Truyện ngôn tình hay

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 1058

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 1058: Vì giúp đỡ mà quay về
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Hơn nữa Hổ Âm Yêu Tinh Nam thúc cần ở trong Thánh Linh giáo, hắn nhất định phải đoạt lấy. Ánh mắt Lục Thiếu Du lóe lên bất định. Lần này con đường Lục Thiếu Du đi vô cùng chông gai, chỉ được phép thành công không được phép thất bại. Chính vì vậy hắn phải toàn lực ứng phó. Mà tất cả đều phải dựa vào thực lực. Trên tu vi vũ giả con bài chưa lật rất nhiều, thực lực cũng không yếu. Thế nhưng trên phương diện linh giả, tu vi dường như có chút không đủ. Vì vậy hắn nhất định phải tăng cường thực lực linh giả cùng với số con bài chưa lật.

Trong Cổ Vực, Lục Thiếu Du biết đối thủ của mình cũng không ít. Hắc Sát giáo, Hóa Vũ tông, Lan Lăng sơn trang đều là đối thủ của hắn. Những đối thủ khác chính là Linh Vũ giới thần bí, các gia tộc lánh đời. Khi trước Độc Cô gia cũng đã dự đoán Vô Tự Thiên Thư trong tay hắn, có lẽ tất cả những gia tộc lánh đời còn lại đều biết, cũng sẽ không chút do dự đối phó với hắn. Sau khi suy nghĩ một lát, Lục Thiếu Du cảm thấy dường như đối thủ của hắn cũng không ít, hơn nữa đều là quái vật lớn.

Cho dù là Vân Dương Tông, cũng đã thi triển linh hồn sưu tác một lần. Tuy rằng trong lòng Lục Thiếu Du hiện tại không còn khúc mắc, cũng không trách cứ Vân Dương Tông. Thế nhưng sau chuyện này Lục Thiếu Du cũng đã rút ra một đạo lý, không có thực lực tuyệt đối, bất luận một ai cũng không đáng tin cậy. Thực lực của bản thân mới là điều quan trọng nhất.

- Bắt đầu tu luyện.

Lục Thiếu Du thu hồi tạp niệm, hít sâu một hơi. Hắn phải nhanh chóng tăng cường thực lực. Thời gian tới Lưu Tô đảo cũng còn dài, trước tiên phải tu luyện bí pháp Cửu Chuyển Thiên Linh này, để xem có thể tu luyện tới đâu.

Ngưng thần tĩnh khí, sắc mặt Lục Thiếu Du từ từ trở nên nghiêm túc, sau đó chậm rãi nhắm mắt lại. Trong đầu, tin tức tu luyện bí pháp Cửu Chuyển Thiên Linh kỳ dị lập tức xuất hiện. Lục Thiếu Du bắt đầu tỉ mỉ nghiên cứu phương pháp tu luyện.

Nhớ tới những đối thủ của mình, Lục Thiếu Du quả thực đã cảm nhận được sự quan trọng của thực lực. Đối thủ của hắn hiện tại đều là siêu cấp quái vật. Bằng vào thực lực của hắn và lực lượng của Phi Linh môn hiện tại, muốn làm lay động tới đám quái vật này là chuyện không có khả năng. Vì vậy hắn nhất định phải đêm thực lực cùng với con bài chưa lật của mình tăng lên một cách nhanh chóng.

Trong lúc thuyền lớn chạy, thời gian như cát chảy trôi đi. Mà trong thời gian này, tâm thần Lục Thiếu Du cũng hoàn toàn chìm đắm trong việc tu luyện bí pháp Cửu Chuyển Thiên Linh.

Sau khi tu luyện Lục Thiếu Du mới càng hiểu rõ độ khó khi tu luyện Cửu Chuyển Thiên Linh này. Điều kiện tu luyện hà hắc hắn đều đáp ứng được. Thế nhưng lúc tu luyện, độ khó so với vũ kỹ Địa cấp sơ giai còn khó hơn. Cũng may Lục Thiếu Du là người không ngại khó, hơn nữa thân thể cường hãn cho nên cũng bớt được chút đường vòng. Tốc độ tu luyện cũng không chậm.

- Biểu muội, chúng ta sắp tới Lưu Tô đảo rồi. Những người trên thuyền muội cũng đừng dẫn tới Đoan Mộc gia tộc, bằng không có thể sẽ gặp phiền phức lớn.

Trên thuyền, trong một căn phòng, thanh niên mặc hoa phục nói với Đoan Mộc Y Y.

- Biểu ca, muội tự có chừng mực. Đám cường giả này chí ít cho tới bây giờ đều không thương tổn một ai trong Đoan Mộc gia tộc chúng ta. Huynh cũng không nên coi họ như kẻ thù như vậy.

Đoan Mộc Y Y nhìn thanh niên mặc hoa phục rồi nói. Hận ý của biểu ca đối với mấy cường giả thần bí kia nàng cũng có thể nhìn ra một ít.

- Biểu muội, không thể không đề phòng người khác. Những người này lai lịch bất minh, thực lực lại mạnh mẽ. Vạn nhất có mưu đồ với Đoan Mộc gia mà nói, khi đó cho dù hối hận cũng không còn kịp nữa.

Thanh niên mặc hoa phục nói.

- Muội biết rồi.

Đoan Mộc Y Y khẽ nói rồi lập tức im lặng.

- Tiểu thư, tính toán thời gian sau khi chúng ta trở về cũng vừa vặn kịp lúc. Lần này thi đấu giữa Đoan Mộc gia tộc và Thải gia liên quan tới tương lai Đoan Mộc gia sau này, cũng chỉ có thể để tiểu thư xuất mã mà thôi.

Lão giả Vũ Suất của Đoan Mộc gia tộc ngưng trọng nói với Đoan Mộc Y Y.

- Ta sẽ tận lực.

Đoan Mộc Y Y nhíu mày khẽ nói. Cho dù nàng tận lực sợ rằng kết quả cũng không khả quan hơn bao nhiêu.

- Nếu như khi trước tiểu thư gia nhập Thiên Vân đảo, bằng vào thiên phú của tiểu thư có lẽ thành tựu hiện tại tuyệt đối sẽ hơn Thải Nhân Phượng của Thải gia kia. Lưu Tô đảo cũng không bị người khác nhòm ngó.

Trưởng lão Linh Suất kia mở miệng nói.

- Tứ trưởng lão lẽ nào đã quên rồi sao? Gia tộc chúng ta có tổ huấn, người Đoan Mộc gia không được gia nhập bất kỳ thế lực nào khác.

Đoan Mộc Y Y mở miệng nói.

- Biểu muội, thực lực của Thải Nhân Phượng kia cũng bất phàm. Cho dù là sư huynh đồng môn như ta cũng không phải là đối thủ của nàng. Nàng là chính là cường giả bài danh thứ mười trên Thiên Bảng của Thiên Vân đảo. Có người nói thực lực gần đây đã đột phá tới Linh Suất cửu trọng. Biểu muội muốn chống lại nàng ta, sợ rằng quá khó khăn.

Thanh niên mặc hoa phục nhìn Đoan Mộc Y Y, ánh mắt khẽ đổi, lại nói:

- Biểu muội, muội hẳn cũng biết tâm ý của ta. Chỉ cần chúng ta thành hôn, muội trở thành người Thượng Quan gia chúng ta. Bằng vào địa vị của Thượng Qua gia chúng ta hiện tại trên Thiên Vân đảo, Lưu Tô đảo tuyệt đối có thể bình yên vô sự. Đoan Mộc gia cũng không ai dám động tới.

Nói xong, thanh niên mặc hoa phục dùng ánh mắt chờ mong nhìn Đoan Mộc Y Y.

- Biểu ca, đợi sau khi ta và Thải Nhân Phượng kia đấu rồi nói sau đi. Lần này cũng không phải là sinh tử chiến, thuần túy dựa vào thực lực. Cũng không phải là hoàn toàn không có cơ hội.

Đoan Mộc Y Y nói.

- Biểu muội, muội quá coi thường Thải Nhân Phượng kia rồi.

Thanh niên mặc hoa phục nhíu mày, còn muốn tiếp tục nói gì đó. Thế nhưng Đoan Mộc Y Y đã lập tức ngắt lời hắn, nói:

- Biểu ca, ý ta đã quyết. Huynh không cần phải nhiều lời.

Thanh niên mặc hoa phục vốn muốn nói gì đó, cuối cùng do dự một lát rồi im lặng. Trong mắt hiện lên tinh quang.

Thời gian nửa tháng, Lục Thiếu Du không ngừng tu luyện bí pháp Cửu Chuyển Thien Linh, hầu như tu luyện tới vong ngã.

Phù.

Khi Lục Thiếu Du mở mắt ra, lúc này hắn có cảm giác tốc độ của chiếc thuyền lớn đã chậm lại cho nên lập tức đình chỉ tu luyện. Linh lực quanh người được thu vào trong cơ thể. Hai mắt mở ra, tinh quang trong mắt chợt lóe. Khí tức vô hình trung mạnh hơn không ít.

- Tới rồi sao?

Lục Thiếu Du thì thào nói.

- Lão đại, có phải chúng ta tới rồi không?

Tiểu Long lúc này cũng ngừng tu luyện, thở ra một ngụm trọc khí rồi đứng dậy, quang mang lưu chuyển trên thân thể chậm rãi bị nó thu vào bên trong cơ thể.

- Có lẽ rất nhanh sẽ tới.

Lục Thiếu Du tính toán thời gian, có lẽ cũng sắp tới Lưu TÔ đảo. Nhìn qua cửa sổ, dường như thuyền đã đi vào một vùng vịnh lớn.

- Đại nhân, chúng ta tới Lưu Tô đảo rồi.

Ngoài phòng vang lên thanh âm của Đoan Mộc Y Y.

*****

Lục Thiếu Du và Tiểu Long, Như Hoa, Lục Tâm Đồng, Dương Quá cùng nhau đi ra ngoài. Đoan Mộc Y Y và nha hoàn Tiểu Uyển cũng đang ở trong hành lang chờ mọi người. Dưới sự dẫn dắt của Đoan Mộc Y Y, mọi người lập tức đi lên boong tàu.

Ngoài căn buồng nhỏ chính là một bến tàu vô cùng lớn, diện tích khổng lồ. Liếc mắt không nhìn thấy tận cùng. Trong vùng vịnh có không ít thuyền lui tới. Không ít người đang bận rộn. Nếu như không tận mắt nhìn thấy Lục Thiếu Du rất khó tưởng tượng ra ở trong dị thế này lại có những bến cảng phồn hoa như vậy.

Nhìn chung quanh một lượt Lục Thiếu Du mới phát hiện ra. Đây dường như là một hòn đảo nhỏ. Bốn phía bị nước bao phủ. Sau khi tới bến tàu, một đám kiến trúc liên miên không thấy tận cùng và tiếng động lớn xôn xao vang lên không dứt hiện lên trước mặt đám người Lục Thiếu Du.

- Ra mắt tiểu thư, ra mắt tam trưởng lão, tứ trưởng lão, biểu thiếu gia.

Trên bến tàu, hơn mười người mặc trang phục Đoan Mộc gia tộc nhìn thấy đám người Đoan Mộc Y Y lập tức cung kính hành lễ.

Lục Thiếu Du đi theo đám người Đoan Mộc Y Y xuống thuyền. Rốt cuộc cũng tới Lưu Tô đảo, toàn bộ bến tàu hiện tại cũng có không ít người của Đoan Mộc gia. Nhìn thấy Đoan Mộc Y Y đám người này lập tức cung kính hành lễ. Trên Lưu Tô đảo này dù sao Đoan Mộc gia tộc cũng là gia tộc lớn nhất. Đồng thời Đoan Mộc gia tộc cũng chưởng quản toàn bộ Lưu Tô đảo này.

- Biểu muội, chúng ta mau trở về thôi.

Sau khi mọi người xuống tàu, thanh niên mặc hoa phục lập tức đi tới bên người Đoan Mộc Y Y rồi nói. Dường hắn rất sợ Đoan Mộc Y Y và đám người Lục Thiếu Du lại có quan hệ cho nên hận không thể thoát khỏi mấy người Lục Thiếu Du sớm một chút.

- Không biết đại nhân tới Lưu Tô đảo là có chuyện gì? Có nơi đặt chân hay chưa?

Đoan Mộc Y Y không để ý tới thanh niên hoa phục, đôi mắt xinh đẹp biến ảo không ngừng, dường như trong lòng có chút do dự.

- Ta đến tìm người. Thực không dám dấu, chúng ta lần đầu tới Lưu Tô đảo cho nên còn chưa có nơi đặt chân.

Lục Thiếu Du mỉm cười, nhìn Đoan Mộc Y Y nói:

- Nếu như Y Y cô nương không ngại thì ta muốn tới quấy rầy Đoan Mộc gia tộc mấy ngày, chờ sau khi ta tìm được người sẽ lập tức rời đi. Không biết có được không?

- Chư vị, không bằng ta giúp các người sắp xếp một khách điếm tốt nhất. Lại phái người giúp chư vị tìm người. Được không?

Thanh niên mặc hoa phục biến sắc, lập tức kiên trì nói với Lục Thiếu Du. Mặc dù dọc đường đi hắn đều cẩn thận, không dám trêu chọc tới mấy người Lục Thiếu Du. Thế nhưng lúc này nghe nói đám người Lục Thiếu Du muốn ở lại Đoan Mộc gia tộc khiến cho hắn lập tức đi ra ngăn cản, dường như trong lòng có chút kiêng kỵ.

- Đại nhân tới hàn xá thì quả thực là vinh hạnh cho Đoan Mộc gia tộc chúng ta. Đương nhiên tiểu nữ không có ý kiến gì.

Nhìn thấy Lục Thiếu Du chủ động muốn đi Đoan Mộc gia tộc, trong mắt Đoan Mộc Y Y lập tức vui mừng. Vốn nàng lo lắng mình mở miệng yêu cầu đối phương lại không nể tình mà từ chối. Về phần thanh niên hoa phục kia, nàng cũng không để ý tới. Không biết là không nghe thấy lời hắn ta nói hay là trực tiếp không quan tâm.

Nghe thanh niên mặc hoa phục nói vậy, Lục Thiếu Du cũng không đặt vào trong lòng. Đối với thân phận người này Lục Thiếu Du từ trong miệng Đoan Mộc Y Y cũng biết được chút ít. Người này chính là con của cô cô Đoan Mộc Y Y, tên là Thượng Quan Thừa Ân. Phụ thân chính là trưởng lão trên Thiên Vân đảo, địa vị không thấp.

- Vậy làm phiền Y Y cô nương rồi.

Lục Thiếu Du không để ý tới Thượng Quan Thừa Vân kia. Bản thân hắn nhất định phải đi tới Đoan Mộc gia tộc nhìn qua một lần. Tuy rằng hắn đã khẳng định chính là Đoan Mộc gia tộc này. Thế nhưng cũng muốn nhìn xem một chút. Sau khi xác định xong thì có thể ăn nói với sư phụ, bản thân hắn cũng có thể rời đi. Lần này tới Đông Hải hắn cũng còn có chuyện quan trọng khác cần làm.

- Không phiền. Nhấc tay mà thôi. Dọc đường đi đa tạ đại nhân cứu giúp, tiểu nữ cũng nên tận tình địa chủ một phen.

Đoan Mộc Y Y khẽ nói.

Dưới sự dẫn đường của Đoan Mộc Y Y, mọi người lập tức cưỡi xe ngựa cho Đoan Mộc gia tộc chuẩn bị đi về phía Đoan Mộc gia tộc. Tổng cộng có hai cỗ xe ngựa. Đoan Mộc Y Y cùng Lục Thiếu Du, Tiểu Long, Lục Tâm Đồng, Như Hoa, Dương Quá ngồi chung một cái xe ngựa. Thượng Quan Thừa Ân và Tiểu Tuyển cùng hai vị trưởng lão Đoan Mộc gia tộc ngồi trên chiếc xe ngựa còn lại. Điều này khiến cho Thượng Quan Thừa Ân cực kỳ phiền muộn, ánh mắt tràn ngập hàn ý.

Bên trong xe ngựa của Đoan Mộc gia tộc cực kỳ dễ chịu. Ngồi nhiều người cũng không cảm thấy chật chội. Lục Thiếu Du, Tiểu Long, Dương Quá ngồi bên trái. Đối diện với bọn họ chính là Đoan Mộc Y Y, Lục Tâm Đồng, Như Hoa.

Như Hoa ngồi đối diện Dương Quá, đôi mắt nhỏ kia không ngừng len lén nhìn Dương Quá, không dám nhìn thẳng.

Trong xe còn có mùi thơm nhàn nhạt, bài trí vô cùng tao nhã mà không phô trương khiến cho mọi người vô cùng thoái mái.

Đoan Mộc Y Y lúc này ngồi đối diện với Lục Thiếu Du. Tuy rằng trong xe không có cảm giác chật chội, thế nhưng hai người trong lúc vô ý mỗi lần xe xóc lại va chạm vào nhau. Va chạm vào người một nam tử xa lạ khiến cho khuôn mặt Đoan Mộc Y Y đỏ bừng.

Cảm thấy mặt mình nóng lên. Đoan Mộc Y Y thầm hít sâu một hơi sau đó liếc mắt nhìn Lục Thiếu Du nhẹ giọng nói:

- Không biết đại nhân muốn tìm ai trên Lưu Tô đảo. Có lẽ ta có thể giúp đỡ được một chút. Cũng để cảm ơn dọc đường đi đại nhân cứu mạng chúng ta.

- Người chúng ta tìm đã có một chút đầu mối. Có lẽ rất nhanh sẽ tìm được. Không cần phiền Y Y cô nương, chỉ cần có nơi đặt chân trong vài ngày là được rồi.

Lục Thiếu Du nói.

- Nếu như có thế gíup được đại nhân, chỉ cần đại nhân mở miệng ta sẽ không từ chối.

Đoan Mộc Y Y nhíu mày, khẽ thở dài rồi nói:

- Hy vọng nguy cơ lần này của Đoan Mộc gia tộc có thể giải quyết. Hay nói cách khác, qua mấy ngày trên Lưu Tô đảo này Đoan Mộc gia tộc có muốn giúp cũng không được nữa rồi.

- Thi đấu còn chưa kết thúc mà dám lớn lối như vậy. Lẽ nào Thải gia không sợ gió lớn thổi đầu lưỡi sao?

Đoan Mộc Y Y đi tới đại sảnh. Đám đệ tử Đoan Mộc gia tộc bên ngoài lập tức nhường đường.

Khi Đoan Mộc Y Y đi vào trong đại sảnh, bên trong đại sảnh lúc này tổng cộng có mấy đạo thân ảnh. Bên trái có hai lão giả lục tuần, mặc trường bào. Khuôn mặt có chút giận dữ, đây chính là đại trưởng lão và nhị trưởng lão của Đoan Mộc gia tộc.

Mà bên trái tổng cộng có sáu đạo thân ảnh, đứng trước là một nam một nữ. Nam tuổi chừng hai mươi bảy hai mươi tám, khuôn mặt tuấn tú, ánh mắt như sao, cực kỳ bất phàm. Trong đôi mắt mang theo sự kiêu ngạo vô cùng. Hoàn toàn không đặt đám người Đoan Mộc gia tộc vào mắt. Thế nhưng đích thực hắn cũng có tư cách kiêu ngạo như vậy.

Crypto.com Exchange

Chương (1-3468)