô cùng nghi hoặc.
Hai người Hoàng Phủ Kỳ Tùng và Lý Trì Chính vô cùng kinh ngạc. Bởi vì trước mặt hai người bọn họ chính là Lộc Sơn lão nhân và Thanh Hỏa lão quỷ khi trước muốn đoạt vũ kỹ Huyền cấp từ tay bọn họ.
Mà hai người Lộc Sơn lão nhân và Thanh Hỏa lão quỷ cũng vô cùng kinh ngạc. Lúc tới Ám đường nhìn thấy tỷ muội Quỷ Ảnh La Sát cũng đã rất kinh ngạc, khi đi vào đại điện, nhìn thấy một đám cường giả Vũ Suất thì sắc mặt bọn họ rất khó coi.
- Đấu giá hội của Linh Phi tông, các ngươi, các ngươi và Phi Linh môn....
Lộc Sơn lão nhân, Thanh Hỏa lão quỷ tức thì líu lưỡi. Nhìn vào hai tỷ muội Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi, còn có Thiết Quyền Hoàng Phủ Kỳ Tùng, Lý Trì Chính, khi nhìn thấy mọi người đều có mặt, hai người lập tức hiểu ra, đám người trên đấu giá hội của Linh Phi tông không ngờ lại là người của Phi Linh môn.
- Chư vị đường chủ, ta giới thiệu với các vị một chút, đây là hai vị cung phụng của Phi Linh môn ta, đó chính là Thanh Hỏa lão quỷ và Lộc Sơn lão nhân. Sau này thực lực của Phi Linh môn ta sẽ càng thêm lớn mạnh.
Lục Thiếu Du quay đầu lại nhìn Thanh Hỏa lão quỷ và Lộc Sơn lão nhân đang nghi hoặc rồi nói với mọi người.
- Hóa ra bọn họ chính là Lộc Sơn lão nhân và Thanh Hỏa lão quỷ.
Đám người Âu Dương Lãnh Tật và Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi cảm thấy rất kinh ngạc.
Trong Cổ Vực này, Thanh Hỏa lão quỷ cùng với Lộc Sơn lão nhân tuyệt đối là hung nhân, bây giờ lại nghe thấy Lục Thiếu Du nói hai hung nhân này gia nhập Phi Linh môn, điều này khiến cho mọi người cảm thấy vô cùng ngạc nhiên.
- Tham kiến Lộc Sơn cung phụng, Thanh Hỏa cung phụng.
Đám người Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi cùng nhau hành lễ. Cung phụng của Phi Linh môn, địa vị so với bọn họ còn cao hơn.
- Miễn lễ.
Hai người Lộc Sơn lão nhân và Thanh Hỏa lão quỷ nói với mọi người, sau đó lập tức nhìn về phía Lục Thiếu Du, dường như vô cùng nghi hoặc.
- Hai vị cung phụng, Linh Phi tông cũng chính là Phi Linh môn, lần đấu giá hội kia tất cả là do Phi Linh môn âm thầm tiến hành mà thôi.
Lục Thiếu Du biết hai người nghi hoặc điều gì, hắn liền mỉm cười nói.
- Ý ngươi là bọn họ đều là người của Phi Linh môn.
Thanh Hỏa lão quỷ nhìn vào đám người Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi, Thiết Quyền Hoàng Phủ Kỳ Tùng, Phi đao Âu Dương Lãnh Tật hỏi.
- Không sai. Phi Linh môn có Ám đường, Ngoại đường, Linh đường, Hình đường, Kim đường, Vũ đường. Đây đều là các đường chủ, cũng là thực lực chân chính của Phi Linh môn ta.
Lục Thiếu Du nói xong nhanh chóng giới thiệu mọi người với Lộc Sơn lão nhân và Thanh Hỏa lão quỷ.
- Được rồi, nói như vậy, một ức sáu ngàn vạn kim tệ ta đấu giá cũng là Phi Linh môn thu sao?
Lộc Sơn lão nhân dường như nhớ tới cái gì, lập tức hỏi Lục Thiếu Du.
- Không sai, một ức sáu ngàn vạn kim tệ Dưỡng Thần Hóa Vương Đan Lộc Sơn cung phụng mua trên thực tế cũng chảy vào trong túi Phi Linh môn.
Lục Thiếu Du cười nói.
- Phi Linh môn, Linh Phi tông, không biết bao nhiêu người bị lừa a.
Lộc Sơn lão nhân thở dài nói.
Hai người Lộc Sơn lão nhân và Thanh Hỏa lão quỷ đã có sự lý giải mới về Phi Linh môn. Hai người chưa từng nghĩ tới, thực lực của Phi Linh môn lại ẩn dấu sâu tới mức này, còn có nhiều Vũ Suất như vậy trong môn.
Mọi người lập tức ngồi vào chỗ của mình, vẻ mặt nghi hoặc biến mất, Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi nói với Lục Thiếu Du:
- Chưởng môn, từ tin tức của Ám đường chúng ta, trong vòng hai ngày nữa Quỷ Vũ Tông sẽ tới Phi Linh môn, chúng ta phải làm như thế nào?
- Ý kiến của chư vị thế nào.
Lục Thiếu Du nhìn mọi người trong đại điện rồi hỏi.
- Chưởng môn, sợ gì Quỷ Vũ Tông. Chúng ta trực tiếp diệt Quỷ Vũ Tông là được. Bằng vào thực lực của chúng ta cũng không sợ một Quỷ Vũ Tông nho nhỏ.
Hoàng Phủ Kỳ Tùng nói.
- Đối phó với Quỷ Vũ Tông không có gì là khó khăn, thế nhựng khó bảo đảm được khi thực hiện việc này đối với Phi Linh môn ta không có thương tổn quá lớn.
Âu Dương Lãnh Tật nói.
- Hiện tại dường như cũng không phải thời điểm thích hợp để đối phó với Quỷ Vũ Tông.
Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi nói.
Loại chuyện này, Lục Tiểu Bạch và Lưu Nhất Thủ không thể xen vào cho nên không nói gì.
Lục Thiếu Du nhìn mọi người, sau đó ánh mắt dừng lại trên người Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi nói:
- Diệp đường chủ, nói ý kiến của ngươi một chút.
Diệp Phi sửng sốt, dường như nàng không ngờ tới Lục Thiếu Du sẽ hỏi nàng như vậy. Diệp Phi lập tức mỉm cười, ánh mắt dường như vô ý nhìn vào Lục Thiếu Du, trên khuôn mặt xinh đẹp kia càng hiện lên vẻ quyến rũ vô hạn, nói:
*****
- Chưởng môn, đối thủ của Phi Linh môn ta cũng không phải Quỷ Vũ Tông. Quỷ Vũ Tông không bị diệt vậy thì đối thủ của chúng ta cũng chỉ có một Quỷ Vũ Tông mà thôi. Nếu như Quỷ Vũ Tông bị diệt, đối thủ của Phi Linh môn chúng ta sẽ có rất nhiều, hơn nữa một mỗi đối thủ đều có thực lực không kém Quỷ Vũ Tông, trừ phi là Phi Linh môn ta có thực lực tuyệt đối, bằng không thì không dễ chọc vào các thế lực khác.
Lục Thiếu Du không nói gì, ánh mắt nhìn sang Diệp Mỹ rồi nói.
- Diệp phó đường chủ, ngươi có ý kiến gì không?
Diệp Mỹ ngẩng đầu, khuôn mặt trái xoan hiện lên trước mặt mọi người mang theo vẻ thanh nhã, hai mắt do dự một chút rồi nhìn về phía Lục Thiếu Du nói:
- Chưởng môn hỏi như vậy chắc hẳn đã có dự tính từ trước, không bằng chưởng môn nói ra dự tính của mình cho mọi người cùng nghe đi.
Lục Thiếu Du mỉm cười, trong lòng lại có chút kinh ngạc, hai tỷ muội Diệp gia này quả thực không giống người thường.
- Diệp đường chủ, các ngươi có xác định người của Quỷ Vũ Tông tới đây chỉ có một Vũ Suất là Đới Cương Tử chứ?
Lục Thiếu Du nói với Diệp Phi.
- Trong Quỷ Vũ Tông ta đã bố trí không ít người hẳn là không sai được. Đầu lĩnh chỉ có một mình Đới Cương Tử là mạnh nhất.
Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi nói.
- Lộc Sơn cung phụng, Thanh Hỏa cung phụng, lúc này phải mời hai vị xuất thủ một lần rồi.
Lục Thiếu Du nói với Lộc Sơn lão nhân và Thanh Hỏa lão quái.
- Đới Cương Tử kia chỉ có thực lực Vũ Suất tam trọng, một ngón tay của ta là có thể đánh chết hắn.
Thanh Hỏa lão quỷ lạnh lùng nói.
- Đương nhiên ta biết bằng vào thực lực của Thanh Hỏa cung phụng có thể đơn giản giết Đới Cương Tử, thế nhưng ta không cần hắn chết, ta cần hắn sống, để phòng ngừa vạn nhất, tốt nhất là Thanh Hỏa cung phụng và Lộc Sơn cung phụng đồng loạt ra tay đi. Nhanh chóng bắt được Đới Cương Tử, việc này cũng không được xảy ra sai sót cho nên phải dựa vào hai vị cung phụng rồi.
Lục Thiếu Du nói.
- Đương nhiên không thành vấn đề.
Lộc Sơn lõa nhân nói, một Vũ Suất tam trọng hắn không đặt vào trong mắt.
- Chỉ một cái nhấc tay mà thôi.
- Âu Dương đường chủ, Hình đường các ngươi muốn làm một Vũ Suất tam trọng sống không bằng chết có lẽ cũng không thành vấn đề đó chứ?
Lục Thiếu Du lập tức nói với Âu Dương Lãnh Tật.
- Để cho hắn muốn sống không sống nổi, muốn chết không chết được tuyệt đối không thành vấn đề.
Âu Dương Lãnh Tật nói.
Lục Thiếu Du mỉm cười, thầm nghĩ trong lòng, cơ hội lần này có thể thành công hay không thì phải nhìn vào vận khí. Nếu có thể thành công sau này con đường của Phi Linh môn sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Đêm khuya, sau khi trở lại đình viện, Lục Thiếu Du khẽ nhíu mày, dường như đang nghĩ tới chuyện gì đó, lập tức bắt đầu tu luyện. Một lát sau toàn thân được bao phủ bởi một vòng quang mang.
Sáng sớm ngày hôm sau, khi ánh nắng xuyên qua làn sương mỏng chiếu xuống mặt đất, vạn vật như bừng tỉnh. Núi non chung quanh Phi Linh môn lúc này như được bao phủ bởi ánh sáng mơ ảo, thi thoảng trong bầu trời còn có tiếng chim hót du dương truyền ra.
Hậu sơn Phi Linh môn, thân ảnh Lục Thiếu Du hiện lên, tiếp tục tu luyện vũ kỹ của mình, từng thanh âm bùng nổ bắt đầu vang vọng. Sau khi tu luyện mệt mỏi, Lục Thiếu Du lại khoanh chân ngồi xuống bắt đầu lĩnh ngộ lực lượng thuộc tính.
Cứ như vậy tròn một ngày một đêm, Lục Thiếu Du cứ thế tu luyện. Lúc chạng vạng, Lục Thiếu Du trở về đình viện của mình, khóe miệng khẽ mỉm cười, dường như đã có chút thu hoạch.
Một ngày một đêm trôi qua, Phi Linh môn giống như những ngày bình thường, không có gì thay đổi. Ban đêm, Lục Thiếu Du lại tiếp tục tu luyện.
Vào ngày thứ ba. Khi Lục Thiếu Du đang ở hậu sơn tu luyện vũ kỹ thì trên bầu trời có một đầu yêu thú phi hành thể tích cũng không lớn lắm đang xoay quanh bầu trời.
- Rốt cuộc cũng tới rồi sao?
Lục Thiếu Du ngẩng đầu, ánh mắt biến đổi, khóe miệng hiện lên nụ cười lạnh nhạt.
Cách Phi Linh môn hơn mười dặm, một đám thiết kỵ nhanh chóng chạy về phía trước tạo thành một đám bụi bặm phía sau. Cũng hấp dẫn không ít ánh mắt của mọi người.
- Là người Quỷ Vũ Tông, trên lưng yêu thú phi hành dường như là phó tông của Đới Cương Tử của Quỷ Vũ Tông.
- Nhiều người như vậy, lại hùng hổ, không biết Quỷ Vũ Tông này muốn gì.
- Phía trước chính là Phi Linh môn, không cần phải nói, Quỷ Vũ Tông này hẳn là đang đi tới Phi Linh môn. Đoạn thời gian trước nghe nói Phi Linh môn diệt Thiên Nhất môn, đánh chết trưởng lão của Quỷ Vũ Tông. Có lẽ đã khiến cho Quỷ Vũ Tông nổi giận, tư thế này, lại thêm Đới Cương Tử tự mình tới, có lẽ là tới diệt Phi Linh môn.
- Chúng ta mau đi theo, Phi Linh môn lần này phiền phức lớn rồi, không ngờ Đới Cương Tử lại tự mình tới đây.
Ngoài Phi Linh môn, tất cả đều có vẻ cực kỳ yên tĩnh, rồi đột nhiên một mảnh chấn động từ phía xa truyền tới.
Phanh Phanh.
Tiếng một đám thiết kỵ nhanh chóng truyền tới, một lát sáu, hai nghìn thân ảnh xuất hiện trước cửa Phi Linh môn mang theo một đám bụi bảm. Trước mặt hai nghìn thiết kỵ này còn có một đám yêu thú phi hành lớn.
Dừng.
Một lát sau, hai nghìn đạo thân ảnh này đã dừng lại trước Phi Linh môn chừng hơn nghìn thước, một đám bụi bặm phía sau thiết kỵ bùng lên.
Trong bầu trời, yêu thú phi hành xoay quanh ở tầng trời thấp, trên đó có hơn hai mươi ánh mắt âm lệ nhìn về phía Phi Linh môn.
- Phó tông chủ, đây là Phi Linh môn.
Trên lưng yêu thú phi hành, một lão giả mặc trường bào màu vàng nói.
Sắc mặt Đới Cương Tử trầm xuống, tâm thần dường như đang tỏa ra.
- Đới Cương Tử, chúng ta lại gặp mặt.
Một thanh âm vang lên, lúc này từ bên trong Phi Linh môn có một yêu thú phi hành khổng lồ bay ra, chính là Thiên Sí Tuyết Sư.
Rống Rống.
Thiên Sí Tuyết Sư rít gào một tiếng, tiếng gầm mang theo một cỗ uy áp huyết mạch nhanh chóng truyền đi.
...
Trên mặt đất, hai nghìn thiết kỵ lập tức bất an, yêu thú phi hành tọa kỵ của Đới Cương Tử trên bầu trời cũng kinh hoàng không ngớt, toàn thân run rẩy, khi tiếng gầm của Thiên Sí Tuyết Sư biến mất thì mới khôi phục lại bình thường.
- Tiểu tư, Phi Linh môn các ngươi càng lúc càng lớn mật, hôm nay bản tông phải bình định Phi Linh môn nho nhỏ của các ngươi.
Đới Cương Tử nhìn chằm chằm vào Lục Thiếu Du trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư phía trước, ánh mắt khẽ đảo qua Tiểu Long trên vai Lục Thiếu Du, cuối cùng hàn ý tập trung trên người Lục Thiếu Du.
- Ha ha, Đới Cương Tử, chỉ bằng ngươi sao? Lẽ nào ngươi nghĩ đối phó với Phi Linh môn ta dễ vậy sao?
Lục Thiếu Du nói, trên mặt xuất hiện nụ cười nhạt.
- Hừ, ta muốn nhìn xem Phi Linh môn ngươi dựa vào cái gì mà dám chống lại ta.
Đới Cương Tử lạnh lùng nhìn Lục Thiếu Du nói.
- Ha ha, nếu có bản lĩnh vậy thì trước tiên giết ta đi. Chỉ sợ Đới Cương Tử ngươi không có được thực lực này, bằng không sao lại là một Phó tông chủ cơ chứ. Tốt hơn hết là lập tức cút về cho ta. Ta có thể tha cho ngươi một mạng.
← Ch. 0506 | Ch. 0508 → |