Truyện ngôn tình hay

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 1697

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 1697: Trở lại Lục gia
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Cũng không có gì. Mấy năm nay chúng ta đi theo chưởng môn xông vào Tổ yêu lâm, đại náo Cửu Vĩ Yêu Hồ nhất tộc, còn xông vào Huyền Vũ Hoàng tộc, lần đó thiếu chút nữa mất cái mạng nhỏ này. Thế nhưng về sau lại lật tung Huyền Vũ Hoàng tộc, kế tiếp còn chạy tới Thanh Long Hoàng tộc. Mọi chuyện chi có như vậy.

Nước miếng của Thiên Độc Yêu Long văng tung tóe, kể ra sự tích anh dũng.

- Xông vào Cửu Vĩ Yêu Hồ nhất tộc, Huyền Vũ Hoàng tộc, Thanh Long Hoàng tộc?

Mọi người im lặng, rung động. Ba tộc này tùy tiện mỗi một tộc đều không dễ trêu vào. Đặc biệt là Huyền Vũ Hoàng tộc và Thanh Long Hoàng tộc, cũng chỉ có người biến thái như chưởng môn mới dám xông vào.

- Ài, lúc trước ta nên đi cùng chưởng môn, ngay ca chuyện này cũng bỏ qua cho được.

Long Linh nói.

- Lúc đó ta cũng nên khẩn cầu chưởng môn mang theo a.

- Không được, lần sau chưởng môn đi ra ngoài ta nhất định phải đi cùng.

Mọi người lập tức nghị luận, chuyện đặc sắc như vậy không ngờ bọn họ lại bỏ qua. Huống chi nhìn thực lực của Thiên Độc Yêu Long đã biết rõ, đi theo bên người chưởng môn, chỗ tốt nhận được cũng là lớn nhất.

- Chư vị đều tới rồi sao?

Trong lúc mọi người nghị luận vô cùng náo nhiệt, thân ảnh Lục Thiếu Du vô thanh vô tức xuất hiện trong đại điện.

Nhìn thấy thân ảnh Lục Thiếu Du vô thanh vô tức xuất hiện, không ngờ không có ai trong đại điện phát giác ra khí tức của chưởng môn. Mọi người thoáng kinh hãi, tu vi của chưởng môn bọn họ không ngờ đã mạnh tới tình trạng này. Tăng thêm vừa rồi Thiên Độc Yêu Long đã kể qua cho nên trong mắt mọi người đều hiện lên sự sùng bái. Từng đạo thân ảnh đứng dậy hành lễ nói:

- Bái kiến chưởng môn.

- Bái kiến công tử.

- Bái kiến chủ nhân.

- Tất cả đứng lên đi, không cần đa lễ.

Lục Thiếu Du nói xong, lập tức đi vào trong đại điện, đi tới chủ vị, sau đó xoay người lại. Ánh mắt nhìn mọi người, trường bào tung bay, một cỗ khí tức thượng vị giả vô hình tràn ra. Khí tức bá đạo mà sắc bén khiến cho linh hồn mọi người run lên, trong lòng xuất hiện cảm giác kính sợ.

Mọi người đứng dậy, những cường giả đi theo bên người Lục Thiếu Du đã lâu nhìn lên trên chủ vị, trong lòng thầm than, giờ phút này chưởng môn đã trưởng thành.

- Lục Tiểu Bạch, gần đây Kim đường thế nào rồi?

Lục Thiếu Du ngồi ngay ngắn, nghiêm túc hỏi Lục Tiểu Bạch.

- Bẩm công tử, Kim đường đã ổn định, tất cả Đại thành hiện tại đều có chi nhánh của Phi Linh thương hội. Trong phạm vi Phi Linh môn, tất cả đều trong phạm vi khống chế của chúng ta.

Lục Tiểu Bạch đứng dậy trả lời.

- Hoàng Phủ đường chủ, Vũ đường của ngươi thì sao?

Lục Thiếu Du nhìn Hoàng Phủ Kỳ Tùng rồi hoi.

- Bâm chưởng môn, đệ tử tinh anh trong Vũ đường hiện tại có trăm vạn, đã sẵn sàng ra trận.

Hoàng Phủ Kỳ Tùng khom người nói.

- Hoa đường chủ, Ngoại đường thế nào?

Lục Thiếu Du nhìn hai huynh muội Hoa Mãn Lâu, Hoa Mãn Ngọc.

- Đệ tử Ngoại đường đạt ba trăm vạn, phân tán ở các nơi. Phụ trách trấn thủ các Đại thành. Trong Phi Linh môn hiện tại chỉ có ba vạn.

Hoa Mãn Ngọc đứng dậy trả lời.

Lục Thiếu Du nhíu mày, mấy năm này số người trong Phi Linh môn tăng trưởng gấp mấy lần. Vốn Phi Linh môn cộng lại cũng chỉ có hai ba mươi vạn người mà thô. Hiện tại đã là mấy trăm vạn. Đội hình như vậy rốt cuộc cũng chính thức được coi là thế lực nhất lưu.

Trong đại điện, Lục Thiếu Du cũng biết được chuyện trong vòng mấy năm nay. Chung quy, những năm nay cũng không xảy ra đại sự gì. Mấy năm nay chỉ có Đế Đạo minh và Thiên Địa minh đối lập, mặt khác cũng không có chuyện lớn gì.

Dường như Thiên Địa minh gần đây có chút hành động mờ ám nho nhỏ, Đế Đạo minh cũng không đê ý tới. Lục Thiếu Du biết được chuyện này, hai hàng lông mày nhíu lại, cũng không nói câu gì.

Từ trong miệng đám người Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, Khấu Phi Yến Lục Thiếu Du biết được tình huống của thế hệ trẻ tuổi trong Phi Linh môn hiện tại. Hiện tại tình hình bên trong Phi Linh môn không tệ. Tuy rằng không có căn cơ như mấy sơn môn Nhất tông Nhất giáo Nhất môn Nhất trang, Tam tông Tứ môn... Thế nhưng mấy năm nay so với đám người đồng lứa thì cũng không kém một chút nào. Đặc biệt là lần thi đấu giữa Đế Đạo minh vừa rồi, Phi Linh môn nắm top ba, hiện tại vẫn còn được người ta ca tụng.

Về phần trong đám người trẻ tuổi, mạnh nhất chính là Đoan Mộc Hồng Chí, Niếp Phong, Hoàng Tĩnh Ngọc, Trịnh Thánh Kiệt, Dương Linh Hạo. Lúc này mấy người này đều đang tôi luyện bên ngoài.

Tất cả không có đại sự gì, Lục Thiếu Du nhìn mọi người rồi nói:

- Hiện tại chư vị đều là cường giả hạch tâm của Phi Linh môn. Nói cho cùng Phi Linh môn cũng là dựa vào chư vị. Lúc này ta thay mặt cả Phi Linh môn đa tạ chư vị.

Lục Thiếu Du ôm quyền thi lễ, nhìn mọi người rồi nói.

- Chưởng môn quá lời rồi.

- Nếu như không có chưởng môn thì Phi Linh môn làm sao có được như ngày hôm nay?

Lục Thiếu Du thi lễ, mọi người vừa mừng vừa sợ, tất cả đứng lên, như được sủng ái mà lo sợ.

- Tất cả mọi người đã đứng lên thì cũng chọn một kiện bảo vật đi. Nhìn xem có cái gì không có hay không, tự mình cầm lấy đi.

Lục Thiếu Du mỉm cười, mở mấy chiếc nhẫn trữ vật ra. Vô số bảo vật chồng chất như núi trong bảo khố của Thanh Long Hoàng tộc trút xuống đại sảnh. Bảo vật chồng chất như núi xuất hiện khiến cho mọi người lùi lại.

Từng cỗ khí tức cường hãn lan tràn. Từng khối ngọc giản vũ kỹ, linh kỹ. Từng kiện linh khí xuất hiện rõ ràng trước mắt mọi người, khiến cho mọi người trực tiếp rung động.

- Đây là vũ kỹ Địa cấp cao giai.

- Toàn bộ đều là vũ kỹ, linh kỹ Địa cấp.

- Toàn bộ đều là linh khí a. Hồn linh khí Địa cấp, vũ linh khí Địa cấp a.

Oanh.

Đại điện như sôi trào, từng cỗ khí tức chấn động. Mọi người nhìn thấy bảo vật chồng chất như núi, ánh mắt trở nên nóng bỏng. Cảnh này khiến cho mọi người tuyệt đối bị kích thích.

- Trời ạ, phát tài.

- Đại phát rồi.

Đám người Lộc Sơn lão nhân, Thanh Hỏa lão quỷ, Thiên Thủ Quỷ Tôn, Lưu Tinh Hà rung động. Một đám lão nhân Phi Linh môn nhào tới, không có chút khách khí nào.

Ba người Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, Khấu Phi yến nhìn nhau. Đống vũ kỹ, linh kỹ chồng chất như núi trước mặt bọn họ đều là Địa cấp a. Còn có mấy trăm kiện linh khí cũng là tài liệu luyện khí tốt nhất. Mấy trăm kiện a, đây là loại khái niệm gì.

Mọi người sôi trào, hưng phấn kêu to. Mà ngay cả đám người Hỏa Sí Tôn giả, Phong Linh Tôn giả cũng không nhịn được mà chạy tới. Chi có Bàn Hủy và Bàn vân đứng đó.

- Cảm thấy thiếu thứ gì thì chọn đi.

Lục Thiếu Du nói, đây hiện tại đều là cường giả mạnh nhất trong Phi Linh môn. Thực lực những người này mạnh lên, cũng là Phi Linh môn mạnh lên.

Mọi người lựa chọn một phen, kỳ thật trong mọi người có mặt ở đây cũng có không ít người có linh khí Địa cấp, thứ này cũng không thiếu. Bất quá nhìn thấy có nhiều bảo vật như vậy mọi người không khỏi sợ hãi, than thở, cuối cùng chỉ lựa chọn vũ kỹ Địa cấp mà thôi.

*****

Ngược lại mấy người Hỏa Sí Tôn giả lại lựa chọn linh khí Địa cấp, cả đám hưng phấn, kinh hi không thôi. Trước kia bọn họ là tán tu, cầm một kiện Vũ linh khí Huyền cấp cũng là không tệ rồi. Vũ linh khí Địa cấp, đây là thứ tuyệt đối khó có thể đạt được. Coi như là Thái thượng trưởng lão trong các sơn môn lớn như Tam tông Tứ môn cũng không có mấy người có Vũ linh khí Địa cấp.

Mọi người đều có thu hoạch, Lục Thiếu Du mới thu bảo vật lại vào trong nhẫn trữ vạt. Đồng thời tạo một bảo khố trong Phi Linh môn, chuyên môn để các loại vũ kỹ, linh kỹ cùng tài liệu tu luyện. Mà việc này cũng chỉ có những người đang ngồi ở đây mới biết được.

Sau khi trì hoãn một phen đã tới đêm khuya, nhớ tới Mặc Lang không có cách nào đột phá bát giai, Lục Thiếu Du lấy một khỏa Diễn Linh Thánh quả từ chỗ Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, có lẽ cũng có không ít trợ giúp với Mặc Lang.

Từ đình viện của hai người Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh trở về, Lục Thiếu Du khoanh chân ngồi xuống. Trong đầu suy nghĩ về Độc Cô Cảnh Văn. Vừa rồi hắn đã hỏi qua Lục Tiểu Bạch một chút. Cảnh Văn để cho Độc Cô Băng Lan tới đây đưa thiếp mời, xem ra so với suy đoán của Nam thúc không sai một chút nào. Hắn phải mau chóng đi tới Độc Cô gia mới được. Có Nam thúc cùng đi tới đó đương nhiên sẽ giảm bớt đi nhiền phiền toái nhỏ.

Lục đại Nhân Hoàng tộc tiến về phía Độc Cô gia, trong lòng Lục Thiếu Du nhớ tới khi trước dường như Vô Song cũng có Mộc Hoàng khí Thiên cấp, tuy rằng không ổn định, thế nhưng cũng là Thiên cấp. Nghĩ vậy ánh mắt Lục Thiếu Du nhảy lên, có lẽ Vô Song sẽ đi tới Độc Cô gia. Nam thúc có nói, thần tử, thần nữ của Lục đại Nhân Hoàng tộc đều đi tới.

- Vô Song, Cảnh Văn, không bao lâu nữa ta có thể gặp lại hai nàng rồi.

Khóe miệng Lục Thiếu Du nhếch lên nở nụ cười vui vẻ, trong mắt có chút chờ mong. Tiếp đó hắn lập tức kết thu ấn tu luyện. Chuyến đi tới Độc Cô gia này nhất định sẽ có phiền toái. Cho nên hắn phải cố gắng đề cao tu vi, có phiền toái cũng không sao cả. Bây giờ hắn cũng không phải là quả hồng mềm mà ai muốn bóp thì bóp.

Một lát sau quanh thân Lục Thiếu Du được bao phủ bởi một vòng quang mang màu vàng, thời gian một đêm cũng nhanh chóng trôi qua.

Trong khoảng thời gian kế tiếp, Lục Thiếu Du ở cùng mẫu thân, chỉ đạo Lục Kinh Vân tu luyện. Đế bây giờ hắn cũng chưa từng dạy dỗ Lục Kinh Vân tu luyện Âm Dương Linh Vũ Quyết. Có công hiệu của Âm Dương Linh Vũ Quyết, tốc độ tu luyện của Lục Kinh Vân căn bản không thành vấn đề. Chỉ là bây giờ còn chưa phải lúc.

Trong hậu sơn Phi Linh môn, hai người Hoa Mãn Ngọc, Hoa Mãn Lâu đang kiến tạo bảo khố, sợ rằng cũng cần không ít thời gian.

- Thiếu Du, nếu như gần đay có thời gian thì đi tới trấn Thanh Vân một chuyến đi. Đi tới xem Lục gia một chút, còn thăm phụ thân con nữa. Đoạn thời gian trước cha con có nói hiện tại Lục gia đã đi vào quỹ đạo. Người của Lục gia đều đã trở về.

Trong đình viện, La Lan thị nói vói Lục Thiếu Du.

- Thật sao?

Lục Thiếu Du nhìn mẫu thân, sợ rằng mẫu thân hắn muốn trở về thăm một chút. Vài năm không gặp phụ thân, trong lòng nhất định có nhớ nhung, lại muốn nhìn thấy Lục gia sau khi trùng kiến. Dù sao dùng tốc độ của Thiên Sí Tuyết Sư hiện tại, chỉ cần một ngày cũng có thể tới trấn Thanh Vân. Đi Độc Cô gia hiện tại vẫn còn sớm, Nam thúc cũng đã từng nói không cần phải quá sốt ruột.

Nhìn mẫu thân, Lục Thiếu Du nói:

- Vậy thì ngày mai chúng ta sẽ đi tới trấn Thanh Vân, con cũng muốn gặp phụ thân một chút.

- Ngày mai sẽ đi sao?

La Lan thị nhìn Lục Thiếu Du, dường như còn chưa thể nào tin được, miệng mỉm cười nói:

- Vậy thì ta đi chuẩn bị một chút. Lâu như vậy không trở về, không biết các tộc nhân thế nào rồi.

Nhìn mẫu thân, Lục Thiếu Du mỉm cười, lập tức rời khỏi đình viện của mẫu thân. Sau đó đi thông báo với đám người Hoa Mãn Lâu, Trương Minh Đào ngày mai hắn sẽ tới trấn Thanh Vân.

Lục Tiểu Bạch nghe nói công tử và phu nhân về trấn Thanh Vân cho nên muốn đi theo, Lục Thiếu Du cũng không phản đối.

Ngày hôm sau mọi người bắt đầu từ hậu sơn Phi Linh môn cưỡi lên lưng Thiên Sí Tuyết Sư đi về phía trấn Thanh Vân. Lúc này người đi gồm có Lục Thiếu Du, La Lan thị, Dương Quá, Kim Huyền, Lục Tâm Đồng. Đương nhiên không thể thiếu tiểu gia hỏa Lục Kinh Vân và Bối Nhi nhao nhao đòi đi. Mặt khác cũng có những người khác như Lục Tiểu Bạch, đại tiểu thư Lưu gia, còn có Bạch Toa Toa, Nhan Kỳ, Tân Hiểu Kỳ cũng muốn đi chơi. Mặt khác còn có tỷ muội Diệp Mỹ buổi tối ngày hôm qua cố ý tìm Lục Thiếu Du, nghe nói chưởng môn đi tới trấn Thanh Vân cho nên ấp a, ấp úng muốn đi cùng.

Gần đây Ám đường cũng không có chuyện gì lớn cho nên Lục Thiếu Du cũng không phản đối. Chỉ là Diệp Phi không đi được, cuối cùng còn có Huyết Mị và Hắc Hùng, thêm Thiên Độc Yêu Long cùng Quỳ Long Như Hoa. Số lượng người vô cùng lớn.

Về phần Mặc Lang đã sớm tiến vào trong Thiên Trụ giới phục dụng Diễn Linh thánh quả bắt đầu bế quan. Những người khác cũng muốn đi, thế nhưng hiện tại lại có công việc cuốn thân cho nên không đi theo được.

Mà đám người này nhìn qua cực kỳ thích mắt, chỉ có Lục Thiếu Du, Hắc HÙng, Dương Quá, Thiên Độc Yêu Long, Lục Tiểu Bạch là nam nhân, còn đâu đều là nữ tử. Tất cả đều là nữ tử xinh đẹp, vô cùng nổi bật.

Tu vi hiện tại của Thiên Sí Tuyết Sư đã là bát giai sơ kỳ đỉnh phong, tốc độ hoàn toàn chính là phá không mà đi. Sáng sớm xuất phát, đến khi hoàng hôn thì trấn Thanh Vân đã xuất hiện trước mắt mọi người.

- Rốt cuộc cũng tới.

Lục Tiểu Bạch nhìn phía trước, nhìn thấy một đám kiến trúc to lớn. Địa phương quen thuộc này khiến cho hắn xúc động. Nhớ năm đó hắn còn là một nô bộc của Lục gia, một năm nhận nửa khối kim tệ tiền lương. Thế nhưng ngày hôm nay đã là đường chủ Kim Đường, không nói tới danh chấn đại lục, thế nhưng tiếng nói cũng bao quát Cổ Vực, lại có tu vi Vương cấp, còn có thê tử như hoa, tất cả chuyện này cho dù ngày trước hắn có nằm mơ cũng không dám nghĩ tới.

- Đây là trấn Thanh Vân sao? Hóa ra khi ca ca còn bé lớn lên ở chỗ này a.

Lục Tâm Đồng có chút hứng thú nhìn chung quanh.

- Ca ca con à, khi còn bé rất gầy. Thường xuyên bị người khác bắt nạt, khi đó mẫu thân cũng vô dụng, có đôi khi ca ca con còn không được ăn đủ no.

Nhớ tới chuyện cũ, trong lòng La Lan thị không nhịn được có chút chua xót.

- Được rồi mẫu thân, chuyện trước kia đừng nói nữa.

Lục Thiếu Du nói, mắt nhìn xuống phía dưới. Vị trí vốn là đình viện Lục gia khi trước lúc này có một mảng lớn kiến trúc to lớn đột ngột xuất hiện.

- Có lẽ chính là chỗ này a.

Lục Thiếu Du phân phó Thiên Sí Tuyết Sư đáp xuống. Thiên Sí Tuyết Sư xoay quanh trên tầng trời thấp, hai cánh chấn động tạo ra cuồng phong. Mọi người từ trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư nhảy xuống.

Crypto.com Exchange

Chương (1-3468)