Truyện ngôn tình hay

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 1763

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 1763: Tình cờ gặp trên đường
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Lục Thiếu Du vào đình viện trước kia đã đến một lần. Độc Cô Ngạo Vũ đang ngồi, Lục Thiếu Du chào rồi ngồi một bên.

Độc Cô Ngạo Vũ cảm nhận khí tức từ người Lục Thiếu Du, ánh mắt kinh ngạc hỏi:

- Một năm nay dường như ngươi thu hoạch được nhiều?

Có vẻ Độc Cô Ngạo Vũ xem xét được Lục Thiếu Du thu hoạch nhiều điều.

Lục Thiếu Du gật đầu nói:

- Được chút ít.

Độc Cô Ngạo Vũ hỏi:

- Ngày mai ngươi sẽ đi sao?

Lục Thiếu Du gật đầu:

- Không biết bao giờ Cảnh Văn rờikhỏi thần điện, tiểu tế còn chút việc trong Phi Linh môn nên rời đi trước.

Lục Thiếu Du đã chờ mấy ngày, không biết khi nào Độc Cô Cảnh Văn, Độc Cô Băng Lan mới rờikhỏithần điện, không ai nói chính xác được. Lục Thiếu Du quyết định trở về Phi Linh môn trước.

Độc Cô Ngạo Vũ nói:

- Phi Linh môn của ngươi vừa mới khởi bước nên đương nhiên nhiều việc làm. Nghe nói ở bên ngoài ngươi gây ra nhiều kẻ thù, sau khi rời khỏi Độc Cô gia tộc nhớ hết sức cẩn thận. Tin tức ngươi lĩnh ngộ thuộc tính mới thì người các đại gia tộc đều biết, khó bảo đảm sẽ không truyền ra ngoài. Nếu kẻ địch của ngươi biết e rằng sẽ không để ngươi sống yên.

Lục Thiếu Du gật đầu nói:

- Tiểu tế biết.

Hiện tại Lục Thiếu Du có nhiều kẻ thù nên phải cực kỳ cẩn thận, nhưng hắn bây giờ không phải ai cũng có thể trêu vào.

Hai người nhạc phụ và nhi tế trò chuyện một lúc lâu, Lục Thiếu Du đứng lên xin phép đi, chuẩn bị ngày mai rời khỏi Độc Cô gia tộc.

Sáng sớm hôm sau, Lục Thiếu Du, Dương Quá, Lục Tâm Đồng, còn có Tuyết Sư ở trong Thiên Trụ Giới chỉ chớp mắt đã tu luyện hai mươi năm, bốn người rời khỏi Độc Cô gia tộc. Vân Hồng Lăng tiếp tục ở Độc Cô gia tộc, nghe nói Độc Cô gia tộc hy vọng nàng tu luyện thêm một thời gian trong gia tộc.

Bên ngoài cấm chế thành Thần Hoàng, bốn người vọt ra ngoài. Lục Thiếu Du ngoái đầu nhìn Độc Cô gia tộc, mắt chứa ý cười, lần này đến Độc Cô gia tộc có nhiều thu hoạch.

Trong đại điện Phi Linh môn, rất nhiều cường giả Phi Linh môn đang ngồi.

Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi nói với nhóm người ngồi ghế trên:

- Khấu phó chưởng môn, Đông cung phụng, Bạch cung phụng, Tử Vong Thâm Uyên có động tĩnh mà chưởng môn thì chưa về, bây giờ chúng ta nên làm gì?

- Chưởng môn còn ở trong Độc Cô gia tộc, không biết khi nào mới về. Tử Vong Thâm Uyên quá quan trọng, có lẽ các đại thế lực Thiên Địa Minh đều nhận được tin tức, chúng ta không thể chậm hơn họ.

Đông Vô Mệnh trầm ngâm thật lâu, ngước lên nhìn mọi người, nói:

- Vậy đi, chúng ta cũng đi Tử Vong Thâm Uyên, mời mấy vị hộ môn tôn sử đi trước. Nếu chưởng môn trở về sẽ lập tức chạy đi ngay.

Hưng Thịnh Tôn Giả gật đầu nói:

- Vậy là tốt nhất.

Hưng Thịnh Tôn Giả lại hỏi:

- Nam lão nói sao về việc này?

Đông Vô Mệnh trả lời:

- Nam lão không nói gì, bảo chúng ta tự quyết định trước.

Trong đại điện, hai bóng người lặng lẽ tiến vào:

- Các vị đều ở đây sao? Về động tĩnh Tử Vong Thâm Uyên hãy để hai chúng ta đi cùng các người.

Mọi người giương mắt nhìn lại, mắt lộ ý cười:

- Thiên Địa Nhị Tôn!

Người đến chính là Thiên Địa Nhị Tôn Tạ Thiên Tạ Địa. Có Thiên Địa Nhị Tôn đi cùng sẽ bảo đảm hơn nhiều.

Trên lưng yêu thú phi hành, một thân hình thô kệch hỏi lão nhân áo vàng đứng trước mặt:

- Hử trưởng lão, lần này Tử Vong Thâm Uyên có động tĩnh có khai nào sẽ phát hiện lớn điều gì không?

Nếu Lục Thiếu Du có mặt ở đây sẽ biết người này, là đảo chủ mới nhậm chức của đảo Khôn Dương, Dương Vũ Tôn Giả Dương Tề Thiên, cũng là ca ca ruột của Thiên Dương Vương Dương Tề Thuyền đã bị Lục Thiếu Du giết dưới Thiên đảo. Hai người từng gặp nhau tại Vạn Thú tông.

Người được gọi là Hử trưởng lão thân hình hơi già nua, trán hẹp mắt nhỏ, khuôn mặt nhăn nheo nhưng mắt bắn ra tia sáng. Người lão không phát ra dao động khí thế gì nhưng cho cảm giác cực kỳ nguy hiểm.

- Đảo chủ, Tử Vong Thâm Uyên là việc lớn, lúc trước Vân Dương tông được một khối thượng cổ đại lục là lấy từ Tử Vong Thâm Uyên. Nghe đồn Vân Dương tông được nhiều ích lợi trong thượng cổ đại lục đó.

Một lão nhân đứng bên cạnh vẻ mặt mong chờ nói:

- Lần này Tử Vong Thâm Uyên lại có biến đổi, không biết sẽ có báu vật gì xuất hiện?

Con mắt hí của Hử trưởng lão lóe tia sáng:

- Tử Vong Thâm Uyên có động tĩnh, các đại sơn môn sẽ đi. Nếu thật sự xuất hiện báu vật gì e rằng sẽ lại một trận long tranh hổ đấu.

Hử trưởng lão quay đầu nói với nhóm người đứng cạnh mình:

- Trên đại lục này nghe đồn có ba mật địa bí ẩn nhất.

Hử trưởng lão chưa nói xong thì một nam nhân trung niên tu vi khí thế Vũ Vương bát trọng tò mò hỏi:

- Hử trưởng lão, không biết ba mật địa bí ẩn nhất đó là ở đâu?

Đám người xung quanh ánh mắt mong chờ nhìn Hử trưởng lão chằm chằm, bọn họ không biết rành về mật địa bí ẩn nhất.

Ngược lại Dương Vũ Tôn Giả Dương Tề Thiên quét mắt qua, nói:

- Hử trưởng lão, nếu ta không đoán sai thì nhất tông nhất môn nhất giáo nhất trang kiểm soát Vụ Tinh đại điện. Lục đại nhân hoàng tộc và tứ đại thú hoàng tộc khống chế hư không bí cảnh. Cái cuối cùng là Tử Vong Thâm Uyên đúng không?

Hử trưởng lão nhìn Dương Tề Thiên, nói:

- Đảo chủ biết khá nhiều, đúng là ba mật địa này. Trong ba chỗ bí địa nghe nói hư không bí cảnh là bí ẩn nhất, Vụ Tinh đại điện cũng cực kỳ quỷ dị. Tử Vong Thâm Uyên luôn vô chủ, rất kỳ lạ. Không ai biết bên trong Tử Vong Thâm Uyên có cái gì, cũng không người nào biết Tử Vong Thâm Uyên lớn bao nhiêu.

Một phụ nhân trung niên khí thế cỡ tu vi cao trọng Vương cấpmở miệng hỏi:

- Hử trưởng lão, hay Tử Vong Thâm Uyên liên quan tới đế giả?

- Nếu liên quan tới đế giả thì tốt rồi.

Hử trưởng lão liếc phụ nhân trung niên:

- Có một số việc các ngươi chưa thể biết được, ta cũng không biết nhiều. Tóm lại có tin đồn đế giả không thể vào.

Mắt phụ nhân trung niên sáng rực:

- Đế giả không thể đi vào?

Phụ nhân trung niên ngẩng đầu hỏi Hử trưởng lão:

- Hử trưởng lão, vậy không biết đảo Khôn Dương chúng ta có đế giả tồn tại không?

Bên cạnh Hử trưởng lão có hai lão nhân luôn ngồi xếp bằng.

Lão nhân ngồi bên trái mở mắt ra nhìn phụ nhân trung niên, nói:

- Trương Đan, có một số việc ngươi không nên biết thì bớt hỏi đi, bỏ nhiều thời gian vào tu luyện thì tốt hơn.

Người này khuôn mặt già nua, ánh mắt sâu thẳm, bề ngoài khoảng sáu mươi mấy tuổi, khí thế không thua gì Hử trưởng lão.

Phụ nhân trung niên biến sắc mặt, vội hành lễ nhận sai:

- Giản trưởng lão, đệ tử biết sai.

Bề ngoài Hử trưởng lão âm trầm nặng nề nhưng thân thiện với đệ tử trong đảo hơn:

- Thôi, Trương Đan chỉ hỏi chuyện trong đảo.

Hử trưởng lão tiếp tục bảo:

- Chúng ta ưu tiên chạy đi Tử Vong Thâm Uyên trước, đi từ Bình nguyên Man Hoang thì gần hơn nhiều. Hãy cẩn thận chút, có lẽ trong Bình nguyên Man Hoang có một số yêu thú bất phàm.

Giản trưởng lão nói:

- Ta nhớ dường như chỗ gần Tử Vong Thâm Uyên có mấy chục tán tu thực lực không tệ.

Hử trưởng lão lạnh nhạt nói:

- Mấy tên háo sắc đó chỉ dám lẩn trốn, hễ ra ngoài sẽ chết không có chỗ chôn.

*****

Giản trưởng lão lại bảo:

- Nhưng tu vi mấy lão quỷ đó không yếu, không nhiều người dám dây vào bọn họ. Chỉcầnhọ không ra khỏi Bình nguyên Man Hoang thì không ai muốn dính dáng tới họ, dù sao toàn là người không dễ chọc.

- Nói cũng đúng, tuy mấy lão quỷ có tiếng xấu nhưng không ai muốn đơn độc trêu vào bọn họ. Mấy lão quỷ này không dễ đối phó.

Dương Vũ Tôn Giả Dương Tề Thiên mắt lóe tia sáng lạnh nói:

- Nhắc tới không dễ đối phó phải kể đến Lục Thiếu Du của Phi Linh môn.

Ba chữ Lục Thiếu Du làm mọi người trên lưng yêu thú phi hành lộ khí lạnh, sát ý xẹt qua đáy mắt:

- Lục Thiếu Du này giết đảo chủ tiền nhiệm và nhiều trưởng lão của chúng ta. Tại Vạn Thú tông, Vũ Quyết trưởng lão cũng bị Lục Thiếu Du giết, chúng ta phải trả thù này!

Dương Vũ Tôn Giả nói:

- Chúng ta tuyệt đối không tha cho Lục Thiếu Du, nhưng hiện tại hắn đã là minh chủ Đế Đạo Minh, không dễ đối phó.

Dương Vũ Tôn Giả hận không thể giết Lục Thiếu Du, mỗi khi nhớ đến đệ đệ chết trong tay hắn là Dương Tề Thiên hận không thể tự tay giết chết Lục Thiếu Du. Nhưng Dương Vũ Tôn Giả biết một là Lục Thiếu Du bây giờ không như ngày xưa, thực lực Phi Linh môn đã đến độ cao đáng sợ. Lục Thiếu Du còn là minh chủ Đế Đạo Minh, muốn giết hắn sẽ gây chấn động toàn đại lục. Huống chi phần trăm Dương Vũ Tôn Giả tự tay giết được Lục Thiếu Du không cao, gã không đánh lại hắn được.

Một lão nhân năm mươi tuổi nói:

- Tử Vong Thâm Uyên có động tĩnh, chắc Phi Linh môn cũng sẽ đến.

Xem khí thế thì đã đến Tôn cấp.

Dương Vũ Tôn Giả nói:

- Nhưng không biết Lục Thiếu Du có xuất hiện không? Trong đảo nhận được tin tức là gần đây Lục Thiếu Du bặt tăm.

Mắt Hử trưởng lão lóe tia sát khí:

- Lục Thiếu Du này giết Vũ Quyết, ta mà gặp hắn nhất định sẽ bằm thây hắn ra!

Đám người biến sắc mặt, biết Vũ Quyết Tôn Giả là đệ tử đắc ý nhất của Hử trưởng lão, nhưng đã bị Lục Thiếu Du giết. Lúc trước Hử trưởng lão nổi khùng như sấm sét, hận không thể lao qua giết Lục Thiếu Du ngay.

Hử trưởng lão mới nói xong lão nhân ngồi xếp bằng phía bên phải chợt mở mắt ra nhìn chằm chằm không gian đằng trước:

- Ủa? Hình như có người đến.

Trên bầu trời tĩnh lặng, Thiên Sí Tuyết Sư xé gió bay đi.

Lục Tâm Đồng đang nhắm mắt điều tức chợt mở mắt ra nhìn chằm chằm không trung trước mặt:

- Ca ca, phía trước dường như có nhiều cường giả.

Cùng lúc đó, Dương Quá vung áo xám, thở ra trọc khí.

Lục Thiếu Du từ từ mở mắt ra nhìn Lục Tâm Đồng:

- Đúng là có nhiều khí tức cường giả.

Hiện tại cô nương tinh thần quan sát rất xa, linh hồn lực đã mạnh lên.

Dương Quá nghi hoặc hỏi:

- Có nhiều cường giả vậy chúng ta đi trong Bình nguyên Man Hoang đi. Không biết là người của thế lực nào?

Lục Thiếu Du nói:

- Có mấy người đã phát hiện chúng ta, mặc kệ là thế lực gì, không cần quan tâm.

Thực lực hiện tại của ba huynh muội bọn họ không sợ đụng phải rắc rối gì đều thoát thân được.

Thiên Sí Tuyết Sư lượn mấy lần vượt qua không gian dài. Giờ phút này, bốn con yêu thú phi hành phía đối diện xuất hiện trước mắt ba người.

Thiên Sí Tuyết Sư trầm thấp gầm rống:

- Grao!

Sóng âm cuồn cuộn quanh quẩn, khí thế không bằng bốn thú hoàng tộc nhưng uy áp tựa vương giả không phải yêu thú bình thường có thể đối kháng. Cộng thêm lúc này đẳng cấp tu vi, khí thế của Thiên Sí Tuyết Sư khác trước kia.

Tiếng sư tử gầm trầm thấp truyền đến, bốn con Tuyết Sư bay đảo Khôn Dương toàn thân run rẩy. Một con Thiên Sí Tuyết Sư màu trắng đập cánh bay tới làm chúng nó run bần bật, những người đứng bên trên suýt té xuống.

Đám người đảo Khôn Dương nhìn qua, thấy Thiên Sí Tuyết Sư trắng tinh như tuyết, đa số người hoàn toàn biến sắc mặt:

- Thiên Sí Tuyết Sư!

- Là Lục Thiếu Du!

Nhiều người biết Phi Linh môn của Phi Linh môn có tọa kỵ là một con Thiên Sí Tuyết Sư bất phàm. Đột nhiên thấy Thiên Sí Tuyết Sư, mới rồi mọi người còn thảo luận về Lục Thiếu Du thoáng chốc mắt nhìn chằm chằm. Ba người đứng thẳng trên Thiên Sí Tuyết Sư, thanh niên áo xanh đứng chính giữa không phải Lục Thiếu Du còn ai khác?

Lục Tâm Đồng trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, váy dài bay phấp phới nhìn người trên bốn con Tuyết Sư bay xoay quanh trên cao trước mặt.

- Ca ca, là người đảo Khôn Dương.

Có nhiều người Lục Tâm Đồng từng gặp tại Vạn Thú tông, chính là người đảo Khôn Dương.

Lục Thiếu Du nhíu mày, hắn sớm nhìn thấy bóng dáng Dương Vũ Tôn Giả Dương Tề Thiên, nhiều người đảo Khôn Dương khác. Khí tức vô hình quan sát, có tổng cộng bốn mươi tám người, hai cao trọng Vũ Suất, bảy cường giả Tôn cấp. Đặc biệt ba người già nua chính giữa làm Lục Thiếu Du mắt lóe tia sáng.

Lục Thiếu Du nhìn ba người này, khí tức ẩn núp quan sát. Đứng đầu là lão nhân trán hẹp mắt hí, khí thế che giấu kỹ nhất lại khiến Lục Thiếu Du nhìn đằm đăm. Lục Thiếu Du không khó nhìn ra được khí thế của lão nhân, là Vũ Tôn bát trọng.

Trên lưng bốn con yêu thú phi hành của đảo Khôn Dương, bốn mươi tám người nhìn chằm chằm vào Lục Thiếu Du, Lục Tâm Đồng, Dương Quá. Nhiều người từ ánh mắt ngạc nhiên chuyển sang lạnh băng.

Dương Vũ Tôn Giả Dương Tề Thiên nhìn Lục Thiếu Du, mặt lạnh lùng nói:

- Lục Thiếu Du, không ngờ chúng ta lại gặp mặt.

Lục Thiếu Du quét mắt qua các cặp mắt lạnh băng, lòng chùng xuống nhưng mặt ngoài không lộ dấu vết:

- Thì ra là Dương đảo chủ, đã lâu không gặp, hạnh ngộ.

Nếu lúc trước Lục Thiếu Du gặp những người này sẽ quay đầu đi ngay, nhưng hôm nay thì khác. Trận thế thực lực người đảo Khôn Dương nhìn cực kỳ cường đại, nhưng ba huynh muội Lục Thiếu Du cũng không dễ chọc.

Hử trưởng lão nhìn thẳng Lục Thiếu Du, mất hí bắn ra tia sáng lạnh lẽo:

- Ngươi là Lục Thiếu Du?

Lục Thiếu Du lạnh nhạt nói:

- Đúng rồi.

Lục Thiếu Du nhìn người đảo Khôn Dương này ánh mắt không có nhiều thiện ý, hắn ra hiệu Lục Tâm Đồng, Dương Quá cẩn thận một chút.

Hử trưởng lão nhìn Lục Thiếu Du, khóe mắt co giật, mắt lạnh băng thẳng thừng bắn phá:

- Đúng là ngươi thì tốt. Nghe nói Vũ Quyết, đồ đệ của ta chết trong tay ngươi?

Lục Thiếu Du lạnh nhạt nói:

- Hình như có chuyện này. Các đại sơn môn có thể làm chứng, một trận luận bàn, tử thương không bàn cãi. Thực lực của Vũ Quyết yếu hơn một chút.

Mắt lão nhân này không tốt nên Lục Thiếu Du chẳng thèm khách sáo.

Trường sam của Giản trưởng lão phồng lên trừng ba người Lục Thiếu Du:

- Tiểu tử thật ngông cuồng!

Giản trưởng lão liếc sang Hử trưởng lão, một lão nhân già nua khác đứng bên cạnh:

- Hử sư huynh, Khúc sư đệ, chính là ba người này. Nên báo mối thù đảo Khôn Dương đúng không?

Người già nua thứ ba được gọi là Khúc sư đệ ờ hững mắt lóe tia sáng, sát ý dâng lên trong mắt:

- Thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửa cố ý vào, đây là tự đưa lên cửa.

- Hai vị sư đệ, hãy giao Lục Thiếu Du cho ta, hai người bên cạnh tùy các ngươi, tốc chiến tốc thắng!

Hử trưởng lão dứt lời quay sang nhìn Lục Thiếu Du, sát ý không thèm che giấu bắn thẳng hướng hắn:

- Tiểu tử, Bình nguyên Man Hoang này là chỗ táng thân của ngươi, vận khí của ngươi không được may mắn.

Crypto.com Exchange

Chương (1-3468)