Truyện ngôn tình hay

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 1163

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 1163: Hỗn vào trong giáo
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Thực lực Thiên Phong dong binh đoàn không tệ, hiện tại bản thân chúng ta còn khó bảo toàn, nếu là năm đó... Ai!

Lão giả thở dài, thần sắc bất đắc dĩ.

- Hồ lão nhân, không nghĩ tới các ngươi còn có tâm tư ngồi ở đây, là muốn chúng ta động thủ hay chính các ngươi theo ta trở về một chuyến!

Nhưng đúng ngay lúc này có mười thân ảnh từ bên ngoài tiến vào, ánh mắt đảo qua tửu quán, đằng đằng sát khí đi tới trước mặt bốn người, người kia chừng năm mươi tuổi, tu vi Linh Suất, phía sau có bốn Vũ tướng, năm Vũ phách, vừa nhìn thấy mười người này, ánh mắt Lục Thiếu Du chợt biến hóa.

Không khí căng thẳng trong tửu quán cũng không tạo ra dao động quá lớn, tựa hồ người nơi này đã sớm thói quen cảnh tượng hỗn loạn như thế.

- Giang Dịch Thiên, ngươi muốn thế nào, ngươi đừng quên nếu ngươi đụng tới ta, Thánh Linh bộ sẽ không bỏ qua ngươi!

Sắc mặt bốn người kia đại biến bật dậy.

- Thánh Linh bộ thì thế nào, những năm gần đây vô dụng nhất chính là Thánh Linh bộ các ngươi, huống chi các ngươi còn có thể trở về sao!

Lão giả cầm đầu âm lệ cười lạnh, không hề che giấu sát ý.

- Các ngươi thật quá đáng!

Nữ tử hô một tiếng, nhưng lại không có bao nhiêu tự tin.

- Không lớn không nhỏ, nơi này làm gì có chỗ cho ngươi nói chuyện!

Ánh mắt lão giả trầm xuống, bàn tay khẽ vung, trảo ấn trực tiếp chộp thẳng vào nữ tử.

- Các ngươi đi nhanh lên!

Sắc mặt lão giả sáu mươi tuổi đại biến, Linh lực tràn ra, trong tay dâng lên Linh hỏa phá không ngăn cản lão giả kia.

- Hồ lão nhân, ngươi muốn chết!

Lão giả kia hừ lạnh một tiếng, trảo ấn đột nhiên biến đổi, chân khí thủy hệ phun ra, một đạo thủy trụ nháy mắt bao trùm Linh hỏa của lão nhân kia.

Phanh phanh!

Hai cỗ năng lượng va chạm, cái bàn bị chấn dập nát, những người bị lan tới đều bị lực trùng kích đánh bay.

Phốc!

Lão nhân phun máu tươi, thân ảnh bay ra hơn mười thước hung hăng nện xuống đất, mặt đất nứt nẻ, máu tươi nhiễm ướt áo.

Mà lúc này vị trí lão nhân rơi xuống vừa lúc ở bên cạnh Lục Thiếu Du, ánh mắt hắn lạnh lẽo lướt qua.

- Cha!

- Sư phụ!

Hai thanh niên cùng nữ tử lao tới đỡ lão nhân đứng dậy.

- Không biết tự lượng sức mình, hỏi các ngươi lần cuối cùng, ngoan ngoãn đi theo ta, hay là chết!

Lão giả cười lạnh nhìn bốn người, hoàn toàn không xem họ vào trong mắt.

- Giang Dịch Thiên, Thánh Vũ bộ các ngươi thật quá đáng, ta nhất định sẽ đem âm mưu của các ngươi báo với trưởng lão!

Hồ lão nhân cả giận nói.

- Hừ, không thức thời vụ, vậy đừng trách ta không để ý tình nghĩa trong giáo, xử lý ngươi ngay tại chỗ!

Giang Dịch Thiên biến hóa thủ ấn, thân ảnh chợt lóe như quỷ mị, một đạo chưởng ấn nháy mắt bay về hướng Hồ lão nhân.

Chưởng ấn bay tới, ánh mắt Hồ lão nhân tuyệt vọng, thực lực của hắn còn chưa đủ đối kháng Vũ Suất.

- Dừng tay!

Đúng ngay lúc này một thân ảnh chợt lóe, quanh thân bốn người đột nhiên hiện lên một đạo hoàng mang, chưởng ấn vỗ lên hoàng mang lập tức biến mất vô ảnh vô tung, sắc mặt Giang Dịch Thiên đại biến, với tu vi Vũ Suất nhị trọng của hắn, tự nhiên biết mình gặp được cường giả.

- Là ai lớn mật như thế, xin khuyên các hạ đừng nên trêu chọc thị phi tốt hơn!

Giang Dịch Thiên liếc mắt nhìn quanh trong tửu quán.

- Điều thứ mười tám trong giáo quy, đồng môn tự giết lẫn nhau, phế bỏ tu vi, ngươi phải bị tội gì?

Một thanh âm lạnh lùng lại truyền tới.

Ánh mắt Giang Dịch Thiên rơi lên người Lục Thiếu Du, đồng thời cũng đảo qua những người ngồi bên cạnh hắn, bốn người Hồ lão nhân đang rơi vào trong tuyệt vọng, ánh mắt cũng nghi hoặc nhìn qua, trong lòng Hồ lão nhân cảm thấy ngoài ý muốn, hắn không nhận ra những người này, nhưng nghe khẩu khí lại giống như người trong giáo, biết rõ giáo quy.

Ánh mắt Lục Thiếu Du nhìn lướt qua đoàn người, quần áo của họ có đồ án hoa văn phức tạp, lại giống như đồ án trên Thánh Linh sắc lệnh như đúc.

Vì vậy hắn liền đoán ra những người này là đệ tử Thánh Linh giáo, nhìn thấy đồng môn chém giết lẫn nhau, trong lòng hắn dâng lên hàn ý, nhìn dáng vẻ Thánh Linh giáo thật sự xuất hiện không ít vấn đề.

- Ngươi là ai, chẳng lẽ ngươi cũng là người trong giáo, không biết là huynh đệ thuộc bộ nào?

Nghe khẩu khí của Lục Thiếu Du, Giang Dịch Thiên lướt mắt nhìn hắn, có chút nghi hoặc, vừa rồi người ra tay chẳng lẽ là thanh niên này sao, với tuổi tác của hắn sao lại có thực lực mạnh như vậy, chẳng lẽ mình cảm giác sai lầm.

- Giáo quy thứ mười tám, đồng môn chém giết lẫn nhau, từ chức hộ pháp trở lên đều có quyền chấp pháp, ngươi chém giết đồng môn, tội đáng phế tu vi, còn có lời gì muốn nói?

Lục Thiếu Du thản nhiên hỏi.

- Tiểu tử, ngươi rốt cục là ai, đừng ở đây giả thần giả quỷ!

Ánh mắt Giang Dịch Thiên trầm xuống, cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.

- Nên phạt!

Lục Thiếu Du vừa dứt lời, thân ảnh đã xuất hiện bên cạnh Giang Dịch Thiên.

- Ngươi...

Sắc mặt Giang Dịch Thiên kinh hãi, lời vừa ra khỏi miệng lập tức bị áp chế, một chưởng ấn đặt lên thiên Linh cái của hắn, nhất thời Linh hồn tê dại, còn có chút đau đớn.

- Giang hộ pháp!

Chín người còn lại sắc mặt đại biến, nháy mắt lao tới.

- Cút ngay!

Một tiếng gầm truyền ra, Tuyết Sư giận quát một tiếng, thân ảnh lướt tới nhanh như tàn ảnh.

Oanh oanh!

Chín thanh âm trầm đục vang lên, không gian liên tục nổ tung, thân hình chín người kia trực tiếp văng lên vách tường, nhất thời xuyên thành lỗ thủng.

- Dựa theo giáo quy hẳn phải phế tu vi của ngươi, món nợ này nhớ kỹ trước, mang theo người của ngươi mau cút!

Lục Thiếu Du quát một tiếng, buông Giang Dịch Thiên, thuận tay ném ra, trực tiếp ném ra ngoài lỗ thủng vách tường.

Phanh!

Mặt đất run lên, Giang Dịch Thiên bị nện xuống đất, tựa hồ bị thương không nhẹ, sắc mặt đại biến, nhìn vào tửu quán cực kỳ sợ hãi, nói:

- Đi nhanh lên!

Mười người chật vật rời đi, không dám lưu lại thêm giây phút nào.

Bên trong tửu quán một mảnh hỗn độn, mọi người hít sâu một hơi, ánh mắt rơi lên người Lục Thiếu Du, mới biết được thực lực nhóm người này khủng bố tới như thế.

- Đa tạ đại nhân xuất thủ tương trợ, vô cùng cảm kích!

Bốn người Hồ lão nhân phục hồi lại tinh thần, ánh mắt Hồ lão nhân lộ vẻ kinh ngạc, cung kính nói:

- Không biết đại nhân có phải là người trong giáo hay không?

- Đại nhân thì không dám, xin hỏi các hạ có phải là Hồ Nhất Đao Hồ hộ pháp?

Lục Thiếu Du hỏi.

- Không sai, ngài là...

Sắc mặt Hồ Nhất Đao có chút nghi hoặc, người này tựa hồ nhận thức hắn.

- Nguyên lai là Hồ sư huynh, đệ tử Lục Du Thiếu gặp qua Hồ sư huynh.

Khóe môi Lục Thiếu Du nhếch lên, mỉm cười nói:

- Nhưng nơi này không phải chỗ nói chuyện, chúng ta rời khỏi nơi này trước đi.

- Cũng tốt!

Hồ lão nhân nhìn xung quanh, gật đầu nói.

Lục Thiếu Du đặt một tấm ngọc tinh lên bàn, kim tệ bên trong đủ bồi thường hư hao trong quán, sau đó mới mang theo mọi người rời đi.

Những người xung quanh đưa mắt nhìn nhau, sau đó khôi phục lại bình thường, hiển nhiên loại chuyện này cũng không phải lần đầu tiên nhìn thấy.

Mọi người rời khỏi thành nhỏ đi vào dãy núi ngoại thành, dọc theo đường đi, bốn người Hồ Nhất Đao đều nghi hoặc đánh giá nhóm người Lục Thiếu Du.

*****

- Ngươi là...

Nửa canh giờ sau, trong sơn mạch ngoài thành, Hồ Nhất Đao nghi hoặc hỏi thăm.

- Hồ sư huynh, ta quên giới thiệu, đệ tử Lục Du Thiếu, gia sư Thiết Chưởng Cổ Trì Phi, thường xuyên nghe gia sư nói Hồ sư huynh là đệ tử giỏi nhất của sư thúc, không nghĩ tới hôm nay gặp được.

Lục Thiếu Du lướt nhìn quanh, lập tức trả lời.

- Nga, nguyên lai là đệ tử môn hạ của sư bá.

Ánh mắt Hồ Nhất Đao chợt lóe, mang theo cảm khái nói:

- Ta mới nghe nói sư bá gặp được chuyện ngoài ý muốn qua đời, vốn định tới thăm viếng, nhưng sự tình quá nhiều nên chưa đi được.

- Mối thù của sư phụ lão nhân gia, sư huynh đệ chúng ta nhất định sẽ báo!

Lục Thiếu Du khẽ thở dài, ánh mắt bi thống, nhưng trong lòng đã sớm có định liệu, hắn đã thi triển Sưu Linh thuật với Giang Dịch Thiên, biết không ít tin tức hữu dụng về Thánh Linh giáo, hiện tại trong giáo còn chưa giải tán, mà phân thành bốn năm mảnh, thực lực không bằng lúc trước, mà Hồ Nhất Đao chính là một hộ pháp trong Thánh Linh bộ, sư phụ là một trưởng lão, chỉ tiếc đã sớm qua đời, địa vị của Hồ Nhất Đao chỉ bình thường, mà sư phụ của hắn còn có một sư huynh, là trưởng lão Thánh Linh bộ, mấy tháng trước cũng đã qua đời.

Sau khi biết chuyện này, trong lòng hắn đã có chủ ý, dự định hỗn vào nội bộ Thánh Linh giáo trước rồi nói sau, tình huống hiện tại trong giáo cực kỳ nghiêm trọng.

- Không biết sư đệ là vị đệ tử danh nghĩa nào của sư bá, có vị trí gì trong Thánh Thú bộ, vì sao lại xuất hiện ở đây?

Hồ Nhất Đao hỏi, mặc dù hắn đã có chút tin tưởng, nhưng vẫn còn hoài nghi, vì vậy câu hỏi cũng mang theo ý thăm dò.

- Ta chỉ là đệ tử quan môn của sư phụ, luôn đi theo bên cạnh sư phụ, chỉ lo tu luyện, ít ra ngoài tôi luyện, vì vậy cũng không có vị trí gì trong Thánh Thú bộ, không thể so sánh với những vị sư huynh khác đều có chức hộ pháp, ta chỉ là đệ tử bình thường mà thôi, bằng không dựa theo giáo quy hôm nay ta đã trừng phạt Giang Dịch Thiên!

Lục Thiếu Du khẽ thở dài, nói:

- Sư phụ qua đời, gần đây ta thật thương tâm, cho nên muốn đi ngoài một chút, dọc theo đường đi nhìn thấy trong giáo tan nát như vậy, giáo chúng lại tự giết lẫn nhau, cảm thấy vô cùng bất đắc dĩ.

- Sư đệ nói rất đúng, nhớ ngày đó cả Vạn Đảo nhai đều là địa bàn của Thánh Linh giáo, mà bây giờ chỉ có thể co rút trong mảnh đất cấm kỵ, còn gặp các thế lực như Nguyệt Long các, Viêm đảo chèn ép xâm phạm, thật sự càng nghĩ càng giận!

Hồ Nhất Đao thở dài.

- Chỉ tiếc thực lực của ta không đủ, không thể làm gì cho bổn giáo.

Lục Thiếu Du nói.

- Ta xem thực lực của sư đệ đã rất mạnh, thậm chí cả Giang Dịch Thiên cũng không phải đối thủ, trong Thánh Thú bộ có nhân tài như sư đệ, nhất định sẽ phát dương quang đại.

Hồ Nhất Đao cũng đã không còn hoài nghi, dù sao chuyện trong Thánh Linh giáo người ngoài cũng không hiểu rõ như vậy.

- Còn chưa đủ đâu, ta từng nghe sư phụ nói qua, lúc trước trong giáo cường giả vô số, hiện tại xuống dốc không phanh, xem như hoàn toàn thất bại, nếu Thánh Linh giáo khôi phục được như ngày trước thì quá tốt, cho dù là Tứ Các Tứ Đảo cũng không dám làm gì Thánh Linh giáo.

Lục Thiếu Du ra vẻ cảm khái nói.

- Ta cũng nghe nói, lúc trước trong giáo cường giả vô số, nhưng từ khi giáo chủ mất tích chưa từng xuất hiện, phỏng chừng hiện tại dù thực lực có mạnh hơn nữa cũng đã tới đại nạn, mà trong giáo có không ít cường giả rơi xuống, không người kế tục, các bộ tranh đoạt vị trí giáo chủ đã hơn ngàn năm, gần đây ngày càng thêm nghiêm trọng, chỉ có Thánh Linh bộ luôn bảo trì trung lập, mà thực lực Thánh Linh bộ lại yếu nhất, không phát ra được tác dụng gì, nhìn thấy Thánh Linh giáo sắp thất bại hoàn toàn, lại vô năng vi lực.

Hồ Nhất Đao nói.

- Trong Thánh Thú bộ có người không để ý giáo quy, cũng muốn tranh đoạt vị trí giáo chủ, ta không muốn tiếp tục lưu lại trong bộ, không nghĩ tới đi ra ngoài gặp được Hồ sư huynh.

Lục Thiếu Du nói.

- Nguyên lai sư đệ vì việc này mới ra ngoài, chỉ tiếc chúng ta vị trí thấp thực lực không đủ, không phát ra được tác dụng gì, không biết tiếp theo Lục sư đệ có tính toán gì không?

Hồ Nhất Đao đã hoàn toàn tin tưởng Lục Thiếu Du.

- Ta cũng không biết, ta định đi dạo khắp nơi một phen, ta đã thề không quay về Thánh Thú bộ, xem như không nhà để về, kế tiếp đi đâu cũng như nhau, từ nhỏ đã được sư phụ nhận nuôi, muốn rời đi nhưng trong lòng lại có chút không muốn.

Lục Thiếu Du nói.

- Cảm tình của Lục sư đệ đối với bổn giáo sâu đậm, nếu không muốn rời khỏi, vậy theo ta tới Thánh Linh bộ ở lại một thời gian đi, chúng ta luôn không tranh sự đời, thích hợp với sư đệ.

Hồ Nhất Đao nói.

- Việc này...

Lục Thiếu Du thoáng do dự, lập tức nói:

- Ta cũng đang định đi xem Thánh Linh bộ, Thánh Linh nhai chính là thánh địa của Thánh Linh giáo, đang định đi triều bái một lần.

- Như thế rất tốt, tới Thánh Linh bộ ta mới có thể tận tình tạ ân sư đệ cứu mạng!

Hồ Nhất Đao nói.

- Các ngươi còn không ra mắt sư thúc!

Hồ Nhất Đao quay đầu nhìn hai đệ tử cùng nữ nhi nói.

- Ra mắt sư thúc!

Ba người hành lễ, dọc theo đường đi họ đều âm thầm đánh giá nhóm người Lục Thiếu Du, dáng vẻ có chút khẩn trương, nhìn thấy tuổi tác tiểu sư thúc tựa hồ còn không bằng mình, nhưng thực lực lại cực kỳ khủng bố.

- Không cần đa lễ!

Lục Thiếu Du mỉm cười, thuận tay lấy ra ba viên đan dược tứ phẩm cao giai, nói:

- Đây là quà gặp mặt, ba vị sư điệt nhận lấy đi!

Ba người vui mừng, cầm đan dược liên tục cảm ơn, ba người đều là Linh giả, tự nhiên nhìn ra được đan dược này tác dụng thật lớn với Linh hồn lực, nhìn thấy tiểu sư thúc ra tay cực kỳ hào phóng, ba người ngoài kính sợ còn hảo cảm hơn nhiều.

- Hồ sư huynh, thương thế của ngươi không nhẹ, dùng đan dược này sẽ khỏe nhanh hơn nhiều!

Lục Thiếu Du lấy ra ba viên đan dược khác, một viên chữa thương ngũ phẩm cao giai, còn có hai viên Thanh Linh đan ngũ phẩm cao giai, có trợ giúp Linh hồn lực thật lớn.

Hồ Nhất Đao lặng người, nói:

- Sư đệ, lễ này quá nặng!

- Sư huynh, người trong nhà khách khí làm gì, đây là quà gặp mặt của tiểu sư đệ lần đầu gặp sư huynh.

Lục Thiếu Du nói.

- Vậy ta không khách khí!

Hồ Nhất Đao tiếp nhận đan dược, mặc dù hắn là Linh tướng thất trọng, nhưng cũng chưa thể luyện chế được đan dược ngũ phẩm cao giai, ba viên đan dược này giá trị cực cao, nhìn thấy sư đệ ra tay hào phóng, trong lòng khó tránh khỏi có chút ngoài ý muốn, đương nhiên càng thêm hảo cảm.

Mọi người lập tức rời đi, dọc theo đường đi Lục Thiếu Du mới biết được hiện tại Thánh Linh giáo chia năm xẻ bảy, tổng cộng có bốn bộ, là Thánh Linh bộ, Thánh Vũ bộ, Thánh Thú bộ còn có Thánh Pháp bộ.

Hiện tại ngoại trừ Thánh Linh bộ, ba bộ khác đã xâu xé nhau hơn ngàn năm, gần đây càng lúc càng ác liệt, đại chiến tiểu chiến không ngừng, tử vong vô số, thế cho nên hiện tại thực lực xuống dốc không phanh.

Crypto.com Exchange

Chương (1-3468)