Truyện ngôn tình hay

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 0185

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 0185: Thị Huyết Yêu Lang
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Nếu Lục Thiếu Du có mặt ở đây sẽ nhận ra ngay thiếu nữ chính là Lữ Tiểu Linh. Thanh niên nhỏ gầy là Lưu Nhất Thủ trong trấn Thiên Tinh. Còn hai thanh niên mặc hoa phục khoảng hai mươi mốt, hai mươi hai tuổi, tu vi Vũ Sư lục trọng, người kia là Vũ Sư ngũ trọng, nổi bật trong số người trẻ tuổi.

Lữ Tiểu Linh quát to:

- Lưu Nhất Thủ, nếu ngươi không tìm ra tiểu tử kia thì ta chặt tay chân của ngươi cho Ngân Linh Huyễn Thử của ta ăn!

Lưu Nhất Thủ sợ hãi run cầm cập:

- Tiểu thư, ta thật sự không biết hắn. Dù tiểu thư có giết thì ta cũng không có cách tìm ra hắn.

Hôm nay rơi vào tay tiểu cô nãi nãi này coi như Lưu Nhất Thủ tàn đời.

Một thanh niên mặc hoa phục đạp mạnh vào lưng Lưu Nhất Thủ:

- Ngươi dám nói không quen nhau?

Lưu Nhất Thủ nằm sấp dưới sàn, hộc búng máu.

Lữ Tiểu Linh trừng thanh niên mặc hoa phục:

- Biểu ca đừng đánh mạnh quá, lỡ giết hắn rồi ta biết đi đâu tìm người?

Lữ Tiểu Linh móc ra một viên đan dược đưa cho Lưu Nhất Thủ:

- Ta mặc kệ ngươi tìm cách gì, nhất định phải bắt người kia lại cho ta. Nếu không dù ngươi chạy đến chân trời góc biển ta cũng sẽ tìm được ngươi!

Lưu Nhất Thủ vội đáp:

- Vâng thưa tiểu thư, ta tìm ngay!

Mặt Lưu Nhất Thủ trắng bệch lồm cồm bò dậy.

Lữ Tiểu Linh lấy ra viên đan dược màu đen:

- Khoan, đây là độc đan, ngươi uống đi. Trong vòng nửa năm nếu không có thuốc giải của ta thì ngươi chết chắc, khi nào tìm được người hãy đến chỗ này kiếm ta.

Lưu Nhất Thủ biến sắc mặt nói:

- Tiểu thư, không cần đâu, ta sẽ không chạy.

Lưu Nhất Thủ đang định chuồn êm, cùng lắm rời khỏi trấn Thiên Tinh. Xem tình hình bây giờ thì Lưu Nhất Thủ muốn trốn cũng không thoát.

Thanh niên mặc hoa phục khác hừ lạnh một tiếng:

- Cho ngươi ăn thì cứ ăn đi, nếu không sẽ lấy mạng ngươi ngay bây giờ!

- Ta ăn, ta ăn ngay!

Lưu Nhất Thủ không cam lòng bỏ đan dược vào miệng, thanh niên mặc hoa phục này thật sự sẽ giết gã.

- Đi đi, ngươi nhất định phải tìm ra tên trộm kia, chờ tìm được rồi ta sẽ đập chết hắn! Dám cướp đồ của bản tiểu thư, đáng hận nhất là bỏ bản tiểu thư một mình trên núi!

Lữ Tiểu Linh còn rất tức giận, vẻ mặt bực tức giẫm chân.

Thanh niên mặc hoa phục nói:

- Biểu muội yên tâm, nơi này là địa bàn của Quỷ Vũ tông chúng ta, tiểu tử kia còn ở bên này thì chắc chắn chúng ta sẽ tìm ra.

- Bắt được hắn rồi ta sẽ chém chết báo thù cho biểu muội!

Người nói chuyện là thanh niên mặc hoa phục tu vi Vũ Sư ngũ trọng.

Lữ Tiểu Linh tức tối nói:

- Không, ta muốn tự mình báo thù, hành hạ hắn thật thảm, ai kêu hắn bỏ ta lại trên núi? Hại chân ta sưng hết cả lên!

Thanh niên mặc hoa phục nịnh nọt nói:

- Được, khi nào tìm ra tiểu tử đó nhất định giao cho biểu muội xử lý.

Thanh niên mặc hoa phục vung tay áo:

- Biểu muội, giờ chúng ta trở về Quỷ Vũ tông trước đi, chỗ này không có gì vui.

Lữ Tiểu Linh nói:

- Muốn về thì các người hãy về trước, ta phải ở lại đây tìm được tên cướp kia mới đi!

Hai thanh niên mặc hoa phục biến sắc mặt.

Một thanh niên mặc hoa phục khác nói:

- Tiểu Linh tiểu thư, gần ba tháng nữa là đại hội tông môn của Quỷ Vũ tông chúng ta, khi đó rất náo nhiệt. Chúng ta phải trở về tham gia đại hội tông môn, hay là chờ khi đại hội tông môn kết thúc chúng ta sẽ phái người tìm tiểu tử kia giúp Tiểu Linh tiểu thư?

Lữ Tiểu Linh trừng mắt nhìn hai thanh niên mặc hoa phục:

- Hừ! Các người muốn cho mọi người biết ta bị người cướp đồ sao?

Lữ Tiểu Linh tiếp tục bảo:

- Nếu đại hội tông môn rất náo nhiệt vậy ta sẽ đi xem, sau đó tìm tên cướp kia cũng không muộn.

Thanh niên mặc hoa phục mừng rỡ cười toe:

- Đúng rồi biểu muội, chúng ta cưỡi yêu thú phi hành về Quỷ Vũ tông ngay đi.

***

Lưu Nhất Thủ ủ rũ đi trên đường cái:

- Lần này tiêu đời rồi, ta biết đi đâu tìm người đây? Chết chắc rồi.

Hễ thấy thanh niên nào mặc trường bào màu xanh là Lưu Nhất Thủ chạy lên xem, sau đó thất vọng rời đi.

***

Trong sơn mạch Vụ Đô, một sơn động trong sơn cốc. Nhiệt độ nóng cháy làm không khí bốc hơi, Lục Thiếu Du liên tục đánh ra thủ ấn. Các thủ ấn huyền ảo bắn ra ánh sáng kỳ dị bay vào đoàn sáng to cỡ bàn tay trên Hỏa Long Đỉnh.

Các ánh sáng thủ ấn huyền ảo rót vào, trong đoàn sáng to cỡ bàn tay trên Hỏa Long Đỉnh tràn ra khí thể.

Một lát sau, Lục Thiếu Du xòe đôi tay, ngón trỏ chồng lên nhau, mười ngón gấp khúc giao nhau đánh ra một thủ ấn huyền ảo. Một giọt máu rót vào đoàn sáng.

- Đi!

Có máu nhỏ vào đoàn sáng càng rực rỡ hơn.

Lục Thiếu Du thu về thủ ấn:

- Không Gian Thú Nang, thu!

Linh hỏa trong Hỏa Long Đỉnh tắt, đoàn sáng rút về ánh sáng. Một cái túi màu xanh to cỡ bàn tay rơi vào tay Lục Thiếu Du, mặt trên rậm rạp đồ án, linh lực dao động tràn ngập mặt ngoài.

Lục Thiếu Du cười vừa lòng:

- Thành công!

Cuối cùng Lục Thiếu Du đã luyện chế thành công một cái Không Gian Thú Nang. Tuy đẳng cấp Không Gian Thú Nang này là thấp nhất nhưng dư sức nhốt mười con yêu thú tam giai. Nếu là yêu thú nhị giai thì chứa ba mươi con không thành vấn đề, trước mắt đã đủ dùng.

Lục Thiếu Du cất Không Gian Thú Nang vào trữ vật giới chỉ, hắn nhét một viên đan dược vào miệng. Luyện chế ba ngày liên tục làm Lục Thiếu Du tiêu hao hầu như không còn chút chân khí nào.

Một lát sau Lục Thiếu Du chậm rãi tiến vào trạng thái điều tức, ánh sáng nhạt bao phủ toàn thân, trông rất là huyền ảo.

Sáng sớm hôm sau, Lục Thiếu Du thở hắt ra, sắc mặt đã hồng hào, đôi mắt sâu thẳm như ánh sao.

Lục Thiếu Du ra khỏi sơn động:

- Tiểu Long, Tuyết Sư, chúng ta tiếp tục xuất phát.

Tiểu Long thân thiết bò lên người Lục Thiếu Du.

Giờ là đầu mùa đông, thời tiết ngày càng lạnh, đa số lá cây đã khô vàng. Dưới đất là những chồng lá cây dày, đạp lên chúng phát ra tiếng răng rắc.

Sơn mạch Vụ Đô không có cuối, từ Cổ vực xuyên qua sơn mạch Vụ Đô nối với đại lục Linh Vũ. Trong sơn mạch có cây to không biết sinh trưởng mấy trăm năm hay mấy ngàn năm che trời. Các loại cỏ dại khắp nơi, bụi gai đầy rẫy, cộng với lúc này là đầu đông, nhiều lá rụng chất tầng dày cộm dưới đất.

Lúc này Lục Thiếu Du có Thiên Sí Tuyết Sư, Tiểu Long theo bên cạnh nhưng không dám khinh thường. Trong lớp lá dày dưới đất rất có thể ẩn giấu yêu thú nào đó, sơ sẩy một cái là rắc rối to.

Lục Thiếu Du luôn thi triển thủ đoạn Linh Giả, tinh thần lan tỏa bốn phương tám hướng, phạm vi bao phủ là trong vòng trăm thước. Hễ có gì khác lạ Lục Thiếu Du sẽ biết ngay.

Nhưng hiện tại Lục Thiếu Du chỉ có thể xem xét phạm vi trăm thước, nếu xa hơi thì bó tay, trừ phi thực lực của hắn lại tăng mạnh.

Loại thủ đoạn tinh thần nhìn ngó này bình thường linh lực mạnh hơn Vũ Giả một chút, vì linh hồn lực càng mạnh thì phạm vi xem xét càng lớn.

Vũ Giả cũng làm được, nhưng trong tu vi cùng đẳng cấp, Linh Giả có linh hồn lực mạnh hơn Vũ Giả. Trong Vũ Giả về mặt nhìn ngó thì Vũ Giả thuộc tính phong mạnh hơn Vũ Giả thuộc tính khác một chút.

*****

Lục Thiếu Du đi trong sơn mạch Vụ Đô, Tiểu Long bám trên vai hắn ngước đầu nhỏ nhìn bốn phía, mắt nhỏ xoay tròn cẩn thận xem xét bốn phương tám hướng.

Lục Thiếu Du biết đây mới chỉ là vùng biên giới sơn mạch Vụ Đô, hiện tại hắn đang gần đến khu vực chính giữa. Chỗ đó có nhiều yêu thú tam giai, nếu gặp yêu thú tam giai sơ giai thì hắn có thể thi triển khống thú thuật thu phục.

Tiểu Long chợt ngóc đầu nhìn chằm chằm đằng trước, dường như phát hiện điều gì:

- Xèo xèo!

Ánh sáng chợt lóe dưới chân Lục Thiếu Du, nhún mũi chân nhảy lên một thân cây. Lục Thiếu Du xuyên qua tán lá thấy trong một không gian có con chuột to lớn đang bò, là Khứu Khí Thử yêu thú đê giai. Lục Thiếu Du từng thấy loài yêu thú này trong lúc đụng độ Bạo Lang dong binh đoàn.

Lục Thiếu Du cười khổ nói:

- Khứu Khí Thử.

Tiểu Long thường không ăn yêu thú đê giai cỡ này.

- Xèo xèo!

Chợt một thân hình khổng lồ vươn ra từ lớp lá dày dưới đất, khí thế cường đại máu me khuếch tán.

Sau lưng Khứu Khí Thử có con yêu thú đỏ như máu, hình dạng khá kỳ lạ. Đầu hình tam giác ngược, mắt kép to sáng, đầu có xúc tu khá dài, tự do ngoe nguẩy.

Ngực yêu thú có đôi cánh khép, ngực dài, có sáu chi dài. Chi trước hình lưỡi liềm, khớp nối các chi mọc móc ngược, quanh thân yêu thú tỏa ánh sáng lục nhạt.

Lục Thiếu Du thầm giật mình:

- Thị Huyết Yêu Lang!

Thị Huyết Yêu Lang là loài yêu thú rất hiếm thấy, huyết mạch không quá cao nhưng cũng không thấp. Loại yêu thú này cực kỳ tàn bạo, chuyên ăn máu yêu thú khác để sống, lực công kích cực mạnh, toàn thân đều là vũ khí, không dễ đối phó.

Lục Thiếu Du xem xét con Thị Huyết Yêu Lang bên dưới cao chừng mười thước, thân hình không lớn, có chút mảnh khảnh. Xem khí tức thì Thị Huyết Yêu Lang này đến tam giai sơ kỳ, dù Vũ Sư tứ trọng gặp phải nó cũng khó làm gì được Thị Huyết Yêu Lang.

Thị Huyết Yêu Lang đột nhiên xuất hiện sau lưng, Khứu Khí Thử hốt hoảng chạy tới trước.

- Chít chít!

Vù vù vù!

Thị Huyết Yêu Lang nhanh như tia chớp, một chân dài xuyên thấu dòng không khí đâm vào lưng Khứu Khí Thử.

Khứu Khí Thử kêu chí chóe, bị một chân dài tựa lưỡi hái của Thị Huyết Yêu Lang đâm thủng thân thể. Loáng thoáng thấy trong chân dài kia có máu chảy, cái chân như có miệng đang hút máu của Khứu Khí Thử.

Ba giây sau Khứu Khí Thử thành thây khô, Thị Huyết Yêu Lang uống sạch máu của nó.

- Tiểu Long, Tuyết Sư, đừng để Thị Huyết Yêu Lang chạy thoát!

Lục Thiếu Du như giao long rời hang nhảy xuống cây. Thị Huyết Yêu Lang cảnh giác ngoái đầu nhìn, Lục Thiếu Du từ trên trời giáng xuống cùng với kình phong cuồng bạo lao tới trước mặt nó.

- Grao grao!

Thị Huyết Yêu Lang hú lên, hai xúc tu độc thô và dài trên đầu nó đâm vào Lục Thiếu Du, mùi máu cuồng bạo phóng lên cao.

Lục Thiếu Du không ngờ tốc độ của Thị Huyết Yêu Lang nhanh hơn hắn nghĩ, người lơ lửng trên cao không đường trốn. Tay Lục Thiếu Du chém ra Khai Sơn chưởng, kình khí bắn ngược lên, hắn nhanh như tia chớp lùi ra sau né.

Xoẹt!

Hai xúc tu của Thị Huyết Yêu Lang xẹt qua lưng Lục Thiếu Du, hắn cảm giác có kình khí xẹt qua.

Chợt hai tiếng gầm vang lên:

- Gri gri!

- Grao grao!

Hai luồng sáng trắng và vàng nhanh như tia chớp lao tới. Thiên Sí Tuyết Sư và Tiểu Long thân hình khổng lồ đã bao vây Thị Huyết Yêu Lang vào giữa, hai áp lực vô hình bao trùm. Áp lực này đến từ huyết mạch, khiến Thị Huyết Yêu Lang manh nha lùi bước.

- Chí chí!

Con mắt lồi ra nhìn Tiểu Long, Thiên Sí Tuyết Sư chằm chằm, trong bụng Thị Huyết Yêu Lang đánh trống rút lui. Thị Huyết Yêu Lang phớt lờ Lục Thiếu Du, chậm rãi lùi ra sau.

Vù vù vù!

Tiểu Long nhanh như tia chớp lao vào Thị Huyết Yêu Lang, lửa vàng nóng cháy, dòng không khí bị thân hình khổng lồ rẽ đôi. Tốc độ của Tiểu Long đã đến trình độ khủng bố.

Dường như Thị Huyết Yêu Lang không dám đối kháng với Tiểu Long, bốn cánh trên bụng giương ra thổi bay lá rụng, Thị Huyết Yêu Lang phóng lên cao.

Thiên Sí Tuyết Sư rống to:

- Grao!

Khí thế cường đại làm Thị Huyết Yêu Lang run rẩy.

Thiên Sí Tuyết Sư đập cánh bay vọt lên trời, cơ thể to lớn đụng gãy các nhánh cây rơi xuống.

Bùm bùm bùm!

Giữa không trung truyền đến tiếng nổ đinh tai nhức óc. Thiên Sí Tuyết Sư đụng mạnh vào Thị Huyết Yêu Lang làm nó thụt lùi.

- Xèo xèo!

Tiểu Long ngửa đầu đứng thẳng vọt lên cao, thân thể tám mươi thước dựng đứng xông vào giữa không trung. Tiểu Long há mồm to phun lửa vàng vào người Thị Huyết Yêu Lang.

Thị Huyết Yêu Lang hét thảm:

- Chí chí!

Thị Huyết Yêu Lang té cái bịch xuống đất.

Lục Thiếu Du vọt lên, nhưng trong tích tắc sau hắn biến sắc mặt nhanh chóng lùi lại.

Vù vù vù!

Thị Huyết Yêu Lang té xuống đất, phun ra khói đỏ rực. Luồng khói bao trùm phạm vi vài trăm thước, mùi máu tanh nồng nặc.

Thiên Sí Tuyết Sư rống to:

- Grao!

Thiên Sí Tuyết Sư vỗ cánh sà xuống, khí lưu hùng hồn thổi tan đám khói màu máu.

Vù vù vù!

Tiểu Long quay người lại. Thị Huyết Yêu Lang định bỏ chạy nhưng bị Tiểu Long bám chặt, sáu chân dài như lưỡi hái quấn lên thân thể to lớn của Tiểu Long. Móc ngược đỏ sắc bén trên khớp chân dài của Thị Huyết Yêu Lang không ảnh hưởng được Tiểu Long. Ngược lại lửa vàng trên người Tiểu Long đốt Thị Huyết Yêu Lang vội thụt lùi nhưng nó bị Tiểu Long bám chặt không thể nhúc nhích.

Lục Thiếu Du quát to:

- Huyết Hồn Ấn!

Lục Thiếu Du thúc giục Huyết Hồn Ấn trong đầu nhanh chóng hóa thành năng lượng chui vào kinh mạch rồi lao ra ngưng tụ trên bàn tay phải.

- Grao!

Tiếng long phượng sư tử hổ báo gầm rống phát ra từ lòng bàn tay phải của Lục Thiếu Du, ấn quyết thần dị xuất hiện. Ấn quyết giống rồng không phải rồng, như cọp lại không là cọp, màu đỏ rực, cực kỳ huyền ảo, Có uy hiếp ngút trời khuếch tán.

Thị Huyết Yêu Lang cảm nhận uy hiếp hùng mạnh, nó run cầm cập, vô hình trung bị ức chế.

Huyết Hồn Ấn bay ra, tiếng long phượng sư tử hổ báo gầm đập vào trong đầu tam giác của Thị Huyết Yêu Lang, hóa thành đoàn sáng đỏ tan biến.

Thị Huyết Yêu Lang bị Tiểu Long bám chặt chợt ngừng vùng vẫy, đứng ngây như phỗng, ánh mắt đờ đẫn.

Lục Thiếu Du nhanh chóng kết thủ ấn, ngồi xếp bằng. Chưởng ấn liên tục thay đổi, từng đợt ánh sáng thần dị rơi vào trán Thị Huyết Yêu Lang.

Huyết Hồn Ấn đánh vào cơ thể Thị Huyết Yêu Lang, thoáng chốc Lục Thiếu Du cảm giác mọi thứ trong đầu nó. Nơi đây là sâu trong linh hồn Thị Huyết Yêu Lang, nó đang hết sức chống lại Huyết Hồn Ấn khống chế.

Nhưng huyết mạch của Thị Huyết Yêu Lang không cao bằng Thiên Sí Tuyết Sư, linh hồn trong não chưa ngưng tụ thành hình. Thiên Sí Tuyết Sư đã là nhị giai hậu kỳ, linh hồn Thị Huyết Yêu Lang yếu hơn Thiên Sí Tuyết Sư nhiều.

Lục Thiếu Du quát to:

- Khống thú thuật, áp chế!

Lục Thiếu Du đánh ra một thủ ấn phức tạp huyền ảo, ánh sáng chói mù mắt người đâm vào trán Thị Huyết Yêu Lang.

Trong đầu Thị Huyết Yêu Lang vang lên từng tiếng rồng ngâm hổ gầm sư rống phượng hót.

- Grao!

Uy nhiếp ngút trời tràn ra.

Cùng lúc đó, ở bên ngoài.

Ánh sáng màu đỏ bao bọc Thị Huyết Yêu Lang rồi chảy vào não nó.

Crypto.com Exchange

Chương (1-3468)