← Ch.1238 | Ch.1240 → |
Chúng cường giả phía xa nhìn thấy một màn chấn động trên bầu trời lập tức hít sâu một hơi.
- Thú hồn bát giai.
Hắc Vũ nhíu mày, khí tức của Xích Kim Độc Chu này cũng khiến cho ánh mắt hắn có chút ba động.
- Thú hồn, là thú hồn bát giai.
Lúc này sắc mặt Ngũ Độc La Sát đột nhiên đại biến, khí tức lan tràn ra khến cho trong lòng nàng đột nhiên cảm thấy lạnh lẽo.
- Chết đi.
Một thanh âm lạnh lùng từ trong miệng Lục Tâm Đồng quanh quẩn trong không gian. Lục Tâm Đồng đứng giữa trong không trung, khói độc quanh quẩn chung quanh cơ thể. Tiếp theo đầu Xích Kim Độc Chu kia kêu lên vài tiếp chi chi quái dị rồi lập tức nhằm về phía Ngũ Độc La Sát mà phóng tới. Lục Tâm Đồng dùng thực lực Linh Vương thất trọng trung kỳ thôi động Xích Kim Độc Chu so với khi trước hoàn toàn không cùng một đẳng cấp.
- Độc Hồn kiếm.
Trong lúc kinh hãi, linh lực trong người Ngũ Độc La Sát bạo phát, toàn bộ không gian như nát bấy, hồn khí hình kiếm hóa thành kiếm quang ngập trời ngăn cản Xích Kim Độc Chu.
Chi Chi.
Chỉ trong nháy mắt, trong ánh mắt kinh hãi của không ít người, trên người Xích Kim Độc Chu đột nhiên có một cỗ sương mù màu đỏ tràn ra, thân thể khổng lồ dữ tợn kia trong nháy mắt bắn ra thú hồn lực kinh khủng. Sau đó trực tiếp đánh xuống kiếm quang ngập trời trước mặt.
Cạch cạch.
Trên kiếm quang ngập trời kia, không gian run rẩy, một thanh âm bạo liệt giống như sấm sét lập tức vang vọng ở phía chân trời.
Phanh.
Xích Kim Độc Chu đánh xuống, kiếm quang ngập trời trong nháy mắt nghiền nát, linh hồn lực bàng bạc khuếch tán. Cùng lúc đó, Xích Kim Độc Chu khổng lồ trực tiếp bắn về phía Ngũ Độc La Sát, không gian vặn vẹo bao phủ chung quanh thân thể nàng.
- Chưởng môn, cẩn thận.
Phia xa, Đoạt Mệnh Độc Tôn lớn tiếng nói.
- Trước tiên nên tự lo cho bản thân mình thì hơn.
Cùng lúc đó, thân ảnh Bàn Van mang theo khí thế sấm sét cùng với một đạo trảo ấn trực tiếp đánh xuống. Dưới trảo ấn, không gian đổ nát, trảo ấn nặng nề đánh vào trên người Đoạt Mệnh Độc Tôn.
- Muốn chạy trốn sao? Ngươi chạy không thoát đâu.
Bàn Hủy hét lớn, nhìn thấy Bạch Hạc tôn giả muốn chạy trốn, không gian lập tức bị Bàn Hủy phong tỏa. Một quyền đánh vào sau lưng Bạch hạc tôn giả. Dưới một quyền này cả không gian giống như sắp sụp đổ. Một quyền trực tiếp đập vào lưng Bạch Hạc tôn giả tạo thành một lỗ thủng trên lưng hắn.
- Lục Tâm Đồng, ta sẽ nhớ kỹ chuyện này.
Dưới Xích Kim Độc Chu, thanh âm thê lương của Ngũ Độc La Sát truyền đến, một đạo lưu quang màu trắng phóng lên cao rồi lập tức chạy trốn.
- Ngươi nghĩ ta sẽ để cho ngươi chạy trốn sao?
Ngay khi Ngũ Độc La Sát dùng hồn anh chạy ra thì không ngờ Lục Tâm Đồng dường như đã sớm tính tới chuyện nàng dùng hồn anh bỏ chạy, thân hình đã sớm đứng chờ ở nơi này.
Tiếp đó trong tay Lục Tâm Đồng xuất hiện một cái tháp lớn màu đen. Một cỗ linh hồn lực mang theo năng lượng thiên địa tràn ra, khí tức này khiến cho linh hồn hơi rung động.
- Thu.
Lục Tâm Đồng khẽ quát một tiếng, Trấn Linh Diệt Hồn tháp trong tay tức thì hóa thành khổng lồ rồi bao phủ toàn bộ không gian. Uy thế kinh người kia khiến cho những người phía dưới cảm thấy kinh hãi.
- Hồn khí Địa cấp.
Mọi người sợ hãi than, cái tháp màu đen này không ngờ là hồn khí Địa cấp, tất các cường giả lúc này cũng không nhịn được mà nhìn lên.
Lục Tâm Đồng thôi động Trấn Linh Diệt Hồn tháp hóa thành một đạo lưu quang màu đen giống như là tương khắc trong nháy mắt đem hồn anh đang kinh hãi của Ngũ Độc La Sát thu vào bên trong.
Sưu Sưu.
Giờ phút này dưới công kích của Bàn Hủy, Bàn Vân cách đó không xa Đoạt Mệnh Độc Tôn và Bạch Hạc Tôn giả bị quyền ấn của hai người phá hủy. Hồn anh nhanh chóng chạy trốn.
Bọn họ cũng thật không ngờ, đối phó với Thánh Linh cốc là chuyện vô cùng dễ dàng thế nhưng nửa đường lại chạy ra hai đầu yêu thú bát giai kinh khủng, dưới trạng thái nhân loại cũng khiến cho bọn họ không thể phản kháng được.
- Bàn Hủy đại ca, Bàn Vân tẩu tử, hồn anh hai người này giao cho ta là được rồi.
Ngay khi hồn anh hai người chạy trốn Lục Tâm Đồng cũng đã nhìn thấy. Những hồn anh này đối với Trấn Linh Diệt Hồn Tháp có không ít tác dụng. Một khi thu hồn anh Tôn cấp, uy lực khi đó sẽ lại tăng lên, đương nhiên nàng sẽ không bỏ qua cơ hội khó cầu này. Nếu như hai người này dưới trạng thái toàn thịnh thì nàng cũng không dám đi đối phó. Thế nhưng một khi đã ở trạng thái hồn anh, thực lực đã sớm giảm đi. Lại thêm Trấn Linh Diệt Hồn Tháp chuyên môn khắc chế hồn anh cho nên lúc này nàng không sợ hãi.
Nói xong, thủ ấn trong tay Lục Tâm Đồng được kết, Trấn Linh Diệt Hồn Tháp khổng lồ hóa thành lưu quang nhanh như thiểm điện đuổi về phía hồn anh của hai người Đoạt Mệnh Độc Tôn và Bạch Hạc tôn giả đang đào tẩu.
Bên trong Trấn Linh Diệt Hồn Tháp vang lên thanh âm kỳ dị khiến cho người khác nghe thấy mà sởn tóc gáy. Dưới thanh âm này vô hình trung khiến cho hồn anh không có sức phản kháng. Hồn anh của Đoạt Mệnh Độc Tôn và Bạch Hạc Tôn giả lập tức bị áp chế. Tiếp theo không gian đột nhiên tối sầm lại, một đám quái vật lớn đột nhiên xuất hiện, cho dù hồn anh của hai người xuất ra đủ loại thủ đoạn, toàn lực liều mạng dãy dụa thế nhưng cũng không có kết quả.
- Âm Hạc Vương, chơi với ngươi đủ rồi. Hiện tại ta sẽ cho ngươi nếm thực lực của bản tôn.
Phía xa, Thiên Thủ Quỷ Tôn đang trà đạp Âm Hạc Vương kia. Tâm thần luôn tỏa ra chung quanh, nhìn thấy Lục Tâm Đồng đã thu thập xong Ngũ Độc La Sát, ánh mắt hắn lập tức trầm xuống, một đạo khí tức nóng bỏng từ trên người hắn tràn ra. Cuối cùng tạo thành một cái kén nhộng lớn đem toàn thân bao phủ. Dưới cỗ khí tức bàng bạc kia toàn bộ không gian vặn vẹo đều bị phong tỏa.
Âm Hạc Vương lúc này toàn thân toàn là vết thương, chân khí trên người bạo phát. Trong tay xuất hiện một binh khí hình thù kỳ quái, giống như là trường thương, lại giống như trường đao, bên trên có lưỡi sắc bén. Dường như cũng là Vũ linh khí Huyền cấp, quang mang bắn ra, gợn sóng trong không gian trực tiếp vỡ nát, thế nhưng cũng không thể xé rách được không gian vặn vẹo kia.
- Âm Hạc Vương, ngươi muốn chạy sao? Nằm mơ đi.
Chân khí nóng bỏng quanh người Thiên Thủ Quỷ Tôn bạo phát, mười ngón tay uốn lượn tạo thành hai đạo trảo ấn bắn ra, câu động năng lượng thuộc tính hỏa hội tụ tới. Trảo ấn mang theo khí tức nóng bỏng tạo thành một đường vòng cung nóng bỏng trong không gian. Trảo ấn sắc bén trực tiếp xuyên thấu qua sự trở ngại của không khí tạo thành một đường vòng cung chấn động nhân tâm, vô số chưởng ấn bằng hỏa diễm từ bên trong trảo ấn bắn ra, miệng hắn hét lớn một tiếng:
- Thiên Thủ Minh Hỏa Trảo.
Thanh âm vừa dứt, từng đạo trảo ấn hư ảo bằng năng lượng thoáng run rẩy, rồi đột nhiên xé rách không gian mang theo hỏa diễm ngập trời giống như lưu tinh từ trên trời giáng xuống. Công kích kinh khủng như vậy khiến cho cả không gian run rẩy giống như sắp bị nghiền nát.
*****
Trảo ấn dùng xu thế kinh khủng như chẻ tre đánh vào trên người Âm Hạc Vương. Trảo ấn đánh xuống Vũ linh khí Huyền cấp kia trực tiếp khiến cho Vũ linh khí vỡ nát. Tiếp đó trảo ấn hung hăng đánh vào trên người Âm Hạc Vương, toàn bộ không gian bỗng nhiên run rẩy. Trên thân thể Âm Hạc Vương, hộ thân cương khí trực tiếp bị xé rách, gợn sóng trong không gian chung quanh Âm Hạc Vương đột nhiên vang lên vài tiếng cạch cạch rồi vỡ nát. Cả không gian vặn vẹo, năng lượng kinh người khiến cho không gian xuất hiện một cái khe đen kịt.
Phanh Phanh.
Lúc này trong trảo ấn của Thiên Thủ Quỷ Tôn, cỗ khí tức nóng bỏng ngập trời trong nháy mắt cũng triệt để bạo phát. Dưới cỗ lực lượng mạnh mẽ này, dùng mắt thường cũng có thể thấy được bên trong không gian sắp nghiền nát kia thân thể Âm Hạc Vương hóa thành từng mảnh nhỏ rơi xuống phía dưới.
Huyết vụ rơi xuống, Âm Hạc Vương thậm chí còn chưa kịp dùng hồn anh chạy trốn thì hồn anh đã theo thân thể hóa thành mảnh nhỏ biến mất trong không gian.
- Đây là thực lực của Tôn cấp sao?
Thiên Thủ Quỷ Vương nở nụ cười thỏa mãn, thực lực như vậy so với trước khi đột phá mạnh hơn không ít.
Phía xa, Lục Thiếu Du vẫn chắp tay mà đứng, ánh măt lạnh lùng nhìn toàn trường. Thực lực của Thiên Thủ Quỷ Tôn quả thực không kém tuy rằng vừa mới đột phá Vũ Tôn không lâu, thế nhưng trong đám Vũ Tôn nhất trọng cũng coi như không kém. Mà thực lực của Bàn Hủy và Bàn Vân thì càng không cần phải nói. Nếu như bọn họ khôi phục bản thể, Vũ Tôn tam trọng cũng có thể chống lại. Phi Linh môn hiện tại có ba người này thực lực đề thăng không ít.
Phanh Phanh.
Phía xa, từng thanh âm bạo liệt kinh người quanh quẩn trong không igan. Tất cả người của Phi Hạc môn và Ngũ Độc môn vô cùng kinh hãi. Ai cũng không ngờ được, vốn bọn họ đối phó với Thánh Linh cốc là việc trong tầm tay, thế nhưng lại đột nhiên xuất hiện mấy cường giả thần bí này. Chỉ trong vòng mấy chiêu đã đánh chết cường giả đứng đầu của Ngũ Độc môn và Phi Hạc môn.
- Chết đi.
Ánh mắt Âm Dương Vương Dạ Vị Ương lạnh lùng, cái quạt trắng trong tay tung bay, tạo thành một đường cung trong không gian trực tiếp cắt vỡ thân thể một Linh Vương tứ trọng. Hồn anh của người này vừa mới thóat ra lập tức bị một cái tháp màu đen khổng lồ hút vào bên trong.
Sưu Sưu.
Ba người Bàn Hủy, Bàn Vân, Thiên Thủ Quỷ Tôn về tới sau người Lục Thiếu Du. Chiến đấu phía trước cũng đã gần kết thúc, người của Phi Hạc môn và Ngũ Độc môn ngoại trừ một số ít người đào tẩu thành công ra. Tổng cộng ba mươi mốt cường giả hiện tại đã đánh chết hai mươi mốt người, không có ai không được coi là cường giả. Mà lần này Ngũ Độc môn và Phi Hạc môn coi như trộm gà không được mà còn mất nắm gạo.
- Lục chưởng môn, lần này thực sự đa tạ.
Âm Dương Vương Dạ Vị Ương đi tới trước mặt Lục Thiếu Du ánh mắt hiện lên vẻ cảm kích. Đồng thời cũng vô cùng chấn động đối với thực lực của hai người Bàn Hủy Bàn Vân.
- Không đáng nhắc tới, chúng ta vừa vặn đi ngang qua, giúp đỡ là chuyện nên làm.
Lục Thiếu Du nói.
- Lục chưởng môn, lão phu lần nữa phải cảm tạ chưởng môn. Thánh Linh cốc nhất định sẽ đem ân tình lần này ghi nhớ trong lòng.
Hàn Ngọc Tôn giả đi tới trước người Lục Thiếu Du rồi nói lời cảm tạ.
- Trưởng lão khách khí rồi.
Lục Thiếu Du nói.
- Không biết vị lão tổ của Thánh Linh cốc các ngươi còn tại thế hay không?
Lúc này ánh mắt Hắc Vũ nhìn vào Hàn Ngọc Tôn giả và Âm Dương VƯơng Dạ Vị Ương hỏi.
Sắc mặt hai người Hàn Ngọc Tôn giả và Âm Dương Vương có chút biến hóa, sau khi liếc mắt nhìn nhau, Âm Dương Vương Dạ Vị Ương lên tiếng hỏi:
- Không biết tiền bối muốn hỏi vị lão tổ nào của Thánh Linh cốc chúng ta?
- Thánh Linh lão tổ.
Hắc Vũ nói.
Nghe Hắc Vũ nói vậy, Âm Dương Vương Dạ Vị Ương, Hàn Ngọc Tôn giả lập tức biến sắc nói:
- Không biết tiền bối là ai?
- Quên đi, nếu như Thánh Linh lão tổ còn tại thế thì sau khi các ngươi trở về nói với hắn một tiếng, ta là Hắc Vũ là được.
Hắc Vũ nói xong không hề nói một câu nào nữa. Sắc mặt Hàn Ngọc Tôn giả và Dạ Vị Ương không ngừng biến hóa.
- Khanh Khách, lần này thu được không ít hồn anh, uy lực của Trấn Linh Diệt Hồn Tháp sẽ lại được tăng cường không ít.
Tiếng cười của Lục Tâm Đồng truyền tới, Trấn Linh Diệt Hồn Tháp đã về tới trong mi tâm nàng. Thân ảnh xinh đẹp chợt lóe lập tức xuất hiện bên người Lục Thiếu Du. Vừa rồi nàng thu được không ít hồn anh, đặc biệt là có hai hồn anh của Tôn cấp, sau khi luyện hóa sẽ khiến cho uy lực của Trấn Linh Diệt Hồn Tháp tăng lên không nhỏ cho nên tâm tình của nàng lúc này vô cùng tốt.
Nhìn Lục Tâm Đồng, sắc mặt đám người Dạ Vị Ương, Hàn Ngọc Tôn giả cùng chúng trưởng lão Thánh Linh cốc gần đó biến ảo bất định. Vừa rồi bọn họ đều đã chứng kiện thực lực khủng bố giống nhưu ác ma của Lục Tâm Đồng. Chỉ là Linh Vương lục trọng không ngờ lại trực tiếp đánh chết Linh Vương cửu trọng, thực lực như vậy đủ để khiến cho bọn họ kinh hãi. Ngay cả Thiên Thủ Quỷ Tôn, Bàn Hủy, Bàn Vân cũng nhìn vào trên người Lục Tâm Đồng, ánh mắt cực kỳ chấn động, bọn họ chưa từng nghĩ tới thực lực của Lục Tâm Đồng lại mạnh như vậy.
- Dạ cốc chủ, sao các ngươi lại gặp phải chuyện này vậy?
Lục Thiếu Du hỏi Dạ Vị Ương.
- Chuyện này nói tới thì dài. Chúng ta ở bên trong này vừa vặn tìm được một ít linh dược không tồi. Không ngờ lại gặp phải Phi Hạc môn và Ngũ Độc môn. Hai sơn môn này mấy trăm năm trước đã muốn động vào Thánh Linh cốc húng ta. Cuối cùng bị cường giả Thánh Linh cốc ta đánh trọng thương, trong lòng đám người này vẫn ghi hận, không ngờ lần này lại liên thủ ra tay với Thánh Linh cốc chúng ta.
Dạ Vị Ương oán hận nói.
- Lần này không có việc gì là tốt rồi. Sau này tìm Ngũ Độc môn và Phi Hạc môn tính sổ cũng không muộn.
Lục Thiếu Du lập tức nói:
- Việc này đã xong, Dạ cốc chủ, chúng ta đi trước một bước, các người phải cẩn thận một chút.
Lục Thiếu Du nói xong lập tức dẫn mọi người rời đi. Lúc này hắn phải đi cấm địa tầm bảo, đương nhiên sẽ không muốn mang theo đám người Thánh Linh cốc này.
Nhìn thân ảnh đám người Lục Thiếu Du biến mất ở phía xa, hai người Dạ Vị Ương, Hàn Ngọc Tôn giả cùng chúng cường giả Thánh Linh cốc mới thu hồi ánh mắt, Dạ Vị Ương khẽ nói:
- Hàn Ngọc trưởng lão, thực lực Phi Linh môn này không ngờ lại mạnh mẽ như vậy.
- Phi Linh môn hiện tại ở trong Cổ Vực có danh tiếng khá lớn. Nhưng mà ta có cảm giác, Hắc Vũ vừa rồi kia mới là người kinh khủng nhất. Người này dường như có quen với Thánh Linh lão tổ, vậy hẳn phải là cường giả đồng lứa với lão tổ, không ngờ người này vẫn còn sống, thực lực không cần nói cũng biết kinh khủng như thế nào a.
Hàn Ngọc tôn giả nói.
- Ta có cảm giác Lục Thiếu Du này dường như cũng thâm bất khả trắc.
Dạ Vị Ương nói.
- Mặc kệ như thế nào thì lần này Thánh Linh cốc chúng ta đã thiếu Phi Linh môn một nhân tìn.
Hàn Ngọc Tôn giả nói.
← Ch. 1238 | Ch. 1240 → |