← Ch.1895 | Ch.1897 → |
Âm Quỷ sửng sốt, khiếp sợ nhận lấy Vũ kỹ Thiên cấp Phong thuộc tính trong tay Lục Thiếu Du, khí tức trên ngọc giản này, để cho lòng hắn nhảy mạnh.
- Dương Quỷ, không có Vũ kỹ Thiên cấp thích hợp với ngươi, cho nên hai bộ Vũ kỹ Địa cấp cao cấp Thổ thuộc tính này ngươi cầm lấy.
Lục Thiếu Du ném hai ngọc giản cho Âm Quỷ.
Lục Thiếu Du liếc nhìn Tam Quỷ, thực lực của Tam Quỷ đều rất mạnh, hiện tại chính là lúc mình dùng người, các đại sơn môn siêu cấp cường giả tầng tầng lớp lớp, mà siêu cấp cường giả của Phi Linh Môn mình, lại chỉ có mấy người, cho nên chỉ có thể dựa vào chính mình lôi kéo cùng bồi dưỡng siêu cấp cường giả.
- Lệ Quỷ, vật này cho ngươi, có lẽ đối với ngươi có trợ giúp lớn.
Không có bao nhiêu do dự, Lục Thiếu Du cũng suy nghĩ thời gian rất dài, có ý định đặt cược nguy hiểm một lần thử xem, đưa cho Lệ Quỷ một khỏa đan dược.
Khỏa đan dược này óng ánh sáng long lanh, tựa như phỉ thúy, phía trên có năng lượng quanh quẩn.
- Đế Linh Tấn Thần Đan!
Ánh mắt Lệ Quỷ đột nhiên run lên, toàn thân run rẩy, đây chính là Đế Linh Tấn Thần Đan, ở trong Tử Vong Thâm Uyên, tất cả siêu cấp cường giả tranh đoạt ngươi chết ta sống, hắn sao có thể không biết, nằm mộng cũng muốn bảo vật này a.
- Ngươi ăn Đế Linh Tấn Thần Đan này vào, đối với ngươi có lẽ có chút trợ giúp.
Lục Thiếu Du giao Đế Linh Tấn Thần Đan cho Lệ Quỷ, hành động lần này Lục Thiếu Du cũng do dự hồi lâu, cho Lệ Quỷ một khỏa Đế Linh Tấn Thần Đan, có thỏa đáng hay không, sau khi suy tư hồi lâu, Lục Thiếu Du vẫn cảm thấy nên cho Lệ Quỷ.
Không phải nói Lục Thiếu Du sợ Lệ Quỷ có ngày phản bội, nguyên nhân càng nhiều là vấn đề thiên phú của Lệ Quỷ, bảo vật như Đế Linh Tấn Thần Đan, người thiên phú không tốt, sợ là phục dụng cũng lãng phí.
Thiên phú của Lệ Quỷ, Lục Thiếu Du cũng hiểu rõ một ít, tuy thời gian Cực Nhạc Tam Quỷ tu luyện so với Nam Thúc dài hơn một chút, bất quá có thể từ tán tu tu luyện tới mức này, thiên phú là tuyệt đối không kém, sau khi phục dụng Đế Linh Tấn Thần Đan, về sau cũng có cơ hội đột phá thành Đế, hiện tại chính là lúc Phi Linh Môn dùng người, nếu thực lực của Cực Nhạc Tam Quỷ đề cao lần nữa, tăng thêm Tam Tinh trận của ba người, không thể nghi ngờ là để cho bên cạnh mình nhiều hơn một đỉnh cấp cường giả.
Hai tay Lệ Quỷ run rẩy nhận lấy Đế Linh Tấn Thần Đan, ánh mắt nhìn chăm chú đan dược trong tay, như là không thể tin, ánh mắt ba huynh đệ rơi vào trên người Lục Thiếu Du, ánh mắt đều lóe ra hào quang bất định.
- Nhị thiếu gia, Lệ Quỷ ta thề, nếu sau này phản bội Nhị thiếu gia, tất bị ngũ lôi oanh đỉnh.
Lệ Quỷ nhìn Lục Thiếu Du, lập tức quỳ một chân trên đất, cung kính hành đại lễ, ánh mắt cùng trước kia rõ ràng không giống, trước kia là kính sợ cùng cố kỵ, bây giờ là tuyệt đối cung kính.
- Chúng ta thề chân thành đi theo Nhị thiếu gia, nếu sau này phản bội Nhị thiếu gia, tất bị ngũ lôi oanh đỉnh.
Dương Quỷ cùng Âm Quỷ theo đại ca Lệ Quỷ, cung kính quỳ một chân trên đất hành lễ.
- Được rồi, tất cả đứng lên đi, bây giờ các ngươi là người Lục gia, là người một nhà, ta không quản vì cái gì các ngươi gia nhập Lục gia, hay gia nhập Lục gia như thế nào, bất quá ta muốn là, mọi người có thể trở thành người Lục gia chính thức, các ngươi có hiểu ý của ta không?
Lục Thiếu Du tự mình nâng Tam Quỷ lên, ánh mắt mỉm cười, hy vọng quyết định ngày hôm nay của mình, có thể chính thức thu phục Cực Nhạc Tam Quỷ tiếng xấu lan xa này.
- Chúng ta hiểu rõ, nhất định sẽ không để cho Nhị thiếu gia thất vọng, Nhị thiếu gia tài bồi, trong lòng ba huynh đệ chúng ta hiểu rõ.
Lệ Quỷ cảm kích nhìn qua Lục Thiếu Du, Lục Thiếu Du nói, hắn như thế nào không rõ.
- Sáng mai ta sẽ cho người đến mang bọn ngươi ra phía sau núi bế quan, các ngươi phải sớm khôi phục, cũng phải sớm ngày đột phá, đến lúc đó, ta hy vọng thực lực của các ngươi đều có thể tiến thêm một bước, để cho Cực Nhạc Tam Quỷ danh chấn thiên hạ.
Lục Thiếu Du vỗ bả vai của Lệ Quỷ, chỉ cần Dương Quỷ cùng Âm Quỷ đột phá, tăng thêm Tam Tinh trận mà nói, thực lực của Cực Nhạc Tam Quỷ liền đủ khủng bố rồi.
- Nhất định không cô phụ Nhị thiếu gia tài bồi.
Tam Quỷ hưng phấn nói, đã bao nhiêu năm, ba người bọn họ đều ở trong Man Hoang bình nguyên trải qua sinh hoạt mơ mơ màng màng, hùng tâm tráng chí lúc trước sớm đã bị phai mờ, Nhưng mà trong sâu thẳm thực chất lại vẫn còn y nguyên hùng tâm kia, chỉ tiếc tiếng xấu lan xa, cừu gia cũng không ít, ở trong Man Hoang bình nguyên không dám đi ra.
Ba huynh đệ bọn hắn là tán tu, thiên phú cùng tu vi đều không dưới đồng lứa của các đại môn đại phái, nhưng một mực bị những đại môn đại phái kia áp chế, không dám trêu chọc, ai bảo bọn hắn là tán tu, sau lưng người ta có đại hậu trường a.
Thẳng đến ba người gia nhập Lục gia, trong Tử Vong Thâm Uyên hung hăng càn quấy chiến một trận, theo Nhị thiếu gia gây tổn thất cho Thiên Địa Minh, lúc trước ba huynh đệ cố kỵ những đại môn đại phái kia đều không cần phải cố kỵ nữa, còn có thể trực tiếp đối chiến, loại sảng khoái này để cho ba huynh đệ động tâm, bọn hắn không bao giờ muốn nhìn mặt những đại môn đại phái kia làm việc nữa.
Luận thực lực, luận Linh Khí, luận hết thảy tài nguyên, hiện tại Phi Linh Môn tuyệt đối không dưới những đại môn đại phái kia, tuy hiện tại bọn hắn là người Lục gia, bất quá ba người cũng tinh tường, chỉ cần đi theo bên người Nhị thiếu gia, Phi Linh Môn cùng Lục gia căn bản không có bao nhiêu khác nhau.
Lục Thiếu Du cười nhạt một tiếng, lập tức dời bước rời đi, Cực Nhạc Tam Quỷ có tiếng xấu, Lục Thiếu Du cũng không ghét cái này, những đại môn đại phái kia biểu hiện ra đường hoàng, nhưng vụng trộm lại cực kỳ ác độc vô sỉ, so với Cực Nhạc Tam Quỷ, sợ là còn khốn nạn hơn, nếu Cực Nhạc Tam Quỷ thật tình vì mình phục vụ, mình không thể nghi ngờ là có thêm phụ tá đắc lực.
Nhìn qua bóng lưng của Lục Thiếu Du, Cực Nhạc Tam Quỷ nhìn Diễn Linh Thiên Quả trong tay từng người, Vũ kỹ Thiên cấp, còn có Đế Linh Tấn Thần Đan, ba người hai mặt nhìn nhau, không khỏi hưng phấn kích động, ba người biết rõ mình gia nhập Lục gia tuyệt đối là đúng rồi, hiện tại sợ là có người muốn đuổi bọn hắn đi, bọn hắn cũng sẽ không đi.
- Đại ca, cái này...
Âm Quỷ nhìn Vũ kỹ Thiên cấp trong tay, còn thẫn thờ thật lâu.
- Có thể gặp được Nhị thiếu gia, coi như là tổ tông mười tám đời chúng ta tích đại đức, nếu lúc trước chúng ta bị Lộc Linh Tôn Giả kia lừa dối, hiện tại kết cục có thể nghĩ.
Dương Quỷ rung động nói.
- Nhị thiếu gia đây là đang thu mua chúng ta.
Lệ Quỷ khẽ run nói.
- Đại ca, ý của ngươi là...
Sắc mặt của Dương Quỷ cùng Âm Quỷ lập tức thay đổi.
- Các ngươi hiểu lầm ý tứ của ta.
Lệ Quỷ nhìn chăm chú Đế Linh Tấn Thần Đan trong tay nói:
*****
- Người sợ nhất là không có giá trị để người khác thu mua, Nhị thiếu gia đây là thật tâm muốn thu chúng ta, Đế Linh Tấn Thần Đan, Diễn Linh Thiên Quả, Vũ kỹ Thiên cấp đều cam lòng cho chúng ta, đã chứng minh thành ý của Nhị thiếu gia, có thể đối đãi ba huynh đệ ta như thế, đã đến cực hạn, hiện tại ta rốt cuộc hiểu rõ.
- Đại ca, ngươi hiểu rõ cái gì?
Âm Quỷ nghi hoặc hỏi.
- Ta hiểu rõ tại sao Phi Linh Môn ở trong khoảng thời gian ngắn quật khởi, có nhiều cường giả gia nhập như vậy, để cho không ít đại môn đại phái tranh nhau lôi kéo, Linh Vũ Chiến Tôn Lục Thiếu Du, đều là vì Nhị thiếu gia ah, dùng tu vi cùng thiên phú của Nhị thiếu gia, tiền đồ ai có thể hạn lượng, chỉ cần chúng ta dùng tâm đi theo, cái này có lẽ là cơ duyên của ba huynh đệ chúng ta.
Ánh mắt Lệ Quỷ ngưng tụ, hắn biết rõ hắn nên làm như thế nào.
Màn đêm bao phủ, Lục Thiếu Du về tới trong phòng mà rất lâu chưa trở về, trong phòng thường xuyên có Nhan Kỳ cùng Tân Hiểu Kỳ quét dọn, nên còn bộ dáng lúc trước, y nguyên sạch sẽ.
Khoanh chân ngồi xuống, trong đầu Lục Thiếu Du suy tư không ít chuyện, ngược lại là sự tình về Thiên Địa Minh cùng Đế Đạo Minh lại bỏ qua, nếu Thiên Địa Minh dám nhúc nhích, đến lúc đó mình lại nhìn tình huống an bài, hiện tại Đế Đạo Minh cũng không phải dễ trêu.
Lúc này trong đầu Lục Thiếu Du nghĩ đến là Lục Vô Song cùng Độc Cô Cảnh Văn, không biết hiện tại hai nữ có từ trong Thần Điện đi ra không, ở trong Thần Điện kia, lại có bí mật gì của Hoàng tộc, còn có Hồng Lăng ở Độc Cô Gia Tộc, không biết tu luyện thế nào rồi, hẳn là sẽ có tiến bộ không nhỏ.
Cuối cùng là Tiểu Long, Tiểu Long nên sớm từ trong Thanh Long điện đi ra a, đại hội của bốn tộc sớm đã xong, không biết hiện tại tiểu gia hỏa kia thế nào rồi, thực lực tuyệt đối là đã đến tình trạng khủng bố a.
Tiểu Long đang ở trong Thanh Long hoàng tộc, Lục Thiếu Du sẽ không lo lắng Tiểu Long an nguy chút nào, hiện tại người dám trêu Tiểu Long, tuyệt đối là cực ít.
- Không biết Tiểu Linh thế nào rồi.
Khóe miệng Lục Thiếu Du hơi mĩm cười, cũng đã lâu không gặp cô nàng kia rồi, tuy từ trong miệng nhạc mẫu Lư Khâu Mỹ Vi biết không ít tin tức về Lữ Tiểu Linh, cô nàng kia ở Linh Thiên Môn tự nhiên là không có việc gì, bất quá vừa nghĩ tới cô nàng kia, trong nội tâm Lục Thiếu Du lại tràn đầy áy náy.
- Ngày mai nên bế quan đột phá a.
Sau một lát, Lục Thiếu Du thu hồi suy nghĩ, hết thảy vẫn là cần mình tiếp tục tăng cường thực lực, ngày mai tiến vào Thiên Trụ giới, hảo hảo đột phá mới được.
Sau một lát, Lục Thiếu Du bắt đầu điều tức, quanh thân bao phủ trong một tầng quang mang kim sắc.
Sáng sớm hôm sau, thời điểm phương đông lóe sáng, đại địa còn tỏa lên một tầng sa y hơi mỏng, trong Phi Linh Sơn Mạch, liếc nhìn lại, sương mù mông lung, tựa như tiên cảnh.
Dưới thác nước của đình viện phía sau núi, gió sớm quét qua, Lục Thiếu Du duỗi cái lưng mệt mỏi, hít sâu một hơi, không khí sáng sớm trong lành, để cho người tinh thần sảng khoái, Lục Thiếu Du nhớ rõ lúc trước Huyền Hạo đã từng dạy bảo qua, cảm thụ thiên nhiên nhiều, thiên nhiên mới là vật huyền ảo nhất.
Cảm thụ được chung quanh tinh khiết, Lục Thiếu Du khép hờ hai con ngươi, lỗ chân lông toàn thân mở ra, thoải mái nói không nên lời.
Trong một ngọn núi, chúng cường giả Phi Linh Môn được thông tri đến đây, mà chúng cường giả này, trên cơ bản đều là ngày hôm qua vừa mới từ trong Tử Vong Thâm Uyên đi ra.
Hoàng Bác Nhiên dẫn Cực Nhạc Tam Quỷ đến phía sau núi, nhìn thấy nhiều người như vậy, Cực Nhạc Tam Quỷ rất nghi hoặc, chẳng lẽ nhiều người như vậy cùng một chỗ bế quan sao.
- Bái kiến chưởng môn.
Cực Nhạc Tam Quỷ đang nghi hoặc, một đạo thân ảnh chậm rãi đi tới, không nhanh không chậm, nhưng vài bước đã đến trước mặt chúng nhân.
- Miễn lễ!
Lục Thiếu Du nói, mắt nhìn mọi người, sư huynh Sát Phá Quân, Thiên Địa Nhị lão, Cực Nhạc Tam Quỷ, Đông Vô Mệnh, Dương Quá, Lục Tâm Đồng, còn có Kim Huyền cùng Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh....
- Oánh tỷ, Phi Linh Môn nhờ tỷ vất vả rồi, nếu không gặp phải đại sự, không cần báo cho ta biết.
Lục Thiếu Du nhìn Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói.
- Bế quan a, ta hiểu, có Linh Vũ Đại Đế ở đây, sẽ không xảy ra sự tình gì.
Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói.
Lục Thiếu Du mỉm cười, tự nhiên là rất yên tâm, có nghĩa phụ ở đây, mình không cần lo lắng cái gì, nếu sự tình mà nghĩa phụ cũng không thể xử lý, có hắn cũng không tác dụng, chỉ là thuận miệng nói mà thôi.
- Thiếu chủ, thương thế của ngươi không nhẹ, lần sau phải cẩn thận một ít mới được, xem ra lần sau không thể cho ngươi đi ra ngoài một mình.
Kim Huyền nhìn Dương Quá nói, nếu Thiếu chủ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, hắn sẽ phụ lòng lão chủ nhân.
- Kim Huyền thúc, ta không sao, một chút tổn thương nhỏ mà thôi, ta cũng cần tôi luyện a.
Dương Quá khẽ mĩm cười nói.
- Còn chút thương nhỏ sao, ngay cả át chủ bài mà chủ nhân để lại cho ngươi cũng đã vận dụng.
Ánh mắt Kim Huyền nhúc nhích, cẩm bào nhẹ rung nói:
- Bất quá ngươi nói cũng đúng, có tôi luyện mới có thể cường đại, lúc trước lão chủ nhân cũng là từng bước tôi luyện, mới có thể đạp vào đỉnh phong.
- Kim Huyền thúc, Phi Linh Môn cũng phiền ngươi chiếu cố một chút.
Lục Thiếu Du đến bên người Kim Huyền, có Kim Huyền cùng Nam Thúc tồn tại, Phi Linh Môn càng không có việc gì.
- Yên tâm đi, có ta và nghĩa phụ của ngươi, Phi Linh Môn sẽ không xảy ra gì cả.
Kim Huyền nói.
Lục Thiếu Du gật đầu, đối với chúng nhân nói:
- Trên người có thương thế, đều theo ta tiến đến bế quan!
Lời nói rơi xuống, Lục Thiếu Du dẫn đầu tiến nhập mật thất phía trước.
Đối với một ít người ở đây mà nói, chưởng môn thông tri mọi người tới sau núi bế quan, mọi người cũng đã biết là chuyện gì xảy ra rồi, chưởng môn có chiếc nhẫn bảo vật kia, thời gian cùng ngoại giới kém gấp 10 lần, ở bên trong chữa thương là nhanh hơn rất nhiều.
Bất quá lúc này cũng có gần một nửa người là cực kỳ nghi hoặc, không biết chưởng môn để bọn hắn đến phía sau núi bế quan là có thâm ý gì, nguyên một đám không có hỏi nhiều, cũng không dám hỏi nhiều, theo sau tiến nhập mật thất.
Mật thất cũng không lớn, sau khi mấy chục người tiến vào, lập tức liền chen chúc, theo đại môn mật thất đóng lại, liền càng chen chúc rồi.
Thời điểm mọi người ở đây kinh ngạc, Lục Thiếu Du đã gọi Thiên Trụ giới ra, ở trong mật thất, không gian chung quanh Thiên Trụ giới lập tức nổi lên gợn sóng.
- Tất cả vào đi.
Lời nói của Lục Thiếu Du rơi xuống, thân ảnh lóe lên, ở trong lúc không ít người kinh ngạc tiến nhập Thiên Trụ giới, thân ảnh biến mất.
- Đây là cái gì?
Thiên Trụ giới hiện ra, một cổ khí tức bao la mờ mịt lan tràn, để cho mọi người run sợ.
- Ha ha, tất cả vào đi, trong đây là rất tốt.
Thiên Độc Yêu Long cười ha ha nói, cùng Quỳ Long Như Hoa tiến vào Thiên Trụ giới.
← Ch. 1895 | Ch. 1897 → |