Truyện ngôn tình hay

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 1063

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 1063: Linh hồn sưu tác
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Là ai?

Thượng Quan Thừa Ân đang chữa thương đột nhiên mở mắt, cảnh giác nhìn về phía trước. Thế nhưng lúc này hắn đã chậm một bước. Một đạo thân ảnh lặng lẽ xuất hiện phái sau hắn, một đạo trảo ấn trực tiếp chụp vào trên thiên linh cái, cảm giác đau đớn bắt đầu lan tràn.

Loại đau đớn này tới từ linh hồn, Thượng Quan Thừa Ân ngay cả tiếng kêu thảm thiết cũng không thể nào kêu lên. Một lát sau đau đớn tới mức dại ra. Khi thân ảnh phía sau rời đi được một lát Thượng Quan Thừa Ân mới chậm rãi phục hồi tinh thần lại, trong mắt hiện lên sự kinh khủng. Linh hồn cũng bị tổn thương không nhẹ.

Hắn cũng không phải là kẻ yếu, sau khi lấy lại tinh thần lập tức đoán ra dường như có người dùng thủ đoạn tìm tòi trong linh hồn hắn. Người biết loại thủ đoạn này cũng không nhiều, thế nhưng hắn lại không biết là ai. Sử dụng linh hồn sưu tác với hắn không biết có ý gì, nếu như bí mật của hắn về Đoan Mộc gia tộc bị người đó biết được thì phải làm sao bây giờ.

Nghĩ tới đó, Thượng Quan Thừa Ân không thể bình tĩnh điều tức được nữa vội vã rời khỏi căn phòng. Đoan Mộc gia tộc này hắn đã không thể ở lại được nữa.

Khi Lục Thiếu Du đặt chân vào phòng mình, trong mắt hiện lên hàn ý. Từ trong đầu Thượng Quan Thừa Ân vừa rồi Lục Thiếu Du cũng đã biết được gia chủ Đoan Mộc gia tộc chính là bị Thượng Quan Thừa Ân này hạ độc mà chết. Bị cháu ngoại hạ độc, gia chủ Đoan Mộc gia tộc đời trước sao có thể đề phòng đây.

Mà hai năm trước, Đoan Mộc Hồng Chí vừa mới tròn mười tuổi hai chân bị phế, đan điền cũng bị thương nặng cho nên mới trở thành phế nhân. Đây cũng là chuyện do gia chủ Thải Mai Lĩnh của Thải gia gây nên. Mà tất cả chuyện này đều là Thượng Quan gia tộc và Thải gia âm thầm hợp mưu, đồng thời cũng có Thiên Vân đảo nhúng tay vào trong đó. Mục đích rất đơn giản, chính là bởi vì Huyết Hồn ấn của Đoan Mộc gia tộc, không ngờ lại có thể dùng thủ đoạn vô sỉ, thâm độc như vậy.

Từ trong bút ký của Đoan Mộc Khung Thiên, Đoan Mộc Y Y có thể luyện thành Huyết Hồn ấn. Loại thủ đoạn thần kỳ này sau khi bị Thượng Quan gia tộc biết được lập tức dẫn tới tai họa cho Đoan Mộc gia. Vì địa vị trên Thiên Vân đảo cho nên chuyện Đoan Mộc gia có thủ đoạn khống chế yêu thú cũng bị phụ thân Thượng Quan Thừa Ân nói cho Thiên Vân đảo biết.

Thủ đoạn như vậy Thiên Vân đảo cũng tuyệt đối cảm thấy hứng thú cho nên luôn âm thầm xúi giục Thượng Quan gia tộc hành động. Thượng Quan gia tộc sau khi dùng mọi cách không thu được kết quả lập tức liên hợp với Thải gia, sắp xếp hạ độc gia chủ đời trước của Đoan Mộc gia. Sau đó lại hủy đi Đoan Mộc Hồng Chi, cuối cùng đem Đoan Mộc Y Y gả cho Thượng Quan Thừa Ân để lấy được thủ đoạn khống chế yêu thú thần bí kia.

- Hoài bích có tội a.

Trong lòng Lục Thiếu Du không khỏi cảm thán một phen. Đây là mang ngọc có tội. Sư phụ từng nói qua chuyện Tử Lôi Huyền Đỉnh không được bại lộ có lẽ cũng là bởi vì như vậy. Không có đủ thực lực thứ tốt rơi vào trên tay mình cuối cùng cũng chỉ khiến cho người khác mơ ước mà thôi.

- Thượng Quan gia, Thải gia.

Lục Thiếu Du lẩm bẩm nói, hàn ý trong mắt ngày càng đậm.

Trong bóng đêm, tại một đình viện khác Thượng Quan Thừa Ân vội vã tiến vào trong đình viện.

- Thừa Ân, thương thế của con thế nào rồi.

Một lát sau, trong đình viện có hai đạo thân ảnh ngồi xuống. Ngoài Thượng Quan Thừa Ân ra còn có một lão giả chừng năm mươi tuổi, ánh mắt sắc bén mang theo vẻ âm hàn, khuôn mặt có vài phần tương tự với Thượng Quan Thừa Ân. Tu vi không ngờ đã đạt tới Vũ Vương tam trọng.

- Cha, sự tình sợ rằng có chút phiền phức.

Nhìn thấy lão giả này Thượng Quan Thừa Ân lập tức vội vàng nói. Lão giả này không phải là ai khác mà chính là phụ thân Thượng Quan Thừa Ân - Thượng Quan Nguyệt Minh.

- Làm sao vậy? Chẳng lẽ xuất hiện biến cố gì khác?

Thượng Quan Nguyệt Minh nói.

- Vừa mới không lâu trước con bị người ta thi triển linh hồn sưu tác. Có lẽ sự sắp xếp của chúng ta đều bị bại lộ rồi.

[ truyen cua tui @@ Net ]

Thượng Quan Thừa Ân lo lắng nói.

- Linh hồn sưu tác? Là ai làm?

Thượng Quan Nguyệt Minh lập tức hỏi. Linh hồn sưu tác, loại thủ đoạn này đối với linh hồn lực sẽ tạo thành thương tổn vô cùng lớn. Mà người bị thi triển linh hồn sưu tác, tất cả bí mật trong đầu đều bị bại lộ.

- Con cũng không biết. Ngay cả bóng lưng người nọ cũng không nhìn thấy. Thế nhưng con đoán chính là mấy cường giả thần bí mới tới Đoan Mộc gia tộc mà con thông báo cho người.

Thượng Quan Thừa Ân nói.

- Ta vừa nhận được tin của con lập tức tới Lưu Tô đảo. Buổi chiều ta cũng đã đi tới Thải gia gặp Đạm Đài Tuyết Vi kia. Lai lịch mấy cường giả thần bí này bất phàm, bọn họ chính là người của Lục Thiếu Du, cường giả bài danh thứ nhất trong thập đại cường giả, còn có Lục Tâm Đồng bài danh thứ ba, Dương Quá bài danh thứ tư. Có thể nói là mỗi một người đều có thực lực mạnh hơn Đạm Đài Tuyết Vi. Đặc biệt là Lục Thiếu Du kia lại là chưởng môn Phi Linh môn, trong môn thậm chí còn có Vũ Tôn và Linh Tôn, coi như là Thiên Vân đảo cũng phải cố kỵ hắn.

Thượng Quan Nguyệt Minh nói.

- Cái gì? Không ngờ là bọn họ?

Thượng Quan Thừa Ân kinh hãi nói. Hắn không ngờ những người này lại là nhân vật phong vân như vậy. Tuy rằng hắn còn chưa gặp mặt thế nhưng danh tự của những người này cả Đông Hải đều biết tới.

- Cha, hiện tại chúng ta nên làm gì bây giờ? Những người này ở trong Đoan Mộc gia, Thải Nhân Phượng lại bị thương nặng. Thi đấu ngày mai, Thải gia nhất định sẽ thua. Kế hoạch của chúng ta cũng sẽ thất bại.

Thượng Quan Thừa ân lo lắng nói với Thượng Quan Nguyệt Minh. Nếu như Đoan Mộc gia tộc thắng lợi thì hắn không còn cơ hội thu biểu muội vào trong tay. Mấy ngày nay hắn vẫn luôn mộng tưởng có thể ôm vào lòng thân thể mềm mại như tiên tử kia. Mắt thấy cơ hội sắp tan biến khiến cho trong lòng hắn khó có thể tiếp thu.

- Thải Nhân Phượng bị thương nặng không thể dự thi, chúng ta đã có sắp xếp khác. Đoan Mộc gia muốn thắng lợi là chuyện không có khả năng. Ngày mai con chờ xem, biểu muội con tuyệt đối sẽ không trốn thoát khỏi tay Thượng Quan gia chúng ta. Thứ của con thì sẽ là của con, lấy được thủ đoạn khống chế yêu thú kia, địa vị của con trên Thiên Vân đảo cũng sẽ tăng mạnh. Thực lực của Thượng Quan gia cũng đại trướng.

Thượng Quan Nguyệt Minh lạnh lùng nói.

- Cha, vạn nhất xảy ra biến cố thì sao?

Thượng Quan Thừa Ân có chút lo lắng nói.

- Yên tâm đi, sau khi nhận được tin tức của con, ta đã thông báo cho đảo chủ. Lần này Diêu trưởng lão cũng đi theo ta. Nếu như có biến cố gì xảy ra Diêu trưởng lão sẽ không bàng quan đứng nhìn. Dù sao đây cũng là địa bàn của Thiên Vân đảo. Lục Thiếu Du cũng không tạo ra được sóng gió gì lớn. Lưu Tô đảo còn chưa tới phiên hắn kiêu ngạo.

Thượng Quan Nguyệt Minh lạnh nhạt nói.

Sáng sớm hôm sau, sắc trời vừa sáng, trên Lưu Tô đảo dường như náo nhiệt hơn bình thường rất nhiều. Trên đường cái có vô số thân ảnh đông nghịt đang đi về phía sân rộng trên Lưu Tô đảo.

*****

Hôm nay là ngày thi đấu của Thải gia và Đoan Mộc gia, mặc dù người trên Lưu Tô đảo cơ bản đều biết tới tin Thải Nhân Phượng bị thương nặng, sợ rằng khó có thể tham gia thi đấu, thế nhưng cũng không làm giảm sự nhiệt tình của mọi người. Ngược lại trong lòng mọi người càng thêm chờ mong, Thải gia kia không biết sẽ sắp xếp ra sao.

Khi đoàn người nhộn nhịp, ồn ào đi tới sân rộng của Lưu Tô đảo, trong phòng Lục Thiếu Du cũng dừng điều tức.

Phù.

Thở ra một ngụm trọc khí, tinh quang trong mắt Lục Thiếu Du chợt lóe rồi thu liễm. Ngày hôm nay không biết Thải gia kia sẽ dùng thủ đoạn gì.

Khi Lục Thiếu Du rời hỏi phòng, Tiểu Long, Lục Tâm Đồng, Dương Quá, còn có Như Hoa đã sớm chờ ở bên ngoài. Đoan Mộc Y Y còn đặc biệt chờ ở bên ngoài đình viện từ sáng sớm, mời mọi người đi tới sân rộng của Lưu Tô đảo.

Ngoài Đoan Mộc gia, khi đám người Lục Thiếu Du xuất hiện có không ít đệ tử Đoan Mộc gia cung kính hành lễ. Những cường giả thần bí này đã giúp Đoan Mộc gia đẩy lùi Thải gia, trong lòng đệ tử Đoan Mộc gia hiện tại đám người Lục Thiếu Du chính là ân nhân. Cho nên cả đám đều tôn kính phát ra từ nội tâm.

Ngồi trên xe ngựa của Đoan Mộc gia, mọi người lập tức đi tới sân rộng của Lưu Tô đảo. Trên hai cỗ xe ngựa, cỗ thứ nhất có Lục Thiếu Du, Dương Quá, Lục Tâm Đồng, Tiểu Long, Như Hoa, còn có Đoan Mộc Y Y và Đoan Mộc Hồng Chí. Bên trong xe ngựa lúc này có vẻ chật chội cho nên Lục Thiếu Du và Đoan Mộc Y Y ngồi sát vào bên nhau.

Trên cỗ xe ngựa thứ hai lúc này có mấy trưởng lão cùng với cường giả trong Đoan Mộc gia. Ngoài hai chiếc xe ngựa còn có mấy trăm thiết kỵ, đều là tinh nhuệ của Đoan Mộc gia.

Trên xe ngựa, ánh mắt Đoan Mộc Y Y cực kỳ nghiêm trọng. Không khó nhìn ra trong lòng nàng đang khẩn trương. Ngày hôm nay đối với Đoan Mộc gia tộc mà nói tuyệt đối là đại sự. Quan hệ tới sự tồn vong của Đoan Mộc gia trên Lưu Tô đảo. Trách nhiệm của nàng quá lớn cho nên không tránh khỏi lo lắng.

Đoan Mộc Y Y khẩn trương, Lục Thiếu Du có thể nhìn thây được. Có thể nàng còn chưa biết, tất cả chuyện ngày hôm nay Đoan Mộc gia tộc phải đối mặt là do Thượng Quan gia, Thải gia cùng với Thiên Vân đảo tạo ra. Coi như là hôm nay nàng thắng lợi, kết quả cũng không kém là bao.

Trong lòng Lục Thiếu Du có chút xao động. Nếu như giờ phút này có sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn tọa trấn trong Đoan Mộc gia, Thải gia và Thượng Quan gia nho nhỏ này làm sao dám tới vuốt râu hùm? Coi như là Thiên Vân đảo cũng tuyệt đối không dám động tới Đoan Mộc gia. Thực lực có thể đảm bảo tất cả. Sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn nếu như có mặt ở đây, sợ rằng những Vũ Tôn và Linh Tôn bình thường cũng phải tới nịnh bợ.

- Y Y cô nương, cô nương không cần quá khẩn trương. Thả lỏng là được rồi.

Nhìn Đoan Mộc Y Y, Lục Thiếu Du khẽ nói. Trên đôi vai nữ tử nhu nhược này gánh nặng rất nhiều.

- Vâng, đại nhân.

Đoan Mộc Y Y ngẩng đầu, đôi mắt xinh đẹp nhìn Lục Thiếu Du rồi nở nụ cười nhợt nhạt. Nụ cười vô cùng động lòng người, sợ rằng nếu là nam tử bình thường nhìn thấy, nụ cười này đủ để cho nam tử đó hồn bay phách lạc.

- Không cần gọi ta là đại nhân. Ta họ Lục, gọi là Lục đại ca đi.

Lục Thiếu Du mỉm cười nói.

Đoan Mộc Y Y do dự một hồi rồi nói:

- Cung kính không bằng tuân lệnh, ra mắt Lục đại ca.

Lục Thiếu Du mỉm cười, nếu dựa theo bối phận, hắn là đệ tử của sư phụ, bối phận trong Đoan Mộc gia tộc cũng coi như có cấp bậc lão tổ.

- Đại nhân, ta có thể gọi người là Lục đại ca không?

Đoan Mộc Hồng Chí nhìn Lục Thiếu Du có chút chờ mong hỏi.

- Đương nhiên là được.

Lục Thiếu Du mỉm cười.

- Tốt quá, sau này ta có một Lục đại ca lợi hại a.

Đoan Mộc Hồng Chí nở nụ cười thỏa mãn, trong lòng hắn, mấy ngày này từ trong miệng người trong tộc biết được Lục đại ca thần bí này một chiêu đánh bị thương Thải Nhân Phượng, chuyện này đã khắc trong đầu hắn. Đây mới là cường giả, sau này hắn cũng nhất định phải đạt tới bước này, đương nhiên đầu tiên hắn phải trị liệu được hai chân và đan điền mới được.

Xe ngựa một đường chạy đi, Đoan Mộc Hồng Chí hiếu kỳ trò chuyện cùng Tiểu Long. Đoan Mộc Hồng Chí nho nhỏ đương nhiên còn không biết, Tiểu Long thoạt nhìn như thiếu niên kia chính là linh thú thất giai.

Trên xe, xe ngựa xóc nảy, Đoan Mộc Y Y và Lục Thiếu Du thỉnh thoảng va chạm với nhau. Lần này hai người không ngồi đối diện nhau mà là ngồi song song. Hương thơm nhàn nhạt kia truyền vào trong mũi Lục Thiếu Du thơm ngát.

Hai người ngồi cùng nhau, vốn là chuyện không có gì. Thế nhưng bất tri bất giác xuất hiện loại cảm giác khác thường. Đặc biệt là Đoan Mộc Y Y, đây là lần đầu tiên nàng ở gần một nam tử như vậy. Khí tức nam nhân khiến cho trong lòng nàng xao động. Không biết từ khi nào không ngờ khuôn mặt đã đỏ ửng. Một cỗ cảm giác khác thường lan tràn trong lòng nàng. Khóe mắt thi thoảng len lén nhìn về phía nam tử bên cạnh, càng nhìn càng len lén nhìn thêm vài lần.

Dưới loại cảm giác khác thường này khiến cho toàn thân Đoan Mộc Y Y tê dại, bất tri bất giác đã đi tới sân rộng của Lưu Tô đảo.

Lần này thi đấu giữa Thải gia và Đoan Mộc gia diễn ra ở trên sân rộng Lưu Tô đảo. Nơi này cực kỳ khổng lồ. Đủ để đáp ứng mấy vạn người có mặt. Bốn phía có không ít kiến trúc rậm rạp, bên trên có không ít người đã sớm có mặt.

Trên xe ngựa, lúc mọi người đi xuống, Lục Thiếu Du nhíu mày. Trước mắt hắn lúc này xuất hiện một cái sân rộng. Bóng người đông nghịt, sợ rằng có tới mấy vạn người.

- Đoan Mộc gia tộc tới, đó là Y Y tiểu thư.

Nhìn thấy Đoan Mộc Y Y không ít người trên Lưu Tô đảo lập tức lớn tiếng hoan hô. Đoan Mộc gia chưởng quản Lưu Tô đảo, tiến cống thu vào hàng năm rất thấp, hơn nữa Đoan Mộc gia chưa bao giờ ỷ thế hiếp người, danh vọng trên Lưu Tô đảo không thấp. Từ tiếng hoan hô của mọi người đối với Đoan Mộc Y Y có thể nhìn thấy được một hai.

Chậm rãi đi vào trong sân rộng, lúc này ở giữa là một nơi trống trải, nơi này có một khối đá ngầm lớn điêu khắc thành đồ án, cực kỳ hùng vĩ khiến cho người ta có cảm giác thần bí.

Phía trước sân rộng lúc này có một loạt ghế ngồi, trước ghế có không ít đệ tử Đoan Mộc gia cùng với Thải gia sắc mặt nghiêm nghị, khí chất bất phàm đang đứng thẳng. Từ cỗ khí tức trên người bọn họ rõ ràng có thể nhận thấy không tầm thường, đây đều là đệ tử tinh anh của Đoan Mộc gia tộc và Thải gia.

Khi ánh mắt quét về phía ghế, ánh mắt Lục Thiếu Du đã phía hiện trên chiếc ghế bên phải, nơi có một đệ tử Thải gia đứng thẳng đã có mười đạo thân ảnh ngồi đó. Người thứ nhất chính là một lão giả thất tuần, thân mặc trường bào, ánh mắt híp lại, khí tức quanh thân thu liễm, thế nhưng trong lúc vô hình khiến cho người ta có cảm giác áp lực.

- Diêu Dũng.

Lục Thiếu Du nhíu mày, từ trong linh hồn ký ức của Thượng Quan Thừa Ân, Lục Thiếu Du đã biết được người này là Vũ Vương thất trọng. Trưởng lão của Thiên Vân đảo, mà khi trước trong thành Cự Giang Lục Thiếu Du cũng đã gặp qua, chỉ là hắn không biết tên mà thôi.

Crypto.com Exchange

Chương (1-3468)