Truyện ngôn tình hay

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 0117

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 0117: Đan dược ngũ phẩm
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Thôi Hồn Độc Suất lạnh lùng nói:

- Ta không có kim tệ, đây là tăng linh đan, đan dược tứ phẩm đủ đổi năm gốc Long Tu Thảo. Mau tìm Long Tu Thảo về, nếu không ngươi đừng mong lấy được thuốc giải.

Lục Thiếu Du nhận lấy tăng linh đan:

- Biết.

Lòng Lục Thiếu Du mừng như điên. Đây là tăng linh đan, thứ tốt. Trong ngọc giản của Nam thúc có giới thiệu, mặc dù tăng linh đan là đan dược sơ giai tứ phẩm nhưng có tác dụng tăng mạnh linh lực và linh hồn. Quan trọng hơn tăng linh đan là vật cần dùng để Linh Giả đột phá Linh Phách, giá trị trên mười vạn kim tệ.

Lục Thiếu Du cầm tăng linh đan đi ra sơn động, dạo một vòng rồi rời khỏi sơn cốc, trèo lên mấy đỉnh núi, ngồi trên cái cây cao trong rừng rậm.

Trong lòng Lục Thiếu Du rất mâu thuẫn, không biết Nam thúc có thể giải độc trên người hắn không. Nếu Nam thúc giải được Phệ Huyết Hóa Cốt đan thì bây giờ Lục Thiếu Du về Trấn Thanh Vân còn kịp, không cần chịu Thôi Hồn Độc Suất khống chế. Nhưng nếu Nam thúc không giải độc được thì Lục Thiếu Du tiêu đời.

Tiểu Long đang ngủ say đột phá, không biết nó có thể giải độc được không, Lục Thiếu Du không dám mạo hiểm, mạng nhỏ của mình đương nhiên phải đau lòng.

Thôi, xui xẻo thì đành chịu. Lục Thiếu Du than thở, hắn không trở về ngay. Mang tiếng đi tìm Long Tu Thảo nếu Lục Thiếu Du về quá nhanh sẽ khiến Thôi Hồn Độc Suất nghi ngờ, hắn chờ thêm một, hai ngày rồi về.

Lục Thiếu Du nhảy người lên biến mất tại chỗ. Vừa lúc hắn đi ra ngoài rèn luyện một phen, vết thương đã lành gần hết.

Trong một rừng cây rậm rạp, cây cối to lớn bao phủ không gian. Trong rừng cây, một co ngấu to ba hước dang nhìn Lục Thiếu Du chằm chằm. Con gấu màu trắng tinh không lẫn sắc khác, mắt như chuông đồng, toát ra khí thế khủng bố.

- Yêu thú hậu kỳ nhị giai.

Lục Thiếu Du cảm giác hơi thở từ người con gấu đã đến trình độ yêu thú hậu kỳ nhị giai, Vũ Sư nhất trọng cũng khó làm gì nó, đây là một loại Thổ Chi Yêu Hùng, da dày thịt béo, phòng ngự cực mạnh, rất khó đối phó.

Thổ Chi Yêu Hùng phát ra tiếng gầm đáng sợ:

- Grao!!!

Thân hình to lớn giẫm nền đất vọt lên, chi trước vỗ vào người Lục Thiếu Du.

- To con, xem bản công tử giải quyết ngươi thế nào!

Lục Thiếu Du không bỏ chạy, chân khí dồn dưới chân nhanh nhẹn né đòn công kích của Thổ Chi Yêu Hùng.

Con Thổ Chi Yêu Hùng, da dày thịt béo, phòng ngự cực mạnh nhưng hơi cồng kềnh, tốc độ không mau.

Lục Thiếu Du gầm lên:

- Khai Sơn chưởng!

Lục Thiếu Du né người, tay vỗ chưởng ấn vàng nhạt vào Thổ Chi Yêu Hùng to lớn, tăng nhanh tốc độ giáng xuống lưng nó.

Bùm!

Lục Thiếu Du cảm giác bàn tay như vỗ trúng tảng đá, bàn tay hắn tê dại. Thổ Chi Yêu Hùng thì lảo đảo tiến lên trước mấy bước.

Thổ Chi Yêu Hùng gầm lên:

- Grao!

Thổ Chi Yêu Hùng xoay người vỗ mạnh vào Lục Thiếu Du, lực lượng cường đại đè ép khí lưu vang tiếng xé gió.

Lục Thiếu Du nhanh chóng thụt lùi. Không thể đấu cứng với Thổ Chi Yêu Hùng, sẽ chịu thiệt. Lục Thiếu Du kết ấn, linh lực bốn phía tụ tập lại, gió đè ép không gian vặn vẹo, khí thế cường đại khuếch tán.

Một thanh đại đao màu đỏ nhanh chóng ngưng tụ trong tay Lục Thiếu Du, quanh đại đao sóng gợn không gian lăn tăn, tiếng xé gió chói tai vang lên.

- Đao Hồn Trảm!

Cây đao linh lực màu đỏ xé dòng không khí ra như Thái sơn áp đỉnh, lực lượng cuồng bạo chém xuống Thổ Chi Yêu Hùng.

- Grao!

Vầng sáng nhạt đậm đặc ngưng tụ trên người Thổ Chi Yêu Hùng to lớn, nó nhìn chằm chằm đòn công kích của Lục Thiếu Du, trong mắt lộ tia sợ hãi. Yêu thú đê giai không có trí tuệ cao, cảm thấy sợ sẽ chạy trốn, không như dã thú. Một số dã thú không biết chết là gì, sẽ bất chấp tất cả giết đối thủ, rất khó giải quyết.

Nhưng yêu thú cao giai trí tuệ bằng nhân loại là khó đối phó nhất.

Đao đỏ như máu cắt vỡ hư không, nhát đao chém ra dẫn đến không gian chấn động, khí kình gào thét sinh ra tiếng nổ. Đao quang kéo theo chuỗi tàn ảnh, uy thế kinh khủng. Ánh sáng chói mắt bắn tới, đao chém mạnh vào người Thổ Chi Yêu Hùng.

Bùm!

Vầng sáng vàng nhạt trên người Thổ Chi Yêu Hùng vặn vẹo, thoáng chốc nứt vỡ. Sóng năng lượng khủng bố bạo động. Lực lượng sắc bén không gì sánh bằng khuếch tán, không gian vặn vẹo.

Thân hình to lớn của Thổ Chi Yêu Hùng bị xẻ đôi, đao quang tan biến trong không trung.

Lục Thiếu Du kinh thán uy lực Đao Hồn kỹ của mình:

- Không uổng là linh kỹ huyền giai.

Lúc Lục Thiếu Du là Vũ Sĩ thất trọng thi triển linh kỹ huyền giai này có thể giết yêu thú hậu kỳ nhị giai, tức là hắn có thể giết Vũ Sư nhất trọng bình thường.

Linh kỹ huyền giai, linh kỹ cũng là chia làm sáu giai: Thiên, địa, huyền, hoàng, tinh, thần. Tiểu gia tộc bình thường có Vũ kỹ sơ giai hoàng giai đã là trọng bảo, linh kỹ huyền giai càng khó khăn hơn. Vũ kỹ, linh kỹ huyền giai thì là trọng bảo trong đại môn đại phái. Vũ kỹ, linh kỹ mỗi lên một bậc uy lực sẽ mạnh hơn một đẳng cấp. Linh kỹ sơ giai huyền giai và linh kỹ cao giai hoàng giai chênh lệch như trời với đất.

Lục Thiếu Du tu luyện Đao Hồn kỹ là linh kỹ sơ giai huyền giai, Chu Tước quyết là Vũ kỹ cao giai hoàng giai. Hiện tại Lục Thiếu Du không chắc Tứ Thần quyết có phải là Vũ kỹ không, dù sao Chu Tước quyết khác biệt rất lớn với Vũ kỹ bình thường. Nhưng Lục Thiếu Du biết rõ Chu Tước quyết là thủ đoạn mạnh nhất hiện nay của Lục Thiếu Du, tuy Chu Tước quyết cỡ đẳng cấp Vũ kỹ cao giai hoàng giai nhưng uy lực mạnh hơn Đao Hồn kỹ một chút. Nếu giống như lần trước dùng lực lượng bên thứ ba dung hợp Chu Tước quyết, uy lực của Chu Tước quyết càng thêm cường đại, rất khủng bố.

Thủ đoạn thứ hai của Lục Thiếu Du là Đao Hồn kỹ, thứ ba là Nộ Hải Cuồng Khiếu Vũ kỹ thủy hệ. Hiện tại Lục Thiếu Du chỉ còn thiếu hai Vũ kỹ thủy hệ, phong hệ.

Dọn dẹp xong Lục Thiếu Du đi về, cũng đã tới lúc nên về, dù sao hắn có một gốc Long Tu Thảo. Lục Thiếu Du nhìn đốm đen trong lòng bàn tay mình, hắn cười khổ.

Lục Thiếu Du đi về sơn động trong sơn cốc, hắn thấy Thôi Hồn Độc Suất đang điều tức, mặt trắng bệch, hơi thở tốt hơn một chút, vết thương trên vai đã kết già.

Cảm giác Lục Thiếu Du trở về, lão nhân áo đen mở mắt ra hỏi dồn:

- Tìm thấy Long Tu Thảo chưa?

Dường như Long Tu Thảo giúp ích rất lớn cho Thôi Hồn Độc Suất.

Lục Thiếu Du lấy ra Long Tu Thảo bình thường sẵn đưa cho Thôi Hồn Độc Suất:

- Đã đổi được.

Long Tu Thảo cao khoảng nửa thước, tỏa mùi thuốc đậm đặc. Chín miếng lá như râu, thân cỏ cong nên được gọi là Long Tu Thảo. Long Tu Thảo có tác dụng lớn trong việc giải độc, tăng mạnh linh khí, củng cố tinh thần nên giá trí rất cao.

Lão nhân áo đen mừng rỡ, sau đó nhìn Lục Thiếu Du chằm chằm, nói:

- Ta sắp luyện chế đan dược, ngươi yên phận chút, không được quấy rầy ta.

Lục Thiếu Du lùi vào góc hang:

- Mời tự nhiên.

Lục Thiếu Du hào hứng nhìn Thôi Hồn Độc Suất luyện chế đan dược thế nào.

Thôi Hồn Độc Suất móc một dược đỉnh ra khỏi trữ vật giới chỉ:

Đinh!

Lục Thiếu Du sớm chú ý trữ vật giới chỉ trên tay Thôi Hồn Độc Suất, người có trữ vật giới chỉ tất nhiên địa vị không thấp.

*****

Dược đỉnh cao cỡ một thước, màu xanh sậm, rậm rạp hoa văn tỏa ánh sáng nhạt. Phẩm chất dược đỉnh không tệ, Lục Thiếu Du cảm giác dược đỉnh này không thua gì long đỉnh của hắn.

Thôi Hồn Độc Suất bắt đầu đánh ra thủ ấn, linh lực tràn ngập trong tay lão rót vào dược đỉnh. Thoáng chốc trong dược đỉnh bùng cháy ngọn lửa, lửa rất nóng, không khí trong sơn động oi bức, nhiệt độ tăng nhanh.

Khi nhiệt độ lên cao nhất định, Lục Thiếu Du thấy Thôi Hồn Độc Suất điều khiển lửa lớn nhỏ, mức độ quen thuộc hơn xa hắn. Lục Thiếu Du nhìn hoa cả mắt.

Tiếp theo Thôi Hồn Độc Suất móc ra nhiều dược liệu lần lượt bỏ vào trong dược đỉnh luyện hóa. Lửa trong dược đỉnh đã đến mức độ cực kỳ chính xác, cái này cần có linh hồn lực rất mạnh mới khống chế nổi.

Thôi Hồn Độc Suất lấy ra dược liệu làm Lục Thiếu Du ngạc nhiên, toàn là thứ đáng giá. Xem bộ dạng Thôi Hồn Độc Suất sắp luyện chế đan dược đẳng cấp ngũ phẩm trở lên.

Nhìn Thôi Hồn Độc Suất luyện chế dược liệu làm Lục Thiếu Du càng lúc càng ngạc nhiên, lão khống chế linh hồn lực và lửa cực kỳ chính xác, không lãng phí chút tài liệu nào, tốc độ rất nhanh.

Nhưng dược liệu rất nhiều, muốn luyện hóa cần nhiều thời gian. Nhìn Thôi Hồn Độc Suất luyện chế cho Lục Thiếu Du học lóm được nhiều. Từ khí thế của lão nhân áo đen, danh hiệu Độc Suất, Lục Thiếu Du đoán Thôi Hồn Độc Suất có lẽ đến tình độ Linh Suất. Linh Giả Linh Suất, đây là cường giả.

Thôi Hồn Độc Suất tập trung tinh thần tu luyện, lão hết sức cẩn thận, từng bước luyện hóa các loại dược liệu.

Mãi đến ngày thứ hai Thôi Hồn Độc Suất mới tinh luyện hết dược liệu, thủ ấn lại thay đổi, lão thở hắt ra. Thôi Hồn Độc Suất bắt đầu dung hợp linh dịch tinh luyện từ dược liệu.

Thủ ấn liên tục bay múa, lửa trong dược đỉnh cháy hừng hực, mùi thuốc đậm đặc tỏa ra. Lục Thiếu Du không thấy, không cảm giác được tình huống trong dược đỉnh, nhưng nhìn mùi thuốc, hơi thở từ dược đỉnh thì linh dược chậm rãi ngưng tụ thành hình, tốc độ bình ổn, Linh Giả bình thường khó thể làm được.

Thời gian dần tổi, mùi dược trong sơn động càng lúc càng đậm đặc.

***

Lại một ngày qua đi, mùi thuốc trong sơn động đã đậm đặc quánh. Ngửi mùi thuốc làm Lục Thiếu Du thầm giật mình, đan dược đẳng cấp gì mà trong mùi thơm chứa lực lượng cuồng bạo?

Ong ong ong!

Dược đỉnh rung bần bật như có lực lượng bạo lực đụng vào dược đỉnh, rất thần dị.

Thôi Hồn Độc Suất hét lên:

- Tụ đan!

Thôi Hồn Độc Suất đổi thủ ấn, dược đỉnh rung lắc càng dữ dội hơn, lực lượng vô hình khuếch tán.

Đinh!

Trong dược đỉnh phát ra thanh âm trong trẻo, nắp dược đỉnh bật mở, một viên đan dược màu xanh to cỡ nắm tay trẻ sơ sinh lao ra, đan dược xoay quanh trong sơn động.

Năng lượng cuồng bạo tràn ngập, đan dược tỏa ánh sáng chói mắt. Đan dược bay ra khỏi dược đỉnh, uy nhiếp mạnh mẽ bao phủ sơn động hóa thành cột sáng chói mắt bắn ra ngoài hang.

Ầm ầm ầm!

Trong sơn cốc vang tiếng nổ điếc tai, một cột sáng bắn lên cao. Trong sơn động đá vụn rơi ầm ầm, hang rung lắc chốc lát sau mới ổn định lại.

Tay Thôi Hồn Độc Suất cầm viên đan dược màu xanh, ánh sáng đã thu vào đan, mùi thuốc đậm đặc và năng lượng cuồng bạo vẫn tỏa ra.

Mặt Lục Thiếu Du trắng bệch, năng lượng cuồng bạo làm hắn chịu khổ nhiều, buộc hải vận dụng chân khí chống cự.

Lục Thiếu Du tò mò hỏi:

- Đan dược này mấy phẩm?

đan dược ra khỏi đỉnh gây náo động lớn như vậy thật là đáng sợ, Lục Thiếu Du đoán đẳng cấp đan dược chắc cỡ ngũ phẩm nhưng không dám kết luận là mấy giai. Lục Thiếu Du chưa từng tiếp xúc loại đan dược đẳng cấp này.

Thôi Hồn Độc Suất trả lời:

- Chỉ là ngũ phẩm trung giai. Ta bị thương, chỉ luyện ra được đan dược ngũ phẩm, miễn cưỡng chữa lành vết thương một ít. Bây giờ ta phải trị thương, ước chừng mười ngày. Ngươi có thể đi ra ngoài hoặc ở lại trong hang.

Lục Thiếu Du nói:

- Ta ở lại, nếu lão không cho ta thuốc giải mà đi luôn thì ta biết làm sao?

Thôi Hồn Độc Suất liếc Lục Thiếu Du:

- Vậy ngươi cứ ở lại.

Thôi Hồn Độc Suất nuốt đan dược, bắt đầu trị thương.

Lục Thiếu Du ngồi xếp bằng, mười ngày vừa lúc cho hắn tu luyện, chữa lành vết thương hoàn toàn. Lục Thiếu Du ném đan dược tam phẩm vào miệng, hắn định thừa dịp luyện hóa ít đan dược tăng mạnh thực lực. Lần trước Lục Thiếu Du dùng chân khí Vũ Sư ngũ trọng thi triển Chu Tước quyết, giờ hắn chỉ có thể dựa vào luyện hóa đan dược mới tăng mạnh chân khí nổi. May mắn đan dược trong tay Lục Thiếu Du mặc dù phẩm cấp không cao nhưng số lượng nhiều, trong túi không gian của Đại thủ lĩnh Bạo Lang dong binh đoàn có khá nhiều đan dược.

Lục Thiếu Du hơi xem trọng đan dược tam phẩm, còn nhị phẩm thì hắn ăn như nhai kẹo. Đan dược nhị phẩm không có tác dụng lớn cho Lục Thiếu Du, hiện tại hắn là Vũ Sĩ thất trọng, ba trăm viên đan dược nhị phẩm cũng không khiến thực lực của hắn tăng mạnh một trọng.

Lát sau Lục Thiếu Du điều tức, đan dược vào miệng tan thành năng lượng khổng lồ, hắn chậm rãi luyện hóa nó. Trong khí hải đan dược tăng dần chân khí, nhưng còn xa mới đột phá Vũ Sĩ bát trọng nổi.

Lục Thiếu Du mải mê luyện hóa quên đi thời gian. Mười ngày không dài, đúng mười ngày sau lão nhân áo đen thở hắt ra, tỉnh lại.

- Phù phù.

Lục Thiếu Du ngừng tu luyện, hắn cảm giác trong đan dược khí hải tràn đầy chân khí, đẳng cấp đến trung giai Vũ Sĩ thất trọng. Luyện hóa đan dược không có hiệu quả lớn như trực tiếp thôn phệ chân khí.

Thôi Hồn Độc Suất nhìn Lục Thiếu Du, vẻ mặt kinh ngạc nói:

- Mới mười ngày mà thực lực của tiểu tử tiến bộ nhiều.

Lục Thiếu Du không giấu đi hơi thở nên không lừa được Thôi Hồn Độc Suất.

Lục Thiếu Du nhìn Thôi Hồn Độc Suất:

- Vết thương của lão sao rồi?

Sắc mặt Thôi Hồn Độc Suất đã tốt hơn nhiều, khí thế càng mạnh, chắc vết thương không trầm trọng.

Thôi Hồn Độc Suất nhớ đến vết thương trên người, sắc mặt âm trầm nói:

- Không nghiêm trọng, nhưng muốn lành hẳn thì còn lâu.

Thôi Hồn Độc Suất nói với Lục Thiếu Du:

- Tiểu tử, ngươi rất can đảm, người bình thường ở trước mặt ta đã sợ run lẩy bẩy.

Lục Thiếu Du mỉm cười nói:

- Ta có gì phải sợ hãi run rẩy? Tuy lão mạnh thật nhưng không lý do tùy tiện giết ta đi?

Lục Thiếu Du lại thầm lo lắng, nếu Thôi Hồn Độc Suất nổi hứng muốn lấy mạng hắn thì đúng là không có chỗ để kêu oan.

Thôi Hồn Độc Suất nói:

- Hừ! Đừng dùng chiêu khích tướng trước mặt ta, vuốt mông ngựa cũng vô dụng. Ta muốn giết người liền giết, không ai ngăn được, cũng không lo được, miễn ta thích, nhưng ta đã hứa không giết ngươi thì sẽ giữ lời. Chúng ta đi.

Lục Thiếu Du kinh ngạc hỏi:

- Đi? Chúng ta đi đâu?

- Kẻ thù của ta sẽ không ngờ ta chịu thiệt lớn thế này lại nhanh chóng trở về Cổ vực, ta phải làm ngược lẽ thường, trở về Cổ vực. Thù này sẽ có ngày ta trả!

Mắt Thôi Hồn Độc Suất bắn ra tia sáng lạnh làm Lục Thiếu Du rùng mình. Nhìn ra được Thôi Hồn Độc Suất có thù rất sâu.

Lục Thiếu Du ngây người:

- Đi Cổ vực?

Lục Thiếu Du có nghe nói về Cổ vực, xuyên qua Sơn mạch Vụ Đô là đến Cổ vực. Nhưng muốn vượt qua Sơn mạch Vụ Đô sẽ mất hơn nửa năm, dù cưỡi yêu thú bay cũng cần hai tháng.

Crypto.com Exchange

Chương (1-3468)