Độc giả của web truyenkiemhiep.com.vn hay truyenkiemhiep.org lưu ý!!! Trên PC hãy đổi DNS sang 8.8.8.8 và 8.8.4.4 để vào web nhanh hơn, còn trên điện thoại hãy tải app 1.1.1.1 rồi bật Warp lên để không bị chặn.

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 0958

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 0958: Cường giả Linh Tôn
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)

Siêu sale Shopee


- Đa tạ.

Lục Thiếu Du tiếp nhận hộp gấm rồi mở ra. Một cỗ năng lượng bàng bạc bắt đầu lan tràn, toàn bộ mật thất run lên. Trong hộp gấm có một cỗ quang mang chói mắt bắn ra khiến cho mọi người không dám nhìn thẳng.

Lục Thiếu Du híp mắt nhìn vào trong hộp gấm. Đây là một khỏa linh quả nhỏ bằng nắm tay, hình thù vô cùng kình lạ. Cả vật thể màu xanh, nhìn qua giống như một con rồng bay lên cao. Đây chính là hình dáng của Long Dương linh quả được ghi trên Thiên Linh Lục. Một loại linh quả chỉ có ở nơi sống của linh thú Long tộc, tuyệt đối được coi là bảo vật.

Trong lòng Lục Thiếu Du không khỏi kích động. Nếu như ăn vào Long Dương linh quả này sợ rằng chỗ tốt không cần nói cũng biết. Thế nhưng dùng thực lực hiện tại của hắn cũng không thể nào chịu được cỗ năng lượng khổng lồ như vậy. Điều làm cho Lục Thiếu Du kích động chính là sau khi thu được Long Dương linh quả này thì thương thế của Nam thúc có cơ hội khôi phục.

Nhìn thấy Lục Thiếu Du thu hồi Long Dương linh quả, trong lòng Kình Linh Vương cũng cảm thấy đau xót. Loại bảo vật như Long Dương linh quả này phóng ra bên ngoài, ngay cả Linh Tôn cũng phải điên cuồng a.

- Ta lấy hồn khí này.

Đúng lúc này, phía sau Lục Thiếu Du không xa vang lên thanh âm của Lục Tâm Đồng.

Lục Thiếu Du xoay người nhìn lại, trong tay Lục TÂm Đồng hiện tại là một hộp gấm. Bên trong hộp gấm này có một cây ngân châm màu trắng nhỏ. Cây ngân châm này không ngờ cũng là một kiện Hồn khí Huyền cấp, mà thứ Lục TÂm Đồng coi trọng chính là cây ngân châm màu trắng này.

Lục Tâm Đồng lập tức lùi về phía sau. Lúc này tới phiên Dương Quá đang chọn, cuối cùng linh khí mà Dương Quá vừa ý chính là một thanh trọng kiếm. Nhìn trọng kiếm trong tay hắn, Lục Thiếu Du sững sờ, quả thực có chút giống với Dương Quá kiếp trước.

Ngay sau đó tất cả mọi người xếp hàng chọn linh khí của mình. Lục Thiếu Du thấy Tử Yên cùng với Lam Thập Tam cũng không có chọn lựa, vừa rồi trước khi Lục Tâm Đồng chọn, Tử Yên cũng lui qua một bên.

Mọi người lựa chọn linh khí, Đạm Đài Tuyết Vi lựa chọn một kiện Hồn linh khí hình tròn, Nguyên Nhược Lan cùng Lục Vô Song đều chọn một thanh trường kiếm linh khí Huyền cấp. Cuối cùng Vân Hồng Lăng lựa chọn một kiện linh khí trường tiên vừa tay. Khi lựa chọn xong nàng mừng rỡ không thôi.

Sau khi đạt được một kiện linh khí, tất cả mọi người đều vô cùng mừng rỡ sau đó nói lời cảm tạ với Thiên Địa các. Đạt được chỗ tốt như vậy, lời khách sáo đương nhiên phải nói một hai câu.

Trong lúc mọi người định rời đi, Kình Linh Vương lại mở miệng nói:

- Vô Song cô nương, có thể làm phiền cô nương một chút được không?

- Kình Linh Vương trưởng lão có việc gì vậy?

Lục Vô Song quay người rồi hỏi Kình Linh Vương.

- Có một số việc cần hỏi Vô Song cô nương một lát. Mời Vô Song cô nương đi theo ta.

Kình Linh Vương nói.

- Chuyện này...

Lục Vô Song có chút nghi hoặc rồi do dự nhìn về phía Lục Thiếu Du.

- Ồ, Lục chưởng môn và Vô Song cô nương chính là người một nhà nên có thể tới cùng một chỗ. Ta chỉ hỏi mấy vấn đề đơn giả một chút mà thôi.

Kình Linh Vương nhìn Lục Thiếu Du rồi nói.

Lục Thiếu Du nhướng mày, lập tức gật đầu với Lục Vô Song.

Một lát sau, trong một đình viện tinh xảo, Lục Thiếu Du cùng Lục Vô Song ngồi trong tiểu sảnh, trong lòng hai người đều vô cùng nghi hoặc.

Trong lòng Lục Thiếu Du lúc này vô cùng nghi hoặc, Thiên Địa các sao lại tìm tới Lục Vô Song. Điều này có chút kỳ quái. Lục Vô Song gần đây không lộ diện ở bên ngoài, hẳn là sẽ không có phiền toái gì chứ.

- Lục chưởng môn, Vô Song cô nương, đã để hai người đợi lâu rồi.

Hai người vừa mới ngồi vào chỗ của mình, một thanh âm nhẹ nhàng vang lên. Tử Yên lập tức xuất hiện trong tiểu sảnh, đi theo phía sau nàng còn hai thị nữ đang bưng một khay trà tinh xảo.

Hai thị nữ này đều chừng mười lăm tuổi, vẻ mặt thanh tú, từ khí tức trên người có thể nhận thấy không ngờ đều là Linh Tướng. Hai người lễ phép đặt bánh trái, trà nước xuống mặt bàn rồi xoay người rời đi.

- Tử Yên cô nương, đây là đồ tốt a.

Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn bộ đồ uống trà rồi mỉm cười nói. Từ chất liệu cùng với tạo hình, đây không phải là phàm vật.

- Hóa ra Lục chưởng môn còn hiểu trả đạo khiến cho tiểu nữ cảm thấy ngoài ý muốn nha.

Tử yên khẽ nói, thân thể mềm mại nhanh chóng ngồi xuống trước mặt hai người Lục Thiếu Du cùng Lục Vô Song.

Một mũi hương nhàn nhạt truyền vào mũi Lục Thiếu Du, tựa như hoa lan khiến cho hắn mơ màng, tim đập thình thịch. Trên người Thánh Nữ Tử Yên này quả thực có một cỗ mùi vị vô cùng đặt biệt.

- Hiểu một hai mà thôi.

Lục Thiếu Du thu hồi tâm thần rồi trả lời. Đối với trà đạo này, kiếp trước Lục Thiếu Du cũng chỉ hiểu sơ qua được một ít, công phu ngoài miệng cũng được. Thế nhưng nếu nói tới thành thạo thì còn kém xa.

- Ta nghe nói Lục chưởng môn ở trên Hoa Đào yến của Linh Thiên môn khi trước từng đàm luận về tửu đạo vô cùng vô a. Mà ngay cả Cơ Vô Thường, dạng người thích rượu như mạng cũng bị thuyết phục. Đáng tiếc nơi này của ta không có rượu, chỉ có trà, hi vọng Lục chưởng môn cùng với Vô Song cô nương không chê.

Tử Yên nhẹ nhàng cười, nụ cười này đủ để khiến cho bất kỳ nam nhân nào động tâm.

Thanh âm vừa dứt, bàn tay mềm mại của Tử Yên nhanh chóng vươn ra, từng đạo thủ ấn biến hóa, nhanh chóng pha trà. Động tác pha trà vô cùng ưu mỹ khiến cho người xem có chút cảm giác hưởng thụ.

Chỉ một lát sau mùi hương tràn ra bốn phía khiến cho Lục Thiếu Du cảm thấy vô cùng thoải mái.

- Mời hai vị, thử xem trà này như thế nào.

Tử Yên nhanh chóng rót cho hai người Lục Thiếu Du cùng Lục Vô Song hai chén trà. Nước trà giống như hoàng kim, vô cùng óng ánh, lại xanh như ngọc.

Trong mắt Lục Thiếu Du có chút kinh ngạc, tay trái khẽ xoay tròn chén tràn. Một mùi hương trà tràn vào mũi, cảm giác nhẹ nhàng khoan khoái không nói nên lời thấm dẫm tâm can hắn, ngay cả linh hồn lúc này cũng giống như được tẩy lễ.

Nhìn thấy động tác của Lục Thiếu Du, sắc mặt Tử Yên lập tức có chút kinh ngạc rồi khẽ mở miệng cười.

- Trà ngon.

Lúc này Lục Vô Song cũng làm cùng một động tác với Lục Thiếu Du, nhẹ nhàng nâng chén trà lên.

- Xem ra Lục chưởng môn cùng với Vô Song cô nương đều là người tinh thông trà đạo a.

Tử Yên khẽ mỉm cười nói.

- Lục chưởng môn, Vô Song cô nương. Đã để hai người đợi lâu rồi.

Lúc này Kình Linh Vương từ trong nội đường đi ra. Mà bên người hắn lúc này đã có thêm một lão giả chừng sáu chục tuổi. Người này ánh mắt thâm thúy, lại khiến cho người nhìn vào có cảm giác trống rỗng. Rõ ràng là mặt mũi đầy nếp nhăn thế nhưng lại hồng nhuận. Lẳng lặng đi tới khiến cho mọi người có cảm giác hắn không tồn tại.

Lục Thiếu Du nhìn vào lão giả này, cỗ khí tức như có như không kia khiến cho linh hồn Lục Thiếu Du run lên. Khí tức này so với cỗ khí tức trên người Sát Phá Quân giống như đúc, thế nhưng lại có chút bất đồng.

*****

- Linh Tôn.

Trong nội tâm Lục Thiếu Du thầm nói hai chữ. Người này rõ ràng là cường giả Linh Tôn, cỗ khí tức này không sai, cũng không dưới Sát Phá Quân. Lúc này Lục Vô Song bên cạnh cũng cảm giác được khí tức của người này.

- Lục chưởng môn, Vô Song cô nương. Đây chính là Phách Linh trưởng lão của Thiên Địa các chúng ta. Chính là trưởng lão Địa cấp của Thiên các.

Nhìn thấy Lục Thiếu Du cùng Lục Vô Song đang đánh giá lão giả này, KÌnh Linh Vương lập tức giới thiệu.

- Trưởng lão Địa cấp của Thiên các? Địa vị còn cao hơn Kình Linh Vương a.

Lục Thiếu Du thầm than một tiếng. Trưởng lão trong Thiên Địa các được phân là bốn cấp Thiên Địa Huyền Hoàng. Kình Linh Vương chính là đại trưởng lão Huyền cấp, Phách Linh trưởng lão này chính là trưởng lão Địa cấp, đương nhiên địa vị phải ở trên Kình Linh Vương, cũng đủ để chứng minh hắn chính là cường giả Linh Tôn.

- Bái kiến Phách Linh trưởng lão.

Cường giả Linh Tôn Lục Thiếu Du cũng không muốn thất lễ, hắn nhanh chóng đứng dậy chắp tay thi lễ, thái độ không kiêu ngạo, không siểm nịnh.

- Lục chưởng môn đa lễ rồi. Linh Vũ song tu, vũ giả ngũ hệ, tiền đồ vô lượng a.

Nhìn Lục Thiếu Du hành lễ, cường giả Linh Tôn này cũng không kiêu ngạo lập tức mỉm cười, ánh mắt nhìn qua người Lục Thiếu Du, trong mắt hiện lên sự kinh ngạc.

- Bái kiến Linh Phách trưởng lão.

Lúc này Lục Vô Song cũng khom người thi lễ.

- Vô song cô nương miễn lễ.

Đối mặt với Lục Vô Song hành lễ, Phách Linh trưởng lão này không ngờ lại lập tức hoàn lễ.

Điều này khiến cho Lục Thiếu Du cực kỳ kinh ngạc, Phách Linh trưởng lão này không ngờ lại coi trọng Lục Vô Song như vậy, chẳng lẽ trong này có chuyện gì ẩn khuất.

- Vô Song cô nương, hôm nay mời cô nương tới đây là có hai chuyện muốn hỏi cô nương một chút. Xin cô nương hỗ trợ trả lời.

Kình Linh Vương nói.

- Không biết Thiên Địa các muốn hỏi tiểu nữ chuyện gì, nếu trả lời được ta sẽ trả lời.

Lục Vô Song khẽ nói, nàng cũng không muốn tùy tiện trả lời câu hỏi của Thiên Địa các.

- Là thế này. Hai mươi tám năm trước có người từng nhờ Thiên Địa các tìm kiếm một bé gái bị thất tung. Chỉ là nhiều năm trôi qua như vậy vẫn không có kết quả. Mà gần đây Thiên Địa các chúng ta trong lúc vô hình phát hiện ra, có lẽ Vô Song cô nương chính là người chúng ta cần tìm. Chúng ta đã điều tra qua thân thế của cô nương. Vô Song cô nương hai mươi tám năm trước được Lục gia trên trấn Thanh Vân ở Linh Vũ đại lục thu dưỡng, thời gian so với khi trước vừa vặn ăn khớp.

Kình Linh Vương nói.

- Cái gì.

Toàn thân Lục Vô Song run lên, từ nhỏ nàng cũng biết mình được nhặt về. Thế nhưng nhiều năm trôi qua như vậy, dưỡng phụ dưỡng mẫu đối với nàng cũng vô cùng tốt. Lục gia cũng không coi nàng là người ngoài, thân tình không kém. Bất quá càng lớn lên, trong lòng nàng ít nhiều cũng muốn gặp mặt phụ mẫu thân sinh, thế nhưng chuyện này không khác khí mò kim đáy bể. Chuyện này luôn được Lục Vô Song đặt ở tận đáy lòng, cũng chưa từng nói qua. Lúc này nghe Kình Linh Vương nói vậy, trong lòng lập tức xúc động, chẳng lẽ nàng có thể tìm được phụ mẫu thân sinh sao.

Lúc này Lục Thiếu Du cũng vô cùng khiếp sợ. Lục Vô Song vốn do đại bá thu dưỡng, không nghĩ tới lại liên quan tới người Thiên Địa các tìm kiếm. Mà người sau lưng có thể khiến cho Thiên Địa các tìm kiếm tuyệt đối không đơn giản. Huống chi việc này lại do Phách Linh trưởng lão cùng với Kình Linh Vương xử lý.

- Vô Song cô nương, có phải cô nương hai mươi tám năm trước được Lục gia thu dưỡng đúng không?

Kình Linh Vương hỏi Lục Vô Song.

- Không sai.

Lục Vô Song khẽ gật đầu.

- Vậy thì mời Vô Song cô nương đi theo ta. Lúc trước cố chủ nhờ Thiên Địa các chúng ta tìm cô nương đã lưu lại một giọt máu. Muốn xác định Vô Song cô nương có phải là người hắn tìm không rất đơn giản, chỉ cần một giọt máu là được. Bởi vì thân phận lai lịch cố chủ có chút không tầm thường cho nên chỉ cần kiểm tra máu của Vô Song cô nương là biết rõ, tuyệt đối không có khả năng sai sót.

Phách Linh trưởng lão nhanh chóng nói với Lục Vô Song.

- Không có vấn đề.

Lục Vô Song do dự một lát rồi nhìn về phía Lục Thiếu Du. Nhìn thấy Lục Thiếu Du gật đầu lúc này nàng mới gật đầu đáp ứng.

- Vô Song cô nương. Mời.

Phách Linh trưởng lão cùng với Kình Linh Vương dẫn đầu, nhanh chóng dẫn đường cho Lục Vô Song.

- Lục chưởng môn không cần lo lắng, chỉ cần Vô Song cô nương trích một giọt máu là có thể xác định được thân phận của Vô Song cô nương.

Nhìn thấy vẻ mặt Lục Thiếu Du khẩn trương, Tử Yên khẽ nói.

- Tử Yên cô nương, không biết người phương nào đang tìm Vô Song?

Vẻ khẩn trương trên mặt Lục Thiếu Du được thu lại, hắn lập tức hỏi Tử Yên.

- Thật sự xin lỗi, Thiên Địa các chúng ta không thể nói ra thân phận của cố chủ. Hơn nữa thân phận cố chủ này có chút đặc thù cho nên càng thêm không thể nói.

Tử Yên nói.

Lục Thiếu Du không hỏi tiếp. Đây là quy củ của Thiên Địa các, cho dù hắn có hỏi tiếp chỉ sợ cũng không thu được đáp áp gì.

- Lục chưởng môn có thể yên tâm, nếu như Vô Song cô nương thực sự là người Thiên Địa các chúng ta cần tìm hai mươi tám năm trước, ta nghĩ tới lúc đó bên trên sẽ nói cho Vô Song cô nương thân phận của cố chủ. Lục chưởng môn sớm muộn cũng biết a.

Tử Yên mỉm cười nói:

- Lục chưởng môn trước tiên cứ thưởng trà, một lát nữa sẽ có đáp án.

- Mời.

Lục Thiếu Du không hỏi nhiều nữa, tiếp tục nâng chén trà lên, ánh mắt nhìn vào mặt nước sóng sánh trong chén rồi nói:

- Nước pha trà này chỉ sợ cũng không đơn giản.

- Ánh mắt của Lục chưởng môn rất tốt, nước dùng để pha trà là nước trong bích thủy hàn đàm, bình thường dùng để pha trà uống vào có công hiệu an thần tĩnh khí. Cho nên nước này để pha trà có hiệu quả càng tốt.

Tử Yên nói.

- Ồ.

Lục Thiếu Du có chút kinh nghi, lập tức cười nói:

- Vậy thì ta không khách khí nữa.

- Trà ngon.

Một hơi uống cạn sạch chén trà, Lục Thiếu Du không nhịn được mà than thở một câu.

- Lục chưởng môn nghiến cứu đối với trà đạo thật sâu a.

Tử Yên khẽ nói.

- Uống trà trước có rảnh cốc U Lan, trước sơ phẩm kỳ trà, hai dò xét lan chỉ, lại phẩm cam lộ, ba châm thạch nhũ, lãnh hội trà vận, rượu như thơ, mà trà như nói, cổ nhân có có mây, dùng uống trà tâm đi thưởng thức nhân sinh, sẽ phát hiện rất nhiều kinh người chỗ tương tự. Trà, chủng loại phồn đa; Nhân sinh, muôn màu muôn vẻ. Trà, có ưu khuyết chi phân; Nhân sinh, có mặt trời rực rỡ thiên cùng trời âm u có khác. Trà, trước khổ sau cam; Nhân sinh, cần kinh nghiệm mưa gió, lại vừa gặp cầu vồng.

Lục Thiếu Du nói xong lập tức tự rót cho mình một chén. Chén trà này uống vào ngay cả linh hồn dường như cũng đạt được một ít chỗ tốt, đây không phải là chuyện bình thường. Sợ rằng trà này bên ngoài cũng không có khả năng kiếm được.

- Lục chưởng môn càng ngày càng khiến cho tiểu nữ phải lau mắt mà nhìn.

Lục Thiếu Du nói một phen khiến cho trong ánh mắt bình thản kia của Tử yên xuất hiện chấn động, nụ cười vui vẻ hiện lên trên khuôn mặt nàng.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-3468)