Truyện ngôn tình hay

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 1809

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 1809: Huyết Linh mẫu đơn
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Trong mắt hiện lên sự phân vân, Lục Thiếu Du không có lập tức hành động mà ánh mắt nhìn sang bên cạnh, đứng chắp tay nói:

- Các hạ, các hạ xem lâu như vậy rồi, có phải cũng nên đi rồi hay không?

- Ha ha, không nghĩ tới nơi này lại có loại bảo vật thượng cổ như Huyết Linh mẫu đơn, phàm là thiên tài địa bảo, tuy rằng người gặp là có phần, thế nhưng cũng phải dựa vào thực lực. Hai người các ngươi không có tư cách, cút đi. Hôm nay tâm tình của bản tôn tốt, tha cho các ngươi một mạng.

Trên không trung, không gian lắc lư, lập tức có một đạo thân ảnh màu đen bước ra ngoài.

Người đến chừng sáu mươi tuổi, trên người mặc một bộ trường bào màu đen, khí tức âm trầm, trong mắt hiện lên hung quang, xem ra cũng không phải loại người lương thiện gì. Lục Thiếu Du nhếch miệng, nhìn qua lão giả bước ra từ không gian lắc lư. Lão giả áo đen này xuất hiện, Lục Thiếu Du cũng không cảm thấy ngạc nhiên, hắn đã sớm phát hiện ra lão giả áo đen này theo đuôi hắn và Tử Yên.

Lục Thiếu Du nhíu mày nói:

- Khẩu khí của các hạ không nhỏ, thế nhưng không ngờ lại khoác loác như vậy. Vốn ta cũng định buông tha cho ngươi, hiện tại, ngươi có trốn cũng không thoát.

- Tiểu tử, đừng lắm lời, bản tôn gọi là Ác Linh Tôn giả, không biết ngươi có nghe nói qua hay không. Thế nhưng cho dù ngươi biết rõ cũng đã muộn rồi.

Lão giả áo đen nhìn Lục Thiếu Du cười, trong nụ cười mang theo hàn ý nhàn nhạt, rõ ràng đã động sát. Giết người ở trong này chính là chuyện thường ngày.

- Lục chưởng môn, Ác Linh Tôn giả này chính là một cường giả linh đạo thành danh đã lâu, thủ đoạn hung ác, lại là trưởng lão Địa cấp của Thiên Địa các, đã từng tiếp nhận không ít nhiệm vụ.

Tử Yên truyền âm nói với Lục Thiếu Du, đối với lai lịch của Ác Linh Tôn giả này nàng cũng biết một chút.

- Linh Tôn lục trọng, quả thực rất mạnh.

Ánh mắt Lục Thiếu Du lạnh nhạt nhìn về phía Ác Linh Tôn giả, không khó nhận ra người này là Linh Tôn lục trọng. Thế nhưng chỉ bằng vào loại thực lực này muốn đoạt Huyết Mẫu đơn trong tay hắn thì còn chưa đủ.

Lục Thiếu Du mỉm cười, nhìn Ác Linh Tôn giả nói:

- Ác Linh Tôn giả, ta chưa từng nghe nói qua. Thế nhưng ngay sau đây sợ rằng trên đại lục này sẽ không còn ai nghe nói tới Ác Linh Tôn giả nữa.

- Nhiều năm như vậy mà vẫn chưa có ai dám hung hăng càn quấy như vậy trước mặt bản tôn. Ngươi muốn chết.

Ác Linh Tôn giả lạnh nhạt quát một tiếng, linh lực chấn động, trong tay lập tức đánh ra một đạo linh lực xuyên thủng không gian, bắn về phía Lục Thiếu Du, trong mắt tràn ngập sát ý.

Nhìn Ác Linh Tôn giả ra tay, Tử Yên hoàn toàn không lo lắng, thân hình còn tự động lui về phía sau một chút, khóe miệng nở nụ cười.

Một đạo linh lực thất luyện xuyên thủng không gian đánh tới, Lục Thiếu Du không lùi mà tiến. Quang mang quanh thân chớp động, một đạo quang mang trong tay phóng ra, hai đạo năng lượng thất luyện va chạm. Không gian run lên, cũng không tạo thành sóng to gió lớn, hai đạo năng lượng lập tức biến mất trên không trung.

Trong sát na khi Lục Thiếu Du ra tay, khuôn mặt cười lạnh của Ác Linh Tôn giả rốt cuộc cũng biến đổi. Đến giờ phút này hắn mới biết được thanh niên mặc áo bào xanh trước mắt tuyệt đối không phải là người dễ trêu.

- Không biết là ai muốn chết.

Trong nháy mắt này sắc mặt Lục Thiếu Du lạnh như băng, trong hai mắt bắn ra hàn ý. Bàn tay vung lên, thân ảnh trực tiếp hóa thành một đạo lưu quang phóng về phía Ác Linh Tôn giả.

Thân ảnh Lục Thiếu Du trực tiếp xé rách không gian, giống như là xuyên thủng không gian, dùng tốc độ kinh người nhanh như thiểm điện lướt tới trước người Ác Linh Tôn giả. Tốc độ cực nhanh, khiến cho không gian chấn động tạo thành âm thanh trầm thấp, thân ảnh tạo thành một chuỗi tàn ảnh trên gợn sóng trong không gian.

- Không xong. Ác Linh Tôn giả biến sắc, linh lực phô thiên cái địa tuôn ra. Thân ảnh phá không lui lại, quanh thân xuất hiện vết nứt không gian đen kịt, thủ ấn trong tay biến hóa, dường như muốn toàn lực ra tay.

- Chậm rồi.

Lục Thiếu Du khẽ quát một tiếng, thân ảnh giống như quỷ mị xuất hiện trước mặt Ác Linh Tôn giả, tay phải nhanh như chớp tát một cái.

Phanh.

Cơ hồ là cùng lúc, âm thanh thanh thúy vang vọng, Ác Linh Tôn giả có tu vi Linh Tôn lục trọng lại trực tiếp bị một cái tát của Lục Thiếu Du đánh bay. Linh lực vừa mới tuôn ra lập tức bị tán loạn.

Phốc Phốc.

Trong miệng phun ra máu tươi cùng với mấy cái răng, thân hình Ác Linh Tôn giả giống như cục đá văng ra phía sau, hung hăng đập vào mặt đất ở phía xa.

Luận tốc độ cùng thực lực, Linh Tôn lục trọng như hắn làm sao có thể chống lại thực lực biến thái của Lục Thiếu Du. Ngay cả Vũ Tôn cửu trọng Lục Thiếu Du cũng không sợ huống chi bản thân hắn chỉ là Linh Tôn lục trọng.

Phanh.

Ác Linh Tôn giả hung hăng đập vào mặt đất, tạo thành một rãnh sâu trên mặt đất. Ánh mắt lúc này tràn ngập hoảng hốt, hắn thật không ngờ thực lực của nam tử áo xanh này lại mạnh tới như vậy. Tu vi Linh Tôn lục trọng như hắn không ngờ chỉ bị một cái tát của đối phương mà bị bay về phía sau, hắn còn có thể nói gì nữa. Chỉ có thể trách mình không có mắt.

- Trốn.

Ác Linh Tôn giả không dám nghĩ nhiều, thân hình trên mặt đất dựa thế mà trốn, đâu còn dám ở lại.

- Muốn chạy sao? Ta đã sớm nói qua ngươi không trốn nổi đâu.

Lúc này một đạo âm thanh mang theo hàn ý nhàn nhạt vang lên bên tai Ác Linh Tôn giả. Trong nháy mắt này Ác Linh Tôn giả lập tức cảm giác được có một cỗ lực lượng không gian bao phủ quanh thân khiến cho linh lực trong cơ thể hắn đình trệ.

Ngay khi Ác Linh Tôn giả còn chưa kịp phản ứng, trên người đã bị đánh xuống mấy đạo cấm chế. Thủ đoạn phòng ngự còn chưa kịp thúc dục đã bị người khác bắt.

Thân hình bị cấm chế, miệng đầy máu tươi, trong mắt Ác Linh Tôn giả lần nữa xuất hiện thân ảnh mặc áo xanh kia. Giờ phút này trong mắt Ác Linh Tôn giả tràn ngập sự kinh ngạc, hắn đường đường là Linh Tôn lục trọng, không ngờ lại bị đối phương dễ dàng cấm chế như vậy.

- Tiền bối, ta có mắt không tròng, mong tiền bối tha cho ta một mạng.

Trong lúc kinh hãi đồng thời âm thanh của Ác Linh Tôn giả cũng không bị cấm chế, lập tức mở miệng cầu khẩn Lục Thiếu Du. Miệng nói tiền bối, trong lòng tự nói là mình không có mắt. Đối phương nhìn như không lớn hơn hắn, thế nhưng có tu vi như vậy sợ rằng cũng là cường giả lánh đời đã lâu.

- Tiền bối sao?

Lục Thiếu Du cười nhạt một tiếng, ánh mắt nhìn vào Ác Linh Tôn giả nói:

- Ngươi cảm thấy ta sẽ bỏ qua cho ngươi sao? Đây chính là kết cục mà ngươi tự chọn.

Nghe thấy Lục Thiếu Du nói vậy, Ác Linh Tôn giả tuyệt vọng. Lần này hắn đi ra coi như động thủ trên đầu thái tuế, xuất môn bất lợi, ai biết lại đụng phải người mạnh như vậy.

- Trước tiên cho ngươi sống thêm vài ngày.

Dẫn theo Ác Linh TÔn giả, Lục Thiếu Du do dự, Linh Tôn lục trọng thích hợp cho hắn thôn phệ, chỉ là hiện tại cũng không phải lúc thôn phệ. Sau khi tâm thần dò xét bốn phía, tâm thần khẽ động, trong tay hắn lập tức có một đạo lưu quang màu tím lóe lên, Tử Lôi huyền đỉnh xuất hiện trong tay.

*****

- Tử Lôi huyền đỉnh, ngươi là Linh Vũ Chiến Tôn, Lục Thiếu Du của Phi Linh môn.

Nhìn thấy Tử Lôi huyền đỉnh trong tay Lục Thiếu Du, sắc mặt Ác Linh Tôn giả biến thành màu đen. Lúc tiến vào Tử Vong Thâm Uyên này từ xa hắn đã nhìn thấy Tử Lôi Huyền Đỉnh, trong người thanh niên áo xanh này có Tử Lôi Huyền Đỉnh, không phải Lục Thiếu Du thì còn có thể là ai được.

Hắn thật không ngờ thanh niên áo xanh này lại là Lục Thiếu Du của Phi Linh môn. Bộ dáng này rõ ràng không phải, khả năng duy nhất chính là Lục Thiếu Du dịch dung, loại thủ đoạn này hắn cũng dùng qua không ít.

Ác Linh Tôn giả tuyệt vọng, sớm biết người này là Lục Thiếu Du hắn trốn còn không kịp, sao lại dám đi trêu vào.

Sưu.

Ánh mắt Lục Thiếu Du lóe lên, không để ý tới Ác Linh Tôn giả đang tuyệt vọng mà thu hắn vào trong Tử Lôi Huyền Đỉnh.

Tử Yên nhìn thấy tất cả, cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, mỉm cười tiến lên nói:

- Huyết Linh mẫu đơn này làm sao bây giờ?

- Trước tiên cứ lấy rồi nói sau.

Lục Thiếu Du suy tư một chút, thân ảnh lướt đi, lập tức đi tới trước Huyết Linh mẫu đơn. Trong tay xuất hiện một cỗ quang mang bao phủ phía trên Huyết Linh mẫu đơn.

Sưu.

Lục Thiếu Du tiếp cận, Huyết Linh mẫu đơn xinh đẹp này bỗng nhiên nổ tung, hóa thành một đoàn năng lượng mang theo khí tức bạo ngược, cực lớn.

Sát khí bàng bạc lan tràn, trong khoảnh khắc khiến cho không gian to lớn chấn động.

- Mau lui lại.

Lục Thiếu Du hét lớn một tiếng, cỗ khí tức này khiến linh hồn hắn cũng run lên. Huyết sát chi khí này vô cùng mạnh mẽ, ảnh hưởng tới linh hồn.

Sưu Sưu.

Hai đạo thân ảnh nhanh chóng chạy ra khỏi khu vực bị khí tức huyết sát bao phủ Trong nháy mắt huyết sát chi khí trong không gian to lớn cũng từ từ biến mất không thấy gì nữa.

- Huyết sát chi khí thật mạnh.

Trong mắt Tử Yên hiện lên sự kinh ngạc. Vừa rồi Huyết Linh mẫu đơn bộc phát bắn ra huyết sát chi khí, nếu không phải nàng ở xa, lại thêm có thủ đoạn phòng ngự linh hồn, bằng không vừa rồi sẽ phiền toái lớn.

Mà lúc này trong không gian bị huyết sát chi khí bao phủ, vừa rồi vốn là một mảnh xanh biếc. Lúc này lại là một mảnh khô héo, hoang vu, tất cả các sinh linh đều bị phá hủy. Trong không gian còn có một cỗ khí tức huyết sát như ẩn như hiện.

- Đáng tiếc, Huyết Linh mẫu đơn này đã bị hủy.

Lục Thiếu Du đau lòng không thôi, không ngờ Huyết Linh mẫu đơn này đụng một cái lập tức nổ tung. Chỉ tiếc hắn cũng không hiểu cách hái Huyết Linh mẫu đơn, không công mất đi một loại bảo vật.

- Huyết Linh mẫu đơn chính là tà vật, không có được nó nói không chừng cũng là chuyện tốt.

Tử Yên nói.

- Chúng ta đi thôi, đi xem còn có thu hoạch gì không. Mất đi Huyết Linh mẫu đơn trong lòng Lục Thiếu Du đau một hồi, cũng không suy nghĩ quá nhiều.

Thời gian Tử Vong Thâm Uyên mở ra cũng không biết dài bao lâu, Lục Thiếu Du cũng không dám làm chậm trễ thời gian. Quang mang qunah thân lóe lên, thân hình lơ lửng trên không trung, sau khi liếc nhìn chung quanh hai người lập tức biến mất tại chỗ.

Ở trong đại lục lơ lửng này khắp nơi đều là linh dược. Một lần nữa Lục Thiếu Du và Tử Yên đều có thu hoạch không nhỏ, đồng thời tìm kiếm phương hướng ra bên ngoài.

Đoạn đường mà hai người đi qua gặp phải không ít cường giả tán tu, từng người gặp phải hai người đều vô cùng cảnh giác, thậm chí còn tránh ra. Hiển nhiên lo lắng hai người đột nhiên ra tay. Loại chuyện như vậy lúc này cũng không khó nhìn thấy được, ngược lại còn vô cùng bình thường.

Chỉ là Lục Thiếu Du cũng không lo lắng, dùng thực lực và thủ đoạn của hắn hiện giờ người vào trong Tử Vong Thâm Uyên hiện tại dường như cũng không có nhiều người có thể tạo thành uy hiếp với hắn. Chỉ cần hắn cẩn thận một chút có lẽ cũng không có nguy hiểm quá lớn.

Đối với tán tu bình thường chỉ cần tránh đi, không trêu chọc vào hắn là Lục Thiếu Du cũng không để ý nhiều. Những người này còn chưa tạo thành được uy hiếp với hắn. Đương nhiên nếu như nhìn thấy đang thu thập linh dược thì Lục Thiếu Du tuyệt đối sẽ không khách khí.

Dọc theo đường đi, Lục Thiếu Du cũng gặp phải mấy tán tu Tôn cấp, luận thực lực không có ai bằng Ác Linh Tôn giả kia.

Những người này vừa mới thấy Lục Thiếu Du và Tử Yên, dường như cũng phát hiện ra hai người Lục Thiếu Du không dễ trêu cho nên sau khi nhìn thấy từ phía xa lập tức tránh ra. Những người này thức thời như vậy Lục Thiếu Du cũng không có ra tay.

Dọc đường đi, trong lòng Lục Thiếu Du cũng không nhịn được mà lo lắng cho đại ca Dương Quá và Lục Tâm Đồng. Cầu nguyện hai người không được gặp phải chuyển không may. Mà hắn cũng tin rằng đại ca Dương Quá và Lục Tâm Đồng có ông trời phù hộ, gặp nguy hiểm cũng có thể hóa nguy thành an.

Đại khái tìm kiếm trong sơn mạch ở hạp cốc chừng một ngày, trong mắt hai người xuất hiện một mảnh sơn mạch bao la.

- Năng lượng thật nồng đậm.

Hai người chăm chú nhìn vào sơn mạch trước mắt, trong mắt có chút kinh ngạc. Năng lượng thiên địa ở sơn mạch này đặc biệt nồng đậm.

Lục Thiếu Du đánh giá sơn mạch, sơn mạch này bao la, liên miên không ngớt, xanh biếc vô cùng. Trên những ngọn núi tràn ngập sương mù nồng đậm. Những đám sương mù này cũng không phải là sương mù tự nhiên mà là do năng lượng nồng đậm ngưng tụ mà thành. Không ngờ năng lượng lại nồng đậm tới tình trạng này, thế cho nên cây cối trên sơn mạch này so với nơi khác đều to lớn hơn nhiều.

- Nơi này bất phàm, phàm là nơi có năng lượng thiên địa nồng đậm đều không đơn giản. Chúng ta phải cẩn thận một chút.

Nhìn sơn mạch phía trước, Tử Yên nói với Lục Thiếu Du.

Lục Thiếu Du gật đầu, ý bảo Tử Yên cũng nên cẩn thận. Tâm thần tràn ra, trong lúc mơ hồ hắn cũng cảm giác được sơn mạch này không quá bình thường. Phàm là nơi có năng lượng thiên địa nồng đậm tất có chỗ bất thường.

- Phía trước dường như có người.

Lục Thiếu Du nói, bên trong tâm thần dò xét của hắn phát hiện ra phía trước có không ít khí tức.

Thả người tiến về phía trước, xuyên qua mấy ngọn núi, tại một sườn núi bằng phẳng lúc này có không ít thân ảnh. Từng đạo thân ảnh xúm lại cùng một chỗ, sợ rằng ít nhất có hơn mấy trăm người.

Lục Thiếu Du cùng Tử Yên có chút nghi hoặc, nhiều người tụ tập lại như vậy, xem ra tốc độ của những người này cũng vô cùng nhanh.

Hai người Lục Thiếu Du và Tử Yên đáp xuống khiến cho không ít người quay đầu lại nhìn, trong mắt hiện lên sự cảnh giác.

- Mọi người nghe kỹ đây, theo tin tức mà Lan Lăng sơn trang chúng ta dò xét được, phía trước có một nơi có Thanh Lôi Huyền Đằng. Thanh Lôi Huyền Đằng này là vật thượng cổ, nó đã có linh trí, người bình thường căn bản không có cách nào đối phó với nó.

Lục Thiếu Du vừa mới đáp xuống phía trước đã có âm thanh truyền tới.

- Gia Cát Tây Phong.

Nghe thấy đạo âm thanh này Lục Thiếu Du lập tức nhận ra, người này hắn không xa lạ gì, chính là trang chủ Lan Lăng sơn trang, Gia Cát Tây Phong. Nhíu mày, ánh mắt Lục Thiếu Du nhìn qua khe hở giữa đám người, quả nhiên bên trong hắn nhìn thấy mười mấy người của Lan Lăng sơn trang. Gia Cát Tây Phong hiện tại đang nói với mọi người.

Crypto.com Exchange

Chương (1-3468)