Truyện ngôn tình hay

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 1208

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 1208: Linh Vương bát trọng
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Linh Vương bát trọng, tốc độ này quả thực chính là bay a.

Hắc Vũ không khỏi kinh ngạc đứng trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư đang xoay quanh bầu trời. Sắc mặt hắn hiện tại vô cùng kinh ngạc, ngay không lâu trước đó hắn mới cảm giác được vị thiếu chủ này từ Linh Vương và Vũ Vương lục trọng đột phá Linh Vương, Vũ Vương thất trọng. Lúc này mới là bao lâu a. Tính ra còn chưa tới hai mươi ngày, loại tốc độ đột phá như vậy quá kinh khủng, thảo nào tuổi còn trẻ đã có tu vi kinh khủng như vậy.

Dưới sự tiến vào của năng lượng, chỉ trong nháy mắt cỗ năng lượng này từ từ tiêu tán. Lúc này Lục Thiếu Du đã đạt tới Linh Vương bát trọng.

Sưu Sưu.

Một lát sau, Lục Thiếu Du đang lăng không đứng trên không trung mới thở ra một ngụm trọc khí, hai mắt đồng thời mở ra, tinh quang trong mắt lập lòe.

Cảm nhận biến hóa trong cơ thể, Lục Thiếu Du khẽ vặn người, xương cốt toàn thân vang lên thanh âm thanh thúy, cả thân thể tràn ngập một cảm giác thoải mái, sảng khoái.

Trong giây lát, Lục Thiếu Du nắm tay, chu vi chung quanh nắm tay, không gian hơi vặn vẹo. Một cỗ linh hồn lực vô hình lan tràn ra. Cỗ linh hồn lực này so với mấy ngày trước đây quả nhiên không chỉ mạnh hơn vài lần.

- Đây là thực lực của Linh Vương bát trọng sao? Quả nhiên rất mạnh.

Lục Thiếu Du mỉm cười, cảm nhận tất cả biến hóa trong cơ thể, Linh Vương bát trọng so với Linh Vương thất trọng đỉnh phong tuy rằng chỉ cách một đường, thế nhưng lại hoàn toàn là hai đẳng cấp khác nhau. Đột phá một bước này, thực lực tăng lên không chỉ gấp đôi.

Luyện hóa linh lực của Linh Vương bát trọng kia đúng như trong dự đoán của Lục Thiếu Du, đủ để đột phá tới Linh Vương bát trọng. Số linh lực chưa luyện hóa còn lại lúc này cũng không có bao nhiêu nữa.

Sưu.

Thân ảnh Lục Thiếu Du chợt lóe, lập tức rơi vào trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, khí tức Linh Vương bát trọng khiến cho Dương Quá, Như Hoa kinh ngạc.

- Nhị đệ, tốc độ tu luyện của đệ quả thực chính là bay a.

Dương Quá không khỏi chậc lưỡi. Khi trước trên Bình Nham đảo hắn đã là Vũ Vương tứ trọng, nhị đệ này chỉ là Vũ Vương nhất trọng và Linh Vương nhất trọng mà thôi. Mà hiện tại hắn đã là Vũ Vương lục trọng, Lục Thiếu Du đã tới Linh Vương bát trọng, Vũ Vương thất trọng. Tốc độ tu luyện như vậy quả thực khiến cho hắn không khỏi sợ hãi.

Lục Thiếu Du mỉm cười, hắn có Âm Dương Linh Vũ quyết, tốc độ tu luyện đương nhiên phải nhanh hơn. Có tốc độ như vậy cũng đủ để làm cho hắn thỏa mãn rồi.

- Tốc độ tu luyện của lão đại đương nhiên phải nhanh rồi.

Tiểu Long chớp mắt cười nói, lão đại lần nữa đột phá, nó cũng cực kỳ vui vẻ.

Vẻ mặt Hắc Vũ kinh ngạc thế nhưng cũng không nói gì. Nhưng ánh mắt nghi hoặc kia vẫn nhìn vào trên người Lục Thiếu Du.

Thiên Sí Tuyết Sư xuất phát, mọi người lần nữa đi về phía Thiên đảo. Ngay sau đó Lục Thiếu Du cũng bắt đầu luyện hóa cỗ chân khí trong cơ thể. Lục Thiếu Du đoán, chân khí của ba Vũ Vương trong cơ thể hắn cũng đủ để giúp hắn đột phá lên Vũ Vương bát trọng. Tu vi vũ giả lần nữa đột phá, thực lực tuyệt đối sẽ tăng lên một đẳng cấp mới.

Thiên Sí Tuyết Sư tiếp tục phi hành, Lục Thiếu Du khoanh chân ngồi. Sau khi ngưng thần tĩnh khí Lục Thiếu Du bắt đầu từng bước luyện hóa số chân khí trong cơ thể do thôn phệ mà có. Sau khi bỏ đi tạp chất lập tức hóa thành chân khí tinh thuần tiến vào trong đan điền hắn.

Chỉ trong chốc lát quanh thân Lục Thiếu Du được bao phủ bởi một vòng quang mang nhàn nhạt, tiến vào trong trạng thái luyện hóa. Thời gian không biết trôi qua bao lâu, lúc này quang mang quanh thân Lục Thiếu Du ngày càng chói mắt.

Trong Phi Linh môn, lúc này đã vào đông, sắc trời có chút mông lung. Sáng sớm mùa đông cũng không có chim chóc bay qua. Trong không gian có sương mù quanh quẩn, cùng với những cơn gió lạnh buốt thổi qua.

Cây cối chung quanh Phi Linh môn trụi lủi, dường như không chịu nổi những cơn gió tập kích mà chập chờn trong những cơn gió. Mà lúc này trong hậu sơn có hai thân ảnh xuất hiện.

Hai người một nam một nữ, nữ nhân trên người mặc một bộ y phục khiến cho người ta sôi trào, tuổi tác chừng hai mươi ba, hai mươi tư. Khí tức trên người đã đạt tới Vũ Tướng cửu trọng, khoảng cách tới Vũ Suất cũng chỉ có một bước. Bộ cung trang màu hồng bó sát người, bộ ngực cao vót. Đặc biệt là cái váy cực ngắn, chỉ vừa vặn bao phủ bộ mông tròn lẳn, đôi chân dài màu trắng hiện ra khiến cho người ta không khỏi liên tưởng tới cảnh xuân ở bên trong cái váy kia.

Toàn bộ Phi Linh môn, tuy rằng có khá nhiều mỹ nữ, thế nhưng người có cách ăn mặc khiến cho người ta sôi trào này chỉ có Bạch Toa Toa, không còn có người nào khác.

Bên người Bạch Toa Toa lúc này có một nam tử cực kỳ mập mạp, nhìn qua vô cùng hèn mọn. Thế nhưng trên người vô hình trung cũng có một cỗ khí thế. Đây chính là Phó đường chủ Linh Đường Lưu Nhất Thủ. Nhìn hình thể của Lưu Nhất Thủ, dường như so với ngày trước đã gầy hơn không ít.

- Lưu Nhất Thủ, ngươi không nên đi theo ta nữa. Ta thực sự không thích ngươi.

Bạch Toa Toa nhìn Lưu Nhất Thủ, trong mắt hiện lên sự áy náy. Thời gian thấm thoát trôi qua, lúc này nàng không còn là tiểu nha đầu đơn thuần trong Phi Linh môn nữa. Mà lúc này đã là một thiếu nữ trổ mã, duyên dáng yêu kiều, mang theo chút quyến rũ.

- Toa Toa, rốt cuộc ta có gì không tốt? Ngươi nói ta béo, nửa năm qua ta đã giảm hơn mười cân, ngươi nói ta tu vi quá kém, ta đã liều mạng tu luyện. Ta còn chỗ nào mà ngươi không hài lòng? Ta sẽ tiếp tục sửa còn không được sao?

Lưu Nhất Thủ cầu khẩn nói.

- Ngươi không có gì là không tốt. Chỉ là ta thực sự không thích ngươi.

Bạch Toa Toa nhìn dáng dấp của Lưu Nhất Thủ có chút sốt ruột nói.

- Ngươi không thích ta tại sao lần trước không nói rõ với ta? Lần trước ta nói thích ngươi, ngươi cũng nói thích ta.

Lưu Nhất Thủ sửng sốt nói.

- Ta thực sự không biết thích là cái ý tứ này. Thích mà ta nói chỉ là bằng hữu, huynh muội mà thôi, là chính bản thân ngươi hiểu lầm.

Khuôn mặt Bạch Toa Toa có chút nóng nảy, nếu không phải Nhan Kỳ và Tân Hiểu Kỳ nói cho nàng, thì nàng không ngờ Lưu Nhất Thủ lại thích nàng theo kiểu kia.

- Thế nhưng ta vẫn thích ngươi. Ngươi nói xem, phải làm sao thì ngươi mới thích ta? Ta nhất định sẽ sửa.

Lưu Nhất Thủ thề thốt nói. Đối với Bạch Toa Toa, trong lòng hắn thực sự động tâm. Vì nữ tử trước mắt, bao nhiêu nữ tử trong môn ném ánh mắt câu hồn cho hắn hắn đều không để ý.

- Ngươi không nên như vậy, ngươi không có gì không tốt.

Bạch Toa Toa nhìn Lưu Nhất Thủ, càng lúc càng nóng nảy, thiếu chút nữa muốn khóc nói.

- Vậy ngươi nói xem, ngươi thích cái gì ta sửa còn không được sao?

Lưu Nhất Thủ nhìn dáng vẻ nóng nảy của Bạch Toa Toa không khỏi có chút yêu thương vội vàng nói:

- Được rồi, Toa Toa, nếu ngươi đã như vậy ta không thích ngươi là được. Chỉ cần ngươi vui vẻ là được rồi.

Nói xong, trong mắt Lưu Nhất Thủ hiện lên chút mất mát, nói nhỏ:

- Kỳ thực ta cũng biết ta không xứng với ngươi, ta lớn lên không đẹp trai, lại béo như vạy.

*****

- Lưu Nhất Thủ, ngươi không nên nói như vậy, ngươi thực sự rất tốt. Ta vẫn luôn coi ngươi như là ca ca. Là thân ca ca. Sau này ngươi chính là ca ca của ta. Ta biết các nàng Tiểu Lan, Giai Giai đều thích ngươi, ngươi có thể chọn một người.

Nhìn dáng vẻ của Lưu Nhất Thủ, trong lòng đơn thuần của Bạch Toa Toa có chút không đành lòng.

- Cái gì, Tiểu Lan? Nàng so với ta còn béo hơn.

Lưu Nhất Thủ lập tức nói rồi nhíu mày lớn tiếng:

- Được rồi, ngươi không thích ta ta cũng không ép. Ngươi chỉ cần sống tốt là được rồi. Nhưng sau này ai dám bắt nạt ngươi ta nhất định sẽ không buông tha hắn.

...

Ngay khi Lưu Nhất Thủ vừa nói xong, trong hậu sơn Phi Linh môn đột nhiên giống như gió nổi mây phun, hai người lập tức kinh ngạc nhìn về phía sau.

Trên hậu sơn, trong một mật thất đột nhiên có một cỗ khí tức mạnh mẽ lan tràn mang theo một cỗ hắc mang bàng bạc.

Phù.

Ngay khi khí tức tăng lên cũng dẫn dắt theo một đám năng lượng trong thiên địa, năng lượng thiên địa từ bốn phương tám hướng tiến vào trong mật thất. Cùng với khí tức tăng lên khiến cho toàn bộ hậu sơn Phi Linh môn gió nổi mây phun.

Cảnh tượng này cũng không kéo dài bao lâu, thì có một đạo khí tức cường hãn bắt đầu tràn ra. Linh hồn ba động bàng bạc thật lâu sau mới thu liễm lại.

Ầm ầm.

Cửa mật thất mở ra, một thân ảnh mặc hắc bào mang theo ánh mắt lạnh lùng, khí tức trên người như ẩn như hiện vô hình trung khiến cho người khác không dám tới gần. Mà người này chính là Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh.

- Chúc mừng. Lại đột phá một trọng đến Linh Vương ngũ trọng.

Ngoài mật thất có một nữ tử tuyệt mỹ tản ra khí tức quyến rũ thành thục, quốc sắc thiên hương đã sớm chờ từ trước. Đôi mắt xinh đẹp, tuổi tác thoạt nhìn chỉ có hai mươi mấy tuổi, chính là Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh.

- Sao ngươi lại tới đây? Chẳng lẽ xảy ra chuyện gì sao?

Ánh mắt Đông Vô Mệnh nhìn về phía nữ tử tuyệt mỹ, trong mắt có chút phức tạp rồi lập tức hỏi. Gần đây chuyện cần xử lý không ít. Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh cố ý chờ hắn ở chỗ này sợ rằng Phi Linh môn đã xảy ra chuyện gì đó.

- Ám đường truyền tới tin tức, Hóa Vũ tông, Hắc Sát giáo mấy ngày trước đều phái ra trưởng lão đi tới Lan Lăng sơn trang.

Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói.

- Ý của ngươi là ba sơn môn này sẽ có động tác?

Đông Vô Mệnh nhướng mày nói, trong mắt hiện lên hàn ý nhàn nhạt.

- Sợ rằng sẽ có một chút động tác. Trên biên cảnh người mà ba môn phái này phái ra cũng càng nhiều. Chúng ta vẫn phái người tiếp viện thế nhưng không chịu nổi ba môn phái này giáp công.

- Linh Thiên môn có động tác gì không?

Sau khi cúi đầu trầm tư một lát, Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh nói.

- Ba sơn môn Lan Lăng sơn trang, Hóa Vũ tông, Hắc Sát giáo cũng còn phái người dường như vô ý phong tỏa tin tức của Linh Thiên môn, sọ rằng Linh Thiên môn đã rơi vào trong sắp xếp của ba sơn môn này.

Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói.

- Lan Lăng sơn trang, Hắc Sát giáo, Hóa Vũ tông chẳng nhẽ định làm ra động tĩnh gì lớn sao?

Sắc mặt Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh có chút ngưng trọng, thấp giọng nói:

- Tiểu tử kia hiện tại đang ở Đông Hải, tình huống hiện tại của Phi Linh môn sợ rằng phải dựa vào mấy lão gia hỏa như chúng ta. Thế nhưng hiện tại đã bắt đầu khó mà chống đỡ được.

- Tất cả cũng chỉ có thể chờ Thiếu Du trở về. Trước khi hắn trở về thứ chúng ta có thể làm chỉ là bảo tồn thực lực. Nếu như liều mạng đối với chúng ta mà nói càng thêm bất lợi.

Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói.

- Cũng chỉ có thể như vậy.

Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh nói.

Trong hải vực xanh thẳm, trên bầu trời vạn dặm không có một đám mây. Trong hải vực chung quanh có không ít yêu thú trong nước nhô đầu ra. Đột nhiên cả hải vực gió nổi mây phun. Từng đầu yêu thú cảm nhận được cỗ khí tức khiến tim đập nhanh lập tức chui đầu chạy trốn vào trong hải vực.

Giữa không trung, thân ảnh Lục Thiếu Du lăng không mà đứng, khí tức quanh người đột nhiên kéo lên. Quang mang quanh thân ngày càng chói mắt, đan điền bắt đầu bành trướng, có cảm giác no đủ.

Trạng thái này cũng không kéo dài bao lâu, trong đan điền Lục Thiếu Du vang lên một tiếng trầm muộn.

Phanh.

Tiếng trầm muộn vang lên, đồng thời trong đan điền có một cỗ lực lượng mạnh mẽ khuếch tán. Khí tức kéo lên, toàn bộ chân trời run rẩy.

Lúc này quanh thân Lục Thiếu Du có một cỗ khí tức bàng bạc tiết ra ngoài, từ trong lỗ chân lông bạo phát ra giống như là hồng thủy lập tức tạo thành một vòng xoáy chung quanh người dẫn dắt năng lượng trong thiên địa kéo tới.

Sưu sưu.

Trong bầu trời, năng lượng thiên địa bị Lục Thiếu Du hút vào trong cơ thể, lập tức năng lượng bàng bạc trong thiên địa ngập trời kéo đến giống như Lục Thiếu Du rút dây động rừng. Cuối cùng năng lượng thiên địa bị dòng xoáy bàng bạc quanh thân Lục Thiếu Du đưa vào trong cơ thể. Năng lượng thiên địa bàng bạc tiến vào cơ thể, khí tức lần nữa điên cuồng kéo lên.

Phanh.

Khí tức đột phá bình cảnh, năng lượng bàng bạc trong thiên địa trực tiếp bao vây chung quanh Lục Thiếu Du. Uy áp kinh khủng tràn ra chung quanh khiến cho hải vực phía dưới cuồn cuộn giống như biểm gầm. Khí thế như vậy vô cùng kinh khủng.

Trong lòng Hắc Vũ, Dương Quá cùng mọi người không khỏi than thở. Năng lượng bàng bạc trong bầu trời giằng co chừng mười chung trà sau lập tức tiêu tán. Mà năng lượng thiên địa tán đi, cỗ uy áp ngập trời kia cũng từ từ phai nhạt.

- Khí tức thật mạnh, Vũ Vương bát trọng sao lại mạnh như vậy.

Lúc này Hắc Vũ không khỏi khiếp sợ.

Năng lượng thiên địa biến mất không còn tung tích, thân ảnh màu xanh trên bầu trời ngày càng rõ ràng, rốt cuộc cũng xuất hiện trước ánh mắt kinh ngạc của mấy người.

Giữa không trung, Lục Thiếu Du hít sâu một hơi, đồng thời thở ra một ngụm trọc khí. Gợn sóng trong không gian run lên, lười biếng duỗi thân thể một cái, cảm nhận cảm giác thoải mái không nói nên lời tràn ngập toàn thân.

- Đây là lực lượng của Vũ Vương bát trọng sao? Rốt cuộc cũng đạt tới Vũ Vương bát trọng.

Hai tay Lục Thiếu Du run lên, bàn tay khẽ nắm, cảm nhận chân khí bàng bạc như biển rộng trong đan điền, Lục Thiếu Du không khỏi có chút kích động. Đan điền của hắn lần nữa được mở rộng, chân khí giống như đại dương mênh mông lần nữa nhiều hơn gấp bội. Loại lực lượng này khiến cho Lục Thiếu Du vô cùng mê hoặc. Vũ Vương bát trọng, sợ rằng vô số người dùng cả đời cũng khó mà đạt được. Mà hiện tại hắn đã đạt tới Vũ Vương bát trọng.

Nhíu mày, Lục Thiếu Du duỗi tay, bàn tay bỗng nhiên nắm chặt. Không gian trước mặt không ngờ mạnh mẽ vặn vẹo tạo thành một vết sâu. Giống như là một bàn tay nắm vào khí cầu, tùy thời có thể bóp nát nó vậy.

Dưới một trảo này Lục Thiếu Du có tự tin, cho dù là Vũ Vương cửu trọng bình thường nếu như bị một trảo này đánh vào người chỉ sợ cũng sẽ trở thành một đám thịt nát. Đây là một loại cảm giác lực lượng tuyệt đối.

Cảm nhận mỗi một cái giơ tay nhấc chân đều khiến cho không gian vặn vẹo, trên khuôn mặt Lục Thiếu Du chậm rãi hiện lên nụ cười.

Crypto.com Exchange

Chương (1-3468)