← Ch.1897 | Ch.1899 → |
Nắm trữ vật giới chỉ trong tay, tâm thần của Lục Thiếu Du lập tức nhìn vào, không biết trong trữ vật giới chỉ của Lộc Linh Tôn Giả sẽ có vật gì, trữ vật giới chỉ của một Linh Tôn Cửu trọng, sợ là sẽ có không ít bảo vật a.
Tâm thần xâm nhập trong không gian trữ vật giới chỉ, ánh mắt của Lục Thiếu Du lập tức đại hỉ, trong trữ vật giới chỉ này tựa như một bảo tàng, có không ít dược liệu, đan dược, đều là loại cực kỳ cao cấp, những dược liệu kia tựa hồ còn có không ít chỉ ở trong Tử Vong Thâm Uyên mới có.
Trừ lần đó ra, trong trữ vật giới chỉ này còn có không ít linh kỹ cùng Vũ kỹ, Địa cấp cũng không ít, thậm chí có bí mật bất truyền của Lan Lăng Sơn Trang.
- Đã tìm được!
Lục Thiếu Du kinh hỉ lên tiếng, lấy ra một cái hộp ngọc, bên trong đúng là Đế Linh Tấn Thần Đan mà Lộc Linh Tôn Giả từ Tử Vong Thâm Uyên được đến.
Ở trong Tử Vong Thâm Uyên tổng cộng có mười khỏa Đế Linh Tấn Thần Đan, Lục Thiếu Du tính toán một chút, mình vốn là lấy được bốn khỏa, Kim Lang Tôn Giả và Cùng Kỳ Tôn Giả ba khỏa, đại ca Dương Quá một khỏa, Thiên Địa Các Tử Đồng trưởng lão một khỏa, còn có Lộc Linh Tôn Giả được một khỏa này.
Mà bây giờ một khỏa của Lộc Linh Tôn Giả đã đến trong tay mình, tăng thêm một khỏa Đế Linh Tấn Thần Đan này, cái kia không thể nghi ngờ là mười khỏa Đế Linh Tấn Thần Đan, có chín khỏa vào tay một phương mình.
Lục Thiếu Du cười nhạt một tiếng, đạt được chín khỏa, cái này đủ để Lục Thiếu Du lộ ra vui vẻ rồi.
Lần nữa ở trong trữ vật giới chỉ tìm một hồi, cận thận kiểm tra một phen, lúc này Lục Thiếu Du mới thoả mãn thu hồi trữ vật giới chỉ, trữ vật giới chỉ của Lộc Linh Tôn Giả, ngược lại là như một cái kho, để Lục Thiếu Du thu hoạch rất nhiều.
- Tu luyện a!
Lục Thiếu Du thu hồi trữ vật giới chỉ, trong tay lóe lên lưu quang màu tím, theo hào quang màu tím lóe lên, Tử Kim Huyền lôi xuất hiện, một thân ảnh áo đen xuất hiện ở trước người Lục Thiếu Du.
Thân ảnh áo đen xuất hiện, bộ dáng người này khoảng lục tuần, mặc trường bào màu đen, khí tức âm trầm, khuôn mặt hơi gầy, mắt lộ ra hung quang, xem ra cũng không phải loại lương thiện gì, nhưng lúc này nhìn lão giả áo đen kia, đã biết rõ bị người cấm chế, khí tức uể oải, sắc mặt khó coi.
Mà người này đúng là ban đầu ở Tử Vong Thâm Uyên, cùng Lục Thiếu Du tranh đoạt Huyết Linh mẫu đơn... tán tu Ác Linh Tôn Giả, không may đã bị Lục Thiếu Du cấm chế, Lục Thiếu Du vốn muốn dùng làm thuốc bổ đến thôn phệ.
Ác Linh Tôn Giả xuất hiện, ánh mắt lập tức cảnh giới, thấy Lục Thiếu Du, hiện tại đây cũng là tướng mạo sẵn có của Linh Vũ chiến tôn Lục Thiếu Du rồi, sắc mặt khó xem kia càng như mướp đắng, trực tiếp cầu khẩn nói:
- Lục Chưởng Môn tha mạng, ta thật sự là không có ý mạo phạm, Lục Chưởng Môn tha mạng, ta không dám nữa.
Lục Thiếu Du nhìn qua Ác Linh Tôn Giả, ánh mắt bỗng nhúc nhích, lúc trước thời điểm bắt Ác Linh Tôn Giả này, mình vẫn là Lục trọng Linh Tôn, hiệu quả thôn phệ không nhỏ, bất quá hiện tại mình đã là Linh Tôn Bát trọng, lại thôn phệ Ác Linh Tôn Giả này mà nói, ngược lại là hiệu quả kém rất nhiều.
- Cho ngươi hai con đường, một là chết, hai là gia nhập Phi Linh Môn, đây là một khỏa Độc đan, sau khi ngươi phục dụng, có thể trợ giúp khôi phục thương thế, bất quá một năm phải dùng giải dược một lần, không có giải dược, ai cũng không thể cứu ngươi.
Lục Thiếu Du suy tư, theo lời nói rơi xuống, liền trực tiếp giải khai cấm chế trên người Ác Linh Tôn Giả, đồng thời đưa tới trước người Ác Linh Tôn Giả một khỏa đan dược.
Ác Linh Tôn Giả căn bản không có do dự, trực tiếp nuốt đan dược mà Lục Thiếu Du đưa vào miệng, ngay cả dũng khí phản kháng cũng không có, quỳ xuống đất hành lễ nói:
- Ác Linh Tôn Giả bái kiến chưởng môn, về sau tất trung thành và tận tâm, không dám nhị tâm.
- Đứng lên đi.
Lục Thiếu Du mỉm cười, Ác Linh Tôn Giả này ngược lại là xem thời cơ rất nhanh, có thể thu vào Phi Linh Môn, so với mình thôn phệ thì tốt hơn nhiều, Phi Linh Môn chính là lúc dùng người, Lục trọng Linh Tôn cũng không yếu, coi như là tuyệt thế cường giả.
Mà Độc đan vừa rồi, cũng không phải Độc đan thật, trên người Lục Thiếu Du không có loại Độc đan này rồi, thuần túy là một khỏa đan dược chữa thương mà thôi, Ác Linh Tôn Giả không chút do dự ăn vào, xem ra cũng là loại sợ chết.
- Đa tạ chưởng môn.
Ác Linh Tôn Giả cung kính đứng lên, toàn thân còn có chút run rẩy, rốt cục nhặt về một mạng, những ngày này đối với hắn mà nói quả thực là một loại tra tấn ah.
- Qua một bên chữa thương a, đến lúc đó ta sẽ để ngươi đi ra ngoài, không muốn quấy rầy những người khác bế quan.
Lục Thiếu Du nhìn Ác Linh Tôn Giả nói, ý bảo hắn qua một bên dưỡng thương.
- Vâng, chưởng môn!
Lúc này Ác Linh Tôn Giả mới đánh giá chung quanh, cái không gian kỳ lạ này để cho lòng hắn rung động, nhưng lại không biết là địa phương nào.
Ác Linh Tôn Giả ly khai, ánh mắt Lục Thiếu Du lấp lóe, trong tay lại hiện ra hào quang màu tím, Tử Lôi huyền đỉnh xuất hiện, thân ảnh của Lục Thiếu Du cũng lập tức tiến nhập Tử Lôi huyền đỉnh, ở trong Tử Lôi huyền đỉnh này, còn có Hạc Linh tả sứ bị nhốt a.
Ở trong không gian quỷ dị này, khắp nơi đều là hư không, ngay cả chỗ đặt chân cũng không có, một lão giả bận trường bào, toàn thân lộ ra chật vật, khóe miệng có máu tươi không ngừng tràn ra.
Xung quanh Hạc Linh tả sứ, vẫn là lôi vân màu tím cuồn cuộn, khắp không gian bị tia chớp đen nhánh, mang theo khí tức tim đập nhanh chiếm cứ, lôi đình uy áp cường hãn tràn ngập, để cho Hạc Linh tả sứ thấy lạnh cả người.
Lôi vân mang theo tia chớp bùm bùm cách cách áp không, từng tia chớp ở trong không gian tối tăm qua lại, chiếu sáng mông mông, để cho hi vọng của con người càng thêm mỏng manh.
Mà từ khi đến không gian quỷ dị này, Hạc Linh tả sứ liền vô cùng thê thảm, hắn biết rõ đây là không gian trong Tử Lôi huyền đỉnh, nhưng hắn căn bản là trốn không thoát, mà ở trong không gian quỷ dị này, hắn căn bản không cách nào chữa thương, thời điểm hắn muốn điều tức dưỡng thương, sẽ có Tử Kim Huyền lôi chằng chịt điên cuồng công kích hắn.
Cho nên đến nơi này bao lâu, hắn liền bị tra tấn bấy lâu, thương thế không chỉ không tốt, ngược lại càng ngày càng nặng, cho tới bây giờ, cơ hồ là không cách nào chống lại.
Xùy~~!
Trong nháy mắt này, một đạo thân ảnh xuất hiện ở trước người Hạc Linh tả sứ.
- Lục Thiếu Du.
Hạc Linh tả sứ nhìn thấy thân ảnh xuất hiện, ánh mắt lập tức đại biến, thân thể không tự chủ được lui về phía sau mấy bước, đối với Lục Thiếu Du, hiện tại hắn chỉ có cố kỵ thật sâu.
Lục Thiếu Du nhìn Hạc Linh tả sứ, cười nhạt một tiếng, những ngày này ở trong Tử Lôi huyền đỉnh, tựa hồ Hạc Linh tả sứ này sống không khá giả a, đoán chừng là sắp bi điên rồi.
- Chịu chết đi!
Lục Thiếu Du nhìn Hạc Linh tả sứ, thân ảnh lóe lên, một trảo ấn xé rách không gian, trực tiếp bao phủ về phía Hạc Linh tả sứ, trảo ấn lướt đi, mang theo một cổ sát khí cùng linh hồn lực nồng đậm, khí thế cực kì khủng bố.
*****
- Tiểu tử, đây chính là ngươi tự tìm.
Mắt thấy một trảo của Lục Thiếu Du bao phủ đè xuống, lúc này trong nội tâm Hạc Linh tả sứ lại nhịn không được cuồng hỉ, đây chính là tiểu tử này tự tìm, thành toàn mình, mình đợi đúng là cơ hội này a.
XÍU... UU!!
Trong khoảnh khắc, đạo trảo ấn kia đã đến trước người Hạc Linh tả sứ, phong mang rét thấu xương, để cho khuôn mặt của Hạc Linh tả sứ đau nhức.
Cũng ở trong điện quang hỏa thạch này, ánh mắt Hạc Linh tả sứ lộ ra vui vẻ, lập tức lớn tiếng nói:
- Khặc khặ-x-xxxxx, tiểu tử, ngươi là tự mình muốn chết, thành toàn ta a.
Lời nói rơi xuống, trong tay Hạc Linh tả sứ kết xuất thủ ấn, cũng trong nháy mắt này, trường bào vung lên, bàn tay hơi gầy duỗi ra ống tay áo, ở trong lòng bàn tay, linh lực bạo tuôn ra, hội tụ thành một vòng xoáy linh lực cực lớn.
Trong điện quang hỏa thạch, Hạc Linh tả sứ không lùi mà tiến, chưởng ấn mang theo hấp lực ngập trời trực tiếp thôn phệ trảo ấn của Lục Thiếu Du.
Ánh mắt của Lục Thiếu Du có chút biến hóa, đối với lực thôn phệ này tự nhiên là tinh tường, người trong Linh Vũ giới đều biết, cùng Âm Dương Linh Vũ quyết cực kỳ tương tự, chỉ có điều lại không phải Âm Dương Linh Vũ quyết, so với Âm Dương Linh Vũ quyết chênh lệch nhiều lắm, Lục Thiếu Du suy đoán, này cùng Âm Dương Linh Vũ quyết sợ là có quan hệ rất lớn, chỉ có điều là quan hệ như thế nào, hiện tại Lục Thiếu Du vẫn chưa biết được.
Xùy~~!
Ngay thời điểm một chưởng của Hạc Linh tả sứ thôn phệ mà đến, trảo ấn của Lục Thiếu Du lại dừng lại, lập tức tiêu tán ở trong không trung, để cho Hạc Linh tả sứ vồ hụt.
Cái này lại để cho sắc mặt của Hạc Linh tả sứ đại biến, Lục Thiếu Du này như là sớm có chuẩn bị a.
- Ngươi chậm.
Mà vào lúc này, một tiếng nói truyền vào trong tai Hạc Linh tả sứ, trong vô thanh vô tức, một thân ảnh áo bào xanh đã xuất hiện ở sau lưng hắn, cũng ngay lúc ấy, lại có một đạo trảo ấn bao trùm trên đỉnh đầu của hắn.
- Không xong. Linh hồn phân thân!
Trong nháy mắt này, Hạc Linh tả sứ kinh hãi, Lục Thiếu Du rõ ràng ở trước người của hắn, như thế nào sẽ xuất hiện ở sau lưng, lúc này, thân ảnh Lục Thiếu Du mà hắn chứng kiến, dĩ nhiên hóa thành một đạo lưu quang tử kim sắc, lướt về phía sau đầu mình, chứng minh người trước mắt, chỉ là một đạo linh hồn phân thân, mình dĩ nhiên không phát giác được, mà trong nháy mắt này, Hạc Linh tả sứ cảm giác được một loại sợ hãi không hiểu, đang muốn giãy dụa đã không còn kịp rồi, trảo ấn bao trùm lấy hắn, Thôn Phệ Chi Lực tuôn ra.
- Ngươi như thế nào biết...
Trong chốc lát, Hạc Linh tả sứ kinh ngạc lên tiếng, trong nháy mắt này, trong cơ thể có một cổ Thôn Phệ Chi Lực cực lớn vọt tới, để cho hắn căn bản không cách nào chống lại, trên mặt vặn vẹo, trong đầu truyền đến đau đớn, linh lực bị cắn nuốt nhanh chóng.
Giờ khắc này, Hạc Linh tả sứ thậm chí ngay cả Hồn Anh tự bạo cũng không có biện pháp làm được, để cho hắn ninh ngạc nhất là, Lục Thiếu Du vậy mà cũng biết Giới Trung bí pháp, tựa hồ so với hắn tu luyện có chỗ bất đồng, nhưng lại cường đại hơn rất nhiều.
Hiện tại Hạc Linh tả sứ đã biết vì sao Lục Thiếu Du tu luyện nhanh như vậy, nguyên lai, Lục Thiếu Du cũng biết công pháp kia, chỉ tiếc hắn đã không có cơ hội nói ra.
- Ah!
Cũng không bao lâu, trong miệng Hạc Linh tả sứ truyền ra tiếng kêu rên thê thảm, lúc này, hắn đã biết kết cục của mình, hối hận đã không kịp, sớm biết như vậy mà nói, mình nên tự bạo Hồn Anh a.
Hạc Linh tả sứ tự nhiên là không biết, chính là vì sợ hắn tự bạo Hồn Anh, lúc này Lục Thiếu Du mới phí nhiều khí lực như vậy để đối phó hắn, muốn trực tiếp đánh chết hắn, dùng thực lực của Lục Thiếu Du lúc này, tăng thêm ở trong Tử Lôi huyền đỉnh, cái kia căn bản là sự tình vô cùng đơn giản.
Theo Lục Thiếu Du thi triển Âm Dương Linh Vũ quyết, linh lực bàng bạc trong cơ thể Hạc Linh tả sứ theo bàn tay hắn cuồn cuộn không dứt chảy ra, thời gian chậm rãi trôi qua, thôn phệ một Linh Tôn Cửu trọng như Hạc Linh tả sứ, cũng không phải trong thời gian ngắn có thể thôn phệ sạch sẽ.
Thôn phệ như thế, Lục Thiếu Du dùng mười mấy canh giờ, cái này có thể nói là thời gian rất dài rồi, linh lực của Linh Tôn Cửu trọng là vô cùng khổng lồ, Hạc Linh tả sứ kêu thảm thiết một canh giờ, liền không phát ra được thanh âm nào.
Đương nhiên, trong quá trình thôn phệ này, Lục Thiếu Du cũng không quên thi triển Sưu linh thuật tìm tòi trí nhớ của Hạc Linh tả sứ, hy vọng có thể biết rõ một ít tin tức về Linh Vũ giới.
Trong lúc mơ hồ, Lục Thiếu Du có chút ngóng trông muốn biết tin tức của Lăng Thanh Tuyền, muốn biết nhất, là lúc trước Lăng Thanh Tuyền cùng mình nói có phải thật hay không.
Thời điểm linh lực trong cơ thể Hạc Linh tả sứ bị cắn nuốt không sai biệt lắm, Hồn Anh trong đầu hắn cũng bị cắn nuốt ra, tiến vào trong cơ thể Lục Thiếu Du, trực tiếp vọt tới trong đầu.
Xuy xuy!
Hồn Anh của Hạc Linh tả sứ bị cắn nuốt, Hồn Anh của Lục Thiếu Du chấn động, một cổ sát khí lan tràn, lập tức xông về phía Hồn Anh lạ lẫm kia.
Đại Hồn Anh sát khí lan tràn, trong tay tựa như thi triển Âm Dương Linh Vũ quyết, lòng bàn tay hội tụ một vòng xoáy, trực tiếp thôn phệ Hồn Anh của Hạc Linh tả sứ.
Theo Đại Hồn Anh thôn phệ Hồn Anh của Linh Tôn Cửu trọng, Lục Thiếu Du có thể cảm giác được, Đại Hồn Anh trong lúc luyện hóa trở nên càng mạnh hơn nữa, cảm giác này cực kỳ huyền diệu.
- Hô!
Làm xong hết thảy, Hạc Linh tả sứ cũng triệt để trở thành thây khô, Lục Thiếu Du dùng linh hỏa đốt cháy hóa thành tro tàn, chỉ còn lại một cái trữ vật giới chỉ xuất hiện ở trong tay.
- Linh Vũ giới thật đúng là thần bí.
Một lát sau, Lục Thiếu Du mở hai con ngươi ra, trong mắt lóe lên tinh mang, thì thào nói.
Thôn phệ linh lực của Hạc Linh tả sứ, từ trong trí nhớ của hắn, Lục Thiếu Du đã biết không ít tin tức về Linh Vũ giới, Linh Vũ giới cường giả như mây, người mạnh nhất tựa hồ là Nhất Tôn, Nhị Pháp Tôn, còn có Tam Pháp Tôn Phệ Hồn Lão Quỷ.
Chỉ tiếc Nhất Tôn cùng Nhị Pháp Tôn là ai, ngay cả Hạc Linh tả sứ cũng không biết, cộng thêm Linh Hồn Sưu Tác này, cũng không cách nào tìm tòi toàn bộ trí nhớ, thì càng không thể biết, mà ở bên ngoài cùng Hạc Linh tả sứ đồng hành, còn có một người tên là Phượng Vũ hữu sứ, thực lực cũng cực kì khủng bố.
Tam Pháp Tôn Phệ Hồn Lão Quỷ là cường giả một chân bước vào Vũ Tôn Cửu trọng đỉnh phong, Linh Vũ giới Nhất Tôn, Nhị Pháp Tôn thực lực sẽ như thế nào, để cho Lục Thiếu Du không dám suy đoán, về phần mượn nhờ Linh Vũ giới rốt cuộc là ai, Lục Thiếu Du càng không biết, tất cả người Linh Vũ giới, trong trí nhớ cũng không có tin tức gì có quan hệ cùng Giới Chủ.
Lục Thiếu Du không khỏi có chút thất vọng, càng thêm thất vọng là Hạc Linh tả sứ cũng không có tín tức gì về Lăng Thanh Tuyền, muốn tra cũng không có biện pháp tra được.
← Ch. 1897 | Ch. 1899 → |