← Ch.0935 | Ch.0937 → |
- Tiểu nha đầu, rốt cuộc muội cũng nhận ra rồi sao?
Lục Thiếu Du khẽ cười, hai tay giang rộng, nhanh chóng đem thân thể đang lao thẳng về phía hắn mà ôm vào lòng.
- Ca ca, muội biết ngay là huynh mà. Huynh còn gạt muội.
Lục Tâm Đồng rúc vào lồng ngực quen thuộc, lúc này nàng càng thêm chắc chắn đây là ca ca của nàng. Bộ ngực này vô cùng quen thuộc.
- Vô Song tỷ, hắn là...
Vân Hồng Lăng dường như cũng nghĩ tới cái gì đó, lập tức tới trước người Lục Vô Song, khuôn mặt run rẩy, ánh mắt cực kỳ kích động.
- Hồng Lăng, muội nhìn kỹ xem.
Lục Vô Song cười cười, giờ phút này ánh mắt nàng nhìn vào thân ảnh kia càng thêm khẳng định.
- Cha, con biết rồi, Linh Vũ song tu, Thiếu Du cũng là Linh Vũ song tu. Quỷ Sát Dương Quá chính là Thiếu Du, Thiếu Du đã thoát khỏi đó rồi.
Trên đài cao, Lữ Tiểu Linh không tiến vào top mười cho nên thi đấu thứ hạng nàng luôn ở trong Linh Thiên môn. Lúc này nhìn thấy Quỷ Sát Dương Quá kia thi triển Hư Linh Huyễn Ấn, còn có thân ảnh quen thuộc kia trong nội tâm nàng đã suy đoán qua. Sau khi nhìn thấy Quỷ Sát Dương Quá này là Linh Vũ sau tu, vũ kỹ thi triển toàn bộ đều là vũ kỹ nàng quen thuộc, tăng thêm Lục Tâm Đồng đang ở trong lòng người kia khiến cho nàng khẳng định, người nọ chính là Lục Thiếu Du. Khó trách trong lúc thi đấu người này lại che chở cho nàng, hóa ra...
Thanh âm vừa dứt, ngay trong lúc Lữ Chính Cường cùng Khâu Mỹ Vi há hốc mồm ngạc nhiên thì Lữ Tiểu Linh cũng lao thẳng xuống quảng trường.
- Là Thiếu Du sao?
Lữ Chính Cường, Khâu Mỹ Vi lúc này líu lưỡi. Phía xa, Vân Khiếu Thiên cũng trợn mắt má mồm, trong đám người, ánh mắt Vũ Ngọc Tiền chăm chú nhìn vào trong quảng trường dường như đã cảm nhận được cái gì đó, thân thể khẽ run rẩy.
Trên thính phòng, lúc này hai tỷ muội Hoàng gia nhìn vào trong quảng trường, hai người nhìn nhau, hết thảy những chuyện này khiến cho các nàng rung động không nói nên lời.
Trong Phi Linh môn, lúc này Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, Thiên La Viêm Võng Tả Thiên Khung, Linh Vũ song quái, Thanh Hỏa lão quỷ, Thiên Độc Yêu Long... Tất cả mọi người đều kích động nhìn vào trong quảng trường.
- Này, rốt cuộc ngươi có phải là Thiếu Du hay không?
Vân Hồng Lăng nhìn Lục Thiếu Du, hai tay chống nạnh, trừng mắt quát lên với Lục Thiếu Du.
Lục Tâm Đồng lúc này từ trong lòng ca ca ngẩng đầu lên. Lục Thiếu Du mỉm cười, nha đầu Hồng Lăng này vẫn luôn như vậy a.
- Nàng nói xem.
Lục Thiếu Du nói. Sau đó hắn giơ tay lên mặt xé một cái, cơ trên mặt khẽ nhúch nhích, sau đó trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, một mặt nạ cùng với mái tóc dài được bóc ra. Một khuôn mặt quen thuộc xuất hiện. Khuôn mặt này cương nghị, mắt sáng như sao, cái khóe miệng kia, luôn luôn treo nụ cười vui vẻ có chút tà dị cùng với một cỗ tà khí nhàn nhạt.
- Trời ạ, Quỷ Sát Dương Quá là chưởng môn, đó là chưởng môn.
- Là chưởng môn, chưởng môn là người Linh Vũ song tu.
Tả Thiên Khung, Thanh Hỏa lão quỷ cùng tất cả mọi người há hốc mồm. Khuôn mặt quen thuộc kia trên quảng trưởng không phải là chưởng môn nhà bọn hắn thì còn có thể là ai.
- Thực sự là tiểu tử kia, ngay cả ta cũng bị lừa gạt.
Thiên Độc Yêu Long vừa mừng vừa sợ, râu rồng run lên, khuôn mặt vô cùng vui vẻ.
Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh lúc này cũng líu lưỡi, Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh trợn mắt:
- Vũ giả ngũ hệ, Linh Vũ song tu, tiểu tử này rốt cuộc còn che giấu bao nhiêu bí mật?
- Là Thiếu Du, là đồ đệ của ta.
Lúc này, Vũ Ngọc Tiền đột nhiên run rẩy, cái khuôn mặt quen thuộc kia không phải là tên đệ tử hắn ngày nhớ đêm mong thì còn có thể là ai. Trong lúc kích động, Vũ Ngọc Tiền lại theo thói quen, hai tay chà vào nhau, sau đó cùng vỗ dùi một cái, thanh âm thanh thúy lập tức vang lên.
Lập tức có hai tiếng kêu to truyền đến:
- Vũ trưởng lão, ngươi lại đập phải ta.
Thanh âm vừa dứt, Tống trưởng lão cùng Ngô trưởng lão lập tức trừng mắt nhìn Vũ Ngọc Tiền, lần này quả thực vô cùng đau.
- Các ngươi đau không?
Vũ Ngọc Tiền không để ý tới vẻ mặt kháng nghị của hai người, ngược lại còn hỏi hai người một câu.
- Nói nhảm, ngươi tự đánh vào mình mà xem có đau hay không?
Tống trưởng lão trừng mắt nhìn Vũ Ngọc Tiền, hắn vốn tưởng rằng trốn sang ngồi bên trái sẽ không có chuyện gì, ai người Vũ trưởng lão này lại dùng hai tay đánh a. Nghe thấy Vũ Ngọc Tiền hỏi, hai vị trưởng lão hận không thể đánh cho Vũ Ngọc Tiền một trận.
- Đau là tốt rồi, chứng minh không phải là ta nằm mơ a. Một Huyền Thiên Bí cảnh nho nhỏ sao có thể vây khốn đệ tử ta. Hừ.
Vũ Ngọc Tiền căn bản không để ý tới cảm xúc của hai vị trưởng lão này, lúc này hai tay lại xoa vào nhau vô cùng hưng phấn rồi vỗ xuống.
Phanh Phanh.
Hai thanh âm thanh thúy vang lên, lúc này thanh âm của Vũ trưởng lão vang lên:
- Ai ôi. Đau chết ta, hai tên hỗn đản các ngươi, không ngờ lại âm ta.
- Hừ.
Tống trưởng lão cùng Ngô chưởng lão dường như đã biết trước cho nên vận chuyển chân khí xuống đùi rồi chống đỡ. Mà Vũ trưởng lão kia sau khi đánh xuống hai đùi bọn họ, giống như là đánh vào tảng đá, một cỗ phản lực khiến cho hai tay Vũ Ngọc Tiền đau đớn, nhìn thấy Vũ trưởng lão kinh ngạc, hai vị trưởng lão lúc này mới thỏa mãn mỉm cười.
- Là tiểu tử này, Linh Vũ song tu. Hóa ra tiểu tử này là Linh Vũ song tu.
Đối với mấy vị trưởng lão sau lưng đang nháo lên, Vân Khiếu Thiên lúc này cũng không để ý tới, bản thân hắn kích động tới mức trực tiếp đứng lên, ánh mắt nhìn chăm chú vào quảng trường. Lúc này hắn cùng Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh há hốc mồm vẫn chưa thể khép lại, cái mồm của hai người bọn hắn hiện tại đủ để nhét một quả trứng gà vào. Không lâu trước hắn còn đang suy đoán, rốt cuộc Quỷ Sát Dương Quá có địa vị gì, thế nhưng thật không ngờ Quỷ Sát Dương Quá này lại là con rể của hắn, Linh Vũ song tu, vũ giả ngũ hệ, đương nhiên hắn hiểu rõ điều này đại biểu cho cái gì, trong lòng hiện tại vô cùng khiếp sợ căn bản không thể nói lên lời.
Trong Linh Thiên môn, Lữ Chính Cường cùng Khâu Mỹ Vi cũng đã sớm đứng dậy, líu lưỡi, trong nội tâm vô cùng khiếp sợ không kém Vân Khiếu Thiên. Toàn thân kích động tới mức run rẩy.
- Quỷ Sát Dương Quá chính là Lục Thiếu Du của Phi Linh môn.
Cùng một lúc, tất cả các cường giả đều vô cùng kinh hãi, trên đài cao hiện tại tĩnh lặng, kể cả là Kình Linh Vương của Thiên Địa các lúc này cũng líu lưỡi, dùng ánh mắt khó có thể tin nhìn xuống quảng trường.
Sưu Sưu.
Mãi một lúc lâu sau, mọi người mới bình tĩnh lại, thế nhưng sự khiếp sợ trong nội tâm vẫn không thể diễn tả bằng lời.
- Là hắn...
Lăng Thanh Tuyền, Tử Yên, Lam Thập Tam, Nguyên Nhược Lan lúc này đều biến sắc. Bốn người này đối với Lục Thiếu Du đương nhiên cũng không lạ lẫm gì, bốn người quả thực không ngờ, người này lại là Lục Thiếu Du, sắc mặt của bốn người lập tức có biến hóa.
- Tiểu tặc, dám lừa gạt bổn tiểu thư, còn dám đùa giỡn bổn tiểu thư. Đi ra cũng không nói lời nào. Xem ta thu thập chàng thế nào.
*****
Nhìn thấy nam tử trước mặt, ánh mắt Vân Hồng Lăng lúc này vô cùng vui vẻ. Thế nhưng sắc mặt lập tức biến đổi, vô cùng tức giận, bàn tay trắng nõn như ngọc nắm chặt, nhanh chóng đánh một quyền về phía Lục Thiếu Du.
- Tiểu lừa gạt, chàng nói không gạt ta nữa, thế nhưng lần này lại gạt ta rồi.
Lúc này thân ảnh xinh đẹp của Lữ Tiểu Linh lóe lên rồi nhanh chóng xuất hiện trong quảng trường. Trực tiếp dùng bàn tay trắng nõn đánh về phía Lục Thiếu Du.
Vân Hồng Lăng cùng Lữ Tiểu Linh dùng một quyền đánh tới, tuy rằng không dùng chân khí và linh lực, bất quá hai người đều là Linh Suất cùng Vũ Suất, một quyền này cũng mang theo kình phong kinh người, uy thế bất phàm.
- Đến đây, để lão công ôm một cái.
Nhìn thấy nhị nữ lao tới, Lục Thiếu Du lập tức giang rộng hai tay ra.
Trong ánh mắt của mọi người, ngay khi nắm tay của nhị nữ chuẩn bị đánh vào trên người Lục Thiếu Du thì nắm tay lập tức buông lỏng, hai thân thể mềm mại một trái một phải chui vào trong ngực Lục Thiếu Du.
- Tiểu tặc nhà chàng, ta cứ nghĩ chàng chết rồi, chàng hù chết ta a.
- Tiểu lừa gạt, chàng không có việc gì là tốt rồi. Về sau không được mạo hiểm như vậy nữa, chàng nghe rõ chưa.
Hai thân thể mềm mại nhẹ giọng, nức nở nói, cánh tay ôm chặt nam nhân này, không chịu buông lỏng một chút nào. Hai năm qua, cảm giác nhớ nhung khắc cốt ghi tâm cùng với lo lắng, giờ phút này tất cả đều được phóng thích.
Ôm nhị nữ trong ngực, Lục Thiếu Du đột nhiên có cảm giác mình là tội nhân, khiến cho những người thân nhất lo lắng, loại tư vị này có lẽ không hề dễ chịu.
Đám người trên đài cao, thính phòng cùng với khán giả bốn phía nhìn thấy hai nữ tử tuyệt sắc không ngờ lại bị một nam nhân ôm vào trong ngực, không ít người cảm thấy hâm mộ cùng ghen ghét. Thế nhưng một màn này cũng khiến cho mọi người rung động. Hóa ra Quỷ Sát Dương Quá này chính là Lục Thiếu Du của Phi Linh môn.
- Quỷ Sát Dương Quá là Lục Thiếu Du Phi Linh môn?
Trên thính phòng, Tuyệt Linh Vương, Khoái Kiếm Vương, Bạch Vạn Tượng trong nháy mắt này chấn động vô cùng.
- Hóa ra Dương Quá tiên sinh là Lục Thiếu Du của Phi Linh môn.
Lúc này tâm tình của phụ tử Hoàng gia càng thêm phức tạp. Vốn bọn hắn còn đang không ngừng suy đoán thân phận của Quỷ Sát Dương QUá, thế nhưng dù thế nào cũng không ngờ tới, Quỷ Sát Dương Quá chính là chưởng môn Lục Thiếu Du của Phi Linh môn gần đây mới quật khởi.
- Được rồi, ta không sao rồi. Về sau ta sẽ không để cho hai người lo lắng nữa.
Ôm chặt nhị nữ trong ngực, Lục Thiếu Du khẽ nói.
- Còn có lần sau sao?
Nhị nữ ngẩng đầu, vẻ mặt đồng thời giận dữ, hung hăng trừng mắt nhìn Lục Thiếu Du.
- Được rồi, Thiếu Du còn đang khiêu chiến, tha cho chàng đi.
Lục Vô Song bước về phía trước, nhìn nam tử trước mặt, sự lo lắng cùng với nhớ nhung trong nội tâm nàng đã biến mất. Trong đôi mắt xinh đẹp kia lúc này đã khôi phục vẻ dịu dàng, trong sáng khi trước.
Nhìn nữ tử tuyệt mỹ cao quý trước mặt này, Lục Thiếu Du tiến về phía trước một bước, lập tức ôm nữ tử này vào trong ngực, ôm thật chặt, cả hai không nói một lời nào.
Lục Vô Song không dãy dụa, dưới ngàn vạn ánh mắt nhìn vào nàng cũng ôm chặt nam tử trước mặt. Lúc này trong mắt có nước mắt xuất hiện, thế nhưng lại không chảy xuống.
- Được rồi, vẫn còn đang thi đấu bài danh, chàng còn muốn tiếp tục khiêu chiến sao? Sao không nghỉ ngơi một chút?
Một lát sau, Lục Vô Song ngẩng đầu lên rồi khẽ hỏi.
- Không cần nghỉ ngơi, ta sẽ tiếp tục khiêu chiến.
Lục Thiếu Du nói rồi ngẩng đầu lên, ánh mắt nhìn về phía Phi Linh môn, Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh cùng với Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, cuối cùng ánh mắt nhìn vào trên người Vũ Ngọc Tiền của Vân Dương Tông, lập tức cúi đầu thi lễ. Hắn đã sớm nhìn thấy sư phụ mình cũng có mặt ở đây, lúc này không có cách nào lên trên đó chào hỏi một tiếng. Thế nhưng, tuy rằng là như vậy đối với vị sư phụ này Lục Thiếu Du vẫn có một loại tình cảm đặc biệt.
- Đồ nhi ngoan.
Trong đám người, Vũ Ngọc Tiền dùng tay áo lau nước mặt kích động, lúc này, sự lo lắng trong nội tâm mấy năm nay của hắn được quét sạch.
- Chàng cẩn thận một chút.
Thấy Lục Thiếu Du còn muốn tiếp tục khiêu chiến, Vân Hồng Lăng, Lữ Tiểu Linh đều không nói gì thêm.
- Ca ca, nhất định huynh phải lấy được vị trí thứ nhất.
Lục Tâm Đồng dùng đôi mắt sáng ngời nhìn qua ca ca của nàng, trong mắt còn có chút ẩm ướt.
- Được rồi, ca ca sẽ cố gắng.
Lục Thiếu Du nói, thủ ấn trong tay đánh ra rồi lập tức vỗ vào bên hông. Năm đạo lưu quang lập tức bắn ra rồi hóa thành năm đạo thân ảnh.
- Lão đại, sao lại ra lúc này, huynh sao rồi?
Năm đạo thân ảnh này chính là Tiểu Long, Huyết Mị, Hắc Hùng, còn có Nghịch Lân Yêu Bằng và Thái Âm Yêu Thỏ.
- Không phải đệ muốn đi ra ngoài sao? Cho đệ ra trước đó.
Lục Thiếu Du nói. Dù sao cũng đã bại lộ, cũng có thể để cho đám người Tiểu Long ra ngoài. Trong không gian thú nang này cũng không phải là địa phương thoải mái gì cho cam.
Lúc này, nhìn thấy năm đạo thân ảnh này, tứ nữ lập tức sững sờ. Đặc biệt là Huyết Mị khiến cho chúng nữ không khỏi nhìn thêm vài lần. Khí chất cùng với sự yêu mị của Huyết Mị, tuy rằng kém Bạch Linh, thế nhưng tư thái cũng cực kỳ xinh đẹp, khiến cho mọi người nhìn vào muốn chảy máu mũi.
- Vô Song tỷ, Hồng Lăng tỷ, Tiểu Linh tỷ, Tâm Đồng, rốt cuộc đệ cũng gặp được mọi người.
Lúc này Tiểu Long nhìn thấy tứ nữ trước mặt, lập tức vô cùng cao hứng nhảy tới.
Lục Tâm Đồng đương nhiên biết rõ hình dáng nhân loại của Tiểu Long, thế nhưng Lữ Tiểu Linh, Lục Vô Song cùng với Vân Hồng Lăng đều không biết, cho nên ba người lập tức ngạc nhiên.
- Tiểu Long, đệ lại đột phá rồi sao?
Nhìn thấy Tiểu Long, Lục Tâm Đồng vô cùng thân mật vuốt ve mái tóc vàng của Tiểu Long. Thứ nàng thích nhất trên người Tiểu Long chính là mái tóc vàng này.
- Đây là Tiểu Long sao?
Vân Hồng Lăng, Lữ Tiểu Linh, Lục Vô Song lập tức ngạc nhiên rồi đi tới trước mặt Tiểu Long nói:
- Tiểu Long, mái tóc vàng này của đệ quả thực là đáng yêu a.
Dưới tay tam nữ, mái tóc vàng của Tiểu Long lập tức hóa thành ổ gà, dọa cho Tiểu Long phải trốn ở sau lưng lão đại.
- Hồng Lăng tỷ, Tiểu Linh tỷ, hai người không đánh nhau sao?
Sau khi trốn ở sau lưng lão đại, Tiểu Long nháy mắt một cái rồi lập tức hỏi Vân Hồng Lăng cùng Lữ Tiểu Linh.
- Tiểu bất điểm nhà ngươi, bớt lời đi được không.
Lục Thiếu Du đột nhiên vỗ nhẹ vào đầu Tiểu Long. Tên tiểu bất điểm này, không mượn nói cũng mở miệng ra nói.
- Lão đại, đệ đã nói không được đập đầu đệ rồi mà. Coi chừng đệ bị huynh đập cho ngốc đó.
Tiểu Long vuốt đầu, trừng mắt kháng nghị nói với Tiểu Long. Cái miệng nhỏ nhắn chu lên, vô cùng đáng yêu.
- Ha ha.
Nhìn thấy bộ dáng của Tiểu Long lúc này, chúng nữ lập tức cười khanh khách.
- Tiểu Long, đệ mang Huyết Mị, Hắc Hùng lên trên đó đi.
Lục Thiếu Du nói với Tiểu Long.
- Vâng, lão đại.
Tiểu Long đáp, nó biết rõ lão đại còn chính sự cần làm, cho nên lập tức cùng với tứ nữ rời khỏi quảng trường.
← Ch. 0935 | Ch. 0937 → |