Độc giả của web truyenkiemhiep.com.vn hay truyenkiemhiep.org lưu ý!!! Trên PC hãy đổi DNS sang 8.8.8.8 và 8.8.4.4 để vào web nhanh hơn, còn trên điện thoại hãy tải app 1.1.1.1 rồi bật Warp lên để không bị chặn.

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 0800

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 0800: Kiểm tra thu hoạch
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)

Siêu sale Lazada


Đó là một loại cảm giác rất kỳ diệu. Dưới loại cảm giác này Lục Thiếu Du cảm thấy có lẽ đối với việc lĩnh ngộ và đột phá của hắn có thêm không ít chỗ tốt. Chỉ là loại cảm giác này cần tự bản thân hắn chậm rãi lĩnh hội.

Dưới lực lượng của cường giả kia Lục Thiếu Du cũng cảm nhận được cảm giác của cường giả. Đó mới thực sự là cường giả. Mỗi cái giơ tay nhấc chân có thể khiến cho hắn đánh chết Vũ Vương cùng Linh Vương. Đó mới chính là lực lượng mà hắn truy cầu. Dùng thực lực của chính hắn hiện tại càng ngày sẽ càng gặp nhiều cường giả, bất quá còn xa thực lực của hắn mới đạt được tới mức đó.

Thực lực tới đâu biết bấy nhiêu sự tình tới đó, cũng tiếp xúc vào vòng tròn bên trong. Bây giờ rốt cuộc Lục Thiếu Du cũng hiểu rõ lời nói của Nam thúc. Đại khái giống như câu ngưu tầm ngưu, mã tầm mã. Đạo lý bên trong có bảy phần tương tự nhau. Thực lực của hắn bây giờ, có lẽ ba hoặc bốn năm trước đây hắn đã cho rằng là rất mạnh, thế nhưng bây giờ càng ngày hắn càng tiếp xúc với nhiều cường giả thì mới biết thực lực của mình ở chỗ nào. Hiện tại tuy rằng cũng được coi là cường giả trong mắt người bình thường, thế nhưng chưa chính thức được coi là cường giả, tiến vào trong vòng tròn đó.

Trong mắt cường giả, tu vi Vũ Suất cùng Linh Suất còn xa không đủ, chẳng qua chỉ miễn cưỡng được gọi là cường giả mà thôi. Ít nhất cũng phải đạt tới Vũ Vương và Linh Vương thì mới gọi là cường giả chính thức.

- Mau chóng đột phá, trùng kích Vũ Vương và Linh Vương.

Lục Thiếu Du hạ quyết tâm. Kế tiếp hắn nên chuẩn bị đột phá lần nữa.

Còn bây giờ, điều khiến cho Lục Thiếu Du có chút an ủi chính là suy đoán của bản thân không sai. Kim đao màu vàng thần bí trong đầu hắn có thể ngăn cản hết thảy công kích bằng linh hồn. Công kích của Đoạt Hồn Vương kia hoàn toàn không tạo thành uy hiếp gì với linh hồn của hắn. Ngược lại còn bị kim đao màu vàng thôn phệ. Hồn đan của hắn cũng thôn phệ linh hồn lực của Đoạt Hồn Vương, tăng cường một chút linh hồn lực.

Kim đao màu vàng kia không ngờ lại có tác dụng vô cùng khủng bố và quỷ dị như vậy. Có thể ngăn cản tất cả công kích về linh hồn. Lục Thiếu Du hiểu rõ chuyện này đại biểu cho cái gì. Điều này tương đương với việc hắn có một kiện Hồn linh khí phòng ngự. Căn cứ vào biểu hiện từ trước tới nay của kim đao màu vàng, ngay cả hồn anh của Truy Phong tôn giả cũng bị bóp nát trong đầu hắn. Lục Thiếu Du phỏng đoán, nếu như đem so cấp độ Hồn linh khí, sợ rằng thấp nhất cũng tương đương với Hồn linh khí Địa cấp. Hơn nữa còn là Hồn linh khí mạnh nhất trong Địa cấp.

Có thể so sánh với Hồn linh khí Thiên cấp hay không Lục Thiếu Du cũng không biết được. Linh khí Thiên cấp mạnh tới bao nhiêu Lục Thiếu Du cũng không biết. Trước mắt hắn chỉ có thể phán đoán như vậy mà thôi. Đương nhiên lúc này Lục Thiếu Du cũng có thể cảm ứng được. Kim đao màu vàng kia tuyệt đối không phải là một kiện Hồn linh khí phòng ngự. Thế nhưng tác dụng lại giống cho nên hắn mới gọi như thế mà thôi.

Trong lúc điều tức, thời gian chậm rãi trôi qua. Trong thành Cự Giang, đống phế tích cực lớn kia đã bắt đầu có người thu thập. Chỉ là trận đại chiến trên không trung kia lan tới không ít người. Đấy là đại khái mà thôi, trên thực tế sợ rằng có trên mấy vạn người bị ảnh hưởng. Không ít người thực lực thấp trực tiếp bị ảnh hưởng dẫn tới bị trọng thương hoặc là tử vong.

Trận đại chiến này có người tức giận ngập trời, cũng có người ưu sầu. Thế nhưng cũng có người trong nội tâm vui mừng không ít. Trong thành Cự Giang này có rất nhiều thế lực, tuy rằng coi Tuyệt Linh Tông như thiên lôi sai đâu đánh đó, thế nhưng Tuyệt Linh Tông cũng không phải là thế lực tuyệt đối mạnh mẽ. Trong thành Cự Giang hỗn loạn này, chính thức muốn khống chết thành Cự Giang cũng không phải là chuyện dễ dàng, ít nhất bằng vào Tuyệt Linh Tông còn chưa làm được.

Lần này Tuyệt Linh Tông tổn hao không nhẹ, Phong Dực Vương bị đánh chết tại chỗ. Kim Chùy Vương nửa chết nửa sống, thương thế trên người hắn lúc này sợ rằng không có thời gian ba năm, năm năm thì khó có thể khôi phục. Về phần Đoạt Hồn Vương, trưởng lão khách khanh kia cũng trọng thương không nhẹ. Linh hồn bị trọng thương, những Vũ Suất cùng Linh Suất khác cũng bị chết vài người, người bị trọng thương không thiếu.

Dưới tình huống này, thế lực đang âm thầm cười trộm Tuyệt Linh Tông trộm gà không được mà còn mất nắm gạo cũng có không ít. Đây là cơ hội khó tìm, không ít thế lực lúc này đã bắt đầu rục rịch. Có lẽ đây là thời cơ tốt để đối phó với Tuyệt Linh Tông. Tuyệt Linh Tông lúc này bị trọng thương nặng, thực lực đại giảm, về sau bọn họ muốn gặp được cơ hội này thì rất khó.

Thậm chí không ít thế lực đã bắt đầu lặng lẽ tìm hai người Dương Quá Mạc Sầu. Nếu như có thể mời hai người kia gia nhập sơn môn bọn hắn, thực lực sơn môn sẽ lập tức tăng vọt. Hai người này có thể chống lại Tuyệt Linh Tông cùng với Vạn Tượng môn a.

Trận chiến này chấm dứt, mấy ngày sau trong thành Cự Giang vẫn nghị luận. Mọi người vẫn có cảm giác chưa thỏa mãn. Cả đám nói chuyện, bàn tán sôi nổi tới mức nước miếng văng tung tóe. Đặc biệt là những người thực lực không đủ, cũng không xem thấy gì. Nhìn thấy Dương Quá kia trong nháy mắt đánh trọng thương một Linh Vương, một Vũ Vương, đánh chết một Vũ Vương, đồng thời khiến cho một Linh Vương dùng hồn anh mà chạy trốn. Loại chiến tích này không thể nghi ngờ khiến cho tất cả mọi người hâm mộ. Đây mới là cường giả a. Bên người còn có khôi lỗi thất giai, Thị Huyết Linh Phong thất giai. Loại thực lực này quả thực có thể đi ngang thành Cự Giang.

Cái tên Dương Quá lúc này trong một thời gian cực ngắn truyền tới tất cả các thế lực, thế nhưng đối với thân phận của Dương Quá này lại không có ai biết được.

Bảy ngày sau, trong một sơn động bên ngoài thành Cự Giang. Lục Thiếu Du chậm rãi thở ra một ngụm trọc khí trong cơ thể, sắc mặt khôi phục vẻ hồng nhuận, bởi vì trên người không có một chút thương thế nào cho nên lần này khôi phục tốc độ cũng cực kỳ nhanh chóng.

Hai mắt mở ra, Lục Thiếu Du nhanh chóng móc ra hai chiếc nhẫn trữ vật. Hai chiếc nhẫn trữ vật này Lục Thiếu Du thu được từ trên người Phong Dực Vương bị hắn đánh chết, cùng với Tụ Linh Vương dùng hồn anh đào thoát kia.

Hai người này một chết, một dùng hồn anh để trốn, nhẫn trữ vật đương nhiên Lục Thiếu Du cũng không khách khí thu vào tay. Tâm thần Lục Thiếu Du nhanh chóng rót vào trong nhẫn trữ vật Phong Dực Vương, lúc này Lục Thiếu Du cũng đã chuẩn bị sẵn sàng, nhẫn trữ vật của cường giả Vũ Vương bao giờ cũng có một chút cấm chế. Thế nhưng chiếc nhẫn trữ vật của Phong Dực Vương này lại ngoài dự đoán của hắn, không ngờ lại không có cấm chế.

Mà thu hoạch trong nhẫn trữ vật cũng khiến cho khuôn mặt vốn lạnh như băng của Lục Thiếu Du lập tức vui vẻ. Quả thực không hổ là nhẫn trữ vật của Vũ Vương. Vũ kỹ Huyền cấp trung giai có hai bộ, vũ kỹ Huyền cấp sơ giai có bảy bộ. Đan dược thất phẩm sơ giai có không ít. Lại thêm chút dược liệu, kim tệ bên trong, số lượng vô cùng lớn. Tính ra giá trị cũng vô cùng xa xỉ.

*****

Lục Thiếu Du lại cầm chiếc nhẫn trữ vật của Tụ Linh Vương lên, tâm thần nhanh chóng được rót vào. Bất quá lần này ngay khi tiếp xúc với chiếc nhẫn trữ vật, trong nhẫn trữ vật lúc này có một cỗ lực lượng kháng cự đem tâm thần của Lục Thiếu Du đánh ngược ra.

- Có cấm chế.

Ánh mắt Lục Thiếu Du trầm xuống, trên nhẫn trữ vật của tên Linh Vương nhất trọng này còn có một đạo cấm chế. Sau khi cẩn thận kiểm tra một thoáng Lục Thiếu Du nhanh chóng phát hiện ra, cấm chế này dường như cũng được bố trí vô cùng tùy ý, có lẽ muốn phá vỡ nó cũng không phải là chuyện quá khó khăn.

Thủ ấn được kết, trong tay Lục Thiếu Du nhanh chóng xuất hiện một đoàn linh hỏa nóng bỏng, sau đó linh hỏa lập tức bao trùm chiếc nhẫn trữ vật kia.

Lấy linh hồn điều khiển linh hỏa không phải là việc dễ, chỉ cần có chút sai lần thì chiếc nhẫn trữ vật này sẽ trực tiếp bị hủy diệt. Đối với chuyện này Lục Thiếu Du ỷ vào bản thân có linh hồn lực cường hãn, gan lớn cho nên chậm rãi bắt đầu thiêu đốt cấm chế.

Đạo cấm chế bên trong nhẫn trữ vật này tuy rằng do cường giả Linh Vương bố trí, thế nhưng cũng không được tốt lắm, cho nên sau một canh giờ, dưới sự thiêu đốt không ngừng của linh hỏa trong tay Lục Thiếu Du, cấm chế bên trong rốt cuộc cũng xuất hiện khe hở.

Phá.

Tâm thần Lục Thiếu Du một lần nữa tuôn ra, trực tiếp phóng về phía cấm chế. Lập tức đem cái cấm chế kinh xuyên thủng.

Ngay khi Lục Thiếu Du mở ra chiếc nhẫn trữ vật, trong thành Cự Giang, bên trong một mật thất ở Vạn Tượng môn, lúc này có một đoàn quang mang màu trắng lập tức nhợt nhạt đi một chút. Một hồn anh nhỏ như trẻ con hiện ra, hình dáng hư ảo. Đôi mắt trên hồn anh lúc này mở ra, trong mắt hiện lên sự dữ tợn, giận dữ hét lên:

- Dương Quá, ngươi hủy thân thể của ta. Bất kể như thế nào ta cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi.

- Tụ Linh Vương, ngươi sao vậy?

Trong mật thất, lúc này Bạch Vạn Tượng cũng có mặt ở đó. Lúc này hắn đang khoanh chân ngồi điều tức, nghe Tụ Linh Vương kia hét lên một tiếng hai mắt hắn lập tức mở ra rồi nhìn hồn anh của Tụ Linh Vương nói.

- Tên khốn kia mở nhẫn trữ vật của ta rồi.

Hồn anh Tụ Linh Vương dữ tợn nói.

- Lần này chúng ta tổn thất quá lớn. Trưởng lão trong môn người chết kẻ bị thương. Lại thêm ba người vẫn lạc trong Vạn Hạp quật kia, hiện tại thực lực Vạn Tượng môn suy giảm một mảng lớn. Ngươi cũng mất đi thân thể, tốt nhất nên mau chóng đoạt xá một Linh Suất đi. Chỉ sợ trong những ngày này sẽ có thế lực khác nhìn chằm chằm vào Vạn Tượng môn chúng ta.

Sắc mặt Bạch Vạn Tượng mang theo vẻ ngưng trọng nói.

- Đáng chết, đoạt xá Linh Suất ta tối đa cũng chỉ có thể đoạt xá Linh Suất thất trọng mà thôi. Cho dù khôi phục thì tối đa cũng chỉ là Linh Suất bát trọng. Thực lực giảm một mảng lớn. Đều là tên Dương Quá kia gây ra. Ta tuyệt đối không buông tha cho hắn.

Tụ Linh Vương gầm lên, khuôn mặt tràn ngập vẻ oán độc. Hàn ý trên người khiến cho người khác không khỏi cảm thấy lạnh lẽo.

- Ngươi lấy cái gì mà không buông tha cho hắn? Người này thực lực quá mạnh mẽ. Bên người lại có Thị Huyết Linh Phong thất giai, còn có yêu thú thất giai trung kỳ và khôi lỗi thất giai sơ cấp. Sợ rằng ngươi muốn đối phó với hắn cũng không phải là chuyện dễ dàng.

Bạch Vạn Tượng lạnh nhạt nói, trên mặt vô cùng phiền muộn, lúc này hắn cũng không thể làm gì khác hơn.

- Thu hoạch quả thực không ít a.

Sau khi mở ra chiếc nhẫn trữ vật này, tâm thần Lục Thiếu Du nhanh chóng tràn vào. Lúc này thu hoạch bên trong cũng không ít. Dược liệu, đan dược, vũ kỹ, tài liệu luyện khí, so với bên trong chiếc nhẫn trữ vật của Phong Dực Vương còn nhiều hơn không ít. Mà ngay cả linh kỹ Huyền cấp trung giai cũng có một bộ. Linh kỹ Huyền cấp sơ giai cũng có một bộ.

Về phần những thứ khác, Lục Thiếu Du cũng không phát hiện ra vật gì đặc biệt. Sau khi thỏa mãn thu hồi hai chiếc nhẫn trữ vật, Lục Thiếu Du nhanh chóng lâm vào trầm tư. Lúc này Bạch Linh cũng dừng điều tức. Đôi mắt mở ra, ánh mắt vẫn yêu mị mê người như vậy, thế nhưng lại mang theo vẻ lạnh lùng uy nghiêm khiến cho người khác không dám tới gần.

- Ngươi không sao chứ?

Nhìn qua Lục Thiếu Du, Bạch Linh mở miệng hỏi.

- Không sao, còn nàng?

Lục Thiếu Du nhìn Bạch Linh, thời gian năm năm dường như cũng sắp hết. Cẩn thận tính toán thì chỉ còn có thời gian nửa năm nữa mà thôi. Nghĩ tới chuyện này Lục Thiếu Du đột nhiên có cảm giác không bỏ được. Nếu như có một ngày Bạch Linh rời đi, quả thực hắn cảm thấy không quen một chút nào.

- Ta không sao, khi trước nếu như dùng bản thể thì Tuyệt Linh Vương kia ta muốn đối phó cũng không phải không làm được. Dùng hình dáng nhân loại thì khó có thể đối phó với hắn.

Bạch Linh nói.

- Những năm này quả thực phải cám ơn nàng.

Lục Thiếu Du không biết nên nói gì cho tốt. Lúc này đột nhiên hắn thấy mình phải nói cảm ơn một tiếng, cho dù Lục Thiếu Du cảm thấy đây là một câu nói nhảm.

- Câu này ngươi nói ra rất nhiều lần rồi.

Bạch Linh nhìn Lục Thiếu Du, trong ánh mắt yêu mị lại lạnh lùng kia dường như có chút tình cảm đặc biệt khác.

Nhìn ánh mắt Bạch Linh, bốn mắt nhìn nhau, trong nội tâm Lục Thiếu Du đột nhiên khẽ giật mình. Trong ánh mắt này khiến cho hắn mơ hồ khó có thể rời được, rồi lại cảm thấy bên trong dường như có một tình cảm như có như không.

Một lát sau, Bạch Linh thu hồi ánh mắt rồi nói:

- Ngươi có tính toán gì không? Có lẽ Tuyệt Linh Tông trong thành Cự Giang đang tìm chúng ta.

- Thật sao?

Khóe miệng Lục Thiếu Du nhếch lên rồi nở nụ cười lạnh lẽo.

Vào đêm, cả sơn mạch được màn đêm bao phủ, ánh trăng le lói chiếu xuống mặt đất. Sâu trong sơn mạch lúc này khắp nơi đều có tiếng kêu thê lương của dã thú, dường như bọn nó bị yêu thú tập kích, hoặc là bị dã thú cường đại hơn đánh chết. Trong sơn mạch, mạnh được yếu thua là quy luật bất biến từ xưa tới nay.

Trong lúc này, dưới ánh trăng mơ hồ bị mây đen che phủ. Lúc này cả sơn mạch dường như vô cùng âm u.

Lúc này có hai đạo thân ảnh xuất hiện trong màn đêm rồi lập tức biến mất trong không trung.

Trong thành Cự Giang, tại một hậu viện lớn có một cái ao nhỏ. Ánh trăng chiếu xuống mặt nước giống như một vầng trăng được mặt nước bao bọc. Từng đám mây đen chậm rãi di chuyển bên trên mặt nước.

Bên trong hậu viện, lúc này ở bên cạnh cái ao đang có một cảnh xuân quang vô hạn. Một lão giả năm mươi tuổi sắc mặt có chút tái nhợt, trước người hắn có một nữ tử trẻ tuổi, trong đêm tối dưới ánh trăng nhàn nhạt này nhìn qua dung mạo của nữ tử này có lẽ cũng không tệ lắm. Dáng người lồi lõm.

Mà giờ phút này, lão giả chừng năm mươi tuổi kia đang nằm trên thân thể mềm mại của nữ tử này, vội vàng tìm kiếm bờ môi của nàng, dường như đang nhấm nháp đầu lưỡi của nữ tử. Đôi tay trên người nhanh chóng cởi bỏ y phục trên người nữ tử kia. Hai tay nhanh chóng đặt trên bộ ngực sữa lớn, bộ ngực này dường như khiến cho hắn mê say, toàn thân cảm giác nóng rực.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-3468)