Độc giả của web truyenkiemhiep.com.vn hay truyenkiemhiep.org lưu ý!!! Trên PC hãy đổi DNS sang 8.8.8.8 và 8.8.4.4 để vào web nhanh hơn, còn trên điện thoại hãy tải app 1.1.1.1 rồi bật Warp lên để không bị chặn.

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 0943

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 0943: Chiến lăng thanh tuyền
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)

Siêu sale Shopee


Phanh Phanh.

Đồng thời hàn băng trên không trung bỗng dưng nổ tung. Quang trụ màu tím kia lúc này cũng nhanh chóng hóa thành những mảnh vỡ nhỏ màu tím rơi xuống phía dưới.

Phốc Phốc.

Dưới quảng trường, Tử Yên lại một lần nữa phun ra một ngụm máu tươi. Trên dung nhan tuyệt mỹ lúc này khóe miệng mang theo vết máu đỏ thẫm, khiến cho người khác nhìn vào có chút xót xa.

- Ta thua.

Trên quảng trường, Tử Yên lau sạch vết máu nơi khóe miệng mình, ánh mắt chăm chú nhìn vào Lục Thiếu Du đang lăng không đứng trên không trung.

Oanh.

Lục Thiếu Du chiến thắng, âm thanh ầm ĩ của đám khán giả bốn phía lập tức vang lên. Thanh âm sôi trào giống như tiếng sấm quanh quẩn trên đảo Bình Nham mãi không tiêu tán.

- Thắng rồi sao?

Nhìn tất cả chuyện này, đám người trên đài cao dường như còn chưa tin được. Linh hồn công kích mạnh mẽ, hung hãn như vậy không ngờ Lục Thiếu Du lại không bị tổn thương một chút nào. Lại còn nhân cơ hội Thánh Nữ Tử Yên của Thiên các tiêu hao không còn dùng một chiêu đánh bại.

- Không thể tưởng tượng nổi. Chẳng lẽ Lục Thiếu Du này có thần khí phòng ngự linh hồn sao? Bằng không không có khả năng không sợ linh hồn công kích.

Đã có không ít người biết hàng bắt đầu suy tư.

Lúc này sắc mặt Kình Linh Vương cũng xám như tro. Tử Yên không ngờ lại bị thua. Điều này sao có thể. Đệ tử thiên phú mạnh nhất từ trước tới nay của Thiên Địa các không ngờ lại thua như vậy.

- Thắng. Chưởng môn lại thắng rồi.

Thanh Hỏa lão quỷ, Thiên La Viêm Võng Tả Thiên Khung, Linh Vũ song quái, Lưu Tinh Hà cùng chúng cường giả Phi Linh môn lúc này đều vô cùng kích động tới mức xoa tay. Sự kích động trong lòng bọn họ hiện tại không thể diễn tả bằng lời nào.

- Tiểu tử này! Quả thực khiến cho người ta cảm thấy ngoài ý muốn. Sau khi trở về nhất định phải thẩm vấn một phen. Rốt cuộc là hắn còn bao nhiêu bí mật.

Con mắt Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh trợn ngược, trong lòng giờ phút này vô cùng kích động.

- Lại chiến thắng, quả thực không chịu thua kém a.

Vũ Ngọc Tiền trưởng lão cười cười, nụ cười sáng lạn vô cùng. Có đồ đệ như vậy, người làm sư phụ như hắn còn cầu gì hơn nữa.

Nhìn thấy Lục Thiếu Du chiến thắng, Tống trưởng lão và Vương trưởng lão cũng vô cùng kích động, thế nhưng ánh mắt cũng lập tức nhìn vào Vũ Ngọc Tiền trưởng lão.

- Vũ trưởng lão, ngươi muốn làm cái gì?

Tống trưởng lão, Vương trưởng lão quát lên một tiếng. Ngay trong ánh mắt của hai người, hai tay của Vũ trưởng lão chỉ kém một chút nữa là lập tức đập vào hai đùi bọn hắn.

- Ngại quá, thói quen, thói quen. Lần sau nhất định sẽ sửa.

Vũ trưởng lão lập tức ngại ngùng cười.

- Tạ trưởng lão, chúng ta đổi vị trí được không? Ta sợ Vũ trưởng lão rồi.

Ngô trưởng lão kháng nghị, sau đó quay sang Tạ trưởng lão rồi nói.

Tống trưởng lão cũng muốn đổi vị trí, thế nhưng mà nhìn kỹ cũng không còn vị trí nào khác có thể đổi. Cũng không thể đánh mất mặt mũi mà trốn ra phía sau ngồi, cuối cùng chỉ có thể bất đắc dĩ ngồi lại.

Ánh mắt Tạ trưởng lão khẽ đổi, Ngô trưởng lão mở miệng, nàng cũng không tiện cự tuyệt cho nên lập tức đổi vị trí cùng với Ngô trưởng lão. Sau đó lại nói với Vũ trưởng lão:

- Vũ trưởng lão, tật này của ngươi phải sửa đi.

- Nhất định sửa, nhất định sửa. Tiểu tử Thiếu Du này thực lực tiến bộ không tệ, có phong phạm năm đó của ta cho nên ta có chút kích động mà thôi.

Vũ trưởng lão hắc hắc nói.

Vũ trưởng lão vừa mới nói xong, mọi người trong Vân Dương Tông lập tức im lặng, trong đầu mỗi người hiện tại dường như đều có một con quạ đen lớn đang bay qua, khiến cho mọi người thầm đổ mồ hôi lạnh không ngớt. Tất cả đám người Vân Dương Tông bao gồm cả Vân Khiếu Thiên đều không khỏi nhìn về phía Vũ Ngọc Tiền trưởng lão, thiếu chút nữa không nhịn được mà phun nước miếng.

Vũ trưởng lão này quả thực da mặt đủ dày, nào có phong phạm gì của hắn cơ chứ. Coi như là hiện tại, một trăm hắn cũng không phải là đối thủ của đồ đệ mình. Vũ trưởng lão năm đó trong Vân Dương Tông vô cùng nổi danh là người khó dây vào. Thế nhưng phần tu vi thì lại được coi là người có thiên phú kém cỏi nhất từ khi Vân Dương Tông kiến tông tới nay.

Nhưng bây giờ mọi người cũng không có cách nào phản bác, sự thật bày ra ở trước mắt. Người ta có một đồ đệ tốt, liên tiếp thắng tám trận. Vừa rồi ngay cả Thánh Nữ Thiên các cũng bị đánh bại, cho nên quả thực có tư cách khoác loác như vậy.

Vân Khiếu Thiên nhìn sư huynh của mình không biết nói gì hơn.

- Lục Thiếu Du chiến thắng.

Trêm đài cao, đại hán mặc hoàng bào mãi một lúc lâu sau mới hồi phục tinh thần lại rồi tuyên bố. Thánh Nữ không ngờ lại thua, điều này khiến cho tất cả đám người của Thiên Địa các không dám tin tưởng.

Chúng nữ Lục Vô Song lúc này mới buông lỏng một hơi, tâm trạng lo lắng mới bình tĩnh lại.

Dọc quảng trường, lúc này ánh mắt Lăng Thanh Tuyền nhìn vào Lục Thiếu Du rồi lập tức thu liễm lại, không có bao nhiêu biến hóa dư thừa.

- Lục Thiếu Du, ngươi đã thắng liên tiếp tám trận, hiện tại có muốn nghỉ ngơi hay không?

Trên đài cao, thanh âm đại hán mặc hoàng bào lại một lần nữa vang lên.

- Thắng liên tiếp tám trận rồi sao, cũng chỉ còn một trận cuối cùng này mà thôi.

Lục Thiếu Du lẩm bẩm nói.

Đám người chung quanh im lặng chờ đợi. Đã thắng liên tiếp tám trận, đặc biệt là ba trận cuối này, trình độ giao thủ tất cả mọi người đều hiểu rõ. Cho dù người có thực lực mạnh hơn nữa thì cũng có thời điểm tiêu hao hầu như không còn a.

Cho nên tất cả những người vây xem chung quanh không ồn ào. Bất quá ánh mắt lại mang theo sự nóng bỏng, còn trận chiến cuối cùng. Chỉ cần kiên trì chiến thắng trận cuối cùng này là vang danh thiên hạ, không biết Lục Thiếu Du có làm được không.

đọc truyện v ới truyencuatui. netTrên đài cao, tất cả mọi người đều nhìn vào Lục Thiếu Du. Sát Phá Quân ba mươi năm trước một mình vượt qua chín người. Ba mươi năm sau, hiện tại chỉ còn một trận cuối cùng. Lục Thiếu Du có thể giống như Sát Phá Quân năm đó hay không a. Thế nhưng thực lực chín người còn lại ba mươi năm trước cũng còn chưa mạnh tới tình trạng hiện tại.

- Tiểu tử, không nên mạo hiểm a.

Lữ Chính Cường, Vân Khiếu Thiên, Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh đều vô cùng khẩn trương. Nếu như một lần nữa khiêu chiến, thì nguy hại đối với bản thân vô cùng lớn.

- Lục Thiếu Du của Phi Linh môn xin Lăng Thanh Tuyền của Linh Vũ giới chỉ giáo.

Ánh mắt Lục Thiếu Du khẽ đổi, nhanh chóng nhìn vào Lăng Thanh Tuyền dọc quảng trường. Trong ánh mắt của hắn hiện tại không phải là chiến ý, mà là hàn ý, thậm chí còn xen lẫn sát ý.

Ầm ầm.

Nghe Lục Thiếu Du nói như vậy, rốt cuộc tâm trạng của đám khán giả bốn phía như vỡ ào, tiếng hoan hô cực lớn vang lên. Tiếp tục khiêu chiến trận thứ chín khiến cho mọi người rung động. Thử hỏi bên trong đám người trẻ tuổi còn có ai dám làm như thế?

Khiêu chiến lăng Thanh Tuyền này cuối cùng, ngoại trừ bản thân Lục Thiếu Du biết rõ thực lực Lăng Thanh Tuyền này cực kỳ cường hãn ra thì đồng thời cũng muốn toàn lực đối phó với người này. Khi trước để cho nàng ta đào tẩu, lúc này nếu như có cơ hội, hắn nhất định sẽ không để cho nàng bình yên rời đi.

*****

Đối với người của Linh Vũ giới, Lục Thiếu Du một khi nhìn thấy trong lòng lập tức có một cỗ sát ý. Lục gia tứ tán, có thể nói là bởi vì người Linh Vũ giới này. Gia gia Lục Vũ cũng có thể nói là chết trong tay Hắc Quỷ Thiên Vương, một nửa khác là người Triệu gia.

Thù này Lục Thiếu Du cũng không quên. Không phải là hắn không báo, mà là thời cơ chưa tới. Một ngày nào đó hắn sẽ trả lại gấp bội.

- Tiểu tử này, thật ngông cuồng. Lăng Thanh Tuyền này tuyệt đối bất phàm a.

Sắc mặt Vân Khiếu Thiên vô cùng ngưng trọng. Trên đại hội Tam tông Tứ môn, Lăng Thanh Tuyền này đã là Vũ Suất nhất trọng, vũ giả ngũ hệ. Hiện tại thực lực có lẽ rất mạnh.

Vân Khiếu Thiên đã sớm chú ý tới Lăng Thanh Tuyền này. Dùng nhãn lực của hắn đã sớm nhìn ra Lăng Thanh Tuyền này không đơn giản, có lẽ sẽ không kém Thánh Nữ Thiên các.

- Tiểu tử này, còn tiếp tục khiêu chiến sao? Tiểu tử ngốc này. Điểm này sao lại không nhanh nhẹn như ta vậy?

Vũ Ngọc Tiền trưởng lão nhìn thấy đệ tử mình còn muốn tiếp tục khiêu chiến trận thứ chín thì lập tức sốt ruột.

- Tiểu tặc này quá cuồng vọng, cho rằng không tiêu hao sao?

Vân Hồng Lăng cắn chặt hàm răng, trong lòng cũng vô cùng lo lắng.

Dọc quảng trường, lúc này trong mắt Lăng Thanh Tuyền có một cỗ quang mang bắn ra. Đôi mắt xinh đẹp khẽ nhìn về phía Lục Thiếu Du. THân thể xinh đẹp lóe lên, tiếp theo trong nháy mắt thân thể nổi bật nhanh chóng đáp xuống quảng trường.

đọc truyện ở❤htt p://truyencuatui. net/Ánh mắt Lục Thiếu Du trầm xuống. Nhìn đạo thân ảnh quen thuộc này Lục Thiếu Du không thể nào quên. Khuôn mặt quen thuộc không trang điểm, phía trên lại có một chút vũ mị. Khuôn mặt này vô cùng hoàn mỹ không thể diễm tả bằng lời, giống như là sự phong tư trác tuyệt của một tiên tử vậy.

Mái tóc dài đen rũ xuống, khuôn mặt tuyệt mỹ, ngũ quan tinh xảo nhìn qua nhu nhược mà ưu nhã. Khí chất cùng với dung nhan như vậy tuyệt đối không dưới Thánh Nữ Tử Yên của Thiên các, cũng không dưới Lục Vô Song. Coi như là so với Bạch Linh cùng Độc Cô Cảnh Văn mà nói, cũng không kém là bao. Tối đa chỉ cách một tầng giấy mỏng mà thôi.

Thế nhưng nhìn nữ tử này Lục Thiếu Du lại không có tí ý tứ thưởng thức nào, trong lòng chỉ có hàn ý. Nữ tử này tâm ngoan thủ lạt, lấy oán trả ơn, đẹp như tiên nữ thế như tâm địa lại như rắn rết.

Nhìn Lục Thiếu Du, trong mắt Lăng Thanh Tuyền cũng bắn ra hàn ý, khiến cho mọi người chung quanh không khỏi cảm thấy lạnh lẽo.

- Cách biệt ba ngày phải khiến cho người khác lau mắt mà nhìn, thực lực của ngươi lại tiến bộ không nhỏ, lại là Linh Vũ song tu a. Chỉ là thực lực quá yếu, hôm nay sẽ không giống lần trước. Lần này ta sẽ đem ngươi đánh bại trước mặt ngàn vạn người có mặt ở đây.

Thanh âm Lăng Thanh Tuyền vang lên, trong thanh âm mang theo hàn ý cùng sự cao ngạo khó có thể che giấu. Thanh âm càng ngày càng trở nên lạnh lẽo, nhớ tới lần đầu ở sơn mạch Vụ Đô, còn có Đào Hoa yến sau đó nàng bị đồ vô sỉ này vũ nhục, trong lòng hận không thể đem Lục Thiếu Du nghiền thành tro bụi.

- Vậy thì phải xem thực lực ngươi có đủ hay không đã. Lần này ngươi cũng sẽ không đơn giản chạy thoát như lần trước được đâu.

Lục Thiếu Du lạnh nhạt nói một tiếng, chân khí bàng bạc trong cơ thể chậm rãi vận chuyển. Một cỗ khí tức cường hãn lặng lẽ khuếch tán.

- Ngươi cho rằng bằng vào chút thực lực ấy của ngươi bây giờ là có thể đối phó với ta được sao? Lần trước là dựa vào cỗ linh hồn thể kia. Chẳng lẽ hôm nay ngươi còn muốn dùng cỗ linh hồn thể kia sao? Cáo mượn oai hùm, sợ rằng hôm nay sẽ không có tác dụng gì.

Nhớ tới lần trước bị bắt, trong lòng Lăng Thanh Tuyền lại càng thêm tức giận.

- Có thực lực này hay không thử là biết. Nếu như hôm nay ngươi lại rơi vào trong tay của ta, không biết phế đi tu vi của ngươi sau đó lại bán vào kỹ viện thì như thế nào nhỉ?

Lục Thiếu Du lạnh nhạt nói.

Nghe Lục Thiếu Du nói vậy, trên dung nhan tuyệt mỹ của Lăng Thanh Tuyền hiện lên hàn ý. Đôi mắt xinh đẹp lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Lục Thiếu Du. Một cỗ hàn ý khuếch tán. Nếu như ánh mắt có thể giết được người mà nói, Lục Thiếu Du sợ rằng đã sớm chết không toàn thây. Lúc này Lăng Thanh Tuyền hận không thể lập tức đem Lục Thiếu Du băm thành vạn đoạn.

- Hình như là có cừu oán.

Nghe hai người nói chuyện, đám cường giả trên đài cao vô cùng nghi hoặc.

- Lục Thiếu Du, ngươi sẽ hối hận vì những lời này.

Hàn ý ngập trời tập trung về phía Lục Thiếu Du, đôi mắt xinh đẹp nhìn chằm chằm vào Lục Thiếu Du, trên khóe miệng Lăng Thanh Tuyền hiện lên nụ cười lạnh lẽo.

- Hừ, nếu như ngươi rơi vào trong tay ta thì mới là thực sự hối hận. Ngươi cũng coi như không tệ. Nếu như bán vào trong kỹ viện, nhất định sẽ được hoan nghênh a.

Nhìn hàn ý trong mắt lăng Thanh Tuyền, trong lòng Lục Thiếu Du vô cùng sảng khoái.

- Không giết ngươi ta thề không bỏ qua.

Lăng Thanh Tuyền cả giận nói, trên dung nhan tuyệt mỹ lúc này hàn ý ngày càng đậm. Cả quảng trường đột nhiên nặng nề, một cỗ sát ý làm cho lòng người lạnh lẽo đột nhiên tràn ngập quảng trường.

Sưu Sưu.

Trong nháy mắt này, chân khí trong người Lăng Thanh Tuyền đột nhiên bộc phát ra. Chân khí cực lớn giống như một cơn lốc trực tiếp bao phủ hơn phân nửa quảng trường, uy áp từ bên trong không ngừng tràn ra. Lúc này vô số người vẻ mặt ngây ngốc, bởi vì cỗ uy áp của chân khí này quá mênh mông như thực chất.

- Vũ Vương ngũ trọng.

Lúc này trên đài cao, tất cả mọi người đều kinh hãi. Tu vi Vũ Vương ngũ trọng, Thánh Nữ Thiên các mới chỉ là Linh Vương tứ trọng mà thôi, tuy rằng là Linh Vương tứ trọng đỉnh phong, thế nhưng vẫn có chênh lệch với ngũ trọng. Mà Lăng Thanh Tuyền này không ngờ lại là Vũ Vương ngũ trọng hàng thật giá thật. Bằng ấy tuổi có thể đạt tới một bước này sao lại không khiến cho người ta kinh hãi cơ chứ.

- Mạnh thật.

Đám người Vân Khiếu Thiên, Lữ Chính Cường, Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh lúc này không khỏi hoảng hốt. Mặc dù bọn họ biết Lăng Thanh Tuyền không yếu, thế nhưng cũng thật không ngờ so với Thánh Nữ Thiên các còn mạnh hơn.

- Lục Thiếu Du, ta sẽ để cho ngươi biết, ở trước mặt ta ngươi chỉ là một kẻ chỉ biết dựa vào người khác mà thôi. Ngươi chỉ là một con tép nhỏ tùy ý ta giẫm đạp mà thôi.

Ánh mắt Lăng Thanh Tuyền run lên, chân khí không ngừng tràn ra. Quảng trường cứng rắn dưới chân nàng lúc này giống như địa chấn, mặt đật run rẩy rồi rạn nứt. Khi thanh âm vừa dứt, cả người hóa thành một đạo thân ảnh mơ hồ rồi dùng một tốc độ mắt thường cơ hồ khó có thể thấy được, ầm ầm lao thẳng về phía Lục Thiếu Du.

- Thanh Linh Khải Giáp.

Lục Thiếu Du hét lớn một tiếng. Chân khí toàn thân lúc này nhanh chóng khởi động. Đối phương không ngờ lại có thực lực Vũ Vương ngũ trọng, điều này khiến cho Lục Thiếu Du kinh ngạc. Thế nhưng cũng tuyệt không kinh ngạc quá nhiều. Mấy năm trước đó, Lăng Thanh Tuyền đã là Vũ Suất cửu trọng đỉnh phong, tốc độ tăng trưởng tu vi vô cùng nhanh, lúc này là Vũ Vương ngũ trọng cũng không có gì là quá kỳ quái.


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-3468)