← Ch.1559 | Ch.1561 → |
Ánh sáng vàng thu vào người, tay ngừng tu luyện thủ ấn, Lục Thiếu Du mở mắt ra, tia sáng lóe lên. Lục Thiếu Du cảm giác chân khí trong đan điền khí hải hùng hậu hơn ba ngày trước nhiều, tu vi tăng cao. Nhưng hiện tại ở đẳng cấp Tôn cấp, khó cảm giác rõ ràng tu vi tiến bộ.
Bên dưới không trung trước mặt, rừng cây rậm rạp mênh mông kéo dài, dãy núi xanh um liên miên. Mơ hồ thấy không gian xung quanh có nhiều khí tức yêu thú tồn tại, dường như đi hướng Bách Thú Lâm.
Ba ngày trước Lục Thiếu Du đã nghe Vân Dao kể tỉ mỉ về Linh Trì Bách Thú. Trăm năm mới mở ra, xuất hiện một lần, thần hiệu trong Linh Trì Bách Thú đối với tất cả yêu thú là sức hấp dẫn lớn lao. Đặc biệt yêu thú đẳng cấp thất giai thì hiệu quả càng lớn, các tộc sẽ không bỏ qua loại hiệu quả này.
Đối với yêu tộc gần đến thế lực hạng nhất, nếu lục giai là lực lượng tinh nhuệ hạch tâm thì tu vi thất giai là lực lượng nòng cốt thật sự, bát giai là lực lượng đỉnh cao. Chỉ có tu vi thất giai càng nhiều thì mới xuất hiện đẳng cấp bát giai được.
Đương nhiên tu vi đẳng cấp bát giai càng nhiều thực lực trong tộc càng mạnh. Trong Tổ Yêu Lâm là địa bàn vạn thú, thực lực như Thải Vân Yêu Tước nếu đến đại lục Linh Vũ thì cũng thuộc hàng thế lực hạng nhất.
Tất cả tộc yêu thú hy vọng trong tộc mình sẽ xuất hiện tu vi càng cao, nhưng huyết mạch và thiên phú ảnh hưởng, yêu thú có thể bước vào đẳng cấp thất giai đã là rất mạnh, đến bát giai xem như cường đại tuyệt đối. Mỗi yêu thú bát giai một tộc đều là tích lũy của cả tộc, không có nhiều lắm.
Trừ phi là đại tộc yêu thú hạng nhất khổng lồ, huyết mạch cực cao, tu vi bát giai sẽ thêm nhiều. Bình thường huyết mạch và thiên phú ảnh hưởng làm yêu thú muốn tiếp tục đột phá cũng rất khó khăn. Nhiều yêu thú mất mấy trăm năm, mấy ngàn năm cũng khó thể tiếp tục tu luyện đột phá.
Cho nên lúc trước Linh Trì Bách Thú bị tộc Thải Vân Yêu Tước phát hi ện ra khiến yêu thú bách tộc xung quanh không sợ chết lao tới tranh đoạt Linh Trì Bách Thú, tất cả vì hiệu quả của Linh Trì Bách Thú.
Lục Thiếu Du suy ngẫm Linh Trì Bách Thú quý giá như vậy lý ra tộc Thải Vân Yêu Tước tiếc không đem ra cộng hưởng mới đúng. Nhưng có lẽ vì lòng có dư mà không đủ sức, dù sao Linh Trì Bách Thú dính dáng quá lớn. Tộc Thải Vân Yêu Tước mà độc chiếm sẽ thành cái đích cho mọi người chỉ trích, bách tộc liên kết thì Thải Vân Yêu Tước tuyệt đối không dám chống lại. Cuối cùng Thải Vân Yêu Tước bất đắc dĩ ra một yêu ương, các tộc cũng muốn đơn độc chiếm hữu nhưng vì nhiều thú tộc dây mơ rễ má với nhau, không ai dám một mình lao lên cướp.
Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, Lục Thiếu Du thu về tầm mắt nhìn bốn phía. Trong biển cây có một sơn mạch khổng lồ, bốn phía dần đập vào mắt Lục Thiếu Du. Sơn mạch hùng tráng nguy nga, nhìn từ xa mây mù đậm đặc bao phủ đa phần sơn mạch, che đậy tầm mắt khó thể thấy đường.
Lúc này trong sương khói đậm đặc, Lục Thiếu Du không khó phát hiện có luồng năng lượng khá mạnh quanh quẩn trong sương mù. Yêu thú phi hành không dám tùy tiện chui vào sương mù dày.
- Grao!
- Grao!
Trong sơn mạch bao la thỉnh thoảng có yêu thú tiếng gầm gừ truyền ra, dễ dàng thấy yêu thú đông đúc khắp nơi. Lục Thiếu Du sớm biết bách tộc đều sẽ đến tham gia đại hội bách yêu, nhưng khi thấy đàn yêu thú khổng lồ nơi đây vẫn làm hắn ngạc nhiên. Yêu thú dày đặc bốn phía nếu đếm cũng cỡ mấy chục vạn.
Mấy chục vạn yêu thú hội tụ, đẳng cấp tu vi khá cao, điều này mới làm Lục Thiếu Du giật mình. Nhưng nghĩ kỹ cũng không lạ, tộc Thải Vân Yêu Tước cử ba ngàn tộc nhân đến, một trăm lẻ năm tộc mỗi tộc cỡ mấy ngàn tộc nhân đến thì con số sẽ là mấy chục vạn.
Đại quân yêu thú như thế làm Lục Thiếu Du thầm cảm thán. Nếu yêu thú bách tộc toàn do hắn chi phối thì giàu to. Đại quân yêu thú mấy chục vạn, mấy trăm con yêu thú bát giai đủ sức đối với môn nào trong Tam Tông Tứ Môn. Trừ phi trong đại tộc có cường giả Đế cấp.
Nghĩ vậy trong lòng Lục Thiếu Du nổi lên một ý tưởng, có lẽ có thể thực hiện.
Trong khi Lục Thiếu Du thầm than tình hình đồ sộ thì không gian đằng trước có giọng nói ồm ồm vang lên:
- Vân Dao muội tử rốt cuộc cũng đến rồi sao?
Thanh âm hơi già nua vang từ chân trời phía xa. Cặp mắt đám người Lục Thiếu Du nhìn theo hướng phát ra thanh âm. Có nhiều người xuất hiện đằng trước, người đi đầu là một lão phụ nhân năm mươi tuổi, mắt sâu thẳm, mặc váy dài màu trắng.
Con ngươi Lục Thiếu Du co rút:
- Yêu thú bát giai trung kỳ.
Lục Thiếu Du cảm nhận khí thế, lão phụ nhân này là yêu thú bát giai trung kỳ.
Thấy lão phụ nhân, Vân Dao mỉm cười tiến lên nghênh đón:
- Băng Chu đại tỷ, không ngờ tỷ cũng đến sớm vậy.
Lão phụ nhân đáp xuống đã đến gần đoàn người:
- Vân Dao muội tử, Vân Hàm đến chưa?
Vân Hàm tiến lên hành lễ:
- Vân Hàm tham kiến Băng Chu cô cô.
- Tham kiến yêu vương!
- Tham kiến yêu vương!
Thấy Vân Hàm, những người đến đều cung kính hành lễ.
Vân Hàm lắc người đến trước mặt lão phụ nhân mặc váy trắng, đáp lễ mọi người:
- Các vị trưởng bối miễn lễ, về sau xin nhờ các vị trưởng bối chỉ dạy nhiều.
Lục Thiếu Du nhìn Vân Hàm:
- Khí độ không kém.
Thực lực thấp nhưng có thể tăng lên sau, khí độ thì cực kỳ quan trọng, không phải học là có.
Vân Dao dẫn Lục Thiếu Du, Thiên Độc Yêu Long tiến lên, giới thiệu nhóm người:
- Lục huynh đệ, Độc Long lão đệ, để ta giới thiệu cho các ngươi.
Lục Thiếu Du nhìn từng người. Lão phụ nhân mặc váy trắng là tộc trưởng Hàn Băng Yêu Chu, tên Băng Chu. Bên cạnh Băng Chu có một nam nhân áo đỏ, tóc dài màu đỏ, hai mắt như đèn pha, cực kỳ đáng chú ý. Tộc trưởng Liệt Hỏa Yêu Lang, Liệt Lang cũng có khí thế tu vi bát giai trung kỳ.
Vân Dao giới thiệu Lục Thiếu Du liên tục quen nhiều trưởng lão bát giai của hai tộc. Đám người rất ngạc nhiên nghe Vân Dao giới thiệu, xem khí thế trên người Lục Thiếu Du thì bọn họ nhận ra ngay hắn là nhân loại, nhưng vì nể mặt Vân Dao nên nhẹ gật đầu, khách sáo với Thiên Độc Yêu Long hơn nhiều.
Lát sau trong một cái hang to, cường giả ba tộc đều đáp xuống. Lục Thiếu Du nghe Vân Dao nói mới biết hai tộc này có quan hệ rất tốt với tộc Thải Vân Yêu Tước, quan hệ riêng với Liệt Lang, Băng Chu rất thân, rất đáng tin.
Cường giả ba tộc lần lượt ngồi xuống. Vân Dao kể sơ lai lịch của Lục Thiếu Du, Thiên Độc Yêu Long, cũng nói tỉ mỉ kết quả điều tra của mình cho cường giả Hàn Băng Yêu Chu, Liệt Hỏa Yêu Lang nghe.
Liệt Lang hét to, mái tóc đỏ dài run run:
- Ta sớm đoán được việc này dính dáng đến đồ khốn Hỏa Lệ mà, không ngờ thật sự do hắn làm. Dám giết đại ca Vân Tông của ta, ta sẽ không tha cho bọn họ!
Băng Chu nói:
- Đại hội bách yêu lần này rõ ràng Hỏa Lệ chuẩn bị trước khi đến. Dù chúng ta muốn đối phó bọn họ cũng cần phải bình tĩnh. Hiện tại Hỏa Lệ đột phá bát giai hậu kỳ, thế tới rầm rộ, chúng ta công nhiên nói hắn giết Vân Tông thì Hỏa Lệ sẽ trối ngay, dù sao chúng ta không có chứng cứ chắc chắn.
Băng Chu bình tĩnh hơn nhiều.
*****
Liệt Lang biết quy định tuyển cử yêu vương, mắt nhìn Vân Hàm, lòng lo âu:
- Vậy phải làm sao đây? Lần này Hỏa Lệ đến vì vị trí yêu vương, ta thấy nhiều tộc đều bị hắn lôi kéo. Ngày mai là đại hội bách yêu, phần thắng của chúng ta không lớn.
Vân Dao nói:
- Chờ lúc đó lại nói, đi một bước tính một bước.
Ban đêm, ánh trăng bạc trắng chiếu xuống mặt đất, không khí ban đêm tràn ngập trên không trung. Ánh trăng ló ra từ mây mù sơn mạch to lớn bện thành cái lưới mềm.
Trong một hang động, nam nhân áo đen nói với Hỏa Lệ:
- Tộc trưởng, tộc Thải Vân Yêu Tước đã đến.
Ánh mắt Hỏa Lệ âm trầm:
- Vậy Thiên Độc Yêu Long và nhân loại kia có đến không?
Bên cạnh Hỏa Lệ chỉ có một thân tín luô ntheo bên cạnh.
- Bẩm tộc trưởng, đã đến hết. Ta chính mắt thấy bọn họ đến, không sai được.
Ánh mắt Hỏa Lệ âm trầm, sát ý bắn ra:
- Đến thì tốt, ngươi xuống đi.
Người áo đen cáo lui xoay người ra khỏi hang. Con ngươi Hỏa Lệ co rút, nhìn tộc nhân kia rời đi thì phất tay bày một cấm chế năng lượng trong hang.
Hỏa Lệ hỏi linh phó bên cạnh:
- Giới Sử đại nhân, bây giờ nên làm gì?
Ánh mắt linh phó âm trầm, sát ý dâng lên trong con ngươi.
- Ngươi nhất định phải trở thành yêu vương khống chế bách thú, nhưng tộc Thải Vân Yêu Tước không chịu hợp tác. Mấy kẻ ngáng đường đêm nay sẽ chết, tránh cho ngày mai gây rắc rối gì. Ngày mai ngươi chỉ cần nghĩ cách làm yêu vương của mình là được.
Hỏa Lệ lo lắng hỏi:
- Giới Sử đại nhân hành động ngay đêm nay có khi nào khiến tộc khác chú ý không?
Linh phó khoảng năm mươi tuổi, vóc dáng trung bình, trán nhô ra khiến người đã gặp sẽ không quên, khí thế cực kỳ âm độc:
- Hiện tại ngươi phải nhanh chóng khống chế bách tộc. Ba trăm năm trước ta âm thầm giúp ngươi đánh bị thương Vân Tông Thải Vân Yêu Tước, để ngươi giết hắn. Trăm năm trước trợ giúp ngươi đột phá bát giai hậu kỳ, lãng phí bao nhiêu tài nguyên, không ngờ ngươi vẫn không thể khống chế bách tộc. Lần này ta buộc phải đích thân đến.
Hỏa Lệ độc ác nói:
- Vậy nhất định phải giết nhân loại, ta phải trả thù.
Lão nhân âm độc nói:
- Ta sẽ tự tay làm, ngươi lo cướp yêu vương của mình đi.
- Vậy được, đại nhân giúp ta thì ta cũng sẽ giúp đại nhân, chúng ta là quan hệ hợp tác.
Hỏa Lệ nhìn lão nhân âm độc:
- Tóm lại lần này ta trở thành yêu vương, hết thảy đều dễ nói.
Lão nhân âm độc nói:
- Ngươi nhớ thì tốt. Để ngươi từ bát giai sơ kỳ trong thời gian ngắn đột phá đến hậu kỳ đã hao phí rất nhiều tài nguyên, ngươi nhớ phải đền đáp cho xứng đáng, tuyệt đối đừng mơ tự lập làm vương. Thực lực của ngươi ở trong Linh Vũ giới chẳng là gì, cho nên yên phận chút đi.
Hỏa Lệ nhìn lão nhân âm độc, trong mắt bớt vài phần tôn kính:
- Ngươi đang uy hiếp ta sao? Ta sớm nói rồi, chúng ta chỉ có quan hệ hợp tác thôi.
Hỏa Lệ không muốn thần phục nhân loại nhưng nhân loại này có thể trợ giúp gã. Dù sao trong lòng Hỏa Lệ vẫn hơi khinh thường nhân loại.
Lão nhân hừ nhẹ:
- Hừ!
Lòng lão nhân dâng lên lạnh lùng, không ngờ sau khi Hỏa Vũ Ngốc Ưng này đạt đến bát giai hậu kỳ thì dám không để lão vào mắt. Chờ việc này kết thúc, lão lập công nhận thưởng rồi, thực lực lại tiến bộ sau đó thu thập nghiệt súc này sau.
Lão nhân rời khỏi hang, ánh mắt Hỏa Lệ trầm xuống, lạnh lùng nói:
- Nhân loại ti tiện, cho rằng ta vẫn như xưa sao? Hiện tại thực lực của ngươi đã không bằng ta, chờ lợi dụng ngươi xong, ta hiệu lệnh bách tộc rồi ngươi làm gì ta được?
Trong bóng đêm, sơn mạch to lớn không có nhiều chỗ nghỉ ngơi nhưng với người tu luyện và yêu thú thì không phải chuyện lớn.
Lục Tâm Đồng quan sát khí thế quanh sơn mạch, giật mình kêu lên:
- Ca ca, nơi này có nhiều yêu thú quá, khoảng mấy trăm yêu thú bát giai.
Khắp nơi là yêu thú.
Lục Thiếu Du trầm ngâm một lúc sau nói với Đám người Lục Tâm Đồng:
- Ngày mai là đại hội bách yêu, hãy cẩn thận chút. Gần đây sơn mạch này rất loạn, nếu xảy ra chuyện gì thì rắc rối.
Rất nhiều yêu tộc có mặt, thỉnh thoảng thấy yêu thú có xích mích liền đánh nhau, toàn là thế lực không yếu. Nếu chọc phải thì chưa chắc sợ nhưng cực kỳ rắc rối, đặc biệt lúc này cần giúp Vân Hàm ngồi trên vị trí yêu vương.
Lục Tâm Đồng gật đầu, nói:
- Muội hiểu.
Lục Tâm Đồng không phải loại người thích gây sự.
Lục Thiếu Du gật đầu, mắt nhìn chằm chằm đằng trước. Trong sương mù dày đặc có xen lẫn năng lượng không yếu, có lẽ liên quan Linh Trì Bách Thú. Nếu đã đến, trong Linh Trì Bách Thú có linh dịch thì Lục Thiếu Du không định buông tha. Nhưng tất cả cần chờ Vân Hàm ngồi vào vị trí yêu vương mới được.
Theo cách Vân Dao nói, Lục Thiếu Du cho rằng tất cả không xác định. Mặc dù Vân Dao rất mạnh nhưng đụng phải Hỏa Vũ Ngốc Ưng bát giai hậu kỳ thì phần thắng không lớn. Nói thực tế là khả năng thắng cực kỳ bé nhỏ.
Lục Thiếu Du nhìn sơn mạch đằng trước, trong sương khói năng lượng đậm đặc kia, hắn nhỏ giọng thì thầm:
- Ngày mai đi bước nào hay bước nấy.
Tất cả chờ xem tình huống ngày mai.
Mọi người ngồi xếp bằng trên đỉnh núi, bắt đầu tu luyện. Yêu thú tụ tập xung quanh ngày càng nhiều. Ở trong mấy chục vạn yêu thú có cảm giác khá kỳ diệu. Rất nhiều yêu thú kéo đến liên tục, ngẫu nhiên có tiếng rống vang vọng.
Lục Thiếu Du bày cấm chế vô hình xung quanh, ngồi xếp bằng tiếp tục luyện hóa năng lượng chân khí bàng bạc trên người mình, hy vọng sớm ngày đột phá đến Vũ Tôn tam trọng. Một khi đột phá một trọng thì thực lực cũng tăng vọt theo chất lượng.
Tu luyện một lát sau vầng sáng nhạt bao phủ cả người Lục Thiếu Du.
Ánh trăng chiếu xuống mây mù đậm đặc, tia sáng xuyên qua nhạt nhòa đi nhiều. Khắp nơi lạnh lẽo mà hắc ám. Đến đêm khuya, mấy chục vạn yêu thú yên tĩnh lại, đa số bắt đầu tu luyện.
Không biết từ khi nào Lục Thiếu Du đang tu luyện thì đột nhiên có một dao động mỏng manh khó thể phát hiện nổi lên xung quanh. Dao động giấu trong năng lượng thiên địa, khó nhận ra.
Nhưng Lục Thiếu Du phát hiện được, vì hắn đang tu luyện, tâm thần vào trạng thái nhạy bén nhất. Cũng vì linh hồn lực của Lục Thiếu Du rất mạnh, cộng thêm đang bày cấm chế. Trong khoảnh khắc Lục Thiếu Du cảm giác dao động xuất hiện.
Tâm thần Lục Thiếu Du phát hiện, hắn ngừng tu luyện, nhắc nhở đám người Lục Tâm Đồng:
- Cẩn thận, có người tập kích!
Lục Thiếu Du vụt ngẩng đầu, không gian phía trước có một bóng đen như chim ưng trong đêm tối xẹt qua trời đêm, mang theo năng lượng dao động linh hồn vỗ một chưởng xuống, mục tiêu là Thiên Độc Yêu Long đang ở một bên.
Thiên Độc Yêu Long đang tu luyện đột nhiên thấy bóng đen xuất hiện trước mắt, vụt đứng dậy:
- Tên khốn nào đánh lén bản long?
Thiên Độc Yêu Long định lùi một bước nhưng đã muộn, người kia đến trước mặt không đủ mười thước. Một chưởng ấn vỗ xuống bao phủ không trung.
Thiên Độc Yêu Long giật mình biến sắc mặt nói:
- Linh Tôn!
Chớp mắt râu rồng rung rung, thân hình tháp sắt tiến tới một bước, yêu nguyên tụ tập quanh thân. Khói độc cuồng bạo bao phủ Thiên Độc Yêu Long, chưởng ấn màu lam to lớn tụ trong bàn tay vỗ hướng chưởng ấn ập đến.
← Ch. 1559 | Ch. 1561 → |