Truyện ngôn tình hay

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 1826

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 1826: Lam Linh trọng thương
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Lục chưởng môn, người này bị tà vật khống chế. Đã mất đi lý trí.

Tử Yên truyền âm nói với Lục Thiếu Du.

Thân ảnh Lục Thiếu Du thối lui, nhìn thấy Linh Vương đang lao tới. Lúc này khí tức trên người Linh Vương đang lao tới thô bạo, hai mắt đỏ rực, ánh mắt trống rỗng và ngốc trệ, khí tức sắc bén, sát phạt. Bộ dáng này rõ ràng là bị thứ gì đó khống chế.

- Quả thực đã bị khống chế.

Lúc này Lục Thiếu Du mới nhìn kỹ, khó trách một Linh Vương cũng dám tùy tiện đánh lén người khác. Thì ra là bị quỷ vật gì đó khống chế. Ánh mắt hắn trầm xuống, một đạo trảo ấn đột nhiên được đánh ra.

Phanh.

Dưới trảo ấn, không gian vặn vẹo, đạo trảo ấn này của Lục Thiếu Du lập tức đánh vào trên vai Linh Vương kia. Trực tiếp đánh bay một cánh tay của Linh Vương kia, tiếng xương cốt gãy vang vọng.

Cánh tay bị đứt, chỗ cụt tay của Linh Vương kia lại không có máu tươi trào ra. Biểu hiện trên mặt hoàn toàn không có chút gì giống như đau đớn. Lại lần nữa lao thẳng về phía Lục Thiếu Du. Một đạo chưởng ấn đánh ra, mỗi một đạo công kích đều toàn lực thi triển.

- Thật là quỷ dị.

Trong lòng Lục Thiếu Du trầm xuống, không phải là hắn ngưng trọng vì Linh Vương này mà là vì tình huống quỷ dị này mà cảm thấy ngưng trọng.

- Lục chưởng môn, người này đã hoàn toàn bị khống chế hồn anh. Trừ phi đánh nát linh hồn hắn, bằng không coi như không còn thân hình thì hồn anh cũng sẽ công kích chúng ta.

Tử Yên nói.

- Thật là quỷ dị. Chết đi.

Nghe vậy chân khí trên người Lục Thiếu Du tràn ra, một cỗ lực lượng không gian vô hình lập tức bao phủ Linh Vương kia vào bên trong. Quang mang lóe lên, không gian ầm ầm nổ tung.

Phanh.

Kình khí khuếch tán, thân hình Linh Vương kia chia năm xẻ bảy triệt để biến mất trong thiên địa.

- Tử Yên cô nương, người này bị vật gì khống chế vậy?

Đánh chết Linh Vương này, Lục Thiếu Du cũng không có để ý quá nhiều. Người này dám tiến vào trong Tử Vong Thâm Uyên cũng là bởi vì tham lam. Gặp nguy hiểm mà chết, đây cũng là chuyện thường. Ngược lại Linh Vương này bị quỷ vật gì khống chế mới là chuyện khiến cho Lục Thiếu Du cảnh giác.

- Ta cũng không biết.

Ánh mắt Tử Yên biến ảo, nói với Lục Thiếu Du:

- Cho nên chúng ta phải cẩn thận một chút.

Lục Thiếu Du gật đầu, trong Tử Vong Thâm Uyên này mỗi một bước đi tới đều có nguy hiểm. Đoạn đường tới đây hắn cũng đã gặp nhiều nguy hiểm, đồng thời cũng nhìn thấy không ít cường giả vẫn lạc ở bên trong này.

- Ah..

Lúc này ở phía xa vang lên mấy tiếng kêu thảm thiết. Trong lòng hai người trầm xuống, thân ảnh nhanh chóng phóng về phía trước.

Một lát sau trước người Lục Thiếu Du xuất hiện một rừng cây cao ngất, trong rừng cây lúc này có mấy thân ảnh kêu thảm, toàn thân đen kịt. Thất khiếu chảy máu, bộ dáng dữ tợn mà thê thảm.

Mấy người này nhìn thấy Lục Thiếu Du và Tử Yên lập tức lao thẳng tới, thần thái trong đôi mắt đang chảy ra máu tươi kia giống nhưng đang cầu cứu. - Mau lui lại, trong này có kịch độc.

Thân ảnh này vừa mới xuất hiện, Lục Thiếu Du lập tức nói với Tử Yên. Ở lâu cùng với Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh, lúc này Lục Thiếu Du cũng cực kỳ mẫn cảm với độc vật.

Thân hình hai người nhanh chóng lui lại, những người kia kêu lên thảm thiết, càng ngày càng thê lương. Cũng không bao lâu sau thân hình mấy người bắt đầu hư thối, toàn thân run rẩy ngã xuống mặt đất, khuôn mặt dữ tợn, thống khổ không cần phải nói.

- Trong này có kịch độc, chúng ta cũng phải đi qua rừng rậm có kịch độc này mới được.

Lục Thiếu Du nói với Tử Yên, ánh mắt nhìn rừng cây trước mắt. Kịch độc này rất mạnh, những người kia lúc chết trong mắt còn hiện lên sự sợ hãi. Thân hình lúc này vẫn đang tiếp tục thối rữa.

- Độc khí thật lợi hại. Nếu như Tâm Đồng ở đây thì tốt rồi.

Tử Yên nói, độc khí kia vô hình lan tràn ra. Đối với loại độc vật này nàng cũng không dám động vào.

- Nếu như Tâm Đồng ở đây thì cũng không phải sợ đám độc khí này.

Lục Thiếu Du mỉm cười, dùng độc công của nha đầu kia đối với đám độc khí này đương nhiên không cần ngại. Thế nhưng hiện tại không có nha đầu kia ở đây mà hai người phải xuyên qua rừng rậm.

Hai người thương nghị một chút, vẫn quyết định đi qua. Một khi phát hiện tình huống không ổn thì lập tức nghĩ biện pháp khác. Hai người bố trí quang tráo hộ thân, lần nữa bước vào trong rừng cây. Hai người lập tức phát hiện ra một cỗ độc khí vô hình lan tràn đến. Thế nhưng đều bị hai người ngăn cản ở bên ngoài. Nói chung cũng có thể ngăn cản. Dù sao thực lực của hai người đều không tệ.

Trong rừng cây này trên đường đi hai người lần nữa gặp được mấy người bị độc khí ảnh hưởng. Tiếng kêu thảm thiết vang vọng khiến cho người ta sởn da gà. Khiến cho Lục Thiếu Du và Tử Yên càng không dám khinh thường.

Hai người cẩn thận từng tí một tiến lên phía trước, nguy hiểm ngăn cản những độc khí này đi ra khỏi rừng rậm to lớn. Lúc này độc khí cũng biến mất không thấy gì nữa. Hai người lập tức thu hồi quang tráo phòng ngự. Vừa rồi vì ngăn cản cỗ độc khí vô hình kia mà hai người đều tiêu hao không ít.

Đi ra khỏi rừng cây, xuất hiện trước mặt hai người lại là một rừng cây khác. Khí tức sát phạt kia càng thêm nồng đậm. Bên trong không gian cũng có sương trắng nồng đậm, tầm mắt hai người bị ngăn cản, không nhìn được xa.

- Có cấm chế áp chế năng lượng.

Tử Yên ngưng trọng nói, trong lúc tâm thần tỏa ra nàng nhận ra bên trong rừng cây này có khí tức áp chế linh hồn, linh lực trong cơ thể trong lúc vô hình đều bị ảnh hưởng.

Phanh Phanh.

Phía trước đó không xa vang lên âm thanh trầm thấp. Chỉ là vì sương mù dày đặc cho nên hai người cũng không có cách nào nhìn thấy.

- Cẩn thận một chút, đi theo sát ta.

Thân ảnh Lục Thiếu Du lóe lên, lập tức chui vào trong sương mù dày đặc. Tử Yên nhìn lại, sương mù phía trước dường như ngày càng nồng đậm.

Mà ở tỏng sương mù dày đặc phía trước có một đạo thân ảnh đang kịch chiến với mấy đạo thân ảnh đỏ hồng. Từ thân ảnh này có thể nhận ra đây là một nữ tử uyển chuyển, đường cong động lòng người.

...

Trong lúc chiến đấu một đạo lưu quang trong tay nữ tử này bắn ra. Một đạo lưu quang phóng lên trời, lập tức hóa thành một đầu phi ưng màu đỏ khổng lồ. Đầu phi ưng khổng lồ vài trăm mét nay mang theo khí tức nóng bỏng che đậy không gian. Nhiệt độ trong không gian nhanh chóng kéo lên. Mà ngay cả sương trắng trong không gian cũng bị chấn vỡ.

Trong nháy mắt cả không giang sáng rõ, lúc này mới có thể nhìn thấy rõ. Thân ảnh màu đỏ hồng kia là mấy đầu khôi lỗi, trên người mấy cỗ khôi lỗi này đều tràn ngập khí tức sát phạt.

Yêu thú phi ưng này cũng đã đạt tới lục giai hậu kỳ đỉnh phong. Yêu thú này vỗ cánh bay lên mang theo hỏa diễm cuồng bạo đánh về phía mấy đạo thân ảnh phía dưới.

Sưu Sưu...

Mấy đạo thân ảnh kia không lùi mà tiến tới, cùng đánh ra một đạo trảo ấn về phía phi ưng. Một cỗ kình khí mạnh mẽ xuyên thấu hư không, tiếng xé gió vang vọng tựa như đánh vỡ không gian. Trảo ấn trực tiếp xé rách không gian tạo ra vết nứt đen kịt trong không gian.

*****

Sưu Sưu.

Trong sát na đầu phi ưng cực lớn này bị mấy đạo trảo ấn đánh xuống, lập tức bị đánh thành từng mảnh nhỏ, căn bản không thể ngăn cản công kích của mấy đầu khôi lỗi này.

Phốc phốc.

Cơ hồ là cùng lúc trong miệng nữ tử có thân hình động lòng người kia cũng phun ra máu tươi, thân ảnh xinh đẹp lảo đảo bị đẩy lui.

Sưu Sưu.

Mấy đầu khôi lỗi đỏ hồng kia vẫn đuổi theo không bỏ. Trảo ấn lần nữa xé rách không gian bắn về phía nữ tử kia.

Còn nữ tử này cũng đã không có lực chống lại. Biết rõ tọa kỵ không có cách nào ngăn cản những đầu khôi lỗi khủng bố này mà vẫn gọi ra yêu thú tọa kỵ.

Sưu.

Chỉ trong nháy mắt gợn sóng trong không gian trước người nữ tử này lóe lên, một đạo thân ảnh màu xanh hiện lên. Một mảnh quang mang bao phủ không gian. Dưới cỗ lực lượng mạnh mẽ này bốn đầu khôi lỗi đỏ hồng không có cách nào tiến lên phía trước nửa bước.

- Phế phẩm sao?

Người tới chính là Lục Thiếu Du. Mắt nhìn bốn đầu khôi lỗi này cùng với hung khôi trên người hắn cơ hồ giống như đúc. Thế nhưng khôi lỗi này chỉ là thất cấp. Quan trọng hơn chính là không trọn vẹn. Đều thiếu một cánh tay hoặc là thiếu chân. Giống như là phế phẩm bị vứt bỏ.

Đối với loại khôi lỗi này Lục Thiếu Du xem như đã quen thuộc, thủ ấn được kết. Bốn đạo chưởng ấn đánh vào trong đầu bốn đầu khôi lỗi, dễ dàng bố trí ấn ký linh hồn của mình.

Cũng không lâu sau bốn đầu khôi lỗi bị Lục Thiếu Du thu vào trong nhẫn trữ vật. Thứ này tốt xấu gì cũng là khôi lỗi thất cấp trung giai, giữ lại cũng có chỗ dùng, Lục Thiếu Du đương nhiên sẽ không bỏ qua.

Trong lòng Lục Thiếu Du càng thêm nghi hoặc, những khôi lỗi này rốt cuộc là do người phương nào luyện chế, thế nhưng lại giống như luyện chế xong tiện tay vứt bỏ, không có bố trí thủ đoạn cấm chế gì cả.

Phốc phốc.

Sau lưng Lục Thiếu Du, nữ tử có thân hình mềm mại động lòng người kia nhìn thấy thân ảnh mặc áo xanh xuấ thiện, ánh mắt kinh ngạc một hồi, toàn thân khẽ run lên. Trong miệng lần nữa phun ra máu tươi. Thân hình uể oải, chống một thanh trường kiếm trong tay xuống mặt đất thì mới có thể đứng vững thân hình.

Lục Thiếu Du quay đầu lại nhìn nữ tử này, trên người mặc một bộ y phục màu xanh da trời, thân hình nóng bỏng, vẫn khiến cho người ta nhìn thấy mà sôi trào. Lúc này nữ tử này bị trọng thương thế nhưng nhìn qua vẫn giống như một đầu mẫu báo bị trọng thương.

Sau khi nhìn thấy đầu phi ưng cực lớn kia Lục Thiếu Du đã nhận ra Lam Linh. Liệt Hỏa Yêu Ưng kia chính là yêu thú bản mạng của Lam Linh. Vốn Lam Linh bị trọng thương, tăng thêm yêu thú bản mạng bị đánh chết, cho nên thương thế vô cùng nghiêm trọng.

Mắt nhìn Lam Linh, ánh mắt Lục Thiếu Du biến đổi, không biết Doãn Ngạc cùng với hai người khác của Vạn Thú Tông làm sao lại để cho Lam Linh đi một mình lúc này.

Do dự một chút, Lục Thiếu Du không nói gì, muốn quay người rời đi. Hiện tại Vạn Thú Tông cùng Phi Linh môn cũng không còn giống như lúc trước. Sợ rằng không bao lâu nữa Vạn Thú Tông và Phi Linh môn sẽ khai chiến, đây là chuyện khó tránh khỏi.

- Lúc trước ta đi cho nên bây giờ ngươi định báo thù sao?

Lúc này thân hình mềm mại của Lam Linh đứng lên, khóe miệng tràn ra máu tươi, chảy xuống rãnh sâu trước ngực. Nhìn qua hấp dẫn tràn ngập dã tính.

Bước chân Lục Thiếu Du đang định rời đi lập tức dừng lại. Thân hình đứng lại một chút rồi xoay người nhìn qua Lam Linh, ánh mắt lóe lên, nói:- Lam tông chủ nói gì vậy? Ta không hiểu.

- Thật không hiểu sao? Vậy thì ngươi đi đi.

Lam Linh nhìn Lục Thiếu Du, khóe miệng vẫn còn máu tươi tràn ra, thế nhưng vẫn nghiến răng đứng lên. Trên đôi chân thon dài lúc này cũng có dấu vết của trảo ấn, hiện lên vết máu nhàn nhạt.

- Thương thế của Lam tông chủ rất nặng a. Dùng đan dược này vào rồi điều tức một lát đi.

Lục Thiếu Du nói, chậm rãi đi tới trước mặt Lam Linh, đem một khỏa đan dược giao cho Lam Linh.

Lam Linh nhìn Lục Thiếu Du ánh mắt lóe lên, hai con mắt khép lại, lập tức ngất đi.

- Lam tông chủ.

Lục Thiếu Du nhanh tay ôm Lam Linh vào trong lòng. Dưới sự hấp dẫn như vậy Lục Thiếu Du cũng không có thời gian suy nghĩ nhiều, thủ ấn đánh xuống. Hắn phát hiện ra thương thế của Lam Linh quả nhiên không phải nghiêm trọng bình thường. Linh hồn cũng bị ảnh hưởng cực lớn, sợ rằng có liên quan tới việc yêu thú bổn mạng bị đánh chết.

- Tử Yên.

Sau khi kiểm tra thương thế Lam Linh, Lục Thiếu Du mở hàm răng của Lam Linh rồi nhét một khỏa đan dược chữa thương vào. Lúc này hắn mới phát hiện ra Tử Yên đã sớm không đi theo bên người mình, dọa cho Lục Thiếu Du nhảy dựng lên.

Trong lúc cấp bách Lục Thiếu Du cũng không quản được nhiều, đem Lam Linh đang hôn mê ôm vào trong lòng, tìm kiếm Tử Yên chung quanh. Thế nhưng không thể tìm thấy thân ảnh của Tử Yên, khắp nơi đều là sương trắng nồng đậm, căn bản khó có thể nhìn ra xa.

- Phiền phức rồi.

Trong lòng Lục Thiếu Du trầm xuống, địa phương quỷ quái này cũng quá quỷ dị, lặng lẽ lại biến mất người bên cạnh. Khó trách Thiên Dương Tôn giả đã cố ý thông báo. Tất cả phải cẩn thận, bằng không người bên cạnh sẽ tùy thời thất lạc.

Lục Thiếu Du vô cùng cẩn thận, hắn nghi ngờ ở bên cạnh có trận pháp biến hóa, bằng không dùng tu vi của Tử Yên không có khả năng lặng lẽ không một tiếng động mà thất lạc với hắn.

Trong động sâu dưới lòng đất, trong dây mây màu xanh rậm rạp bao phủ, một cỗ khí tức bàng bạc đang tiếp tục kéo lên. Khí tức kéo lên, quang mang trắng đen quanh quẩn, khói độc lan tràn khiến cho gợn sóng trong không gian chuyển thành màu đen.

Dây mây kia vốn toàn thân óng ánh lúc này đã sớm biến thành màu đen. Điện mang màu xanh nhạt cũng tràn ngập khói độc quanh quẩn, nhìn qua có cảm giác vô cùng quỷ dị.

Khí tức kéo lên. Trong không gian chung quanh lúc này không biết từ khi nào có một cỗ năng lượng thiên địa bàng bạc kéo tới. Năng lượng thiên địa quanh quẩn chung quanh dây mây tạo thành một cái kén nhộng, tất cả cực kỳ huyền ảo.

Theo thời gian trôi qua, trong dây mây màu đen, xuyên qua vô số khe hở nhỏ bắt đầu có quang mang trắng đen lan tràn ra. Ở bên trong quang mang trắng đen có độc khí quanh quẩn, tràn ngập khí tức khiến cho người ta rung động mà sợ hãi. Một cỗ khí tức cường hãn bắt đầu kéo lên.

Trong đám dây mây như kén nhộng này Lục Tâm Đồng khoanh chân mà ngồi, chỗ mi tâm, năng lượng từ trong cái ao bằng năng lượng không ngừng thông qua dây mây trên mi tâm mà tiến vào cơ thể nàng.

Khí tức trên người Lục Tâm Đồng càng ngày càng mạnh, khí tức tràn ngập khiến cho gợn sóng trong không gian sinh ra chấn động kịch liệt. Chấn động cũng không kéo dài bao lâu, khí tức trên người Lục Tâm Đồng dùng thế chẻ tre tăng vọt, một cỗ khí tức khiến cho linh hồn người ta cảm thấy áp lực theo đó mà khuếch tán.

Cả không gian run rẩy, dây mây như một cái kén nhộng cũng bắt đầu lay động.

...

Năng lượng thiên địa bàng bạc vây quanh đám dây mây này điên cuồng rót vào bên trong. Một cỗ khí thế cường hãn theo thân hình Lục Tâm Đồng phóng lên trời.

Crypto.com Exchange

Chương (1-3468)