Truyện ngôn tình hay

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 1235

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 1235: Lại phát tài
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Ngao Ngao.

Bảo Nhi và Bối Nhi trốn vào trong lòng phụ thân, nhìn cỗ uy thế kia biến mất lúc này mới dám ngẩng đầu nhìn về phía trước. Trong đôi mắt nhỏ kia tràn ngập vẻ kinh ngạc và chấn động.

Sau khi tất cả khôi phục, thân ảnh Thiên Thủ Quỷ Vương càng lúc càng rõ ràng trong mắt mọi người. Sau đó xuất hiện rõ ràng trong ánh mắt chăm chú của mọi người.

Thiên Thủ Quỷ Vương khoanh chân ngồi xuống, khí tức toàn thân vô hình trung mang theo một cỗ áp lực vô cùng lớn. Trong lúc mơ hồ, gợn sóng trong không gian quanh thân không ngừng rung động. Nếu không nhìn kỹ còn không thể nhìn ra được.

- Vũ Vương và Vũ Tôn cách biệt quả thực một trời a.

Cảm nhận khí tức hiện tại trên người Thiên Thủ Quỷ Vương và khí tức khi còn là Vũ Vương, trong lòng Lục Thiếu Du không khỏi cảm thán. Không biết sau khi hắn đột phá Vũ Tôn sẽ đạt tới tình trạng gì. Có lẽ hiện tại nghĩ tới vẫn còn quá sớm. Chỉ là hy vọng cũng không quá lâu.

Phù.

Chỉ trong chốc lát, hai con mắt nhắm chặt của Thiên Thủ Quỷ Vương mở ra, tinh quang trong mắt chợt lóe. Cảm nhận cảm giác sảng khoái tràn ngập trong cơ thể lúc này, Thiên Thủ Quỷ Vương lập tức thở ra một ngụm trọc khí mang theo khí tức nóng bỏng. Gợn sóng trong không gian phía trước lập tức khuếch tán về bốn phía.

- Đây là cấp bậc Vũ Tôn sao?

Thiên Thủ Quỷ Vương nhìn đôi tay mình, cảm nhận chân khí như biển trong đan điền, khóe miệng khẽ mỉm cười. Rốt cuộc đã đột phá tới Vũ Tôn, hắn luôn mơ ước cấp bậc này, cấp bậc Vũ Tôn, chờ đợi vài thập niên rốt cuộc cũng đột phá. Loại thực lực này so với thực lực của hắn khi trước hoàn toàn không cùng một đẳng cấp. Rốt cuộc hắn cũng được coi là một trong những siêu cấp cường giả của đại lục.

- Chúc mừng Quỷ Vương, không, hiện tại có lẽ nên nói là chúc mừng Quỷ Tôn đột phá.

Lục Thiếu Du vuốt sống mũi, Thiên Thủ Quỷ Vương đột phá lên Vũ Tôn, cũng chân chính được coi là tôn sứ hộ môn. Hơn nữa lại thêm Bàn Hủy và Bàn Vân, hiện tại Phi Linh môn đã có ba vị tôn sứ hộ môn Tôn cấp, mặt khác còn có Băng Mộc Tôn giả ở đó, thực lực đề thăng không ít.

- Đa tạ chưởng môn.

Thiên Thủ Quỷ Tôn hành lễ với Lục Thiếu Du. Nếu không phải khi trước chưởng môn cứu giúp thì mạng của hắn đã không còn, cũng không đột phá tới Vũ Tôn như hiện tại.

- Quỷ Tôn không nên khách khí, chúng ta nhanh chóng xuất phát thôi. Hiện tại chúng ta cần đến một nơi, Quỷ Tôn đột phá thì chúng ta cũng nắm chắc thêm một phần.

Lục Thiếu Du nói, đã chậm trễ mấy ngày cho nên phải lập tức xuât phát.

- Chưởng môn, chúng ta đi đâu vậy?

Thiên Thủ Quỷ Tôn hỏi.

- Một địa phương vô cùng tốt, nói không chừng còn có bảo vật.

Khóe miệng Lục Thiếu Du nhếch lên, mỉm cười nói.

- Bàn Hủy huynh, yêu thú dưới trướng của huynh có thể điều động được không?

Lục Thiếu Du cười rồi lập tức quay đầu lại hỏi Bàn Hủy. Bàn Hủy gia nhập Phi Linh môn, đám yêu thú kinh khủng phía dưới Lục Thiếu Du sao có thể bỏ qua được. Cho dù là Bàn Hủy không gia nhập Phi Linh môn, vốn Lục Thiếu Du khi nhìn thấy đám yêu thú kia cũng đã có chủ ý. Yêu đường của Phi Linh môn nếu như có thêm những yêu thú kinh khủng trong không gian này thì mới thực sự được gọi là đại quân yêu thú. Coi như là so với đám thánh thú của Thánh Linh giáo tuyệt đối cũng không kém bao nhiêu.

- Đương nhiên có thể điều động.

Bàn Hủy trả lời, chúng thú thủ hạ của hắn tuy rằng đều bị yêu hoàng khí trên người Tiểu Long áp chế, thế nhưng vẫn thuần phục với hắn.

- Vậy là tốt rồi.

Trên khuôn mặt Lục Thiếu Du lần nữa hiện lên sự vui vẻ.

- Được rồi, chưởng môn, mấy nghìn năm nay ở trong không gian này ta cất dấu không ít linh dược, người có muốn mang đi theo hay không?

Bàn Hủy lập tức hỏi Lục Thiếu Du.

- Linh dược cất dấu mấy nghìn năm sao? Đương nhiên phải thu rồi.

Lục Thiếu Du không có một chút do dự nào, nói giỡn sao, linh dược đương nhiên hắn phải muốn rồi.

- Chưởng môn, số linh dược này cũng không có bao nhiêu. Trước đây vốn nhiều một chút, thế nhưng Bàn Vân sinh nở, để tăng cường thể chất cho hài nhi cho nên mỗi ngày phải ăn không ít. Có đôi khi ta cũng ăn một chút. Tuy rằng không nhận được chỗ tốt nào, thế nhưng mùi vị cũng không tồi.

truyencuatui.net

/ Bàn Hủy nói xong, lập tức đi tới một thạch bích, đem một phiến đá bí mật mở ra rồi đi vào bên trong.

Khi mọi người đi vào bên trong, cả đám lập tức ngây ra rồi nuốt nước bọt đồng thời hít sâu một hơi.

- Trời ạ, ta hoa mắt rồi sao?

Thiên Thủ Quỷ Tôn sửng sốt, gian nan nuốt một ngụm nước bọt, hai tay dụi mắt dường như còn tưởng rằng mình đang hoa mắt.

- Ta kháo, phát tài rồi, đại phát tài a.

Lục Thiếu Du ngẩn ngơ một lúc, miệng không nhịn được mà hét to một tiếng. Hắn hận không thể hung hăng hôn Bàn Hủy một cái. Bởi vì bên trong cánh cửa đá này là một thạch thất rộng chừng hai trăm thước, bên trong thạch thất rộng hai trăm thước này có vô số thiên tài địa bảo cùng với linh dược cao giai, mỗi một thứ đều là vật vô giá.

- Ngưng Huyết Chi vạn năm, Cửu Diệp Huyết Linh Chi vạn năm, Bạch Ô LInh căn vạn năm, ...

Trong miệng Lục Tâm Đồng thì thào nhắc tới vài cái tên, khuôn mặt xinh đẹp đại biến, thân hình giống như hóa đá ở bên trong không gian chừng hai trăm thước này.

- Chưởng môn, vốn còn có nhiều hơn một chút. Thế nhưng sau khi bị ta và Bàn Vân dùng hơn phân nửa, những thứ này đối với đám yêu thú chúng ta dường như cũng không có tác dụng quá lớn. Trừ linh quả trong thiên địa ra thì tác dụng lớn hơn không ít.

Bàn Hủy nói.

- Được rồi, được rồi. Nếu nhiều hơn nữa, Tam tông Tứ môn, Nhất tông Nhất giáo Nhất môn Nhất trang cùng Tức các Tứ đảo sẽ tới cướp đoạt.

Ánh mắt Lục Thiếu Du tỏa sáng nhìn vào đống bảo vật. Số lượng trong không gian tuy rằng không ít, thế nhưng cũng không phải rất nhiều. Nơi này mỗi một loại tài liệu đều là tài liệu luyện chế đan dược cao phẩm. Kém cỏi nhất cũng đủ coi như vô giá. Đều là tài liệu luyện chế đan dược thất phẩm trung giai. Rất nhiều linh dược và thiên tài địa bảo ở bên ngoài rất khó tìm được. Đột nhiên xuất hiện một đống như vậy tuy rằng không lớn như ở trong Huyền Thiên bí cảnh, thế nhưng luận giá trị mà nói, sợ rằng ngay cả linh dược bên trong Huyền Thiên bí cảnh và bí cảnh của Thánh Linh giáo giá trị còn chưa bằng một phần tư đống linh dược này.

- Bàn Hủy, tất cả những thứ này là ngươi thu thập hay sao?

Tiểu Long hỏi Bàn Hủy.

- Đều ở bên ngoài thu vào. Kém quá ta cũng không có hứng thú. Linh dược cấp cao bên ngoài đều bị ta thu vào gần hết.

Bàn Hủy nói.

- Hắc hắc, con mẹ nó, sau này xem ai dám so giàu có với ta?

Lục Thiếu Du cười hắc hắc vô cùng đắc ý. Lần này quả thực phát tài. Hắn nghe nói yêu thú long tộc đều có một thói quen đó là thu thập bảo vật, mặc kệ là vật gì chỉ cần là bảo vật thì bọn chúng đều thu vào, xem ra không sai một chút nào.

Một lát sau, trên ngọn núi lớn kia, Thiên Sí Tuyết Sư hóa thành bản thể khổng lồ mang theo mấy đạo thân ảnh trên lưng rồi lập tức biến mất không thấy.

*****

Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, hai người Bàn Hủy, Bàn Vân nhìn sơn động khổng lồ phía dưới, ánh mắt cực kỳ lưu luyến. Khi trước bọn hắn phát hiện ra Diễn Linh thánh quả ở bên trong này đã đem động phủ rời tới đây. Nếu tính toán ra sợ rằng đã có mấy ngàn năm. Hiện tại phải rời đi đương nhiên có chút không nỡ.

Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, khóe miệng Lục Thiếu Du nhếch lên mang theo một chút tiếu ý. Tâm thần hắn lúc này vẫn đang dò xét bên trong nhẫn trữ vật, cười ngốc nghếch tới mức nước bọt cũng chảy ra.

- Lão đại, huynh đã cười nửa canh giờ rồi. Còn chưa đủ sao?

Tiểu Long trừng mắt nhìn lão đại, dường như đã không nhịn được nữa.

- Ta cười cũng không được sao?

Lục Thiếu Du trừng mắt nhìn Tiểu Long. Trong nhẫn trữ vật là một khoản tài phú cực kỳ khổng lồ a. Nếu như chuyện này bị Tứ các Tứ đảo, còn có tất cả các cường giả bên ngoài biết được trên tay hắn có nhiều thiên tài địa bảo như vậy, lại có hơn trăm khỏa Diễn Linh thánh quả mà nói, Lục Thiếu Du cũng không dám tưởng tượng ra khi đó sẽ thế nào. Sợ rằng tất cả các cường giả sẽ xuất thủ với hắn a.

Ngao Ngao.

Bảo Nhi và Bối Nhi phân biệt ở trong lòng Tiểu Long và Lục tâm Đồng. Hai đầu ấu long này hiện tại có quan hệ vô cùng tốt với Dương Quá, Lục Tâm Đồng, Tiểu Long. Bảo Nhi nhìn thấy Lục Thiếu Du trừng mắt nhìn Tiểu Long lập tức rống lên một tiếng với Lục Thiếu Du. Dường như tiểu gia hỏa này vẫn không thích Lục Thiếu Du vậy.

- Tiểu tử kia, ta còn yêu linh đan, ngươi có muốn ăn hay không?

Nhìn thấy Bảo Nhi trừng mắt nhìn mình, ánh mắt Lục Thiếu Du khẽ đổi, trong tay lập tức xuất hiện hai khỏa yêu linh đan.

Sưu Sưu.

Hai đạo quang mang chợt lóe, Bảo Nhi, Bối Nhi trong nháy mắt nhảy ra đem yêu linh đan trong tay Lục Thiếu Du ngậm vào trong miệng rồi lập tức lùi lại. Chúng nó đã dùng qua một khỏa yêu linh đan, mỹ vị kia đối với chúng nó mà nói có tác dụng vô cùng lớn cho nên sẽ không bỏ qua.

Ngao Ngao.

Hai tiểu tử này cướp yêu linh đan trong tay Lục Thiếu Du xong còn quay đầu về phía Lục Thiếu Du rống lên một tiếng, ánh mắt có chút đắc ý. Dường như đang thị uy Lục Thiếu Du vậy. Khiến cho Hắc Vũ nhìn vào cảnh này cũng không khỏi mỉm cười, quả thực hắn đã bị hai tiểu tử này chọc cười.

Lục Thiếu Du cũng cười, dường như nhớ tới khi Tiểu Long còn bé, khi đó Tiểu Long cũng như vậy.

- Cần mấy ngày mới có thể chạy tới cấm địa đó, mọi người cứ tu luyện đi.

Lục Thiếu Du nói, căn cứ theo lời Bàn Hủy nói, dùng tốc độ của hắn cần bảy ngày mới có thể đi tới cấm địa, mà trong thời gian mấy ngày này, hắn cũng có thể lĩnh ngộ thuộc tính phong.

Thiên Sí Tuyết Sư không ngừng xuyên qua những dãy núi liên miên. Hai cánh trên thân thể to lớn rung động, không gian chung quanh mang theo gợn sóng nhè nhẹ vặn vẹo. Không khí rít gào kéo theo thanh âm trầm thấp vang vọng không ngừng, phía dưới thi thoảng xuất hiện một mảnh rừng rậm.

Lục Thiếu Du khoanh chân ngồi trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư. Không khí rít gào hai bên tai thế nhưng không tạo thành một chút ảnh hưởng nào với Lục Thiếu Du. Y phục trên người hơi rung động, hai mắt nhắm chặt, tâm thần đều chìm đắm trong việc lĩnh ngộ thuộc tính phong. Quanh thân có một cỗ quang mang vô hình tràn ngập. Mà hiện tại tốc độ lĩnh ngộ thuộc tính khiến cho Lục Thiếu Du vô cùng kinh ngạc. Tốc độ hiện tại so với trước đây nhanh hơn vô số lần, tiến bộ cũng vô cùng kinh người. Cứ như vậy trong lúc lĩnh ngộ Lục Thiếu Du tiến vào một loại trạng thái huyền diệu, trong lúc lĩnh ngộ thời gian lần nữa lại trôi qua.

Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, mọi người đều nhắm mắt điều tức, bằng vào thực lực lúc này của mọi người cũng không sợ có kẻ nào nửa đường xuất thủ. Nếu có kẻ nào đó đui mù động tới, sợ rằng sẽ ngay lập tức bỏ mạng.

Trong một dãy núi tràn ngập khí tức già cỗi, lúc này có mấy đạo thân ảnh nhanh như thiểm điện phi qua không trung. Trong lúc mơ hồ nhận ra mấy đạo thân ảnh này có chút chật vật, tốc độ cực kỳ nhanh giống như đang đào thoát vậy.

- Cốc chủ, người Ngũ độc môn và Phi Hạc môn vẫn tập trung vào chúng ta. Chúng ta phải làm sao bây giờ?

Giữa không trung, mấy đạo thân ảnh này xẹt qua.

- Ngũ Độc môn, Phi Hạc môn đáng chết, đám người này quả thực quá to gan.

Trong đám người đang chạy chật vật có một thanh niên khí tức âm nhu, trên người mặc một bộ trường bào màu trắng gióng như tuyết, tuổi chừng hai bảy hai mươi tám, ngũ quan tinh xảo giống như điêu khắc. Khuôn mặt trắng nõn trơn tuột, hai mắt thâm thúy, trong tay cầm một cái quạt trắng, thân ảnh nhanh chóng phi hành trên không trung. Đây chính là Âm Dương Vương Dạ Vị Ương của Thánh Linh cốc, phía sau hắn là chúng trưởng lão của Thánh Linh cốc.

- Không còn kịp rồi, bọn họ đã đuổi kịp. Mọi người chú ý, có thể phân tán rời khỏi thì càng tốt.

Sắc mặt Hàn Ngọc Tôn giả bên người Âm Dương Vương Dạ Vị Ương trầm xuống nói với mọi người trong Thánh Linh cốc, vẻ mặt vô cùng ngưng trọng.

- Khặc khặc, Hàn Ngọc tôn giả, ngươi còn có thể chạy trốn được nữa sao? Ngươi trốn không thoát đâu.

Sưu Sưu.

Lời còn chưa dứt, phía sau Hàn Ngọc Tôn giả và đám người Âm Dương Vương đột nhiên vang lên một tiếng xé gió, lập tức có ba mươi đạo thân ảnh nhanh chóng đạp không mà tới, cuối cùng xuất hiện trên không trung đám ngươi Âm Dương vương và Hàn Ngọc tôn giả.

- Hàn Ngọc tôn giả, bản tôn đã từng nói qua, các ngươi trốn không thoát đâu.

Ba mươi đạo thân ảnh kia chậm rãi xuất hiện, đầu lĩnh của đám người này có hai người. Bên trái là một vị lão giả chừng năm mươi tuổi, làn da tái nhợt, ánh mắt sắc bén, trên người mặc một bộ cẩm bào, ánh mắt lạnh lùng nhìn vào trên người Hàn Ngọc tôn giả.

Mà bên người người này còn có một lão bà, tuổi tác hơn lục tuần, khuôn mặt già nua, thế nhưng ánh mắt kia lại khiến cho người khác không dám khinh thường.

Mà khí tức trên hai người đầu lĩnh này đều đã tới Tôn cấp, mà phía sau hai người này có chúng cường giả Vương cấp, và còn có mấy Suất cấp cao trọng, từ đội hình có thể thấy được dường như là hai cô thế lực khác nhau.

Trong hai cỗ thế lực này có thêm hai đầu lĩnh, một nam tử trung niên tuổi chừng bốn mươi, mặc một bộ hoa phục, sắc mặt âm trầm, một phụ nhân bốn mươi, thân hình đẫy đà, trên người mặc một bộ váy, trên váy còn có rất nhiều đồ án rắn rết, các loại độc vật, trông vô cùng sống động.

- Đoạt Mệch độc tôn, Bạch Hạc tôn giả, Ngũ độc môn, Phi Hạc môn các ngươi thật to gan.

Hàn Ngọc tôn giả nhìn lão bà khuôn mặt già nua và lão giả mặc cẩm bào, làn da tái nhợt kia trong mắt hiện lên hàn ý và vẻ ngưng trọng.

- Hàn Ngọc tôn giả, đây là các ngươi tự mình đưa tới cửa, thù năm đó hiện tại chúng ta sẽ trả thù.

Ánh mắt lão bà kia lạnh lùng, hiện lên sát ý.

- Thánh Linh cốc sẽ không bỏ qua Ngũ Độc môn và Phi Hạc môn các ngươi. Sau khi ra ngoài Thánh Linh cốc ta nhất định sẽ hủy diệt Ngũ Độc môn và Phi Hạc môn các ngươi.

Crypto.com Exchange

Chương (1-3468)