← Ch.0599 | Ch.0601 → |
- Ca ca, sao huynh lại có Linh lực được, ngươi không phải Vũ giả sao?
Lục Tâm Đồng giống như còn chưa lấy lại tinh thần, ngẩng đầu lên, mắt nhìn về phía Lục Thiếu Du, vẻ mặt vẫn vô cùng nghi hoặc xen lẫn kinh ngạc,
- Tâm Đồng, ca ca của muội là Linh Vũ song tu, đương nhiên là có Linh lực rồi.
Bạch Linh mỉm cười, chuyện Lục Thiếu Du là Linh Vũ song tu thì lúc nàng vừa mới biết cũng cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
- Linh Vũ song tu, muội từng nghe sư phụ nói qua, chính là sư phụ nói Linh Vũ song tu là không thể nào làm được, ca ca, huynh thật sự là Linh Vũ song tu sao?
Mặc dù tuổi của Lục Tâm Đồng không lớn lắm, nhưng dưới sự dạy bảo của Đông Vô Mệnh và Quỷ Tiên Tử, đối với hết thảy những thứ liên quan tới tu luyện nàng cũng biết không ít, Linh Vũ song tu nàng đại khái cũng biết nó đại biểu cho cái gì.
- Ca ca là Linh Vũ song tu, bất quá Tâm Đồng cần phải giúp ca ca giữ bí mật mới được, không thể nói cho bất kỳ kẻ nào biết được, kể cả sư phụ của người và Oánh tỷ, đợi sau này có cơ hội, thì ta sẽ nói cho bọn họ biết, nếu như nói ra ngay lúc này, khó đảm bảo là ca ca có gặp phải phiền toái và nguy hiểm không.
Lục Thiếu Du nghiêm mặt nói với Lục Tâm Đồng.
Lục Tâm Đồng vừa nghe tới chuyện sẽ gặp nguy hiểm và phiền toái thì lập tức gật đầu như giã tỏi, nói:
- Ca ca, Tâm Đồng nhất định sẽ giữ bí mật, tuyệt đối sẽ không nói cho bất kỳ người nào nghe.
- Ừ, vậy thì tốt.
Lục Thiếu Du mỉm cười.
- Ca ca, chính là vừa rồi huynh đối phó với hai Linh tướng kia thật là kỳ quái, bọn họ dường như hoàn toàn không có Linh lực vậy.
Lục Tâm Đồng nhớ tới một màn vừa rồi liền cảm thấy khó hiểu.
- Cái này thì sau này muội sẽ biết.
Lục Thiếu Du nói, cũng không muốn nói kỹ càng cho Lục Tâm Đồng nghe ngay lúc này, phỏng chừng sau này chính bản thân nàng ta cũng có thể xem hiểu được.
Sau khi thu thập một phen, mọi người nhanh chóng rời khỏi hạp cốc, lúc Lục Tâm Đồng cưỡi lên lưng của Thiên Sí Tuyết Sư lần nữa, vẫn cảm thấy có chút ngẩn người, ca ca còn là Linh giả, chuyện này đối với nàng mà nói quả là một đả kích quá lớn.
Lục Thiếu Du vỗ cái ót của tiểu cô nương này, sau đó lập tức khoanh chân ngồi xuống bắt đầu luyện hoá Linh lực mới trên người, bên trong sơn mạch Vụ Hải này có không ít cường giả đến từ khắp nơi trong Cổ Vực, Lục Thiếu Du dùng tâm thần thăm dò, đám Vũ soái và Linh soái mà mình muốn thăm dò, nếu như không xảy ra chuyện gì bất ngờ thì hẳn là sẽ không thành vấn đề.
Một lát sau, Lục Thiếu Du chìm đắm trong luyện hoá, Linh lực đang từ từ tăng cường, Linh lực đã củng cố một thời gian rất lâu rồi, lúc này Lục Thiếu Du biết mình có thể yên tâm thôn phệ, ít nhất là thôn phệ tới lúc đột phá cấp độ Linh soái cũng không thành vấn đề gì, còn về phần chân khí, mình cũng có thể yên tâm thôn phệ mà luyện hoá.
Linh lực của hai tên Linh tướng lục trọng, đối với Lục Thiếu Du có cấp độ Linh tướng bát trọng như hiện tại mà nói thì chỉ cần thời gian một ngày là có thể luyện hoá sạch sẽ, còn về mặt cấp độ Linh lực thì, mặc dù Lục Thiếu Du đã có được tiến bộ không nhỏ, nhưng vẫn chỉ dùng lại ở cấp độ Linh tướng bát trọng mà thôi, Linh lực của hai tên Linh tướng lục trọng, sau khi loại bỏ tạp chất và luyện hoá thì thật ra cũng chẳng được bao nhiêu
Đương nhiên, dù không nhiều lắm, nhưng bấy nhiêu đấy, sợ là Linh tướng bình thường dẫu có tốn mấy tháng, thậm chí là mấy năm cũng chưa chắc đã tu luyện được ra lượng Linh lực khổng lồ cỡ ấy.
- Hô!
Lục Thiếu Du thở ra một ngụm trọc khí, thủ ấn trong tay vừa thu, so với ngày hôm qua thì khí tức đã mạnh hơn không ít, trong mắt loé lên một đạo tinh mang.
- Công pháp này của ngươi quá kinh khủng, ta thật không ngờ trong nhân loại lại có loại công pháp khủng bố thế này.
Bạch Linh nói, nàng vẫn luôn đi theo bên cạnh Lục Thiếu Du, đối với loại công pháp khủng bố này của Lục Thiếu Du, Bạch Linh đã sớm biết, cũng vẫn cảm thấy kinh sợ không thôi.
- Có lợi thì cũng có hại.
Lục Thiếu Du cười khẽ, đại khái mà nói thì loại Âm Dương Linh Vũ quyết này lợi nhiều hơn hại, ánh mắt loé lên, Lục Thiếu Du nhìn qua Bạch Linh nói:
- Đúng rồi Bạch Linh, ngươi bây giờ đã đột phá thất giai, có phải đã có thể trở thành nhân loại hoàn toàn rồi đúng không.
- Đương nhiên là không phải, còn kém xa lắm.
Bạch Linh nói:
- Đột phá thất giai, ta phải trải qua nỗi đau đớn rèn luyện thể xác, thiếu chút nữa đã không thể chống đỡ nổi, tuy rằng hiện tại có thể duy trì hình người, bất quá đương nhiên vẫn khác hẳn so với nhân loại thật sự rồi, chỉ là điểm khác biệt này rất rõ, nếu muốn hoàn toàn giống với nhân loại thật sự thì phải đột phá đến cửu giai, đến cảnh giới Cửu Vĩ Thiên Hồ trong truyền thuyết thì mới được.
- Cửu Vĩ Thiên Hồ.
Lục Thiếu Du hiểu rõ, đây là tồn tại ngang bằng với Linh đế và Vũ đế, loại cấp độ cỡ ấy, nếu như so sánh, thì mình bây giờ chẳng khác gì một đứa trẻ đang học đi mà thôi.
- Muốn đột phá cảnh giới Cửu Vĩ Thiên Hồ rất khó, trong cả tộc cửu vĩ yêu hồ bọn ta, cũng chỉ có duy nhất một người đột phá tới Cửu Vĩ Thiên Hồ mà thôi.
Bạch Linh nói.
Loại cấp độ ấy, muốn đột phá đương nhiên là khó rồi, Lục Thiếu Du có thể tưởng tượng ra, yêu thú đột phá, so với con người, đương nhiên là khó khăn hơn rất nhiều, tu luyện giả nhân loại đột phá Vũ vương và Vũ tôn đã khó như vậy rồi, nếu đột phá lên Vũ đế Linh đế thì trước mắt trên toàn bộ đại lực dường như cũng không có vị Vũ đế Linh đế nào, yêu thú đột phá cửu giai đương nhiên là khó hơn rất nhiều.
- Nếu như ta có thể đột phá đến cảnh giới Cửu Vĩ Thiên Hồ thì ta hoàn toàn có thể biến thân thành giống hệt như nhân loại, chỉ là hiện tại ta thấy, bản thân ta cũng chỉ dám chắc là có thể đột phá tới bát giai mà thôi.
Bạch Linh nói.
- Sẽ có cơ hội thôi.
Lục Thiếu Du nói.
- Trong đám yêu thú, có thể có cơ hội đột phá tới cấp độ cửu giai, chỉ sợ cũng chỉ có mấy tộc Yêu hoàng và Linh hoàng thôi.
Bạch Linh nói.
- tộc Yêu hoàng, đây rốt cuộc là chủng tộc gì vậy?
Lục Thiếu Du nghi hoặc hỏi lại Bạch Linh, lần trước Bạch Linh cũng chưa nói rõ ràng.
- Đó là tộc hoàng giả trong yêu thú, nghe đồn yêu thú trong mỗi tộc đó đều có thần thông không thể ngờ nổi, tất cả yêu thú đều cam lòng nghe theo hiệu lệnh, trong Linh thú cũng có tộc Linh hoàng, về phần chuyện khác thì khi ở trong mật địa, ta cũng không biết được bao nhiêu, trên người Tiểu Long cũng có, chính là khí của yêu hoàng, nhưng trong đó còn xen lẫn một tia khí tức khác khiến ta cảm thấy rất khó hiểu.
Bạch Linh nói.
- Lão đại, lúc đệ đột phá ngũ giai, trong đầu chiếm được một ít tin tức, chính là có liên quan tới tộc Linh hoàng, bất quá tin tức rất mơ hồ, đệ cảm giác được là chỉ cần đệ đột phá tới lục giai là có thể biết rõ những tin tức đó.
*****
Tiểu Long ngẩng đầu nhỏ lên nói.
- Tiểu Long, vậy đệ cần phải chăm chỉ tu luyện cho đàng hoàng, tới lúc đó biết rõ thân phận của đệ thì sẽ dễ đi tìm mẫu thân của đệ hơn.
Lục Thiếu Du nói với Tiểu Long.
- Ừ.
Tiểu Long gật đầu, lập tức nói:
- Đệ dường như có thể cảm giác được mẫu thân của đệ thường xuyên nhớ đến đệ, đệ nhất định phải mau chóng tăng cường thực lực, sau đó đi tìm mẫu thân.
- Tới lúc đó lão đại ta cũng sẽ đi với đệ.
Lục Thiếu Du nói.
- Ừ ừ.
Tiểu Long gật đầu đáp.
- Phía trước hình như có động tĩnh.
Ánh mắt của Bạch Linh loé lên, sau đó nhìn chằm chằm về phía trước.
- Hình như có người đang giao thủ, chúng ta tới đó xem.
Lục Thiếu Du nói, những chỗ hỗn loạn, nói không chừng sẽ có chỗ tốt nào đó, với tính cách của Lục Thiếu Du, náo nhiệt thế này đương nhiên là phải đi xem rồi.
Một góc trong rừng cây, lúc này có vài chục người đang đối địch, hai bên đều có hơn hai mươi người, mà hai bên lúc này đều đang giao thủ rất kịch liệt, từng đạo âm thanh nổ tung vang lên, trong rừng đất đá nổ tung bắn văng tung toé, đại thụ che trời cũng bị nổ tung, thực lực của hơn hai mươi người này đều rất không tệ, trong đó còn có hai cường giả Vũ soái đang giao phong.
Giữa không trung, lúc này hai bên đều có một cường giả Vũ soái đang đánh nhau rất kịch liệt, từng tiếng nổ tung vang lên, mây mù phía trên cũng trực tiếp bị chấn tan.
- Ầm ầm!
Từng tiếng nổ vang đinh tai nhức óc vang lên không ngừng, ở giữa đã bị san thành bình địa, mặt đất nứt rạn từng đường dài, sương mù đày đặc dưới đất đều bị trực tiếp đánh cho tan ra.
- Triệu Lạc Căn, mau giao thứ đó ra đây, bằng không ngươi chết là cái chắc.
Trên không truyền tới một tiếng hét lớn. một đạo thân ảnh màu vàng lao thẳng tới chỗ đối phương, trường kiếm trong loé ra kiếm mang xé rách không gian.
- Đừng hòng, thứ này là do Tinh Hà Môn của ta phát hiện ra, tại sao phải đưa cho Thiên Quỷ Tông của các ngươi chứ.
Một đạo thân ảnh màu cam xoay tròn, quanh thân tuôn ra chân khí dữ dội, trong tay kết xuất thủ ấn, một đạo quyền ấn cuồng bạo đánh ra, mơ hồ mang theo tiếng sấm gió, phía trên đạo quyền ấn không gian vặn vẹo thành gợn sóng, nháy mắt không trung nơi đó hoá thành quyền ấn rợp trời, trực tiếp lướt đi dữ dội như phát pháo bắn thẳng lên trời.
- Vèo vèo!
Kiếm quang tàn sát bừa bãi, lập tức va vào nhau, trên không bắn ra một đạo cường quang chói mắt, sau khi kiếm quang và quyền ấn đụng vào nhau, không gian gợn sóng đầu tiên là tán ra, sau đó mấy đạo kiếm quang lập tức xé rách không gian mà va ầm ầm vào trên thân ảnh màu cam.
- Vèo vèo!
Thân ảnh màu cam lập tức bố trí cường quyền phòng ngự quanh thân, nhưng cũng không cách nào cản được công kích của đối phương, hộ thân cương quyển nháy mắt đã bị xé mở.
- Phập phập!
Một đạo tiên huyết phun ra, sắc mặt người này lập tức chuyển sang trắng bệch, trên vai bị một đạo kiếm quang xuyên qua, máu tươi đổ ào ào.
- Dám đối nghịch với Thiên Quỷ Tông bọn ta, mau xuống đi.
Trong nháy mắt tiếp theo, một đạo chưởng ẩn màu vàng đã trực tiếp nện lên lồng ngực của thân ảnh màu cam.
- Ầm!
Chưởng ấn đè xuống, kình khí cuồng bạo tuôn ra, trục tiếp nện thẳng lên thân người này.
- Phụt.
Người này lại phun ra thêm một ngụm tiên huyết rồi rơi thẳng xuống mặt đất, mặt đất rung lên, mặt đất lập tức nứt toạc rồi lan ra như mạng nhện.
-Ha ha ha, Triệu Lạc Căn, ngươi chỉ là Vũ soái nhất trọng mà thôi, sao có thể là đối thủ của ta được, mau giao thứ đó ra đây.
Thân ảnh màu vàng đáp xuống, ánh mắt âm hiểm ác độc, tuổi chừng năm mươi, chậm rãi đi về phía Vũ soái nhất trọng đang trọng thương nằm trên mặt đất.
-Thiên Quỷ Tông của ngươi đừng có mà quá đáng, đây vốn là bảo vật mà Tinh Hà Môn của ta tìm được, không phải của Thiên Quỷ Tông các ngươi.
Trên mặt đất, người mặc áo cam có bộ dạng chừng hơn bốn mươi, thân hình hơi mập mạp, lúc này toàn thân loang lỗ vết máu, khí tức cũng vô cùng yếu ớt.
-Hừ, ta quá đáng thì đã sao hả, một cái Tinh Hà Môn nho nhỏ mà không biết tự lượng sức mình, không giao ra cũng không sao, giết ngươi thì nó sẽ là của ta.
Lão già áo vàng hừ lạnh một tiếng, trực tiếp đánh chưởng ấn xuống, chân khí rung động, chưởng ấn loé lên, trong nháy mắt tiếp theo đã trực tiếp giáng xuống người của đại hán mặc áo cam.
-Ầm!
Một đạo chưởng ấn đánh xuống, đại hán áo cam vì trọng thương nên cũng không còn khả năng tiếp tục phản kháng, trực tiếp bị đánh nát thành thịt vụn, trên mặt đất cũng lập tức hiện ra một cái hố sâu.
-Hừ, còn không phải đã trở thành của ta sao.
Một cái trữ vật giới chỉ lập tức xuất hiện trong tay vị đại hán mặc áo vàng, người này lập tức nở nụ cười hài lòng.
-Sai rồi, đây cũng không phải là của ngươi.
Đúng lúc đó, một tiếng quát khẽ truyền tới.
-Kẻ nào? Muốn chết.
Ánh mắt của lão giả áo vàng nheo lại nhìn về không trung, một đạo thân ảnh màu xanh lao thẳng tới từ trước mặt, tốc độ cực nhanh khiến cho lão giả áo vàng lập tức biến sắc, âm thầm cả kinh, trong tay kết xuất một đạo thủ ấn, lập tức một cổ chân khí cuồng bạo tuôn ra dữ dội, trong nháy mắt liền ngưng tụ lại thành một chưởng ấn lớn hơn trăm thước đập mạnh tới.
-Xem xem là ai muốn chết.
Người tới chính là Lục Thiếu Du, thủ ấn trong tay biến hoá, lập tức siết tay thành quyền, quyền ấn đột nhiên vừa động, chân khí hoả thuộc tính lập tức tuôn trào dữ dội, một đạo quyền ấn ầm ầm ngưng tụ, phía trên quyền ấn này còn bị bao phủ bởi một ngọn hoả diễm nóng rát.
Trong nháy mắt tiếp theo, Lục Thiếu Du gập tay bắn ra, quyền ấn trong tay lập tức hoá thành một đạo quang ảnh đỏ ngầu mơ hồ, lướt ra nhanh như chớp, quyền ấn nháy mắt đón gió to ra, chỉ chớp mắt đã bao phủ cả một góc không trung, bên trên nó ẩn chứa một cỗ năng lượng cuồng bạo đáng sợ màu đỏ rực, không gian cũng nhuốm màu đỏ rực, khí tức mênh mông khiến cho cả không gian đều rung động.
-xèo xèo!
Tốc độ cực nhanh, hai cổ năng lượng lập tức va vào nhau cùng một lúc, cả không gian dường như dừng lại, một cỗ quang mang loá mắt bắt đầu bắn ra ngay lúc hai cỗ năng lượng đụng vào nhau.
-Liệt Viêm Quyền, nổ.
Thân ảnh của Lục Thiếu Du khựng lại, sau đó quát khẽ một tiếng.
- Ầm!
Trên không trung trực tiếp vang lên một tiếng nổ tung cực kì hung hãn hệt như tiếng sấm nổ, tiếng nổ vang vọng khắp không trung như sấm rền.
Chưởng ấn và quyền ấn nháy mắt nổ tung, năng lượng phong bạo khủng bố nháy mắt đã bao trùm tất cả, khiến cho mặt đất rạn nứt, đá vụn bắn khắp nơi.
Quyền ấn nổ tung, kính khí nóng cháy khiến cho từng đạo không gian gợn sóng đều bị phủ lên một màu đỏ chói mắt mà lan ra phía xa, không gian rộng lớn như vậy rốt cuộc cũng bị cú năng lượng va chạm ban nãy khiến cho trở nên vặn vẹo.
-Bịch bịch!
Thân ảnh của Lục Thiếu Du lập tức cấp tốc lùi về sau mấy bước, quanh thân không biết từ khi nào đã mở ra Thanh Linh khải giáp, một kích của Vũ soái nhị trọng, chính mình chống lại cũng phải rơi vào thế hạ phong.
← Ch. 0599 | Ch. 0601 → |