Truyện ngôn tình hay

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 1482

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 1482: Động tĩnh phía hậu sơn
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Thánh Thủ Linh Tôn nhìn hai người, ánh mắt hiền từ. Từ trong miệng Lục Thiếu Du hắn cũng biết được tình huống của Đoan Mộc gia tộc, còn có hai tỷ đệ này. Mấy nghìn năm không trở về Đoan Mộc gia, hắn chưa có lúc nào không thôi lo lắng cho nên mới phái Lục Thiếu Du đi tới Lưu Tô đảo. Mấy nghìn năm rồi rốt cuộc đây là lần đâu tiên hắn nhìn thấy hậu nhân của Đoan Mộc gia, lại là hai hậu nhân không tầm thường, trong lòng không khỏi có chút rung động.

- Hậu nhân Đoan Mộc gia, ra mắt lão tổ.

Đoan Mộc Y Y lập tức run rẩy quỳ xuống hành lễ. Từ sau khi phụ thân bị ám hại, nàng đau khổ chèo chống Đoan Mộc gia, ngay trong lúc tuyệt vọng lại gặp được đệ tử của lão tổ là Lục đại ca. Lúc này trước mặt lão tổ, áp lực mà mấy năm nay nàng phải chịu trong nháy mắt đều được thả ra. Có vị lão tổ này còn tại thế, Đoan Mộc gia sau này sẽ bình yên vô sự.

- Ra mắt lão tổ.

Đoan Mộc Hồng Chí cũng cung kính quỳ gối trên mặt đất hành lễ, cái đầu ngẩng lên, hai mắt nhìn chăm chú vào vị lão tổ trước mắt, đây là vị lão tổ ngang dọc đại lục khi trước sao?

- Hai tiểu gia hỏa, đứng lên đi.

Thánh Thủ Linh Tôn nói, cánh tay đánh ra một đạo lực lượng vô hình trực tiếp nâng hai người dậy, hắn nhìn hai người rồi nói:

- Phải chèo chống Đoan Mộc gia quả thực làm khổ các ngươi rồi. Có thể có được hậu nhân như các ngươi coi như là hy vọng truyền thừa của Đoan Mộc gia chúng ta. Lão tổ ta cũng vui mừng.

- Không khổ cực, thân là một thành viên trong Đoan Mộc gia, đương nhiên phải xuất lực vì Đoan Mộc gia.

Đoan Mộc Y Y nói.

- Được rồi, các ngươi không cần câu nệ, nhanh nói tình huống hiện tại của Đoan Mộc gia cho lão tổ nghe một chút.

Thánh Thủ Linh Tôn hiền từ nói, hai hậu bối này không biết là hậu bối đời thứ bao nhiêu của hắn, thế nhưng trên người cũng chảy huyết mạch của Đoan Mộc gia cho nên lúc này cũng hiền từ hiếm thấy.

Đoan Mộc Y Y lập tức nói một chút tình hình gần đây của Đoan Mộc gia cho Thánh Thủ Linh Tôn nghe. Đoan Mộc Hồng Chí thì không ngừng đánh giá vị lão tổ trước mắt, trong lòng đang không ngừng nghĩ cách để vị lão tổ này dạy dỗ mình.

Tâm tư của Đoan Mộc Hồng Chí làm sao có thể thoát khỏi ánh mắt của Thánh Thủ Linh Tôn, thấy hậu nhân thiên phú không tồi cho nên cũng vui vẻ dạy dỗ hắn một chút. Tuy rằng Thánh Thủ Linh Tôn không phải là vũ giả, thế nhưng tới loại cấp bậc như của Thánh Thủ Linh Tôn hiện tại, tuyệt đối có thể dạy dỗ không ít.

Bởi vậy Thánh Thủ Linh Tôn để hai người lại Phi Linh môn một đoạn thời gian, vừa vặn gần đây có chút thời gian cho nên dạy dỗ hai người. Còn có Đoan Mộc Y Y, Thánh Thủ Linh Tôn thấy thiên phú của nàng cũng không yếu, lại là hậu nhân của bản thân, đương nhiên vui lòng chỉ dạy một phen.

Nghe nói lão tổ sẽ dạy dỗ, hai tỷ đệ Đoan Mộc Y Y và Đoan Mộc Hồng Chí tức thì vui vẻ dập đầu, có thể được lão tổ dạy dỗ, đương nhiên không phải tầm thường.

Những ngày kế tiếp Đoan Mộc Y Y và Đoan Mộc Hồng Chí đều ở lại Phi Linh môn. Đoan Mộc Hồng Chí càng thêm khắc khổ tu luyện, lại được lão tổ tự mình chỉ điểm, tiến bộ vô cùng kinh người. Thánh Thủ Linh Tôn cũng không có khách khí, muốn lấy hai khỏa Diễn Linh Thánh Quả trên người Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh đưa cho Đoan Mộc Y Y và Đoan Mộc Hồng Chí phục dụng.

Thánh Thủ Linh Tôn muốn Diễn Linh thánh quả, Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh đương nhiên không có một chút ý kiến nào. Đây chính là sư phụ của Lục Thiếu Du, Thánh Thủ Linh Tôn lấy hai khỏa Diễn Linh thánh quả trong tay Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh cũng không để cho hắn chịu thiệt. Trên phương diện tu luyện cố ý giảng giải không ít tâm đắc tu luyện khiến cho Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh nhận được rất nhiều chỗ tốt.

Thời gian trôi qua cực nhanh, Đoan Mộc Y Y và Đoan Mộc Hồng Chí trong nháy mắt đã ở lại Phi Linh môn được hai tháng. Trong hai tháng qua, hai người Đoan Mộc Y Y và Đoan Mộc Hồng Chí tiến bộ không ít, ở trong Phi Linh môn đã quen dần, cũng không xa lạ với đám người Vân Hồng Lăng, Lữ Tiểu Linh nữa. Bình thường Đoan Mộc Y Y thường hẹn mấy nàng mua sắm. Nữ nhân thường thường đều như vậy. Ban đầu là kẻ xa lạ, chỉ cần một ngày đã trở nên quen thuộc, giống như biến thành một người khác vậy.

Mà Đoan Mộc Hồng Chí ngoài tu luyện chính là tu luyện, trên phương diện tu luyện so với Đoan Mộc Y Y còn chăm chú nhiều hơn.

Trong Phi Linh môn, tỷ thí lựa chọn đệ tử thân truyền lần thứ hai đã kết thúc. Có ba mươi mấy người được trưởng lão, hộ pháp nhìn trúng, trở thành đệ tử thân truyền mà bao người tha thiết mơ ước. Đương nhiên, đãi ngộ của đệ tử thân truyền đều như nhau, chỉ là đây cũng chỉ là biểu hiện bề ngoài mà thôi. Trên thực tế ai cũng biết đãi ngộ của đệ tử thân truyền không giống nhau. Nếu như nhận được một vị sư phụ tốt thì đãi ngộ sẽ mạnh hơn nhiều, vô hình trung địa vị cũng không giống nữa.

Ví dụ như đệ tử của một Tôn sứ hộ môn và một đệ tử của hộ pháp, chấp sự, đều là đệ tử thân truyền, thế nhưng đãi ngộ và địa vị trong Phi Linh môn vô hình trung có khác biệt.

Lúc tuyển chọn đệ tử thân truyền, tất cả đệ tử thân truyền trẻ tuổi đều phô diễn tất cả sức mạnh của mình, bởi vì không bao lâu nữa sẽ diễn ra tỷ thí tranh giành cơ hội đi mật địa tu luyện. Mà chỉ có hai mươi người top đầu mới có tư cách tranh đoạt. Nghe nói sau khi đi vào có thể nhận được không ít chỗ tốt. Tất cả đệ tử thân truyền đương nhiên không thể bỏ qua cơ hội lần này.

Phanh Phanh.

Trong đình viện ở hậu sơn, Niếp Phong cởi y phục lộ ra cơ thể rắn chắc, từng quyền đánh vào một cây đại thụ che trời, mỗi một quyền đều khiến cho đại thụ lay động.

- Niếp Phong ca ca, cố gắng lên.

Tiểu tử kia không biết từ khi nào đã chạy tới hậu sơn. Quan trọng là lúc này tiểu gia hỏa này không ngờ lại ngồi trên cây đại thụ che trời, đang lắc lư cái đầu nhìn xuống Niếp Phong, vẻ mặt vô cùng thích thú, nếu như La Lan thị gặp được cảnh này sợ rằng sẽ bị dọa cho sợ hãi.

Bên người tiểu tử kia lúc này có hai con rắn nhỏ, lúc này hai con rắn nhỏ này cũng đang nhìn Niếp Phong.

- Niếp Phong, ta nghe nói mấy ngày nữa đệ tử thân truyền sẽ thi đấu, hai mươi người tiến vào top hai mươi sẽ có cơ hội tiến vào mật địa tu luyện, ngươi có nắm chắc hay không?

Bảo Nhi hỏi Niếp Phong.

- Không, ngay cả đệ tử bình thường ta cũng không đánh lại, đối phó với đệ tử thân truyền càng không được. Ta không nghĩ tới.

Niếp Phong ngừng đánh vào đại thụ, toàn thân đầm đìa mồ hôi. Thực lực của mình như thế nào hắn biết rõ, hắn vẫn không thể trở thành vũ giả thì đã mất đi năng lực cạnh tranh với người khác.

- Cái gì là đấu? Ăn có ngon hay không?

*****

Tiểu tử kia vô cùng hứng thú, tức thì nháy đôi mắt to hỏi Bảo Nhi và Bối nhi, vì để Bảo Nhi cùng Bối Nhi chơi với mình, chiêu gì nó cũng dùng tới, uy bức, lợi dụ, thậm chí còn khóc lóc, còn tìm Bàn Hủy và Bàn Vân cáo trạng, thế nhưng lại không có một chú tác dụng nào. Ai bảo tiểu gia hỏa này lần đầu tiên gặp mặt đã định nhổ long lân của bọn họ, cho nên bọn họ không thèm để ý tới tiểu gia hỏa này.

Cuối cùng tiểu gia hỏa này rơi vào đường cùng, chỉ có thể xuất đòn sát thủ. Cũng không biết là ai bày mưu cho nó, không ngờ lại cầm vài khỏa Yêu Linh đan trong tay, mê hoặc Bảo Nhi và Bối Nhi cho nên Bảo Nhi và Bối Nhi mới thỏa hiệp.

- Tiểu hài tử xấu xa như ngươi thì hiểu cái gì?

Bảo Nhi trừng mắt liếc nhìn tiểu tử kia, nếu không phải vì Yêu linh đan thì nó đã không thèm nhìn tiểu gia hỏa này rồi.

- Ta không phải là tiểu hài tử xấu xa, nãi nãi nói ta hiểu chuyện sớm.

Tiểu gia hỏa kia lập tức phản bác.

- Vậy thì cũng là một tiểu hài tử xấu xa.

Bảo Nhi cũng không có khách khí, tiếp tục trừng mắt nhìn tiểu gia hỏa kia.

Ầm ầm.

Lúc này, Bảo Nhi vừa nói xong thì mặt đất ầm ầm run rẩy, đại thụ lay động, tiểu gia hỏa kia thiếu chút nữa đã từ trên cây ngã xuống.

- Hù chết cục cưng ta rồi, chuyện gì xảy ra thế?

Tiểu gia hỏa nhìn chung quanh, lập tức nói với Niếp Phong:

- Niếp Phong ca ca, có phải là do huynh làm hay không?

Đối với Niếp Phong, tiểu tử này ai cũng bắt nạt được duy chỉ có Niếp Phong là không. Dường như nó biết Niếp Phong thành thật, đối với nó cũng tốt, cho nên có đôi khi nó tình nguyện để mình bắt nạt Niếp Phong chứ không cho phép người khác bắt nạt Niếp Phong.

- Không phải ta.

Niếp Phong nói, lúc này hắn cũng đang đánh giá bốn phía, cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

- Nguy hiểm, chúng ta xuống phía dưới.

Bối Nhi khẽ quẫy đuôi cuốn tiểu gia hỏa kia lại sau đó đáp xuống mặt đất, dùng ánh mắt cảnh giác nhìn về bốn phía.

- Mau nhìn, có năng lượng hội tụ.

Lúc này Bảo Nhi cũng đáp xuống mặt đất, nhìn ngọn núi trước mặt. Lúc này ngọn núi kia không biết từ khi nào đã vô thanh vô tức xuất hiện năng lượng trong thiên địa.

Ầm Ầm.

Niếp Phong, Bối Nhi cùng Bảo Nhi nhìn về ngọn núi phía xa, lúc này năng lượng thiên địa đã bắt đầu cuồn cuộn.

Cùng lúc đó bên trong Phi Linh môn, không ít thân ảnh đồng thời xuất hiện trên không trung. Ánh mắt mọi người nhìn kỹ về phía nơi năng lượng hội tụ, mà nơi ba động vừa rồi cũng hấp dẫn không ít ánh mắt của mọi người.

Trong đình viện, ngũ sắc quang mang quanh thân Lục Thiếu Du lúc này quanh quẩn, một cỗ năng lượng thiên địa bắt đầu hội tụ tới.

Năng lượng ba động, trong bầu trời bắt đầu có một lượng lớn năng lượng thiên địa kéo tới. Năng lượng thiên địa càng càng đậm, càng lúc càng mạnh mẽ.

Trong nháy mắt ngắn ngủi năng lượng hùng hậu hội tụ, lập tức hóa thành vòng xoáy chậm rãi xoay tròn trên không trung. Khiến toàn bộ hậu sơn Phi Linh môn lúc này giống như phong vân biến sắc.

Năng lượng bàng bạc lúc này đều quay chung quanh ngọn núi kia. Trong đình viện cứ một lát lại có thêm một cỗ năng lượng cuồn cuộn không ngừng dẫn dắt năng lượng thiên địa trên bầu trời tiến vào bên trong. Vòng xoáy bằng năng lượng trên bầu trời càng lúc càng kịch liệt.

Năng lượng gào thét khiến cho không trung rung động, khí tức cường hãn tràn ra chung quanh khiến cho trong lòng mọi người không khỏi run lên. Tim cũng đập nhanh hơn, khí tức kia lúc này cũng đang nhanh chóng kéo lên.

Ầm ầm.

Lúc này, toàn bộ ngọn núi phía trước bỗng nhiên rung chuyển. Một cỗ khí tức mới lạ bắt đầu kéo lên tới đỉnh điểm. Tiếp đó, trong đình viện đột nhiên có một vòng quang mang ngũ sắc phóng lên cao.

Quang mang ngũ sắc này phóng lên cao, còn mang theo một cỗ năng lượng ngập trời bao phủ, gợn sóng trong không gian chung quanh trực tiếp bị đánh vỡ, khiến cho người khác nhìn vào tim không khỏi đập nhanh.

Trong nháy mắt ngắn ngủi, năng lượng thiên địa bàng bạc trong bầu trời trực tiếp rót vào trong quang mang ngũ sắc. Vòng xoáy nhanh chóng xoay tròn giống như một cơn lốc. Trong vòng xoáy bằng năng lượng giống như một cơn lốc này dường như có một đầu mãnh thú đang không ngừng điên cuồng thôn phệ năng lượng thiên địa.

Một lát sau, trong vòng xoáy lớn này có một cỗ khí tức cường hãn bắt đầu lan tràn ra. Khí tức nhanh chóng kéo lên, vòng xoáy cũng ngày càng xoay tròn nhanh hơn.

Sưu Sưu.

Khí tức kéo lên giống như chẻ tre, chỉ trong chốc lát lập tức có một cỗ khí tức bàng bạc từ trong vòng xoáy phóng lên cao.

Khí tức này chấn động nhân tâm, người thực lực thấp một chút lập tức có cảm giác tâm thần rung động. Tất cả cường giả Phi Linh môn không khỏi sợ hãi than. Đám người Phích Lịch Tôn giả, Phong Linh Tôn giả nhìn nhau. Cỗ khí tức này ba động khiến cho ngay cả bọn họ cũng cảm thấy bị áp chế trong vô hình. Không biết là ai đột phá mà lại tạo thành động tĩnh lớn như vậy, giống như là đột phá Tôn giả ngũ trọng, thậm chí là Tôn giả lục trọng vậy.

Cảm nhận khí tức mênh mông tràn ngập phía chân trời, cả Phi Linh môn phía xa đều bị kinh động. Không ít đệ tử nhao nhao chạy xa xem, trong đám người bắt đầu có thanh âm xì xào bàn tán vang lên.

- Có cường giả đang đột phá.

- Khí tức thật mạnh, nếu như có một ngày ta có thể đạt được tới cấp độ này thì tốt rồi.

Tiếng nghị luận trong đám người lúc này còn có thể mơ hồ nghe ra được bên trong có một ít rung động cùng hâm mộ.

Giữa không trung, ba người Nam thúc, Thánh Thủ Linh Tôn, Hắc Vũ xuất hiện, mắt nhìn phía trước, sắc mặt ba người đều có chút ngoài ý muốn.

- Hình như tiểu tử này tỉnh lại rồi.

Nhìn phía trước, THánh THủ Linh Tôn nói.

- Còn đột phá Vũ Tôn nhị trọng, cũng coi như niềm vui ngoài ý muốn. Sợ rằng điều này ít nhiều cũng liên quan tới số chân khí mà tiểu tử này thôn phệ vào trong cơ thể, bằng không cũng không có cách nào đột phá.

Nam thúc nói.

- Chỉ cần có thể khôi phục là tốt rồi, mạng của tiểu gia hỏa này đúng không phải là cứng bình thường a.

Thánh Thủ Linh Tôn nói.

Trên không trung lúc này cũng có không ít người xuất hiện, nhìn chăm chú về phía trước. Trong đó cũng có mấy người Vân Hồng Lăng, Lữ Tiểu Linh. Năng lượng bàng bạc cũng không rót vào bên dưới bao lâu. Một lúc sau, khi tia năng lượng trong thiên địa cuối cùng tiêu tán thì một thân ảnh hiện ra. Thân ảnh này được một vòng quang mang ngũ sắc bao phủ.

Ngay trong ánh mắt chăm chú của mọi người, trong quang mang ngũ sắc, đạo thân ảnh màu xanh kia trong giây lát mở hai mắt ra. Tinh quang trong mắt bắn ra, đồng thời quang mang ngũ sắc quanh thân cũng được thu liễm vào trong cơ thể.

- Đây là Vũ Tôn nhị trọng sao?

Cảm nhận loại cảm giác bao la, bành trướng trong đan điền, một ngụm trọc khí được Lục Thiếu Du thở ra. Bây giờ hắn có cảm giác năng lượng trong cơ thể đủ để cho hắn tiêu hao không hết. Vũ Tôn nhị trọng cùng với Vũ Tôn nhất trọng là hai đẳng cấp khác biệt cực lớn. Trong hai đẳng cấp này, nếu như là người bình thường, căn bản không có cách nào vượt qua khoảng cách như vậy.

Crypto.com Exchange

Chương (1-3468)