Truyện ngôn tình hay

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 1807

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 1807: Âm Dương Nguyên Quả
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Tông chủ, tiểu tử này...

Công Tôn Xuân Thu lạnh lùng nhìn Lục Thiếu Du, dường như còn muốn động thủ.

- Chính sự quan trọng hơn.

Công Tôn Hóa Nhai nhìn Công Tôn Xuân Thu, lập tức gật đầu với chúng cường giả Lan Lăng sơn trang, Vạn Thú Tông cùng tiến vào hạp cốc. Ngay sau đó Nhật Sát các cũng theo đó tiến vào.

Nhìn qua đám người Lan Lăng sơn trang, Vạn Thú Tông, Hóa Vũ tông, còn có Nhật Sát các tiến vào, lúc này ánh mắt Lục Thiếu Du mới khẽ đổi, sau khi truyền âm cho Tử Yên, hai người cũng lách mình tiến vào trong hạp cốc.

Trong hạp cốc này lại vượt quá dự đoán của Lục Thiếu Du. Đây là một mảnh sơn mạch vô tận, sơn mạch xanh ngắt, không gian cực kỳ bao la. Mà ở trong không gian này dường như có năng lượng chấn động cực kỳ cuồng bạo.

Sưu Sưu.

Không ít thân ảnh tiến vào, sau đó biến mất ở phía xa.

- Lục chưởng môn, năng lượng chấn động ở nơi này không tầm thường.

Tử Yên truyền âm nói, thân ảnh xinh đẹp chậm rãi đi tới bên người Lục Thiếu Du.

- Coi chừng.

Lục Thiếu Du khẽ quát một tiếng.

Lúc này, Tử Yên vừa mới đặt chân xuống, không biết chạm vào cái gì mà trên mặt đất lập tức có năng lượng chấn động, không gian đột nhiên vặn vẹo. Mặt đất bằng phảng lập tức bắn ra một đạo lục mang. Một cọc gỗ lập tức phóng về phía Tử Yên.

Biến cố bất thình lình xảy ra khiến cho Tử Yên kinh ngạc một chút, thế nhưng cũng không có chút bối rối nào, thân hình mềm mại nhanh chóng lui về phía sau. Một cỗ linh lực cường hãn tuôn ra, hung hăng đánh vào trên cọc gỗ.

Phanh.

Âm thanh trầm thấp vang vọng, cây cọc gỗ này lập tức bị Tử Yên đánh thành tro tàn, hóa thành năng lượng tiêu tán trên không trung.

- Không sao chứ?

Thân ảnh Lục Thiếu Du đi tới bên người Tử Yên, nhìn Tử Yên rồi nhẹ giọng hỏi. Cây cọc gỗ vừa rồi là do năng lượng thuộc tính mộc ngưng tụ, trong hạp cốc này có chút kỳ lạ.

- Không có việc gì, chỉ là năng lượng thuộc tính mộc mà thôi. Uy lực không cao.

Tử Yên nói, công kích thuộc tính mộc vừa rồi cũng không phải quá mạnh mẽ, thế nhưng sợ rằng dưới cường giả Tôn cấp sợ rằng rất ít người có thể chống lại.

- Coi chừng.

Lục Thiếu Du nói, hai người lập tức biến mất tại chỗ.

Trên một vách núi dựng đứng, một cỗ năng lượng vô cùng bàng bạc lan tràn tới, mang theo dược hương nồng đậm.

Trên vách đá này có một cây mây màu trắng, toàn thân trắng long lanh mọc trong khe nứt, cây mây này kéo dài chừng nghìn mét trên vách đá, bên trên có lá cây đỏ như lửa, mùi thơm lạ lùng lan tràn ra, khiến cho người khác hít vào không khỏi cảm thấy vui vẻ, thoải mái.

Mà ở giữa dây mây màu trắng long lanh này, dưới lá cây màu hồng thẫm có một linh quả nửa trắng nửa hồng, lớn chừng nắm tay, thế nhưng năng lượng chấn động kinh người từ trong đó tràn ra lại cực kỳ kinh người. Chỉ cần nhìn vào năng lượng chấn động kia cũng khiến cho người ta khiếp vía.

- Trời, là Âm Dương Nguyên Quả. - Trong này thậm chí còn có Âm Dương Nguyên Quả.

Âm thanh kinh ngạc, rung động vang lên. Sau đó có một đạo thân ảnh nhanh như thiểm điện phóng về phía vách đá dựng đứng, lao thẳng về phía Âm Dương Linh Quả. Vật này tuyệt đối là bảo vật, bên ngoài cơ hồ không có cách nào nhìn thấy thứ này. Đồn rằng sau khi phục dụng Âm Dương Nguyên Quả này người có tu vi Tôn cấp cũng có thể trực tiếp tăng cường tu vi.

Đồn rằng Âm Dương Nguyên Quả này còn có một tác dụng vô cùng quan trọng khác nữa, tóm lại đây tuyệt đối là thiên tài địa bảo.

- Hỏa Lộ Vương, Ấm Dương Nguyên Quả này không phải là thứ mà ngươi có thể thu được.

Một tiếng quát vang lên, một cỗ chân khí thuộc tính thổ nặng nề bắn ra. Trong nháy mắt hung hăng đánh trúng đầu người kia. Kình phong cùng với lực lượng mạnh mẽ trút xuống trực tiếp đánh nát đầu người kia.

Sau khi dùng một kích đánh chết người kia, một thân ảnh mặc hoàng bào xuất hiện trên vách đá. Người này chừng năm mươi tuổi, mặt mũi tràn ngập vẻ âm lệ, sắc mặt có chút vui vẻ, lập tức phóng về phía Âm Dương Nguyên Quả.

Sưu...

Mà lúc này khi lão giả kia vừa mới đắc ý phóng về phía Âm Dương Nguyên Quả, không đợi hắn đáp xuống, thân hình vừa mới có động tác thì trước mắt xuất hiện một bông hoa, một tiếng quát trầm thấp vang lên bên tai hắn:

- Vũ Tôn nhất trọng nho nhỏ mà đã nghĩ tới chiếm Âm Dương Nguyên Quả này, chết cho ta.

Tiếng quát trầm thấp vang vọng, người mặc hoàng bào kia lập tức kinh hãi. Chỉ là tốc độ của người nọ nhanh tới mức khiến cho hắn không kịp phản kháng, một đạo quyền ấn đã hung hăng đánh vào trên ngực hắn.

Phanh.

Dưới âm thanh trầm thấp bạo liệt này, lực lượng kinh khủng trực tiếp đánh bay thân hình hắn từ trên không trung rơi xuống mặt đất giống như chim gãy cánh. Nặng nề đập vào mặt đất khiến cho mặt đất run rẩy một chút.

Phốc phốc.

Trong miệng lão giả này phun ra một ngụm máu tươi, khí tức suy yếu, cũng không biết còn sống hay đã chết.

Sưu Sưu.

Cùng một lúc hai đạo thân ảnh đáp xuống, chính là hai người Lục Thiếu Du, Tử Yên cảm nhận năng lượng của Âm Dương Nguyên Quả chấn động. Hai người đáp xuống, ánh mắt trước tiên nhìn về phía Âm Dương Nguyên Quả trên vách đá.

- Lục chưởng môn, loại bảo vật như Âm Dương Nguyên Quả này chính là thiên tài địa bảo.

Tử Yên xuất hiện, mắt nhìn về phía Âm Dương Nguyên Quả, đôi mắt xinh đẹp biến đổi. Loại bảo vật như Âm Dương Nguyên Quả này nàng cũng không lạ gì. Trong tư liệu của Thiên Địa các cũng đã có nói tới khiến cho kiến thức của nàng so với đại đa số người trong đại lục còn lớn hơn.

- Quả thực là bảo vật.

Ánh mắt Lục Thiếu Du đã sớm nhìn về phía Âm Dương Nguyên Quả trên cây mây lóng lánh kia. Ánh mắt chăm chú nhìn về phía trước, trong mắt có chấn động. Năng lượng kinh người kia chấn động khiến cho hắn kinh hãi. Đồn rằng sau khi phục dụng Âm Dương Nguyên Quả này có thể khiến cho tu vi cường giả Tôn cấp trực tiếp đột phá, là loại thiên tài địa bảo chỉ có thể ngộ mà không thể cầu.

Trong nháy mắt này người vừa mới đánh bại Vũ Tôn nhất trọng kia lăng không mà đứng, tuổi chừng năm mươi, ánh mắt có chút âm trầm, dáng người trung đẳng, khí thế cực kỳ sắc bén.

Mọi người trên không trung nhìn thấy Vũ Tôn nhất trọng kia chỉ một quyền đã bị đánh bay, lúc này Vũ Tôn nhất trọng kia mới ổn định lại thân hình.

- Âm Dương Nguyên Quả là vật của Lan Lăng sơn trang, tất cả cút ngay cho ta.

Lão giả năm mươi tuổi này quét mắt qua không trung, cũng không đặt đám người trong không tủng vào trong mắt. Có Lan Lan sơn trang hắn ở đây những tán tu này ai dám tiến lên tranh đoạt. Luận thực lực hắn là Vũ Tôn tứ trọng. Ở nơi này cũng không có ai dám trêu vào hắn. Huống chi lúc này cũng có không ít cường giả Lan Lăng sơn trang có mặt.

- Lục chưởng môn, loại bảo vật như thế này không nên để rơi vào trong tay người khác.

Tử Yên biến sắc, truyền âm nói với Lục Thiếu Du. Loại bảo vật như Âm Dương Nguyên Quả này cũng không thể để rơi vào trong tay đám người Lan Lăng sơn trang. Trong đám người Lan Lăng sơn trang này cũng không có cường giả quá mạnh mẽ.

*****

- Chậm đã.

Lục Thiếu Du giữ chặt Tử Yên, ánh mắt chăm chú nhìn vào hai đạo thân ảnh phía trước. Lúc này lão giả thân bí vào đại hán trung niên mặc hoàng bào cũng có mặt ở đây.

Sưu.

Lão giả năm mươi tuổi của Lan Lăng sơn trang ngẩng đầu nhìn về phía Âm Dương Nguyên Quả tràn ngập năng lượng bàng bạc trước mặt, trong mắt hiện lên vẻ tham lam, thân hình lập tức lao thẳng về phía trước.

- Cút xuống phía dưới cho ta.

Ngay khi lão giả năm mươi tuổi kia sắp tiếp cận tới Âm Dương Nguyên Quả thì không gian trước người vặn vẹo, bỗng nhiên có một đạo quang mang lóe lên.

Sưu.

Một thân ảnh màu vàng lập tức xuất hiện trước mặt lão giả năm mươi tuổi của Lan Lăng sơn trang. Trong sát na có một cỗ yêu nguyên từ trong lòng bàn tay thân ảnh màu vàng này tuôn ra. Một đạo chưởng ấn xé rách không gian trong nháy mắt đánh vào trên ngực lão giả của Lan Lăng sơn trang.

Phốc phốc.

Lão giả năm mươi tuổi của Lan Lăng sơn trang có tu vi Vũ Tôn tứ trọng mà ngay cả cơ hội bố trí phòng ngự cũng không có cách nào, lập tức đã bị một chưởng đánh vào ngực.

Phanh.

Âm thanh trầm thấp vang lên, lão giả năm mươi tuổi của Lan Lăng sơn trang lập tức bị đánh từ trên vách núi đá rơi xuống mặt đất.

Phốc Phốc.

Máu tươi phun ra, Vũ Tôn tứ trọng này trực tiếp đập vào mặt đất, sau đó bay về phía sau gần trăm mét mới chậm rãi dừng lại. Mặt đất trực tiếp bị kéo thành một rãnh sâu.

Vũ Tôn tứ trọng chỉ trong vòng một chiêu bị trọng thương, biến cố đột nhiên xảy ra như vậy khiến cho không ít người cả kinh. Từng ánh mắt mang theo sự kinh hãi nhìn về phía đại hán mặc hoàng bào.

Yêu nguyên trên người đại hán mặc hoàng bào tràn ra. Tu vi bát giai trung kỳ hiện ra, khiến cho tất cả mọi người đều có thể nhìn thấy hắn là một đầu yêu thú, một cường giả thực sự.

Thực lực như vậy khiến cho đám người Gia Cát Tây Phong cùng với một người có tu vi Tôn cấp khác đang định ra tay lập tức ngừng lại.

Đại hán mặc hoàng bào trong vòng một chiêu đánh bại Vũ Tôn tứ trọng của Lan Lăng sơn trang, thân hình không có một chút trì hoãn nào, trong ánh mắt nóng bỏng của mọi người trực tiếp thu Âm Dương Nguyên Quả vào trong một hộp ngọc.

Sưu.

Âm Dương Nguyên Quả bị hái, cây mây long lanh này lập tức héo rũ, sau đó biến mất không thấy trong vách đá.

- Chủ nhân.

Thân ảnh lóe lên, thân hình đại hán mặc hoàng bào đáp xuống bên cạnh lão giả, cung kính giao hộp ngọc trong tay cho lão giả kia.

Mắt nhìn lão giả bình thường này, đám người Lan Lăng sơn trang cũng không khó đoán ra đầu yêu thú bát giai trung kỳ này hơn phân nửa là tọa kỵ của lão giả kia. Thân có yêu thú bát giai trung kỳ làm tọa kỵ, đám người Lan Lan sơn trang lúc này cũng không dám trêu vào.

- Các hạ là người phương nào? Sao lại giật đồ của Lan Lăng sơn trang ta? Còn làm bị thương cường giả Lan Lan sơn trang, các hạ có thể lưu lại danh tự hay không?

Gia Cát Tây Phong trầm giọng nói, không biết là hắn muốn biết danh tự của lão giả này hay là vì trước mặt bao nhiêu người muốn nói một ít câu vớt vát lại mặt mũi. Về phần động thủ sợ rằng tuyệt đối không dám. Trước mặt thực lực tuyệt đối bọn họ không cần suy nghĩ cũng biết mặt mũi của Lan Lăng sơn trang lớn bao nhiêu.

- Lan Lăng sơn trang.

Lão giả này thì thào một tiếng, cũng không để ý tới người của Lan Lăng sơn trang, thân ảnh lóe lên, lập tức cùng với đại hán mặc hoàng bào biến mất trên không trung. Thực lực như vậy không phải là thứ mà đám người ở đây có thể so sánh.

Trơ mắt nhìn lão giả kia rời đi, sắc mặt đám người Lan Lăng sơn trang có chút khó coi. Thế nhưng cũng không có biện pháp nào. Bọn họ cũng không dám ngăn cản hai người kia.

Giờ phút này đã có đệ tử Lan Lăng sơn trang đi tới nâng lão giả Vũ Tôn tứ trọng kia lên. Thương thế của hắn tất cả mọi người ở đây đều có thể thấy được, tuyệt đối tới tình trạng nghiêm trọng.

Đám người chung quanh trơ mắt nhìn Âm Dương Nguyên Quả bị đoạt, tuy rằng trong lòng không nỡ, thế nhưng lại hả giận không thôi. Lan Lăng sơn trang công khai chiếm Âm Dương Nguyên Quả, thế nhưng lại bị người khác cướp đi, coi như là một giáo huấn cho đám người Lan Lăng sơn trang. Nhìn thấy đám đại môn đại phái như Lan Lăng sơn trang bị người khác không thèm để ý tới, những tán tu cùng với người của các thế lực nhỏ đều âm thầm vui mừng, hả giận.

Ánh mắt Lục Thiếu Du quét qua đám người Lan Lăng sơn trang, trong mắt tràn ngập hàn ý, trong lòng có xúc động muốn ra tay đánh chết mấy người này. Thế nhưng lại do dự một chút rồi nhịn xuống. Ý bảo Tử Yên, hai người lập tức rời đi.

- Lục chưởng môn, lão giả vừa rồi là ai? Thực lực người này không thể khinh thường đúng không?

Một lát sau, trên sơn mạch Tử Yên truyền âm nói với Lục Thiếu Du. Lục Thiếu Du ngăn nàng ra tay, nàng còn tưởng rằng Lục Thiếu Du biết lão giả kia.

- Ta cũng không biết, thế nhưng thực lực cực kỳ cường hãn, chúng ta không nên trêu vào thì hơn.

Lục Thiếu Du nói. Thực lực của lão giả kia cực kỳ cường hãn. Nam thúc thường nói, trên đời này có vô số cường giả, núi cao còn có núi cao hơn. Bởi vậy Lục Thiếu Du không muốn trêu vào một cường giả lạ lẫm. Âm Dương Nguyên Quả tuy rằng là trọng bảo, thế nhưng không có thực lực tuyệt đối thì không nên mạo hiểm thì tốt hơn.

Trên một ngọn núi, một đạo thân ảnh đáp xuống. Người này tuổi chừng bốn mươi, dáng người tục tằn, vô cùng có lực. Ánh mắt đang cẩn thận đánh giá tảng đá lớn màu xanh trước mắt.

Lúc này trước mặt hắn có một tảng đá lớn màu xanh chừng vài trăm mét, trên tảng đá có một cây linh thảo màu xanh đường kính bằng cánh tay. Nhưng màu xanh này không giống như màu xanh lá bình thường, mà toàn thân nó óng ánh sáng long lanh một màu xanh lá. Cẩn thận đếm kỹ linh thảo, thì cũng không có nhiều lắm, chỉ tộng cộng có mười tám phiến lá thon dài xanh biếc. Lá cây này nhìn cũng rất kỳ lạ, nó có hình dáng giống như trái tim vậy.

Phía trên linh thảo có một cỗ khí tức thấm đậm ruột gan lan tràn ra, ở phía xa căn bản không thể phát hiện ra điều này.

Mắt nhìn thấy linh thảo, đại hán kia khẽ mỉm cười, thân ảnh phóng về phía linh thảo màu xanh lục. Thế nhưng lại cực kỳ cẩn thận, giống như đang đề phòng thứ gì đó.

Sưu.

Khi đại hán kia sắp tới gần linh thảo màu xanh lục này thì phía trên linh thảo bỗng nhiên có một đạo lục mang bắn ra. Lục mang bạo động, năng lượng khủng bố trong nháy mắt hóa thành một hư ảnh cự mãng dài hơn trăm mét, mở cái miệng máu ra, trực tiếp táp về phía đại hán kia.

Đại hán này dường như cũng đã sớm có sự chuẩn bị, thủ ấn trong tay biến hóa, trảo ấn trong tay lập tức đánh ra. Linh lực phô thiên cái địa tuôn ra ào ào, cả không gian run lên. Trảo ấn trực tiếp đánh vào trên người hư ảnh cự mạng.

Linh hỏa phía trên trảo ấn tràn ra khiến cho đầu cự mãng kia sợ hãi, bắt đầu rút lui.

- Trở về cho ta.

Ánh mắt đại hán này trầm xuống, miệng quát khẽ một tiếng. Liên tiếp đánh ra mấy đạo thủ ấn, trực tiếp phong ấn đại mãng màu xanh vào trong linh thảo, lúc này mở thỏa mãn cười cười.

Crypto.com Exchange

Chương (1-3468)