Truyện ngôn tình hay

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 1724

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 1724: Thực lực Tâm Đồng
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Hô!

Lục Tâm Đồng biến hóa thủ ấn, khoanh chân ngồi xuống há miệng khẽ hấp, độc vụ nháy mắt bị thu vào miệng nàng, làm không ít ánh mắt nhìn thấy đều trợn mắt há hốc mồm.

- Độc công thật mạnh!

Sắc mặt mọi người biến hóa, hoàng y thanh niên kia đã là Vũ tôn tứ trọng nhưng chỉ gặp một chiêu đã bị đẩy lui, trong khi thân hình Lục Tâm Đồng không hề nhúc nhích chút nào, như vậy đã đủ nói rõ thực lực.

- Đã nói ngươi lui thì thành thật thối lui, lần này xem như khách khí với ngươi, còn dám tiến lên ta tuyệt không nương tay, đừng tưởng mình là Thác Bạt hoàng tộc thì giỏi lắm!

Lục Tâm Đồng thu lại thủ ấn, nàng từng gặp qua Thanh Long, Huyền Vũ, Chu Tước hoàng tộc, hiện tại chỉ là Thác Bạt hoàng tộc nàng cũng không hề sợ hãi.

Nghe được lời nói của Lục Tâm Đồng, sắc mặt người Thác Bạt hoàng tộc đều biến hóa, lần này mất hết mặt mũi, sắc mặt thanh niên hoàng y biến thành xanh trắng, vốn định khoe khoang nhưng không ngờ thiếu nữ kia lại có thực lực cường hãn như thế.

- Tiểu cô nương, khoảng cách này có chút quá xa, đứng gần thì tốt hơn một chút!

Thần tử Thác Bạt Thanh Vũ trầm xuống, giẫm một chân xuống đất.

Oanh long!

Mặt đất chợt nổ vang, một cỗ năng lượng vô hình thổi quét thẳng về hướng Lục Tâm Đồng.

- Khoảng cách này tựa hồ không xa, nếu càng xa hơn một chút thì tốt hơn!

Trong nháy mắt một tiếng quát truyền ra, Dương Quá đã nhảy tới, thân ảnh nhanh như chớp xuất hiện trước người Lục Tâm Đồng, khóe môi cười lạnh, hoàng mang chợt lóe giẫm mạnh xuống đất.

Mặt đất run lên, một cỗ năng lượng vô hình giống như cuộn sóng đột nhiên thổi quét, va chạm cùng một cước của Thác Bạt Thanh Vũ, hai cỗ năng lượng lập tức trùng kích lẫn nhau.

- Oanh long!

Hai cỗ năng lượng đụng chạm, không gian trăm thước ầm ầm chao đảo, không ít cường giả phải lui ra sau vài bước.

Chỉ nháy mắt thân hình cả hai thối lui ra sau vài bước, mỗi khi lui một bước đá phiến lại nứt nẻ rạn vỡ.

- Đặng đặng!

Lui liên tục ba bước, hai người mới đồng thời ổn định thân hình.

- Hô!

Một trận gió thổi qua, đem tro bụi xung quanh hai người thổi tan, lộ ra một cái hố sâu hơn trăm thước.

Hai người vô thanh vô tức đem toàn bộ vật chất xung quanh chấn thành bụi bặm, nhưng lại không tiết ra chút năng lượng nào!

- Thật mạnh!

Cùng một thời gian, nhóm cường giả trẻ tuổi như Hiên Viên Triệt đều tập trung vào người Dương Quá, một cước vừa rồi không phải ai cũng làm được, có thể đối kháng ngang ngửa với Thác Bạt Thanh Vũ, thật sự không đơn giản.

- Khá lắm Thác Bạt gia tộc, tự cho là hoàng tộc, lại chơi trò xa luân chiến, hôm nay bổn tiểu thư cùng các ngươi so thử vài chiêu, đừng tưởng rằng Thác Bạt gia tộc thì giỏi lắm, ở trước mặt ba huynh muội chúng ta, cái gì là hoàng tộc, chẳng qua chỉ là hạng người dựa vào tổ ấm bảo hộ mà thôi, nói là tự cao tự đại cũng không khoa trương!

Lục Tâm Đồng đứng thẳng dậy, nhìn Thác Bạt Thanh Vũ mới đánh lén mình, lạnh lùng nhìn thẳng vào mặt hắn.

Lời của Lục Tâm Đồng vang vọng trên quảng trường, sắc mặt các cường giả đều biến hóa, khẩu khí của Lục Tâm Đồng thật không nhỏ, không xem Thác Bạt hoàng tộc vào trong mắt.

Làm cho bọn hắn cảm thấy khiếp sợ chính là thiếu nữ này nhỏ tuổi, nhưng độc công thật sự khủng bố, lại thêm thanh niên áo tro cùng Lục Thiếu Du, ba huynh muội thật sự đạt tới trình độ mà người thường không cách nào đạt tới.

- Hừ!

Một chiêu không chiếm tiện nghi, Thác Bạt Thanh Vũ là thần tử Thác Bạt gia tộc, như vậy sao có thể nhịn được, sắc mặt cực kỳ khó xem.

- Đại ca, giết gà cần gì sử dụng dao mổ trâu!

Ngay khi Thác Bạt Thanh Vũ định bước lên, một thanh niên mặc cẩm bào màu vàng nhạt tiến lên, ánh mắt tức giận nhìn Lục Tâm Đồng, nói:

- Nha đầu thật hung hăng càn quấy, vậy hãy để Thác Bạt Thanh Lô này gặp ngươi!

Dứt lời, hắn bước tới, sắc mặt âm trầm:

- Tiểu nha đầu, nếu ngươi lập tức xin lỗi, ta có thể bỏ qua cho ngươi!

- Đại ca, loại mặt hàng này cần gì phiền huynh ra tay!

Ngay khi Dương Quá định bước tới, Lục Tâm Đồng đã nhảy lên trước, nói:

- Đánh không lại còn muốn người khác xin lỗi, không ngờ Thác Bạt hoàng tộc là như vậy, hôm nay xem như ta đã được mở rộng kiến thức, khó trách cháu mẫu thân của phụ thân ta nói, nên ra ngoài đi dạo một chút, như vậy mới được thêm kiến thức, bằng không sẽ giống như Thác Bạt gia tộc, tự cho là hoàng tộc, kỳ thật chỉ là hạng người ếch ngồi đáy giếng mà thôi!

Dứt lời Lục Tâm Đồng chợt cười một tiếng, làm ánh mắt không ít thanh niên tài tuấn trong sáu hoàng tộc tỏa sáng, đột nhiên thất thần.

- Lớn mật! Cháu của mẫu thân cha ngươi là ai?

Ánh mắt Thác Bạt Thanh Lô lạnh lùng, gằn giọng hỏi.

- Nãi nãi chỉ có một mình ta là cháu, dĩ nhiên là ta, xem ra người Thác Bạt gia tộc ếch ngồi đáy giếng, không thường ra ngoài, trí thông minh cũng bị thoái hóa a!

Lục Tâm Đồng tươi cười, vừa dứt lời Độc Cô Cảnh Văn bọn họ cũng không nhịn được bật cười.

- Ha ha!

Những người đứng xung quanh đều cười lớn, không khỏi đưa mắt nhìn qua người Thác Bạt gia tộc, xem như có vài phần hiểu biết.

Sắc mặt đại trưởng lão Độc Cô Phàm Vân không có bao nhiêu biến hóa, người Thác Bạt gia tộc giao thủ với ba huynh muội kia cũng không cần họ lên tiếng nói gì, về ý nghĩ trong lòng hắn chỉ sợ ai cũng biết. Chỉ cần ba huynh muội Lục gia có thêm đối thủ, đối với Độc Cô gia tộc mà nói đó là chuyện rất tốt, có một số việc để người ngoài xen vào mới tốt hơn.

- Nha đầu thật thông minh!

Hiên Viên Triệt mỉm cười, ánh mắt nhìn chăm chú vào Lục Tâm Đồng.

- Đồ khốn!

Trong tiếng cười vang, Thác Bạt Thanh Lô mất bình tĩnh, hét lớn một tiếng, năng lượng thổ hệ lập tức hội tụ tràn tới.

Không gian đột nhiên hóa thành nặng nề, cảm giác như phong vân biến sắc, động tĩnh khiến không ít cường giả phải thối lui về phía sau.

- Tiểu nha đầu, ta sẽ cho ngươi biết thực lực của Thác Bạt hoàng tộc!

Thác Bạt Thanh Lô quát, khí tức thổ hệ tràn ra, động tới năng lượng thổ hệ trên không, cả không trung đều run lên.

- Thác Bạt Thanh Lô là Vũ tôn lục trọng!

Sắc mặt mọi người liền biến hóa, giới trẻ tuổi Thác Bạt gia tộc thật sự có không ít kẻ phi phàm.

- Thác Bạt Thanh Lô là đệ đệ của Thác Bạt Thanh Vũ, thực lực rất mạnh!

Sắc mặt Độc Cô Cảnh Văn thoáng đổi, lo lắng Lục Tâm Đồng thiệt thòi.

- Yên tâm đi, không phải ai cũng có thể tùy tiện trêu chọc tam muội được!

Dương Quá thản nhiên nói.

Lục Tâm Đồng nhíu mày, chợt hiện lên ý cười, nói:

- Tôn cấp lục trọng giỏi lắm sao!

Xuy!

Hắc vụ nồng đậm hội tụ, linh lực bạo lướt, hương vị gay mũi khó ngửi khuếch tán khắp quảng trường, khí tức linh tôn lục trọng lập tức phóng thích.

- Linh tôn lục trọng, Lục Tâm Đồng cũng là tôn cấp lục trọng!

- Tu vi không kém a!

- Độc công thật mạnh!

Sắc mặt Hiên Viên Triệt kinh ngạc, thân hình thoáng lui ra sau, trường bào vung lên, năng lượng lan tràn, khí tức phong hệ tràn ngập, trực tiếp khiến không gian biến thành vặn vẹo, mà độc vụ cũng biến mất không còn nhìn thấy.

- Hừ, bàng môn tả đạo mà thôi!

Sắc mặt Thác Bạt Thanh Lô trầm xuống, năng lượng thổ hệ ngưng tụ trước người ngăn cách với độc vụ, thân ảnh lao thẳng về hướng Lục Tâm Đồng.

*****

- Vậy để cho ta xem thử, ngươi có bản lĩnh gì!

Vài đạo hắc sắc quang mang thành hình, trực tiếp lao thẳng về hướng Thác Bạt Thanh Lô.

- Hừ!

Thác Bạt Thanh Lô hừ một tiếng, quyền ấn đồng thời biến hóa bay ra, va chạm cùng quang mang đang lao tới.

Phanh phanh phanh!

Không gian run lên, độc vụ cùng quyền ấn đồng thời tiêu tán, lực công kích của Thác Bạt Thanh Lô rõ ràng mạnh hơn một ít, nhưng hắn lại không dám tiếp xúc với độc công của Lục Tâm Đồng.

- Không có gì là ghê gớm cả!

Thân ảnh Lục Tâm Đồng nhảy lên giữa không trung, linh lực bạo động, độc vụ đầy trời.

- Hừ!

Thác Bạt Thanh Lô hừ một tiếng, lúc này đã có chút không nhịn được, đánh ra một đạo hoàng mang cương khí thẳng về hướng độc vụ bao trùm.

Oanh oanh oanh!

Hai thân ảnh giao chủ mấy chiêu trong độc vụ, âm thanh nổ tung vang vọng, độc vụ không hề tiêu tán, hương vi gay mũi khó ngửi bao phủ thiên không.

- Thực lực Tâm Đồng không ngờ cường hãn như thế!

Độc Cô Cảnh Văn cùng Bắc Cung Vô Song đều có chút không tưởng tượng nổi.

- Lục Tâm Đồng còn nhỏ tuổi mà độc công khủng bố như thế, chẳng lẽ giới trẻ tuổi thế giới bên ngoài cường hãn tới vậy sao!

Không ít cường giả sáu hoàng tộc âm thầm cảm thán, điều này làm không ít trưởng lão các tộc đều thầm lo lắng cho tương lai sáu hoàng tộc.

- Lạc lạc, Thác Bạt hoàng tộc không có gì là ghê gớm cả!

Một tiếng cười khúc khích truyền ra, hai thân ảnh đột nhiên va chạm lẫn nhau.

Phanh!

Trong tiếng âm bạo nổ tung, không gian rung động, năng lượng kình khí thổi quét không trung, hóa hành hình cung tán loạn tản ra, hai thân ảnh cũng hiện thân giữa bầu trời.

Lục Tâm Đổng bị đẩy lui, bàn tay vung lên ổn định thân hình, chân khí có chút rối loạn, vừa rồi công kích vật lý khiến nàng phải chịu thiệt thòi.

Mặc dù ngoài miệng nàng xem thường Thác Bạt hoàng tộc, nhưng trong lòng cũng không coi khinh chút nào.

Lúc này nhìn Thác Bạt Thanh Lô như chiếm cứ chút thượng phong, nhưng chỉ có chính hắn mới rõ ràng hắn căn bản không làm gì được đối phương, bởi vì nếu bị kịch độc lan tới gần linh hồn giống như sẽ bị ăn mòn, vô cùng quỷ dị không cách nào phòng bị.

- Bàng môn tả đạo chỉ là bàng môn tả đạo mà thôi!

Thác Bạt Thanh Lô quát, trên mặt hiện lên vẻ xanh mét, lúc này hắn càng không nhẫn nhịn được.

Ngay tiếp theo năng lượng thổ hệ đột nhiên dũng động, hoàng mang chợt lóe, thân ảnh hắn lập tức lao tới, cẩm bào vung lên, một đạo hoàng mang quang mang xé rách không gian mang theo âm thanh xé gió chói tai hung hăng bắn thẳng về hướng Lục Tâm Đồng.

Hoàng mang quang mang bay ra, không gian nứt vụn, lập tức vỡ áp về hướng Lục Tâm Đồng, uy thế kinh người tràn ngập thiên địa, Lục Tâm Đồng đột nhiên cười quỷ dị, một cỗ xung quanh lạ thường nhất thời lan tràn, đem không gian xung quanh trước mặt trực tiếp đồng hóa, trong mắt đột nhiên bắn ra hàn ý.

Chỉ tích tắc hoàng mang quang mang mang theo lực lực khủng bố hung hăng va chạm lên người Lục Tâm Đồng.

Oanh!

Không gian trực tiếp phá nát, lộ ra khe không gian tối đen, không trung đều run rẩy lên, một cỗ năng lượng dao động nháy mắt hóa thành gió lốc đột nhiên khuếch tán.

Kình khí khủng bố làm không ít cường giả bị đẩy lui, vô cùng chật vật.

- Tốc độ tựa hồ quá chậm a!

Một thân ảnh xinh đẹp xuất hiện một bên Thác Bạt Thanh Lô, một dải lụa hắc sắc độc vụ phá không lao thẳng tới người hắn.

- Di!

Không ít cường giả nhìn thấy Lục Tâm Đồng, sắc mặt kinh nghi, mơ hồ cảm giác được cỗ lực lượng vô cùng quỷ dị làm cho không gian biến hóa.

Thời gian lực, dải lụa độc vụ xuyên thủng không gian nháy mắt đi tới trước người Thác Bạt Thanh Lô, với tốc độ như vậy, hắn căn bản không thể tránh thoát.

Xuy!

Chỉ nháy mắt sắc mặt Thác Bạt Thanh Lô đại biến, hoàng mang chợt lóe, một bộ hoàng mang khải giáp bao trùm thân thể, đó là một kiện linh khí phòng ngự địa cấp.

Phanh!

Cùng một thời gian, dải lụa nhờ thời gian lực phụ trợ va chạm lên người hắn, âm thanh nổ tung trầm thấp truyền ra, thân hình hắn trực tiếp bị đẩy lui.

Đặng đặng!

Độc vụ nồng đậm thổi quét trời cao, khải giáp không có vấn đề gì, chẳng qua linh hồn công kích xen lẫn kịch độc bao trùm trong đầu của hắn, làm cho hắn phải tận lực mới tránh thoát, xem như nếm thiệt thòi không nhỏ.

- Bàng môn tả đạo như ta thế nào, còn chịu nổi nữa không!

Lục Tâm Đồng lăng không đứng thẳng, dung nhan tuyệt mỹ, khí thế kinh người, độc vụ quanh quẩn mang theo uy áp chấn động.

- Không hổ có danh Độc Linh Ma Nữ!

Hiên Viên Triệt ngẩng đầu nhìn Lục Tâm Đồng, trong mắt kinh diễm, thật lâu vẫn không chuyển mắt.

- Hừ!

Nếm thiệt thòi, sắc mặt Thác Bạt Thanh Lô ngày càng khó xem, thủ ấn biến hóa, chân khí tràn ra, động tới năng lượng thổ hệ bàng bạc, nháy mắt hội tụ thành một đạo hoàng mang chưởng ấn khổng lồ.

Sắc mặt Lục Tâm Đồng có chút biến hóa, thủ ấn kết xuất, độc vụ tràn ngập, linh hồn uy áp tràn xuống, kịch độc nương theo sau làm không ít người có cảm giác áp lực cùng khó chịu, cả linh hồn như run rẩy lên.

- Mẫn Không Ấn!

Thác Bạc Thanh Lô hét lớn một tiếng, chưởng ấn vỡ áp xuống, bao phủ cả không gian như muốn tan vỡ, không gian gió giục mây vần, hoàng mang phát sáng, trực tiếp bao phủ cả Lục Tâm Đồng.

Lục Tâm Đồng biết mình là linh giả, nếu cứng đối cứng sẽ có hại, vì vậy không chút do dự thủ ấn biến hóa, một đạo kim quang đột nhiên bay ra.

Chi chi!

Kim mang lướt ra, một âm thanh chói tai vang lên, khiến trong tai mọi người đau đớn, linh hồn như run rẩy lên.

Xích Kim Độc Chu hiện thân, toàn thân không ngừng toát ra độc khí.

- Hình như là thú hồn Xích Kim Độc Chu bát giai hậu kỳ!

Chưởng ấn áp xuống, thân thể thú hồn mấp máy, thú hồn lực bạo tuôn, đôi bên lập tức rơi vào giằng co.

Ca ca!

Hai cỗ năng lượng đối kháng, liên tục lóe ra, sau đó lại hung hăng va chạm lẫn nhau.

Oanh long!

Hai cỗ năng lượng đụng chạm, âm thanh nổ tung như sấm sét, cả không trung run lên, năng lượng gợn sóng khủng bố thổi quét tứ tán.

Khe không gian vỡ tan thành động sâu cực lớn, chỉ nháy mắt đã nhanh chóng khôi phục.

Xuy!

Độc vụ cùng linh hồn công kích không ngừng tràn về hướng Thác Bạt Thanh Lô, làm cho hắn không ngừng thối lui.

Thân ảnh Lục Tâm Đồng cũng bị đẩy lui, uy lực một chưởng đủ làm Vũ tôn thất trọng bên ngoài phải chao đảo.

- Tử Linh Hồn Năng giáp!

Tâm thần vừa động, quanh thân Lục Tâm Đồng chợt lóe tử quang, một bộ khải giáp màu tím lập tức hiện ra trên người nàng.

Bên trên khải giáp hồn lực quanh quẩn, bao phủ cơ thể mỹ lệ của nàng, tán phát ra khí tức cổ xưa, trong khoảnh khắc ngăn cản kình khí khủng bố bên ngoài, lúc này thân hình xinh đẹp mới dừng lại giữa không trung.

- Hồn linh khải giáp địa cấp bất phàm a!

Không ít người có kiến thức, nhận ra cấp độ khải giáp không tầm thường, khí tức cổ xưa làm lòng người run rẩy.

Suy đoán của họ cũng không tệ, kiện khải giáp này là do Lục Thiếu Du lấy được trong bảo khố của Thanh Long hoàng tộc, sau khi Lục Tâm Đồng luyện hóa mới biết tên của nó là Tử Linh Hồn Năng giáp, là đồ vật viễn cổ, mặc dù là địa cấp nhưng vật gì có quan hệ với viễn cổ cũng không phải vật phàm.

Crypto.com Exchange

Chương (1-3468)