← Ch.1588 | Ch.1590 → |
Nhưng hắn đã sớm có chuẩn bị, vì vậy hắn thay đổi trạng thái hổ biến, thân hình tăng lớn, vì vậy kinh mạch cũng sẽ tăng lớn, lớn hơn hình người gấp mấy chục lần.
Phanh phanh!
Không gian xung quanh quang quyển bắt đầu nổ tung, bắn ra quang mang chói mắt, lung lay sắp đổ.
Lục Thiếu Du ngưng tụ Chu Tước Huyền Vũ quyết trên tay trái, hư ảnh thất thải phượng hoàng cùng hư ảnh huyền vũ cuồn cuộn lên, tay phải ngưng tụ Bạch Hổ quyết, cố nén đau đớn trong cơ thể khống chế tam quyết dung hợp, tam quyết đồng thời luân phiên thay đổi lẫn nhau.
Xuy!
Âm thanh nổ tung trầm đục truyền ra, hào quang va chạm, cường quang càng thêm chói mắt, không gian nhất thời run lên, ngay cả hư không cũng bắt đầu vặn vẹo.
Oanh long long!
Lôi đình tử sắc cuối cùng giáng xuống trên quang quyển, theo tiếng nổ tung vang rền, cự lực ngập trời khuếch tán, cả không gian trực tiếp vỡ tan.
- Ca! Ca!
Từng khe không gian lan tràn trên bầu trời, hóa thành khe không gian thực chất, lộ ra hình ảnh tối đen âm u bên trong.
- Phanh!
Một khe không gian lớn lan tràn tới trước người Đại Hồn Anh, kình khí dư âm trút xuống, thân hình Đại Hồn Anh trúng đòn nghiêm trọng lập tức phân tán thành mảnh nhỏ.
Phốc!
Trong miệng Lục Thiếu Du lập tức phun ra máu tươi.
Mà lúc này hắn không thời gian xem xét thương thế, tam thần quyết ngưng tụ, uy lực chỉ sợ còn không sánh bằng Đại Hồn Anh thúc giục thần khí, tâm thần vừa động lập tức đem năng lượng yêu đan bát giai dũng mãnh tràn vào tam thần quyết, mục đích của hắn thật đơn giản, bởi vì đây chính là lá bài tẩy liều mạng của hắn.
Không gian phá nát, kình khí ba đào ngập trời, nhìn qua như sóng thần thổi quét khắp bốn phương tám hướng.
Oanh! Oanh!
Không gian sụp đổ hình thành động sâu khổng lồ, nhóm người Bạch Linh đều rùng mình, chỉ sợ bị lan tới thì họ chắc chắn phải chết.
Xuy!
Huyễn Ảnh Thanh Vũ Dực cùng Tử Lôi Huyền Đỉnh phong đều trôi nổi giữa không trung.
- Huyết Dạ chết hay chưa?
Lục Tâm Đồng khẩn trương nhìn chằm chằm vào cuộc chiến.
- Ca ca!
Âm thanh không gian vỡ nát truyền tới, sau đó liền khôi phục lại, mà lúc này thân thể Huyết Dạ cũng hiện ra.
Nhưng thân thể Huyết Dạ hiện tại tràn đầy vết máu, hai cánh nứt nẻ, thật nhiều máu tươi lan tràn, miệng phun đầy máu tươi, thân thể chật vật tới cực điểm.
- Không xong, hắn còn chưa chết!
Thiên Độc Yêu Long kinh quát một tiếng.
- Vậy thì phiền toái!
Mọi người kinh hãi kêu lên.
- Phốc!
Huyết Dạ lại phun máu tươi, chân khí uể oải, rõ ràng đã bị trọng thương.
- Chi chi!
Bản thể Huyết Dạ ngẩng đầu rít gào, âm thanh chi chi chói tai quanh quẩn giữa không trung, thân thể tràn đầy vết máu, miệng không ngừng phun máu tươi nhuộm đỏ cả sơn cốc.
Bản thân bị trọng thương tới mức nào chỉ có Huyết Dạ hiểu rõ, không nghĩ tới nhân loại kia có thể buộc hắn sử dụng Yêu Huyết bí pháp, tự tổn hại yêu đan cùng tu vi, hắn sống mấy ngàn năm đây là lần đầu tiên bị trọng thương như vậy, nếu không có Yêu Huyết bí pháp, chỉ sợ hắn đã tử vong.
- Nhân loại đáng chết, ngươi cạn kiệt ch â n khí rồi chứ, nói thế nào ta cũng sẽ không bỏ qua ngươi, ta là yêu thú, luận phòng ngự ngươi làm sao so sánh được với ta!
Huyết Dạ gào thét.
- Phốc!
Lục Thiếu Du lại phun ra máu tươi, cơ thể đau đớn, kinh mạch bành trướng tới cực hạn, như sắp nứt toác, hắn đã đánh giá thấp năng lượng yêu đan bát giai hậu kỳ.
Lực bài xích cơ hồ làm thân thể Lục Thiếu Du muốn nổ tung, hắn cắn răng gắt gao dựa vào lực ý chí cùng linh hồn lực ngăn chặn tam quyết tách ra, lực bài xích đều bị hắn mạnh mẽ đối kháng, bởi vậy lực trùng kích càng tổn thương hắn lớn hơn nữa.
Lục Thiếu Du cắn răng chịu đựng đau đớn, khống chế yêu đan biến thành năng lượng, dùng chân khí cùng linh lực lẫn linh hồn lực trong cơ thể của mình khống chế bốn cỗ lực lượng gian nan dung hợp.
Yêu đan bát giai hậu kỳ biến thành năng lượng, lại tiếp tục dung hợp vào trong tam thần quyết.
Loại lực lượng này không ngừng trùng kích, hơn nữa Lục Thiếu Du cũng đã bị thương, sắc mặt hắn ngày càng trắng bệch, máu tươi không ngừng phun ra.
Nhìn bộ dáng của Lục Thiếu Du, tuy rằng máu tươi đầm đìa nhưng trong lòng Huyết Dạ ngày càng cảm thấy bất an.
- Chết đi!
Huyết Dạ khẽ quát một tiếng, hắn không muốn lưu thêm cơ hội cho nhân loại trước mắt, nhân loại này thật sự quá mức quỷ dị, thân ảnh hắn hóa thành huyết sắc tàn ảnh giống như trực tiếp phá không, hai cánh rung lên, ầm ầm đánh thẳng về hướng Lục Thiếu Du.
- Không xong!
Trong lòng Lục Thiếu Du trầm xuống, lập tức né tránh, nhưng không sử dụng Huyễn Ảnh Thanh Vũ Dực nên tốc độ không cách nào né tránh được đối phương.
- Còn muốn trốn sao!
Chỉ nháy mắt thân hình khổng lồ của Huyết Dạ đã xuất hiện sau lưng Lục Thiếu Du, yêu nguyên tràn ra, động tới thiên địa năng lượng, trong miệng phun ra quang cầu cực lớn, hung hăng đánh lên thân thể Lục Thiếu Du.
- Phanh!
Trên thân thể Lục Thiếu Du lóe sáng điện mang, khi quang cầu đánh xuống nháy mắt run rẩy kịch liệt, lớp vảy toàn thân vang lên tiếng vang răng rắc, cuối cùng nổ tung.
- Phốc!
Trong miệng phun máu tươi, thân thể Lục Thiếu Du rơi xuống, nện thẳng vào sơn cốc bên dưới.
- Oanh!
Sơn băng địa liệt, đá vụn kích tán, tro bụi lan tràn.
- Ca ca!
Nhóm người Lục Tâm Đồng kinh hoảng, siết chặt nắm tay hô to.
- Nhân loại đáng chết, còn chưa chết nữa sao!
Huyết Dạ xoay quanh không trung, nhìn chằm chằm xuống hố sâu bên dưới, dưới một kích của hắn, nhân loại bình thường tuyệt đối không khả năng sống sót.
- Kháo cả họ nhà ngươi!
Một âm thanh từ trong hố sâu truyền ra, thân thể khổng lồ của Lục Thiếu Du run rẩy bò lên khỏi hố.
Lớp vảy màu xanh trên người nứt nẻ, vết máu loang lổ, khóe môi tràn máu tươi nhưng miệng mỉm cười, ý cười làm trong lòng mọi người dựng đứng tóc gáy.
- Chủ nhân không có việc gì a!
Mặc Lang sợ hãi than, lực phòng ngự của chủ nhân khủng bố tới như vậy.
- Đồ khốn!
Huyết Dạ kinh ngạc tới mức sắp hỏng mất, không nghĩ tới trúng một đòn nghiêm trọng của mình nhưng nhân loại kia còn có thể đứng lên.
- Ta cũng không tin ngươi bất tử!
Huyết Dạ giận dữ hét một tiếng, ánh mắt trở nên điên cuồng, không chút do dự xuyên qua không gian lao về hướng Lục Thiếu Du, thân hình khổng lồ của hắn chính là lực công kích tốt nhất.
Toàn thân loang lổ vết máu, Lục Thiếu Du nhìn chằm chằm Huyết Dạ đang lao tới, trong mắt lộ tia cười lạnh, hắn hoàn toàn không có ý định né tránh.
- Xuy!
Thân hình to lớn của Huyết Dạ phá không xuyên qua, không gian như tan vỡ, mang theo kình khí sắc bén áp không mà tới, kình khí tận xương làm Lục Thiếu Du cảm giác toàn thân đau đớn, đá vụn kích tán khắp bốn phía.
- Ca ca, cẩn thận!
Lục Tâm Đồng thất thanh hô to.
Trong nháy mắt Lục Thiếu Du đột nhiên quát lớn:
- Lão thử tạp mao, ta kháo cả họ nhà ngươi, thật nghĩ bản Tôn dễ khi dễ hay sao!
Dứt lời hổ trảo vung lên, trên trảo ấn xuất hiện đoàn năng lượng thể, hư ảnh phượng hoàng, quy xà cùng bạch hổ dây dưa quấn quýt lẫn nhau, mơ hồ lộ ra vẻ mặt vui vẻ, kỳ quái chính là đoàn năng lượng thể vô cùng im lặng, không hề có chút năng lượng dao động nào.
*****
Nhưng nếu quan sát kỹ sẽ nhìn thấy xung quanh đoàn năng lượng thể hiện ra khe không gian tối đen đang lan tràn.
Vừa rồi bị trúng một kích của Huyết Dạ, ngược lại làm chân khí của Lục Thiếu Du tăng lên, hắn lập tức vận chuyển Âm Dương Linh Vũ quyết, trong khoảnh khắc đem cự lực dung nhập tam thần quyết, làm tam thần quyết hoàn toàn dung hợp lại.
- Đoàn năng lượng kia thật quỷ dị, chân khí thật đáng sợ!
Ánh mắt Huyết Dạ nhất thời biến hóa, mơ hồ cảm thấy đoàn năng lượng kia thật sự đáng sợ, tuy không chút dao động nhưng trong vô hình làm linh hồn của hắn bắt đầu run rẩy.
- Lão thử tạp mao, ta có thứ tốt tặng cho ngươi đây!
Lục Thiếu Du hét lớn một tiếng, đoàn năng lượng thể đột nhiên bay ra.
- Lên!
Tam thần quyết đẩy tới, Lục Thiếu Du lại phun máu tươi.
Sóng gió đột nhiên nổi lên kịch liệt, trong ánh mắt kinh hãi của Huyết Dạ, đoàn năng lượng thể đón gió liền trướng, giống như toát ra từ không gian trống rỗng, chớp mắt đã khuếch tán hơn ngàn thước, chói mắt như mặt trời dâng cao.
Lúc này Huyết Dạ có thể cảm giác được đoàn năng lượng cường hãn khủng bố, làm cho hắn cảm giác nhịp tim hỗn loạn, chỉ chớp mắt đã đi tới trước người hắn.
- Năng lượng thật mạnh, khí tức này còn hơn cả vũ kỹ địa cấp cao giai đi!
- Chẳng lẽ là vũ kỹ thiên cấp sao!
Dương Quá cùng Lục Tâm Đồng đều chấn động.
- Phong Nguyên Không Gian!
Thần sắc Huyết Dạ hoảng sợ, quanh thân lập tức bố trí quang quyển, nhưng lúc này đã không thể so sánh với lần đầu tiên khởi động.
Không gian run rẩy, rốt cục tam thần quyết hung hăng va chạm cùng quang quyển, trong khoảnh khắc vô số hào quang kích tán.
- Phá cho ta!
Lục Thiếu Du hét lớn, hổ trảo siết chặt, không gian vặn vẹo, hung hăng bóp mạnh, miệng lại phun máu tươi.
Đồng thời tam thần quyết lập tức bành trướng nứt toác, âm thanh nổ manh đinh tai nhức óc, trong ánh mắt hoảng sợ của nhóm người Lục Tâm Đồng, lỗ tai mọi người như bị chấn điếc, trong đầu chỉ còn cảm giác choáng váng.
Oanh!
Quang quyển lập tức bị nổ tung, lực lượng khủng bố làm tam thần quyết hóa thành biển lửa ngập trời, sóng nước cùng long quyển phong bạo tàn sát bừa bãi, ba cỗ lực lượng kinh khủng nháy mắt va chạm vào người Huyết Dạ, kình khí tán phát, khe không gian liên tục hiện ra.
Xuy!
Kình khí ngập trời vô cùng khủng bố, hóa thành quang mang tuôn xuống, nháy mắt đổ lên người Huyết Dạ.
- Phốc!
Huyết Dạ phun máu, ánh mắt kinh hãi, trong cơ thể hắn đang bị phá hủy không ngừng, ngũ tạng lục phủ hóa thành mảnh nhỏ.
Phốc!
Thân thể Lục Thiếu Du cũng phun trào máu tươi, không còn cách nào kháng cự, trong khoảnh khắc hóa thành hình người, toàn thân chồng chất vết thương.
- Nhân loại đáng chết, cho dù chết cũng phải lôi kéo các ngươi chôn cùng!
Huyết Dạ biết được kết quả của mình, thời khắc cuối cùng ánh mắt dữ tợn oán độc nhìn Lục Thiếu Du, hào quang nháy mắt bành trướng, khí thế lại thăng lên, khí tức này còn mạnh hơn thời kỳ toàn thịnh không ít.
- Tự bạo yêu đan!
Lục Thiếu Du ngẩn người, người này thật sự độc ác, không ngờ lựa chọn phương pháp này mà thú hồn không đào thoát, không ngờ hắn muốn lấy yêu đan làm đại giá.
Một kích lúc sắp chết, tự bạo yêu đan, uy lực sẽ đại tăng, phỏng chừng nếu không đạt được Vũ Tôn cửu trọng hậu kỳ, cũng đủ đối kháng Vũ Tôn cửu trọng hậu kỳ đỉnh phong.
- Tiểu tử, ta liều mạng với ngươi, các ngươi chôn cùng ta đi!
Huyết Dạ hét lớn một tiếng, trong miệng đầm đìa máu tươi, ánh mắt oán độc mang theo vẻ điên cuồng, thân hình nháy mắt bành trướng, xung quanh còn hiện lên khe không gian làm lòng người sợ hãi.
- Không xong, Huyết Dạ muốn tự bạo yêu đan!
Sắc mặt Bạch Linh đại biến quát.
- Bạo!
Huyết Dạ hét lên một tiếng thê lương, thân hình đột nhiên nổ tung, năng lượng nhất thời va chạm thẳng tới lực lượng của tam thần quyết.
- Ca ca!
Hai cỗ lực lượng đụng chạm lẫn nhau, bắn ra quang mang mạnh mẽ chói mắt, lực lượng ngập trời khuếch tán, không gian trực tiếp nổ tung, khe không gian lan tràn khắp thiên không.
Oanh oanh!
Tốc độ khe không gian khuếch tán càng lúc càng nhanh, giống như phong bạo cuốn tới, thổi quét khắp bốn phương tám hướng, sơn băng địa liệt, đất đá cùng đất tầng nháy mắt mai một thành tro tàn.
Cả sơn cốc đều nứt nẻ, rậm rạp giống như mạng nhện, nhanh chóng lan tới không trung, nham thạch, đại thụ che trời, hết thảy vật chất đều giống như đậu hũ mềm mại nháy mắt đều bị phá hủy.
Xuy!
Phong bạo lan tràn nháy mắt đập về hướng nhóm người Lục Tâm Đồng phía xa xa.
- Cẩn thận!
Lục Thiếu Du kinh hãi, kình khí năng lượng phong bạo cấp bậc này nhóm người Lục Tâm Đồng không thể đối kháng, hắn dùng hết tâm thần còn lại điều khiển thú hồn Bôn Lôi Thiên Hổ thú lao ra ngăn cản.
- Ngao!
Thú hồn nhanh chóng ngăn chặn trước mặt mọi người, che chở cho bọn họ.
- Mau lui lại, mau!
Bạch Linh kinh hô, sắc mặt mọi người hoảng sợ cấp tốc thối lui.
- Ca ca!
Thú hồn cũng không ngăn cản được bao lâu, cơ hồ chỉ trong nháy mắt bị thổi quét thành mảnh vụn, là mảnh vụn chân chính mà không cách nào tiếp tục khôi phục như ngày trước.
Lục Thiếu Du rõ ràng cảm giác được mình đã mất đi liên hệ cùng thú hồn Bôn Lôi Thiên Hổ thú trong ấn đường, yêu đan tự bạo sinh ra lực lượng quá mạnh mẽ khiến cho hắn không còn cách nào ngăn cản.
Thú hồn bị phá hủy, linh hồn Lục Thiếu Du cũng bị thương nặng, hai mắt tối sầm té ngã hôn mê bất tỉnh.
Oanh long!
Khắp sơn cốc không ngừng vang lên tiếng ầm vang chấn động, núi non đều bị san thành bình địa, tam thần quyết biến dị va chạm cùng yêu đan bát giai hậu kỳ tự bạo, uy lực có thể nói là hoàn toàn hủy diệt.
- Ông ông!
Giữa không trung, sau khi Lục Thiếu Du hôn mê, Huyễn Ảnh Thanh Vũ Dực cùng Tử Lôi Huyền Đỉnh phong hóa thành lưu quang biến mất trong thân thể hắn không còn dấu vết.
Nhóm người Bạch Linh từ dưới đất bò lên, mặc dù có thú hồn ngăn cản kình khí nhưng dư âm vẫn đánh bay mọi người ra ngoài.
- Thiếu Du!
Kình khí thổi quét, khóe môi Bạch Linh tràn ra vết máu, thân ảnh chợt lóe lao tới bên người Lục Thiếu Du, sắc mặt đại biến, mọi người cũng theo sát phía sau.
Chỉ thấy thân hình Lục Thiếu Du ngã vào trong đống đá vụn, toàn thân là những vết máu loang lổ, máu tươi đầm đìa, đã hoàn toàn hôn mê bất tỉnh.
Lần này Lục Thiếu Du thật sự cạn kiệt hết sạch, thúc giục hai loại bí pháp, hai kiện thần khí, còn thúc giục tam thần quyết biến dị, tiêu hao như vậy thật sự không cách nào chống đỡ.
Thú hồn Bôn Lôi Thiên Hổ thú bị phá nát, triệt để hóa thành mảnh tàn hồn nhỏ, linh hồn Lục Thiếu Du bị ảnh hưởng thật lớn, không còn cách nào chống đỡ.
Ngay khi hắn hôn mê, hắn vì thế cũng không hề hay biết kim sắc tiểu đao đột nhiên tản ra kim quang dịu dàng bao phủ Tiểu Hồn Anh, Đại Hồn Anh cũng được kim quang bao trùm tới.
Được kim quang ôn dưỡng, Đại Hồn Anh cùng Tiểu Hồn Anh không ngừng tham lam hấp thu năng lượng từ trong kim quang truyền qua.
...
Bên trong một nham động, ngoài cửa động được bố trí cấm chế, nhóm người Bạch Linh đang vây quanh Lục Thiếu Du đang nằm trên bệ đá.
- Thương thế của chủ nhân lại lành nhanh như vậy!
← Ch. 1588 | Ch. 1590 → |