← Ch.1114 | Ch.1116 → |
Chỉ là trong đó có một chuyện khiến cho Lục Thiếu Du kinh ngạc. Ba người này vốn quả thực chính là tán tu nổi danh, gia nhập Linh Vũ giới hơn chục năm. Ba người này gia nhập Linh Vũ giới cũng là bởi vì trong Linh Vũ giới có một bộ công pháp. Công pháp này có thể trực tiếp thôn phệ linh lực và chân khí của người khác để đột phá. Thế nhưng ba người này cho tới hiện tại còn chưa thu được bộ công pháp kia. Thế nhưng dưới sự trợ giúp của Linh Vũ giới, thực lực của ba người này mấy năm nay tăng lên nhanh chóng. Hơn chục năm trước ba người chỉ là Vũ Suất bát trọng mà thôi. Hiện tại đã là Vũ Vương tứ trọng, cũng có thể nói là hài lòng.
- Linh Vũ giới có công pháp thôn phệ chân khí và linh lực sao?
Lục Thiếu Du suy nghĩ, công pháp này giống như Âm Dương Linh Vũ Quyết của hắn. Lẽ nào công pháp này có liên quan tới Âm Dương Linh Vũ Quyết? Đáng tiếc ba người này chưa từng tu luyện qua, bằng không hắn có thể điều tra một chút.
- Trước tiên luyện hóa một chút.
Suy tư một lát, Lục Thiếu Du cũng không để ý tới ánh mắt kinh ngạc của Linh Vương tam trọng kia mà lắc mình đi tới một gian thạch thất. Sau khi ngưng thần tĩnh khí, Lục Thiếu Du lập tức khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu luyện hóa số chân khí thôn phệ vào trong cơ thể. Sau khi bỏ đi tạp chất, số chân khí kia lập tức hóa thành chân khí của Lục Thiếu Du tiến vào trong đan điền.
Cỗ chân khí bàng bạc được thôn phệ tới này cũng không ít khiến cho Lục Thiếu Du không khỏi mỉm cười. Một lát sau, quanh thân Lục Thiếu Du được bao phủ bởi một vòng quang mang nhàn nhạt, lập tức tiến vào trong trạng thái luyện hóa. Thời gian bắt đầu chậm rãi trôi qua.
Đông Hải lớn bao nhiêu đối với mọi người mà nói cũng không có một khái niệm rõ ràng. Mọi người chỉ biết là Đông Hải vô cùng rộng lớn giống như vô cùng vô tận. Lớn tới mức không gì sánh được. Rộng tới mức chưa từng có ai đi tới tận cùng. Bởi vì dọc đường nguy hiểm trọng trọng, không phải có dũng khí là có thể đi tới tận cùng được.
Trong Hải Vực cũng có không ít lục địa và đảo nhỏ. Cũng có một ít đất liền rộng lớn, coi như là cưỡi yêu thú phi hành, sợ rằng mấy ngày cũng không đi hết được.
Trên một ngọn núi, một thân ảnh xinh đẹp nhìn về hải vực phía trước, y phục màu đỏ trên người tung bay, trong lòng dường như đang có tâm sự. Trên khuôn mặt xinh đẹp kia hiện lên sự ngưng trọng.
- Ai.
Thân ảnh xinh đẹp kia khẽ thở dài, trong ánh mắt hiện lên sự ngưng trọng và bất đắc dĩ.
- Sư phụ, con tới rồi.
Một thân ảnh màu cam xuất hiện, dung nhan tuyệt mỹ, xinh đẹp trẻ trung, quyến rũ, chính là Đạm Đài Tuyết Vi.
Thân ảnh xinh đẹp kia quay đầu lại, bộ y phục màu đỏ trên người bao phủ thân thể linh lung, quyến rũ. Người này chính là Mị Linh Vương Mộ Dung Lan Lan. Nhìn Đạm Đài Tuyết Vi, Mộ Dugn Lan Lan nói:
- Tuyết Vi, hôm nay gọi con tới đây là muốn cho con chuẩn bị một chút, bắt đầu tiếp nhận chức vị đảo chủ của Thiên Vân đảo.
- Sư phụ, chuyện này không thể, thực lực của con còn thấp. Không thể đảm nhiệm chức vị đảo chủ Thiên Vân đảo.
Đạm Đài Tuyết Vi sửng sốt, chuyện này khiến cho nàng vô cùng nghi hoặc.
- Vi sư đã quyết định rồi, có lẽ các thái thượng trưởng lão cũng không phản đối. Khi trước sư phụ tiếp nhận chức vị đảo chủ Thiên Vân đảo thì còn chưa có thực lực như con hiện tại. Con chuẩn bị tiếp nhận chức vị đảo chủ đi. Cũng không cần để ý quá mức tới chuyện này. Nhớ kỹ, chức vị đảo chủ Thiên Vân đảo đối với con mà nói chỉ là tôi luyện, tu luyện mới là thứ quan trọng nhất.
Mộ Dung Lan Lan nói.
- Đệ tử hiểu.
Đạm Đài Tuyết Vi thấy sư phụ đã quyết định cho nên lập tức gật đầu, ánh mắt khẽ đổi, mở miệng hỏi:
- Sư phụ, người muốn bế quan sao?
- Đúng, vi sư định bế quan một đoạn thời gian.
Mộ Dung Lan Lan nói.
Trong Tử Lôi Huyền Đỉnh, quang mang quanh thân Lục Thiếu Du thu lại, đồng thời, miệng thở ra một ngụm trọc khí.
Phù.
Trọc khí được thở ra, hai mắt Lục Thiếu Du mở, khí tức trên người đúng như lo lắng của Lục Thiếu Du chỉ đạt Vũ Vương tam trọng đỉnh phong, còn kém một chút mới có thể đột phá. Ba Vũ Vương, hai Vũ Vương tứ trọng, sau khi bỏ đi tạp chất, số năng lượng chân khí không đủ để cho Lục Thiếu Du đột phá tới Vũ Vương tứ trọng. Mà chuyện này chủ yếu cũng là do đan điền của Lục Thiếu Du so với người có tu vi đồng cấp mạnh hơn nhiều.
- Còn kém một bước a.
Lục Thiếu Du nhíu mày, còn kém một bước là hắn có thể đột phá tới Vũ Vương tứ trọng. Vũ Vương tứ trọng và Vũ Vương tam trọng, hơn kém nhau chỉ một trọng thế nhưng thực lực lại hoàn toàn không giống như vậy.
- Trước tiên đột phá thì hơn.
Lục Thiếu Du quyết định, thực lực của mình vẫn thiếu. Đột phá một trọng mà nói thì tỷ lệ bảo trụ tính mạng của hắn và đào thoát lại lớn hơn một chút.
- Chân nguyên đan.
Trong tay Lục Thiếu Du lập tức xuất hiện một viên đan dược màu tím. Chân nguyên đan, đây chính là đan dược lục phẩm trung giai hậu kỳ đỉnh phong. Giá trị không thua đan dược thất phẩm hậu giai bình thường. Nếu như ném viên đan dược này ra bên ngoài trao đổi mà nói, Vũ Vương bình thường sợ rằng sẽ không có ai không muốn dùng đan dược thất phẩm hậu giai để đổi lấy nó.
Thân là linh giả, Lục Thiếu Du từng nghiên cứu ngọc giản về đan dược mà Nam thúc giao cho hắn. Lai lịch của Chân Nguyên đan này Lục Thiếu Du vô cùng rõ ràng. Chí ít loại đan dược này hiện tại hắn còn chưa thể luyện chế được. Huống chi đan dược như Chân Nguyên đan này tuy rằng là lục phẩm trung giai, thế nhưng tài liệu luyện chế cực kỳ kinh khủng. Trong đó có ba loại tài liệu chủ yếu chính là Thiên Niên Bạch Thuật, Thủ Ô ngàn năm, còn có Ngũ Diệp Linh Chi ngàn năm. Ba loại tài liệu này vô cùng kinh khủng, chính là tài liệu chủ yếu để luyện chế ra một viên yêu linh đan thất giai trung kỳ thổ hệ.
Chân Nguyên Đan này không có tác dụng gì nhiều, công hiệu chủ yếu chính là đề thăng chân khí. Thứ Lục Thiếu Du thích nhất cũng chính là loại đan dược đề thăng chân khí này. Loại đan dược như vậy cực kỳ hiếm thấy, cho dù là lục phẩm cũng vô cùng hiếm gặp. Đan dược thất phẩm thì vô cùng ít ỏi.
Nhưng mà Chân Nguyên Đan này cũng có một yêu cầu, đó là chỉ có vũ giả thổ hệ mới có thể sử dụng. Đương nhiên yêu cầu này đối với Lục Thiếu Du hoàn toàn không có chút khó khăn nào. Bởi vì bản thân Lục Thiếu Du cũng chính là vũ giả thổ hệ.
Người dùng Chân Nguyên Đan này có người nói có thể trực tiếp đề thăng một trọng chân khí, Vũ Vương cấp thấp thì hiệu quả càng lớn. Đan dược thất phẩm trung giai đỉnh phong bình thường sợ rằng Vũ Vương nhất, nhị trọng bình thường cũng không dám ăn vào. Bởi vì một khi ăn vào sẽ có khả năng bạo thể mà chết.
Mà Chân Nguyên đan này chính là đan dược mà Lục Thiếu Du thu được ở trong Tử Lôi Huyền Đỉnh khi còn ở Huyền Thiên bí canh. Khi trước thu được một khỏa Chân Nguyên Đan này Lục Thiếu Du trực tiếp thu vào trong chiếc nhẫn trữ vật ẩn giấu. Cũng tìm thời gian thích hợp để sử dụng.
*****
Biết rõ năng lượng bên trong Chân Nguyên đan cho nên thời điểm còn là Vũ Vương nhị trọng Lục Thiếu Du vẫn cố gắng nhẫn nại, tuy rằng có Bất Diệt Huyền Thể thế nhưng hắn cũng không dám mạo hiểm. Giờ phút này hắn đã là Vũ Vương tam trọng đỉnh, khoảng cách tới Vũ Vương tứ trọng cũng chỉ kém một bước. Hơn nữa gần đây lại cần đề thăng thực lực cho nên Lục Thiếu Du không do dự nữa. Chân Nguyên Đan này hắn muốn sử dụng, cứ để nó bên người coi như cũng không có công dụng gì khác. Một khi dùng đan dược này đủ để cho hắn đột phá, thậm chí...
Khóe miệng Lục Thiếu Du mỉm cười, trong lòng có chút chờ mong. Sau đó lập tức đem khỏa đan dược màu tím tràn ngập năng lượng bàng bạc này vào trong miệng.
Đan dược tiến vào miệng, một cỗ năng lượng bàng bạc khếch tán. Sức mặt Lục Thiếu Du lập tức đỏ ửng. Thủ ấn trong tay được kết, bắt đầu luyện hóa cỗ năng lượng bàng bạc trong Chân Nguyên đan, quanh thân lập tức được một đám quang mang bao phủ.
Cứ như vậy khí tức trên người Lục Thiếu Du lần nữa được kéo lên, chậm rãi luyện hóa. Quang mang trên người ngày càng đậm. Sử dụng Chân Nguyên Đan này Lục Thiếu Du bắt đầu có chút kinh ngạc. Năng lượng bàng bạc trên Chân Nguyên đan này so với trong tưởng tượng của hắn còn bàng bạc hơn không ít. Chân Nguyên đan này quả thực là đồ tốt.
Thời gian lặng lẽ trôi qua, khí tức quanh thân Lục Thiếu Du không ngừng kéo lên. Gợn sóng trong không gian chung quanh khong biết từ khi nào đột nhiên ba động. Quang mang chung quanh Lục Thiếu Du đại thịnh.
Chỉ một lát sau, quang mang màu vàng quanh người Lục Thiếu Du ngày càng đậm. Mà lúc này trên da hắn cũng có quang mang nhàn nhạt tràn ra, có vẻ vô cùng huyền ảo.
Đột nhiên một cỗ năng lượng vô hình trong thiên địa đột nhiên hội tụ tới. Lúc này cũng không có ai thấy được, trên bầu trời hải vực vô biên đột nhiên có năng lượng trong thiên địa bị dẫn dắt chui vào trong hải vực tạo thành một dòng xoáy lớn phía dưới.
Ba động như vậy khiến cho vô số yêu thú trong nước cảm nhận được. Những yêu thú thực lực thấp đều bị áp chế tới mức không thể nhúc nhích. Những yêu thú có thực lưc cao đều bắt đầu tìm kiếm khắp nơi. Loại ba động mạnh mẽ này có lẽ là bảo vật xuất thế cũng không nhất định.
Trong bầu trời hải vực có một cỗ năng lượng trong thiên địa cuộn trào mãnh liệt. Từng đạo năng lượng vô hình trong thiên địa cấp tốc ngưng tụ. Trên hải vực trực tiếp hình thành một dòng xoáy, đương nhiên, tất cả chuyện này cũng không có người nào phát hiện ra.
Trong Tử Lôi Huyền Đỉnh, khí tức quanh thân Lục Thiếu Du càng ngày càng mạnh. Dưới năng lượng thiên địa cuồn cuộn rót vào trong cơ thể, toàn bộ cơ thể bắt đầu tiến hành lột xác và cường hóa nho nhỏ. Loại cường hóa này dựa trên cơ sở Bất Diệt Huyền Thể, cơ thể lần nữa được tăng cường.
Vô số lỗ chân lông đều đang tham lam thôn phệ năng lượng trong thiên địa vào cơ thể. Quá trình này chỉ diễn ra trong thời gian ngắn ngủi rồi tiêu tán. Mà lúc này Lục Thiếu Du đã là Vũ Vương tứ trọng. Dưới sự trùng kích của Chân Nguyên đan, rốt cuộc Lục Thiếu Du đã đột phá tới Vũ Vương tứ trọng.
Tuy rằng đã đột phá Vũ Vương tứ trọng thế nhưng còn chưa kết thúc. Năng lượng của Chân Nguyên đan trong cơ thể Lục Thiếu Du còn chưa luyện hóa hết. Cỗ năng lượng bên trong Chân Nguyên đan cực kỳ bàng bạc, Bạch Thuật ngàn năm, Thủ Ô ngàn năm còn có Ngũ Diệp Linh Chi ngàn năm lại thêm một viên yêu đan thổ hệ thất giai trung kỳ đỉnh mới luyện chế ra khỏa đan dược này. Cỗ năng lượng bàng bạc kia khiến cho Lục Thiếu Du không ngừng luyện hóa. Lục Thiếu Du phỏng đoán, cỗ năng lượng bàng bạc này sợ rằng có thể so với số chân khí bên trong cơ thể của cường giả Vũ Vương lục trọng.
- Luyện hóa.
Lục Thiếu Du đột phá tới Vũ Vương tứ trọng, nếu như là cường giả Vũ Vương khác sợ rằng sẽ kích động không ngớt. Thế nhưng Lục Thiếu Du lại không có một chút kích động nào. Hắn đã gặp rất nhiều siêu cấp cường giả, cho nên Lục Thiếu Du biết thực lực của mình còn xa mới đủ.
Bầu trời hải vực lại yên ả trở lại, Lục Thiếu Du tiếp tục luyện hóa. Thế nhưng xung quanh hải vực có không ít yêu thú bị kinh động, bắt đầu phóng tới phiến hải vực này không ngừng tìm kiếm chung quanh.
Trong Đông Hải rộng lớn vô biên, tại một nơi cách đó khá xa, bốn người Tiểu Long, Dương Quá, Lục Tâm Đồng, Như Hoa một đường phi hành rốt cuộc cũng thấy đất liền, một mảnh đất liền vô cùng lớn.
- Đây là nơi nào?
Trên lưng Phi Thiên Ngô Công, Lục Tâm Đồng nhìn xuống phía dưới. Phía xa có những ngọn núi liên miên, ở giữa có không ít kiến trúc mênh mông không thấy điểm cuối. Trên ngọn có vô số cây cối tỏa ra sinh cơ nồng đậm. Ở trong hải vực có thể thấy được một mảnh lớn đất liền này quả thực khiến cho mọi người kinh ngạc.
- Cũng không biết còn bao lâu mới tới Vạn Đảo nhai. Chúng ta cũng chưa tới đó bao giờ, không bằng xuống bên dưới hỏi một chút đi.
Tiểu Long chớp mắt rồi nói. Phương hướng cụ thể của Vạn Đảo nhai mọi người cũng không biết. Ngay cả Quỳ Long Như Hoa cũng không biết. Mọi người hiện tại chỉ đi theo phương hướng đại khái mà thôi.
Từ phía xa nhìn thấy mảnh đất liền lớn, Phi Thiên Ngô Công cũng thu hồi thân hình to lớn, bốn người lập tức lăng không đáp xuống một địa phương không người rồi mới đi về phía trước.
Sát biên giới đất liền còn có một hải cảng lớn. Chu vi chung quanh có vô số con thuyền lớn không ngừng qua lại, dường như cực kỳ phồn hoa.
Mọi người chậm rãi đi về phía trước. Sau khi đi qua một con đường đá lớn, một cửa thành cao hơn mười thước hiện lên trước mặt mọi người. Đồng thời trước cửa hàng còn có mấy trăm người mặc khôi giáp đứng gác.
Những người này luôn nhìn chằm chằm về phía trước, khí tức cường hãn trên người tràn ra. Tu vi đám người này đều là Vũ Sư không ngờ lại đi trông cửa thành, có thể thấy được nơi này cũng không đơn giản chút nào.
Bốn người cũng không để ý. Mặc kệ đây là thế lực gì, bốn người cũng không cần lo lắng. Còn chưa có thế lực nào mà bốn người sợ hãi, huống chi bốn người không phải tới đây đánh nhau mà chỉ muốn hỏi đường mà thôi.
Bốn người đi vào cửa thành, trong tiếng thấp giọng nghị luận của mọi người bốn người mới biết được. Đây chính là địa bàn của Nhật Sát các, Nhật Sát các chính là một trong Tứ các Tứ đảo, thế lực cũng không nhỏ.
Trên đường vô cùng náo nhiệt, dòng người đông đúc, tuy rằng đang tìm kiếm lão đại, thế nhưng hai tiểu tham ăn như Lục Tâm Đồng và Tiểu Long cũng không quên dừng lại thưởng thức món ngon. Mấy ngày này bọn họ chưa từng chạm đất một lần nào, lúc nào cũng ở trong trạng thái khẩn trương, lo lắng. Lúc này có thể ăn một bữa cơm ngon đối với hai người mà nói, cũng giảm bớt đi sự lo lắng một chút.
Sau khi tìm thấy một tửu điểm phồn hoa náo nhiệt nhất, mọi người lập tức tiến vào. Ở trong nơi náo nhiệt như vậy mọi người cũng nghe được một chút tin tức.
Tiểu nhị tiến lên, ánh mắt liếc qua Lục Tâm Đồng vài lần, lập tức cảm nhận được một cảm giác lạnh lẽo, giống như ngay cả linh hồn cũng phải run rẩy vậy.
← Ch. 1114 | Ch. 1116 → |