← Ch.0663 | Ch.0665 → |
- Địa bàn của Thanh Phong môn ta sao có khả năng nhớ lầm. Rõ ràng là bọn chúng giết đệ tử Thanh Phong môn ta, đoạt địa bàn của Thanh Phong môn chúng ta.
Phụng Tiên Hành cắn răng cả giận nói.
- Hóa Vũ tông đã nói đây chính là địa bàn của Quỷ Vũ Tông ta thì chính là địa bàn của Hóa Vũ Tông. Giết đệ tử Thanh Phong môn của các ngươi thì thế nào. Chỉ có thể trách Thanh Phong môn các ngươi quá vô dụng.
Trong Quỷ Vũ Tông lúc này có một trưởng lão quát lớn.
- Người của Thanh Phong môn vô năng, giết thêm mấy người thì có làm sao?
- Nếu như lần sau gặp người Thanh Phong môn ta gặp một người giết một người.
- Lan Lăng sơn trang thì tính là cái gì. Chúng ta có Hóa Vũ tông làm chỗ dựa cũng không sợ Lan Lăng sơn trang bọn họ. Lần trước ta còn nghe một vị trưởng lão của Hóa Vũ tông nói, Lan Lăng sơn trang là cái rắm, sớm muộn cũng bị Hóa Vũ tông diệt.
- Thanh Phong môn tìm tới Lan Lăng sơn trang làm cái rắm gì, bọn chúng cho rằng có thể đoạt lại được địa bàn sao? Có Hóa Vũ tông ở đây, ngay cả cái rắm Lan Lăng sơn trang cũng không dám phóng a. Ha ha.
Từng tiếng cười lớn vang lên, toàn bộ đều nhắm vào đám người Lan Lăng sơn trang, khiến cho đám người Lan Lăng sơn trang vô cùng tức giận. Có ít người tuy rằng nhìn ra đây dường như có người cố ý làm ra, thế nhưng vẫn nhịn không được mà tức giận. Lan Lăng sơn trang sao phải sợ Hóa Vũ tông. Nếu như không phản bác thì sợ rằng sau này truyền ra ngoài sẽ có người thực sự cho rằng Lan Lăng sơn trang không dám trêu vào Hóa Vũ tông.
- Hừ, Lan Lăng sơn trang cũng không sợ Hóa Vũ tông.
Trong Lan Lăng sơn trang lúc này rốt cuộc cũng có người không nhịn được mà quát lên.
- Lẽ nào Hóa Vũ tông sợ Lan Lăng sơn trang các ngươi sao?
Nghe thấy tiếng quát này, sắc mặt đám người Phí Lan, Gia Cát Tử Vân, Hà Dược Đông lập tức ngưng trọng. Mà Lục Thiếu Du cũng khẽ mỉm cười, ánh mắt nhìn về phía Bạch Linh.
Bạch Linh hiểu ý, đôi mắt xinh đẹp chợt lóe, một đạo thủ ấn lặng lẽ được kết.
Ầm ầm.
Trong sơn cốc đột nhiên có một tiếng nổ vang lên, toàn bộ sơn cốc đều rung động.
- Cấm chế bên trong đã có dấu hiệu buông long, bảo vật sắp xuất thế.
Hoa Mãn Lâu quát lớn, thanh âm đủ để cho toàn bộ mọi người nghe được.
Vừa nghe thấy hai chữ bảo vật, không ít người đang khắc khẩu lúc này càng thêm đỏ mặt tía tai, hai mắt nóng bỏng nhìn vào trong sơn cốc. Ngay cả ánh mắt đám người Hà Dược Đông, Phí Lan, Gia Cát Tử Vân lúc này cũng có biến hóa. Rõ ràng hai chữ bảo vật này đối với bọn họ cũng có lực hấp dẫn lớn.
- Đi, chúng ta đi vào tìm bảo vật.
Trong Quỷ Vũ Tông, lúc này không biết là ai nói một câu, lập tức có không ít đệ tử đi vào trong sơn cốc.
- Hà trưởng lão, chúng ta cũng đi vào trong đó xem sao.
Được Lục Thiếu Du truyền âm, Đới Trường An nhanh chóng nói với Hà Dược Đông.
- Cũng tốt, chúng ta đi nhìn xem.
Lúc này Hà Dược Đông cũng không cự tuyệt, có bảo vật xuất thế, hắn cũng không nhịn được mà muốn tới xem một phen.
- Các đệ tử nghe lệnh, ngăn cả đám người Lan Lăng sơn trang, Tầm Vũ động, Huyền Nguyên cốc tiến vào. Tới một người giết một người.
Hoàng Phủ Kỳ Tùng quát lớn.
Ầm ầm.
Trong sơn cốc lúc này lại có tiếng nổ vang lên, toàn bộ sơn cốc đều rung động.
- Tiến vào, có bảo vật xuất thế cũng không để cho Quỷ Vũ Tông độc chiếm.
Trong đám người vây xem phía xa lúc này có không ít người không biết từ nơi nào chạy tới, nhanh chóng vọt vào trong sơn cốc.
- Nhanh ngăn bọn họ lại.
Đệ tử Quỷ Vũ Tông nhanh chóng ngăn cản, thế nhưng lúc này vẫn có người kịp vọt vào trong sơn cốc.
- Chúng ta tiến vào.
Đám người Chúc Thiên Sơn, Mao Xương Nguyên bên cạnh lúc này đã không nhẫn nhịn nổi nữa. Cấm chế này dường như sắp mở ra, nếu như tiến vào muộn một chút thì bảo vật cũng không tới phiên bọn họ.
Sưu Sưu.
Mao Xương Nguyên, Chúc Thiên Sơn lập tức phóng về phía sơn cốc.
- Nhanh ngăn bọn họ.
Hoàng Phủ Kỳ Tùng hét lớn, nhưng lúc này người có thể ngăn cản cường giả Vũ Suất cũng không có vài người. Mà đám người Hoàng Phủ Kỳ Tùng, Hoa Mãn Lâu, Hoa Mãn Ngọc ngoài hét lớn thì cũng không có ý tứ ngăn cản, tùy ý để đám người Mao Xương Nguyên và Chúc Thiên Sơn tiến vào trong sơn cốc.
Hai người này tiến vào, đám người Gia Cát Tử Vân, Phí Lan cũng không còn nhẫn nại được nữa mà biến sắc. Cấm chế này dường như sắp mở ra. Vạn nhất bên trong có bảo vật bất phàm gì xuất thế rơi vào trong tay người khác thì bọn họ thiệt lớn. Huống chi hiện tại Hóa Vũ tông đã đi vào, nếu Lan Lăng sơn trang không đi vào thì sẽ có người cho rằng Lan Lăng sơn trang sợ Hóa Vũ tông nên mới không dám đi vào.
- Hư, đây chính là địa bàn của Thanh Phong môn ta, có bảo vật thì cũng là của ta.
Sắc mặt Phụng Tiên Hành trần xuống, vừa nghe thấy tiếng cấm chế dao động, thân thể lập tức lao vào trong sơn cốc.
- Phí trưởng lão, chúng ta đi.
Sắc mặt Gia Cát Tử Vân cũng trầm xuống, thân ảnh hóa thành một đạo lưu quang bắn về phía sơn cốc. Mấy cường giả Vũ Suất của Lan Lăng sơn trang phía sau cũng trực tiếp đi vào.
- Ngăn cản bọn họ, nhanh ngăn cản bọn họ.
Đám người Hoa Mãn Lâu, Hoa Mãn Ngọc, Hoàng Phủ Kỳ Tùng lúc này hét lớn, thế nhưng cũng không có ý tứ ngăn cản đám người Gia Cát Tử Vân, Phí Lan.
Sưu Sưu.
Quanh đó, mấy cường giả Vũ Suất tán tu nhìn thấy cảnh hỗn loạn lúc này cũng không còn ẩn nhẫn, thân thể giống như một đạo lưu quang chạy ào vào trong sơn cốc. Về phần mấy cường giả Vũ Suất và Tất Phương Sơn của Thiên Tinh Tông cũng trực tiếp xông vào trong sơn cốc.
Đối với đám cường giả Vũ Suất, đệ tử Phi Linh môn Quỷ Vũ Tông chỉ hét lớn một tiếng, căn bản không có ngăn cản. Thế nhưng lúc này phàm là kẻ dưới Vũ Tướng, mặc kệ là người của Lan Lăng sơn trang hay là Hóa Vũ tông, Tầm Vũ động, Bảo Đài môn, Huyền Nguyên cốc, Thiên Tinh tông, Nam Hải môn không có một ai không bị đám người Hoa Mãn Lâu, Hoàng Phủ Kỳ Tùng, Hoa Mãn Ngọc, Lý Trì Chính, còn có hộ pháp Phi Linh môn, hộ pháp Quỷ Vũ Tông, năm trăm đệ tử tinh anh của Phi Linh môn ngăn cản bên ngoài sơn cốc.
Lẫn trong biển người, Lục Thiếu Du ném cho đám người Hoa Mãn Lâu một ánh mắt đầy ẩn ý, sau đó lập tức cùng với Bạch Linh, Thiên Độc Yêu Long và Tiểu Long đi vào trong sơn cốc.
- Giết. Đừng để cho đám người Lan Lăng sơn trang, Tầm Vũ động, Huyền Nguyên cốc tiến vào trong sơn cốc.
Thân ảnh Lục Thiếu Du biến mất ở trước cửa cốc, đám người Hoa Mãn Lâu, Hoa Mãn Ngọc, Hoàng Phủ Kỳ Tùng nhìn nhau rồi thân ảnh lập tức lao thẳng tới đám đệ tử Lan Lăng sơn trang, Tầm Vũ động cùng với Huyền Nguyên cốc.
Đệ tử bình thường của Phi Linh môn lúc này tự động lui ra bên ngoài, tạo thành một vòng vây cực lớn. Người có thể gia nhập chiến trường bên trong đều là trưởng lão, hộ pháp có tu vi Vũ Tướng.
Phanh Phanh.
Trong đoàn người lúc này đã bắt đầu vang lên thanh âm bạo liệt. Ba Vũ Suất một Linh Suất như Hoàng Phủ Kỳ Tùng, Hoa Mãn Ngọc, Hoa Mãn Lâu, Lý Trì Chính lúc này đã bắt đầu công kích.
*****
Người của Lan Lăng sơn trang, Tầm Vũ động, Huyền Nguyên cốc lúc này không có cường giả, toàn bộ cường giả Vũ Suất đều tiến vào trong sơn cốc cho nên không có ai có thể chống lại đám người Hoa Mãn Lâu.
Cùng với Phi Linh môn, người có tu vi Vũ Tướng trong Quỷ Vũ Tông trong nháy mắt cũng gia nhập chiến đấu. Nhanh chóng xuất thủ với đám đệ tử Lan Lăng sơn trang, Tầm Vũ động, Huyền Nguyên công, mỗi lần ra tay là toàn lực công kích, tức thì trận chiến bên ngoài vô cùng hỗn loạn.
- Hỗn đản, các ngươi muốn chết sao? Ngay cả Lan Lăng sơn trang ta cũng dám động vào.
Từng tiếng hét lớn truyền ra.
- Lan Lăng sơn trang thì làm sao? Trước mặt Hóa Vũ tông chỉ là một cái rắm mà thôi. Chúng ta có Hóa Vũ tông làm chỗ dựa, sợ các ngươi sao?
Trong Quỷ Vũ Tông lúc này có trưởng lão hét lớn đáp lại.
- Hỗn đản, chúng ta liều mạng.
Phanh Phanh.
Từng thanh âm bạo liệt vang lên, không ít người lập tức giao thủ với nhau.
Đám người trong ba sơn môn Hóa Vũ tông, Nam Hải môn, Bảo Đài môn vốn không muốn nhúng tay vào. Thế nhưng trong lúc hỗn loạn, đám người Lan Lăng sơn trang, Huyền Nguyên cốc, Tầm Vũ động lại tưởng rằng đám người này cùng một phe với Phi Linh môn và Quỷ Vũ Tông cho nên vừa gặp liền lập tức động thủ.
Thấy đối phương công kích, người Hóa Vũ tông ngay cả cơ hội giải thích cũng không có. Huống chi cũng không biết giải thích thế nào. Nhất tông Nhất giáo Nhất trang Nhất môn xưa nay ít nhiều đều có một ít âm oán, nhất thời mọi người va chạm với nhau, toàn bộ bắt đầu xuất thủ.
Đám người Bảo Đài môn, Nam Hải môn lúc này càng bất đắc dĩ, muốn thoát thân cũng không thể thoát được, lập tức bị cuốn vào.
Người bất đắc dĩ nhất chính là một vài Vũ Tướng của Thiên Tinh tông, cũng bị cuốn vào, ngay cả dứt ra cũng không được. Trong lúc hỗn chiến như vậy, quản ngươi là ai, chỉ cần không phải là người phe ta đều không chút do dự xuất thủ.
Phanh phanh.
Từng thanh âm bạo liệt vang lên không dứt bên tai, đại chiến đã bắt đầu. Nhìn thấy cảnh này đám người Hoa Mãn Lâu, Hoa Mãn Ngọc, Hoàng Phủ Kỳ Tùng khẽ mỉm cười. Lập tức âm thầm phân phó đệ tử Phi Linh môn lặng lẽ rời khỏi chiến trường, chỉ đứng ở một bên hét lớn mà thôi.
- Hóa Vũ tông, ngươi dám giết hộ pháp Lan Lăng sơn trang ta sao? Lan Lăng sơn trang ta không để yên cho các ngươi.
- Lan Lăng sơn trang, các ngươi dám đả thương người Hóa Vũ tông ta, Hóa Vũ tông ta cũng không để cho các ngươi yên.
....
Trong sơn cốc, Lục Thiếu Du, Thiên Độc Yêu Long, Bạch Linh, Tiểu Long nhanh chóng xuất hiện trước cấm chế. Lúc này đám người Hà Dược Đông, Phí Lan, Mao Xương Nguyên, Chúc Thiên Sơn, Tất Phương Sơn còn có mấy cường giả tán tu đều đang nhìn lên bầu trời. Nhìn vào quang tráo bằng năng lượng kia, ánh mắt đỏ lên.
Mà tất cả mọi chuyện ngoài sơn cốc, tất cả mọi người mặc dù đều đã cảm nhận được. Thế nhưng lúc này cấm chế dao động dường như sắp mở ra. Cũng không có ai bận tâm tới trận chiến bên ngoài.
- Tầng quang tráo bằng năng lượng này chính là do cường giả Vũ Vương bố trí, dường như còn chưa thể mở ra.
Nhìn vào vòng cấm chế to lớn, Hà Dược Đông nhướng mày nói.
- Trên tầng quang tráo này dường như còn có một cỗ yêu khí.
Tất Phương Sơn lẩm bẩm nói. Trên tầng cấm chế bằng năng lượng khổng lồ này hắn cảm giác được có một cỗ yêu khí lan tràn.
Sắc mặt hai người Gia Cát Tử Vân, Phí Lan nhìn vào cấm chế cũng có chút biến hóa.
Ánh mắt Lục Thiếu Du đầy hàm ý nhìn về phía Bạch Linh, một cỗ năng lượng đột nhiên tràn ra.
Ầm ầm.
Toàn bộ sơn cốc lập tức có động tĩnh, tiếng cạch cạch vang lên. Lúc này trên bề mặt cấm chế bắt đầu nứt nẻ.
Phanh Phanh.
Năng lượng bàng bạc tán loạn tức thì khuếch tán ra chung quanh rồi hóa thành một cơn lốc cuồng bạo. Trong sơn cốc lúc này có một vòng xoáy từ mặt đất xuất hiện cuốn theo vô số đất đá. Mặt đất nứt nẻ, vòng xoáy cuồn lên cao mang theo khí thế phô thiên cái địa.
Mọi người lúc này nhanh chóng bố trí hộ thân cương khí, thân thể nhanh chóng thối lui. Thế nhưng lực lượng này quá mức mạnh mẽ, một ít cường giả Vũ Suất thối lui muộn một cái thì trực tiếp bị kình phong kinh khủng đánh vào thân thể, thân thể tức thì bị đánh bay về phía sau.
- Có một động khẩu.
Cấm chế tan vỡ, lúc này có một động khẩu xuất hiện trước mắt mọi người. Tới lúc này, sắc mặt mọi người có mặt ở đây không khỏi biến hóa.
Sưu.
Ngay khi mọi người đang do dự, Phụng Tiên Hành của Thanh Phong môn lúc này đã không nhẫn nhịn nổi. Vì bảo vật này Phó chưởng môn trong môn hắn đã bị đánh chết. Cường giả trong môn bị tổn thất phân nữa. Nếu không giành được bảo vật thì thiệt lớn. Lúc này chân khí trong người hắn bạo phát, thân ảnh đột nhiên bắn về phía động khẩu.
- Phụng Tiên Hành, hay để cho ta vào trước.
Chưởng môn Trần Ngọc Đông của Nam Hải môn lúc này chân khí bạo phát, thân ảnh bắn thẳng về phía động khẩu.
- Trần Ngọc Đông, ngươi tránh ra cho ta.
Phụng Tiên Hành quát lên một tiếng, thủ ấn được kết. Một đạo chưởng ấn trực tiếp đánh về phía Trần Ngọc Đông. Lực lượng cuồng bạo tức thì tuôn ra, trực tiếp khiến cho không gian vặn vẹo, hung hăng đánh về phía trước.
- Phụng Tiên Hành, ta không để yên cho ngươi.
Đối mắt với công kích của Phụng Tiên Hành, sắc mặt Trần Ngọc Đông trầm xuống, cũng không dám trực tiếp chống lại. Thực lực của hắn so ra kém Phụng Tiên Hành, hộ thân cương khí nhanh chóng được bố trí, thân thể lập tức thối lui.
Sưu Sưu.
Mấy cường giả tán tu lúc này cũng không khách khí, không cố kỵ các thế lực lớn mà nhanh chóng nhằm vào động khẩu chạy tới.
- Thiểm Điện Báo, một tán tu như ngươi cũng giúp vui sao? Nơi này không có phần của ngươi đâu.
Hà Dược Đông thấp giọng quát. Nhìn thấy có người dẫn đầu đi vào động khẩu, hắn cũng không muốn bị cuốn vào trong đó. Thế nhưng lúc này cũng không có cách nào. Càng nhìn vào động khẩu, lòng mong chờ đối với bảo vật càng lớn. Thủ ấn được kết, một đạo chưởng ấn cuồng bạo khiến cho không gian vặn vẹp xuất hiện, lập tức được đánh về phía một cường giả tán tu.
- Hà Dược Đông, nếu không phải dựa vào Hóa Vũ tông, Thiểm Điện Báo ta cũng không sợ ngươi.
Cường giả tán tu kia khẽ quát một tiếng, một đạo quyền ấn trong tay trực tiếp đánh ra, tốc độ nhanh như thiểm điện.
Phanh Phanh.
Giữa không trung đột nhiên vang lên thanh âm bạo liệt, toàn bộ không gian run lên, kình khí tàn sát bữa bãi, sơn cốc chung quanh lúc này lắc lư không ngừng.
Sưu.
Tất Phương Sơn và năm Vũ Suất trong môn lúc này vẻ mặt trầm xuống, sau khi nhìn nhau, chân khí tỏa ra, nhanh chóng nhằm vào động khẩu.
- Thiên Tinh tông cũng dám tới đục nước béo cò, các ngươi phải nghĩ tới hậu quả sau này.
Phí Lan lúc này cũng không còn bình tĩnh được nữa. Bảo vật ngay trước mặt, ai lấy được là của người đó, đâu thể tiện nghi cho Thiên Tinh tông.
- Hừ, nơi này không có quan hệ với Lan Lăng sơn trang, Lan Lăng sơn trang các ngươi quản quá nhiều đó.
Ánh mắt Tất Phương Sơn lạnh lùng. Trong đám người ở đây không thể nghi ngờ thực lực của hắn là mạnh nhất đương nhiên sẽ không để những người khác vào trong lòng. Bảo vật ở phía trước, hắn cũng không để ý tới Lan Lăng sơn trang nữa.
← Ch. 0663 | Ch. 0665 → |