← Ch.0641 | Ch.0643 → |
- Ta muốn đi tìm phụ thân và mẫu thân.
Đôi mắt của Tiểu Long liền ươn ướt.
- Tiểu bất điểm, thực lực của ngươi hiện tại vẫn còn quá thấp, bất kể là tới Tổ Yêu lâm hay Linh Hoàng nhai đều sẽ gặp nguy hiểm, ngươi có muốn đi cũng vô dụng mà thôi.
Thiên Độc Yêu Long nhìn Tiểu Long rồi nói.
- Ta mặc kệ, ta nhất định phải đi.
Tiểu Long nói với vẻ kiên quyết.
- Tiểu bất điểm à, thực lực của ngươi căn bản có đi thì cũng vô dụng mà thôi, bất kể là Thanh Long Hoàng Tộc hay là Huyền Vũ Hoàng Tộc cũng sẽ không tha thứ cho sự tồn tại của ngươi, nếu như ngươi muốn đi, trừ phi là thực lực của ngươi đã cao tới mức không ai làm gì được ngươi mới được.
Thiên Độc Yêu Long nói.
Lục Thiếu Du vẫn đang trầm tư, hoá ra thân phận của Tiểu Long chính là như vậy, chẳng trách Nam thúc một mực không chịu nói ra thân phận của Tiểu Long, cũng chẳng trách lúc trước Tiểu Long lại bị Linh thú đuổi giết, xem ra, tình cảnh của Tiểu Long đúng là có chút nguy hiểm.
- Ta không sợ, ta muốn đi tìm phụ thân và mẫu thân của ta.
Đôi mắt của Tiểu Long ửng đỏ lên, bộ dạng uỷ khuất như trẻ con, làm cho người ta nhìn thấy mà thấy trong lòng cũng chua xót theo.
- Tiểu bất điểm ngươi không giống như ta, cha mẹ ta mặc dù là long giao, nhưng đều ở cùng một tộc, cho nên ta trở về, cùng lắm thì chính là trở thành nô bộc mà thôi, mà thực lực thất giai của ta hiện tại, sẽ thoát khỏi thân phận nô bộc, cùng lắm là trở về sẽ chẳng có địa vị gì mà thôi. Còn ngươi thì lại có liên hệ tới mặt mũi của hai tộc Yêu hoàng tộc và Linh hoàng tộc và những chuyện khác nữa, ngươi trở về sẽ chỉ lành ít dữ nhiều mà thôi, huyết mạch của ngươi rất cao, thực lực sớm muộn gì cũng sẽ trở nên rất cường đại, chờ tới lúc thực lực của ngươi trở nên cường đại thì lại trở về cũng không muộn.
Thiên Độc Yêu Long nói, nhìn về phía Tiểu Long, trong ánh mắt mang theo sự quan tâm của trưởng bối dành cho vãn bối, dù huyết mạch của hai người không hoàn toàn giống nhau, nhưng cũng có chút liên hệ, đều có huyết mạch của Thanh Long Hoàng Tộc, thân phận của cả hai lại khá là giống nhau nữa.
- Tiểu Long, Thiên Độc Yêu Long nói đúng lắm, ngươi vẫn chưa thể trở về được đâu, cho ta một chút thời gian, sau này ta sẽ trở về cùng ngươi, cho dù là Thanh Long Hoàng Tộc cũng chẳng có gì, đến lúc đó ta cũng chẳng sợ hắn.
Bạch Linh nhìn Tiểu Long rồi nói.
- Lão đại, đệ nên làm gì bây giờ đây?
Tiểu Long quay đầu lại hỏi Lục Thiếu Du, trong mắt chỉ toàn vẻ uỷ khuất không thôi.
- Ta biết rõ đệ rất nhớ cha mẹ, bất quá bây giờ đệ thật sự không thể trở về được, tới lúc thích hợp, lão đại sẽ trở về cùng đệ, bây giờ đệ phải cố gắng tu luyện, chờ thực lực của đệ mạnh hơn thì lại trở về cũng không muộn mà.
Lục Thiếu Du vỗ nhẹ cái đầu nhỏ của Tiểu Long rồi nói.
- Vâng.
Tiểu Long gật đầu.
- Hô!
Lục Thiếu Du hít sâu vào một hơi, thân phận địa vị của Tiểu Long quá lớn, cho nên nó cũng mang tới phiền toái rất lớn, Thanh Long Hoàng Tộc và Huyền Vũ Hoàng Tộc, thực lực của mấy loại tộc đàn như thế này, sợ là không có mấy cỗ thế lực dám chống lại.
Thiên Sí Tuyết Sư vội vàng vỗ cánh bay về, xuyên qua từng dãy núi bên trong sơn mạch Vụ Hải, tốc độ tuy bị ảnh hưởng đôi chút những vẫn vô cùng nhanh.
Sương mù bao phủ, bên trong lâm hải, đại thụ che trời vây kín, có bốn đạo thân ảnh đứng ở trong rừng, chính là đám người thiếu tông chủ Tùng Bách Đào và ba trưởng lão của Thiên Quỷ tông ngày đó.
- Thiếu tông chủ, ta thấy tiểu tử kia hình như đang đi cùng với người của Linh Thiên Môn, vừa rồi người của Linh Thiên Môn vừa rời đi, nhưng không thấy tên tiểu tử kia đâu, hẳn là không có ý giữ lại, để hắn đi một mình.
Trong bốn người, tên Linh Suất tứ trọng kia nói với Tùng Bách Đào.
- Hừ, tên tiểu tử kia dám động tới Thiên Quỷ tông ta, ta nhất định sẽ không tha cho hắn.
Ánh mắt của Tùng Bách Đào âm lệ nhìn về phía trước, ở bên trong Vụ Tinh Hải, Hồn Linh quả cũng bị thanh niên mặc áo xanh cướp đi, thù này đương nhiên là phải trả rồi.
- Thiếu tông chủ, sau này chúng ta nhất định sẽ tìm được tiểu tử kia, lần này thiếu tông chủ ngươi vào đại điện Vụ Tinh gặp được cơ duyên, vẫn là nên trở về tông trước đi đã, tránh cho tông chủ lo lắng, nếu như tông chủ biết được thì nhất định sẽ vô cùng cao hứng.
Một vị trưởng lão ngũ trọng Vũ Suất có thân hình hơi mập nói.
- Mau sai đệ tử trong tông đi dò la thân phận của tên tiểu tử kia, chúng ta về trước đi.
Ánh mắt của Tùng Bách Đào trầm xuống.
- Vâng.
Ba người thấp giọng đáp, sau đó bốn người liền biến mất trong rừng.
Núi non trùng điệp, từng tảng quái thạch kỳ lạ thay nhau chồng chất trên đỉnh núi cao, bên trong dãy núi bao la, trên một ngọn núi khổng lồ bị sương mù dày đặc che đậy, trước ngọn núi, chính là một mảnh bao la khôn cùng, sương trắng phía trước dày đặc lại mờ ảo như có như không lơ lửng giữa trời, như thể đây là nơi tận cùng của thế giới. Trong màn sương trắng dày đặc này, tựa như một thế giới do màn sương trời tạo thành, khiến cho người ta cảm thấy cực kỳ rung động.
- Tông chủ, vừa rồi người của Thanh Phong môn vội vàng rời khỏi, xem ra là đã biết tới chuyện cấm chế rồi, phỏng chừng không bao lâu nữa sẽ có trò hay xảy ra.
Trên ngọn núi, một người cất tiếng, người này chính là trưởng lão Hà Dược Đông của Hoá Vũ tông, đứng trước hắn là một người mặc áo bào trắng, là một vị đại hán trung niên mang theo sát khí, chính là Công Tôn Hoá Nhai.
- Chuyện này, phân phó cho người trong môn không được nhúng tay vào, lần này, ta muốn nhìn xem kẻ đứng sau lưng Phi Linh Môn rốt cuộc là ai, phải lôi hắn ra ánh sáng.
Ánh mắt của Công Tôn Hoá Nhai nhìn về phía màn sương trắng bao la trước mặt, nói:
- Người của Hắc sát giáo, Linh Thiên Môn, Lan Lăng sơn trang đã đi chưa?
- Người của ba sơn môn đều đi cả rồi.
Hà Dược Đông nói.
- Lần này đại điện Vụ Tinh đúng là có chút quỷ dị, không ngờ chỉ có sáu người đi vào, đây rốt cuộc là tại sao chứ?
Vết đao trên mặt Công Tôn Hoá Nhai run lên, trong mắt có chút nghi hoặc.
- Dựa theo những lần trước mà nói thì mỗi lần mở ra, hẳn là có mười người có thể đi vào, lần này có lẽ chỉ là ngoài ý muốn mà thôi, dù sao đệ tử Hoá Vũ tông của chúng ta lần này cũng chiếm được một phần cơ duyên, xem như không thiệt thòi.
Hà Dược Đông nói.
- Phần cơ duyên này mặc dù không tệ, bất quá ta sợ là đại cơ duyên thật sự sẽ bị người ta lấy được, lúc này chỉ có sáu người tiến vào, chỉ mong đại điện Vụ Tinh thật sự sẽ không xảy ra chuyện gì.
Công Tôn Hoá Nhai nói.
Trên lưng của Thiên Sí Tuyết Sư, mặc dù Thiên Sí Tuyết Sư đã đột phá tới ngũ giai, nhưng muốn về tới Phi Linh Môn thì cũng tốn khoảng thời gian không ngắn.
- Tên gia hoả này rốt cuộc là Linh Suất hay là Vũ Suất?
Trên lưng của Thiên Sí Tuyết Sư, Thiên Độc Yêu Long trừng to mắt ra nhìn, râu rồng run run, trợn mắt hoá mồm nhìn Lục Thiếu Du.
*****
Lúc này chỉ thấy Lục Thiếu Du đang kết xuất thủ ấn trong tay, một đoàn Linh hoả đang bao vây lấy một cái trữ vật giới chỉ và đốt cháy cấm chế bên trên đó, xung quanh Linh hoả, không gian gợn sóng bắt đầu nhộn nhạo mở ra, nhiệt độ của nó thậm chí khiến cho không gian gợn sóng chung quanh cũng bị nhuộm thành một màu đỏ rực.
- Độc long ca ca, ca ca của ta là Linh Vũ song tu, còn là Vũ giả toàn hệ, ngươi cũng không được tiết lộ ra ngoài đó, nếu ngươi dám nói ra ngoài thì ta sẽ không cho ngươi tinh huyết nữa.
Lục Tâm Đồng chớp mắt to nhìn Thiên Độc Yêu Long nói.
- Cái gì, Linh Vũ song tu, còn là Vũ giả toàn hệ, trong nhân loại kia nào thì có loại người này vậy hả?
Thiên Độc Yêu Long thiếu chút nữ là kinh ngạc tới té ngửa, lại càng thêm cứng họng đối với Lục Thiếu Du, tuy hắn là yêu thú, nhưng đối với chuyện Vũ giả và Linh giả ở nhân loại thì hắn cũng chả lạ lẫm gì.
- Ngươi đúng là quái vật.
Thiên Độc Yêu Long đảo mắt, tay vuốt râu rồng, chỉ có thể chấp nhận sự thật này.
Trong lúc trầm thần tĩnh khí, tâm thần của Lục Thiếu Du phóng lên trên trữ vật giới chỉ này, cái trữ vật giới chỉ này là hắn đoạt được trên người của Lăng Thanh ở bên trong sơn mạch Vụ Đô, vẫn không cách nào mở được cái giới chỉ này ra, lần này đột phá tới Linh Suất, Lục Thiếu Du lại thử thêm lần nữa.
Linh hồn lực khống chế Linh hoả thẩm thấu vào bên trong trữ vật giới chỉ, đối với chuyện này, Lục Thiếu Du không dám chủ quan chút nào, chỉ cần sơ sẩy một cái là sẽ xúc động cấm chế này phản kích, rất có thể sẽ khiến cho trữ vật giới chỉ trực tiếp bị phá huỷ.
Lấy Linh hồn lực của Lục Thiếu Du lúc này, đúng là có thể khống chế Linh hoả một cách thuần thục, có kinh nghiệm giải trừ cấm chế trên trữ vật giới chỉ mấy lần trước, nên lúc này Lục Thiếu Du tiến hành vô cùng thuận lợi.
Đột phá tới tu vi Linh Suất, vô luận là ở Linh hồn lực hay Linh lực, Lục Thiếu Du đều cảm giác không phải lúc ở tu vi Linh tướng có thể so sánh được, Linh lực mênh mông tựa như trường giang vậy, so với tu vi Linh tướng thì khổng lồ hơn rất nhiều.
Thời gian chậm rãi trôi qua, Lục Thiếu Du thi thoảng sẽ lộ ra vẻ khó chịu, thủ ấn thi thoảng cũng sẽ biến hoá, có vẻ như đã gặp không ít khó khăn, thẳng đến mấy canh giờ sau, Lục Thiếu Du mới mỉm cười.
- Két....
Như thế mãi tới mấy canh giờ sau, cái giới chỉ bị Linh hoả bao vây trong tay Lục Thiếu Du truyền tới một đạo thanh âm ken két rất khẽ.
- Xuy!
Thủ ấn của Lục Thiếu Du vừa thu lại, hít sâu vào một hơi, trên mặt lộ ra nụ cười thoả mãn, cái trữ vật giới chỉ vẫn luôn không thể mở ra được này rốt cuộc cũng mở được rồi.
Nắm cái trữ vật giới chỉ trong tay, Lục Thiếu Du lập tức dùng tâm thần thăm dò, không biết bên trong cái trữ vật giới chỉ này có gì mà lại bị hạ cấm chế như vậy.
Tâm thần xâm nhập vào bên trong không gian của trữ vật giới chỉ, thứ đầu tiên Lục Thiếu Du tìm được chinh là vài bộ y phục, đều là vật của nữ tử, trong đó còn có vài cái tiết y và tiết khố của nữ tử, điều này khiến cho Lục Thiếu Du hơi buồn bực, phỏng chừng đây đều là đồ của Lăng Thanh.
Sau đó Lục Thiếu Du lại tìm được hơn mười bộ vũ kỹ, trong đó có ba bộ vũ kỹ, xem từ năng lượng thuộc tính toả ra thì đều là vũ kỹ huyền cấp sơ giai, còn lại đều là vũ kỹ tu vi hoàng giai, cuối cùng còn có không ít kim tệ Linh tinh.
Cuối cùng bên trong cái trữ vật giới chỉ nay cũng chỉ còn lại một khối lệnh bài cùng một khối ngọc bài mà Lục Thiếu Du cảm thấy cực kỳ bình thường.
- Xuy!
Lục Thiếu Du cầm lệnh bài kia và ngọc bài trong tay, cẩn thận cảm nhận hai vật này, trên lệnh bài có từng tia năng lượng ngập tràn, phỏng chừng là một khối lệnh bài đơn thuần mà thôi, Lục Thiếu Du đoán đây có lẽ chính là lệnh bài trong Linh Vũ giới, thân phận ngũ hệ Vũ giả của Lăng Thanh, ở trong Linh Vũ giới, phỏng chừng là có địa vị không hề thấp.
Còn khối ngọc bội kia, bên trên có khắc đồ án tinh mỹ, chất lượng ngọc bài cũng thuộc hàng thượng thừa, trong suốt long lanh mang theo vẻ sáng bóng của phỉ thuý, có vẻ như giá trị rất xa xỉ.
Sau khi Lục Thiếu Du xem xét cẩn thận xong thì không thấy ngọc bài này có điểm nào bất phàm cả.
Lục Thiếu Du cảm thấy kinh ngạc, tốn không ít thời gian để mở cái không gian giới chỉ này, ngoại trừ ba bộ vũ kỹ huyền cấp sơ giai là có giá trị ra, những vật khác đối với mình mà nói thì không có tác dụng gì cả.
Thu cái trữ vật giới chỉ này vào, Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn xung quanh, phỏng chừng còn lâu mới trở về Phi Linh Môn được, mặc dù rất lo lắng cho Phi Linh Môn nhưng dù sao cũng còn yên tâm chút đỉnh là ở Phi Linh Môn vẫn còn có Quỷ Tiên tử toạ trấn, lùi một vạn bước mà nói thì Nam thúc vẫn còn ở Phi Linh Môn.
Sau khi yên tâm hơn một chút, Lục Thiếu Du bắt đầu ngồi kết thủ ấn, sau đó bắt đầu lĩnh ngộ năng lượng thuộc tính, trên việc tu luyện, vừa mới đột phá tu vi Linh Suất và Vũ Suất, Lục Thiếu Du cũng không bắt đầu vội vàng thôn phệ để đột phá.
Từ Linh tướng Vũ tướng đột phá tới Linh Suất Vũ Suất, đây là một đại quan, khí tức ba động vẫn còn chưa hoàn toàn ổn định, vẫn là nên ổn định nó lại hẳn rồi hãy thôn phệ để đột phá tiếp, sẽ có lợi hơn nhiều cho việc tu luyện về sau.
Đối với lần đầu đột phá này, trong lòng của Lục Thiếu Du cũng biết rõ, lúc mình đột phá Vũ Suất bên trong hồ nước năng lượng, động tĩnh gây ra lớn hơn nhiều so với Vũ tướng bình thường khi đột phá tới Vũ Suất, năng lượng mà mình thu hoạch được cũng lớn hơn rất nhiều, đây là căn cơ, căn cơ càng kiên cố thì lực lượng mà cơ thể hắn có thể thừa nhận được lại càng lớn, con đường tu luyện trong tương lai của mình lại càng dài hơn.
Lục Thiếu Du cũng cảm thấy con đường tu luyện của mình vẫn nên đi từng bước cho thật vững chắc, từ nay về sau khi tu luyện nhất định đều phải như vậy mới được.
Sau một lát, Lục Thiếu Du cũng đắm chìm trong việc lĩnh ngộ năng lượng thuộc tính, đối với việc lĩnh ngộ năng lượng thuộc tính, hiện tại Lục Thiếu Du vẫn còn hơi mơ hồ, đang ở tình trạng nửa hiểu nửa không, mà kiểu lĩnh ngộ cũng khiến cho Lục Thiếu Du cảm thấy cực kỳ mê muội, giống như lúc trước chơi mê cung và cửu liên hoàn vậy, một khi đã rơi vào thì sẽ muốn mở được nó ra.
Bất quá việc lĩnh ngộ năng lượng thuộc tính này khó hơn ngàn vạn lần so với cái kia, trong một mớ năng lượng thuộc tính dày đặc, Lục Thiếu Du ngao du bên trong, dường như cảm nhận được cái gì đó, nhưng vẫn không thể nhìn tới được nó.
Trên lưng của Thiên Sí Tuyết Sư, Tiểu Long, Bạch Linh, Lục Tâm Đồng và Thiên Độc Yêu Long đều đang tu luyện, trên người Thiên Độc Yêu Long vẫn còn mang thương thế, lúc này cũng đang trong trạng thái chữa thương.
Lúc này là cuối năm, không ít nơi đang giăng đèn kết hoa, khắp nơi cảnh tượng vô cùng náo nhiệt.
← Ch. 0641 | Ch. 0643 → |