← Ch.1844 | Ch.1846 → |
Ông.
Chấn Thiên rung rung, rung rung trong tay Dương Quá. Kiếm khí bàng bạc sắc bén tiết ra ngoài. Trên không trung, lấy Dương Quá làm trung tâm, cả không gian trong khoảnh khắc giống như có một vòng tròn xoay tròn. Năng lượng phô thiên cái địa quay chung quanh Chấn Thiên. Kiếm khí bàng bạc xé rách không gian, tiếng kiếm minh giống như tiếng nổ đinh tai nhức óc quanh quẩn trên không trung.
- Hảo huynh đệ, có ngươi theo ta, Ma kiếm thì thế nào? Ha ha.
Dương Quá đạp một bước, giơ kiếm lên, Chấn Thiên trực chỉ trời cao, tiếng kiếm minh vang vọng không ngừng. Sau lưng Dương Quá đã sớm phong vân biến sắc. Giống như cả không gian trong phạm vi này đều bị cắn nuốt vào.
Ông.
Chấn Thiên lần nữa kêu lên một tiếng, kim quang trên thân kiếm bắn bốn phía. Kiếm quang lan tràn giống như mặt trời lên đỉnh, không gian chung quanh rạn nứt. Năng lượng trong thiên địa trên không trung bị hấp dẫn tới. Trên mũi kiếm, năng lượng thiên địa xoay tròn tạo thành một cơn lốc kết nối trời và đất, không gian vặn vẹo.
Sưu.
Tại thời điểm này, một màn quỷ dị xuất hiện. Phái trên màn sáng cực lớn phía xa, lôi đình quanh quẩn giờ phút này dường như đã bị dẫn dắt, từng đạo sấm sét xuyên thấu không gian quanh quẩn trong không gian lờ mờ phía trên Chấn Thiên. Điện mang tràn ngập mang theo khí tức cổ xưa khiến cho trong lòng người ta rung động khó có thể nói nên lời.
Trong không gian tràn ngập điện mang, bàn chân Dương Quá đạp hư không, trường bào màu xám trên người tung bay. Trên mũi kiếm có một cỗ khí tức mênh mông tràn ra. Cả không trung gió nổi mây phun, tựa như chiến thần. Loại khí thế này khiến cho không ít người phía dưới phải nhắm hai mắt lại.
- Kiếm thật mạnh, khí thế thật mạnh.
- Chẳng lẽ đây là Thần khí? Còn không phải là thần khí bình thường a.
Nhìn Dương Quá đang đạp không đứng thẳng, kim kiếm tạo thành động tĩnh quỷ dị khiến cho tất cả cường giả trong không trung cơ hồ rung động lần nữa. Bầu trời phong vân biến sắc, tiếng kiếm minh gióng như tiếng sấm khiến cho mọi người bị uy áp cực lớn, dường như uy áp này còn mạnh hơn uy áp mà Nguyên Nhược Lan thúc dục Ma kiếm tạo ra.
Mà một ít siêu cấp cường giả dùng tâm thần dò xét thì lại thấy uy áp của hai người Dương Quá và Nguyên Nhược Lan không giống nhau, uy áp mà Nguyên Nhược Lan tạo ra có liên quan tới tu vi của mình, mang theo ma khí. Mà khí thế trên người Dương Quá tràn ra trừ uy áp liên quan tới tu vi ra còn có uy áp bên trên thanh kim kiếm này. Uy áp tới từ thanh kim kiếm rộng bản này không ít.
- Uy năng của kim kiếm quá mức cường hãn, dường như cũng không phải thần khí bình thường.
- Không biết kiếm này là bảo vật ra sao. Dường như cũng chưa từng nghe nói qua có vật này.
- Không biết Dương Quá đạt được bảo vật này ở đâu, chắc chắn là vật bất phàm.
Vô số siêu cấp cường giả khiếp sợ, uy áp cực lớn này khiến cho sắc mặt đám người Kim Lang Tôn giả, Cùng Kỳ Tôn giả, Thiết Kiếm Tôn giả, Vô Ảnh Kiếm Tôn, còn có Tử Đồng trưởng lão, Tử Yên, Lam Thập Tam không khỏi biến hóa. Thanh kiếm rộng bản màu vàng này tuyệt đối không phải là vật phàm.
Cơ hồ tất cả siêu cấp cường giả thầm than, hai người trẻ tuổi này chỉ tu luyện vài thập niên gắn ngủi mà đã có thực lực như vậy khiến cho những cường giả tu luyện mấy trăm năm, thậm chí là mấy ngàn năm có mặt ở đây cũng phải mặc cảm. Loại người có thiên phú yêu nghiệt như vậy cơ hồ khiến cho tất cả cường giả xấu hổ cùng với ghen ghét không thôi.
Giờ phút này hai người đều giơ cao trường kiếm trong tay lên. Một thanh trường kiếm màu tím, một thanh trường kiếm màu vàng rộng bản. Hai kiếm đều khiến cho gió nổi mây phun, khí thế kinh khủng bao phủ không gian tựa như muốn chặt đứt phiến không gian này tạo thành một thế giới khác. Hai cỗ khí thế va chạm giống như hai không gian, hai thế giới đang giằng co với nhau.
Khí thế bực này không thể hình dung bằng lời được, khí thế ngút trời vô cùng rung động.
Người thực lực thấp nghẹn họng nhìn trân trối, ngẩn ngơ nhìn cảnh tượng trên không trung, cảnh này quá mức rung động.
Cơ hồ tất cả cường giả của Thiên Địa minh vốn trong lòng còn mừng thầm thế nhưng giờ phút này cảm nhận khí thế trên Dương Quá, trong lòng không thể mừng thầm được nổi. Thậm chí sắc mặt còn ngưng trọng. Chỉ theo khí thế kia cũng thấy Dương Quá này tuyệt đối không dưới Nguyên Nhược Lan, điều này tuyệt đối đã vượt quá dự kiến của tất cả mọi người.
Tất cả đám người Thiên Kiếm môn càng cảm thấy ngoài ý muốn cùng rung động, thậm chí bọn họ còn có thể cảm giác uy áp từ trên thân kiếm rộng màu vàng kia. Uy áp này giống như uy áp trên Ma kiếm, có thể khiến cho bọn họ thuần phục.
Đối với đám người Thiên Kiếm môn mà nói, trong đám người trẻ tuổi thực lực của Nguyên Nhược Lan tuyệt đối có thể ngang hàng với Lục Thiếu Du, thậm chí còn không thua kém Lục Thiếu Du là bao. Lần trước chiến một trận đã ngang sức ngang tài, trong đám người trẻ tuổi không ai có thể chiến một trận với Nguyên Nhược Lan, truyền thừa của Kiếm Tổ không phải tầm thường.
Mà lúc này Dương Quá xuất hiện khiến cho cả Thiên Kiếm môn cùng Vô Ảnh Kiêm Tôn rung động. Uy thế của Dương Quá bực này, lại có tu vi không kém Nguyên Nhược Lan, bọn họ chưa từng nghĩ tới thực lực của trọng kiếm vô phong Dương Quá lại khủng bố tới tình trạng như vậy.
Dương Quá đạp không đứng thẳng, tay nâng Chấn Thiên, nhìn Nguyên Nhược Lan phía trước nói:
- Hôm nay để xem Ma kiếm của ngươi mạnh hay là Chấn Thiên của ta mạnh.
Dứt lời Dương Quá bước qua một bước trong không gian, Chấn Thiên mang theo tiếng ông ông giống như sấm sét kéo về phía trước, không gian gió nổi mây phun phía sau lưng Dương Quá giống như rời vị trí, mang theo không gian đánh về phía trước.
Mắt thấy Dương Quá đánh tới, lúc này sắc mặt Nguyên Nhược Lan cũng ngưng trọng chưa từng có. Chỉ có bản thân nàng mới rõ uy áp của Dương Quá hiện tại mạnh bao nhiêu. Khí thế quỷ dị kia trong lúc mơ hồ khiến cho nàng áp lực không thôi. Đặc biệt là thanh kiếm rộng bản màu vàng kia khiến cho nàng cảm nhận một loại uy áp khác thường.
Nhìn Dương Quá xuyên qua không gian đi tới mang theo uy thế kinh người kia, đôi mắt xinh đẹp của Nguyên Nhược Lan khẽ đổi. Sợi tóc sau đầu giống như kình phong nhảy múa, bộ váy màu tím phiêu đãng, chân khí phô thiên cái địa tuôn ra, miệng khẽ quát một tiếng:
- Dùng tâm ta làm kiếm, kiếm tại tâm ta, ngưng tụ.
Âm thanh vừa dứt, trường kiếm màu tím trong tay Nguyên Nhược Lan giơ lên cao, trên thân trường kiếm màu tìm đột nhiên có một đạo kiếm quang bắn ra. Kiếm qunag bắn vào trong vòng xoáy bóng kiếm kia.
Lúc này cả vòng xoáy bằng hư ảnh bóng kiếm kia đột nhiên run lên, cả không gian tràn ngập tiếng kiếm minh giống như quỷ khóc thần sầu. Vô số bóng kiếm trên không trung không ngừng xoay quanh, dường như xoay theo một quỹ tích nhất định nào đó.
Ông Ông.
Vô số trường kiếm lập tức kêu vang, tạo thành tiếng kiếm minh đinh tai nhức óc quanh quẩn trên không trung. Kiếm khí bàng bạc sắc bén tiết ra ngoài, cả không gian vạn kiếm tề minh, khí thế kinh người tràn ngập thiên địa.
*****
Ầm ầm.
Không gian run rẩy, cả không gian run lên, ngàn vạn hư ảnh kiếm quang quanh quẩn cắc vỡ không gian tạo thành vết nứt đen kịt. Từng đạo hư ảnh kiếm quang dưới ánh mắt khiếp sợ của mọi người ngưng tụ thành một đầu kiếm long, kiếm long xoay quanh trên không trung, thân hình khổng lồ đều do hư ảnh bóng kiếm ngưng tụ, tựa như vật còn sống, trong lúc mơ hồ có long uy lan tràn ra.
Ngao.
Kiếm long khổng lồ lăng không ngưng tụ, kiếm long rít gào, âm thanh mênh mông cuồn cuộn truyền ra. Trong chớp mắt cả không gian, dọc theo thân hình kiếm long này tràn ngập ma khí, vết nứt đen kịt trong không gian xuất hiện.
- Trời ạ, mạnh như vậy sao? Nguyên Nhược Lan này quá yêu nghiệt, truyền thừa của Kiếm Tổ Thiên Kiếm môn không ngờ lại mạnh như vậy.
Dưới đầu Kiếm Long cực lớn này cơ hồ tất cả siêu cấp cường giả run rẩy. Tất cả siêu cấp cường giả thầm than, sợ rằng ngay cả bọn họ muốn đối phó với Nguyên Nhược Lan này chỉ sợ cũng không phải là chuyện dễ dàng.
Nguyên Nhược Lan thúc dục Kiếm Long cực lớn. Lúc ở Vạn Thú Tông Dương Quá cũng đã nhìn qua. Nhưng mà lúc này Nguyên Nhược Lan một lần nữa thi triển nó, so với mấy năm trước đã khác biệt một trời một vực.
Uy năng khủng bố khiến cho chiến ý trong mắt Dương Quá càng tăng, chân đạp hư không, trường bào màu xám tung bay, khí tức mênh mông từ trên Chấn Thiên lan tràn ra. Một đạo quang trụ bằng năng lượng khổng lồ khiến cho gió nổi mây phun nhanh chóng hội tụ trong tiếng kiếm minh giống như tiếng sấm.
Trong khoảnh khắc, chân khí phô thiên cái địa trên người Dương Quá đều rót vào trong Chấn Thiên, phía trên Chấn Thiên phát ra một đạo quang mang mạnh mẽ. Ở bên trong đạo quang mang mạnh mẽ này có một cỗ uy áp khiến cho không gian run rẩy. Quang mang màu vàng bắn lên trời cao, chung quanh là điện mang trên màn sáng màu vàng to lớn kia.
Khí thế khủng bố như vậy cũng không kém Nguyên Nhược Lan ngưng tụ Kiếm Long. Dùng hai chữ ngút trời cũng không thể nào hình dung được khí thế của Dương Quá.
Tất cả chỉ xảy ra trong sát na, Kiếm Long cuồn cuộn, thân ảnh xinh đẹp của Nguyên Nhược Lan đặt chân trên đầu Kiếm Long, quanh thân được khí tức quỷ dị bao phủ khiến cho lòng người rung động.
- Kiếm Long Quyết.
Trên đỉnh Kiếm Long cực lớn, khí thế ngập trời lan tràn ra. Mười ngón tay Nguyên Nhược Lan khẽ đảo, tiếng quát vang vọng. Không gian run rẩy không ngớt, Kiếm Long cực lớn kia đột nhiên rít lên một tiếng.
Ngao.
Kiếm Long rít gào, âm thanh giống như rồng ngâm cuồn cuộn truyền ra. Nguyên Nhược Lan chân đạp Kiếm Long mang theo một cỗ ma khí, lập tức phóng về phía Dương Quá.
Dưới cỗ uy thế khủng bố mà kinh người kia, không gian ven đường tiếp rạn nứt, khí thế ngập trời tôn ra giống như tương liên với năng lượng trong thiên địa. Năng lượng khủng bố cuồn cuộn, Nguyên Nhược Lan mạnh như vậy không biết Dương Quá có thể chống lại hay không.
- Uy thế như vậy sợ rằng ngay cả Vũ Tôn cửu trọng bình thường cũng phải cân nhắc.
Kiếm Long rít gào phá hủy không gian, không ít người cũng nghĩ thay cho Dương Quá. Năm đó trên Bình Nham đảo Dương Quá có thể đánh bại Nguyên Nhược Lan. Mà bây giờ không biết Dương Quá có thể chống lại công kích khủng bố như vậy của Nguyên Nhược Lan hay không.
Ngao.
Trong chớp mắt ngắn ngủi, chân Nguyen Nhược Lan đạp kiếm long, trong nháy mắt xuất hiện trước người Dương Quá, không gian phía trước nứt vỡ từng khúc.
- Phá Thiên thức.
Dương Quá đạp không đứng thẳng, hai mắt tràn ngập chiến ý, nhìn Kiếm Long của Nguyên Nhược Lan phá không bắn tới, trong miệng đột nhiên hét lớn một tiếng. Khí tức phô thiên cái địa phóng ra, bàn tay vung lên, Chấn Thiên trong tay xẹt qua một đạo kiếm quyết, lập tức bổ về phía đầu Kiếm Long kia.
Sưu Sưu.
Một kiếm đánh xuống, ngàn vạn kim quang trên Chấn Thiên tuôn ra, hóa thành ngàn vạn kiếm quang dùng xu thế che khuất bầu trời lướt đi. Cả mảnh không gian này bỗng nhiên vang lên mấy tiếng sưu sưu rồi bạo liệt. Trên vạn đạo kiếm quang kia mỗi một đạo đều có thể bổ ra vết nứt không gian đen kịt.
Trong chớp mắt, dưới ánh mắt kinh hãi của tất cả mọi người, kiếm quang màu vàng của Dương Quá bắn về phía trước, Kiếm Long của Nguyên Nhược Lan rít gào. Âm thanh ầm ầm vang vọng, hai không gian giống như hai thiên địa khác nhau đụng vào một chỗ, trong sát na, trái tim trong cơ thể chúng cường giả như ngừng đập. Sâu trong lòng xuất hiện cảm giác hít thở không thông.
Phanh Phanh.
Trong khoảnh khắc giữa không trung vang lên tiếng sấm rền, âm thanh bạo liệt vang vọng, không gian bị phá vỡ, không gian sụp đổ từng khúc, cả không trung bị ảnh hưởng. Năng lượng khủng ố khuếch tán, trong nháy mắt không gian bị nghiền nát. Năng lượng khủng bố hóa thành một cơn lốc khuếch tán. Hai người Dương Quá và Nguyên Nhược Lan cũng bị dính vào bên trong đó.
Mọi người phía xa nhìn thấy cảnh này không khỏi cảm thán. Thực lực của hai người trẻ tuổi này đã vượt quá dự đoán của tất cả mọi người, uy lực của hai đạo công kích không ngờ lại khủng bố như vậy.
- Rất mạnh.
Phía xa xa, Lục Thiếu Du cũng chăm chú nhìn vào không gian bị vỡ nát. Có thể nói bất kể là Nguyen Nhược Lan hay là đại ca Dương Quá của hắn, thực lực của hai người lúc này đều khiến cho Lục Thiếu Du kinh ngạc. Lục Thiếu Du đoán nếu mình gặp phải công kích bực này không biết Thời Không Lao Ngục mười sáu lần uy năng của hắn có thể chống lại được hay không.
Không gian nứt vỡ, từng vết nứt đen kịt trong không gian lan tràn, kình khí khủng bố ngập trời cùng với kình phong khủng bố hóa thành một cơn lốc khuếch tán tới một phạm vi nhất định đột nhiên ngừng lại, lặng lẽ biến mất trong thiên địa.
Ngay khi không gian mới trở lại yên tĩnh thì thân ảnh hai người Dương Quá và Nguyên Nhược Lan xuất hiện giữa không trung. Hai người giằng co, y phục trên người Nguyên Nhược Lan phiêu động, trên thân trường kiếm màu tím có một đạo kiếm quang như thực chất được đánh ra, kiếm quang cắt vỡ hư không, trong nháy mắt đánh tới trước người Dương Quá.
Sưu....
Cùng một thời gian, Chấn Thiên trong tay Dương Quá rung lên, một đạo kiêm quang màu vàng cũng nhanh như thiểm điện bổ ra. Kiếm quang dùng xu thế sét đánh lập tức va chạm với đạo kiếm quang như thực chất của Nguyên Nhược Lan. Nơi hai đạo kiếm quang va chạm, một vết nứt đen kịt khó có thể phát giác bằng mắt thường lan tràn ra chung quanh.
Sưu.
Hai đạo kiếm quang va chạm cũng không có phát ra âm thanh bạo liệt cực lớn như trong dự đoán của mọi người. Hai đạo kiếm quang va chạm, từng đạo quang mang từ nơi hai đạo kiếm quang va chạm bắn ra tứ phía.
Ken két.
Hai đạo kiếm quang lập tức bị nghiền nát, không gian nứt vỡ từng khúc, trong nháy mắt lại khôi phục lại. Kiếm quang bị nghiền nát, thế nhưng kiếm quang màu tím kia đánh vỡ, còn kiếm quang màu vàng của kim kiếm thì bị nghiền nát trong kiếm quang màu vàng.
Sưu...
Kiếm quang màu tím rốt cuộc cũng bị nghiền nát, nhưng mà trên kiếm quang màu vàng lúc này còn một đạo tàn ảnh dùng xu thế như sấm sét trong sát na đánh tới trước người Nguyên Nhược Lan.
Nguyên Nhược Lan nhanh chóng lui lại, thân ảnh xinh đẹp trốn đi. Thế nhưng kiếm quang này quá nhanh, đánh vào bờ vai ngọc của nàng.
← Ch. 1844 | Ch. 1846 → |