Truyện ngôn tình hay

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 1677

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 1677: Thực lực của Dương Quá
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Đại hán trung niên do dự, nghe lời nói của thanh niên này dường như có quan hệ với cường giả nhân loại gọi là Lục Thiếu Du kia và Tiểu Long hoàng tử, hắn nói:

– Bọn họ đang ở trong Thanh Long Hoàng tộc, thế nhưng ngươi muốn tìm bọn họ thì một năm sau hãy tới. Hiện tại bọn họ đang có công chuyện.

– Vậy thì có một nữ tử mặc váy tím tên là Lục Tâm Đồng ở bên trong không? Ta muốn gặp nàng.

Dương Quá nói.

– Cái này cũng không được, ta đã từng gặp nàng ta, thế nhưng hiện tại cũng không biết nàng ta ở đâu. Tóm lại nếu như ngươi muốn tìm người thì một năm sau hãy tới.

Đại hán đầu lĩnh nói, Lục Thiếu Du tiến vào Thanh Long phong một năm, Tiểu Long hoàng tử đã bắt đầu tiếp nhận truyền thừa trong tộc, cũng không phải trong thời gian ngắn là có thể đi ra.

– Vậy thì có thể để cho ta vào trong tộc chờ được hay không?

Dương Quá trầm giọng hỏi đại hán đầu lĩnh.

– Chuyện này không được, ngươi đi đi, muốn tìm người thì một năm sau lại tới.

Đương nhiên không phải ai tới Thanh Long Hoàng tộc tìm người là cũng có thể tiến vào Thanh Long Hoàng tộc.

– Nếu như ta không đi thì sao?

Sắc mặt Dương Quá biến hóa, không nhìn thấy nhị đệ và tam muội đương nhiên hắn sẽ không tin lời nói của người này.

– Hừ, ta khách khí đối với ngươi, ngươi lại còn bám lấy không bỏ. Nhanh đi đi, nếu còn muốn đi vào, đừng trách chúng ta không khách khí.

Đại hán trung niên nhìn thấy người trước mặt biết Tiểu Long hoàng tử và Lục Thiếu Du kia cho nên mới khách khí như vậy. Không ngờ người kia lại bắt đầu muốnnháosự.

– Thanh Long Hoàng tộc vẫn luôn kiêu ngạo như vậy sao? Đáng tiếc ở trước mặt ta các ngươi không có tư cách kiêu ngạo.

Âm thanh lạnh nhạt từ trong miệng Kim Huyền truyền ra, khi âm thanh vừa dứt, thân ảnh Kim Huyền đã nhảy lên trên không trung. Giữa không trung được bao phủ bởi một vòng quang mang, đem mấy người có tu vi thất giai này bao phủ vào bên trong.

Phốc phốc.

Trong miệng mấy người này phun ra máu tươi, căn bản không có một chút sức phản kháng nào. Trong lúc vô hình có một cỗ áp lực ngập trời đè nặng lên người bọn họ, thân thể không có cách nào nhúc nhích.

– Kim Huyền thúc, đừng làm tổn thương bọn họ.

Dương Quá nói với Kim Huyền.

– Ta sẽ lưu lại cho bọn họ cái mạng nhỏ, Thiếu chủ, chúng ta vào thôi.

Kim Huyền nói với Dương Quá. Quanh thân vẫn không có bất kỳ khí tức chấn động nào. Thế nhưng lại khiến cho mấy tộc nhân của Thanh Long Hoàng tộc không có cách nào nhúc nhích.

– Được.

Dương Quá khẽ gật đầu rồi thả người nhảy vào.

– Thanh Long Hoàng tộc, lần sau trung thực cho ta một chút, càng ngày càng kiêu ngạo.

Kim Huyền quay đầu, lạnh nhạt nhìn mấy người có tu vi thất giai bị vây khốn. Cánh tay khẽ vung lên, mấy người này lập tức giống như diều đứt dây, đập xuống mặt đất phía dưới.

Phanh Phanh.

Mấy người có tu thất giai lập tức rơi xuống, thân thể nặng nề va chạm với mặt đất, còn người dẫn đầu có tu vi thất giai hậu kỳ kia lại bị Kim Huyền nắm trong tay, sau đó cùng với hai người Kim Huyền nhảy vào trong gợn sóng không gian.

Trong không gian của Thanh Long Hoàng tộc, Dương Quá cùng Kim Huyền lách mình đi ra. Nhìn không gian xung quanh mộtlượt, Kim Huyền liềnném người đầu lĩnh có tu vi thất giai hậu kỳ kia về phía trước.

Khục khục.

Người có tu vi thất giai này lảo đảo lui về phía sau, trong mắt hiện lên sự kinh ngạc.

– Mang chúng ta đi tìm người.

Kim Huyền nhìn đại hán trung niên kia, ánh mắt lạnh nhạt thế nhưng lại khiến trong lòng đại hán kia run lên.

Ngao.

Kim Huyền vừa dứt lời, đại hán trung niên này lại gầm lên một tiếng, tiếng gầm xuyên thấu không trung.

– Không ngờ lại dám xông vào Thanh Long Hoàng tộc, lớn mật.

Chỉ trong chớp mắt ngắn ngủi, từ sơn mạch phía trước lập tức có tiếng hét vang lên. Ngay sau đó từng đạo thân ảnh xuất hiện, uy áplầnlượt truyền tới.

Kim Huyền nhìn qua không trung, sắc mặt không có bao nhiêu biến hóa, ngược lại, Dương Quá nhìn lên không trung, ánh mắt biến ảo, hắn quay đầu nhìn về phía Kim Huyền nói:

– Kim Huyền thúc, để cho ta xử lý, người không được nhúng tay vào.

Dương Quá cũng biết tình tình và thực lực của Kim Huyền thúc. Hắn sợ vị này sẽ lật tung trời trong Thanh Long Hoàng tộcmất.

– Vâng, thiếu chủ.

Kim Huyền thu khí tức lại, hỏi Dương Quá:

– Thiếu chủ không cần quá kiêng kỵ Thanh Long Hoàng tộc, nhớ ngày đó khi lão chủ nhân còn tại thế, Thanh Long Hoàng tộc này không có một lão gia hỏa nào dám làm càn trước mặt lão chủ nhân.

Sưu Sưu....

Trong khi nói chuyện, thìtrong Thanh Long Hoàng tộcđã có từng đạo thân ảnh nhảy ra, người đi đầu chính là đại hộ pháp Long Trường, bên người có không ít cường giả, dường như cũng là chúng hộ pháp trong Thanh Long Hoàng tộc, còn có không ít hộ pháp đang đi tới.

– Đại hộ pháp, hai người này manh mẽ xông tới tộc ta, còn làm mấy người chúng ta bị thương.

Nhìn thấy Đại hộ pháp tới, người có tu vi thất giai hậu kỳ kia lập tức đi tới bên người Đại hộ pháp rồi nói.

– Lớn mật, lại còn tới Thanh Long Hoàng tộc ta dương oai.

Đại hộ pháp Long Trường lạnh lùng quát một tiếng, có người xông vàoThanh Long Hoàng tộc, chuyện này không thể bỏ qua.

– Đây chỉ là hiểu lầm, chúng ta không phảicố ý mạo phạm.

Dương Quá nói, hắn chỉ tới đây tìm người, cho nên cũng không hy vọng gây ra phiền toái gì, cũng không muốn gây phiền toái.

– Không cố ý mạo phạm còn làm tổn thương tộc nhân Thanh Long Hoàng tộc ta? Không cần biết ngươi là ai, trước tiên bắt rồi nói sau.

Bên người Đại hộ pháp, một lão giả tuổi chừng năm mươi lớn tiếng quát. Cánh tay liền đánh ra một đạo trảo ấn về phía Dương Quá, trước trảo ấn, không gian vặn vẹo, cực kỳ mạnh mẽ.

Sưu....

Trong nháy mắt đạo trảo ấn này đánh xuống, trực tiếp xuyên qua không gian đánh vào trên người Dương Quá. Trảo ấn đánh xuống, không gian vặn vẹo, trong nháy mắt này Dương Quá đã biến mất tại chỗ.

– Chư vị, chúng ta chỉ tới tìm người, cần gì phải làm như vậy.

Dương Quá nói.

– Hừ, có chuyện gì đợi lát nữa nói sau.

Một chiêu thất bại, lão giả này biến sắc. Linh nguyên hội tụ, lạimột đạo trảo ấn đột nhiên đánh về phía Dương Quá.

– Nếu đã làm vậy thì đừng trách ta không khách khí.

Hắntrầm mặtxuống, quanh thân Dương Quá có một cỗ chân khí thuộc tính thổ tràn ra. Tay áo màu xám run lên, kình phong mạnh mẽ hìnhthành, gợn sóng trong không gian lập tức bị chấn bay đi.

Sưu...

Dương Quá bắn về phía trước, tốc độ cực nhanh, người có thể nhìn thấy rõ thân ảnh của hắn sợ rằng cũng không nhiều. Tuyệt đại bộ phận chỉ có thể nhìn thấy một đạo tàn ảnh mơ hồ do Dương Quá tạo ra mà thôi. Tiếp đó quyền ấn mang theo quang mang đã đánh về phía trảo ấn của lão giả kia.

Phanh.

Quyền ấn, trảo ấn va chạm vào nhau giống như lưu tinh mang theo lực lượng trùng kích cực lớn. Gợn sóng trong không gian khuếch tán. Cùng một lúc, thân ảnh Dương Quá dừng lại trên không trung, mà thân ảnh lão giả kia bị đánh bay ra ngoài.

– Động thủ lần nữa thì đứng trách ta không khách khí.

Ánh mắt Dương Quá trầm xuống.

– Thì ra là nhân loại. Thật lớn mật.

Nhìn thấy hộ pháp trong tộc chịu thiệt, Đại hộ pháp Long Trường trầm giọng quát, thân ảnh lập tức bắn về phíatrước. Trong lúc Dương Quá ra tay hắn đã biết rõ người này là nhân loại. Trong lòng có chút khinh thường. Dù sao nhân loại khiến cho hắn để mắt cũng chỉ có một mình Lục Thiếu Du mà thôi.

*****

Sưu...

Cùng một lúc, một đạo quyền ấn của Long Trường mang theo linh nguyên nồng đậm đánh về phía Dương Quá.

– Bát giai hậu kỳ sao?

Ánh mắt Dương Quá trầm xuống, thân thể run lên, gợn sóng quanh thân chấn động. Một đạo quyền ấn lập tức được đánh ra nghênh tiếp. Hai đạo quyền ấn va chạm với nhau.

Phanh Phanh.

Trong âm thanh bạo liệt, không gian như nổ tung. Đại hộ pháp Long Trường có cảm giác giống như quyền ấn của mình đánh vào trên một tấm thép, căn bản không có cách nào làm rung chuyển công kích của đối phương. Quyền ấn rung lên, kình khí tán loạn mang theo quang mang mạnh mẽ khuếc tán. Thân thể của hắn bị đẩy lùi lại.

– Thật mạnh.

Trong lòng Đại hộ pháp không khỏi thầm than, thực lực người này không ngờ lại mạnh mẽ như vậy. Ánh mắt hắn trầm xuống, yêu nguyên bàng bạc, phô thiên cái địa tràn ra. Không gian dưới chân run lên, thân ảnh lần nữa lao thẳng về phía Dương Quá.

Ánh mắt Dương Quá lần nữa trầm xuống, trong mắt có chút giận dữ.

Sưu.

Thân ảnh Long Trường mang theo quyền ấnkhiến cho không gian lắc lư, yêu nguyên cuồng bạo làmcho không gian sau lưng như cứng lại. Một đạo quyền ấn mang theo kình khí ngập trời chấn vỡ không gian đánh ra.

Dưới đạo quyền ấn này, kình phong mạnh mẽ trực tiếp xé rách không khí. Trước quyền ấn, không gian nứt vỡ, cả không gian dưới đạo quyền ấn này bắt đầu đung đưa.

Nhìn quyền ấn giống như tia chớp bắn tới, khóe miệng Dương Quá cong lên, mang theo sự tức giận. Chân khí trong cơ thể giống như hồng thủy trút xuống. Một đạo quang mang chói mắt xuất hiện trong tay Dương Quá. Mà trong chớp mắt này, năng lượng đáng sợ chấn động khiến cho trong không gian vang lên âm thanh trầm đục.

– Còn như vậy nữa đừng trách ta không khách khí.

Dương Quá vừa mới dứt lời, một đạo chưởng ấn đột nhiên xuất hiện. Chưởng ấn khổng lồ vài trăm thước, khí thế tràn ngập thiên địa. Bên trong chưởng ấn có một cỗ khí tức đáng sợ lan tràn ra. Năng lượng mạnh mẽ mang theo uy áp từ bên trong lan tràn ra khiến cho cả không gian kịch liệt chấn động.

Dương Quá đột nhiên đẩy tay ra, chưởng ấn run lên mang theo khí thế bàng bạc bắn về phía trước. Trong nháy mắt hung hăng va chạm với quyền ấn của Đại hộ pháp Long Trường.

Trong ánh mắt kinh ngạc của vô số tộc nhân Thanh Long Hoàng tộc ở chung quanh. Hai cỗ lực lượng va chạm, âm thanh bạo liệt giống như tiếng sấm đột nhiên vang vọng trong thiên địa.

Phanh Phanh.

Hai cỗ lực lượng va chạm với nhau. Quyền ấn của Đại hộ pháp lập tức bị đánh thành mảnh vỡ, chưởng ấn nhanh như thiểm điện đánh xuống. Một cỗ năng lượng kinh khủng hóa thành kình khí bỗng nhiên khuếch tán, trực tiếp đánh vào trên người Đại hộ pháp Long Trường.

Phanh.

Dưới chưởng ấn này, Đại hộ pháp Long Trường như bị một kích nặng nề, thân thể từ trên không trung trực tiếp rơi xuống mặt đất giống như một cái diều đứt dây vây.

Phanh.

Thân thể Long Trường trực tiếp đập vào mặt đất, mặt đất rạn nứt, đá vụn bắt tứ tung khiến cho mặt đất thoáng run rẩy một chút. Đồng thời trong miệng phun ra máu tươi.

– Đại hộ pháp lại bị thua trong vòng hai chiêu.

– Nhân loại này thật mạnh a.

– Dường như không dưới Lục Thiếu Du kia.

Mọi người chung quanh rung động, trong hai chiêu Đại hộ pháp đã bị thua. Đây là lần thứ hai Đại hộ pháp trong vòng hai chiêu đã bị thua trong tay một nhân loại.

– Đáng chết.

Dưới mặt đất, Đại hộ pháp đứng lên quát lên một tiếng giận dữ, đang muốn thúc dục ra bản thể thì một đạo âm thanh nhẹ nhàng đột nhiên vang vọng không trung:

– Dừng tay cho ta.

Sưu Sưu.

Âm thanh vừa dứt, tiếng xé gió liên tiếp vang lên. Mười mấy đạo thân ảnh lập tức đáp xuống, chính là hơn chục trưởng lão Thanh Long Hoàng tộc. Khí tức tràn ra, đều là cường giả bát giai hậu kỳ.

Mà người đi đầu chính là một nữ tử mặc y phục màu trắng, giống như tiên tử không nhiễm khói lửa nhân gian. Tuyệt mỹ tới mức khiến cho thiên địa phải động dung, mái tóc xanh theo gió tung bay, vũ mị mà lại cao quý. Đôi mắt như ngập nước, giống như có thể nhìn thấu tất cả. Người như vậy trong Thanh Long Hoàng tộc đương nhiên chỉ có một mình Nhị công chúa Long Yên.

Long Yên lăng không đứng thẳng, mắt nhìn thân ảnh màu xám trên không trung, trong đôi mắt xinh đẹp kia hiện lên sự run rẩy.

Mà nhìn thấy Long Yên, ánh mắt Dương Quá cũng biến hóa. Đạo thân ảnh này không ngờ lại quen thuộc như vậy, thế nhưng lúc này lại có chút lạ lẫm.

– Bái kiến Nhị công chúa, chư vị trưởng lão, nhân loại này tự tiện xông vào trong Thanh Long Hoàng tộc ta. Còn đả thương hộ pháp của Thanh Long Hoàng tộc.

Đại hộ pháp Long Trường vọt lên trên không trung, ánh mắt nhìn về phía Dương Quá có chút kiêng kỵ. Nhân loại này thoạt nhìn còn trẻ tuổi, thế nhưng thực lực so với Lục lão đệ của hắn dường như còn khó chơi hơn một chút.

– Thật lớn mật.

Nghe vậy, sắc mặt các trưởng lão sau lưng Long Yên trầm xuống, khítức tràn ra, dường như muốn ra tay.

– Hắn tới tìm người.

Long Yên phất tay, ý bảo trưởng lão lui ra, đôi mắt xinh đẹp nhìn về phía Dương Quá nói:

– Ngươi tới tìm Tiểu Long và Tâm Đồng, còn có Lục Thiếu Du đúng không?

– Nhị đệ và Tam muội ta, còn có Tiểu Long hiện tại đang ở đâu?

Mắt nhìn đạo thân ảnh trước mắt, dung nhan, thần thái này khiến cho trong lòng Dương Quá dung động. Chẳng lẽ hắn đã nhìn nhầm sao? Không, không có khả năng, sao hắn lại có thể nhận nhầm được cơ chứ.

– Tiểu Long đang tiếp nhận truyền thừa, nhị đệ của ngươi thì đang tu luyện trong THanh Long đỉnh một năm. Bọn họ không có vấn đề gì hết.

Long Yên nhìn Dương Quá nói.

– Nếu như ngươi muốn đợi bọn họ thì chờ trong Thanh Long Hoàng tộc ta đi.

– Thì ra là tới tìm Tiểu Long hoàng tử.

– Hóa ra hắn là đại ca của Lục Thiếu Du kia, khó trách lại có thực lực mạnh như vậy.

Người trong Thanh Long Hoàng tộc lúc này mới biết được thân phận của Dương Quá, cả đám đều kinh ngạc. Đại hộ pháp Long Trường thì càng thêm giật mình, vội vàng quát lớn với đầu lĩnh tu vi thất giai hậu kỳ lúc trước nói:

– Đáng giận, là người tới tìm Tiểu Long hoàng tử, tại sao ngươi lại không nói.

– Đại hộ pháp, người không sao chứ?

Người có tu vi thất giai hậu kỳ này có chút ủy khuất nói.

Nghe thấy Tiểu Long cùng với đám người Nhị đệ không có việc gì, Dương Quá cũng yên lòng, hắn nói:

– Đa tạ đã cho biết.

– Nếu như các ngươi cần thì cứ ở trong Thanh Long Hoàng tộc ta đợi bọn họ. Đại hộ pháp, ngươi sắp xếp cho bọn họ, ta đi trước.

Long Yên vừa dứt lời, thân ảnh xinh đẹp lóe lên, lập tức quay người rời đi.

– Tỷ có biết đệ tìm tỷ rất khổ hay không?

Dương Quá ngẩng đầu, nhìn bóng lưng kia trên không trung, trong mắt có chút chua xót.

Long Yên đang xoay người rời đi nghe vậy bóng lưng khẽ run lên, bờ môi khẽ mở nói:

– Ngươi nhận lầm người rồi.

– Đệ cũng hy vọng mình nhận nhầm người, thế nhưng chẳng lẽ tỷ định vĩnh viễn không nhận đệ sao?

Dương Quá lăng không đứng thẳng, trường bào màu xám tung bay.

– Đây không phải là nơi ngươi muốn làm gì cũng được. Nếu như ngươi vẫn như vậy ta đành phải mời ngươi ra ngoài.

Long Yên xoay người nhìn Dương Quá nói. Ánh mắt có chút lạnh lẽo giống như đóa băng sơn tuyết liên.

*****

– Tỷ tỷ, ta là Quá nhi, chẳng lẽ tỷ thực sự không nhớ sao? Tỷ đã nói tỷ sẽ không rời khỏi ta mà?

Dương Quá nhìn thân ảnh có chút quen thuộc lại có chút lạ lẫm trước mắt. Ngày đó trong Cổ mộ, âm thanh quen thuộc này quanh quẩn bên tai hắn.

Nghe Dương Quá nói, sắc mặt tộc nhân Thanh Long Hoàng tộc chung quanh biến hóa bất định.

Long Yên nhìn thân ảnh màu xám, ánh mắt trầm xuống, mang theo hàn ý nhàn nhạt nói:

– Ngươi ngày càng làm càn, nể mặt Tiểu Long ta tha cho ngươi một lần. Nếu như còn tiếp tục đừng trách ta không khách khí với ngươi.

Âm thanh vừa dứt, y phục trên người Long Yên phiêu động, thân ảnh xinh đẹp lăng không mà đi.

– Tỷ tỷ...

Trường bào trên người Dương Quá tung bay, thân thể cấp tốc đuổi theo.

– Nhân loại nhà ngươi thật lớn mật, quá càn rỡ. Nhị công chúa há là người để cho ngươi nhúng chàm.

Một đạo thân ảnh lóe lên, sắc mặt một trưởng lão trầm xuống. Hắn không thể để cho một nhân loại khinh nhờn Nhị công chúa. Thân ảnh hắn nhảy ra, linh nguyên cường hãn tuôn ra, không trung trong nháy mắt vặn vẹo, một cỗ khí tức mạnh mẽ xuất hiện.

Sưu Sưu.

Trưởng lão này nhảy ra, không trung như vặn vẹo, đông cứng lại. Đột nhiên ở trong không gian vặn vẹo này có từng đạo quyền ấn bắn ra. Quyền ấn tựa như dòng xoáy, khí tức bàng bạc, mạnh mẽ lan tràn ra. Những quyền ấn này mỗi một đạo đều mang theo lực lượng phá vỡ không gian trút xuống người Dương Quá.

– Ngày hôm nay ai dám ngăn ta.

Quyền ấn đánh xuống, Dương Quá chậm rãi ngẩng đầu, trong ánh mắt có tinh quang bắn ra. Âm thanh vừa dứt, hắn bước lên phía trước một bước. Năng lượng thuộc tính thổ hội tụ, khí tức nặng nề tràn ra. Chưởng ấn ngập trời xuất hiện, lập tức nghênh đón quyền ấn.

Phanh Phanh.

Âm thanh trầm thấp, bạo liệt vang lên. Chưởng ấn, quyền ấn va chạm một chỗ. Sau khi quyền ấn, chưởng ấn va chạm, hai đạo thân ảnh giống như lưu tinh va chạm vào một chỗ.

Phanh.

Một tiếng nổ trầm thấp vang vọng, hai đạo thân ảnh đồng thời bị đẩy lui lại mấy bước. Thân ảnh xinh đẹp của Long Yên đứng giữa không trung, đôi mắt xinh đẹp nhìn chăm chú xuống phía dưới. Trong mắt không có bao nhiêu biến hóa.

– Nhân loại này thật mạnh.

– Ngay cả Long Du trưởng lão hắn cũng có thể chống lại. Nhân loại này không tầm thường a. Không hổ là đại ca của Lục Thiếu Du, thực lực này dường như cũng không dưới Lục Thiếu Du.

– Long Du trưởng lão vừa rồi cũng không lưu tình với người này.

Giờ phút này vô số tộc nhân Thanh Long Hoàng tộc kinh ngạc. Người vừa ra tay chính là Long Du trưởng lão. Mọi người đều biết rõ Long Du trưởng lão có tu vi bát giai hậu kỳ trung kỳ. Tôn cấp bát trọng đỉnh phong của nhân loại gặp phải Long Du trưởng lão cũng chỉ có thể đi đường vòng. Tôn cấp bát trọng phong có thực lực có thể chống lại Long Du trưởng lão, thế nhưng tăng thêm thiên phú của Thanh Long Hoàng tộc và phòng ngự, Tôn cấp bát trọng đỉnh phong trong nhân loại gặp phải Long Du trưởng lão chỉ có thể đi đường vòng mà thôi.

– Thực lực không tệ, bất quá Thanh Long Hoàng tộc ta không phải là nơi mà ngươi muốn làm gì mới được. Dám khinh nhờn Nhị công chúa, mặc kệ là vì nguyên nhân nào tuyệt đối không thể tha thứ.

Lão giả áo xanh kia chính là Long Du trưởng lão, thân thể bị đẩy lùi, miệng lập tức quát lớn một tiếng. Bàn chân điểm nhẹ hư không, thân thể giống như lưu quang, trảo ấn trong tay xuyên thấu không gian mang theo năm vết nứt không gian đen kịt như ẩn như hiện đánh về phía Dương Quá.

– Ai dám ngăn ta, ta sẽ không khách khí với kẻ đó.

Dương Quá dứt lời, đôi mắt bắt đầu đỏ lên. Bàn chân mạnh mẽ đạp mạnh hư không, cỗ khí thế ngập trời quanh thân bắt đầu tuôn ra. Khí tức này khiến cho Long Du trưởng lão đang đánh tới cũng bị ảnh hưởng, thân thể đình trệ trong nháy mắt.

– Nhân loại này là Vũ Tôn thất trọng.

– Thì ra là Vũ Tôn thất trọng, so với Lục Thiếu Du còn mạnh hơn.

Giờ phút này khí tức trên người Dương Quá phóng ra toàn bộ, cả không trung tức thì xôn xao. Vũ Tôn thất trọng, dường như tuổi người này cũng khong lớn thế nhưng lại có tu vi như vậy quả thực khiến cho mọi người rung động.

Trong đôi mắt xinh đẹp của Long yên cũng có chút biến hóa, dường như cũng có chút hơi bấtngờ.

Chỉ có một mình Kim Huyền đứng ở phía xa là không có bất kỳ dao động nào, dường như tất cả mọi chuyện đều không có liên quan tới hắn. Thiếu chủ bảo hắn không phải nhúng tay vào, đương nhiên hắn sẽ không nhúng tay vào.

Phanh.

Trong sát na, trảo ấn trên không đánh xuống, không gian rung động ken két. Trảo ấn của Long Du trưởng lão đánh xuống đầu Dương Quá.

Trong nháy mắt, chân khí bàng bạc trong cơ thể Dương Quá tuôn ra. Trường bào màu xám bay phất phới, quyền ấn nhanh chóng đánh ra. Một đạo quyền ấn xẹt qua không gian, trực tiếp tạo thành một vết nứt sâu trong không gian.

– Phá cho ta.

Tiếng quát vừa dứt, quyền ấn trong tay Dương Quá nhanh như thiểm điện bắn ra. Chân khí mênh mông giống như hồng thủy tuôn ra, câu động năng lượng thuộc tính thổ trong thiên địa cuồn cuộn kéo tới.

Phanh.

Quyền ấn, trảo ấn lần nữa mạnh mẽ va chạm, tiếng trầm thấp vang vọng. Thân ảnh Dương Quá bị đẩy lùi lại mấy bước. Mỗi một bước lui lại, gợn sóng lậptức lắc lư, khuếch tán giống như mỗi một bước của Dương Quá đều có thể phá vỡ không gian.

Khục khục.

Long Du trưởng lão lúc này cũng lảo đảo lui lại, hai người dường như vẫn tám lạng nửa cân. Mỗi một bước Long Du trưởng lão lui lại cũng có thể chấn vỡ hư không dưới chân.

Thân thể liên tiếp lui lại mấy bước, sắc mặt Long Du trưởng lão kinh ngạc. Nhân loại trước mắt rõ ràng chỉ là Vũ Tôn thất trọng thế nhưng thực lực không phải là thứ mà Vũ Tôn thất trọng bình thường có thể có được. Trong công kích vừa rồi cũng có một cỗ năng lượng không gian thuộc tính thổ khiến cho hắn chịu áp chế cực lớn. Công kích cũng yếu bớt đi không ít.

Ngao.

Sau khi suy nghĩ một lát, quang mang quanh thân Long Du trưởng lão lóe lên, lập tức hóa thành bản thể khỏng lồ. Thân thể khổng lồ được long lân màu xanh bao trùm. Long uy lan tràn ra, thân thể khổng lồ đột nhiên rít gào, bay thẳng về phía Dương Quá.

– Linh Hoàng khí đối với ta không có hiệu quả quá lớn. Nếu đã như vậy ta cũng không khách khí nữa.

Nhìn bản thể Thanh Long khổng lồ của đối phương đánh tới, sắc mặt Dương Quá trầm xuống. Thủ ấn trong tay biến hóa, từng đạo quyền ấn hung hãn được đánh ra. Mỗi một đạo quyền ấn đều tạo ra một vết nứt sâu trong không gian.

Ngao.

Cái đuôi rồng lớn quật tới mang theo lực lượng không gian đánh về phía Dương Quá. Thếtớicủa cái đuôi mãnh mẽ khiến cả không gian đột nhiên run lên.

Dương Quá nhanh như thiểm điện đánh ra quyền ấn, lực lượng cuồng bạo đột nhiên xuất hiện. Quyền ấn lập tức va chạm với cái đuôi. Tia lửa bắn ra khắp nơi, gợn sóng chung quanh giống như cơn sóng lớn khuếch tán. Năng lượng trong thiên địa rít gào, hóa thành từng đạo năng lượng như thực chất bao phủ không trung.

Phanh.

Va chạm khủng bố như vậy trong khoảnh khắc bộc phát ra âm thanh kinh thiên động địa. Cả không gian chung quanh lúc này run rẩy. Năng lượng thiên địa ngập tràn, gợn sóng trong không gian bắt đầu cuồn cuộn.

Crypto.com Exchange

Chương (1-3468)