← Ch.1089 | Ch.1091 → |
Ngao.
Rống. Một đầu yêu thú giống như đại bàng lao thẳng lên.
Sưu Sưu.
Từng tiếng xé gió nhanh chóng truyền đến, trong nháy mắt hơn mười đạo khí tức cường hãn dị thường nhanh như thiểm điện bắn về phía mọi người trên không trung. Vô số yêu thú thất giai dẫn đầu đánh tới.
- Cút ngay.
Nộ Vô Thường lạnh lùng quát lên một tiếng, một cỗ chân khí nóng bỏng bạo phát mang theo ba động vô hình. Hỏa diễm cuồn cuộn trong nháy mắt va chạm với vô số yêu thú.
Phanh Phanh Phanh Phanh.
Thanh âm bạo liệt to lớn vang vọng, vô số yêu thú trực tiếp bị đánh văng.
- Tâm Đồng, mọi người mau vào đây, chúng ta đi trước.
Thanh âm của Tiểu Long vang lên trong tai Lục Tâm Đồng, Dương Quá, Như Hoa.
Sưu Sưu.
Trong nháy mắt Như Hoa thu hồi bản thể, Dương Quá, Lục Tâm Đồng chần chờ một lát rồi lập tức tiến vào lớp quy xác lớn của Tiểu Long.
Sưu.
Bản thể khổng lồ của Tiểu Long nhanh chóng bay đi. Có mấy nghìn yêu thú phía dưới ngăn cản khiến cho Tiểu Long tranh thủ được không ít thời gian.
- Hay cho một đầu yêu thú quỷ dị.
Lăng Thanh Tuyền lăng không mà đứng, không có bất kỳ động tác nào. Ánh mắt đều tập trung lên người Lục Thiếu Du. Nhìn thấy Tiểu Long mang theo Lục Tâm Đồng, Dương Quá, Như Hoa rời đi, nàng muốn đuổi theo thế nhưng sau khi nhìn Lục Thiếu Du, do dự một lát rồi lập tức nói với Nộ Vô Thường phía trước:
- Mau đuổi theo yêu thú quỷ dị kia, đừng để cho nó chạy thoát.
- Vâng, thiếu chủ.
Lão bà kia đáp. Một đạo chưởng ấn đánh ra đem một đầu yêu thú lục giai thành thịt vụn sau đó đuổi về phía Tiểu Long rời đi.
- Hay là đi tới hòn đảo kia?
Lục Thiếu Du nhìn phía trước, đám người Tiểu Long rời đi, hắn cũng không cần cố kỵ gì nữa. Bằng vào phòng ngự và tốc độ của Tiểu Long muốn đả thương được nó cực kỳ khó khăn. Chỉ là bản thân hắn hiện giờ thực sự gặp phải nguy hiểm.
- Tốc chiến tốc thắng, nhanh bắt Lục Thiếu Du.
Ánh mắt Lăng Thanh Tuyền trầm xuống, lần nữa lạnh lẽo quát lên một tiếng.
- Lục Thiếu Du, để ta xem lực phòng ngự của ngươi rốt cuộc mạnh như thế nào.
Ánh mắt Hỉ Vô Thường nhìn về phía Lục Thiếu Du. Đạo chưởng ấn vừa rồi của hắn không ngờ Lục Thiếu Du lại có thể chống lại được. Điều này khiến cho hắn vô cùng chấn động. Ánh mắt biến đổi không ngừng. Tuy rằng không biết vì sao tiểu tử trước mặt lại có lực phòng ngự cường hãn hư vậy, thế nhưng trực giác nói cho hắn biết, không có lực phòng ngự nào là vô địch, huống chi tiểu tử này chỉ là Vũ Vương tam trọng mà thôi.
Sưu.
Thân hình Hỉ Vô Thường khẽ động, thân thể xuyên qua một đám yêu thú trực tiếp hóa thành một đạo lưu quang bắn về phía Lục Thiếu Du.
Ông.
Huyễn Ảnh Thanh Vũ của Lục Thiếu Du được thi triển tới cực hạn, thân thể kéo theo một đám tàn ảnh chạy trốn. Đối mặt với Hỉ Vô Thường có thực lực Vũ Tôn, hắn không thể chống lại. Thực lực của Hỉ Vô Thường này có lẽ chỉ là Vũ Tôn nhất trọng, nhưng mà cách biệt giữa Vũ Vương và Vũ Tôn quá lớn, hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau.
Vì vậy sau khi đám người Tiểu Long rời đi, Lục Thiếu Du tuyệt đối không có ý tứ đánh một trận, chỉ có thể toàn lực chạy đi mà thôi.
- Hỉ Vô Thường, đừng tưởng rằng Vũ Tôn nhất trọng là có thể kiêu ngạo cướp người mà THiên Vân đảo chúng ta muốn.
Sắc mặt Mộ Dung Lan Lan trầm xuống, nếu như để cho đám người Linh Vũ giới trước mặt nàng làm như vậy, vậy thì mặt mũi của Thiên Vân đảo khi đó so với hành động của Lục Thiếu Du khi trước chà đạp Diêu Dũng còn lớn hơn nhiều.
Mộ Dung Lan Lan nói xong, thân ảnh xinh đẹp quay lại, linh lực trong cơ thể bạo phát, sau đó hung hăng va chạm với một kích của Hỉ Vô Thường.
Phanh Phanh.
Hai người giao thủ, tiếng nổ vang giống như sấm sét vang vọng trên bầu trời. Kình khí đáng sợ giống như thủy triều lan tràn ra bốn phía, khiến cho không gian chung quanh vặn vẹo kịch liệt.
- Hừ.
Mộ Dung Lan Lan hung hăng đánh ra một kích ngạng kháng với công kích của Hỉ Vô Thường, trong chớp mắt một tiếng rên từ trong miệng nàng vang lên. Thân thể liên tục bị đẩy lùi về phia sau, dường như ăn không ít thiệt thòi.
- Đảo chủ, cẩn thận.
Hỏa Đao Vương Trương Thắng nhìn thấy đảo chủ bị thương, trong tay đột nhiên xuất hiện một thanh chiến đao màu đỏ. Chiến đao này dài năm xích, bên trên có bí văn lưu chuyển, khí tức bàng bạc không ngừng tràn ra, rõ ràng là Vũ Linh khí Huyền cấp.
Lưỡi đao đỏ rực được chân khí nóng bỏng rót vào bắn ra đao mang khiến tim người khác đập nhanh. Tiếp đó, Trương Thắng nói xong lập tức bổ đại đao trong tay ra. Cả không gian như lún xuống. Chân khí bàng bạc mà nóng bỏng từ trong cơ thể hắn bạo phát, không gian trực tiếp bị nhuộm thành màu đỏ.
Sưu.
Chân khí đỏ rực bạo phát, bàn chân Trương Thắng hung hăng đạp mạnh mặt đất một cái, thân thể hóa thành một đạo thân ảnh không rõ ràng đột nhiên bắn về phía trước. Hầu như trong chớp mắt nhắm về phía Hỉ Vô Thường. Đại đao trong tay rít lên một tiếng, một đạo đao mang chói mắt, nóng bỏng mang theo khí thế sấm sét hung hăng bổ về phía Hỉ Vô Thường.
- Hỏa Đao Vương Trần Thắng, hiện giờ đã không giống khi trước nữa rồi. Vũ Vương cửu trọng và Vũ Tôn chênh lệch quá lớn, lớn tới mức ngươi không có cách nào vượt qua đâu.
Đao mang bổ tới, Hỉ Vô Thường quát lên một tiếng. Tiếng quát này giống như tiếng cười, lại mang theo một chút tức giận. Thanh âm vừa dứt, áp lực quanh người đột nhiên đại thịnh, một đạo quyền ấn khổng lồ vài trăm thước trực tiếp từ trên trời đánh xuống, hung hăng đánh vào đao mang của Hỏa Đao Vương.
Phanh Phanh.
Hai cỗ lực lượng ầm ầm va chạm, dưới kình phong đáng sợ kia, cả không trung lập tức hỗn loạn. Một kích của Vũ Vương cửu trọng và Vũ Tôn nhất trọng khiến cho không gian gần như sắp bị nghiền nát.
Khục khục.
Mà trong không gian hỗn loạn này, Hỏa Đao Vương Trần Thắng kia phun ra một ngụm máu tươi.
- Linh Hoàng Khải Giáp.
Lúc này Mộ Dung Lan Lan trong không trung khẽ kêu một tiếng, thủ ấn lập tức được kết. Trên thân thể mềm mại của Mộ Dung Lan Lan có một cỗ khí tức nóng bỏng nhanh chóng lan tràn ra chung quanh.
Đồng thời quanh thân Mộ Dung Lan Lan cũng có một cỗ khí tức quỷ dị chợt lóe, trên thân thể xuất hiện từng đạo quang mang bảy màu, không ngờ lại hóa thành một đầu phượng hoàng bảy màu trên không trung. Quanh thân được hỏa diễm cuồn cuộn bao phủ, một cỗ khí tức cường hãn không gì sánh được từ trên người đầu phượng hoàng này tràn ra.
Đầu phượng hoàng xinh đẹp này thân thể chỉ dài có năm thước, thế nhưng cái đuôi bảy màu phía sau lại dài hơn chục thước. Toàn thân được bộ lông bảy màu bao phủ, bên ngoài có một tầng hỏa diễm nóng bỏng. Thân thể xoay quanh không trung, quả thực vô cùng rực ỡ.
Một cỗ uy áp mạnh mẽ lan tràn ra khiến cho trong lòng mọi người không khỏi cảm thấy run sợ, linh hồn cũng bị áp chế. Không khó nhìn ra cái đầu của đầu phượng hoàng bảy màu này là khuôn mặt tuyệt mỹ của Mộ Dung Lan Lan. Mà lúc này bản thể của Mộ Dung Lan Lan cũng được lông chim bao phủ, toàn thân đều được lông chim bảy màu bao phủ, giống như bản thân nàng chính là đầu phượng hoàng này vậy.
*****
- Hồn khí Địa cấp.
Ánh mắt Lục Thiếu Du run lên, trong lòng cực kỳ kinh ngạc. Thứ Mộ Dung Lan Lan vừa thúc dục ra tuyệt đối là Hồn linh khải giáp Địa cấp. Sợ rằng trong Hồn Linh khải giáp Địa cấp cũng có trình tự cực cao. Mà tạo hình của Hồn Linh khải giáp này cũng khiến cho Lục Thiếu Du cực kỳ khiếp sợ. Thứ này hoàn toàn giống như một đầu phượng hoàng, vô cùng sống động, lại còn mang theo một cỗ thú uy mạnh mẽ. Lục Thiếu Du suy đoán, người luyện chế Hồn Linh khải giáp này có lẽ có chút liên quan với Phượng Hoàng tộc.
- Hồn khí Địa cấp.
Nhìn Mộ Dung Lan Lan, ánh mắt Hỉ Vô Thường lần đầu có chút ngưng trọng.
- Hỉ Vô Thường, Vũ Tôn nhất trọng nếu muốn lấy người trong tay ta cũng không phải dễ như vậy.
Hai cánh của Mộ Dung Lan Lan khẽ vỗ, toàn thân tràn ngập hỏa diễm. Trên hai tay lúc này nếu như không có đủ thực lực thì không thể nhìn ra hai tay của Mộ Dung Lan Lan lúc này có hai cái cánh của phượng hoàng phía dưới. Cánh tay run lên, hai cánh mang theo hỏa diễm gào thét. Ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía Hỉ Vô Thường.
- Quả thực ta đã quên, đảo chủ Thiên Vân đảo đời đời đều truyền xuống một kiện bảo vật, có lẽ chính là Linh Hoàng khải giáp này a.
Khuôn mặt Hỉ Vô Thường khẽ động, dường như cũng không quá xa lạ với Linh Hoàng khải giáp trên người Mộ Dung Lan Lan, giống như là trước đây đã từng nghe qua.
- Nhanh tốc chiến tốc thắng. Không Linh Vương, ngươi đuổi theo những người khác. Hắc Quỷ Thiên Vương, ngươi giúp ta bắt Lục Thiếu Du này.
Thanh âm lạnh lẽo của Lăng Thanh Tuyền vang lên. Bạch mang sau lưng đột nhiên bắn ra, một đôi cánh quỷ dị xuất hiện, hai cánh rung động, thân thể mềm mại phong tỏa phía trước Lục Thiếu Du.
Sưu.
Không dừng lại một chút nào, thân thể Lăng Thanh Tuyền giống như là một chiếc lông chim, tốc độ đột nhiên tăng mạnh, trên hai cánh trắng kia bắn ra kình khí xuyên thấu không gian. Một cỗ năng lượng thuộc tính phong phô thiên cái địa đem theo kình phong cường hãn trực tiế xé rách không khí. Trong chớp mắt, thân thể trực tiêp xẹt qua không gian đem theo một đạo quyền ấn màu trắng khổng lồ đánh về phía Lục Thiếu Du.
Quyền ấn đem theo không gian vặn vẹo, thanh âm bạo liệt cùng với kình khí sắc bén bắn về phía trước. Gợn sóng trong không gian chung quanh trực tiếp bắn tung tóe, giống như vẫn thạch từ trên trời rơi xuống.
- Vũ Vương thất trọng.
Ánh mắt Lục Thiếu Du khẽ đổi. Trong thời gian hơn nửa năm Lăng Thanh Tuyền không ngờ cũng đã đạt tới Vũ Vương thất trọng. Khi trước trên Bình Nham đảo nàng còn bị hắn đánh cho bị thương nặng, không ngờ thực lực lại đột phá nhanh như vậy, bảo sao Lục Thiếu Du không khiếp sợ.
- Hàn Băng Đổng Kết Sát.
Cùng lúc đó, Lục Thiếu Du lạnh lùng quát lên một tiếng, bàn tay hướng về phía xa vỗ một cái, một cỗ khí tức lạnh lẽo đột nhiên bao phủ đạo quyền ấn phía xa.
Sưu Sưu.
Kình khí kinh khủng, lạnh lẽo trong nháy mắt bao phủ đạo quyền ấn bàng bạc kia. Dưới khí tức lạnh lẽo vô hình, đạo quyền ấn kia tức thì dừng lại. Trên mặt quyền ấn lập tức có một lớp băng mỏng bao phủ, khí tức lạnh lẽo trong không gian nhất thời ba động, bao phủ toàn bộ không trung.
Phanh Phanh.
Chỉ trong nháy mắt, lớp băng mỏng trên bề mặt quyền ấn bị nghiền nát. Kình phong lạnh lẽo tiêu tán trong không trung. Gợn sóng trong không gian vang lên thanh âm răng rắc không ngừng. Từng khe nứt giống như mạng nhện cấp tốc lan tràn ra trên không trung rồi biến mất không thấy.
Khục khục.
Một cỗ kình phong vô hình đánh xuống, thân thể Lục Thiếu Du trực tiếp bị đẩy lùi. Vũ Vương thất trọng, Lăng Thanh Tuyền không phải là Vũ Vương thất trọng bình thường, chính diện chống lại nàng, Lục Thiếu Du căn bản khó có thể chống đỡ được.
- Khặc khặc. Tiểu tử, chúng ta lại gặp mặt. Lần này cho dù ngươi có chắp cánh cũng khó thoát.
Trong nháy mắt khi thân hình Lục Thiếu Du lảo đảo lui về phía sau thì thanh âm lạnh nhạt mang theo sự châm chọc của Hắc Quỷ Thiên Vương vang lên. Thân hình Hắc Quỷ Thiên Vương hóa thành một đạo bóng đen nhanh như thiểm điện phóng về phía Lục Thiếu Du. Chân khí màu lam từ trong người tuôn ra ào ạt, năng lượng thuộc tính thủy hội tụ, trong nháy mắt ngưng kết ra một đạo công kích cường hãn.
Hiện tại Hắc Quỷ Thiên Vương đã là Vũ Vương lục trọng, trình độ nắm giữ không gian trong tay đã lớn hơn không ít. Tốc độ nhanh như thiểm điện trong nháy mắt phóng tới sau lưng Lục Thiếu Du. Khóe miệng cười lạnh, chân khí lam sắc mang theo kình khí sắc bén hung hăng đánh vào sau lưng Lục Thiếu Du.
- Vũ Vương lục trọng.
Lục Thiếu Du vừa mới ngạnh kháng một kích của Lăng Thanh Tuyền, còn chưa có thời gian quay đầu lại. Hắc Quỷ Thiên Vương đã là Vũ Vương lục trọng, thực lực lần nữa tăng cường không ít. Thực lực của Vũ Vương lục trọng tuyệt đối được coi là cường giả.
Suy nghĩ một lát, khóe miệng Lục Thiếu Du khẽ nhếch lên mang theo hàn ý, một cỗ sát ý nhàn nhạt hiện lên trong mắt hắn.
Phanh.
Thanh âm trầm muộn trong nháy mắt vang lên phía sau Lục Thiếu Du. Công kích của Hắc Quỷ Thiên Vương đánh vào sau lưng Lục Thiếu Du, Lân phiến của Thanh Linh Khải Giáp ở phía sau bị phá vỡ, khóe miệng Hắc Quỷ Thiên Vương nở nụ cười lạnh nhạt.
- Hắc Quỷ Thiên Vương, cẩn thận.
Cùng lúc đó, Lăng Thanh Tuyền nhìn thấy sát ý trong mắt Lục Thiếu Du, bỗng nhiên hét lớn với Hắc Quỷ Thiên Vương một tiếng.
Công kích của Hắc Quỷ Thiên Vương ầm ầm đánh vào trên người Lục Thiếu Du. Trong lòng đang vui vẻ đột nhiên nghe Lăng Thanh Tuyền nói vậy mới nhanh chóng thối lui.
- Gia gia, coi như con báo thù cho người. Hắc Quỷ Thiên Vương ngươi kiêu ngạo lâu như vậy, hiện tại đã có thể chết được rồi.
Sau lưng bị công kích, thân hình Lục Thiếu Du lảo đảo tiến về phía trước. Mà đồng thời, Huyễn Ảnh Thanh Vũ phía sau lưng rung lên. Thân ảnh đang lảo đảo lập tức dừng lại. Lục Thiếu Du xoay người, trong mắt bắn ra sát ý. Trên khóe miệng xuất hiện nụ cười quỷ di, đồng thời tay phải vươn ra. Liệt Thiên xuất hiện trong tay mang theo ngũ trảo uốn lượn cùng với vô số tàn ảnh.
- Không xong.
Giờ phút này từ sâu trong linh hồn Hắc Quỷ Thiên Vương cũng cảm nhận được môt cỗ khí tức khiến tim hắn đập nhanh.
- Tề Thiên Liệt Địa Trảo.
Một tiếng quát nhẹ vang lên. Khi tiếng quát vừa dứt, Liệt Thiên trong tay Lục Thiếu Du đột nhiên tạo thành một vòng cung quỷ dị, ầm ầm đánh về phía Hắc Quỷ Thiên Vương.
Sưu.
Năng lượng thuộc tính hỏa trong không trung lặng lẽ hội tụ tới. Toàn bộ không gian to lớn trong nháy mắt trở lên nóng rực. Trong đám năng lượng thuộc tính hỏa bàng bạc có một đạo trảo ấn nóng bỏng bắn ra mang theo xu thế sấm sét trong nháy mắt lao vào không gian Hắc Quỷ Thiên Vương đang đứng.
Sưu Sưu.
Tốc độ quá nhanh, Hắc Quỷ Thiên Vương không kịp tránh ra, chỉ kịp bố trí một đạo cương tráo phòng ngự. Mà đạo cương tráo phòng ngự này thậm chí còn chưa kịp thành hình thì đạo trảo ấn kia đã đánh xuống.
Cạch Cạch.
Giữa không trung vang lên tiếng trầm muộn. Toàn bộ không gian run rẩy, gợn sóng trong không gian nứt nẻ. Trong bầu trời xuất hiện năm cái khe hơn nghìn thước không ngừng lan tràn ra chung quanh. Bên trong những cái khe này đều là hỏa diễm nóng bỏng. Mà lúc này cương tráo màu lam còn chưa được Hắc Quỷ Thiên Vương bố trí hoàn tất lập tức vỡ nát. Trảo ấn nóng bỏng lập tức bao phủ thân thể hắn.
← Ch. 1089 | Ch. 1091 → |