Truyện ngôn tình hay

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 1023

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 1023: Mộc hoàng khí
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Lục Thiếu Du có cảm giác, cỗ khí tức áp chế lúc này khiến cho hắn cũng có cảm giác muốn phủ phục. Cỗ lực lượng áp chế này càng lúc càng mạnh khiến cho hắn không thể phản kháng. Giống như cỗ khí tức này tới từ trong thiên địa.

Mà trong lúc đó, Lục Thiếu Du càng kinh ngạc phát hiện ra, trong năm hệ thuộc tính của hắn thì thuộc tính mộc đã bị áp chế. Thuộc tính mộc trong cơ thể hắn lúc này đã không nghe theo sự điều khiển của hắn mà đang hướng về cỗ khí tức quỷ dị trên người Lục Vô Song mà phủ phục xuống. Giống như là thần phục khi gặp vương giả. Áp chế khiến cho thuộc tính mộc trong người hắn không thể ngẩng đầu lên được.

- A...

Khuôn mặt Lục Vô Song càng ngày càng đỏ, miệng lại lần thứ hai kêu lên một tiếng. Tiếng kêu này hóa thành tiếng gầm gừ lan tràn ra chung quanh. Thanh âm giống như sấm sét xuyên thấu không gian. Thanh âm này vô cùng trầm trọng, thế nhưng lại mang theo sự sắc bén, phảng phất như có thể phá vỡ không gian.

Trong thanh âm này có một cỗ khí tức quỷ dị lan tràn. Bên trong ẩn chức uy áp không thể kháng cự. Cỗ uy áp này giống như phát ra từ linh hồn, lại giống như từ huyết mạch. Thế nhưng nếu tỉ mỉ cảm nhận thì lại là thuộc tính. Đây chính là một loại uy áp từ thuộc tính.

Cỗ uy áp tới từ thuộc tính này khiến cho tất cả những người có tu vi từ Vũ Suất trở xuống phủ phục xuống mặt đất, không có cách nào phản kháng. Loại uy áp này tới từ thuộc tính, từ thiên địa. Năng lượng thuộc tính mộc tràn ngập thiên địa khiến cho phong vân biến sắc. Dường như cả thiên địa đều đang quay chung quanh Lục Vô Song.

Sưu Sưu.

Trong đám Vũ Vương của Vân Dương Tông, những Vũ Vương thuộc tính mộc lúc này cũng phủ phục xuống. Những Vũ Vương thuộc tính khác thì chỉ có thể miễn cưỡng chống đỡ. Thế nhưng sắc mặt cả đám đều đỏ lên, càng phản kháng thì sự áp chế của năng lượng thuộc tính trong thiên địa lại càng lớn.

Lúc này toàn thân Lục Thiếu Du run lên liên tục. Thuộc tính mộc trong cơ thể muốn phủ phục, căn bản không thể chống lại được uy áp tới từ thiên địa này.

Ông.

Đột nhiên Tử Lôi Huyền đỉnh trong cơ thể Lục Thiếu Du xoay tròn, một cỗ khí tức bàng bạc từ đó tràn ra mang theo thanh âm giống như sất sét vang lên.

Trong chớp mắt này tâm thần Lục Thiếu Du run lên. Dưới Tử Lôi Huyền đỉnh, áp chế mà hắn phải thừa nhận đã giảm đi. Chỉ là cỗ khí tức quỷ dị kia vẫn khiến cho hắn bị áp chế.

Khí tức ngập trời quanh người Lục Vô Song không ngừng tràn ra. Sóng gợn trong không gian trực tiếp ngưng đọng lại. Cỗ khí tức này khiến cho tất cả những người có mặt kinh hãi. Uy áp này quá mức cường hãn. Mấy vạn đệ tử Vân Dương Tông không thể khống chế được thân thể mình mà phủ phục xuống mặt đất. Tất cả vũ giả thuộc tính mộc không thể phản kháng. Mà toàn bộ những vũ giả thuộc tính mộc của Vân Dương Tông, lúc này chỉ có một người dường như là Vũ Vương thất trọng sắc mặt đỏ lên không phủ phục trên mặt đất mà thôi.

- Không sai, là Mộc hoàng khí. Mộc hoàng khí này vô cùng mạnh mẽ.

Chúng cường giả Bắc Cung gia tộc nhìn nhau. Ngay cả năm vị Vũ Tôn kia cũng kích động không thể nói nên lời.

đọc truyện cùng htt p://truyencuatui. net/Giờ phút này người hiểu rõ cỗ áp chế thuộc tính này rõ ràng nhất cũng chỉ có bọn họ mà thôi. Mộc hoàng khí, Mộc hoàng khí mạnh như vậy khiến cho bọn họ khiếp sợ, cũng khiến cho bọn họ kích động không nói nên lời.

Mộc hoàng khí chính là thứ mà thiên phú của người Bắc Cung gia tộc bọn họ sinh ra. Là thứ bọn họ kiêu ngạo. Đây cũng chính là thứ khiến cho bọn họ khác với người ngoài. Người bên ngoài dù cho nỗ lực nhiều như thế nào đi nữa, thiên phú mạnh mẽ như thế nào cũng không có hoàng khí thuộc tính. Đây chính là bảo tàng quý gia mà lão tổ Bắc Cung gia tộc lưu lại cho bọn họ.

Dưới uy áp của Mộc hoàng khí này, uy áp mà bọn họ phải chịu còn lớn hơn nữa. Thân là một phần tử của Bắc Cung gia tộc, mọi người đều bị Mộc hoàng khí áp chế. Loại áp chế này không giống như người ngoài, chỉ bị thiên địa áp chế. Mà thứ áp chế bọn họ đến từ trong xương cốt.

- Đại hộ pháp, đây là...

Bên người Bắc Cung nhất, một Vũ Tôn sắc mặt kinh ngạc tới cực hạn, lại mang theo kích động nói.

- Hình như miễn cưỡng đạt tới Mộc hoàng khí Thiên cấp, đây là Mộc hoàng khí Thiên cấp.

Một Vũ Tôn khác cũng kích động không thôi.

- Nếu như trải qua truyền thừa trong gia tộc đủ để đặt chân lên tới Mộc hoàng khí Thiên cấp. Bắc Cung gia tộc từ lâu đã không xuất hiện Mộc hoàng khí Thiên cấp rồi. Đây là vinh hạnh của Bắc Cung gia chúng ta a.

Lúc này Bắc Cung Nhất cũng vô cùng kích động tới mức run rẩy. Sắc mặt dưới sự áp chế này tái nhợt. Nhìn vào Lục Vô Song, hắn có thể cảm nhận được rõ ràng huyết mạch trong cơ thể lúc này giống như đang sôi trào lên. Dưới cảm giác này hắn hầu như không nhịn được mà muốn phủ phục xuống. Mà thứ khiến cho hắn có loại phản ứng như vậy cũng chỉ có Mộc hoàng khí Thiên cấp mà thôi.

Dưới đông đảo ánh mắt của mọi người, Lục Vô Song giống như đang hòa hợp với năng lượng thuộc tính mộc trong thiên địa bộc phát ra khí tức cường hãn. Cỗ khí tức này giống như nắm trong tay thiên địa khiến cho mọi người không dám nhìn thẳng. Không gian quanh người mơ hồ gấp khúc. Tiếng sấm ì ùng chấn động nhâm tâm vang lên. Một cỗ uy áp bàng bạc tràn ra khiến cho toàn bộ không trung run rẩy. Bầu trời phong vân biến sắc.

- Mộc hoàng khí chân khí, là huyết mạch Bắc Cung gia chúng ta. Tuyệt đối không sai.

Bắc Cung Nhất nhìn lên trên không trung, khuôn mặt càng ngày càng kích động. Bởi vì giờ phút này cỗ áp chế kia ngay cả hắn cũng không thể chống lại. Một cỗ khí thế bàng bạc trên người phóng lên cao, sóng gợn trong không gian cuồn cuộn. Toàn bộ không gian trực tiếp run rẩy. Quanh người hắn lúc này không ngờ đã bắt đầu xuất hiện những cái khe trong không gian.

Sưu Sưu.

Bốn Vũ Tôn bên cạnh Bắc Cung Nhất cũng phóng ra khí thế ngập trời. Toàn bộ không gian dường như sắp đổ nát.

- Ra mắt tiểu thư.

Thanh âm của Bắc Cung Nhất giống như sấm sét vang vọng trong không gian.

- Ra mắt tiểu thư.

Giữa không trung, đám người Bắc Cung gia tộc cùng phủ phục xuống, thanh âm vang vọng trong không gian mang theo sự cung kích phát ra từ nội tâm.

Lúc này trong không trung không có ai chú ý tới, khuôn mặt Tiểu Long cũng đỏ lên, một cỗ khí tức vô hình lan tràn, giống như đang hô ứng với uy áp trên không trung kia.

Toàn bộ người có tu vi dưới Vũ Vương của Vân Dương Tông đều phủ phục xuống mắt đất. Mà những cường giả thuộc tính mộc càng thêm không thể chống cự được loại uy áp này.

Sắc mặt Vân Khiếu Thiên đại biến. Ngay cả hắn lúc này cũng có cảm giác muốn quỳ rạp xuống mặt đất.

- Mộc hoàng khí, huyết mạch của Bắc Cung gia tộc.

Trên khuôn mặt già nua của Vân Phi Hồng lúc này cũng vô cùng kinh ngạc.

- Uy áp thuộc tính, tuyệt đối là uy áp tới từ thuộc tính. Cỗ uy áp này khiến cho mọi người không thể phản kháng.

Sắc mặt Lục Thiếu Du đỏ lên, loại uy áp này quá mạnh mẽ.

*****

Sưu Sưu.

Trong bầu trời, sắc mặt Lục Vô Song dần dần trở lại bình thường. Ngay khi sắc mặt khôi phục lại bình thường thì khí tức quỷ dị quanh người nàng cũng thu liễm lại. Cỗ năng lượng thuộc tính bàng bạc trong bầu trời cũng tản đi.

Áp lực trên người mọi người lúc này cũng biến mất. Cả đám vô cùng kinh hãi hồi phục lại tinh thần. Mà Lục Vô Song cũng vô cùng ngạc nhiên, hoàn toàn bị cảnh tượng vừa xảy ra làm cho nàng khiếp sợ. Nàng không ngờ mình lại có năng lượng lớn tới như vậy. Tất cả mọi chuyện vừa xảy ra quả thực khiến cho nàng không thể tưởng tượng nỏi.

Mọi người nhìn chăm chú vào Lục Vô Song. Dưới vô số ánh mắt Lục Vô Song giống như là tiên tử, dường như không có một chút quan hệ nào với cảnh tượng vừa xảy ra khi nãy. Mà trong ánh mắt của mọi người lúc này đã có thêm sự kiêng kỵ cùng với kính nể.

- Tiểu thư, người chính là người của Bắc Cung gia chúng ta. Không có khả năng sai, mời tiểu thư hồi tộc.

Bắc Cung Nhất nhìn Lục Vô Song rồi cung kính nói.

- Ta đi tới đó còn trở về được không?

Kinh ngạc qua đi, Lục Vô Song nhìn Bắc Cung Nhất rồi nói.

- Chuyện này cần hỏi tộc trưởng.

Bắc Cung Nhất nói.

- Vậy tộc chúng ta ở nơi nào?

Lục Vô Song hỏi.

- Gia tộc chúng ta cũng không ở trên đại lục Linh Vũ, cách vô cùng xa.

Bắc Cung Nhất nói.

Lục Vô Song nhíu mày sau đó nhìn về phía Lục Thiếu Du. Lúc này tuy rằng có tin tức của phụ mẫu thân sinh, thế nhưng muốn nàng rời đi khiến cho trong lòng nàng có chút không nỡ.

Lục Thiếu Du cũng vô cùng không muốn. Gia tộc Bắc Cung này Lục Thiếu Du suy đoán có lẽ cũng là một gia tộc lánh đời. Cho dù không phải thì cũng không kém quá lớn. Cảnh Văn đã trở về Độc Cô gia, nếu như Vô Song trở về nữa, chỉ sợ rất khó có thể đi ra.

- Tiểu thư, người theo chúng ta trở về đi. Tộc trưởng đang chờ người. Nếu như tộc trưởng mà không có việc quan trọng thì chỉ sợ lần này tộc trưởng đã tự mình tới đón tiểu thư trở về rồi.

Bắc Cung Nhất nói.

- Thiếu Du, thiếp nên làm gì bây giờ?

Lục Vô Song nhìn Lục Thiếu Du rồi hỏi. Tìm được phụ mẫu thân sinh chính là khát vọng từ đáy lòng của nàng. Hiện tại nàng đã tìm được. Thế nhưng lại phải xa Lục gia, xa nam tử áo xanh trước mắt khiến cho trong lòng nàng có chút khó chịu.

Lục Thiếu Du đi tới bên người Lục Vô Song rồi nói:

- Nếu như nàng quả thực là người của Bắc Cung gia thì nên đi tới đó một lần. Sau này còn có thể trở về được mà.

- Thiếp không muốn xa chàng, không muốn xa mọi người.

Lục Vô Song khẽ nói.

- Ta cũng không muốn xa nàng.

Lục Thiếu Du vươn tay ôm nữ tử trước mắt vào lòng. Hai tay ôm trọn cái eo mềm mại tinh tế. Đầu vùi vào trong mái tóc đen kịt tỏa hương thơm ngát kia rồi nói:

- Phụ mẫu thân sinh của nàng phái người tới đón, sợ rằng hôm nay cho dù dùng biện pháp mạnh cũng phải đem nàng đi. Thực lực của bọn họ Vân Dương Tông cũng không thể ngăn cản. Vì vậy nàng nên trở lại đó xem một chút. Sau này còn có thể trở về bên ta. Cũng không phải là chúng ta vĩnh viễn không gặp được nhau. Nàng cứ trở về gặp phụ mẫu đi. Chúng ta nhất định sẽ mau chóng gặp lại.

Nhìn Lục Thiếu Du đem Lục Vô Song kéo vào trong lòng, sắc mặt đám người Bắc Cung gia đều có chút biến hóa, thế nhưng cũng không ai nói gì.

- Thiếu Du, thiếp phải đi rồi. Chàng phải chiếu cố bản thân cho tốt. Chờ sau khi gặp lại phụ mẫu thân sinh, thiếp sẽ trở lại.

Lục Vô Song ngẩng đầu, đôi mắt xin hđẹp nhìn chăm chú vào Lục Thiếu Du rồi nói.

- Được rồi.

Lục Thiếu Du khẽ gật đầu. Lục Vô Song đi tới Bắc Cung gia tộc có lẽ không có nguy hiểm quá lớn. Từ hành động vừa rồi có thể thấy được, khí tức trên người Vô Song và đám người Bắc Cung gia này giống nhau như đúc. Đây là thứ không thể làm giả. Điều này chứng minh Lục Vô Song tuyệt đối là người của Bắc Cung gia tộc.

- Tiểu thư, chúng ta đi thôi.

Bắc Cung Nhất lần nữa nói.

- Chờ ta một chút.

Lục Vô Song quay đầu lại nói.

- Vâng.

Bắc Cung Nhất đáp.

Nhìn Lục Vô Song, Lục Vô Song đi tới trước mặt Lục Tâm Đồng, Vân Hồng Lăng, Tạ trưởng lão nói lời từ biệt.

- Ai là người đứng đầu Lục gia?

Lúc này ánh mắt Bắc Cung Nhất đảo qua đám người lạnh nhạt nói. Trước mặt Lục Vô Song hắn tôn kính tuyệt đối, thế nhưng lúc này đối mặt với mọi người thì trên mặt không có một chút biểu hiện gì. Tất cả mọi người đều cảm nhận được một cỗ ngạo khí trên người hắn.

- Bắc Cung hộ pháp, ta chính là Lục Trung, người đứng đầu Lục gia hiện tại.

Lục Trung tiến lên, dưới sự áp chế về khí tức khiến cho Lục Trung không dám nhìn thẳng Bắc Cung Nhất.

- Lục gia các ngươi nuôi nấng tiểu thư hai mươi tám năm, đây chính là thứ Lục gia các ngươi nên nhận. Đồng thời Bắc Cung gia ta cũng hứa hẹn, trong hai trăm năm, ai dám động Lục gia các ngươi thì chính là kẻ địch của Bắc Cung gia tộc chúng ta. Bắc Cung gia ta nhất định đem kẻ đó diệt môn.

Bắc Cung Nhất nói hết, cánh tay tung ra một chiếc nhẫn trữ vật tới trước mặt Lục Trung.

- Đa tạ hộ pháp.

Lục Trung thu hồi nhẫn trữ vật rồi cảm kích nói.

Mà sắc mặt đám người Vân Khiếu Thiên, Vân Phi Hồng cùng chúng cường giả Vân Dương Tông lập tức biến hóa. Bắc Cung gia tộc bảo vệ Lục gia hai trăm năm a. Hứa hẹn như vậy, sau này những thế lực khác trên đại lục còn ai dám động vào Lục gia nữa.

- Đệ tử tạm biệt sư phụ, tông chủ, chư vị trưởng lão.

Lục Vô Song tạm biệt đám người Tạ trưởng lão, Vân Khiếu Thiên.

- Vô Song tỷ, tỷ đi rồi trở về sớm một chút nha.

Vân Hồng Lăng lưu luyến không rời nói.

- Ta sẽ trở về sớm một chút. Ta không có mặt ở đây muội phải chăm sóc mẫu thân cho tốt.

Lục Vô Song nói với Vân Hồng Lăng.

- Yên tâm đi, muội sẽ chiếu cố cho mẫu thân thật tốt.

Vân Hồng Lăng cúi đầu đáp.

- Thiếu Du, thiếp đi đây.

Lục Vô Song đi tới bên người Lục Thiếu Du, hai mắt nhìn vào nam tử trước mắt tràn ngập lưu luyến.

- Được rồi. Tất cả mọi chuyện phải cẩn thận, sớm trở về một chút.

Lục Thiếu Du khẽ nói rồi cúi đầu hôn lên đôi môi đỏ mọng. Trong lòng hắn tuy rằng cực kỳ không muốn. Thế nhưng Bắc Cung gia tộc này sợ rằng không đơn giản, nếu như Lục Vô Song không đồng ý có lẽ bọn họ sẽ mạnh mẽ mang Lục Vô Song đi. Mà Lục Vô Song đi tới Bắc Cung gia tộc một chuyến cũng là chuyện có lợi mà không có hại. Bằng vào thực lực của gia tộc thần bí này mà nói, sợ rằng chỗ tốt sau này đối với Lục Vô Song sẽ vô cùng lớn.

- Thiếp hiểu, chàng cũng phải cẩn thận.

Lục Vô Song nói xong nhào vào trong lòng nam tử trước mặt.

Lục Thiếu Du ôm nữ tử này vào trong lòng, chỉ trong chốc lát, Lục Vô Song mạnh mẽ giãy khỏi lòng Lục Thiếu Du rồi xoay người, ngón chân điểm nhẹ hư không, thân thể bắn lên trên không trung rồi đi tới trước mặt đám người Bắc Cung gia tộc.

- Tiểu thư, mời.

Bắc Cung Nhất mời Lục Vô Song nhảy lên lưng Thiên Mộc Độc Long, đầu ngón chân Lục Vô Song điểm nhẹ một cái, thân thể trong nháy mắt đáp xuống lưng đầu Thiên Mộc Độc Long thất giai.

Crypto.com Exchange

Chương (1-3468)