← Ch.1249 | Ch.1251 → |
Diệu Linh Tôn giả khẩn trương nói, không gian lôi điện trước mặt hiện tại đều bị đám yêu thú, linh thú không sợ chết bao phủ. Phía sau còn có thú cốt khôi lỗi. Ngay cả muốn bay cũng khó, nếu như không có Tiểu Long làm kinh sợ đám yêu thú, linh thú không sợ chết này thì hiện tại mọi người đã gặp phiền phức lớn rồi.
- Mau nghĩ biện pháp vượt qua. Phía trước sợ rằng không đơn giản, nói không chừng còn có thu hoạch.
Tử Yên nhíu mày, nhìn chăm chú vào không gian lôi điện trước mặt rồi nói.
- Lục Thiếu Du, ngươi luôn có những chủ ý quỷ quái trong đầu, ngươi thử biện pháp xem.
Lam Thập Tam nhìn đám đông yêu thú trước mặt rồi quay đầu lại hỏi Lục Thiếu Du.
- Hiện tại ta cũng không có cách nào, hay là mọi người cùng nhau nghĩ biện pháp đi. Chí ít đám yêu thú, linh thú không muốn sống này hiện tại không dám công kích chúng ta.
Lục Thiếu Du cười khổ nói, có đám yêu thú, linh thú không muốn sống này ngăn cản, sợ rằng không đánh chết bọn nó thì khó mà có thể qua được. Lục Thiếu Du đồng thời còn lo lắng, coi như là chạy vào trong không gian tràn ngập lôi điện kia, có lẽ tới lúc đó muốn đi vào cũng không phải là chuyện dễ dàng. Lúc đó phía trước không vào được, phía sau lại có truy binh, đó mới chính là phiền phức. Chỉ mong Tiểu Long có thể chấp nhiếp đám yêu thú, linh thú này. Một khi để cho không gian quỷ dị kia có thể khống chế lại được đám yêu thú, linh thú kia thì chuyện tình sẽ càng thêm phiền phức.
Rống Rống.
Nhưng vào lúc đó, khi Lục Thiếu Du vừa mới nói xong, xa xa tức thì truyền đến mấy tiếng gầm gừ lớn.
Sưu Sưu.
Đồng thời phía trước vang lên chín tiếng xé gió, chín đạo thân ảnh nhanh chóng lao tới. Dường như đang cố gắng thoát khỏi sự truy kích của yêu thú và linh thú phía sau.
Chín đạo thân ảnh trong nháy mắt xuất hiện, nhìn thấy không gian tràn ngập yêu thú và linh thú trước mặt, cả đám trợn mắt líu lưỡi.
- Người Linh Vũ giới.
Khóe miệng Lục Thiếu Du nhếch lên mang theo chút hàn ý. Đám người vừa mới xuất hiện không ngờ lại là người của Linh Vũ giới.
- Âm trưởng lão, mau nhìn phía trước, kia là cái gì.
Không Linh Vương nhìn vào đám yêu thú, linh thú đông nghịt phía sau, lại nhìn vào không gian lôi điện ngập trời, dưới cỗ uy áp mạnh mẽ kia khiến cho hắn vô cùng sợ hãi.
Rống Rống.
Phía sau chín người trong nháy mắt xuất hiện hơn mười đầu yêu thú, linh thú thất giai và lục giai. Hai mắt đỏ ngầu đuổi theo phía sau đám người Linh Vũ giới.
- Lão đại, dường như đám người Linh Vũ giới này cũng gặp phiền phức nha.
Tiểu Long nhìn phía trước, khóe miệng mang theo nụ cười giống như xem kịch vui vậy.
Rống Rống.
Quả nhiên, đám yêu thú, linh thú không sợ chết đang vây quanh đám người Lục Thiếu Du, nhưng bởi vì khí tức trên người Tiểu Long mà e ngại trong nháy mắt chuyển mục tiêu, miệng không ngừng rít gào chạy về phía đám người Linh Vũ giới khiến cho mặt đất run rẩy.
- Không xong.
Người Linh Vũ giới thầm nghĩ một tiếng không ổn, thế nhưng lúc này cũng đã không còn kịp nữa. Đám yêu thú phía sau đánh tới, cái miệng rộng mở ra, răng nanh bắn ra hàn mang sắc bén cùng với khí thế kinh người trực tiếp đánh xuống.
Phanh Phanh Phanh Phanh.
Chín người LInh Vũ giới lập tức xuất thủ ngăn cản. Chung quy mà nói, những yêu thú này cũng không nhất định có thể uy hiếp tới bọn họ. Thế nhưng nếu cứ như vậy, tiêu hao sẽ vô cùng lớn, một khi tiêu hao gần hết thì lúc đó sẽ vô cùng phiền phức.
Sưu Sưu.
Trong bầu trời lần nữa có hơn chục đạo thân ảnh hạ xuống. Dường như cũng bị đám yêu thú, linh thú phía sau truy đuổi. Hơn mười người hạ xuống, trong nháy mắt nhìn thấy động tĩnh phía trước, cả đám trợn mắt líu lưỡi.
- Mau tránh.
Hơn mười người trợn mắt, muốn thoát đi, thế nhưng cũng đã không còn kịp nữa. Trong nháy mắt cả đám bị yêu thú, cùng linh thú đông nghịt vây quanh. Mà hơn mười người này chính là đám người Không Nhận Tôn giả của Khôn Dương đảo.
Sưu Sưu.
Ngay sau đó có bốn năm mươi đạo thân ảnh đồng thời hạ xuống mang theo uy thế kinh người. Chính là đám người Thu Thủy Vương Bối Hải Linh, Địa Cương Vương Thần Bộ Tiêu, Thần Hỏa Vương Địch Viêm cùng Nguyệt Long các, Thần Kim các và cường giả của Địa Viêm đảo.
Mấy chục cường giả này vừa hạ xuống thì lập tức có phản ứng, tất cả đều bị đám yêu thú, linh thú bao vây, bị cả đám điên cuồng công kích.
Sưu Sưu.
Lại có không ít thân ảnh nhảy ra, đều là cường giả của các thế lực nhỏ, còn có cường giả tán tu đang ở trên không trung cũng bị công kích. Cả đám không thể chạy trốn. Những người này xuất hiện, có rất nhiều người bộ dáng vô cùng chật vật, thậm chí còn bị thương, dường như trên đường đi cũng vô cùng hung hiểm.
Theo công kích, mùi máu tanh tiết ra ngoài khiến cho vô số yêu thú, linh thú càng trở nên hung hăng bạo ngược lao thẳng về phía trước, hoàn toàn không sợ chết.
- Không xong, sao lại có nhiều yêu thú cùng linh thú như vậy.
- Đây rốt cuộc là nơi nào.
- Nhiều yêu thú, linh thú như vậy, cho dù có yếu cũng khiến cho chúng ta mệt chết a.
Chúng cường giả bị vây công tức thì biến sắc. Những yêu thú, linh thú này có một ít đầu có thực lực không dưới bọn họ. Đám yêu thú, linh thú này cũng ngã xuống không ít, thế nhưng cũng có không ít vũ giả, linh giả bị một đám yêu thú, linh thú điên cuồng vây công cho tới chết.
Sưu Sưu.
Động tĩnh lớn bên này hấp dẫn không ít người trong nháy mắt lao tới. Thế nhưng đám người vừa mới lao tới kia vừa mới xuất hiện thì lập tức hối hận. Thế nhưng cho dù bọn họ hối hận cũng đã muộn, bởi vì ngay lập tức đã có yêu thú vây công bọn họ.
- Ồ, Âm Dương Vương, Tiêu Dao Vương, Thiên Ưng công tử.
Lục Thiếu Du nhíu mày, trong đoàn người, đám người Thiên Ưng công tử, Âm Dương Vương, Tiêu Dao Vương đều đang bị yêu thú, linh thú vây công. Cả đám đang liên tục chém giết.
- Dạ cốc chủ, Quân bang chủ, Hàn lâu chủ, qua bên này đi.
Lục Thiếu Du do dự một chút rồi truyền âm vào trong tai ba người.
Phanh Phanh Phanh.
Ba người đang chiến đấu kịch liệt nghe thấy Lục Thiếu Du truyền âm trong nháy mắt ngẩng đầu. Nhìn thấy đám người Lục Thiếu Du nhẹ nhàng như vô sự đứng ở phía xa, ba người lập tức nở nụ cười. Sau đó phân phó đệ tử trong môn chậm rãi đi tới gần khu vực đám người Lục Thiếu Du.
Phanh Phanh.
Ba người Hàn Ngọc Tôn giả, Quy Ngọc Tôn giả, Ngân Đao Tôn giả dẫn đầu đi trước mở đường và đoạn hậu, bảo vệ một ít người thực lực yếu kém. Sau khi mất không ít khí lực rốt cuộc cả đám người cũng đi gần tới khu vực Lục Thiếu Du. Tức thì vô số yêu thú, linh thú rít lên dữ tợn, cảm nhận khí tức trên người Tiểu Long khiến cho chúng nó không dám tới gần.
- Chư vị không sao chứ?
Lục Thiếu Du nhìn về phía ba sơn môn Tiêu Dao bang, Thánh Linh cốc còn có Thiên Ưng lâu. Dường như nhân số của ba sơn môn này so với ban đầu đã giảm bớt một chút, có một vài cường giả Vương cấp và Suất cấp không thấy tung tích. Có lẽ đã ngã xuống dọc đường. Đám người còn lại đại bộ phận hiện tại đều có thương thế, có người có người bị thương nặng.
*****
- Cửu tử nhất sinh a. Nơi này quả thực quá kinh khủng, Lục chưởng môn, đa tạ.
Tiêu Dao Vương Quân Lâm Hàn nói, hắn cũng biết đám yêu thú kia hiện tại không dám tiến tới là do công lao của Tiểu Long. Cũng dựa vào sự bảo họ của Lục Thiếu Du bằng không đám người bọn họ bị yêu thú cùng đám linh thú kia vây công, kết quả không cần nói cũng biết. Cho dù không chết cũng phải bị lột da.
- Lục chưởng môn, đa tạ.
Âm Dương Vương và Thiên Ưng công tử đều cảm kích hành lễ. Lúc này mà Phi Linh môn vẫn có thể giúp đỡ bọn họ quả thực vô cùng hiếm thấy.
- Chư vị khách khí rồi.
Lục Thiếu Du mỉm cười nói.
- Sao lại có nhiều yêu thú, linh thú còn có khôi lỗi như vậy?
- Phiền toái lớn rồi.
Trước không trung lần nữa xuất hiện không ít thân ảnh, từng đạo thân ảnh xuất hiện lập tức kinh ngạc. Đám người vừa tới chính là Phiên Hải Vương Lạc Kiến Hồng cùng các cường giả Nhật Sát các, phía xa còn có Đạm Đài Tuyết Vi, Kim Sí Vương Kỷ Diệu Tông, Hắc Linh Linh Vương Ô Chấn Vũ của Kiền Hiên đảo và các cường giả của Tinh Ngục các. Phía xa hơn nữa là đám người Thánh Linh Thiên Tôn, Thánh Vũ Thiên Tôn cùng chúng cường giả Thánh Linh giáo.
Mọi người vừa mới xuất hiện trong nháy mắt đã bị yêu thú, linh thú ngập trời công kích. Vô số yêu thú, linh thú lục giai cùng thất giai phía dưới nhanh chóng phóng lên cao, trực tiếp hung hăng công kích đám người vừa mới xuất hiện.
Phanh Phanh.
- Ta còn tưởng rằng có lợi ích, sao lại có nhiều yêu thú, linh thú như vậy cơ chứ?
Phiên Hải Vương Lạc Kiến Hồng dùng một chưởng đánh chết một đầu yêu thú, trong mắt tràn ngập vẻ khiếp sợ. Lúc này trong tai hắn vang lên thanh âm của Lục Thiếu Du:
- Lạc lão ca, mau tới bên này.
- Ồ?
Lạc Kiến Hồng ngẩng đầu nhìn xuống phía dưới, nhìn thấy không gian chung quanh đám người Lục Thiếu Du không ngờ lại không bị yêu thú công kích, ánh mắt hắn nghi hoặc một lát rồi lập tức mỉm cười.
- Tất cả đi theo ta.
Lạc Kiến Hồng hét lớn một tiếng, trong tay đánh ra từng đạo công kích mang theo lực lượng bàng bạc. Trong lòng hắn lúc này cũng kêu khổ không ngớt, hiện tại mỗi một lần thi triển công kích sẽ tiêu hao chân khí gấp ba bốn lần so với bên ngoài. Dưới loại tiêu hao này, quả thực rất dễ khiến cho người ta tiêu hao hầu như không còn.
- Lục lão đệ, lão đệ thật thoải mái nha. Ta đếm chiếm chút tiện nghi vậy.
Một lát sau, Lạc Kiến Hồng cùng chúng cường giả Nhật Sát các một đường chém giết đi tới trước mặt Lục Thiếu Du. Dọc đường đi trong Nhật Sát các còn mấy cường giả Vương cấp bị thương.
Sưu Sưu.
Thánh Vũ Thiên Tôn, Thánh Linh Thiên Tôn cùng chúng cường giả Thánh Linh giáo cũng đi theo sau mà tới, sau đó trực tiếp rơi vào phía sau đám người Lục Thiếu Du. Nhìn thấy hai cỗ khí tức xa lạ, từ khí tức cũng có thể nhận ra là cường giả khiến cho đám người Lạc Kiến Hồng, Thiên Địa các, Thiên Ưng lâu, Thánh Linh cốc, Tiêu Dao bang lập tức nhìn vào.
Thánh Vũ Thiên Tôn, Thánh Linh Thiên Tôn, Quân Bất Phàm, Viên Tự Thành đều ở phía sau đám người Lục Thiếu Du. Cả đám không nói gì chỉ lẳng lặng đứng ở một chỗ.
- Mau nhìn, sao lại không có yêu thú vây công bọn họ?
Lúc này đám người bị yêu thú, linh thú vây công có người nhìn thấy đám người Lục Thiếu Du, Lam Thập Tam, Tử Yên, Lạc Kiến Hồng, Âm Dương Vương, Thiên Ưng công tử không ngờ lại nhàn nhã, không có bất luận một yêu thú nào vây công, sắc mặt cả đám tức thì đại biến.
- Nhanh đi tới gần bọn họ, những yêu thú, linh thú này không dám tới gần khu vực bọn họ.
Có người quát lớn một tiếng. Phát hiện ra bí mật này khiến cho vô số người chú ý, bị đám yêu thú, linh thú này vây công bọn họ chỉ có thể chạy trốn mà thôi.
Phanh Phanh Phanh.
Mọi người điên cuồng công kích mạnh mẽ, đánh chết không ít yêu thú và linh thú, trực tiếp đi tới khu vực đám người Lục Thiếu Du đang đứng. Cả đám muốn chiếm chút tiện nghi.
- Ca ca, làm sao bây giờ?
Lục Tâm Đồng nhíu mày, vốn không có yêu thú và linh thú vây công bọn họ. Đại bộ phận đều vây công đám người kia. Nếu như đám người kia đi tới g ần thì sẽ lập tức hấp dẫn đám yêu thú điên cuồng kia còn có thú cốt khôi lỗi. Mùi máu tanh tràn ngập khiến cho đám yêu thú, linh thú này triệt để hung ác, sợ rằng ngay cả Tiểu Long cũng không thể làm cho bọn chúng kinh sợ được nữa.
Ánh mắt Lục Thiếu Du trầm xuống, đám người kia không ngờ lại nghĩ đẹp như vậy, cũng muốn tới đục nước béo cò.
- Mọi người nghe rõ cho ta. Nếu ai dám tới gần, chết không tha.
Thanh âm của Lục Thiếu Du quanh quẩn trong không trung khiến cho đám người đang lao tới lập tức sửng sốt.
- Lao tới, dù sao tất cả mọi người đều đang gặp phiền toái. Dựa vào cái gì mà để cho bọn hắn nhàn nhã như vậy? Để cho đám người này làm ngư ông đắc lợi sao?
Một thanh âm lạnh lùng vang lên. Chính là Huyền Minh Tôn giả của Linh Vũ giới vừa mới lên tiếng.
- Đúng vậy, dựa vào cái gì mà để cho bọn họ làm ngư ông đắc lợi? Chúng ta chạy tới đó.
Đám người vừa mới dừng lại tức thì bị kích động. Lúc này mọi người đang ở trong hiểm cảnh, dựa vào cái gì mà để cho người khác nhàn nhã như vậy. Tất cả mọi người lập tức cảm thấy bất bình trong lòng, trong nháy mắt lần nữa lao tới.
- Tiến tới.
Mọi người ở dưới sự bao vây của linh thú, yêu thú còn có thú cốt khôi lỗi lao thẳng về phía đám người Lục Thiếu Du.
Nhìn thấy mọi người bị kích động, đám người Huyền Minh Tôn giả không khỏi mỉm cười. Đám người Không Nhận Tôn giả phía xa cũng cười nhạt một tiếng.
Ánh mắt Lục Thiếu Du trầm xuống, nhân số vô cùng nhiều, sợ rằng đám yêu thú này sẽ không khống chế được nữa. Đến lúc đó ngay cả Tiểu Long cũng không thể làm chúng nó kinh sợ.
Một tiếng đao minh giống như long ngâm từ trên thân đao vang lên. Thanh âm xuyên thấu không gian bao phủ chung quanh khiến cho vô số yêu thú chung quanh toàn thân run rẩy. Tiếng long ngâm này giống như tiếng rít gào của Tiểu Long, uy áp mạnh mẽ tới cực hạn. Dưới tiếng đao minh này không ít yêu thú, linh thú toàn thân run rẩy, bị uy áp làm cho sững lại.
- Người tới gần giết không tha.
Thân ảnh Lục Thiếu Du nhảy ra, tay cầm Huyết Lục. Huyết sắc quang mang trên Huyết Lục lóe lên, mơ hồ có sát khí tràn ngập. Đao mang bắn ra. Đao mang mang theo huyết sắc quang mang khiến cho năng lượng trong thiên địa nhộn nhạo, khí tức trên người Lục Thiếu Du cũng đột nhiên trở nên sắc bén ngập trời.
- Chết đi.
Một tiếng quát khẽ vang lên. Huyết Lục trong tay Lục Thiếu Du chém ra, một đạo đao mang hơn một nghìn thước bắn ra.
- Chết đi, ai dám tới gần giết không tha.
- Chết cho ta.
Sưu Sưu.
Từng tiếng quát của Lục Thiếu Du vang lên, đao mang phá không chém tới. Từng đạo đao mang huyết sắc tạo thành một đường vòng cung, sóng gợn chung quanh giống như bị chém đôi, nhanh chóng khuếch tán sang hai bên. Đao mang mang theo tiếng sẽ gió, khi thế bàng bạc giống như vạn mã, trong nháy mắt Lục Thiếu Du bổ ra ba đao.
Phanh Phanh Phanh.
Đao mang mang theo kình khí phô thiên cái địa bắn tới.
*****
Huyết sắc đao mang mang theo thanh âm bạo liệt sắc bén không gì sánh được trong nháy mắt cắt ngang không gian, nơi đao mang đi qua, không gian trực tiếp bị cắt nát hơn nghìn thước. Trong không gian, dưới ba đao của Lục Thiếu Du, đám cường giả Vương cấp dẫn đầu còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra đã bị chém làm đôi. Vô số yêu thú, linh thú cũng bị chém thành hai đoạn.
Phanh Phanh.
Phía dưới mặt đất, nơi đao mang đi qua mặt đất trực tiếp nứt nẻ tạo thành một cái khe sâu lan tràn ra xa. Toàn bộ phía dưới đỉnh núi đổ nát, từng tảng đá lớn bỗng nhiên nứt vỡ. Ba đao vô cùng kinh khủng, khí thế ngập trời khiến cho trong lòng mọi người phát lạnh.
- Ai còn dám đi lên thử cho ta xem?
Lục Thiếu Du lăng không mà đứng. Cầm Huyết Lục trong tay, sát khí ngập trời từ trong Huyết Lục tràn ra giống như là uy áp của Huyết Lục khiến cho vô số yêu thú, linh thú lúc này không dám tới gần.
Đám người chung quanh đang cấp tốc chạy tới trong nháy mắt nhìn thấy cảnh này lập tức khôi phục lý trí. Lục Thiếu Du trước mắt bọn họ tuyệt đối là tồn tại đáng sợ hơn vô số yêu thú, linh thú chung quanh bọn họ. Người này hạ thủ tuyệt không lưu tình, thực lực cũng kinh khủng không gì sánh được. Sợ rằng dưới Tôn cấp, không có ai là đối thủ của hắn. Dưới sự vây công của yêu thú còn có thể chống đỡ một phen, thế nhưng một khi tới gần người này thì tuyệt đối chết chắc.
Tức thì đám người đang vọt tới lập tức dừng lại, không dám tiến lên.
- Mọi người tiến lên, một khi chúng ta tiêu hao hết thì sẽ để cho kẻ khác làm ngư ông đắc lợi, đến lúc đó hậu quả vô cùng nghiêm trọng.
Trong đám người Linh Vũ giới, thanh âm của Huyền Minh Tôn giả lần nữa vang lên, cổ động mọi người tiếp tục tiến lên, ánh mắt tràn ngập sự lạnh lẽo.
Khóe mắt Lục Thiếu Du liếc về phía đám người Linh Vũ giới. Xem ra mấy người này nếu như có cơ hội hắn tuyệt đối không thể buông tha.
Mọi người nhìn nhau, bị yêu thú, linh thú cùng khôi lỗi vây công thế nhưng lại không thể tiến lên, nhìn Lục Thiếu Du trước mặt, da đầu mọi người không khỏi tê dại.
Trong đoàn người, đám người Không Nhận Tôn giả cùng cường giả Tứ các Tứ đảo nhìn về phía Lục Thiếu Du, nhìn thấy đám người Nhật Sát các bình yên vô sự trốn ở trong khu vực kia, cả đám không khỏi ước ao, đố kỵ.
Người của bốn sơn môn Thần Kim các, Nguyệt Long các, Địa Viêm đảo, Khôn Dương đảo nhìn nhau rồi lập tức đi về phía Lục Thiếu Du. Càng tới gần trong khu vực kia, dường như càng thêm an toàn một chút, công kích gặp phải cũng ít đi một chút.
- Lục chưởng môn, có thể để cho chúng ta đi vào được không?
[ truyen cua tui dot net❤] Trong đoàn người, một lão giả mặc hắc bào nhảy ra. Thực lực Vũ Vương bát trọng, dường như là người đứng đầu của một sơn môn không tồi nào đó. Thế nhưng sắc mặt lại tái nhợt, thân ảnh chật vật nhìn chăm chú vào Lục Thiếu Du, dùng ánh mắt ước ao nhìn đám người nhàn nhã ở trong khu vực trước mặt.
- Sao ta phải cho các ngươi tiến vào nơi này? Ngươi hãy cho ta một lý do hợp lý đi.
Ánh mắt Lục Thiếu Du trầm xuống, lạnh nhạt nói.
Lão giả kia bị sát khí ngập trời của Lục Thiếu Du bao phủ, trong lòng không khỏi có chút hoảng hốt, hắn cắn răng một cái rồi nói:
- Lục chưởng môn, ngươi quả thực không có lòng từ bi a. Các ngươi có thể bình yên vô sự, thế nhưng lại không để ý tới sinh tử của người khác, chỉ lo bản thân mình, ngươi không cảm thấy như vậy là rất quá phận sao?
- Không sai, quả thực hơi quá đáng, dựa vào cái gì mà chỉ lo cho bản thân mình không để ý tới sinh tử của người khác.
- Quá đáng.
- Chúng ta cũng muốn tới đó.
Lão giả này vừa mới dứt lời, tức thì nhận được không ít người ủng hộ, cả đám tức thì quở trách Lục Thiếu Du.
Lạc Kiến Hồng, Tử Yên, Lam Thập Tam, Thiên Thủ Quỷ Tôn, Thiên Ưng công tử, Âm Dương Vương, Tiêu Dao Vương đều nhíu mày nhìn về phía Lục Thiếu Du. Cả đám không nói lời nào, trong lòng không ngừng suy đoán xem Lục Thiếu Du sẽ xử lý như thế nào.
- Đám vương bát đản này cả đám ích kỷ thế nhưng một khi gặp chuyện lại không cho người khác ích kỷ, không để cho bọn hắn tiến đến thì lại nói giống như đạo lý nằm ở trong tay bọn hắn vậy. Nếu đổi lại là bảo vật thì sợ rằng cả đám đã sớm tàn sát lẫn nhau rồi.
Thiên Thủ Quỷ Tôn cả giận nói.
- Nhân loại đều là như vậy, dường như không có ai là ngoại lệ, cả đám đều tham lam, ích kỷ, vì lợi ích mà liều lĩnh, đây là bệnh chung của nhân loại.
Bàn Hủy không để ý tới mọi người, lạnh nhạt nói.
Lục Thiếu Du lăng không mà đứng, nhìn hắc y nhân trước mặt, nghe thanh âm phụ họa chung quanh. Một lát sau Lục Thiếu Du hít sâu một hơi rồi nói:
- Các ngươi câm miệng lại, nghe rõ cho ta. Ta cho các ngươi vào là thương tình các ngươi, không cho các ngươi vào thì ta cũng không thiếu nợ các ngươi một chút nào. Về phần ích kỷ, trong các ngươi có ai biết nghĩ tới người khác, có ai không vì bảo vật mà tới. Mà hiện tại bản công tử nói giết không tha thì ta sẽ giết không tha. Ai dám tới gần tự mình tìm chết, bản công tử cũng không ngại. Trước khi nói bản công tử thiếu các ngươi thì các ngươi phải suy nghĩ xem bản thân mình có tư cách không.
Ngao.
Lời còn chưa dứt, Huyết Lục xuất thủ, ngay trong ánh mắt của không ít người, đao mang trong tay Lục Thiếu Du mang theo thanh âm giống như long ngâm trong nháy mắt bổ vào Vũ Vương bát trọng. Sắc mặt Vũ Vương bát trọng kia trong nháy mắt trở nên kinh hãi nhìn chăm chú vào Lục Thiếu Du, quanh thân lập tức xuất hiện hộ thân cương khí.
Cạch...
Đao mang đánh xuống giống như vẫn thạch đập vào hộ thân cương khí, trong nháy mắt khi tiếp xúc cả không trung đột nhiên khẽ run rẩy, cả không gian như đình trệ. Hộ thân cương khí của Vũ Vương bát trọng kia bắn ra quang mang chói mắt. Một cỗ kình phong kinh khủng sắc bén vô cùng nhanh chóng bạo phát.
Phanh Phanh.
Chỉ trong nháy mắt, Vũ Vương bát trọng và hộ thân cương khí quanh người hóa thành huyết vụ rơi xuống không trung.
- Kháo, coi lời ta nói là không khí hay sao? Nếu như các ngươi không nghe vậy thì chết đi.
Lục Thiếu Du lạnh lùng quát lên một tiếng, Huyết Lục trong tay liên tục chém ra.
Sưu Sưu.
Mỗi một đao đánh ra đều đem một cường giả Vương cấp gần đó trực tiếp cắt thành hai đoạn, chỉ trong nháy mắt Lục Thiếu Du lần nữa đánh chết bốn cường giả Vương cấp. Sát khí ngập trời tràn ngập không gian, giống như là sát thần lăng không mà đứng khiến cho trong linh hồn mọi người cảm thấy lạnh lẽo. Huyết Lục mang theo sát khí ngập trời và tiếng đao minh giống như long ngâm khiến cho yêu thú và linh thú lập tức lùi lại.
- Chạy, chạy mau...
- Mau lui lại.
Đám người vừa mới phụ họa lập tức sợ hãi, vội vã cấp tốc chạy trốn. Lúc này bọn họ mới biết được Lục Thiếu Du trước mắt này so với trong tưởng tượng của bọn hắn còn khó đối phó hơn. Ai cũng thật không ngờ Lục Thiếu Du lại trực tiếp đại khai sát giới, không coi chúng cường giả vào trong mắt.
- Hừ, ai dám tới gần trong vòng một trăm mét giết không tha.
← Ch. 1249 | Ch. 1251 → |