Truyện ngôn tình hay

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 1097

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 1097: Thân ở trong cấm chế
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Tỷ tỷ, sao tỷ lại bỏ rơi đệ? Sao tỷ lại không để ý tới đệ?

Dương Quá không đuổi theo, con mắt đỏ lên, nước mắt bắt đầu chảy ra.

Thân hình nữ tử tuyệt mỹ dừng lại, thế nhưng cũng không quay đầu lại. Thân thể trắng toát, linh lung trực tiếp biến mất trong gợn sóng.

Không ai thấy được một giọt nước mắt từ trên cao chảy xuống rơi vào trong hải vực vô biên, tạo thành một chút gợn sóng khuếch tán trên mặt nước.

- Tỷ tỷ.

Chỉ có thanh âm khàn khàn của Dương Quá quanh quẩn trong không trung, thanh âm này khiến cho người nghe có chút đau lòng.

Trên không trung tại một nơi khác có một đạo thân ảnh bảy màu xẹt qua không trung. Phía trước có không ít điểm đen xuất hiện, không ít đảo nhỏ hiện lên trước mặt.

Sưu.

Thân ảnh bảy màu dừng lại trên bầu trời rồi lập tức rơi vào trong quần đảo liên miên không ngớt, sau đó biến mất không thấy.

Một lát sau, trong một khe sâu, thân ảnh phượng hoàng bảy màu thu liễm lại, một thân ảnh quyến rũ hiện lên. Người này chính là Mị Linh Vương Mộ Dung Lan Lan, chỉ là lúc này sắc mặt Mộ Dung Lan Lan tái nhợt, thương tích do Hỉ Vô Thường gây ra cho nàng cũng không nhẹ.

Bên người Mộ Dung Lan Lan còn có Lục Thiếu Du bị cấm chế.

Quan sát chung quanh một lát, thủ ấn trong tay Mộ Dung Lan Lan được kết, mấy đạo lưu quang lập tức đánh vào bên ngoài hang. Khi Mộ Dung Lan Lan dẫn theo Lục Thiếu Du đi vào trong hang thì cửa hang này không ngờ lại biến mất vô cùng quỷ dị.

Tất cả mọi chuyện Lục Thiếu Du đều nhìn thấy. Điều khiến cho Lục Thiếu Du có chút ngoài ý muốn chính là Mộ Dung Lan Lan này dường như cũng nghiên cứu về trận pháp không kém. Trận pháp vừa rồi nàng ta bố trí ngoài cửa động chính là trận pháp che mắt khá phức tạp.

Toàn thân bị cấm chế, trong lòng Lục Thiếu Du không ngừng suy nghĩ, không ngờ lần này lại bị Thiên Vân đảo và Linh Vũ giới vây công, may mà hắn rơi vào trong tay Thiên Vân đảo, chí ít so với rơi vào trong tay Linh Vũ giới còn tốt hơn một chút.

Lúc này Lục Thiếu Du có cảm giác mình giống như một con gà con bị Mộ Dung Lan Lan xách trong tay. Trong lòng phiền muộn không thôi. Trên người lại bị cấm chế cho nên không thể nhúc nhích.

Trong hang, thoạt nhìn so với bên ngoài còn khô ráo hơn. Thế nhưng càng đi sâu vào trong thì lại càng ẩm ướt. Trên vách tường còn có không ít hải tảo. Trong hang cũng có bãi cỏ xanh mướt. Bên trên có không ít giọt nước tí tách rơi xuống, tạo thành một khúc nhạc thiên nhiên.

- Thiếu Du đệ đệ, chúng ta ở đây nghỉ ngơi một hai ngày.

Mộ Dung Lan Lan đem Lục Thiếu Du ném vào bãi cỏ, vẻ mặt thoải mái hơn một chút. Nhìn Lục Thiếu Du, trong mắt hiện lên vẻ quyến rũ nhàn nhạt. Ánh mắt chăm chú đánh giá khuôn mặt cương nghị lại có chút tà dị của nam tử trước mặt, không biết trong lòng nàng đang suy nghĩ cái gì.

Thân thể Lục Thiếu Du nằm trên mặt đất, ánh mắt vừa vặn nhìn được toàn bộ dáng người hoàn mỹ, linh lung của Mộ Dung Lan Lan. Nữ nhân này dường như vô cùng chú ý tới nhan sắc của bản thân, bảo dưỡng không tồi.

- Sao nào? Mộ Dung đảo chủ sợ người của Linh Vũ giới đuổi theo sao?

Lục Thiếu Du lạnh nhạt nói. Trên người bị cấm chế thế nhưng hắn còn có thể nói chuyện. Mộ Dung Lan Lan cũng không cấm chế thanh âm của hắn.

- Hỉ Vô Thường bị ngươi đánh chết, nhưng vẫn còn có một Nộ Vô Thường. Nếu như Nộ Vô Thường trở lại, ta muốn đi thì dễ, nếu Thiếu Du đệ đệ rơi vào trong tay Linh Vũ giới thì sợ rằng dữ nhiều lành ít a.

Mộ Dung Lan Lan nhìn Lục Thiếu Du rồi mỉm cười. Thanh âm trong trẻo mang theo sự quyến rũ.

- Thế nhưng rơi vào trong tay Mộ Dung đảo chủ, ta cũng dữ nhiều lành ít a.

Ánh mắt Lục Thiếu Du biến đổi, lạnh nhạt nói.

- Chuyện đó cũng không nhất định. Chỉ cần Thiếu Du đệ đệ giao Tử Lôi Huyền Đỉnh cho ta, Vũ Linh khí cùng với Huyễn Diễn đao trận của đệ đệ lại thêm Vũ linh khí phi hành Địa cấp ta có thể không lấy. Cũng không động tới một sợi tóc trên người Thiếu Du đệ đệ. Đệ đệ thử tính xem, ta khổ cực cứu đệ đệ tử trong tay đám người Linh Vũ giới kia coi như cũng nên nhận một chút thù lao chứ?

Nhìn Lục Thiếu Du, Mộ Dung Lan Lan lập tức nói.

Trong lòng Lục Thiếu Du trùng xuống, bí mật của Tử Lôi Huyền Đỉnh rốt cuộc cũng bại lộ. Đây là thần khí, xem ra Mộ Dung Lan Lan này hiện tại đã quyết lấy được Tử Lôi Huyền Đỉnh rồi.

- Hóa ra Mộ Dung đảo chủ muốn Tử Lôi Huyền Đỉnh. Chỉ là đây chính là tính mạng của ta, ta vô cùng luyến tiếc a.

Lục Thiếu Du không phủ nhận, Tử Lôi Huyền Đỉnh đã bị bại lộ, cho dù phủ nhận cũng vô dụng.

- Thật không? Thiếu Du đệ đệ hẳn là người thông minh, ta cũng không muốn làm khó Thiếu Du đệ đệ. Chỉ là nếu như Thiếu Du đệ đệ cứ cố chấp, đến lúc đó tỷ tỷ làm ra một số chuyện thì Thiếu Du đệ đệ không nên phiền lòng nha.

Mộ Dung Lan Lan mỉm cười nói. Trong lời nói mang theo ý tứ uy hiếp.

Loại uy hiếp như này đương nhiên Lục Thiếu Du có thể cảm giác được. Vật quan trọng như Tử Lôi Huyền Đỉnh sợ rằng Mộ Dung Lan Lan tuyệt đối sẽ không bỏ qua. Thế nhưng muốn hắn bỏ Tử Lôi Huyền Đỉnh là chuyện không có khả năng.

- Mộ Dung đảo chủ, thần khí đương nhiên có lực hấp dẫn vô cùng lớn, nhưng đảo chủ cần phải hiểu rõ. Thiên Vân đảo có thực lực đối mặt với tất cả mọi người trên đại lục hay không?

Lục Thiếu Du nói, trong lời nói cũng mang theo sự uy hiếp.

- Thiếu Du đệ đệ, ý ngươi nói là Linh Thiên môn cùng Vân Dương Tông sao? Ta cũng có thể nói cho đệ đệ biết, nếu như Tử Lôi Huyền Đỉnh nằm trong tay Thiên Vân đảo, sợ rằng Vân Dương Tông và Linh Thiên môn cũng không dám tới Đông Hải. Chuyện này liên quan tới rất nhiều. Mọi chuyện đệ đệ nghĩ quá đơn giản rồi. Về phần cường giả Linh Tôn trong lời đồn của Phi Linh môn, Thiên Vân đảo ta cũng không lo lắng, cho nên đệ đệ không cần lo lắng cho Thiên Vân đảo chúng ta.

Mộ Dung Lan Lan khẽ cười.

- Xem ra Mộ Dung đảo chủ đã sớm tính toán mọi chuyện.

Lục Thiếu Du khẽ thở dài nói.

- Tính ra vẫn kém Thiếu Du đệ đệ. Toàn bộ thế lực nhất lưu trên đại lục tụ tập mà bảo vật lớn nhất trong Huyền Thiên bí cảnh lại vô thanh vô tức trở thành vật trong túi của Thiếu Du đệ đệ.

Mộ Dung Lan Lan mỉm cười, lập tức nói:

- Hiện tại ta cũng không ép. Dù sao thời gian tới Thiên Vân đảo cũng còn dài, ta hi vọng Thiếu Du đệ đệ sẽ hiểu rõ tình thế. Dù sao ta không thích người khác không tình nguyện.

Nói xong, ánh mắt Mộ Dung Lan Lan khẽ đảo rồi khoanh chân ngồi xuống trước người Lục Thiếu Du không xa. Bản thân nàng cũng không để ý tới Lục Thiếu Du, thủ ấn được kết, chậm rãi điều tức.

Mộ Dung Lan Lan điều tức, ánh mắt Lục Thiếu Du trầm xuống, trong lòng trầm trọng tới cực điểm. Hiện tại Mộ Dung Lan Lan không ép hắn xuất ra Tử Lôi Huyền Đỉnh là vì có thương thế trong người. Cho dù có thu được Tử Lôi Huyền Đỉnh, muốn dung hợp cũng cần thời gian vô cùng dài.

*****

Nơi này lại không phải là nơi an toàn cho nên mới không dám ép hắn xuất ra Tử Lôi Huyền Đỉnh. Có thể trong mắt của nàng hắn đã là con vịt đun sôi. Đặt ở trên người hắn càng thêm an toàn. Nói cách khác, sợ rằng lúc này chuyện thứ nhất Mộ Dung Lan Lan muốn làm chính là thu Tử Lôi Huyền Đỉnh của hắn.

Muốn dung hợp Tử Lôi Huyền Đỉnh tuyệt đối khó khăn. Chỉ có người mang Bất Diệt Huyền Thể mới có thể nắm trong tay Tử Lôi Huyền đỉnh. Có lẽ người khác còn chưa biết, nếu như có thể đơn giản dung hợp như vậy thì hắn chỉ có thể chết mà thôi. Chỉ là coi như là như vậy, Lục Thiếu Du cũng không dám đem Tử Lôi huyền Đỉnh giao cho người khác dung hợp.

- Tới Thiên Vân đảo sợ rằng sẽ lành ít dữ nhiều.

Lục Thiếu Du lẩm bẩm trong lòng. Ngay từ đầu hắn bị Mộ Dung Lan Lan này "mời" tới Thiên Vân đảo, có thể chỉ bị lăng nhục một phen, khi đó còn có một đường sinh cơ. Hiện tại hắn đã bại lộ Tử Lôi Huyền Đỉnh, sợ rằng sau này sẽ lành ít dữ nhiều. Mộ Dung Lan Lan này nói không động tới hắn, nhưng hắn tuyệt đối không tin lời của nàng. Trừ phi là đầu hắn bị vô nước. Sau khi chiếm được Tử Lôi Huyền Đỉnh sao lại không động gì tới hắn cơ chứ?

Nằm trên mặt đất, Lục Thiếu Du nhìn vào Mộ Dung Lan Lan đang khoanh chân ngồi cách đó không xa. Lúc này Lục Thiếu Du cũng có thể nhìn thấy đường cong linh lung trên thân thể nàng. Nữ nhân này có thể ngồi lên chức vị đảo chủ của Thiên Vân đảo quả nhiên không phải đơn giản. Lần này ngay cả Linh Vũ giới cũng bị nàng đùa bỡn trong tay.

Nhìn đường cong linh lung, bộ ngực cao ngất, da thịt trắng như tuyết cùng với mái tóc đen nhánh kia Lục Thiếu Du thầm nghĩ trong lòng, nữ nhân này thoạt nhìn quả đúng là nữ tử tuyệt mỹ. Dung nhan tuyệt đối không dưới Lữ Tiểu Linh, Vân Hồng Lăng, Đạm Đài Tuyết Vi. Cho dù là Tử Yên và Lục Vô Song cũng không kém chút nào. Quan trọng hơn là, khí chất quyến rũ, thành thục trên người nàng, đám người Lữ Tiểu Linh, Vân Hồng Lăng không thể so sánh được. Đây là một loại khí chất tích lũy theo năm tháng, giống như là rượu ngon vậy, ủ càng lâu càng thơm ngon.

- Lẽ nào đây là ngự tỷ sao?

Lục Thiếu Du không tự chủ được mà nghĩ tới hai từ này. Loại nữ tử này kiếp trước dường như được gọi là ngự tỷ. Tuyệt đối là ngự tỷ, loại ngự tỷ này đủ để khiến cho bất luận nam nhân nào động tâm. Bằng vào thân phận đảo chủ Thiên Vân đảo sợ rằng không có bao nhiêu người dám có tà niệm với nàng. Hình như cũng có chút đồn đại phía sau Mị Linh Vương này cũng có một nam tử.

- Dù là vịt sắp bị đun sôi cũng có thể bay được.

Nhìn Mộ Dung Lan Lan đang điều tức, Lục Thiếu Du thầm nghĩ trong lòng. Mộ Dung Lan Lan này hiện tại đang hoàn toàn cho rằng hắn chính là vịt sắp bị đun sôi chết, thế nhưng lại không biết rằng con vịt này có thể phi ra khỏi nồi nước.

Trong cơ thể Lục Thiếu Du lúc này tuy rằng hoàn toàn bị cấm chế, nhưng hắn cũng đã sớm âm thầm vận chuyển Âm Dương Linh Vũ quyết luyện hóa cấm chế. Sau khi luyện hóa còn có thể chuyển thành linh lực của bản thân hắn. Mà chuyện này nếu đổi lại là Lăng Thanh Tuyền thì nàng ta nhất định sẽ đề phòng. Bởi vì nàng ta từng ăn thiệt thòi trong tay hắn. Nhưng Mộ Dung Lan Lan lại không như vậy, nàng không biết chuyện này. Ai có thể nghĩ tới Âm Dương Linh Vũ quyết trên người Lục Thiếu Du lại quỷ dị như vậy.

Âm thầm luyện hóa cấm chế, Lục Thiếu Du biết Mộ Dung Lan Lan đang cố gắng khôi phục thương thế với tốc độ nhanh nhât. Đồng thời còn phải đề phòng đám người Lăng Thanh Tuyền của Linh Vũ giới đuổi theo. Mà hắn lúc này cũng như vậy, hắn phải nhanh chóng giải cấm chế, ngoài đối mặt với Mộ Dung Lan Lan ra còn phải đề phòng Linh Vũ giới.

Lần này Linh Vũ giới vì đối phó với hắn mà xuất ra hai Vũ Tôn. Hai Vũ Tôn vẫn thất bại lại còn tổn thất một Vũ Tôn và Hắc Quỷ Thiên Vương. Lục Thiếu Du có thể tượng tượng ra, sợ rằng lần này Linh Vũ giới kia sẽ tức giận không nhẹ. Đánh chết Hắc Quỷ Thiên Vương cũng coi như báo thù cho gia gia Lục Vũ của hắn.

Dựa vào Tử Lôi Huyền đỉnh đánh chết Hỉ Vô Thường Vũ Tôn nhất trọng cũng khiến cho Lục Thiếu Du cảm thấy ngoài ý muốn. Uy lực của Tử Lôi Huyền đỉnh này quả thực vô cùng kinh khủng. Không hổ danh xưng thần khí. Thảo nào năm đó Huyền Thiên yêu tôn bằng vào bất diệt huyền thể và Tử Lôi Huyền đỉnh thu được cái tên yêu tôn, Nhất tông Nhất giáo Nhất môn Nhất trang phải liên thủ diệt Huyền Thiên môn.

Đánh chết Hỉ Vô Thường khiến cho Lục Thiếu Du mừng thầm, đồng thời trong lòng càng thêm lo lắng. Lần này Linh Vũ giới đối phó với hắn thất bại, sợ rằng lần sau sẽ lại xuất ra thực lực càng thêm khủng bố. Dường như hành tung của bản thân hắn vẫn nằm trong khống chế của Linh Vũ giới này.

- Tốt nhất vẫn nên thoát đi trước thì hơn.

Lục Thiếu Du thầm nghĩ trong lòng, hắn phải mau chóng giải bỏ cấm chế trên người. Bằng không một khi tới Thiên Vân đảo thì hắn sẽ gặp nguy hiểm.

Dưới sự vận chuyển của Âm Dương Linh Vũ quyết, cấm chế của Mộ Dung Lan Lan bố trí trên người Lục Thiếu Du đang chậm rãi yếu bớt. Lục Thiếu Du biết thứ hắn cần hiện tại chính là thời gian. Một khi thời gian đủ thì hắn có thể cởi bỏ cấm chế. Thế nhưng tất cả mọi chuyện phải hoàn thành trước khi Mộ Dung Lan Lan tỉnh lại, nếu như bị phát hiện thì hắn sẽ thảm.

Thời gian chậm rãi trôi qua, quanh thân Mộ Dung Lan Lan được bao phủ bởi một đạo quang tráo vô hình. Bị Hỉ Vô Thường đánh trọng thương, thương thế của nàng không nhẹ. Lúc này còn có Nộ Vô Thường gần đó, vì vậy Mộ Dung Lan Lan không dám sơ ý, nhất định phải mau chóng đem thực lực của mình khôi phục tới trạng thái đỉnh phong.

Trong hải vực, sắc trời tối dần. Màn đêm bao phủ không gian, ánh trăng nhàn nhạt chiếu rọi xuống mặt nước, lúc này có ba đạo thân ảnh nhanh chóng xẹt qua không trung.

- Lục Thiếu Du, ta nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi.

Dưới màn đêm, khóe miệng Nộ Vô Thường mang theo vết máu nói. Trên người cũng toàn là vết máu khô, sau khi biết được Hỉ Vô Thường bị Lục Thiếu Du đánh chết, hàn ý trong người nàng lập tức lan tràn ra.

- Nộ trưởng lão, rốt cuộc là ai đả thương ngươi tới mức như vậy.

Ánh mắt Lăng Thanh Tuyền trầm xuống rồi hỏi.

- Bẩm thiếu chủ, ta cũng không biết. Thực lực người nọ vô cùng đáng sợ, ta hoàn toàn không phải là đối thủ. Nghe khẩu khí dường như chính là người bảo hộ của đám người Dương quá.

Nộ Vô Thường nhớ tới nữ tử áo trắng tuyệt mỹ kia mà trong lòng không khỏi sợ hãi. Thực lực của nữ tử nọ quá mức kinh khủng. Nàng có cảm giác nếu như nữ tử tuyệt mỹ kia muốn đánh chết mình, sợ rằng bản thân nàng sẽ giống như một con kiến, không có một chút sức lực phản kháng nào.

Ánh mắt lăng Thanh Tuyền không ngừng biến đổi, trong lòng suy đoán nữ tử đánh Nộ Vô Thường là ai, Lăng Thanh Tuyền lập tức lại nói:

- Trước tiên không nói tới chuyện này. Mộ Dung Lan Lan có thương thế trong người, lại mang theo Lục Thiếu Du cho nên tuyệt đối sẽ không đi về Thiên Vân đảo mà trốn ở một nơi gần đó. Tìm cho ta, tuyệt đối không thể buông tha cho Lục Thiếu Du kia.

Crypto.com Exchange

Chương (1-3468)