Độc giả của web truyenkiemhiep.com.vn hay truyenkiemhiep.org lưu ý!!! Trên PC hãy đổi DNS sang 8.8.8.8 và 8.8.4.4 để vào web nhanh hơn, còn trên điện thoại hãy tải app 1.1.1.1 rồi bật Warp lên để không bị chặn.

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 1498

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 1498: Cám ơn trời đất
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)

Siêu sale Lazada


Chương 2117: Cám ơn trời đất. (1)

Cùng một lúc, trong tay trái Lục Thiếu Du có một đám quang nhận ngập trời phá không lao ra, quang nhận giống như mưa to tuôn ra vô số đao mang. Mỗi một đạo đao mang dường như đều có lực lượng xuyên thủng không gian, hội tụ lại cùng một chỗ, bao phủ phạm vi xung quanh nó.

Mà trong tay phải hắn, tay áo Lục Thiếu Du liên tục vung lên, một cỗ chân khí mênh mông từ trong tay tuôn ra, trong khoảnh khắc không gian biến hóa, vô số thủ ấn lập lờ, dùng tốc độ giống như hủy diệt đột nhiên hội tụ lại một chỗ.

Một đạo chưởng ấn, một đám đao mang, Lục Thiếu Du đồng thời thúc dục linh kỹ Đao Hồn Không Nguyên Diệt, thức thứ ba của Đao Hồn kỹ cùng với vũ kỹ Tam Thiên Lưu Vân Thủ. Linh kỹ, vũ kỹ đồng thời được thúc dục, linh hồn công kích nương theo công kích vật chất khiến cho không gian gần như bị nghiền nát.

- Ồ?

Lúc này sắc mặt lão giả áo đỏ và áo lam tràn ngập vẻ kinh ngạc, đây là lần đầu tiên bọn họ gặp một người Linh Vũ song tu, không nghĩ tới lại còn có thể đồng thời thúc dục linh kỹ cùng vũ kỹ.

Sưu.

Trong lúc kinh ngạc, tay phải lão giả áo đỏ thò ra, chân khí nổ tung, một ngọn hỏa diễm cực lớn giống như một tấm lụa nhanh chóng chắn trước người, cấp tốc nghênh đón đao mang cùng chưởng ấn của Lục Thiếu Du đang đánh tới.

Sưu.... Sưu...

Thanh âm trầm thấp, bạo liệt vang lên trong không trung. Chưởng ấn, đao mang đồng thời va chạm vào hỏa diễm, trong nháy mắt lần nữa biến mất.

Khục khục.

Dưới ảnh hưởng của kình khí, thân hình Lục Thiếu Du bị đẩy lùi về phía sau vài bước, thực lực của đối phương so với trong tưởng tượng của Lục Thiếu Du còn mạnh hơn, chuyện này khiến cho Lục Thiếu Du biến sắc. Từ tình huống trước mắt, Lục Thiếu Du suy đoán, với thực lực Vũ Tôn nhất trọng khi trước của hắn, chỉ bằng thực lực bản thể cũng có thể chống lại Vũ Tôn tam trọng đỉnh phong tới Vũ Tôn tứ trọng. Hiện tại hắn đã là Vũ Tôn nhị trọng, thực lực bản thể kém nhất cũng tương đương với Vũ Tôn tứ trọng đỉnh phong. Tuy rằng vừa rồi hắn không dùng toàn lực, thế nhưng công kích của hắn sợ rằng Vũ Tôn tứ trọng bình thường cũng khó có thể đơn giản chống lại.

Đối với việc đối phương dễ dàng chống lại, Hư Linh Huyễn Ấn không có cách nào làm ảnh hưởng tới đối phương, công kích vật chất cùng linh hồn đồng thời thúc dục cũng không có tác dụng, đối phương ngăn cản công kích của hắn dường như cũng không quá tốn sức.

Lúc Lục Thiếu Du kinh ngạc về tu vi của lão giả áo đỏ thì cũng không biết trong lòng lão giả áo đỏ lúc này cũng đang âm thầm khiếp sợ. Lục Thiếu Du rõ ràng chỉ là Vũ Tôn nhị trọng, thế nhưng công kích của hắn không thua kém Vũ Tôn tứ trọng, lại còn đồng thời thúc dục công kích linh hồn và công kích vật chất, thực lực của hắn mạnh hơn nhiều, nếu như chỉ mạnh hơn một chút, sợ rằng đừng mong có thể nhẹ nhàng tiếp được.

Lại nói tới thực lực của Lục Thiếu Du, điều khiến cho lão giả áo đỏ này kinh ngạc nhất chính là Lục Thiếu Du không ngờ lại có thể đồng thời thúc dục linh kỹ cùng vũ kỹ, đây là điều khó có thể tưởng tượng nổi.

- Không phải là thực lực chênh lệnh mà tu vi còn hơi thấp một chút.

Lão giả áo đỏ nhìn Lục Thiếu Du nói:

- Nếu như ngươi xin lão già như ta chỉ giáo thì ta cũng nói hai câu. Nghe nói ngươi có thể đồng thời thúc dục vũ kỹ cùng linh kỹ, quả thực thần dị vô cùng, uy năng cũng tăng lên nhiều khiến cho người khác không kịp trở tay, người thực lực hơi mạnh so với ngươi cũng không hề dễ chịu một chút nào, nhưng mà trước mặt thực lực tuyệt đối, tất cả đều không có tác dụng quá lớn.

- Đa tạ tiền bối chỉ giáo.

Ánh mắt Lục Thiếu Du dấu diếm biến đổi, nói.

- Ta còn chưa nói xong.

Lão giả này nhìn Lục Thiếu Du tiếp tục nói:

- Thực lực ngươi không kém, tuy rằng thi triển vũ kỹ cùng linh kỹ có thể tăng lên thực lực của ngươi, thế nhưng lại không thể chân chính thúc dục thực lực ngươi tới mức tận cùng, có lẽ ngươi nên nghĩ biện pháp ở phương diện này.

Lục Thiếu Du vẫn đang nhẫn nại lắng nghe, lời nói của lão giả áo đỏ này tuyệt đối có đạo lý, dường như có liên quan tới việc sáng tạo vũ kỹ. Thi triển linh kỹ cùng vũ kỹ thì không thể đem thực lực của hắn phát huy tới mức tận cùng, chỉ có vũ kỹ thích hợp nhất với hắn mới có thể làm được điều này.

Nhớ lại lão giả áo đỏ này ra tay khi này, dường như Lục Thiếu Du cũng đã tìm được một ít cảm giác như ẩn như hiện, vốn đang nghĩ tới cái gì đó thế nhưng lại nghĩ không ra.

Sưu Sưu.

Ngoài Phi Linh môn lúc này có không ít thân ảnh nhảy ra, Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, Khấu Phi Yến, Bàn Vân, Thanh Linh Tôn giả, Phích Lịch Tôn giả cùng mọi người đều có mặt. Nhìn thấy phía trước có chưởng môn đang đứng, ánh mắt đám người Tiểu Long lập tức nhìn về phía Lục Thiếu Du.

- Vãn bối cảm tạ tiền bối chỉ giáo đệ tử, mời tiền bối lần nữa chỉ giáo một hai.

Cảm giác như bản thân nghĩ tới cái gì đó, thế nhưng dường như không thể tìm ra manh mối. Loại cảm giác thế này đương nhiên Lục Thiếu Du không thể bỏ qua cơ hội này.

Lục Thiếu Du nói xong, quang mang dưới chân lóe lên, thân ảnh lao thẳng về phía lão giả áo đỏ, trong tay kết một đạo thủ ấn huyền ảo, trong giây lát không gian chấn động.

- Thiên Linh Diệt Hồn Chỉ.

- Long Ảnh Tí.

Tiếp đó, trong lòng Lục Thiếu Du thầm quát lên một tiếng, tay trái vung lên, linh lực tuôn ra làm chấn động năng lượng trong thiên địa. Ở tầng trời thấp, một đạo chỉ ấn tràn ngập khí tức khủng bố, cực đoan bắn ra. Nơi chỉ ấn đi qua, không gian trực tiếp rạn nứt tạo thành một vết nứt không gian. Công kích linh hồn đáng sợ không hề giữ lại mà tuôn ra khiến cho linh hồn người ta run rẩy sợ hãi.

Ngao.

Cùng lúc đó, chân khí từ trong tay phải Lục Thiếu Du tuôn ra, tạo thành một đạo quyền ấn màu vàng. Một hư ảnh hoàng kim cự long lập tức ngưng tụ. Khi hư ảnh hoàng kim cự long hiện ra rõ rệt, uy thế càng thêm mạnh mẽ, nhanh chóng đánh về phía lão giả áo đỏ kia.

Uy năng lúc này Lục Thiếu Du thi triển Thiên Linh Diệt Hồn Chỉ và Long Ảnh Tí không phải là thứ mà Tam Thiên Lưu Vân Thủ cùng Đao Hồn Không Nguyên Diệt có thể so sánh, so sánh với hai đạo công kích trước, hai đạo công kích lúc này mạnh hơn nhiều.

Công kích bắn tới, ánh mắt lão giả áo đỏ khẽ đổi, sắc mặt lần nữa kinh ngạc. Tu vi Vũ Tôn nhị trọng mà công kích đánh ra khủng bố vô cùng khiến cho hắn vô cùng rung động. Công kích như vậy so với vừa rồi không biết mạnh hơn bao nhiêu lần.

- Linh Vũ Chiến Tôn, danh bất hư truyền, người đứng đầu thập đại cường giả trẻ tuổi, lão già ta vốn có chút khinh thường, hiện tại coi như không phục cũng không được. Ngươi đã muốn ta chỉ giáo, vậy thì hãy tự mình cảm nhận đi.

Lão giả áo đỏ nói, thanh âm vừa dứt, năng lượng thuộc tính hỏa nóng bỏng tràn ngập quanh thân, cánh tay không ngừng đánh ra từng đạo thủ ấn huyền ảo, thủ ấn biến ảo, liên tiếp ngưng tụ.

Sưu.

Thủ ấn ngưng tụ, cả không gian giống như đông cứng lại. Trong không trung, gợn sóng bị nhuộm thành màu đỏ rực, khí tức nóng bỏng tràn ngập không gian.

*****

Chương 2118: Cám ơn trời đất. (2)

Khi hai đạo công kích của Lục Thiếu Du đánh vào không gian tràn ngập gợn sóng đỏ rực kia không ngờ lại giống như ốc sên bò. Trong không gian này có một cỗ lực lượng trói buộc cực lớn khiến cho tốc độ của hai đạo công kích giảm đi.

Trong chớp mắt ngắn ngủi, một đạo chỉ ấn trong tay trái lão giả áo đỏ lập tức bắn ra, nghênh đón Thiên Linh Diệt Hồn Chỉ giống như bị đọng lại cách đó không xa. Tay phải còn lại có một đạo quyền án bằng hỏa diễm đánh ra.

Mọi người phía dưới không khỏi ngừng thở, bọn họ có thể rõ ràng thấy được, bốn đạo công kích mạnh mẽ va chạm với nhau.

Trong lúc mọi người chờ đợi thanh âm bạo liệt vang lên, bốn đạo công kích va chạm vào nhau, lập tức có hai cỗ quang mang chói mắt bắn ra. Không gian chung quanh lập tức vang lên thanh âm ken két, nghiền nát.

Ken két.

Không gian chung quanh rạn nứt, bốn đạo công kích hóa thành hai cỗ năng lượng mang theo động tĩnh rất nhỏ khuếch tán. Khi hai cỗ năng lượng khuếch tán tới phạm vi nhất định thì đột nhiên ngừng lại, rồi lặng lẽ biến mất.

- Thật là lợi hại.

Trong đám người, Đoan Mộc Hồng Chí cũng có mặt, nhìn thấy cảnh tượng hai người giao thủ, trong lòng hắn không khỏi cảm thán.

- Thật mạnh.

Lục Thiếu Du nhìn thấy cảnh này không khỏi cảm thán. Đối phương có thể đem hai đạo công kích của hắn lặng lẽ đánh tan không có một tiếng động nào, lại còn không có năng lượng tiết ra bên ngoài. Loại thực lực này so với hắn còn mạnh hơn không ít, như vậy mới có thê làm được như vậy.

Lúc này Lục Thiếu Du còn có chút kinh ngạc, lão giả áo đỏ này ra tay giống như là tùy tâm sở dục, cũng không thúc dục vũ kỹ gì, mỗi một cái giơ tay nhấc chân đều dẫn động năng lượng thuộc tính hỏa.

Lục Thiếu Du lần nữa ra tay, hy vọng có thể tìm được một chút cơ hội, cũng tiện suy đoán ra thực lực lão giả áo đỏ này rốt cuộc đã tới cấp độ gì. Vừa mới động thủ Lục Thiếu Du đã nhận ra được một chút mánh khóe, trong nội tâm lúc này càng thêm khiếp sợ, tuy rằng còn chưa quá xác định, thế nhưng từ khí tức quanh thân lão giả áo đỏ xem ra không dưới Thiên Dương Tôn giả Vân Phi Hồng của Vân Dương Tông cùng với hai người Mang Linh Tôn giả của Linh Thiên môn, thậm chí còn cao hơn một chút. Khí tức ngược lại còn có chút tương tự với bốn Pháp tôn của Linh Vũ giới khi trước ra tay đối phó với sư phụ hắn.

Thiên Dương Thiên Tôn Vân Phi Hồng của Vân Dương Tông, hai người Mang Linh Tôn giả của Linh Thiên môn, Lục Thiếu Du biết rõ mấy người này chính là Vũ Tôn bát trọng đỉnh, nếu như vậy lão giả trước mắt hẳn là Vũ Tôn cửu trọng.

- Vũ Tôn cửu trọng.

Ánh mắt Lục Thiếu Du biến đổi, khó trách hắn hoàn toàn không phải là đối thủ của người này. Công kích của hắn đều bị đối phương hời hợt hóa giải.

- Linh Vũ Chiến Tôn, quả thực ngươi rất xứng đáng với bốn chữ này. Trong đám người có tu vi đồng cấp tuyệt đối không có địch thủ.

Lão giả áo đỏ lần nữa nhìn Lục Thiếu Du, trong mắt không hề che dấu được sự kinh ngạc.

- Dù sao vẫn còn xa không phải là đối thủ của tiền bối.

Lục Thiếu Du mỉm cười, đối phương một mực không có ác ý, mỗi một chiêu đều lưu tình, dường như đang chỉ điểm cho hắn. Lần ra tay cuối Lục Thiếu Du biết rõ, cũng nhận ra tốc độ ra tay của lão giả này chậm lại, tốc độ kết xuất thủ ấn, những vòng cung huyền ảo kia dường như có huyền cơ lớn.

- Nực cười, thời điểm ta còn bằng tuổi ngươi, ngay cả một phần ba thực lực này cũng không có.

Lão giả áo đỏ nói.

- Lão gia hỏa này keo kiệt thành danh a, vừa rồi hắn đã dạy ngươi không ít, ngươi hãy tự mình lĩnh ngộ cho tốt.

Lúc này trên không trung Phi Linh môn vang lên thanh âm, thanh âm vừa dứt, đồng thời thân ảnh Nam thúc lăng không đáp xuống. Trường bào trên người phất phơ, khóe miệng mỉm cười nhìn lão giả áo đỏ cùng áo lam.

Nam thúc xuất hiện, lão giả áo đỏ, lão giả áo lam nhìn thấy Nam thúc xuất hiện, toàn thân run rẩy, trong mắt nhịn không được mà có chút kích động.

- Nam thúc biết hai người này sao?

Trong mắt Lục Thiếu Du hiện lên sự nghi hoặc, không ngờ hai người này không phải tới tìm hắn mà tới tìm Nam thúc.

- Ta biết ngay là ngươi không chết, còn sống là tốt rồi, còn sống là tốt rồi.

Lão giả áo lam nhìn Nam thúc, trong ánh mắt kích động có chút ướt át, nhanh chóng đi tới trước người Nam thúc, hai tay mở ra, ôm Nam thúc, không nói thêm lời nào nữa.

- Lão quái nhà ngươi, lúc trước đi tìm tên Hàn Băng mà không chờ chúng ta trở về. Chúng ta tìm khắp đại lục cũng không có tin tức nào của ngươi.

Lão giả áo đỏ nhìn Nam thúc, hai mắt trợn ngược, trong mắt hiện lên sự trách cứ, mạnh mẽ ôm Nam thúc một cái, một tay vỗ vào vai Nam thúc.

- Chẳng lẽ ngươi hy vọng ta chết sao? Lúc trước các ngươi không ở đó cho nên ta trực tiếp đi tìm Hàn Băng.

Nam thúc nhìn qua hai người, trong mắt cũng có chút kích động. Ba người nhìn nhau, không nói nhiều lời, thế nhưng tất cả mọi người ở đây đều có thể cảm giác được cảm tình thâm hậu của ba người.

- Nam thúc.

Lục Thiếu Du chậm rãi đi tới bên người Nam thúc, từ trong lời nói của ba người hắn không khó có thể nhận ra, hai người này chính là cường giả cùng thế hệ với Nam thúc.

- Lão quái, tiểu tử này là đồ đệ của ngươi sao?

Lão giả áo đỏ liếc mắt nhìn Lục Thiếu Du rồi hỏi Nam thúc.

- Bẩm tiền bối, vãn bối luôn được Nam thúc dạy bảo, chỉ tiếc vãn bối còn chưa đạt được điều kiện nhập môn của Nam thúc cho nên người một mực chưa thu nhận vãn bối làm đồ đệ.

Lục Thiếu Du tiến lên phía trước rồi nói.

- Lão quái, tiểu tử này không tệ, so với tên mặt trắng mà khi trước ngươi thu còn tốt hơn nhiều.

Lão giả áo lam khẽ mỉm cười nói.

Nam thúc cười khổ một tiếng, không có nhiều lời, mắt nhìn lão giả áo lam cùng lão giả áo đỏ rồi lập tức nói với Lục Thiếu Du:

- Thiếu Du, đây chính là hai lão gia hỏa Tạ Thiên, Tạ Địa, cũng coi như là tiền bối của ngươi. Về sau nếu như có vấn đề gì trên phương diện tu luyện thì cứ thỉnh giáo hai lão gia hỏa này, chuyện này sẽ có trợ giúp với ngươi rất lớn.

Lục Thiếu Du nhìn hai người. Lão giả áo lam gọi là Tạ THiên, lão giả áo đỏ gọi là Tạ Địa. Lục Thiếu Du lập tức hiểu ý, hành lễ với hai người:

- Vãn bối có lễ, bái kiến hai vị tiền bối Tạ Thiên, Tạ Địa.

- Tiểu tử cũng coi như lễ phép, như vậy đi, lần sau ta sẽ luận bàn với ngươi một chút, Linh Vũ song tu của ngươi, còn có công kích quỷ dị kia cũng khiến cho ta vô cùng tò mò.

Lão giả áo đỏ nhìn Lục Thiếu Du rồi mỉm cười nói.

- Vậy vãn bối kính xin tiền bối chỉ giáo.

Lục Thiếu Du nói, Tạ Địa này luận bàn với hắn, không thể nghi ngờ chính là muốn chỉ điểm hắn một hai. Được cường giả bực này chỉ điểm, hắn tuyệt đối sẽ thu được lợi ích vô cùng lớn.

- Tốt, chúng ta vào trong nói chuyện trước.

Nam thúc nói với hai người Tạ Thiên, Tạ Địa. Thân ảnh Nam thúc dẫn đầu lóe lên rồi biến mất tại chỗ, hai người Tạ Thiên, Tạ Địa bám sám phía sau, lập tức biến mất không thấy gì nữa. Tốc độ nhanh vô cùng, trong số đám người có mặt sợ rằng không có bao nhiêu người có thể nhìn thấy rõ ràng thân ảnh của ba người.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-3468)