← Ch.0966 | Ch.0968 → |
Hết thảy những việc đó diễn ra liền mạch không chút ngắt quãng, một đám yêu thú bắt đầu trực tiếp đồ sát, đối diện với một đoàn yêu thú và Thị Huyết Linh Phong thì đệ tử của Song Đao Môn cũng chỉ có phần bị đồ lục mà thôi.
Đệ tử của Song Đao Môn nào đã gặp qua tràng diện thế này, đột nhiên lại đụng phải một màn khủng bố cỡ này, phía trước hơn cả ngàn yêu thú khủng bố chính là trăm vạn con Thị Huyết Linh Phong, đây quả thực là tàn sát, trong nháy mắt, tiếng kêu la thảm thiết, tiếng yêu thú thét gào, quanh quẩn trên không trung, chỉ chớp mắt, bên trong thiên đao sơn liền tựa như chốn luyện ngục vậy.
- Giết!
Giữa không trung, thân ảnh của đám người Đông Vô Mệnh cũng nhất tề lao tới, đây mới là những người có thực lực khủng bố nhất, một đám cường giả này lập tức vây công lao về phía Vũ Suất Vũ Vương của Song Đao Môn, đám Nghịch Lân Yêu Bằng, Thái Âm Yêu Thỏ, Huyết Tích Dịch, Huyết Ngọc Yêu Hổ cũng đều gia nhập hàng ngũ công kích, trên không trung, đám người Trương Minh Đào đã được phân phó là không được tham gia vào, Sát Phá Quân cũng không ra tay, đứng trên lưng của Thiên Sí Tuyết Sư, ánh mắt không hề có biến hoá gì.
Sát khí ngập trời, khuấy động hư không, trực tiếp khiến cho không gian và thiên địa rung chuyển, thực lực khủng bố tới cỡ này, Song Đao Môn căn bản không hề có bất kỳ đường phản kháng nào.
- A...
Từng tiếng kêu thảm thiết vang lên bên tai không dứt, cả Thiên Đao Sơn không ngừng sụp đổ, đây hoàn toàn là tàn sát, cả Song Đao Môn lập tức máu chảy thành sông.
- An Cát chưởng môn, tới lượt ngươi rồi.
Lục Thiếu Du mỉm cười, thân ảnh xuất hiện trước mặt An Cát Tú Na.
- Ta liều mạng với ngươi.
Dưới đả kích cỡ ấy, ánh mắt của An Cát Tú Na trở nên vô cùng lạnh lẽo, thân ảnh loé lên, song đao trong tay cắt phá hư không, trực tiếp khiến cho không gian chấn động, kình khí gào thét sinh ra thanh âm âm bạo trong không gian, song đao huy động như bay, đao mang dẫn theo một mảnh tàn ảnh khuếch tán ra, mang theo một cỗ uy thế khủng bố trực tiếp bổ về phía Lục Thiếu Du.
Lúc này, Lục Thiếu Du cũng không có bất kỳ động tác nào, lúc đám đao ảnh cuồng bạo kia quét tới, trường bào tung bay, chân khí cuồng bạo trực tiếp phóng thẳng lên trời, trong ánh mắt loé ra lãnh ý.
- Chỉ là Vũ Vương tam trọng mà thôi.
Lục Thiếu Du quát nhẹ một tiếng, dưới chân loé lên khí toàn, tu vi của mình đã là Vũ Vương nhị trọng, Vũ Vương tam trọng bình thường như nàng ta thì mình cũng không cần phải cố kỵ gì nữa, quang thân lập tức có một cỗ hoàng mang bao phủ, trong nháy mắt sau khi đao ảnh ngập trời kia tiến vào bên trong không gian hoàng mang kia, nháy mắt liền biến mất không thấy đâu nữa.
Sắc mặt của An Cát Tú Na đại biến, trong một sát na này, một cố khí tức nóng rực bốc lên quanh người, cỗ khí tức thuộc tính hoả nóng rực này lập tức lan ra, không ngờ giãy dụa vài cái bên trong không gian hoàng mang của Lục Thiếu Du, sau đó không ngờ có thể giãy thoát khỏi không gian hoàng mang của Lục Thiếu Du.
- Chưởng khống thuộc tính hoả.
Lục Thiếu Du hơi nhíu mày, thứ mà An Cát Tú Na này vừa thi triển, cũng có thuộc tính chi lực, hai cỗ năng lượng thuộc tính chạm vào nhau, có thể thể khiến cho đối phương giãy thoát ra được, chứng tỏ lĩnh ngộ của đối phương ở mặt hoả thuộc tính cũng thuộc dạng bất phàm.
Trong nháy mắt này, Lục Thiếu Du vừa cảm thấy kinh ngạc, nhưng cũng không chút chậm trễ, kết xuất thủ ấn, một cỗ thuộc tính phong đột nhiên ồ ạt kéo tới hội tụ lại ngay trên không.
Không gian lúc nãy cũng rung lắc mạnh mẽ, bên trong những ba động đó, từng tầng mây dày đặc cũng nổi lên rung động kỳ lạ, bên trong những tầng mây, nháy mắt liền có vô số đạo thủ ấn khuếch tán ra, đám thủ ấn này ngưng tụ lại, không gian chung quanh liền băng liệt từng tấc một.
- Tam Thiên Lưu Vân Thủ.
Một tiếng quát nhẹ phát ra từ trong miệng Lục Thiếu Du, tay áo vung mạnh, một cỗ chân khí mênh mông lập tức tuôn ra dữ dội từ trong tay, vô số thủ ấn ập mạnh xuống từ bên trong tầng mây, trong nháy mắt này, vô số thủ ấn kia nháy mắt liền hội tụ thành một đạo chưởng ấn, không gian bị áp chế tới mức muốn vỡ tan.
Trong nháy mắt tiếp theo, đạo chưởng ẩn này nháy mắt liền quét ngang tất cả, sau đó hung hăng đánh mạnh về phía An Cát Tú Na.
Sắc mặt của An Cát Tú Na đại biến, lập tức dùng đao mang bao phủ không gian, thúc dục ra vô số đao mang cuồng bạo xuống ra, trực tiếp chém về phía Lục Thiếu Du. Cuối cùng đánh thẳng vào bên trong thuỷ vực mênh mông tựa như thác nước khổng lồ kia.
Một sát na ngay khi đao mang và chưởng ấn tiếp xúc với nhau, trong nháy mắt tiếp theo liền có một cỗ ba động vô cùng dị thường nhộn nhạo nổi lên, dưới từng đợt ba động này, có một tiếng nổ lập tức lăng không nổ ra.
- Phanh phanh!
Chưởng ấn bàng bạc trực tiếp phá nát đao mang, kình khí ngập trời, thân thể của An Cát Tú Na cũng bị đẩy lùi lại.
- Liệt Viêm quyền.
Trong nháy mắt này, thân hình của Lục Thiếu Du cũng lẳng lặng xuất hiện ở phía sau lưng của An Cát Tú Na, một tiếng vừa dứt thì năm ngón tay liền nắm chặt lại, một đạo quyền ấn lập tức biến thành một đạo quang ảnh màu đỏ mơ hồ, đánh ra nhanh chóng và dữ dội như sấm chớp.
Sắc mặt của An Cát Tú Na tái đi, tốc độ của Lục Thiếu Du thật sự khiến cho nàng giật mình, đột nhiên, trong lúc còn đang hoảng hốt thì vội bố trí một đạo cương khí hoả diễm bao phủ ở trước người.
Một giây sau, đạo quyền ấn mang theo doả diễm này của Lục Thiếu Du chỉ cách đó trong tầm tay, cuối cùng liền nện thật mạnh lên hoả diễm cương khí hộ thân của An Cát Tú Na như hoả diễm vẫn thạch rơi xuống vậy.
Quyền ấn và cương khí va vào nhau, trong một giây này, cả bầu trời liền khựng lại, không gian liền rung chuyển rất khẽ, ngay sau đó, trên không trung có một đạo thanh âm hung hãn như sấm nổ đột nhiên vang vọng khắp cả không gian.
- Rầm!
Trên không trung, đạo quyền ấn nháy mắt liền phát nổ, trực tiếp phá huỷ cương khí, cuối cùng cự lực bàng bạc lập tức nện thẳng lên người của An Cát Tú Na.
- Phụt!
Dưới cự lực cỡ ấy, An Cát Tú Na liền phun ra một ngụm máu tươi, cả người cũng xụi lơ.
- Rầm!
Trong nháy mắt tiếp theo, thân hình của Lục Thiếu Du lại xuất hiện ở sau lưng của An Cát Tú Na lần nữa, lại thêm một đạo quyền ấn hung hăng nện xuống, thanh âm nổ vang trầm thấp, An Cát Tú Na đang ở trên không liền trực tiếp rơi xuống một ngọn núi hình thanh đao khổng lồ ở bên dưới, đất đá bay loạn, cả ngọn núi dường như cũng rung lên.
- Phụt!
Lúc An Cát Tú Na lại phun ra thêm một ngụm máu tươi nữa, thì đã có một thân ảnh mặc áo bào xanh xuất hiện ở bên cạnh của nàng, ngay lúc An Cát Tú Na cơ bản còn chưa kịp lấy lại tinh thần thì đã có mấy đạo chỉ ấn đánh xuống người của nàng ta, toàn thân lập tức bị cấm chế, gương mặt xám ngoét như tro tàn, trong mắt để lộ ra vẻ kinh hãi.
*****
Lúc đã làm xong xuôi mọi việc thì trên mặt của Lục Thiếu Du liền lộ ra ý cười, thực lực Vũ Vương nhị trọng của mình, hiện tại muốn đối phó với Vũ Vương tam trọng, dựa theo đan điền khí hải và Bất Diệt Huyền Thể, còn có tốc độ cực kỳ kinh người kia thì đã không còn bất kỳ khó khăn nào nữa rồi.
Hắn lại lăng không mà đứng, trường bào tung bay, bên trong thiên đao sơn này hôm nay đã là máu chảy thành sông, mùi máu tanh dâng lên ngập trời, lan ra khắp không trung, theo gió tản đi khắp nơi, lúc này có không ít ngọn núi đã bị san thành bình địa, hơn một ngàn con yêu thú khổng lồ tấn công sâu vào, đủ để san bằng tất cả thành bình địa.
Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn toàn trường, dưới sự tấn công của vài chục con thất giai yêu thú linh thú và hơn sáu mươi con Thị Huyết Linh Phong, đám Vũ Suất Linh Suất kia của Song Đao Môn chỉ mới một lát thôi đã chết hơn một nửa, bắt được một ít tên.
Mà đám người Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử, Thanh Hoả Lão Quỷ, Thiên Độc Yêu Long, Lục Tâm Đồng, Huyết Mị cùng với đám thất giai yêu thú tấn công tới, hai kẻ Linh Vương nhị trọng và Vũ Vương nhất trọng còn lại cũng đã sớm bị bắt giữ, căn bản không hề có sức phản kháng.
Nhìn thấy hết thảy, Lục Thiếu Du hơi nheo mắt lại, có chút do dự, lập tức xách An Cát Tú Na đang bị cấm chế lăng không đứng dậy, nói:
- Tất cả đệ tử của Song Đao Môn đêu nghe kỹ đây, nếu như các ngươi thần phục Phi Linh Môn thì có thể miễn chết cho các ngươi, ai phản kháng thì giết không tha.
Thanh âm có xen lẫn chân khí, dù ở bên trong tiếng kêu la thảm thiết ngập trời này cũng đủ khiến người ta nghe thấy.
- Ta đầu hàng.
- Chúng ta đầu hàng, xin tha mạng.
- Chúng ta đầu hàng Phi Linh Môn.
Thanh âm của Lục Thiếu Du vừa phát ra không bao lâu thì bên trong Song Đao Môn lập tức vang lên không ít tiếng buông bỏ vũ khí, đám đệ tử Song Đao Môn đang cảm thấy kinh hãi cũng lập tức ném song đao xuống, cả đám ngồi xổm dưới đất không dám động đậy.
Trên không trung, vài tên Vũ Suất Linh Suất còn đang đau khổ chèo chống, thương thế đầy mình, nhìn thấy An Cát Tú Na đã bị cấm chế thì cũng uể oải, lập tức đầu hàng.
Bắt đầu từ lúc tàn sát cho tới khi Song Đao Môn, tất cả diễn ra trong vòng chưa tới nửa giờ, lúc này, trên mặt đất đã có hơn vạn thi thể cùng vô số người bị thương.
Một canh giờ sau, bên trong đại điện của Song Đao Môn, Lục Thiếu Du ngồi ngay ngắn trên thượng thủ, đám cường giả của Phi Linh Môn thì ngồi bên dưới, cộng thêm An Cát Tú Na, lúc này Song Đao Môn cũng có mười ba người đang bị cấm chế bên trong đại điện, một Linh Vương nhị trọng, một Vũ Vương nhất trọng, còn có mười Vũ Suất và Linh Suất, thần sắc của ai nấy cũng đều vô cùng uể oải, trong mắt còn lộ ra vẻ kinh hãi nữa.
Ánh mắt của Lục Thiếu Du quét qua, cảm thấy có chút kinh ngạc, cường giả bên trong Song Đao Môn này không ngờ nữ nhiều nam ít, Linh Vương nhị trọng cũng là một nữ tử, bên trong mười Vũ Suất Linh Suất cũng có sáu người là nữ tính rồi.
Lục Thiếu Du ra dấu, Thanh Hoả Lão Quỷ cởi bỏ cấm chế cho mười người tu vi Linh Suất Vũ Suất trước tiên, sau khi cởi bỏ cấm chế thì mười người kia đều run lẩy bẩy, nhưng không ai dám động đậy, bọn họ đã nhìn thấy thực lực của Phi Linh Môn, căn bản không có khả năng phản kháng.
truyen cuatui. net/- Chư vị, đây chính là độc đan, nếu như chịu quy thuận Phi Linh Môn ta thì liền nuốt viên độc đan này vào, chỉ cần không còn dị tâm thì tới lúc đó tự nhiên bọn ta sẽ đưa giải dược cho các ngươi, nếu như không chịu quy thuận thì chỉ có đường chết, sự nhẫn nại của ta có hạn, các ngươi tự quyết định đi.
Lục Thiếu Du nói xong thì đã có đệ tử Phi Linh Môn mang theo một cái khay đặt trước mặt bọn họ, bên trên có hơn mười viên độc đan.
Mười cái Vũ Suất Linh Suất đưa mắt nhìn nhau, một vị lão giả tuổi chừng năm mươi, thân mặc trường bào, tu vi Vũ Suất bát trọng tiến lên đầu tiên, nhìn Lục Thiếu Du nói:
- Lục chưởng môn, chúng ta xin thần phục, nhưng xin đừng làm khó dễ cho già trẻ, phụ nữ và những đệ tử khác trong Song Đao Môn.
Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn vị lão giả này, nhíu mày lại, cuối cùng nhìn về phía vị lão giả chừng ngũ tuần ấy nói:
- Đây là đương nhiên, chỉ cần không phản bội Phi Linh Môn của ta thì ta đương nhiên sẽ không làm khó dễ gì, nếu như phản bội Phi Linh Môn thì sẽ còn đau khổ hơn so với chết nhiều.
Lão giả cảm giác được ánh mắt của Lục Thiếu Du, bị ánh mắt này nhìn tới mức trong lòng run lên, lập tức cầm lấy một viên độc đan trên bàn lên rồi nuốt xuống.
- Đỗ Thiên Thành, nhà ngươi là thứ phản đồ!
Nhìn thấy lão giả này nuốt độc đan xong, một phụ nhân mặc cẩm bào, tuổi chừng bốn mươi lập tức lạnh lùng lên tiếng, ánh mắt nhìn về phía vị lão giả ngũ tuần kia cũng lạnh như băng.
- Xem ra ngươi sẽ không thần phục Phi Linh Môn rồi.
Ánh mắt của Lục Thiếu Du loé lên, một cỗ sát ý lập tức bắn ra.
- Muốn chết.
Trong nháy mắt này, thân ảnh của Hắc Hùng loé lên, thân hình như thiết tháp nháy mắt đã đi tới sau lưng của phụ nhân mặc cẩm bào kia, lấy một xu thế tựa như bôn lôi, một đạo quyền ấn trực tiếp nện thẳng lên người của vị phụ nhân này.
- Rầm!
Tốc độ quá nhanh, thực lực của Hắc Hùng lại mạnh hơn Vũ Suất thất trọng của vị phụ nhân này không biết bao nhiêu, một quyền hạ xuống, phụ nhân này lập tức phun ra một ngụm huyết vụ.
- Phụt!
Trong huyết vụ có lẫn theo nội tạng bị đánh nát, phụ nhân này bị một quyền của Hắc Hùng trực tiếp đánh chết, thân thể ngã xuống đại điện, phiến đá lót bên dưới đại điện cũng lập tức rạn nứt.
Trong ánh mắt của đám người còn lại của Song Đao Môn đều lộ ra vẻ kinh hãi không thôi, ánh mắt của Đỗ Thiên Thành kia cũng trầm xuống, trong mắt lộ vẻ vô cùng bất đắc dĩ.
- Hắc Hùng, giữ thi thể của người này lại, ta muốn giữ lại để luyện chế khôi lỗi.
Lục Thiếu Du đưa mắt đảo qua hết đám người của Song Đao Môn.
- Vâng, thưa chủ nhân.
Hắc Hùng kéo tay của thi thể vị phụ nhân kia ném qua một bên.
- Chư vị, tính nhẫn nại của ta có hạn, nếu nguyện ý quy thuận Phi Linh Môn của ta thì hãy nuốt độc đan, ta đếm tới ba, nếu như không nuốt độc đan thì chỉ có con đường chết mà thôi.
Lục Thiếu Du lạnh lùng nhìn về phía đám người của Song Đao Môn, thản nhiên nói:
- Một... Hai...
Lúc Lục Thiếu Du vừa đếm tới hai thì tám người còn lại đều bước lên trước một bước, tự động cầm một viên độc đan nhét vào trong miệng.
- Tốt lắm.
Gương mặt tràn ngập lãnh ý của Lục Thiếu Du lộ ra một chút ý cười, thu phục mọi người thế này, kỳ thật trong lòng của Lục Thiếu Du cũng không được an tâm là mấy, nhưng ít nhất cũng có thể cam đoan thời gian đầu sẽ không xảy ra chuyện gì, chỉ cần có đủ thời gian, tới lúc đó thì Phi Linh Môn có thể bắt tay vào khống chế mọi thứ.
← Ch. 0966 | Ch. 0968 → |