Truyện ngôn tình hay

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 1646

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 1646: Nghỉ ngơi trong sơn động
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Huyền Vũ điện xuất thế.

- Tiểu Long nhận được truyền thừa của Huyền Vũ lão tổ.

- Huyền Vũ điện bị Tiểu Long mang đi.

Giữa không trung, một lát sau từng tiếng sợ hãi thán phục vang lên. Tất cả mọi người giống như kẻ mất hồn, mắt nhìn lên không trung, đám người Tiểu Long đã sớm rời khỏi Huyền Vũ hoàng tộc.

- Huyền Vũ điện bị mang đi. Tương đương với việc từ nay về sau tộc nhân Huyền Vũ tộc sẽ không có cách nào tiến vào trong Huyền Vũ điện tiếp nhận truyền thừa nữa.

- Huyền Vũ điện chính là căn bản của tộc ta. Bây giờ chúng ta phải làm thế nào?

Từng tiếng sợ hãi than vang lên. Đồng thời cũng có không ít người nghĩ tới một chuyện phiền toái. Đây chính là căn cơ của tộc, lúc này Huyền Vũ điện bị Tiểu Long mang đi. Về sau đám người trẻ tuổi trong tộc sẽ không có cách nào tiếp nhận truyền thừa nữa.

Sưu.

Ngoài không gian của Huyền Vũ nhất tộc, gợn sóng trong không gian chớp động, từng đạo thân ảnh nhảy ra, đúng là đám người Tiểu Long, Lục Thiếu Du.

Phốc phốc.

Thân thể vừa mới bước ra không gian của Huyền Vũ nhất tộc, Tiểu Long đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi.

- Lão đại, đệ có một chút phiền toái nhỏ. Huynh mau trông chừng phụ thân đệ.

Tiểu Long nói xong, cười khổ một tiếng. Vừa rồi hắn vẫn cố gắng chống đỡ, lúc này rốt cuộc cũng không nhịn được nữa, cảnh vật trước mắt tối sầm.

Trên một ngọn núi cao vút trong mây, một đạo thân ảnh già nua đứng đó, lẳng lặng đứng trên ngọn núi, không có một chút khí tức nào chấn động. Đột nhiên có một đạo thân ảnh đáp xuống, thân ảnh già nua kia lúc này mới than nhẹ một tiếng.

- Tất cả chuyện này chính là thứ mà ngươi muốn nhìn thấy sao?

Tử Hiên lão tổ nói, ánh mắt nhìn vào bóng lưng già nua kia.

- Không muốn nhìn thấy đồng thời lại muốn nhìn thấy. Tất cả đều là nghiệt, để ngươi chế giễu rồi.

Thân ảnh già nua chắp tay đứng im, người này không quay đầu lại, thanh âm cực kỳ bình thản.

- Vì sao không xuất hiện ngăn cản?

Tử Hiên lão tổ nói.

- Ngăn cản thế nào? Không để cho nó phát tiết sự tức giận trong nội tâm thì nó sẽ bỏ qua sao? Nếu không nó sẽ ngày càng oán hận, ta có thể ngăn cản nó lần này, thế nhưng lại không thể làm tiêu tan oán hận trong lòng nó. Nó lại nhận được truyền thừa của lão tổ Huyền Vũ Hoàng tộc, một ý niệm a. Vận may cùng đại nạn song hành.

Thân ảnh già nua nói nhỏ.

- Huyền Hạo thì sao? Ngươi cũng nhẫn tâm sao? Hắn đã bước vào cấp độ Chuẩn Đế, dùng thiên phú của Huyền Hạo, một ngày nào đó rất có khả năng sẽ bước vào Đế cấp chân chính. Huyền Hạo tự hủy tu vi, đối với tộc của ngươi cũng là một tổn thất không nhỏ.

Tử Hiên lão tổ nói.

- Nó quá cuồng ngạo, thế nhưng lại thân bất do kỷ. Vì trong tộc mà nó đã bị trói buộc quá nhiều. Lần này đối với nó mà nói có lẽ là một loại giải thoát. Thứ mà ta nợ nó quá nhiều.

Thân ảnh già nua nói.

- Nợ gì thì trả đó, ta thấy các ngươi vô cùng phiền phức. Còn có Huyền Cốt cũng giống vậy, thiên phú không tệ, không ngờ cũng đã đi tới bước kia rồi.

Tử Hiên lão tổ nói.

- Huyền Cốt biết rõ nó nên làm cái gì, cho nên mới phải bế quan. Cũng thiệt thòi cho nó.

Thân ảnh già nua nói.

- Ta không muốn nói cùng các ngươi, nói ra chỉ thêm phiền.

Tử Hiên lão tổ nhìn không trung nói:

- Ài. Đám lão bất tử các ngươi, chuyện đáng cao hứng như vậy còn không buông xuống được sao?

Thanh âm vừa dứt, Tử Hiên lão tổ thầm nói tiếp:

- Ta cũng không nói nhiều, dù sao ta cũng chỉ là người ngoài, quan tâm làm cái rắm. Ta đi đây, không có việc gì đừng tìm ta. Có việc cũng đừng tìm ta.

- Lão hồ ly, quả thực ta có chuyện cần ngươi hỗ trợ.

Thân ảnh già nua này quay đầu, thân ảnh này giống như dung nhập vào trong không gian. Ánh mắt nhìn Tử Hiên lão tổ vô cùng bình thản, không nhìn ra một tia khí tức nào trên người hắn.

- Ta vừa mới nói ngươi cho dù có việc cũng không nên tới tìm ta a.

Ánh mắt Tử Hiên lão tổ khẽ đảo nói:

- Ngươi muốn ta đi tìm Tiểu Long đúng không? Chuyện này ngươi đừng nhờ ta. Các ngươi cũng thấy rồi đấy, oán hận của tiểu gia hỏa kia với các ngươi có thừa a.

- Cũng đúng! Ài.

Lão giả này than nhẹ, thân thể to lớn giờ phút này giống như có chút vô lực giống như vừa mới ốm dậy. Bên trong sự vô lực là bất đắc dĩ.

- Ta nói này lão rùa già. Ta đi đây, ngươi phải mở không gian cho ta ra ngoài chứ? Chẳng lẽ ngươi định để ta phá cửa đi ra sao?

Tử Hiên lão tổ nhìn lão giả này rồi nói.

- Đi đi, chuyện Huyền Vũ điện...

Trong lúc nói chuyện, cánh tay lão giả kia vung lên, trên không xuất hiện một khe hở, một cỗ khí tức xuất hiện.

- Chuyện của Huyền Vũ nhất tộc các ngươi không có quan hệ tới ta. Chuyện gì ta cũng không biết. Bất quá cho dù ta không nói sợ rằng chuyện này cũng sẽ truyền ra bên ngoài.

Thân ảnh Tử Hiên lão tổ lóe lên, biến mất trong gợn sóng, thanh âm từ bên trong gợn sóng vang lên:

- Các ngươi có thể suy nghĩ một chút ở quan hệ của tiểu gia hỏa kia và Lục Thiếu Du. Nếu như nghĩ thông suốt có thể bám vào Lục Thiếu Du. Còn muốn cứu vãn từ chỗ tiểu gia hỏa, đừng nói là ta, cho dù là Huyền Hạo cũng khó có thể làm được. Người làm được duy chỉ có Lục Thiếu Du kia.

Thanh âm quanh quẩn, gợn sóng cũng biến mất không thấy gì nữa, không gian lại khôi phục sự yên tĩnh vốn có.

...

Một ngày sau, trong một sơn động, trên hai cái giường đá, phụ tử Tiểu Long, Huyền Hạo đều hôn mê bất tỉnh, khiến cho mọi người lo lắng không thôi.

- Thiếu Du, Tiểu Long sao rồi?

Bạch Linh hỏi.

- Hẳn Tiểu Long đã cưỡng ép thúc dục thực lực, thân thể không chịu nổi cho nên mới ngất đi. Thế nhưng có lẽ cũng không có vấn đề quá lớn. Chỉ là ta cũng không biết bao giờ Tiểu Long mới có thể tỉnh lại.

Lục Thiếu Du đã sớm kiểm tra qua tình huống của Tiểu Long. Tiểu Long thúc dục thực lực cường hãn như vậy trong Huyền Vũ nhất tộc, thực lực đó đã vượt quá tu vi của Tiểu Long rất nhiều. Giống như hắn cưỡng ép thúc dục Chu Tước Quyết biến dị ở trên đại hội Tam tông Tứ môn vậy. Kết quả là hôn mê vài ngày mới khôi phục.

- Không có việc gì là tốt rồi. Vậy còn phụ thân của Tiểu Long thì sao?

Bạch Linh thở dài một hơi.

- Ta không sao.

Ngay khi Bạch Linh vừa mới dứt lời, Huyền Hạo đang hôn mê đột nhiên nói, thân thể đã gượng dậy, nhanh chóng hỏi:

- Ta hôn mê bao lâu rồi?

- Tiền bối đã hôn mê một ngày rồi.

Lục Thiếu Du tiến lên phía trước rồi nói.

- Không cần gọi ta là tiền bối, dựa theo cách gọi của nhân loại mà nói, ngươi cứ gọi ta một tiếng bá phụ là được. Chúng ta đang ở đâu đây?

Huyền Hạo liếc nhìn chung quanh. Sau khi nói xong với Lục Thiếu Du lập tức đứng dậy đi tới bên cạnh Tiểu Long rồi bắt đầu kiểm tra.

- Bá phụ, hiện tại chúng ta đang ở cách Huyền Vũ nhất tộc mấy vạn dặm. Tạm thời đặt chân ở nơi này. Thân thể Tiểu Long tiêu hao quá nhiều, tổn thương tới một chút nguyên khí, phiền phức không lớn, thế nhưng sợ rằng cần phải tĩnh dưỡng một thời gian ngắn.

Lục Thiếu Du nói.

- Không chỉ đơn thuần là tiêu hao quá nhiều mà là do nó vận dụng lực lượng mà nó không có cách nào khống chế được.

*****

Huyền Hạo nói.

- Bá phụ, vậy Tiểu Long không có việc gì lớn chứ?

Lục Thiếu Du hỏi, trong lòng không khỏi có chút lo lắng.

Nhìn bộ dáng khẩn trương của Lục Thiếu Du, Huyền Hạo nói:

- Nó không xảy ra chuyện gì quá lớn, nhưng lại có chút phiền toái nhỏ mà thôi. Chỉ cần một chút thời gian tĩnh dưỡng là được.

- Vậy là tốt rồi.

Lục Thiếu Du nói, trong lòng cũng yên tâm. Lần này coi như Tiểu Long gặp một lần đại nạn, cơ hồ là cửu tử nhất sinh, thế nhưng ngược lại cũng nhận được lợi ích không nhỏ. Ít nhất thực lực cũng có không ít tiến bộ.

- Thiếu Du, nói ta những chuyện mà Tiểu Long trải qua những năm này đi.

Nhìn Tiểu Long nằm trên giường đá, Huyền Hạo ngẩng đầu nói với Lục Thiếu Du.

- Vâng.

Lục Thiếu Du gật đầu, hắn biết Huyền Hạo muốn hiểu rõ tình huống mấy năm nay của Tiểu Long cho nên hắn lập tức đem chuyện khi trước làm sao mình gặp được Tiểu Long, cuối cùng lại nói tới thời điểm hắn và Tiểu Long cùng ở trong sơn mạch Vụ Đô, rồi sơn mạch Vụ Hải, trên Vân Dương Tông, xông vào Vụ Tinh Hải đạt được Huyền Vũ thần xác cùng với mật địa Thiên đảo. Tất cả mọi chuyện đều kể rõ.

Huyền Hạo nhìn Tiểu Long, nghe vô cùng chăm chú. Nghe Lục Thiếu Du nói xong, hắn ngẩng đầu nhìn Lục Thiếu Du nói:

- Đa tạ ngươi, những năm này may mắn là có ngươi ở bên cạnh nó.

- Là ta may mắn có được Tiểu Long bên cạnh, nếu không có Tiểu Long không biết ta đã chết mấy lần rồi.

Lục Thiếu Du khẽ mỉm cười nói.

- Ngươi cũng không phải nhân loại bình thường.

Huyền Hạo khẽ nói, lại nhìn Tiểu Long nói:

- Ta thiếu nợ Tiểu Long quá nhiều.

- Trong lòng Tiểu Long cũng hiểu rõ, nếu không phải có chuyện đặc biệt thì sẽ không có ai lại đi rời bỏ cốt nhục của mình. Cho nên đệ ấy chưa từng trách bá phụ cùng bá mẫu.

Lục Thiếu Du nói.

- Đều là ta sai.

Huyền Hạo khẽ thở dài.

Lục Thiếu Du nói:

- Bá phụ, tình huống của bá phụ như thế nào rồi?

- Ta không sao, yêu đan tự phá, tu vi mất sạch, thế nhưng cũng không có nguy hiểm tới tính mạng. Chỉ là sau này chỉ là nửa phế nhân mà thôi.

Huyền Hạo khẽ mỉm cười nói.

Lục Thiếu Du nhíu mày, yêu đan tự phá, cũng không phải là yêu đan tự bạo, tính mạng không mất thế nhưng lại mất sạch tu vi. Đối với một tu luyện giả mà nói, Lục Thiếu Du hiểu rõ chuyện này đại biểu cho việc gì. Tu vi không thể tiến thêm đối với tu luyện giả đã là một đả kích cực lớn, huống hồ là chuyện mất sạch tu vi. Mà Huyền Hạo trước đó lại là một siêu cấp cường giả Chuẩn Đế, là tồn tại mà cơ hồ tất cả yêu thú, linh thú, Tôn cấp bát giai phải nhìn lên. Trong lòng Lục Thiếu Du lúc này cũng không khỏi thở dài.

- Bá phụ, thứ cho tiểu tử nói thẳng. Bá phụ có thể không cần tự phá yêu đan của mình.

Lục Thiếu Du do dự một chút rồi nhìn Huyền Hạo nói. Lúc này Huyền Hạo tuy rằng mất đi tu vi, thế nhưng trong đôi mắt kia vẫn có thứ làm cho Lục Thiếu Du run sợ. Nhìn vào đôi mắt kia Lục Thiếu Du có cảm giác mình đang nhìn vào trong một cái động sâu trong không gian.

- Ngươi cảm thấy ta có thể mang Tiểu Long rời đi sao?

Huyền Hạo khẽ mỉm cười nói.

Lục Thiếu Du khẽ lắc đầu nói:

- Đương nhiên không phải, nếu như bá phụ muốn đi sợ rằng đã sớm đi rồi. Chuyện trong Huyền Vũ Hoàng tộc ta cũng không hiểu quá nhiều. Nhưng mà chuyện lần này cũng không nên làm như vậy. Mong bá phụ thứ lỗi cho ta nhiều lời. Sợ rằng bá phụ không để Tiểu Long lại trong Huyền Vũ Hoàng tộc là có nguyên nhân khác.

- Khó trách Tam đệ Huyền Vũ của ta nói ngươi có chút bất phàm.

Nhìn Lục Thiếu Du, Huyền Hạo ngưng trọng, khóe miệng mỉm cười nói:

- Chuyện đã như vậy cũng tốt, đối với ta mà nói có lẽ cũng là một loại giải thoát. Ít nhất hiện tại trong lòng ta vô cùng thoải mái.

- Chỉ mong có thể kết thúc như vậy.

Lục Thiếu Du thầm nói, thế nhưng việc này sợ rằng khó có thể kết thúc như vậy.

- Ồ có người tới? Dường như là Tử hiên tiền bối, mở cấm chế ra đi.

Ánh mắt Huyền Hạo khẽ đổi, nhìn qua sơn động rồi nói với Lục Thiếu Du.

Lục Thiếu Du vô cùng nghi hoặc, bên ngoài cấm chế có người, hắn còn chưa phát giác ra thế nhưng người bị mất sạch tu vi như Huyền Hạo lại biết trước hắn.

Một lát sau, trong sơn động, Tử Hiên lão tổ kiểm tra Tiểu Long một chút, trong lúc vô tình lại nói tới chuyện của Huyền Vũ điện khiến cho Huyền Hạo khiếp sợ không thôi. Huyền Vũ điện đối với toàn bộ Huyền Vũ Hoàng tộc có tầm quan trọng ra sao hắn đương nhiên là người hiểu rõ. Tiểu Long nắm trong tay Huyền Vũ điện, hắn không thể không suy nghĩ lại một lần nữa.

Nhớ tới lời đồn lưu truyền trong tộc từ trước tới nay, ánh mắt nhìn qua Tiểu Long có thêm một chút rung động.

- Huyền Hạo, lúc này ngươi đã quá khinh suất.

Tử Hiên lão tổ nhìn Huyền Hạo rồi nói.

Huyền Hạo không nói gì, khóe miệng mỉm cười.

- Kế tiếp ngươi định làm như thế nào?

Tử Hiên lão tổ nhìn Huyền Hạo rồi nói:

- Chẳng lẽ ngươi định đi tới Linh Hoàng Nhai?

- Đúng vậy, ta muốn cùng Tiểu Long đi tới Linh Hoàng Nhai.

Huyền Hạo nói.

Tử Hiên lão tổ nhìn Huyền Hạo nói tiếp:

- Nếu như thực lực của ngươi vẫn còn, đi Linh Hoàng Nhai cũng đã không ổn, huống chi hiện tại... Đừng quên, Tiểu Long ở bên trong Huyền Vũ nhất tộc đã tạo thành phong ba lớn như vậy, huống chi còn ở trong Thanh Long nhất tộc.

- Bất kể như thế nào ta cũng không thể để cho một mình Tiểu Long đi. Tuy rằng ta không có thực lực, thế nhưng bộ xương này vẫn còn dùng được.

Huyền Hạo nói, lúc này hắn đã không còn thực lực, thế nhưng không vì thế mà hắn để cho hài tử của mình đi một mình.

- Tính cánh của hai cha con ngươi lại vô cùng giống nhau, tự lo cho bản thân mình đi. Ta cũng nên đi rồi, có một ít chuyện cần phải xử lý.

Tử HIên lão tổ nhìn Bạch Linh nói:

- Ngươi cũng nên theo ta trở về, trên người của ngươi có Huyết Độc, có lẽ cũng sắp bộc phát, ta giúp ngươi hỏi một người, có lẽ người này sẽ có biện pháp giúp ngươi giải quyết Huyết Độc.

- Lão tổ, Huyết Độc đã không sao rồi.

Bạch Linh nói.

- Không sao? Không sao như thế nào? Chẳng lẽ cưỡng ép loại trừ?

Tử HIên lão tổ lập tức khẩn trương, nếu như làm tổn thương tới linh hồn, từ nay về sau tu vi của Bạch Linh khó mà tiến thêm được nữa.

- Là bình yên giải trừ, lão tổ không cần lo lắng.

Bạch Linh nói.

- Ai lại có loại bổn sự như vậy?

Tử Hiên lão tổ nghi hoặc, Huyết Độc kia muốn hoàn toàn loại trừ nó vô cùng khó khăn, ngay cả bản thân hắn cũng không có loại bản lĩnh đó. Nếu như chuyện mà ngay cả hắn cũng không dám nắm chắc, trên đại lục này cũng không có bao nhiêu người có bổn sự này.

- Chuyện này....

Tử hiên lão tổ hỏi kỹ khiến cho khuôn mặt Bạch Linh đỏ ửng, phương pháp dời độc này nàng sao có thể không biết xấu hổ mà nói ra cơ chứ.

Lục Thiếu Du nghe vậy sắc mặt khẽ biến đổi, phương pháp dời độc này hắn cũng không có cách nào nói ra.

- Lão tổ, là ta vừa vặn có một ít biện pháp cho nên mới giải độc cho Bạch Linh tỷ.

Crypto.com Exchange

Chương (1-3468)