Độc giả của web truyenkiemhiep.com.vn hay truyenkiemhiep.org lưu ý!!! Trên PC hãy đổi DNS sang 8.8.8.8 và 8.8.4.4 để vào web nhanh hơn, còn trên điện thoại hãy tải app 1.1.1.1 rồi bật Warp lên để không bị chặn.

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 0537

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 0537: Thay đổi trắng đen
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)

Siêu sale Lazada


- Chủ nhân, ta đã hỏi qua, mấy người chúng ta muốn tìm từ mười ngày trước đã tiến sâu vào trong sơn mạch.

Thiên Sí Tuyết Sư nói với Lục Thiếu Du.

- Có tin tức là được rồi.

Lục Thiếu Du mở miệng cười nói:

- Vậy thì chúng ta đi sâu vào bên trong.

- Thiên Sí Tuyết Sư?

Úc Khánh nhìn vào Thiên Sí Tuyết Sư trên bầu trời vô cùng kinh ngạc. Mà khi tới trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, nhìn thấy Thái Âm Yêu Thỏ và Thủy Hỏa Yêu Giao, sau khi nhìn kỹ một lát Úc Khánh lại kinh ngạc thốt lên.

- Thủy Hỏa Yêu Giao, Thái Âm Yêu Thỏ.

Thiên Sí Tuyết Sư nhanh chóng bay đi về phía trung ương sơn mạch. Lúc này Bạch Linh đã thu nhỏ lại thân thể đáp xuống lưng Thiên Sí Tuyết Sư. Quanh thân bạch quang quanh quẩn, lập tức tu luyện.

- Chưởng môn, trung tâm sơn mạch Vụ Hải này so với bên ngoài còn nguy hiểm hơn nhiều. Có người nói bên trong còn có yêu thú lục giai, những yêu thú khác cũng có rất nhiều. Người bình thường cũng không dám trêu chọc.

Diệp Mỹ nói với Lục Thiếu Du.

- Không sao.

Lục Thiếu Du nói. Chỉ cần sơn mạch Vụ Hải này không có yêu thú thất giai thì Lục Thiếu Du cũng không để ý tới. Có Bạch Linh và Tiểu Long ở đây, yêu thú bình thường cũng không dám tới tìm phiền toái.

Trong bầu trời là từng tầng sương mù dày đặc. Thiên Sí Tuyết Sư cũng chỉ có thể phi hành ở tầng trời thấp. Thỉnh thoảng có một cánh rừng lớn, Thiên Sí Tuyết Sư lại thu nhỏ thân thể rồi mới bay qua.

Thế nhưng tốc độ của nó vẫn cực nhanh, trên không trung, Lục Thiếu Du nhìn thấy không ít thân ảnh và các dong binh đoàn, thế nhưng hắn cũng không có bao nhiêu hứng thú. Thứ duy nhất hắn cảm thấy hứng thú hiện tại chính là Linh Tướng. Linh lực của hắn phải tăng nhanh một chút mới được. Đây mới là điều Lục Thiếu Du vô cùng lo lắng, linh lực không thể đột phá vậy thì tu vi vũ giả của hắn cũng không dám tùy tiện đột phá nữa.

Hai ngày sau, tại một sườn núi, một Linh Tướng tứ trọng trong tay Lục Thiếu Du lập tức hóa thành một cỗ thây khô. Nửa giờ sau, Lục Thiếu Du gặp được một dong binh đoàn có một Linh Tướng tứ trọng, còn có một Vũ Tướng lục trọng. Dong binh đoàn tổng cộng ba trăm người này trực tiếp bị Lục Thiếu Du, Diệp Mỹ diệt sát. Tiểu Long cũng xuất lực không ít.

Sau khi Úc Khánh nhìn thấy bản thể của Tiểu Long lại kinh ngạc một phen.

Sau khi thôn phệ Linh Tướng này, Lục Thiếu Du lập tức đi về bên người Úc Khánh, Diệp Mỹ, sau đó ba người lập tức cưỡi Thiên Sí Tuyết Sư tiếp tục đi vào trong sơn mạch Vụ Hải.

Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư Lục Thiếu Du cũng khó mà luyện hóa được linh lực. Lúc luyện hóa khó tránh khỏi bại lộ việc bản thân hắn là Linh Vũ song tu trước mặt hai người Diệp Mỹ và Úc Khánh. Chuyện này Lục Thiếu Du còn không muốn cho mọi người biết. Mà người biết được chuyện này tổng cộng chỉ có bốn người mà thôi. Nam thúc, Lục Vô Song, Vân Hồng Lăng, còn có Lữ Tiểu Linh, chuyện Linh Vũ song tu này càng bại lộ muộn càng tốt.

Cũng trong ngày hôm đó, một Linh Tướng tam trọng trong một dong binh đoàn đã bị Lục Thiếu Du không chút khách khí tập kích. Linh Tướng tam trọng kia cũng bị Lục Thiếu Du bắt lên trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư.

Tiến vào trong sơn mạch càng sâu thì số lượng dong binh đoàn gặp phải càng nhiều. Lục Thiếu Du phỏng đoán số lượng dong binh đoàn trong sơn mạch Vụ Hải này có lẽ còn gấp mấy chục lần số lượng trong sơn mạch Vụ Đô.

Lục Thiếu Du thầm nghĩ, nếu như hắn có thể khống chế sơn mạch Vụ Hải này thì đối với sự phát triển của Phi Linh môn vô cùng lớn. Thế nhưng đây cũng chỉ là ý nghĩ mà thôi. Dù sao điều này là không có khả năng. Đầu tiên cự ly cách Phi Linh môn quá xa. Ngoài tầm tay của hắn. Hơn nữa cũng có không ít thế lực muốn nhúng tay vào mảnh đất màu mỡ này, nếu như có thể dễ dàng chiếm lấy như vậy cũng không tới phiên hắn.

Ngày thứ ba, Lục Thiếu Du tập kích một dong binh đoàn bắt một Linh Tướng tứ trọng.

Ngày thứ tư, Lục Thiếu Du liên tiếp tập kích ba dong binh đoàn, bắt một Linh Tướng ngũ trọng, hai Linh Tướng tam trọng, một Linh Tướng nhất trọng.

Ngày thứ năm không tập kích một dong binh đoàn nào, thế nhưng Lục Thiếu Du lại gặp phải một Linh Tướng thất trọng, có lẽ là đang tìm kiếm dược liệu trong sơn mạch Vụ Hải, kết quả người này bị Bạch Linh trực tiếp xuất thủ bắt lấy.

Trong mấy ngày này Lục Thiếu Du không thể thôn phệ Vũ Tướng cho nên trực tiếp bắt bảy Linh Tướng. Mà thu hoạch mấy ngày hôm nay cũng khiến cho Lục Thiếu Du vô cùng thỏa mãn. Tập kích vài dong binh đoàn, còn Quách thị tam hùng kia cùng với đám người Độc Nhãn tứ quỷ cũng khiến cho Phi Linh môn dư dả không ít.

Trong thời gian năm ngày, Lục Thiếu Du không thể luyện hóa linh lực, cũng không dự định thôn phệ vũ giả. Cho nên hơn phân nửa thời gian đều lĩnh ngộ thuộc tính, ngoại trừ thuộc tính thổ ra còn có thuộc tính hỏa Lục Thiếu Du vẫn đang thử lĩnh ngộ.

Mỗi ngày lĩnh ngộ đều có chút tiến bộ khiến cho Lục Thiếu Du thỏa mãn.

Mấy ngày ở chung khiến cho Khí Vương Úc Khánh cũng có chút lý giải về Lục Thiếu Du càng khiến cho hắn không dám xem thường vị chưởng môn này. Người này quả thực chính là một sát thần, trong mắt hắn vị chưởng môn này dường như nhìn thấy dong binh nào là nhanh chóng tập kích. Hạ thủ không lưu tình chút nào, đặc biệt bên người hắn có mấy đầu yêu thú vô cùng kinh khủng.

Trong lòng Úc Khánh quả thực vô cùng thắc mắc không biết vị chưởng môn này có địa vị gì, về phần Phi Linh môn thậm chí hắn còn chưa nghe nói qua. Cho nên hiện tại trong lòng không khỏi có chút chờ mong. Phi Linh môn rốt cuộc là một sơn môn thế nào.

Về phần tại sao Lục Thiếu Du bắt đám Linh Tướng này lại không giết chết, Úc Khánh cũng không rõ, mà Diệp Mỹ cũng chỉ có thể suy đoán dường như chưởng môn đang tìm người cho Linh đường.

Thời gian trôi qua, Lục Thiếu Du suy đoán bằng vào tốc độ của Thiên Sí Tuyết Sư có lẽ cũng nhanh chóng tới chỗ sâu bên trong sơn mạch Vụ Hải. Dọc đường đi Lục Thiếu Du cũng không ngừng đề phòng việc gặp phải người của Nhất tông Nhất giáo Nhất môn. Thế nhưng hắn lại chưa từng gặp phải, sơn mạch này vô cùng rộng lớn, lại có sương mù dày đặc, muốn gặp cũng không dễ chút nào.

Dát Dát.

Ngày thứ sáu, trong không trung, có một đầu yêu thú khổng lồ màu đen đang bay tới, trên lưng còn có một con hổ màu trắng trong suốt. Chính là Nghịch Lân Yêu Bằng và Huyết Ngọc Yêu Hổ đang tìm hiểu tin tức về huynh muội Hoa gia trong sơn mạch Vụ Đô mười ngày trước.

- Chủ nhân, chúng ta nhận được tin tức, hai người chúng ta cần tìm trước đó không lâu đã xuất hiện ở phía trước.

Huyết Ngọc Yêu Hổ nói.

- Là Nghịch Lân Yêu Bằng lục giai sơ kỳ còn có Huyết Ngọc Yêu Hổ.

Nhìn thấy hai yêu thú này, Úc Khánh lần thứ hai trợn tròn mắt. Nghịch Lân Yêu Bằng lục giai sơ kỳ thực sự cũng đủ để so sánh với Vũ Suất. Những yêu thú bên người vị chưởng môn này đều có huyết mạch bất phàm, quả thực quá kinh khủng.

- Tốt, mau dẫn đường.

Sắc mặt Lục Thiếu Du lập tức vui mừng. Xem ra hai huynh muội Bách Thú Cốc còn chưa chết. Nếu như có thể tìm được hai huynh muội này, nói không chừng cũng là niềm vui ngoài ý muốn của hắn. Đối với bảo vật có thể khống chế yêu thú, Lục Thiếu Du vô cùng hứng thú.

*****

- Vâng, chủ nhân.

Nghịch Lân Yêu Bằng đáp lập tức dẫn đường.

Tại một khe sâu có hơn mười đạo thân ảnh xuất hiện. Hơn mười người này từ khí tức mạnh mẽ tỏa ra chung quanh có thể biết được. Trong đội ngũ này có một Vũ Suất, Vũ Tướng không ít mà Vũ Phách chỉ có một người.

- Phí trưởng lão, chúng ta đã tìm nửa tháng, thế nhưng lại không có đầu mối nào.

Trong đoàn người, một đại hán mặc trường sam màu xanh nói với một phụ nhân chừng bốn mươi tuổi trước mặt.

- Người Bách Thú Cốc có chút bản lĩnh đối phó với yêu thú, lại chạy vào trong sơn mạch Vụ Hải này, chúng ta muốn tìm hai người đó rất khó. Thế nhưng chúng ta có thể hạ thủ từ trên người yêu thú. Tìm tất cả các yêu thú bên trong sơn mạch Vụ Hải dò la, chung quy cũng sẽ tìm được tin tức của huynh muội Hoa gia kia.

Phụ nhân trung niên kia nói.

- Biện pháp tốt, tìm mấy đầu yêu thú hỏi một chút so với việc chúng ta tự mình tìm kiếm thì hiệu quả hơn nhiều.

Một đại hán áo lam nói.

- Phụng chưởng môn, chúng ta cần phải đẩy nhanh tốc độ hơn nữa. Linh Thiên môn. Hắc Sát giáo cùng với Hóa Vũ Tông đều đã tới sơn mạch Vụ Hải, có lẽ bọn họ cũng có phương pháp tìm người, chúng ta phải nhanh chóng tìm ra người sớm hơn bọn họ.

Phụ nhân trung niên này lập tức nói với đại hán áo lam.

Lúc này, tại một chỗ trong sơn mạch Vụ Hải có hơn mười đạo thân ảnh xuất hiện.

- Chủ nhân, ta vừa hỏi qua, huynh muội Hoa gia ngày hôm qua đã xuất hiện ở gần đây.

Trong rừng rậm, con chuột nhỏ đang nói với một nữ tử tuyệt mỹ.

- Vương trưởng lão, chúng ta mau đuổi theo, có lẽ người chúng ta muốn tìm ở ngay gần đây.

Nữ tử tuyệt mỹ nói với phụ nhân trung niên phía sau.

Trong lúc vô hình, có không ít thế lực và cường giả phân biệt bắt đầu hội tụ tại một hướng.

Tại một khe sâu, Lục Thiếu Du, Diệp Mỹ, Úc Khánh xuất hiện ở đó.

- Chủ nhân, yêu thú có nói, người chúng ta cần tìm từng vào trong này.

Nghịch Lân Yêu Bằng nói với Lục Thiếu Du.

- Chưởng môn, huynh muội Hoa gia đúng là từng đặt chân ở đây.

Diệp Mỹ nói với Lục Thiếu Du.

- Diệp phó đường chủ, sao mà ngươi biết được.

Lục Thiếu Du nghi hoặc hỏi.

- Chưởng môn, người xem này.

Trong tay Diệp Mỹ lúc này xuất hiện một thứ giống như là lân phiến, lại giống như lông của loài vật nào đó, Diệp Mỹ nói:

- Đây là lông của Hổ Mãng Thú, tọa kỵ của Hoa Mãn Ngọc. Là một loại yêu thú tạp giao rất khó nhìn thấy. Lân phiến này ta biết cho nên chứng minh Hỗ Mãng Thú từng ở đây, tương đương với việc huynh muội bọn họ từng dừng lại ở đây.

- Điều tra chung quanh một chút.

Lục Thiếu Du nói.

Trong núi non liên miên lúc này có một đầu yêu thú phi hành đang chở hai đạo thân ảnh trên lưng.

- Hỗ Mãng Thú, mau một chút.

Trên lưng yêu thú phi hành này, một nữ tử dã tính nói.

- Vâng, chủ nhân.

Yêu thú dưới chân nàng ta đáp. Hai cánh trên người khẽ rung lên, toàn lực phi hành về phía trước.

- Khặc khặc. Huynh muội Hoa gia, các ngươi cho rằng đưa tới người Nhất tông Nhất giáo Nhất môn trang là có thể chạy trốn sao? Các ngươi trốn không thoát đâu.

Nhưng vào lúc này phía trước đột nhiên vang lên thanh âm lạnh lẽo. Đồng thời có hai đạo thân ảnh đột nhiên xuất hiện. Một cỗ khí tức mạnh mẽ tràn ra. Không gian chung quanh hai người mới xuất hiện mơ hồ có áp lực tràn ngập.

- Không xong.

Trên lưng yêu thú phi hành, sắc mặt hai người kia lập tức đại biến.

Hai người vừa tới này một người mặc hắc bào, một người mặc áo bào trắng. Thoạt nhìn đều chừng bốn mươi tuổi thế nhưng trên thực tế cũng không đoán ra được tuổi của bọn họ. Dáng vẻ hai người đều vô cùng âm lệ, ánh mắt âm trầm.

- Còn muốn chạy sao?

Người mặc áo bào trắng kia khẽ quát lên một tiếng. Lúc này thân thể yêu thú kỳ lạ kia đang nhanh chóng chạy trốn. Nói xong, thân ảnh màu trắng này trực tiếp thả người bắn về phía trước. Thủ ấn trong tay được kết. Thân hình nhanh chóng hóa thành tàn ảnh mang theo kình phong sắc bén, nhanh như thiểm điện bắn về phía yêu thú kỳ lạ kia.

- Xuống phía dưới cho ta.

Nói xong, một đạo chưởng ấn trong tay thân ảnh màu trắng kia hung hăng đánh về phía yêu thú kỳ lạ. Không gian chung quanh chưởng ấn lúc này nhanh chóng bị vặn vẹo.

- Bạch Vô Thường, ta liều mạng với ngươi.

Trên lưng yêu thú kỳ lạ kia, sắc mặt đại hán to lớn trầm xuống, miệng hét lớn một tiếng. Đồng thời kình phong sắc bén trong tay tuôn ra. Một quyền đánh ra giống như một quả pháo bắn về phía trước, hung hăng đánh va chạm với chưởng ấn.

- Hoa Mãn Lâu, ngươi không phải là đối thủ của ta.

Nhìn một quyền của đại hán, sắc mặt người áo bào trắng kia hiện lên chút kinh thường. Chưởng ấn trong tay càng thêm nhanh chóng tiến tới va chạm với quyền ấn kia.

Phanh Phanh.

Tức thì, tiếng nổ vang lên trong bầu trời. Âm thanh bạo liệt quanh quẩn trong không gian khiến cho không ít cường giả trong nháy mắt đều bị thu hút về một hướng, thân thể nhanh chóng đi về phía đó.

Phanh Phanh.

Hai cỗ lực lượng lớn va chạm với nhau tạo thành thanh âm bạo liệt. Một cỗ lực lượng mạnh mẽ trùng kính khiến cho đại hán to lớn kia phun ra một ngụm máu. Thân thể từ trên lưng yêu thú phi hành kỳ lạ kia trực tiếp bị đánh bay ra. Liên tục lảo đảo không ngừng lùi lại trên mặt đất, ánh mắt hoảng sợ nhìn về phía trước.

Sưu.

Sưu.

Dưới dư ba kình khí, thân thể to lớn của yêu thú phi hành kỳ lạ kia trực tiếp bị đánh bay vài trăm thước, hung hăng va vào một cây đại thụ che trời. Đại thụ trực tiếp bị gãy đôi, lúc này yêu thú kỳ lạ này mới đứng vững được thân thể.

- Tiểu muội, muội đi mau đi.

Đại hán to lớn hét một tiếng.

- Còn muốn chạy sao? Chậm rồi.

Lúc này thân ảnh hắc bào lập tức nhảy ra, nhanh chóng cùng với thân ảnh màu trắng một trái một phải vây hai huynh muội vào giữa.

- Đại ca, huynh thế nào rồi?

Lúc này thân ảnh nữ tử tuyệt mỹ kia vô cùng lo lắng đi tới bên người đại hán to lớn.

- Ta không sao.

Ánh mắt đại hán to lớn khẽ đảo qua hai người kia, sắc mặt vô cùng ngưng trọng.

- Khặc Khặc. Hoa Mãn Lâu, bằng vào thực lực các ngươi cũng muốn đấu với chúng ta, tự mình tìm đường chết.

Ánh mắt người mặc áo bào trắng trầm xuống, khóe miệng mỉm cười nói với đại hán to lớn và nữ tử tuyệt mỹ.

- Hắc Bạch vô thường, ta sẽ không bỏ qua cho các ngươi.

Đại hán to lớn lạnh nhạt nói.

- Hoa Mãn Lâu, thực lực của ngươi có đủ không?

Người mặc áo báo trắng cười nhạt nói.

- Hoa Mãn Lâu, Hoa Mãn Ngọc, hiện tại chúng ta cho các ngươi một cơ hội cuối cùng, giao bảo vật kia ra cho chúng ta, chúng ta có thể tha cho các ngươi tội chết đồng thời chúng ta giúp các ngươi mở rộng Bách Thú Cốc, sao các ngươi lại không muốn làm?

Thân ảnh màu đen nói.

- Hắc Bạch vô thường, Bách Thú Cốc ta tuyệt đối không gia nhập với các ngươi. Muốn lấy bảo vật sao? Trừ phi chúng ta chết.

Nữ tử tuyệt mỹ mang theo vẻ dã tính nói.

- Hoa Mãn Ngọc, ngươi chết quả thực có chút đáng tiếc, chỉ là nếu như ngươi muốn chết chúng ta cũng sẵn sàng thành toàn.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-3468)