Truyện ngôn tình hay

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 1409

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 1409: Cùng mỹ nhân đi dạo
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Bốn người liên tục kết ra các thủ ấn huyền ảo, khí thế khủng bố hoàn toàn giải phóng. Không gian to lớn rung lắc.

Lục Thiếu Du đứng xa nhìn tặc lưỡi kinh thán. Thực lực của bốn vị sư thúc đúng là rất kinh khủng. Trong lòng Lục Thiếu Du thầm nghĩ không biết lúc sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn, Nam thúc ở thời kỳ đỉnh phong so với thực lực hiện tại của bốn vị sư thúc thì ai cao ai thấp?

Khoảnh khắc trong sơn mạch Vụ Đô như có động đất, mơ hồ vang tiếng nổ ầm ầm khắp chốn. Thanh âm như đến từ lòng đất vọng lên. Muôn thú kinh hoàng chạy tứ tán. Vòng ngoài sơn mạch Vụ Đô có nhiều người cảm giác biến cố kinh người còn tưởng là động đất đến, gây khủng hoảng.

Trong Phi Linh môn, nhiều cường giả ở đây cảm giác biến đổi, phát ra tinh thần xem xét nhưng không được gì.

Động tĩnh này kéo dài thật lâu mới lặng xuống.

Ầm ầm ầm!

Trong sơn mạch Vụ Đô, dưới một ngọn núi, giây lát trời sụp đất nứt, núi lắc lư nứt ra lỗ hổng to. Đá vụn bay tứ tán, một thân hình vạm vỡ bay ra.

Thân hình vạm vỡ vỗ tro bụi dính trên người, đó là Cùng Kỳ Tôn giả:

- Vậy được rồi.

Đám người Bạch Long Tôn giả lần lượt nhảy ra lỗ hổng.

Mặt Bạch Long Tôn giả, Kim Lang Tôn giả, Khổng Tước Tôn giả, Cùng Kỳ Tôn giả xanh mét, hiển nhiên bị tiêu hao khá nhiều. Với đẳng cấp thực lực của bọn họ tiêu hao đến mức này thì biết tốn sức cỡ nào.

Lục Thiếu Du cảm kích nói:

- Các vị sư thúc vất vả.

Mọi thứ trong không gian đã làm xong. Bốn Tôn Tổ hợp tác cải tạo không gian, lỗ hổng nối với trùng động không gian, còn không gian khác thì bốn người Bạch Long Tôn giả hợp sức cấm chế thành không gian cách ly.

Trong không gian đó lối ra Địa Tâm Linh Mạch ban đầu bị bốn Tôn Tổ bày lại cấm chế. Lối ra dưới chân núi bị đám người Bạch Long Tôn giả phá hủy hoàn toàn, bày lại cấm chế, mạnh hơn cấm chế cũ nhiều. Theo lời Bạch Long Tôn giả nói thì bốn người hợp tác bày cấm chế người dưới đẳng cấp Đế cấp rất khó phá.

Khổng Tước Tôn giả nói:

- Thiếu Du, tuy đã bày cấm chế rồi nhưng không ai vào được, sau khi trở về ta cần luyện chế thêm một số ấn ký mở ra cấm chế.

Lục Thiếu Du hành lễ:

- Làm phiền sư thúc.

Tuy cấm chế đã được bày ra, bốn Tôn Tổ hợp tác đặt cấm chế, người dưới đẳng cấp Đế cấp không vào được, Lục Thiếu Du cũng vậy. Đệ tử Phi Linh môn thì càng không thể, cần ấn ký của bốn Tôn Tổ mới có thể mở ra.

Vù vù vù!

Mọi người bay ra khỏi sơn mạch Vụ Đô, trở về sơn môn, với tốc độ của đám người chỉ chốc lát đã trở lại Phi Linh môn.

Trong sơn mạch Vụ Đô, bốn Tôn Tổ bày cấm chế tốn khá nhiều thời gian, sắc trời đã gần hoàng hôn.

Bạch Long Tôn giả lại lấy Địa Tâm Linh Ngọc ra khoe.

Thánh Thủ Linh Tôn, Nam thúc giật mình kêu lên:

- Không ngờ Địa Tâm Linh Ngọc này to như vậy, rất hiếm thấy.

Thánh Thủ Linh Tôn ra hiệu Bạch Long Tôn giả cất Địa Tâm Linh Ngọc đi:

- Dưới sơn mạch Vụ Đô còn có Địa Tâm Linh Mạch, không tệ.

Thánh Thủ Linh Tôn tiếp tục bảo:

- Thiếu Du, Nam thúc của ngươi đã có Địa Tâm Linh Ngọc, ngươi đã nghĩ cách dùng Địa Tâm Linh Ngọc này chưa? Ngươi tu luyện Âm Dương Lĩnh Vũ quyết, nếu đưa cho ngươi sẽ có tác dụng lớn, không lãng phí, nhưng đây không phải thượng sách.

Lục Thiếu Du nói:

- Sư phụ, con muốn tứ sư thúc hỗ trợ bày đại trận, đặt Địa Tâm Linh Ngọc trong Phi Linh môn.

Trong lòng Lục Thiếu Du đã có quyết định, nếu hắn nuốt năng lượng Địa Tâm Linh Ngọc thì tu vi sẽ tăng vọt, trong thời gian ngắn được lợi ích lớn.

Nhưng đặt ở Địa Tâm Linh Ngọc được ích lợi vô hình sẽ đến từ từ. Hiện tại Phi Linh môn thiếu thốn nội tình, đặt Địa Tâm Linh Ngọc bên trong bồi dưỡng đệ tử trẻ tuổi thì thành tích Phi Linh môn càng rõ rệt.

Thánh Thủ Linh Tôn mỉm cười nói:

- Ừm! Làm vậy sẽ tốt cho phát triển Phi Linh môn hơn nhiều.

Thánh Thủ Linh Tôn không ngăn cản, trong lòng cũng có ý đó.

Lục Thiếu Du ở lại mật thất một lúc rồi rời đi cùng Tiểu Long. Lục Thiếu Du bàn chuyện luyện chế Âm Dương Long Hổ Đan với Nam thúc, sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn, chờ cường giả các đại sơn môn nhận bồi thường xong rời đi liền bắt đầu luyện chế.

Một thanh âm trong trẻo vang lên:

- Lục chưởng môn!

Lục Thiếu Du mới bước ra đại điện Phi Linh môn liền gặp bóng dáng màu cam yêu kiều. Mắt sáng như minh dâu, khuôn mặt da thịt như ngọc, mắt đẹp toát ra phong vận khó tả, khiến người nhìn thấy đẹp mà không yêu, diễm mà không tục. Trừ Đạm Thai Tuyết Vi ra còn có ai?

Lục Thiếu Du gật đầu chào:

- Tuyết Vi cô nương.

Thân phận hiện tại của Đạm Thai Tuyết Vi dù Lục Thiếu Du không muốn quan tâm cũng phải xã giao, huống chi hắn không bao giờ phớt lờ giai nhân tuyệt sắc.

Tiểu Long chớp mắt nhỏ:

- Lão đại, đệ đi về trước.

Tiểu Long nhìn Lục Thiếu Du và Đạm Thai Tuyết Vi, biết điều rời đi ngay.

Đạm Thai Tuyết Vi nhìn chăm chú vào Lục Thiếu Du:

- Lục chưởng môn, nghe nói phong cảnh Phi Linh môn rất đẹp, ta không biết đường, hay Lục chưởng môn đưa ta đi tham quan được không?

Mắt nàng tựa làn nước, khiến người khó thể từ chối.

- Cái này...

Không phải Lục Thiếu Du không muốn nhưng Vân Hồng Lăng, Lữ Tiểu Linh còn trong Phi Linh môn. Hai nhạc phụ, nhạc mẫu cũng có mặt, nếu gặp bọn họ thì không tốt cho hắn.

Đạm Thai Tuyết Vi mắt lóe tia sáng, môi son nhếch lên nở nụ cười quyến rũ:

- Chẳng lẽ Lục chưởng môn không muốn tận tình địa chủ?

Lục Thiếu Du cười khổ nói:

- Được rồi, mời Tuyết Vi cô nương.

Hoàng hôn, trong sơn mạch rừng cây bao la sau núi Phi Linh môn. Nhánh cây khô, dưới ánh chiều tà, mặt trời màu vàng nhạt xuyên thấu qua rừng cây để lại cái bóng giương nanh múa vuốt.

Hai bóng người chậm rãi bước đi, là Lục Thiếu Du và Đạm Thai Tuyết Vi. Lúc này Lục Thiếu Du không dám dẫn Đạm Thai Tuyết Vi đi lung tung, nếu bị Vân Hồng Lăng, Lữ Tiểu Linh nhìn thấy thì chết. Hai hũ giấm chua, rõ ràng không có gì nhưng Lục Thiếu Du sợ bị hai nàng cho rằng có mờ ám, chuyện thế này giấu Vân Hồng Lăng, Lữ Tiểu Linh thì tốt hơn.

Hai người đi chầm chậm, gió nhẹ thổi qua, vạt áo bay. Làn gió thơm chui vào mũi Lục Thiếu Du.

Ngón trỏ Lục Thiếu Du gãi mũi, mùi thơm trên người Đạm Thai Tuyết Vi rất quyến rũ.

Đang lúc Lục Thiếu Du suy nghĩ lung tung thì mắt Đạm Thai Tuyết Vi sáng ngời nhìn thẳng hắn:

- Lục chưởng môn, lần này gây tổn thất nặng nề cho ba sơn môn, Phi Linh môn cũng vươn lên. Không biết tiếp theo Lục chưởng môn có tính toán gì không?

Lục Thiếu Du mỉm cười nói:

- Phi Linh môn luôn có tiêu chí người không phạm ta, ta không phạm người, ngoài ra không có tính toán gì.

Áo xanh phất nhẹ, Lục Thiếu Du khoanh tay bước chậm.

Đạm Thai Tuyết Vi nhìn khóe môi nam nhân áo xanh treo nụ cười trí tuệ khó nắm bắt, mắt nàng hấp háy.

Gót sen nhẹ nhàng đuổi theo Lục Thiếu Du, Đạm Thai Tuyết Vi hé môi hỏi:

- Hình như Lục chưởng môn có tâm sự?

Lục Thiếu Du kinh ngạc hỏi lại:

- Có sao?

Rồi Lục Thiếu Du cười cười, không nói thêm. Trong lòng Lục Thiếu Du không có tâm sự gì, chẳng qua gần đây nhiều việc, quan trọng nhất là không biết Nam thúc có thể bình phục lại không, còn chuyện hắn đột phá Tôn cấp nữa, hai việc này là quan trọng nhất.

*****

Đạm Thai Tuyết Vi nói:

- Lục chưởng môn, nếu có tâm sự gì hãy cứ nói ra, không chừng ta có thể giúp đỡ một chút.

- Cái này...

Lục Thiếu Du mỉm cười nói:

- Tâm sự thì không nhưng gặp chút rắc rối.

Lục Thiếu Du hỏi:

- Phải rồi, Tuyết Vi cô nương, không biết hiện tại lệnh sư ở đâu? Lần trước từ biệt lệnh sư mãi không gặp lại nữa, không biết gần đây lệnh sư có khỏe không?

Trên Thiên Vân đảo Lục Thiếu Du không tiện hỏi, lúc ở Đông Hải thì rơi vào tay Mộ Dung Lan Lan. Khi Lục Thiếu Du tỉnh lại không thấy Mộ Dung Lan Lan, làm hắn luôn thắc mắc.

Đạm Thai Tuyết Vi mắt lóe tia sáng:

- Gia sư đang bế quan, đa tạ Lục chưởng môn nhớ tới.

Đạm Thai Tuyết Vi cũng không biết tung tích của sư phụ, với bên ngoài thì không thể nói thật. Đạm Thai Tuyết Vi hơi bất ngờ là tại sao Lục Thiếu Du hỏi thăm sư phụ.

Lục Thiếu Du gật đầu, nói:

- Thế thì tốt, nếu có cơ hội làm ơn hỏi thăm lệnh sư giùm ta, lúc trước đa tạ lệnh sư nương tay.

Mắt Lục Thiếu Du lóe sáng, hắn xem phản ứng vừa rồi của Đạm Thai Tuyết Vi liền biết nàng không nói thật. Chẳng lẽ Mộ Dung Lan Lan xảy ra chuyện gì? Không thì tại sao Đạm Thai Tuyết Vi đột nhiên tiếp nhiệm đảo chủ?

Lục Thiếu Du không tiện hỏi rõ ràng, mọi thứ không liên quan nhiều đến hắn.

Hai người đi tới, thỉnh thoảng truyền ra tiếng cười. Ánh chiều tà bất giác chìm vào đường chân trời, sắc trời vào đêm, trăng sáng treo cao.

Lục Thiếu Du ngước nhìn trăng, nói:

- Tuyết Vi cô nương, trời đã tối, chúng ta trở về đi.

Đạm Thai Tuyết Vi gật đầu:

- Ừm!

Hai người quay về.

Đạm Thai Tuyết Vi nhìn nam nhân áo xanh đi bên cạnh, mắt mông lung.

Quay về đình viện nơi Thiên Vân đảo cư trú, dọc đường đi gặp đệ tử Phi Linh môn tuần tra đều hành lễ. Thấy chưởng môn đi chung với đảo chủ Thiên Vân đảo, không khí hơi lạ, đệ tử Phi Linh môn biết điều hành lễ xong tự động lui ra.

Ngoài đình viện, Lục Thiếu Du nói với nữ nhân trước mắt:

- Tuyết Vi cô nương hãy nghỉ ngơi sớm, ta xin cáo từ.

Đạm Thai Tuyết Vi hé môi:

- Lục chưởng môn... !

Đạm Thai Tuyết Vi muốn nói nhưng lời đến bên môi không thể thốt ra:

- Đa tạ Lục chưởng môn đi dạo cùng, Lục chưởng môn cũng sớm nghỉ ngơi.

Lục Thiếu Du cười cười, xoay người đi.

Đạm Thai Tuyết Vi nhìn bóng lưng xáo xanh, ánh mắt lạc lõng, bất đắc dĩ, không biết trong lòng suy nghĩ cái gì.

Một bóng người già nua lặng lẽ xuất hiện sau lưng Đạm Thai Tuyết Vi:

- Tuyết Vi.

Đạm Thai Tuyết Vi sửng sốt:

- Tham kiến trưởng lão.

Người đến là Thiên Huyễn Tôn Giả.

Thiên Huyễn Tôn Giả nhìn Đạm Thai Tuyết Vi, khẽ thở dài:

- Tuyết Vi, Lục Thiếu Du tuổi còn trẻ, khí độ bất phàm, dù là tâm trí hay thiên phú đều là rồng trong cõi người. Trên đại lục không có mấy người xứng với ngươi, Lục Thiếu Du là số một trong đó. Nhưng ngươi còn nhớ lời sư tổ ngươi đã dặn?

Đạm Thai Tuyết Vi mắt lóe tia sáng, cắn răng thốt ra từng chữ:

- Làm đảo chủ Thiên Vân đảo tuyệt đối không được yêu nam nhân, Tuyết Vi luôn nhớ kỹ trong lòng.

Thiên Huyễn Tôn Giả than thở:

- Thế thì tốt rồi, ai kêu ngươi làm đảo chủ Thiên Vân đảo...

Thiên Huyễn Tôn Giả biến mất.

- Đảo chủ Thiên Vân đảo.

Đạm Thai Tuyết Vi nhìn chằm chằm trăng sáng trên cao, thì thào:

- Nếu ta không phải đảo chủ Thiên Vân đảo thì sẽ ra sao?

Lục Thiếu Du quay về đình viện sau núi, tinh thần thả ra. Bạch Sa Sa, Nhan Kỳ, Lục Tâm Đồng, đại ca Dương Quá, Tiểu Long đều đang tu luyện. Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử đã rời khỏi Phi Linh môn, gần đây có nhiều chuyện phải là hai người đó tự mình ra tay.

Tinh thần xem xét thì bỗng Lục Thiếu Du nhướng cao chân mày:

- Ủa?

Vân Hồng Lăng ở trong phòng hắn.

Lục Thiếu Du mắt lóe tia sáng, hắn đi vào phòng. Đập vào mắt là đôi mắt hờn dỗi ghen tuông nhìn Lục Thiếu Du chằm chằm.

Vân Hồng Lăng nhìn Lục Thiếu Du, ánh mắt gay gắt:

- Cùng giai nhân đi dạo, thoải mái thật.

- Nguy rồi!

Lục Thiếu Du đảo trong mắt, chắc chắn là Tiểu Long bán đứng hắn.

Vân Hồng Lăng chu môi:

- Chàng nói đi, có phải đã có gì với Đạm Thai Tuyết Vi?

Vân Hồng Lăng phồng má lao tới gần Lục Thiếu Du, bộ dạng hùng hổ hỏi tội nhưng không ảnh hưởng sắc đẹp của nàng ngược lại tăng phần đáng yêu.

Lục Thiếu Du không nói chuyện mà môi trực tiếp ấn lên môi đỏ chu ra, hai tay ôm siết nữ nhân trước mắt. Miệng chậm rãi hé mở, bắt đầu cướp đoạt, đầu lưỡi di chuyển.

Vân Hồng Lăng run rẩy, hơi vùng vẫy rồi mềm nhũn, quên hết tất cả, ném chúng lên chín tầng mây. Bắt đầu cuộc xâm nhập nữ giới hòa vào nam giới, môi hai người khép mở cắn nuốt khát vọng trong lòng đối phương mãi mãi.

Lát sau quần áo cởi ra, hai người trong phòng đã hòa thành một, xuân sắc vô biên.

Dù Lục Thiếu Du nôn nóng muốn sớm đột phá Tôn cấp nhưng có Vân Hồng Lăng, Lữ Tiểu Linh trong Phi Linh môn, hắn muốn làm bạn bên hai nàng. Mỗi ngày Lục Thiếu Du cùng Vân Hồng Lăng, Lữ Tiểu Linh, Tiểu Long, Lục Tâm Đồng, Dương Quá đi khắp nơi trong lãnh địa Phi Linh môn.

Thời gian qua rất nhanh, trong mấy ngày nay tin Phi Linh môn liên hợp các đại sơn môn tổn hại nặng ba sơn môn trong Thiên Môn cốc đã lan rộng ra, gây sóng to gió lớn trong Cổ vực.

Mọi người sớm theo dõi tình hình Phi Linh môn, ba sơn môn, kết quả này khiến bọn họ giật nảy mình. Đặc biệt là một mình Lục Thiếu Du thi triển thần khí tàn sát mấy chục vạn đệ tử ba sơn môn, giết mười mấy cường giả Tôn cấp. Cả Cổ vực tĩnh lặng, mọi người thầm rùng mình.

Cuối cùng ba sơn môn thỏa hiệp, đồng ý bồi thường kết thúc cuộc chiến. Kết cuộc khiến mọi người bất ngờ.

Tin tức này như sấm sét nổ vang trong Cổ vực. Dù là Lục Thiếu Du hay Phi Linh môn trong phút chốc mũi nhọn vượt trội, thành đề tài tám nhảm của ức vạn người trong Cổ vực.

- Linh Vũ Chiến Vương Lục Thiếu Du thi triển thần khí đại khai sát giới, một mình giết mấy chục vạn đệ tử Hóa Vũ tông, Hắc Sát giáo, Lan Lăng sơn trang. Máu chảy thành sông, Linh Vũ Chiến Vương đánh chết mười mấy cường giả Tôn cấp như lấy đồ trong túi, quá là rung động.

- Uy lực thần khí khủng bố, thực lực của Linh Vũ Chiến Vương Lục Thiếu Du cúng khủng khiếp như vậy.

- Nghe nói trong Thiên Môn cốc bây giờ máu tanh chưa bay mất, cỏ cây không mọc nổi. Không ai dám đến gần.

- Phi Linh môn sắp hưng thịnh phồn hoa, có Linh Vũ Chiến Vương tọa trấn thì Phi Linh môn không dưới Nhất Tông Nhất Môn Nhất Giáo Nhất Trang.

- Đùa, nghe nói Linh Vũ Chiến Vương là giáo chủ của Thánh Linh giáo, trong Thánh Linh giáo có nhiều siêu cấp cường giả. Mấy siêu cấp cường giả xuất hiện giờ chót một bàn tay đánh bay cường giả ba sơn môn.

- Ta có nghe nói, vì siêu cấp cường giả Thánh Linh giáo xuất hiện nên ba sơn môn mới thỏa hiệp.

- Điệt tử của ta là đệ tử Linh Thiên môn, nghe nói sư phụ thật sự của Linh Vũ Chiến Vương Lục Thiếu Du là một cường giả mấy ngàn năm trước tên là Thánh Thủ Linh Tôn.

- Linh Vũ Chiến Vương Lục Thiếu Du chẳng phải là đệ tử của Vân Dương tông sao? Thánh Thủ Linh Tôn là ai?

Crypto.com Exchange

Chương (1-3468)