Truyện ngôn tình hay

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 1190

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 1190: Một giết một thả
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Mà Hắc Vũ thân là Linh thú, thọ mệnh so với nhân loại còn lớn hơn nhiều. Chỉ cần không có bất ngờ gì xảy ra hẳn còn ở trong Thánh Linh giáo. Thực lực sợ rằng cũng đột phá tới một cấp độ cực cao. Đến lúc đó có Hắc Vũ tương trợ, muốn nắm Thánh Linh giáo trong tay cũng không thành vấn đề.

Nhìn Hắc Vũ, cảm nhận khí tức khi Hắc Vũ xuất thủ Lục Thiếu Du cũng suy đoán ra được thân phận của đối phương. Mấy nghìn năm rồi, tọa kỵ của sư phụ vẫn đang âm thầm trông coi Thánh Linh giáo.

Tọa kỵ của sư phụ lại là cường giả bát giai, có thể trực tiếp đánh chết Ám Ma Pháp Tôn kia, Lục Thiếu Du suy đoán Hắc Vũ đã đột phá tới bát giai hậu kỳ. Cường giả như vậy Lục Thiếu Du cũng không dám vô lễ. Tọa kỵ của sư phụ tính ra chính là người cùng thế hệ với sư phụ..

Nhìn thấy thái độ của Lục Thiếu Du như vậy, trong mắt Hắc Vũ hiện lên sự thỏa mãn, cung kính nói:

- Người là đệ tử thân truyền duy nhất của chủ nhân, đương nhiên sẽ là thiếu chủ của ta.

Nói xong, ánh mắt Hắc Vũ đảo qua không trung nói với chúng cường giả Thánh Linh giáo:

- Đám vô liêm sỉ các ngươi còn chưa phục sao? Mấy nghìn năm tranh chấp nội bộ, nếu không phải Thánh Linh giáo là tâm huyết của chủ nhân và Tứ đại Thiên Tôn thì ta đã sớm thu thập đám vô liêm sỉ các ngươi rồi. Mấy năm nay các ngươi thực sự cho rằng Địa Viêm đảo, Thần Kim các, Khôn Dương đảo, Nguyệt Long các không ai mơ ước tới Thánh Linh giáo sao? Nếu không có ta âm thầm làm cho bọn hắn kinh sợ các ngươi cũng không sống tốt lành như hiện tại. Đám vô liêm sỉ các ngươi còn không mau bái kiến giáo chủ.

Mấy đại Thiên Tôn cùng với đám người Tôn lão hộ giáo bị Hắc Vũ nói cho một trận khuôn mặt lúc trắng lúc xanh, cũng không ai dám phản bác. Đối phương nói không sai, mấy nghìn năm nay Thánh Linh giáo luôn tranh đấu nội bộ, bây giờ còn có thế lực bên ngoài mơ ước Thánh Linh giáo, thiếu chút nữa Thánh Linh giáo trở thành vật trong tay của kẻ khác.

- Thánh Vũ Thiên Tôn Nguyễn Thượng Hành đời thứ ba tham kiến giáo chủ.

Thánh Pháp Thiên Tôn đời thứ ba Tiết Linh Phượng bái kiến giáo chủ.

Hai đại Thiên Tôn nhìn nhau lập tức hành lễ. Đám Tôn lão hộ giáo phía sau cũng lập tức hành lễ.

- Bái kiến giáo chủ.

Hơn vạn đệ tử phía dưới đương nhiên sẽ không có ai không thuần phục. Thanh âm thuần phục quanh quẩn trong không trung.

Chỉ có Tàng Thiên Báo đang ở trong không gian bị phong tỏa kia uể oải, trong mắt hiện lên sự tuyệt vọng.

- Thiếu chủ, Tàng Thiên Báo phản giáo chúng ta nên xử trí như thế nào?

Ánh mắt Hắc Vũ quét nhìn không trung, thân thể cao lớn run lên, một đạo hàn mang rơi vào trong không gian phong tỏa.

- Cái này...

Lục Thiếu Du ngẩng đầu nhìn chăm chú vào không gian bị phong tỏa. Một cường giả Linh Tôn tứ trọng a. Nếu như đánh chết thì sẽ làm tổn hại tới thực lực của Thánh Linh giáo. Muốn bồi dưỡng một Linh Tôn tứ trọng quả thực vô cùng khó.

- Giáo chủ tha mạng, ta biết sai rồi. Ta không nên bị ma quỷ che mắt, giáo chủ tha mạng.

Trong không gian bị phong tỏa, Tàng Thiên Báo quỳ gối giữa không trung cầu xin thự tha thứ. Tu vi Linh Tôn tứ trọng, ngoài tài nguyên tu luyện của Thánh Linh giáo hỗ trợ ra hắn hoàn toàn dựa vào sự tu luyện cực khổ của mình, trải qua mấy nghìn năm mới tới được bước này. Con đường này tuyệt đối không bằng phẳng, cho nên hắn không muốn chết, tuyệt đối không muốn chết.

Trong không trung, mọi người cũng nhìn về phía Lục Thiếu Du, không biết Lục Thiếu Du sẽ xử lý Tàng Thiên Báo thế nào. Một cường giả Linh Tôn tứ trọng, lẽ nào giáo chủ đành lòng đánh chết sao.

- Một lần không trung ngàn lần không tin, bất luận chuyện gì ta cũng có thể tha cho ngươi. Duy chỉ có tội phản giáo là không thể tha thứ.

Lục Thiếu Du hít sâu một hơi, bản tính của đại bộ phận nhân loại là vậy. Có một lần thì sẽ có lần thứ hai. Tàng Thiên Báo cấu kết với Linh Vũ giới cho nên tuyệt đối không thể giữ lại. Tuy rằng đánh chết một Linh Tôn tứ trọng đối với Thánh Linh giáo mà nói là tổn thất cực lớn. Thế nhưng vì lâu dài, người này không thể giữ lại, đây cũng là cảnh cáo đối với những kẻ phản giáo.

Nói xong, Lục Thiếu Du nhìn về phía Hắc Vũ nói:

- Hắc Vũ thúc, dựa theo môn quy xử lý người này đi. Niệm tình đồng môn cho hắn toàn thây.

Hắc Vũ nhìn Lục Thiếu Du hơi gật đầu một cái, năm ngón tay hướng về phía xa bóp chặt một cái, không gian tức thì vặn vẹo.

Phanh Phanh.

Tiếp theo, trong không gian vang lên thanh âm trầm thấp bạo liệt, gợn sóng bốn phía trong không gian phong tỏa nổ tung. Lực lượng cuồng bạo phóng lên cao.

Khục khục.

Tàng Thiên Báo phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch. Dưới cỗ lực lượng mạnh mẽ vô hình kia không gian trong đầu hắn trực tiếp bị phá hủy, hồn anh đang muốn chạy trốn thì ngay lập tức hóa thành từng mảnh nhỏ.

- Thu.

Ngay khi thân thể Tàng Thiên Báo rơi xuống, Lục Thiếu Du liền thu thi thể hắn vào trong nhẫn trữ vật. Thân thể Linh Tôn tứ trọng có thể nói là bảo vật.

Ánh mắt mọi người biến đổi, nhìn thấy Tàng Thiên Báo bị đánh chết, trong lòng mọi người không khỏi lạnh lẽo. Linh Tôn tứ trọng a, không ngờ nói đánh chết là đánh chết. Đây chính là lời cảnh cáo với bọn họ.

- Chư vị nghe rõ rồi chứ. Thánh Linh giáo tuyệt đối không cho phép phản giáo. Người phản giáo tuyệt không thể tha thứ.

Thanh âm của Lục Thiếu Du quanh quẩn trong không trung.

- Đệ tử ghi nhớ.

Hơn vạn đệ tử cung kính trả lời. Lời cảnh cáo như vậy đã in sâu vào trong lòng mọi ngươi.

- Còn có ngươi, ngươi biết tội chưa?

Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn sang Vũ Tôn nhị trọng đang bị hắn cấm chế, thanh âm lạnh lùng vang lên.

- Đệ tử biết tội, giáo chủ tha mạng.

Trong mắt Vũ Tôn nhị trọng này tràn ngập sự kinh hoảng, sợ hãi. Thánh Thú Thiên Tôn Tàng Thiên Báo cũng bị đánh chết, hắn đã nghĩ tới kết cục của mình. Lúc này trong lòng hắn vô cùng hối hận, bản thân hắn không nên hoài nghi giáo chủ, không nên phạm thượng.

Ánh mắt Thánh Pháp Thiên Tôn khẽ đổi, Vũ Tôn nhị trọng này dù sao cũng là người của Thánh Pháp bộ, lúc này hắn muốn nói gì đó thế nhưng lại không dám nói ra.

- Thánh Pháp Thiên Tôn, ngươi nghĩ ta nên xử trí người này như thế nào?

Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn về phía Thánh Pháp Thiên Tôn Tiết Linh Phượng rồi lạnh nhạt nói.

- Giáo chủ, La hộ giáo chỉ nghe mệnh lệnh của ta cho nên mới phạm thượng như vậy, ta cũng có tội.

Tiết Linh Phượng tiến lên cúi đầu hành lễ với Lục Thiếu Du rồi nói.

- Giáo chủ, ngay từ đầu ta cũng không dám khẳng định thân phận của giáo chủ, cho nên mới phạm thượng. Tội phạm thượng không thể tha thứ, mong giáo chủ cho ta cơ hội lập công chuộc tội.

- Xin giáo chủ cho chúng ta chuộc tội.

Chúng cường giả nhìn nhau lập tức tiến lên cầu tình, thứ nhất là vì đồng môn cầu tình. Thứ hai cũng là vì bản thân mình, chuyện phạm thượng bọn họ đều có phần a.

- Vô tâm nên mới phạm thượng sao? Lẽ nào các ngươi đã quên, thấy Thánh Linh sắc lệnh như thấy giáo chủ, lẽ nào cái này các ngươi đã quên rồi?

Lục Thiếu Du lạnh lùng nói một tiếng.

Nói xong, mọi người không dám nói nữa.

*****

- Còn ai muốn nói gì không?

Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn mọi người trong không trung.

Thánh Linh Thiên Tôn Tập Hạo Nhiên nhìn ánh mắt Lục Thiếu Du, ánh mắt khẽ đổi, lập tức tiến lên một bước nhìn Vũ Tôn nhị trọng kia rồi nói:

- La Vạn Võ, ngươi có thật lòng biết tội hay không?

- Thánh Linh Thiên Tôn, đệ tử đã biết tội, lần sau không dám tái phạm.

Vũ Tôn nhị trọng kia nhìn thấy Thánh Linh Thiên Tôn dường như đang cầu tình vì mình cho nên lập tức cảm kích, vội vã trả lời.

- Giáo chủ, La Vạn Võ đã thật lòng biết tội, không bằng tạm tha cho hắn. Trừng phạt nặng một chút là được rồi.

Thánh Linh Thiên Tôn cầu tình nói.

- Nếu như Thánh Linh Thiên Tôn đã mở miệng, vậy thì hôm nay ta sẽ tạm tha cho ngươi.

Ánh mắt Lục Thiếu Du trầm xuống nói:

- Tội chết có thể miễn, thế nhưng tội sống khó tha, bởi vì phạm thượng cho nên phạt...

Lục Thiếu Du suy nghĩ một chút rồi nói:

- Vậy thì xử phạt năm trượng, không được vận công chống lại. Do Thánh Pháp Thiên Tôn tự mình chấp hành, ngươi có phục không?

Lục Thiếu Du nói xong, ánh mắt nhìn về phía Vũ Tôn nhị trọng.

- Phục, đệ tử tâm phục khẩu phục.

Vũ Tôn nhị trọng sửng sốt, còn tưởng rằng mình sẽ bị trừng phạt nặng một chút, thế nhưng không ngờ lại chỉ đánh năm trượng. Xem ra giáo chủ cũng chỉ phạt qua loa mà thôi cho nên hắn lập tức đáp.

Chúng cường giả chung quanh thất kinh, vốn tưởng rằng vị La hộ giáo này phạm thượng, bằng vào sát khí trên người giáo chủ sợ rằng sẽ lành ít dữ nhiều, thế nhưng không ngờ lại là như thế này.

Hắc Vũ ở bên cạnh khẽ mỉm cười. Trong mắt Thánh Linh Thiên Tôn Tập Hạo Nhiên lộ ra tinh quang, vị giáo chủ này tuy rằng tuổi còn trẻ thế nhưng thủ đoạn cao minh tới cực điểm. Một giết một thả, đạo lý bên trong xử lý vô cùng nhuần nhuyễn a.

Lục Thiếu Du giải cấm chế trên người Vũ Tôn nhị trọng. Vũ Tôn nhị trọng này lập tức cảm kích hành lễ, cảm kích với Thánh Linh Thiên Tôn không ngớt.

...

Hai ngày sau, trong Thánh Linh bộ. Từ sáng sớm vạn vật như sống lại dưới ánh nắng đầu tiên trong ngày. Lục Thiếu Du cũng thở ra một ngụm trọc khí từ trong đan điền.

Trọc khí thở ra, hai mắt nhắm chặt mở ra. Trong đôi mắt thâm thúy hiện lên tinh quang rồi biến mất không thấy. Cảm nhận chân khí và linh lực hồi phục tới bảy tám phần trong cơ thể, khóe miệng Lục Thiếu Du hiện lên chút tiếu ý.

- Rốt cuộc cũng thu phục được Thánh Linh giáo.

Trong lòng Lục Thiếu Du có chút mừng rõ, Thánh Linh giáo mà sư phụ lưu lại có thực lực tuyệt đối kinh khủng. Hơn trăm Vũ Vương cùng Linh Vương, hơn mười đầu yêu thú, linh thú thất giai. Trong Tứ bộ ngoại từ một Tôn lão hộ giáo Vũ Tôn nhất trọng kia còn có mười hai Tôn lão hộ giáo khác. Đây đều là Vũ Tôn cùng Linh Tôn. Mặt khác thực lực của Tam Đại Thiên Tôn đều đạt tới một trình độ kinh khủng. Quan trọng nhất chính là còn có Hắc Vũ tồn tại, loại thực lực này càng thêm kinh khủng.

Lục Thiếu Du nhớ tới lời nói của sư phụ. Nếu như Thánh Linh giáo còn tồn tại, thu phục được Thánh Linh giáo, bằng vào thực lực của Thánh Linh giáo, coi như là hắn đi ngang Đông Hải cũng không có bao nhiêu vấn đề. Thực lực như vậy tuyệt đối không chỉ là nói mạnh miệng. Bằng vào thực lực hiện tại của Thánh Linh giáo, bất luận một thế lực nào trong Tứ các Tứ đảo cũng không dám trêu vào Thánh Linh giáo.

- Linh Vũ giới.

Lục Thiếu Du thì thào một tiếng. Có thực lực của Thánh Linh giáo trong tay, sau này hắn chống lại Linh Vũ giới cũng không có cảm giác thực lực thiếu thốn nữa.

Một lát sau Lục Thiếu Du và Lục Tâm Đồng, Tiểu Long Dương Quá đi về phía hậu sơn.

- Hắc Vũ thúc, ta tới rồi.

Trong một cái động khẩu bị cấm chế, bên trong bày biện vô cùng đơn giản. Lúc này Lục Thiếu Du đi vào bên trong nhìn Hắc Vũ rồi nói. Nhìn Hắc Vũ khiến cho Lục Thiếu Du vô hình trung cảm nhận được sự áp chế, đây là thực lực của cường giả, vô thanh vô tức tạo thành áp chế.

- Thiếu chủ, chủ nhân hiện tại đang ở nơi nào? Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra.

Trong hang, ánh mắt Hắc Vũ mang theo vẻ khẩn trương hỏi Lục Thiếu Du.

Lục Thiếu Du đem chuyện của sư phụ THánh Thủ Linh Tôn nói qua với Hắc Vũ một lần. Tọa kỵ của sư phụ đương nhiên hắn có thể tuyệt đối tin tưởng cho nên mọi chuyện về sư phụ THánh Thủ Linh Tôn hắn không cần phải giấu diếm.

- Chủ nhân thiên phú tuyệt đại, không ngờ lại không thể vượt qua bước cuối cùng kia.

Nghe xong Lục Thiếu Du, Hắc Vũ khẽ thở dài nói.

- Sư phụ vẫn có cơ hội khôi phục. Ngày sau đột phá cũng không phải là không có cơ hội.

Lục Thiếu Du nói, đột phá Linh Đế, muốn đột phá tới cấp bậc này tuyệt đối không phải là chuyện dễ dàng. Có thể tu luyện tới Vũ Vương, Linh Vương thì đều là người có thiên tư bất phàm, nhân trung chi long. Mà tới Vũ Tôn, Linh Tôn thì chính là lông phượng sừng lân. Về phần đột phá Vũ Đế, Linh Đế thì đâu chỉ là thiên phú tuyệt đại có thể miêu tả hết được.

Nghĩ vậy Lục Thiếu Du không khỏi lo lắng, sau này nếu như hắn tu luyện tới bước đó liệu có thể đột phá được hay không. Lục Thiếu Du cười khổ, hiện tại hắn còn chưa tới Vũ Tôn cùng Linh Tôn mà đã nghĩ muốn đột phá Vũ Đế, Linh Đế quả thực còn hơi sớm.

- Chủ nhân có thể khôi phục thì tốt nhân. Khi trước chủ nhân mãi không về ta đã đi khắp nơi tìm kiếm. Thế nhưng tìm toàn bộ đại lục cũng không tìm thấy được chủ nhân. Trong linh hồn ta vẫn còn liên hệ với chủ nhân cho nên cũng biết chủ nhân không ngã xuống. Những năm này ta đều ở trong Thánh Linh giáo chờ chủ nhân trở về. Thế nhưng thật không ngờ chủ nhân đã trở thành thân thể hồn anh. Ở trong Ngọc Linh sàng, khó trách ta không thể tìm được. Càng không nghĩ tới chủ nhân có duyên phận nhận được một đệ tử như ngươi. Linh Vũ song tu, vũ giả ngũ hệ, thiên phú kinh người, quả thực không tồi. Có tư cách trở thành đệ tử của chủ nhân.

Hắc Vũ nhìn Lục Thiếu Du rồi nói.

Lục Thiếu Du mỉm cười không nói gì, khóe miệng nhếch lên do dự một lát rồi hỏi:

- Hắc Vũ thúc, ta thấy thúc thi triển Họa Địa Vi Lao vô cùng cường hãn, không biết có phải là năng lực thiên phú của Hắc Vũ thúc hay không?

Lục Thiếu Du từ khi nhìn thấy Hắc Vũ thi triển Họa Địa Vi Lao luôn hiếu kỳ, không những nắm không gian trong tay còn câu dẫn năng lượng trong thiên địa phong tỏa không gian. Có chút tương tự với không gian thuộc tính mà hắn thi triển. Thế nhưng lại có chút không giống. Nếu như bản thân hắn có thể tham ngộ một phen mà nói, không chừng còn có thể nhận được không ít chỗ tốt.

Hắc Vũ nhìn Lục Thiếu Du mỉm cười nói:

- Họa Địa Vi Lao này chính là một loại công kích ta sáng tạo ra trong mấy ngàn năm nhàn rỗi. Uy lực không nhỏ, có không ít tác dụng. Đương nhiên chuyện này cũng có chút quan hệ với năng lực thiên phú của ta. Ngươi muốn học nó sợ rằng có chút khó khăn.

Nghe Hắc Vũ nói vậy Lục Thiếu Du có chút thất vọng.

Crypto.com Exchange

Chương (1-3468)