← Ch.1010 | Ch.1012 → |
SƯu.
Trong nháy mắt này thân thể Mông Kỳ San xuất hiện trong không gian trước người Lục Thiếu Du, trực tiếp phong tỏa không gian nơi Lục Thiếu Du đứng. Không gian gấp khúc, thủ ấn nhẹ nhàng được kết. Một cỗ linh hồn bàng bạc ngưng tụ, cuối cùng mang theo một cỗ linh hồn lực nguy hiểm từ bốn phương tám hướng vọt tới phía Lục Thiếu Du.
Công kích linh hồn lực bàng bạc này khiến cho sắc mặt Lục Thiếu Du nhanh chóng ngưng trọng. Cỗ linh hồn lực này quá mạnh mẽ, hoàn toàn không phải là thứ mà Linh Vương bình thường có thể chống lại.
- Linh hồn công kích sao?
Trong lúc Lục Thiếu Du ngưng trọng, đồng thời bản thân hắn cũng không thèm để ý tới công kích bằng linh hồn đang cuồn cuộn kéo tới. Linh hồn lực mạnh mẽ nặng nề đánh vào trên người Lục Thiếu Du. Dưới cỗ linh hồn lực bàng bạc này thân thể Lục Thiếu Du trực tiếp bị đẩy lùi.
- Nhị đệ, cẩn thận.
Sưu.
Nhìn thấy Lục Thiếu Du bị công kích, sắc mặt Dương Quá đại biến. Bàn chân điểm mạnh mặt đất một cái, thân thể nhảy lên. Quanh người được thuộc tính phong bao phủ, một đạo quyền ấn trực tiếp được đánh ra. Không gian tức thì rung động. Năng lượng thuộc tính phong tràn ngập, cuồng phong trong không gian gào thét, giống như phong vân biến sắc. Một đạo quyền ấn mang theo kình khí bức người trong nháy mắt đập về phía Mông Kỳ San.
Dưới một quyền này, kình phong mạnh mẽ trực tiếp xé rách không gian. Tiếng xé gió sắc bén khiến cho màng tai mọi người đau đớn. Toàn bộ không gian dưới một quyền này run rẩy.
- Vũ Vương tứ trọng sao? Ngươi còn quá yếu.
Sắc mặt Mông Kỳ San trầm xuống. Linh lực bàng bạc nhanh chóng ngưng tụ trên tay, linh hỏa tức thì xuất hiện, cuối cùng hóa thành một đạo quyền ấn bằng hỏa diễm mang theo năng lượng bàng bạc trong thiên địa va chạm vào một chỗ với quyền ấn của Dương Quá.
Sưu Sưu.
Công kích của hai người va chạm cũng không tạo thành thanh âm kinh thiên. Thế nhưng gợn sóng trong không gian lại phát ra âm thanh xuy xuy không dứt, toàn bộ không gian run rẩy.
Phanh Phanh.
Chỉ trong nháy mắt thanh âm bạo liệt trầm thấp vang lên. Thân ảnh Dương Quá bay ngược về phía sau, cuối cùng nặng nề đập vào mặt đất. Lực lượng đáng sợ khiến cho mặt đất nứt nẻ, từng cái khe xuất hiện rồi lan tràn về bốn phía giống như mạng nhện.
Khục khục.
Dương Quá lập tức phun ra một ngụm máu. Bằng vào thực lực của hắn hiện tại đối phó với Vũ Vương ngũ trọng, lục trọng cũng không phải là không có thực lực đánh một trận. Thế nhưng trước mặt Linh Vương cửu trọng, hắn không có một chút lực hoàn thủ nào.
Ngao.
Thanh âm giống như long ngâm vang vọng không gian. Trên lân phiến màu vàng của Tiểu Long tràn ngập hỏa diễm màu vàng. Năm đạo long trảo phía dưới bắn ra khí tức cường hãn. Trong lúc mơ hồ, không gian chung quanh long trảo gấp khúc, có tiếng sấm sét truyền ra. Trong sát na, trong miệng khổng lồ của Tiểu Long phun ra một ngọn hỏa diễm màu vàng. Hỏa diễm đốt cháy không gian tạo thành âm thanh rung động, đột nhiên bắn về phía Mông Kỳ San.
Ánh mắt Mông Kỳ San cả kinh, uy thế của cỗ hỏa diễm màu vàng này vượt quá sự tưởng tượng của hắn. Hoàn toàn khiến cho hắn giật mình. Cỗ hỏa diễm này quá mạnh mẽ, ánh mắt hắn trầm xuống. Một vòng quang tráo trong nháy mắt bao phủ. Đầu yêu thú quỷ dị này khiến cho trong lòng hắn cực kỳ kiêng kỵ. Cỗ uy áp này đã mạnh tới một trình đột nhất định, thế nhưng bộ dáng của yêu thú này hắn cũng không nhận ra. Dù sao hắn cũng chưa từng gặp yêu thú nào như vậy.
Ngao.
Bản thể khổng lồ của Tiểu Long cuồn cuộn, một cái đuôi trong nháy mắt phá không đánh về phía Mông Kỳ San.
- Nghiệt súc.
Sắc mặt Mông Kỳ San lạnh lẽo. Trên bàn tay xuất hiện một đám quang mang, linh lực bạo phát từ trong đó tuôn ra kéo theo năng lượng trong thiên địa nhanh chóng ngưng tụ thành một đạo quyền ấn cực lớn trước người, tức thì đập về phía Tiểu Long.
Một quyền này đánh ra, năng lượng trong thiên địa lắc lư kịch liệt. Quyền ấn trực tiếp xuyên thủng không gian, cuối cùng lặng lẽ không một chút động tĩnh đánh về phía Tiểu Long.
Oanh.
Đạo quyền ấn này trong nháy mắt va chạm cùng với đuôi của Tiểu Long, tốc độ nhanh tới cực hạn. Kình khí ngập trời nhanh chóng khuếch tán khiến cho không gian chung quanh gấp khúc. Thanh thế kih khủng như vậy khiến cho sắc mặt mọi người đại biến.
Phanh Phanh.
Lực lượng khuếch tán trong không gian. Bản thể khổng lồ của Tiểu Long giờ phút này trực tiếp bị đẩy lùi, hung hăng đụng vào một ngọn núi gần đó. Không ít kiến trúc trên ngọn núi trong nháy mắt bị phá hủy, toàn bộ đỉnh núi trực tiếp bị san bằng.
- Thiên Độc Hồn Quyết.
Cùng lúc đó, thủ ấn trong tay Lục Tâm Đồng được kết. Quanh người khói độc tràn ngập mang theo một cỗ hấp lực mạnh mẽ cùng với uy áp tức linh hồn phủ xuống. Bên trong uy áp linh hồn mang theo khí tức kịch độc, y phục tung bay, khói độc tràn ngập bầu trời giống như mây đen bao phủ. Từng đạo năng lượng đáng sợ tràn ra khiến cho trong không gian xuất hiện liên tiếp những cái khe màu đen.
Ngao.
Mấy đạo thú ảnh đen kịt từ trên không trung hiện lên. Hắc vụ trên bầu trời run rẩy kịch liệt. Năm đạo thú ảnh hội tụ lại với nhau, trực tiếp tạo thành một đầu thú ảnh dữ tợn. Năng lượng cường hãn tỏa ra uy áp khiến cho không gian chấn động kịch liệt. Uy áp tới từ linh hồn trong đó khiến cho mọi người cảm thấy đau đớn trong đầu.
- Độc công sao? Có chút bản lĩnh, thế nhưng ngươi cũng quá yếu.
Nhìn đầu thú ảnh dữ tợn bắn tới, ánh mắt Mông Kỳ San trầm xuống. Linh hỏa trước người hội tụ tạo thành một đầu hỏa mãng cực lớn, hung hăng va chạm với Thiên Độc Hồn Quyết của Lục Tâm Đồng.
Hai cỗ năng lượng bàng bạc lập tức va chạm với nhau.
Phanh Phanh.
Hai cỗ năng lượng ầm ầm va chạm, thanh âm kinh thiên vang vọng trong thiên địa. Toàn bộ không trung run rẩy. Cỗ linh hồn lực ngập trời cùng với khói độc ngập trời khuếch tán ra chung quanh. Khiến cho những đệ tử thực lực thấp chung quanh sắc mặt trắng bệch. KHông ít đệ tử còn ôm đầu lăn lộn trên mặt đất.
Sắc mặt Vân Khiếu Thiên biến đổi. Tay đánh ra một đạo quang tráo bao phủ đỉnh núi. Cỗ dư ba linh hồn lực và khói độc ngập trời lập tức bị ngăn cách ở bên ngoài.
Sưu Sưu.
Trong bầu trời, dưới hỏa mãng của Mông Kỳ San, thú hồn của Lục Tâm Đồng trực tiếp bị chấn nát. Sau đó hỏa mãng phá không đánh về phía Lục Tâm Đồng.
- Tâm Đồng, cẩn thận.
Lục Vô Song, Vân Hồng Lăng trong nháy mắt lao thẳng về phía trước.
- Vô Song, Hồng Lăng, thực lực hai con còn chưa đủ.
Ánh mắt Vân Khiếu Thiên trầm xuống. Thực lực hai người này căn bản vô cùng yếu, không thể tham dự vào tranh đấu bực này.
- Tâm Đồng, Vô Song, Hồng Lăng, ba người lui ra.
Trong chớp mắt, một tiếng sấm sét vang lên, thân ảnh Lục Thiếu Du đột nhiên xuất hiện trước người Lục TÂm Đồng. Đạo hỏa mãn kia mang theo uy thế mạnh mẽ nhanh chóng đánh vào trên người Lục Thiếu Du.
Phanh Phanh.
Tiếng trầm thấp vang lên, thân thể Lục Thiếu Du trực tiếp từ trên cao bị đánh bay xuống ngọn núi gần đó. Đất đá bắn tứ tung. Ngọn núi bị nghiền nát, thân thể Lục Thiếu Du cũng bị đá vụn vùi lấp.
- Cha, người nhanh cứu Thiếu Du đi.
Vân Hồng Lăng lui ra, lập tức đi tới bên người Vân Khiếu Thiên rồi nói.
*****
Vân Khiếu Thiên muốn xuất thủ, thế nhưng thân thể lại lùi lại, ánh mắt nhìn về phía trước rồi trầm giọng nói:
- Gia gia con đã có lệnh, mọi người trong Vân Dương Tông không thể nhúng tay vào. Yên tâm đi, Thiếu Du sẽ có chừng mực.
- Khặc khặc, ngươi còn không chết sao?
Triệu Vô Cực cười lạnh. Lục Thiếu Du bị một đòn mạnh mẽ như vậy hẳn đã chết. Người này không chết thì mối hận trong lòng hắn khó mà biến mất được.
Liên tục đánh bay mấy người cũng chỉ trong chớp mắt mà thôi. Mấy người vây công cũng không thể uy hiếp tới Mông Kỳ San. Thực lực của Linh Vương cửu trọng cực kỳ cường hãn, cường hãn tới mức dù cho có mấy cường giả trẻ tuổi vây công cũng không thể động vào người hắn.
Ngao.
Phía dưới ngọn núi có một tiếng long ngâm lần nữa vang lên. Trong đống đá vụn thân thể Tiểu Long lại lần nữa ngạo nghễ bay lên trời. Trên thân thể to lớn, đầu, đuôi, long trảo hiện ra, mang theo một cỗ khí tức khiến cho tim đập nhanh xuất hiện, cùng với đó là một cỗ uy áp kinh khủng từ trong cơ thể khổng lồ của nó bạo phát ra.
Giờ phút này, trong Vân Dương quần sơn, tất cả các yêu thú đều run rẩy trong khí tức cường hãn này. Tất cả tọa kỵ của những trưởng lão chung quanh đều phủ phục trên mặt đất, không dám nhúc nhích.
Thân thể Tiểu Long cuồn cuộn, trên lưng có một lớp da màu đen, so với lân phiến màu vàng trên người có vẻ cực kỳ không hợp. Thế nhưng khí tức trên lớp da màu đen kia ít nhiều khiến cho mọi người bị áp chế.
- Khí tức thật mạnh mẽ.
Khí tức trên người Tiểu Long khiến cho mọi người kinh hãi. Ngay cả Vân Khiếu Thiên lúc này sắc mặt cũng đại biến.
Ông Ông.
Trên một ngọn núi khác, một tiếng sấm sét vang lên. Đá vụn bắn ra bốn phía. Một đạo thân ảnh phóng lên cao, hai cánh sau lưng rung động, thân thể xẹt qua hư không, trực tiếp đứng song song với Tiểu Long.
Lúc này Huyễn Ảnh Thanh Vũ sau lưng Lục Thiếu Du mở rộng, Thanh Linh Khải Giáp trên người bị tổn hại gần hết, sắc mặt tái nhợt. Bằng vào mắt thường cũng có thể thấy được, Thanh Linh Khải Giáp bị tổn hại kia đang nhanh chóng khôi phục.
- Lục Thiếu Du không có việc gì.
Không ít đệ tử sợ hãi than. Dưới công kích mạnh mẽ như vậy, Lục Thiếu Du không ngờ lại không bị tổn hại chút nào. Mà Vân Khiếu Thiên cùng chúng trưởng lão trong Vân Dương Tông đã sớm biết được lực phòng ngự của Lục Thiếu Du vô cùng cường hãn, thế nhưng lúc này nhìn thấy dáng dấp không chút tổn hao dưới công kích của Linh Vương cửu trọng khiến cho mọi người âm thầm kinh hãi.
Chỉ là lúc này chỉ có bản thân Lục Thiếu Du tự biết, bản thân hắn không phải không chút tổn hao gì. Chân khí trong cơ thể chấn động, cuồn cuộn không ngớt. Một kích này cũng không dễ chịu một chút nào, đan điền của hắn thiếu chút nữa bị đánh nát. Nếu như đan điền bị đánh nát, hậu quả của hắn không cần nói cũng biết.
- Lão đại, giao cho đệ đối phó. Huynh đi đánh chết lão cẩu Triệu Vô Cực kia đi.
Thanh âm Tiểu Long vang lên trong đầu Lục Thiếu Du.
- Linh Vương cửu trọng, đệ có thể chống lại sao?
Lục Thiếu Du tuy rằng biết phòng ngự của Tiểu Long biến thái, lại có Huyền Vũ thần xác. Thế nhưng dù sao Tiểu Long cũng chỉ là Lục giai hậu kỳ, đối mặt với Linh Vương cửu trọng mà nói, độ khó cũng không nhỏ.
- Lão đại, yên tâm đi. Cho dù hắn có đột phá Linh Tôn, muốn đối phó với đệ cũng không dễ dàng như vậy. Đệ chỉ ngăn cản hắn mà thôi, huynh đi đánh chết Triệu Vô Cực kia.
Tiểu Long nói.
- Mông Kỳ San này nhất định sẽ nhìn chằm chằm vào ta. Chúng ta liên thủ vây khốn hắn. Sau đó lại nghĩ biện pháp đánh chết Triệu Vô Cực kia.
Lục Thiếu Du nói.
- Ca ca.
- Nhị đệ.
- Thiếu Du.
Lục Tâm Đồng, Dương Quá, Lục Vô Song, Vân Hồng Lăng bay tới bên cạnh Lục Thiếu Du.
- Các người đều lui ra đi. Bảo vệ mẫu thân cho tốt. Chuyện này cứ giao cho ta và Tiểu Long là được rồi.
Lục Thiếu Du nói với bốn người.
Bốn người do dự, thế nhưng nhìn thấy ánh mắt không để cho người khác cự tuyệt kia của Lục Thiếu Du, lại nhìn thân ảnh La Lan thị phía dưới, bốn người lập tức nhảy xuống.
- Lực phòng ngự thật mạnh mẽ. Thế nhưng các ngươi vẫn không thể ngăn cản được ta.
Nhìn Tiểu Long và Lục Thiếu Du, sắc mặt Mông Kỳ San cực kỳ kinh ngạc. Lúc này hắn chỉ muốn rời khỏi Vân Dương Tông mà thôi. Vân Dương Tông nói không nhúng tay vào việc này, thế nhưng đương nhiên hắn cũng không ngốc tới mức cho rằng mình có thể giết chết Lục Thiếu Du. Đám người Vân Khiếu Thiên không nhúng tay vào cho nên hắn phải thừa dịp Vân Dương Tông không nhúng tay mà nhanh chóng rời đi.
- Ta nói rồi, ngày hôm nay ngươi không đi được đâu.
Lục Thiếu Du lạnh nhạt nói. Hàn ý lạnh thấu xương từ trên người tràn ra. Thủ ấn lặng lẽ được kết. Hai cánh rung lên, thân thể tạo ra từng đạo tàn ảnh lao thẳng về phía Mông Kỳ San.
Mà cùng lúc đó bản thể khổng lồ của Tiểu Long cũng có động tác. Tốc độ không ngờ hoàn toàn không dưới Lục Thiếu Du khi thôi động Huyễn Ảnh Thanh Vũ. Ngay khi thân thể khổng lồ xẹt qua không gian, con mắt thứ ba của Tiểu Long đột nhiên mở ra. Ba mắt cùng hiện, một tiếng rít vang vọng trong không trung.
Ngao.
Một tiếng long ngâm vang vọng, thanh âm như hóa thành thực chất lan sang bốn phía. Sau khi con mắt thứ ba của Tiểu Long mở ra, một cỗ khí thế cường hãn từ trong cơ thể nó bạo phát. Trong con mắt từ ba đột nhiên có một đạo quang trụ xuất hiện, khí tức ngập trời phóng ra bên ngoài.
Cỗ khí thế cường hãn như vậy khiến cho ánh mắt mọi người trong Vân Dương Tông vô cùng kinh hãi, tiếng kinh hô vang lên.
Đạo quang trụ này trong nháy mắt đánh xuống. Một cỗ khí thế áp xuống đồng thời mang theo một cỗ uy áp tuyệt đối. Toàn bộ bầu trời trên đỉnh núi dưới cỗ khí tức cường hãn này run rẩy. Ngay sau đó, đạo quang trụ này trực tiếp bao phủ không gian.
Sắc mặt Mông Kỳ San đại biến. Cỗ uy năng này khiến cho ngay cả hắn cũng phải kinh hãi. Trong đạo quang trụ này có một cỗ công kích linh hồn kinh khủng trực tiếp bắn tới. Đạo công kích bằng linh hồn này rất là quỷ dị, khiến cho hắn bị áp chế tuyệt đối, linh hồn cũng bị run rẩy.
Ong Ong.
Trong chớp mắt này, Huyễn Ảnh Thanh Vũ phía sau Lục Thiếu Du chớp động, một tiếng sấm rền vang lên, trong tay không biết từ khi nào xuất hiện hai cỗ quang mang trói mắt. Hắc mang trên tay trái ngưng tụ thành một đầu thú thể vừa giống rắn vừa giống rùa, thú thể này vô cùng sống động, giống như vật còn sống vậy. Trên tay phải hắn thì một đầu phượng hoàng bằng năng lượng xuất hiện, năng lượng nóng bỏng lan tràn, gợn sóng trong không gian trực tiếp bị đánh văng ra.
Năng lượng cường hãn ẩn chứa trong thú thể mang theo uy áp cực lớn. Khí tức bàng bạc lặng lẽ lan tràn ra bốn phía. Chu vi chung quanh, không g ian gấp khúc. Gợn sóng trong không gian trực tiếp lan tràn về bốn phía.
Tiếp theo, chân khí trong cơ thể hắn tôn ra. Trong giây lát hay tay hợp lại, đem hai đầu thú thể va chạm với nhau, không gian run rẩy. Hai đạo năng lượng dễ dàng chồng chất vào nhau. Phượng hoàng bảy màu và đầu thú thể như rắn như rùa kia hội tụ. Trong không trung đột nhiên có một cỗ năng lượng kinh khủng quỷ dị bắt đầu hội tụ. Cỗ năng lượng kinh khủng này khiến cho không khí gấp khúc.
← Ch. 1010 | Ch. 1012 → |