Độc giả của web truyenkiemhiep.com.vn hay truyenkiemhiep.org lưu ý!!! Trên PC hãy đổi DNS sang 8.8.8.8 và 8.8.4.4 để vào web nhanh hơn, còn trên điện thoại hãy tải app 1.1.1.1 rồi bật Warp lên để không bị chặn.

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 0583

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 0583: Chữ chết viết thế nào
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)

Siêu sale Shopee


- Thế nhưng Lục chưởng môn, có lẽ đại bộ phận thân tín trước đây của cha ta đều bị Đới Cương Tử giết chết. Đoạt lại Quỷ Vũ Tông, ta sợ một mình ta không trấn áp nổi những trưởng lão, hộ pháp khác.

Đới Trường An rụt dè nói. Thực lực của hắn thực sự là quá thấp, điểm này hắn đã nghĩ tới.

- Đến lúc đó ta lưu lại mấy cường giả cho ngươi. Mọi chuyện từ đó về sau không liên quan tới ta nữa.

Lục Thiếu Du mở miệng nói.

- Đa tạ Lục chưởng môn.

Đới Trường An cảm kích nói.

Đến Quỷ Vũ Tông cũng không cần thời gian quá dài, bằng vào tốc độ của Nghịch Lân Yêu Bằng, một ngày đêm cũng đủ tới Quỷ Vũ Tông. Nhìn kiến trúc liên miên không dứt trong thành Quỷ Vũ, còn có Quỷ Vũ Tông to lớn ở giữa khiến cho Đới Trường An không khỏi nhớ tới những ngày tháng làm đại thiếu gia trước đây, còn có những ngày sống như chó nhà có tang. Lúc này thân thể Đới Trường An không tự chủ được mà khẽ run rẩy.

Nhìn thành Quỷ Vũ, ánh mắt Lục Thiếu Du trầm xuống. Mấy người Lộc Sơn lão nhân, Hoa Mãn Lâu, Hoa Mãn Ngọc cùng với mấy Vũ Tướng của Vũ đường phía sau đều biết mình tới đây làm gì, tức thì một cỗ sát khí chậm rãi tràn ra.

Trong thành Quỷ Vũ, Lục Thiếu Du trực tiếp cưỡi Nghịch Lân Yêu Bằng tiến vào khiến cho không ít đệ tử Quỷ Vũ Tông trong thành hét lớn.

- Trong thành không được cưỡi yêu thú phi hành.

Tiếng hét lớn vang lên. Lập tức có mấy đầu yêu thú phi hành đuổi theo. Thế nhưng đám người Lục Thiếu Du không chút để ý tới, trực tiếp phóng tới Quỷ Vũ Tông.

- Người tới là ngươi phương nào.

Dưới chân núi Quỷ Vũ Tông, hơn mười đệ tử Quỷ Vũ Tông nhìn chằm chằm vào đám người Lục Thiếu Du rồi hỏi. Cảm nhận sát khí vô hình chung quanh đám người Lục Thiếu Du, cả đám đều không khỏi ngẩn ra.

- Đi nói cho Đới Cương Tử, chưởng môn Phi Linh môn tới.

Hoa Mãn Ngọc yêu kiều quát lên một tiếng, ánh mắt nhìn hơn mười đệ tử kia khẽ quát.

- Phi Linh môn.

Những đệ tử này dường như đối với Phi Linh môn cũng không xa lạ, lập tức nhìn kỹ vài lần rồi có hai người vội vã đi lên núi.

- Chúng ta lên trước đi.

Lục Thiếu Du nói.

- Chư vị, chờ sau khi tông chủ đồng ý các người mới có thể lên núi.

Một người dường như là đầu lĩnh của đám người Quỷ Vũ Tông nhìn thấy mọi người muốn lên núi tức thì rụt rè tiến lên ngăn cản.

- Muốn chết sao mà ngăn cản ta? Không muốn chết thì cút ngay.

Lục Thiếu Du quát lên một tiếng, một cỗ hàn ý tập trung vào người đệ tử Quỷ Vũ Tông này.

Tức thì trong lòng tên đệ tử này cảm thấy lạnh lẽo, không tự chủ được mà lui xuống.

- Hừ.

Lộc Sơn lão nhân khẽ hừ một tiếng. Mọi người lập tức đi lên núi, không có ai dám ngăn lại nữa.

Trên đỉnh núi, lúc đám người Lục Thiếu Du đi tới đã có không ít đệ tử Quỷ Vũ Tông ngăn cản.

- Chư vị, chưa được tông chủ đồng ý, chư vị không được tự tiện tiến vào Quỷ Vũ Tông.

Một đệ tử Vũ Phách cắn răng nói.

- Muốn chết.

Lộc Sơn lão nhân không có một chút nhẫn nại nào, mấy đạo chưởng ấn lập tức được đánh ra khiến cho mấy đệ tử Vũ Phách trước mặt lập tức bị mất mạng.

- Mau mở Địa Sát đại trận.

Mấy đệ tử Quỷ Vũ Tông sợ hãi, lập tức hét lớn.

- Muốn chết.

Nếu không bận tâm về Địa Sát đại trận trên Quỷ Vũ Tông Lục Thiếu Du đã trực tiếp cưỡi Nghịch Lân Yêu Bằng lên đây. Lúc này hắn đã sớm có chuẩn bị, hàn khí trong mắt hiện lên, vài đạo chưởng ấn nóng bỏng nhanh chóng được đánh ra.

Sưu Sưu.

Mấy tiếng xé gió trầm thấp vang vọng, mang theo thanh âm bạo liệt, kình khí cường hãn tức thì đánh vào trên người mấy đệ tử Quỷ Vũ Tông kia.

Thân ảnh của mấy đệ tử Quỷ Vũ Tông vừa mới di động thì trong nháy mắt đã bị trực tiếp đánh chết. Tiếp theo, thân ảnh Lục Thiếu Du đã tới đỉnh núi.

Ánh mắt quan sát chung quanh một phen, vừa nhìn Lục Thiếu Du không khỏi trầm xuống. Thân ảnh di động, chân khí trên người bùng lên, trong tay có mấy đạo chân khí nóng bỏng đánh ra, sau khi thi triển Phù Quang Lược Ảnh thân ảnh của hắn giống như là quỷ mị vậy.

Sưu Sưu.

Một lát sau, thân ảnh Lục Thiếu Du dừng lại, có mấy đạo lưu quang được thu vào trong tay.

Ầm ầm.

Mấy đạo lưu quang được thu hồi, toàn bộ ngọn núi khổng lồ khẽ lay động.

Nhìn thấy tất cả chuyện này, các đệ tử Quỷ Vũ Tông còn lại nhìn nhau, căn bản không dám nhúc nhích.

- Là ai dám bất kính với Lục chưởng môn vậy?

Lúc này, thanh âm của Đới Cương Tử vang lên trong bầu trời.

Sưu Sưu.

Thanh âm vừa dứt, mấy đạo thân ảnh nhanh chóng đáp xuống. Người đi đầu chính là Đới Cương Tử, phía sau còn có gần mười Vũ Tướng.

Đới Cương Tử nhìn chung quanh, sắc mặt khẽ biến hóa, cơ mặt co quắp một chút.

- Đới tông chủ, càng lúc ngươi càng phô trương nha. Ta đến Quỷ Vũ Tông không ngờ lại bị quấy rầy, ngăn cả liên tục. Muốn gặp ngươi cũng không dễ dàng.

Sắc mặt Lục Thiếu Du trầm xuống, lúc này trong người hắn có một cỗ hàn ý tràn ra.

- Lục chưởng môn thông cảm, đệ tử trong môn không hiểu chuyện.

Cảm nhận được hàn ý trên người Lục Thiếu Du, ánh mắt lại đang nhìn chằm chằm vào đám người Quỷ Vũ Tông khiến cho Đới Cương Tử có chút hoảng hốt.

- Nực cười, Đới Cương Tử, ngươi càng lúc càng không thành thật. Ngươi muốn ta phải làm thế nào đây? Ta cũng định lưu cho ngươi một mạng, thế nhưng bản thân ngươi đã muốn chết thì ta cũng không khách khí.

Lục Thiếu Du âm trầm nói.

Nhìn đội hình của Phi Linh môn tới đây, Đới Cương Tử cũng không biết nói gì, ánh mắt trầm xuống, nhìn vào Lục Thiếu Du rồi nói:

- Lục chưởng môn, ta chỉ không muốn mạng mình nằm trong sự khống chế của người khác mà thôi. Điều này có sai không? Tâm tư của Phi Linh môn các ngươi lẽ nào ta không biết sao? Ngươi chỉ muốn Quỷ Vũ Tông là con chó của Phi Linh môn ngươi mà thôi.

- Đừng quên, khi trước ngươi giống như con chó cầu xin ta ban Phệ Huyết Hóa Cốt Đan. Đưa ngươi lên đài cũng là để mắt tới ngươi rồi.

Ánh mắt Lục Thiếu Du trầm xuống rồi nói.

- Khi trước là ta sơ ý mới lọt vào tròng của ngươi. Đừng tưởng rằng chỉ bằng vào độc đan là có thể khống chế được ta. Không có ai có thể giải độc cho ta. Ngày hôm nay nếu đã nói rõ như vậy, ta cũng nói rõ với ngươi một câu. Sau này Quỷ Vũ Tông ta và Phi Linh môn ngươi không có một chút quan hệ nào. Các ngươi đi đi.

Cơ mặt Đới Cương Tử co quắp một chút rồi nói.

- Khặc Khặc.

Lộc Sơn lão nhân cười lạnh một tiếng nói:

- Đới Cương Tử, ngươi nghĩ thật là hay nha. Hôm nay ngươi sẽ phải chết.

- Lộc Sơn lão nhân, Lục Thiếu Du, các ngươi nhanh chóng rời đi cho ta. Đừng tưởng rằng Quỷ Vũ Tông hiện tại dễ động vào. Nếu như làm ta giận dữ, các ngươi tuyệt đối sẽ không rời khỏi Quỷ Vũ Tông được đâu.

Lúc này Đới Cương Tử như biến thành một người khác, khuôn mặt đột nhiên lạnh lùng, một cỗ khí thế cường hãn từ trong cơ thể bạo phát.

Sắc mặt Lục Thiếu Du trầm xuống, mơ hồ có thể cảm giác được một chút bất an. Đới Cương Tử không phải là người nóng vội, không biết suy nghĩ. Nếu như hắn dám nói ra lời này chỉ sợ trên Quỷ Vũ Tông còn có cường giả, bằng không cũng sẽ không lo tới cái mạng nhỏ của mifh nhưu vậy.

*****

- Ta muốn nhìn xem ngươi giữ chúng ta lại như thế nào.

Sắc mặt Lộc Sơn lão nhân lạnh lùng, thân thể tiến lên một bước. Một cỗ chân khí bắt đầu lan tràn.

Mọi người trong Quỷ Vũ Tông nghe lệnh. Giết cho ta, tất cả đám người Phi Linh môn này không để lại một ai.

Hai mắt khẽ đảo. Đới Cương Tử cắn răng nói. Thanh âm lạnh lẽo quanh quẩn trên đỉnh núi.

Thanh âm của Đới Cương Tử vừa dứt, không khí trên Quỷ Vũ Tông lập tức trở nên ngưng trọng. Không chỉ có các trưởng lão, chung quanh lúc này chậm rãi xuất hiện không ít đệ tử Quỷ Vũ Tông. Sau tiếng quát của Đới Cương Tử cả đám đều tự móc ra binh khí của mình, từng ánh mắt lạnh lẽo nhìn về đám người Lục Thiếu Du.

chỉ là những trưởng lão đệ tử Quỷ Vũ Tông này thoạt nhìn khí thế không kém. Thế nhưng nếu nhìn kỹ cũng không khó phát hiện ra trong mắt bọn họ đều có sự sợ hãi. Trận đại chiến không lâu trước đó trên Quỷ Vũ Tông trong ký ức của bọn họ vẫn vô cùng mới mẻ, thực lực của đám người Phi Linh môn này bằng vào bọn họ không thể chống lại.

- Thực sự là không biết chữ chết viết thế nào.

Lộc Sơn lão nhân cười nhe răng, khóe miệng chậm rãi trở nên âm trầm, sát ý tuôn ra.

- Mọi người trong Quỷ Vũ Tông nghe lệnh, giết, giết cho ta.

Đới Cương Tử hét lớn một tiếng, đồng thời thân ảnh trực tiếp đánh về phía trước.

Sưu Sưu.

Ngay khi thanh âm của Đới Cương Tử vừa dứt, lúc này những trưởng lão đệ tử trong Quỷ Vũ Tông có chút e ngại trực tiếp giết về phía trước.

- Đều đi chết đi.

Hoa Mãn Lâu quát lớn một tiếng, chân khí từ trong thân thể to lớn bạo phát. Hoa Mãn Ngọc cũng không cam lòng tỏ ra yếu kém, linh lực tuôn ra, khiến cho trong không trung mơ hồ có chút áp lực.

Áp lực mà chân khí và linh lực đem lại là hai loại áp lực hoàn toàn khác nhau. Cũng là hai cảm giác khác nhau. Nếu như trước mặt một cường giả vũ giả xuất hiện áp lực thì đó có thể coi là một ngọn núi lớn, bản thân cảm thấy không thể lay động.

Mà trước mặt cường giả linh giả, áp lực gặp phải giống như là biển rộng cuồn cuộn, hoặc có thể coi là dông bão. Chính là một loại áp lực lạnh lẽo giống băng băng.

Vũ giả và linh giả cũng tạo thành hai loại áp chế hoàn toàn khác nhau. Mà lúc này, chân khí và linh lực của huynh muội Hoa Mãn Lâu tràn ra, mấy Vũ Tướng trong Phi Linh môn cũng lập tức bạo phát ra chân khí kinh khủng. Cho nên uy áp tạo thành lập tức bao phủ toàn bộ Quỷ Vũ Tông. Một ít người có thực lực thấp dưới uy áp này có cảm giác trong lòng run rẩy.

- Tất cả chết đi.

Hoa Mãn Lâu dẫn đầu đám người bắt đầu công kích. Một đạo chưởng ấn hung hăng đánh xuống.

Phanh Phanh.

Tức thì giữa không trung truyền đến tiếng nổ vang. Căn bản không có một chút lo lắng gì. Một đám lớn đệ tử Quỷ Vũ Tông trực tiếp bị mất mạng trong đám kình khí kinh khủng này. Thực lực Hoa Mãn lâu tuy rằng so ra kém Lộc Sơn lão nhân, thế nhưng tuyệt đối vô cùng cường hãn.

Phanh Phanh.

Từng thanh âm như sấm sét do năng lượng cùng với kình khí tạo thành vang lên trong không trung. Hoa Mãn Ngọc cùng với đám đệ tử Vũ Tướng lập tức triển khai công kích. Những đệ tử Quỷ Vũ Tông sao có thể là đối thủ của bọn họ, chỉ có thể tiếp nhận số phận bị giết chết, căn bản không có một chút kháng cự nào.

- Muốn chạy sao?

Đồng thời, Lộc Sơn lão nhân cũng trực tiếp đánh về phía Đới Cương Tử đang chạy trốn, thân ảnh đuổi theo như thiểm điện.

- Linh nhi, nàng cẩn thận một chút.

Lục Thiếu Du nói với Lữ Tiểu Linh xong lập tức thi triển Phong chi dực, thân ảnh nhanh chóng đuổi theo.

- Đới Cương Tử, ở trước mặt ta còn muốn chạy trốn, ngươi còn kém xa.

Lộc Sơn lão nhân cười lớn một tiếng, thân thể ở giữa không trung ngừng lại, chân khí bùng ra. Một đạo trảo ấn nhanh chóng được ngưng tụ, chân khí rót vào, chưởng ấn nhanh chóng đánh về phía Đới cương Tử ở phía xa.

Cảm nhận khí thế cường hãn phía sau, Đới Cương Tử nhanh chóng bị một cỗ áp lực bao phủ. Chân khí trong cơ thể dường như đều bị áp chế. Trở nên có chút đình trệ. Lúc này sắc mặt hắn đại biến, thủ ấn bỗng nhiên được kết. Một đạo chưởng ấn xẹt qua không gian mang theo kình khí hùng hồn nhanh chóng đánh về phía trảo ấn.

Phanh Phanh.

Đối mặt với chưởng ấn của Đới Cương Tử, Lộc Sơn lão nhân hoàn toàn không để ý tới. Trảo ấn đánh xuống, không gian vặn vẹo, mạnh mẽ ngạnh kháng với chưởng ấn của Đới Cương Tử. Trong nháy mắt thanh âm bạo liệt vang lên trong bầu trời.

Tiếng nổ kinh thiên vang lên. Kình khí khuếch tán ra bốn phía. Tuy rằng nói thực lực Đới Cương Tử yếu hơn Lộc Sơn lão nhân. Thế nhưng tốt xấu gì cũng có tu vi Vũ Suất tam trọng, một kích của hai người đều vô cùng cường hãn.

Khục Khục.

Khục.

Kình khí kinh khủng khuếch tán. Thân thể Lộc Sơn lão nhân không có chút động đậy mà lúc này miệng Đới Cương Tử phụt ra một ngụm máu tươi, thân thể bị đánh bay về phía sau.

Không để ý tới thương thế của mình, Đới Cương Tử tiếp tục chạy trốn.

- Hừ.

Lộc Sơn lão nhân lạnh lùng quát một tiếng, thân thể tiếp tục truy đuổi. Bàn tya lần thứ hai ngưng tụ ra một đạo trảo ấn. Chân khí được rót vào, trảo ấn nhanh chóng đánh về phía Đới Cương Tử, chân khí bạo phát, thanh thế lúc này vô cùng kinh khủng.

Đới Cương Tử một lòng chạy trốn, thế nhưng tốc độ so với Lộc Sơn lão nhân còn kém hơn nhiều. Lúc này vừa mới chạy được không xa, phía sau tiếp tục có công kích đánh tới. Khuôn mặt Đới Cương Tử tái nhợt, khẽ cắn răng một cái, chân khí bạo phát, đổi từ chưởng thành quyền, một đạo quyền ấn trong nháy mắt xuất hiện, hung hăng đánh về phía trước.

- Không biết tự lượng sức mình. Đứng lại cho ta.

Lộc Sơn lão nhân lạnh lùng quát một tiếng.

Phanh Phanh.

Hai đạo công kích hung hăng đụng chạm. Kình khí khuếch tán ra bốn phía, trong năng lượng cuồng bạo lúc này có một đạo thân ảnh tiếp tục bị đánh bay ra.

Phanh.

Một tiếng trầm muộn vang lên, thân thể Đới Cương Tử nặng nề đập xuống mặt đất. Miệng phun ra một ngụm máu, mà lúc này Đới Cương Tử rốt cuộc đã đi tới đại điện trước sân rộng của Quỷ Vũ Tông.

- Phán quan đại nhân, cứu ta.

Đới Cương Tử uể oải nằm trên mặt đất lúc này cố gắng ngẩng đầu nhìn vào phía trước rồi mới quát to.

- Ta xem còn ai có thể cứu được ngươi.

Nhưng vào lúc này, Lộc Sơn lão nhân đã xuất hiện. Chân khí bạo phát, một đạo chưởng ấn được đánh ra. Hung hăng lao về phía Đới Cương Tử trên mặt đất. Chưởng ấn nhanh chóng bành trướng, trong nháy mắt bao phủ Đới Cương Tử.

- Khặc khặc, mang tới Vũ Suất rồi sao? Vũ Suất bát trọng, khá tốt.

Bỗng dưng, một thanh âm lạnh lẽo vang lên, thanh âm sắc bén quanh quẩn giữa không trung.

Trong nháy mắt, giữa không trung có một cỗ sương mù giống như năng lượng hội tụ tới. Cuối cùng giống như thủy triều tụ lại, trong không trung tràn ngập một cỗ uy áp từ trong linh hồn. Toàn bộ không trung run rẩy, sóng gợn khuếch tán, bầu trời lập tức bị một làn sương mù bao phủ.

Trong sương mù, một đạo chưởng ấn quỷ dị lao ra, không gian lúc này rung động. Chưởng ấn nhanh chóng bắn về phía trước, cuối cùng xé rách không gian, nhanh như thiểm điện đánh vào trên chưởng ấn của Lộc Sơn lão nhân vừa mới ngưng tụ.


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-3468)