Truyện ngôn tình hay

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 1754

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 1754: Chọn ngày đính hôn
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Nam thúc nói năng nhỏ nhẹ nhưng đủ để mọi người trên quảng trường nghe thấy. Nam thúc dứt lời, quảng trường rộ lên ồn ào ngạc nhiên bất ngờ.

Lục Thiếu Du sửng sốt, lòng ấm áp. Lúc này Lục Thiếu Du mới biết ngay từ đầu Nam thúc đã lo lắng cho hắn, có lẽ vì muốn kết hợp cho hắn và Cảnh Văn nên mới cố ý nhận hắn làm nghĩa tử.

Độc Cô Ngạo Vũ chưa nói gì thì đại trưởng lão, nhị trưởng lão, tam trưởng lão, cả đàn trưởng lão lên tiếng phản đối.

- Tộc trưởng, tuyệt đối không được!

- Lục Thiếu Du này dù gì là người ngoài, tuyệt đối không thể!

Nam thúc mắng vào mặt đám trưởng lão Độc Cô gia tộc:

- Vớ vẩn, mới rồi ta hỏi các ngươi có phải Lục Thiếu Du là một nửa người Độc Cô gia tộc không, các ngươi không ai nói một lời. Nếu vậy thì tại sao Lục Thiếu Du không thể? Điều này không xúc phạm tộc quy nào hết!

Một trưởng lão cứng cổ nói với Nam thúc:

- Thành chủ, dù có tính thế nào thì Lục Thiếu Du chỉ là nửa người Độc Cô gia tộc, không được.

Vang tiếng quát to:

- Ai nói không được?

Độc Cô Cảnh Văn yểu điệu tiến lên trước một bước, đưa mắt nhìn quanh đám trưởng lão Độc Cô gia tộc.

Độc Cô Cảnh Văn nạt:

- Việc riêng của ta không đến lượt các người xen vào! Nếu các người không đồng ý thì cũng không cần Thần Hoàng khí của ta!

Đám trưởng lão Độc Cô gia tộc biểu tình cực kỳ khó xem.

- Thiếu Du!

Độc Cô Cảnh Văn răn xong tiến tới trước mặt Lục Thiếu Du, kéo tay hắn ra hiệu, quỳ một gối xuống đất:

- Nữ nhi thỉnh phụ thân thành toàn.

Lục Thiếu Du thuận theo quỳ một gối:

- Xin Độc Cô tộc trưởng thành toàn!

Độc Cô Ngạo Vũ nhìn nữ nhi và Lục Thiếu Du, quét mắt qua hai người.

Độc Cô Ngạo Vũ hỏi:

- Nếu ta không đồng ý thì sao?

Độc Cô Cảnh Văn ngửa đầu, mắt đẹp hấp háy, môi hồng hé mở:

- Phụ thân đã hứa với nữ nhi rồi, chỉ cần Thiếu Du có thể chứng minh chính mình, hiện tại Thiếu Du chứng minh bản thân chưa đủ sao?

Lục Thiếu Du nghe vậy mặt ngoài bình tĩnh, lòng chìm xuống. Không biết trong lòng phụ thân của Cảnh Văn nghĩ gì.

Đám trưởng lão biến sắc mặt, nhưng phản ứng không kịch liệt như trước:

- Tộc trưởng, nhưng... Xin tộc trưởng hãy nghĩ kỹ!

- Xin tộc trưởng hãy nghĩ kỹ!

Độc Cô Ngạo Vũ nhìn đám người xung quanh, mắt nhìn Nam thúc.

Độc Cô Ngạo Vũ nói:

- Đại ca đã mở miệng thì ta không đồng ý cũng phải ưng.

Đám trưởng lão nghe vậy kinh sợ thảng thốt:

- Tộc trưởng, không thể được!

Độc Cô Ngạo Vũ phất tay ra hiệu đám trưởng lão đừng nói nhiều:

- Các vị trưởng lão xin đừng nhiều lời nữa. Lục Thiếu Du xem như một nửa người Độc Cô gia tộc, không tính trái tộc quy.

Độc Cô Ngạo Vũ nói xong nhìn Độc Cô Cảnh Văn, Lục Thiếu Du trước mặt mình:

- Đứng dậy đi, hiện tại không kịp thời gian, chờ dịp khác hai ngươi lại chọn ngày đính hôn.

Độc Cô Cảnh Văn nghe vậy lòng mừng rỡ, khuôn mặt xinh đẹp tươi như hao nở:

- Đa tạ phụ thân thành toàn!

Có thể khiến phụ thân đồng ý là dự tính tốt nhất, Độc Cô Cảnh Văn không muốn trường hợp xấu nhất xảy ra.

Trái tim căng thẳng của Lục Thiếu Du cũng nhẹ lòng hơn:

- Đa tạ Độc Cô tộc trưởng.

Nếu Độc Cô gia tộc không chịu đồng ý thì hơi rắc rối.

Độc Cô Ngạo Vũ nhìn Lục Thiếu Du, mắt lộ ý cười:

- Lục Thiếu Du, vẫn còn gọi ta là Độc Cô tộc trưởng sao? Có phải nên đổi xưng hô không?

Khuôn mặt Độc Cô Cảnh Văn xấu hổ cúi đầu nháy mắt ra hiệu với Lục Thiếu Du, nhỏ giọng nói:

- Thiếu Du, nên đổi xưng hô đi.

Lục Thiếu Du phản ứng lại, sửa miệng hành lễ với Độc Cô Ngạo Vũ:

- Tham kiến nhạc phụ!

Độc Cô Ngạo Vũ vừa lòng cười nói:

- Ha ha ha, đứng lên đi.

Đối với thanh niên áo xanh trước mắt này Độc Cô Ngạo Vũ còn gì không vừa lòng?

Nam thúc mắt lóe tia sáng nhìn hai người trẻ tuổi trước mặt, cười mỉm chi, lặng lẽ thụt lùi bên cạnh Kim Huyền.

Kim Huyền nói với Nam thúc:

- Ngươi thu một nghĩa tử tốt.

Nam thúc nhìn người áo xanh, gã khoanh tay đứng, nhếch môi cười nói:

- Tiểu tử này...

- Lục Thiếu Du trở thành nữ tế của Độc Cô gia tộc chúng ta.

- Hắn lĩnh ngộ thuộc tính mới!

- Linh Vũ song tu, vũ giả toàn hệ còn có thuộc tính mới, đủ xứng đôi đại tiểu thư.

Trên quảng trường, đám người Độc Cô gia bàn tán xôn xao. Đối với bên ngoài thì cái tên Lục Thiếu Du sớm gây rung động, lúc này trở thành nữ tế của Độc Cô gia tộc, nghĩa tử của thành chủ thật khiến người hân hoan.

Rất nhiều tộc nhân dòngg chính Độc Cô gia tộc trên quảng trường lên tiếng chúc mừng:

- Chúc mừng đại tiểu thư!

Tiếng chúc mừng như sóng trào dâng, đám trưởng lão nghe, rất là bất đắc dĩ. Độc Cô Trường Linh thì biểu tình cực kỳ khó xem.

Lục Thiếu Du và Độc Cô Cảnh Văn đứng dậy, bốn mắt giao nhau. Mắt Độc Cô Cảnh Văn lóe tia sáng.

Mắt Độc Cô Cảnh Văn hấp háy, nàng biết nếu thanh niên áo xanh trước mắt nàng không tự chứng minh bản thân thì gia tộc của nàng làm gì dễ dàng đồng ý, phụ thân đâu chịu đồng ý như thế này?

Độc Cô Cảnh Văn nhìn thanh niên áo xanh làm nàng động tâm, nàng biết trước kia không nhìn lầm người. Thanh niên áo xanh đã vượt qua dự đoán lúc trước của nàng, đến độ cao mới, một độ cao mà toàn gia tộc của nàng phải chú trọng.

Lục Thiếu Du nắm tay ngọc của nữ nhân yêu kiều trước mặt mình, mỉm cười hỏi:

- Sao vậy? Sao lại nhìn ta như thế?

Rốt cuộc giành về nữ nhân của mình, nữ nhân xinh đẹp làm thiên địa rung động này về sau sẽ quang minh chính đại ở chung với hắn.

Độc Cô Cảnh Văn không đáp, nàng nhoẻn miệng cười, nụ cười khuynh thành.

Lục Tâm Đồng vui vẻ chạy đến bên cạnh hai người:

- Chúc mừng ca ca và Cảnh Văn tẩu tử!

Lục Thiếu Du buông tay Độc Cô Cảnh Văn ra, tay khều mũi tinh xảo của Lục Tâm Đồng:

- Nha đầu này!

Độc Cô Cảnh Văn lộ biểu tình xấu hổ, khuôn mặt ửng đỏ càng xinh đẹp động lòng người.

Bắc Cung Ngọc vùng vẫy đứng dậy từ khi nào, chậm rãi lảo đảo tiến lên trước.

Bắc Cung Ngọc nhìn thẳng Lục Thiếu Du, nói:

- Lục Thiếu Du, ta thua, sau này sẽ đi theo làm tùy tùng. Bắc Cung Ngọc ta sẽ đi theo bên cạnh ngươi!

Lục Thiếu Du nhìn Bắc Cung Ngọc, tuy gã thua nhưng là một nam nhân dám làm dám chịu.

- Bắc Cung Ngọc, chiến đấu với ngươi chỉ vì ta muốn chứng minh mình xứng đôi Vô Song. Ngươi cũng là một nam nhân đích thực, ít ra dám làm dám chịu. Đi theo làm tùy tùng thì bỏ đi, nhưng ta không thể trả lại Mộc Long Tiên cho ngươi.

Lục Thiếu Du nhìn Bắc Cung Ngọc, mắt lóe tia sáng. Nguyên nhân Lục Thiếu Du đối chiến với Bắc Cung Ngọc chủ yếu vì chấn nhiếp Bắc Cung gia tộc trước mắt bao người Bắc Cung gia tộc chứ hắn không muốn xảy ra mâu thuẫn lớn cùng gia tộc này.

Bắc Cung Ngọc nhìn Lục Thiếu Du, mắt lóe tia sáng cảm kích gật đầu nói:

- Cho ngươi Mộc Long Tiên, Lục Thiếu Du, đa tạ.

Bắc Cung Ngọc nói xong chậm rãi lùi xuống, đã có người Bắc Cung gia tộc tiến lên dìu gã xuống.

Dương Quá nhìn tất cả diễn ra, nở nụ cười. Toàn bộ người Bắc Cung gia tộc thở phào một hơi.

Độc Cô Ngạo Vũ nhìn quảng trường hỗn độn, nói:

- Được rồi, cũng không còn sớm, tất cả trở về nghỉ ngơi đi. Ngày mai phong Cảnh Văn làm thần nữ, tiếp theo bắt đầu thần điện.

*****

Bất giác trời đã gần hoàng hôn, tà dương như máu chiếu rọi đài Thần Hoàng bị san bằng, phản chiếu ra ánh sáng màu vàng.

Ngày mai sẽ mở thần điện ra, các đại gia tộc đành đi về trước chuẩn bị. Đại trưởng lão của Thác Bạt gia tộc là Thác Bạt Đỉnh xa xa nhìn đám người Lục Thiếu Du, Lục Tâm Đồng, ánh mắt hằn học.

Chốc lát sau nhóm Lục Thiếu Du quay về định viên nơi Độc Cô Cảnh Văn cư ngụ. Lục Tâm Đồng, Độc Cô Băng Lan, Dương Quá, Tuyết Sư biết điều vội về phòng nghỉ ngơi. Kim Huyền thì chẳng biết đã đi đâu.

Vẫn trong khuê phòng của Độc Cô Cảnh Văn.

Lục Thiếu Du nhìn nữ nhân trước mắt, hỏi:

- Cảnh Văn, đêm đó nàng đi gặp phụ thân của mình có phải đã xảy ra chuyện gì?

Độc Cô Cảnh Văn đáp:

- Không có gì, là chuyện của chúng ta. Phụ thân nói chỉcần huynh đánh bại được cường giả mạnh nhất trong thế hệ trẻ Độc Cô gia tộc liền đồng ý cho hai ta bên nhau. Nay huynh đã làm được.

Lục Thiếu Du mắt lóe tia sáng, dù sao chuyện đã qua, sau này không cần quá lo lắng.

- Được rồi, huynh cũng đã mệt, nhanh điều tức đi.

Độc Cô Cảnh Văn nhìn Lục Thiếu Du. Đôi mắt mông lung si mê:

- Sau này Độc Cô gia tộc sẽ không nói gì nữa, chúng ta không cần phải lo lắng.

Lục Thiếu Du hỏi:

- Ngày mai mở ra thần điện mất bao lâu?

Độc Cô Cảnh Văn nhoẻn miệng cười, nàng vốn có nhan sắc tuyệt đẹp, khí chất cao nhã giờ mỉm cười càng đẹp nhất trần gian.

Mắt đẹp nhìn Lục Thiếu Du, Độc Cô Cảnh Văn nói:

- Ta cũng không biết, chắc cần một ít thời gian. Thần điện do tổ tiên sáu đại gia tộc bày ra, nghe đồn bên trong có bí mật rất lớn, có lẽ là truyền thừa cao nhất của sáu đại gia tộc nên cần chút thời gian. Dù sao huynh cũng sẽ tu luyện trong mật địa Độc Cô gia tộc một năm.

Lục Thiếu Du hỏi:

- Phải rồi, trong mật địa thật sự có nhiều ích lợi cho linh hồn sao?

Chuyện thần điện tuy Lục Thiếu Du tò mò nhưng tự hiểu hắn không vào được.

Như trong điện Huyền Vũ trong Huyền Vũ hoàng tộc, chỉ huyết mạch Huyền Vũ hoàng tộc mới vào được. Nếu như không có Tiểu Long, Thiên Trụ Giới thì lúc đó Lục Thiếu Du đã gặp rắc rối to.

- Mật địa là tổ tiên Độc Cô gia tộc muội để lại, tu luyện bên trong khiến linh hồn được ích lợi rất lớn. Nghe nói lão tổ đời thứ nhất của Độc Cô gia tộc muội bày ra mật địa này, ảo diệu bên trong thì tuy muội đã tu luyện một thời gian dài trong đó nhưng còn nhiều thứ không lĩnh ngộ được. Huynh luôn may mắn, không chừng sẽ được cơ duyên gì trong đó.

Môi son hé mở, răng trắng muốt như bạch ngọc, Độc Cô Cảnh Văn cao quý tựa đóa hoa mẫu đơn rực rỡ nở rộ trong thiên địa này, tăng thêm sắc màu vô tận cho thiên địa.

- À.

Lục Thiếu Du thầm nghĩ: Xem ra trong mật địa thật sự hơi bất phàm, mình phải chăm chỉ tu luyện lĩnh ngộ một phen. Cách tăng mạnh linh hồn lực vốn hiếm thấy, cũng rất khó tăng mạnh linh hồn lực. Trong mật địa Độc Cô gia tộc là một cơ hội. Người Độc Cô gia tộc có linh hồn lực cực mạnh không chừng liên quan đến mật địa này.

Lục Thiếu Du nhìn nữ nhân trước mắt, lòng tràn đầy kinh diễm. Bàn về sắc đẹp, khí chất thì Vô Song, Bạch Linh ngang ngửa Độc Cô Cảnh Văn, nhưng hương vị không giống nhau. Bạch Linh yêu mị chúng sinh, Vô Song cao quý đạm nhã. Độc Cô Cảnh Văn thì có cả khuôn mặt đẹp tuyệt trần và khí chất cao nhã.

Độc Cô Cảnh Văn nhìn Lục Thiếu Du chằm chằm, vẻ mặt xấu hổ, nở nụ cười ngọt ngào nói:

- Đừng nhìn nữa, mau điều tức đi.

Lục Thiếu Du nhìn nữ nhân trước mắt:

- Vẫn xem không đủ.

Nàng cao quý xuất trần, tựa như tiên nữ giáng trần.

Lục Thiếu Du giang đôi tay nhẹ nhàng ôm nàng vào lòng, ôm ôn hương nhuyễn ngọc vào ngực.

Độc Cô Cảnh Văn tựa vào lồng ngực rắn chắc, sóng lòng trào dâng, vẻ mặt thẹn thùng hỏi:

- Huynh lại muốn làm gì?

Lục Thiếu Du ôm nữ nhân trong lòng, ngửi mùi thơm thân thể xử nữ u nhã đơn thuần, nhìn khuôn mặt thanh tú thoát tục, nhan sắc tuyệt đẹp. Hai tay Lục Thiếu Du sờ hình dáng yểu điệu, thon thả cân xứng.

Độc Cô Cảnh Văn ngước mắt đẹp nhìn Lục Thiếu Du, đôi mắt mê ly:

- Huynh lại giở trò xấu.

Lục Thiếu Du hết chịu nổi. Nữ nhân trong ngực da trắng mịn, tóc đẹp dài như suối, đường cong thân thể nhấp nhô, tất cả kích thích nam nhân nổi thú tính hừng hực.

Lục Thiếu Du không để ý lời Độc Cô Cảnh Văn nói, hai tay chạm vào thân thể nhấp nhô đẹp xinh, dọc theo đường cong quyến rũ.

Độc Cô Cảnh Văn nũng nịu nói:

- Thiếu Du, hãy mau điều tức đi, đừng mà...

Đột nhiên đôi môi mềm nóng cháy dán trên bờ môi son, Độc Cô Cảnh Văn không nói nên lời, không kiềm được đáp lại.

Chốc lát sau cả người Độc Cô Cảnh Văn run rẩy, nàng cảm giác một bàn tay ma quỷ luồn vào trong vạt áo xoa nắn trong quần áo thoảng mùi thơm, làm toàn thân nàng tê dại.

Bàn tay ma quỷ của Lục Thiếu Du trượt trên làn da trơn mềm, xúc cảm thân ngọc da tuyết mịn màng, mềm như tơ lụa, bóng loáng như ngọc.

Mãi khi tay Lục Thiếu Du từ vạt áo chạy lên trên, cách áo lót ngực mỏng manh xoa bóp chà xát hai con thỏ ngọc non mềm.

Độc Cô Cảnh Văn đã nhắm chặt mắtlại, khuôn mặt tuyệt đẹp ửng hồng vì Lục Thiếu Du xoa nắn, cả người bủn rủn. Đôi môi mềm kia luôn dán trên môi anh đào đỏ hồng mọng nước của nàng.

Tất cả nước chảy thành sông, hai người bất giác ngã xuống giường.

Quần áo Độc Cô Cảnh Văn xốc xếch làm người mơ màng, bên dướp vải áo là ngọc thể phong quang tươi đẹp. Mái tóc dài đen nhánh mềm mại dán sau lưng, thân hình thon dài hiện ra vẻ quyến rũ sức sống mà mềm mại, da thịt băng thanh ngọc khiết toát ra ánh sáng trơn bóng.

Độc Cô Cảnh Văn bị đè trên giường, nhìn nam nhân trên người mình, mắt đẹp mê ly, gò má hây hồng:

- Thiếu Du, sớm muộn gì ta sẽ là người của huynh, chờ huynh điều tức xong rồi lại muốn được không? Ta sợ huynh mệt.

Lục Thiếu Du không trả lời, lúc này mà mệt gì. Hai tay vuốt ve thân hình đường cong quần áo xốc xếch.

Lục Thiếu Du cởi hết quần áo trên người nữ nhân xinh đẹp này, chỉ sót lại áo lót và tiết khố màu trắng tím mỏng manh miễn cưỡng che cơ thể hồng hồng xinh đẹp.

Ngọc thể mềm mại, mái tóc như mây tản ra trên giường. Từ gò bồng đào trắng nõn cao vút đến cpặ mông tròn, đôi chân thon dài thành đường cong tuyệt đẹp. Da thịt trắng trẻo như ngọc, đôi mắt xấu hổ bất đắc dĩ khép mờ, mắt mông lung làm khuôn mặt xinh đẹp thêm phần quyến rũ.

Lục Thiếu Du nhìn cảnh tượng này thì mắt bốc lửa, dưới thân nóng rực, bàn tay ma quỷ lột xuống vật che hai nơi.

Thân thể xử nữ phấn điêu ngọc mài, ngọc ngà nõn nà đập vào mắt Lục Thiếu Du. Nhấp nhô đường cong, da thịt trơn bóng tựa như điêu khắc bằng bạch ngọc, tác phẩm nghệ thuật xảo đoạt thiên công.

Lúc này tác phẩm nghệ thuật được mấy viên minh châu trong phòng phản chiếu ánh sáng ngọc mông lung. Trên gò bồng đào trắng nõn băng cơ ngọc cốt trưởng thành cao vút non mềm phụ trợ hai điểm đỏ chói mắt. Eo nhỏ một bàn tay ôm hết, mềm mại như tơ, bụng trắng phẳng, đùi ngọc thon dài xinh đẹp...

Crypto.com Exchange

Chương (1-3468)