Truyện ngôn tình hay

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 1650

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 1650: Bất Bại Kiếm Đế
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Sưu.

Trong kiếm rộng màu vàng có một đạo quang mang lóe lên, một thân thể mặc trường bào màu trắng xuất hiện trong sơn động. Thân thể ngày nguyên vẹn không chút sứt mẻ, tóc dài xõa vai, chỉ lạ là làn da lúc này lại dán chặt lấy khung xương.

Thế nhưng khi thân thể này xuất hiện, cả không trung đột nhiên run lên, ngọn núi khổng lồ trong khoảnh khắc khẽ lay động, giống như địa chấn. Chung quanh ngọn núi, mặt đất bắt đầu rạn nứt. Ngay cả ánh sáng trên không trung cũng bắt đầu lờ mờ.

Một cỗ năng lượng còn sót lại trên thân thể này cũng đủ để khiến cho năng lượng biến hóa, đủ thấy được chỗ khủng bố của hắn. Nếu như người này còn tại thế, không biết sẽ cường hãn tới bực nào.

- Kim Huyền tiễn biệt chủ nhân.

Kim Huyền lăng không đứng đó, ánh mắt run lên, nước mắt rơi xuống, hành lễ với thân thể màu trắng kia. Khi trước chủ nhân hắn cầm trong tay Chấn Thiên dùng thực lực tuyệt đỉnh khiêu chiến quần hùng, chưa từng một lần bại qua. Khi đó chủ nhân hắn cường hãn nhường nào, phong hoa tuyệt đại nhường nào. Thế nhưng hiện tại lại hóa thành một đống xương trắng ở trước mặt hắn.

- Đệ tử Dương Quá tiễn biệt sư phụ.

Giờ phút này Dương Quá cũng cung kính quỳ gối dập đầu trên không trung.

Ông.

Trong thạch động, thanh kiếm màu vàng giống nhưu có linh tính, phát ra tiếng kiếm minh như rên rỉ, xoay quanh thân thể màu trắng mãi lâu không chịu rời đi.

Dương Quá nhìn vào thanh kiếm trước mặt. Thanh kiếm này chính là binh khí Chấn Thiên của sư phụ hắn. Không ngờ Chấn Thiên này đã thông linh, không nỡ rời xa sư phụ.

- Chấn Thiên, để cho sư phụ nghỉ ngơi đi.

Dương Quá khẽ nói, cánh tay nhấc lên rồi duỗi ra.

Ông.

Thanh kiếm màu vàng xoay quanh thân thể màu trắng một vòng, tiếng nổ vang vọng không ngừng, lúc này nó mới rơi vào trong tay Dương Quá.

- Sư phụ, người nghỉ ngơi đi.

Dương Quá nói, trảo ấn lần nữa run lên, cự thạch trên mặt đất lần nữa được nhấc lên không trung, vừa vặn nhét vào thạch động vừa rồi. Một đạo quang mang trong tay Dương Quá được đánh ra, thạch bích lại khôi phục bộ dáng như lúc ban đầu, không chút sứt mẻ.

- Kim Huyền thúc, ta muốn làm một khối bia mộ cho sư phụ, người thấy thế nào?

Dương Quá nhìn Kim Huyền rồi hỏi.

- Cả đời Lão chủ nhân phong hoa tuyệt đại, lúc này tuy rằng nghỉ ngơi thế nhưng cũng phải lưu lại danh tính.

KIm Huyền gật đầu nói.

Dương Quá gật đầu, nhìn thanh kiếm màu vàng trong tay nói:

- Chấn Thiên, ta đành nhờ ngươi khắc danh hào của sư phụ vậy.

Thanh âm vừa dứt, cánh tay Dương Quá run lên, trong thanh kiếm rộng màu vàng lập tức có một đạo kiếm quang bắn ra.

Ông.

Một thanh âm sắc bén vang lên giữa không trung. Lập tức có một cỗ năng lượng cuồn cuộn khiến cho gợn sóng trong không gian chấn động giống như nước sôi. Một tia năng lượng màu vàng từ trong trường kiếm bắn ra. Từng đạo kiếm quang hư ảo trong nháy mắt bắn về phía trước.

Sưu... Sưu....

Kiếm quang bắn ra, từng đạo kiếm quang giống như thiểm điện đánh vào trên thạch bích. Đá vụn bắn tứ tung, kiếm quang không ngừng tạo nên thanh âm sưu sưu trên thạch bích. Cả ngọn núi lặng lẽ run rẩy.

Ngọn núi run rẩy, đất rung núi chuyển. Tiếng kiếm minh vang lên không ngừng, hội tụ thành tiếng kiếm minh đinh tai nhức óc quanh quẩn trên không trung.

Sưu...

Khi một đạo kiếm quang cuối cùng đánh xuống, thanh kiếm màu vàng kia run lên, kiếm khí sắc bén bàng bạc khiến cho cả ngọn núi ầm ầm lay động. Khí thế kinh người tràn ngập thiên địa.

- Chấn Thiên, sư phụ đã nghỉ ngơi. Về sau sẽ có ta giúp ngươi.

Dương Quá tay trái cầm kiếm, tay phải mơn trớn thân kiếm. Lúc này thanh kiếm màu vàng kia mới ngừng chấn động.

- Thiếu chủ đạt được truyền thừa của chủ nhân, tin rằng không cần bao lâu nữa chắc chắn thiếu chủ sẽ làm chấn động cả đại lục.

Kim Huyền nói.

Dương Quá mỉm cười, thu thanh kiếm màu vàng vào trong cơ thể rồi nói:

- Kim Huyền thúc, chúng ta đi thôi.

- Đi thôi, ba vạn năm rồi. Đã ba vạn năm ta không có đi ra ngoài.

Kim Huyền khẽ thở dài, mặc dù hắn có một chút thủ đoạn thiên phú, có thể đem chính bản thân phong ấn vào bên trong. Bằng không thời gian ba vạn năm cho dù là hắn cũng khó có thể chèo chống tới bây giờ.

- Đúng rồi, không gian này cũng nên phong ấn triệt để. Tránh cho người khác quấy rầy chủ nhân nghỉ ngơi.

- Đúng vậy.

Dương Quá gật đầu, quay đầu nhìn bia mộ phía sau. Trên bia có mấy dòng chữ to do chính tay hắn khắc " Bất Bại Kiếm Đế - Ân sư chi mộ".

...

Trong Thiên Trụ giới, Lục Thiếu Du dừng tu luyện. Tính toán thời gian hắn cũng đã lĩnh ngộ hai tháng. Lúc này tiến bộ không lớn. Trước đó thời gian lĩnh ngộ của hắn dài như vậy, cho nên hai tháng lĩnh ngộ này cũng sẽ không có quá nhiều tiến bộ.

Lục Thiếu Du cũng không có ý định tiếp tục lĩnh ngộ, dù sao cũng cần phải có thời gian tiêu hóa, làm những việc khác.

- Cần tu luyện một chút linh kỹ.

Sau khi trầm tư một lát, Lục Thiếu Du lẩm bẩm nói. Đoạn thời gian gần đây hắn không tu luyện vũ kỹ và linh kỹ. Toàn bộ thời gian đều đặt vào việc sáng tạo vũ kỹ. Vũ kỹ mà hắn sáng tạo ra cũng là thứ thích hợp nhất với hắn. Trên phương diện sáng tạo vũ kỹ cũng có tiến bộ không kém.

Đặc biệt là sau khi Linh Vũ dung hợp, đối với việc tu luyện linh kỹ cùng vũ kỹ bình thường Lục Thiếu Du cũng không có bao nhiêu hứng thú. Về phần trong đầu còn có một bộ linh kỹ Thiên cấp, thế nhưng hiện tại Lục Thiếu Du cũng không có năng lực tu luyện.

Một lát sau, trong tay Lục Thiếu Du xuất hiện một khối ngọc giản. Đây chính là vật ở trong nhẫn trữ vật của sư phụ Chí Thánh Đại Đế. Ngọc giản này Lục Thiếu Du đã dò xét qua, chính là một bộ linh kỹ Địa cấp cao giai.

Về phần vũ kỹ, Lục Thiếu Du lại cũng không vội. Linh Vũ quyết mà hắn lĩnh ngộ sẽ không yếu hơn vũ kỹ Địa cấp cao giai bình thường. Nhưng trên phương diện linh kỹ, Đại hồn anh thúc dục Ám Ma Phân Thân cùng bí pháp linh hồn phân thân không có bao nhiêu linh kỹ thúc dục. Cũng chỉ có một bộ Thiên Linh Diệt Hồn Chỉ mà thôi.

Thừa dịp hiện tại có chút thời gian, Lục Thiếu Du cũng có ý định tu luyện một chút linh kỹ. Dù sao trên người hắn hiện tại cũng có không ít vũ kỹ cùng linh kỹ.

Nắm ngọc giản trên tay, Lục Thiếu Du nhỏ một giọt máu tươi vào trên bề mặt ngọc giản. Phía trên ngọc giản bắt đầu có một tia quang mang lan tràn ra chung quanh. Lập tức tâm thần Lục Thiếu Du rót vào bên trong ngọc giản.

Sưu Sưu...

Tâm thần Lục Thiếu Du rót vào, phía trên ngọc giản lập tức có một đám quang mang màu trắng mạnh mẽ bắn ra.

Quang mang màu trắng mang theo một cỗ linh hồn khổng lồ cùng với khí tức linh lực chấn động. Dường như bên trong còn có một cỗ năng lượng cực lớn. Đạo quang mang màu trắng này cũng trực tiếp chui vào trong mi tâm Lục Thiếu Du, mang theo một cỗ tin tức khổng lồ, không có chút trở ngại nào mà xông vào trong đầu Lục Thiếu Du.

Chỉ trong mấy tức ngắn ngủi, trong đầu Lục Thiếu Du xuất hiện một cỗ tin tức khổng lồ. Sau khi ghi nhớ cỗ tin tức khổng lồ này, đôi mắt khép hờ của Lục Thiếu Du mở ra. Trong mắt hiện lên sự vui vẻ nhàn nhạt.

- Toái Hồn Sư Tử Hống. Linh Kỹ Địa cấp cao giai, ngưng tụ sóng âm chuyên môn công kích linh hồn, uy lực đủ sức xuyên thấu não đối phương, đánh nát hồn anh.

*****

Ánh mắt Lục Thiếu Du nhảy lên, trên khuôn mặt hiện lên sự kinh ngạc. Linh kỹ chuyên môn công kích linh hồn vô cùng hiếm thấy, thế nhưng cũng không phải là không có. Thiên Linh Diệt Hồn Chỉ của hắn chính là linh kỹ chuyên môn công kích linh hồn. Nhưng loại công kích linh hồn bằng âm ba này vô cùng khó gặp.

Tu luyện linh kỹ Địa cấp cao giai, Lục Thiếu Du không biết hiện tại mình có thể tu luyện thành công hay không, khóe miệng nở nụ cười vui vẻ. Hắn đoán, có lẽ hắn muốn tu luyện thành công linh kỹ này cũng không thành vấn đề.

Sưu.

Trên không trung yên tĩnh, Thiên Sí Tuyết Sư hóa thành một đạo lưu quang màu trắng xẹt qua trên không trung rồi biến mất không thấy gì nữa.

Trong một sơn mạch cực kỳ yên tĩnh, khắp nơi trắng phau. Lúc này đã tới hoàng hôn, mặt trời ngả về phía tây. Cả đình viện tinh xảo trong sơn mạch này bị nhuộm thành màu ráng đỏ của buổi chiều.

Đình viện này không nhỏ, thế nhưng cực kỳ tinh xảo. Lúc này có một đạo thân ảnh nho nhỏ đang khua một thanh đoản kiếm trong tay, khí thế coi như bất phàm. Mà tiểu đồng này dường như mới chỉ có bốn tuổi.

Mà lúc này trong đình viện có một nữ tử tuyệt mỹ đang đứng bên cạnh, khuôn mặt không chút trang điểm, trên đầu là mái tóc đen nhánh, có chút mất trật tự, cái eo nhỏ, nhìn qua có vài phần giống như tiên tử hạ phàm. Khuôn mặt tuyệt mỹ, ngũ quan tinh xảo, nhìn qua nhu nhược mà ưu nhã. Lúc này nhìn đứa bé gái trước mặt, trong mắt nữ tử này hiện lên sự ôn nhu.

- Thiếu chủ, vừa mới nhận được tin tức quan trọng từ trong giới.

Một bóng đen đáp xuống, sau khi đi tới trước mặt thân ảnh xinh đẹp này lập tức hành lễ.

- Nói đi, có chuyện gì.

Ánh mắt của nữ tử xinh đẹp này thu hồi, ánh mắt ôn nhu khi nhìn đứa bé kia trong lúc vô hình đã chuyển thành lạnh lùng cùng với uy nghiêm khiến cho người khác nhìn vào không khỏi phát lạnh. Mà người này chính là Lăng Thanh Tuyền.

Hắc y nhân kia sau khi hành lễ lập tức nói:

- Thiếu chủ, trong giới truyền tới tin tức, có một chút chuyện cần thiếu chủ đi làm.

- Ta biết rồi, ngươi đi xuống trước đi.

Lăng Thanh Tuyền trầm giọng nói.

- Vâng, thuộc hạ cáo lui.

- Mẫu thân, người lại phải ra ngoài sao?

Bé gái kia đi tới, hai mắt đen nhánh giống như bảo thạch có chút không nỡ cùng với thất vọng nhìn về phía Lăng Thanh Truyền.

- Mẫu thân đi xử lý một chút chuyện, rất nhanh sẽ trở lại.

Lăng Thanh Tuyền xoay người, lập tức ôm bé gái này vào trong lòng.

- Vậy người phải mau chóng trở lại nha. Du Thược nhất nhớ mẫu thân.

- Được được. Mẫu thân nhất định sẽ mau chóng trở lại.

...

Linh Hoàng Nhai ở cực bắc. Trên đại lục này có đại lục Linh Vũ, còn có Đông Hải, phía tây là Cổ Vực, nam là Tổ Yêu Lâm. Mà Linh Hoàng Nhai này chính là nằm ở phía bắc. Thế nhưng lại cực kỳ gần Tổ Yêu Lâm, và nơi này toàn bộ đều là linh thú.

Bắc đảo chưa từng có ai nói tới, đó là bởi vì người bình thường đều biết tới Linh Hoàng Nhai. Mà trên Linh Hoàng Nhai chính là bắc đảo lớn nhất lục địa. Đồn rằng, Thanh Long, Chu Tước, hai đạo Thú Hoàng tộc này ở trong Linh Hoàng Nhai, danh khí của Linh Hoàng Nhai còn áp chế danh tiếng của Bắc đảo.

Thiên Sí Tuyết Sư vỗ cánh bay đi, mang theo một cơn gió cực lớn, một đường phá không bay đi. Trước không trung dần dần xuất hiện không ít hải đảo sừng sững.

Một lát sau, trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, mấy đạo thân ảnh xuất hiện. Đám người Lục Thiếu Du, Lục Tâm Đồng, Tiểu Long rời khỏi Thiên Trụ giới. Ánh mắt mọi người nhìn về phía trước, ở trong Thiên Trụ giới thời gian dài như vậy rốt cuộc Tiểu Long cũng khôi phục.

- Đây là Linh Hoàng Nhai sao?

Lục Thiếu Du nhìn về phía trước, phía xa là một vùng biển khổng lồ, so với Đông Hải cũng không thua kém bao nhiêu.

- Chưởng môn, đây vẫn chỉ làm phạm vi của Bắc đảo, muốn tới Linh Hoàng Nhai, dùng tốc độ của Thiên Sí Tuyết Sư, hẳn phải còn hai ngày nữa.

Thiên Độc Yêu Long nói.

- Còn lâu như vậy sao?

Lục Thiếu Du hỏi, dùng tu vi hiện tại của Thiên Sí Tuyết Sư, thời gian hai ngày không phải là xa bình thường.

- Phụ thân, người có thể nói qua chuyện về mẫu thân cho con nghe có được không?

Tiểu Long hỏi Huyền Hạo, muốn đến Linh Hoàng Nhai, trong lòng Tiểu Long vô cùng chờ mong với người mẫu thân mà hắn luôn tưởng nhớ trong lòng.

- Mẫu thân con là Đại công chúa của Thanh Long nhất tộc, là nữ tử xinh đẹp nhất trên đời này. Ban đầu trên đại hội bốn tộc, ngay lần đầu tiên phụ thân nhìn thấy mẫu thân của con đã bị mẫu thân con hấp dẫn.

Tay trái Huyền Hạo đặt lên vai Tiểu Long, tay phải chắp đằng sau, mắt nhìn hải vực khổng lồ, ánh mắt tràn ngập cảm xúc. Lập tức cúi đầu nhìn qua Tiểu Long nói:

- Mẫu thân con là Đại công chúa của Thanh Long Hoàng tộc, cũng là người có thiên phú mạnh nhất trong Thanh Long Hoàng tộc vài vạn năm trở lại đây. Từ nhỏ đã có Yêu Hoàng khí Thiên cấp, sau khi trải qua truyền thừa trong tộc đã đạt tới Thiên cấp đỉnh phong. Tộc quy của Thanh Long Hoàng tộc cũng giống như Huyền Vũ hoàng tộc, không được thông hôn cùng ngoại tộc. Đặc biệt là đệ tử dòng chính càng không thể thông hôn với ngoại tộc. Nếu như ta đoán không sai, Thiên Độc Yêu Long cũng không được Thanh Long nhất tộc công nhận.

- Đúng vậy, phụ thân ta chính là dòng chính Thanh Long Hoàng tộc, mẫu thân ta chỉ là giao long cho nên ta vừa ra đời đã được nhận định là yêu thú, cũng chỉ có thể tồn tại với tư cách nô bộc.

Thiên Độc Yêu Long nói, lần này tiến về Linh Hoàng Nhai cũng khiến cho hắn có vô số cảm xúc.

- Giao long nói như thế nào cũng là chi thứ, mà việc Thanh Long nhất tộc thông hôn với ngoại tộc đều bị xử lý vô cùng nghiêm khắc.

Huyền Hạo cúi đầu nhìn Tiểu Long, ánh mắt chớp động nói:

- Ta và mẫu thân con sau khi ở cùng một chỗ vẫn bị tộc mình phản bối. Khi con còn chưa được sinh ra, hai tộc đều phản đối mãnh liệt đối với chúng ta, thậm chí còn gần như đại chiến tới mức gần như kéo theo hai đại thú tộc còn lại. Hai tộc vất vả lắm mới dừng lại chiến hỏa, tăng thêm trong tộc có một ít nguyên nhân khác. Cho nên ta và mẫu thân con sau khi rơi vào đường cùng, ta cam tâm tình nguyện bị giam lại trong tộc, mà mẫu thân con cũng giống như vậy.

Thanh âm vừa dứt, Huyền Hạo than nhẹ một tiếng.

- Phụ thân, vậy mẫu thân hiện tại có bị nguy hiểm hay không?

Tiểu Long nhẹ giọng hỏi, ánh mắt run run.

- Không biết.

Huyền Hạo nói:

- Dùng địa vị của mẫu thân con trong tộc có lẽ không có việc gì. Thế nhưng những năm này nhất định mẫu thân con cũng không sống tốt. Chúng ta phải nhanh chóng đi tìm mẫu thân con, nàng nhìn thấy con lớn như vậy nhất định sẽ cao hứng giống ta.

- Bá phụ, chúng ta cứ như vậy trực tiếp đi vào trong Thanh Long nhất tộc có phải là có chút không ổn hay không?

Lục Thiếu Du nói, Thanh Long Hoàng tộc đã phái người tới bắt Tiểu Long, cũng đã xảy ra xô sát với hắn. Sợ rằng lần này đi vào không hề dễ dàng chút nào.

- Chẳng lẽ ngươi còn muốn vụng trộm tiến vào sao? Muốn tiến vào trong Thanh Long nhất tộc căn bản không có cơ hội lén lút. Dù sao chuyện đã ở đó cũng phải đối mặt với nó. Nếu đã vậy sao không đường đường chính chính, quang mang chính đại đối mặt?

Crypto.com Exchange

Chương (1-3468)